[Muichiro X Y/N] Người Hầu Đặc Biệt Của Chủ Tịch Tokito
chap 1
Em đến trước cánh cổng lớn
(nhà muichiro sẽ như này)
L/n Y/n
Trời ơi… cái gì đây… biệt thự hay… cung điện vậy trời?
L/n Y/n
Mình… mình chỉ đi xin làm người hầu thôi mà… vào đây liệu có bị đuổi cổ không nhỉ…
Cổng mở ra, quản gia lịch sự bước ra
Quản gia
Xin chào, cậu là người tới xin việc đúng không?
L/n Y/n
//cúi đầu ngượng ngùng//
Quản gia
Mời đi theo tôi. Mời đi theo tôi.
Bên trong biệt thự lộng lẫy, em choáng ngợp
L/n Y/n
//trong lòng nghĩ thầm//
L/n Y/n
*Chỗ này mà mình quét dọn chắc mất cả ngày quá…*
Quản gia
Mời cậu ngồi chờ, Chủ tịch sẽ xuống ngay
Em ngồi ngay ngắn trên sofa, lòng hồi hộp
L/n Y/n
*Không biết Chủ tịch Muichiro là người thế nào nhỉ… nghe đồn còn rất trẻ tuổi nữa…*
Tiếng bước chân nhẹ vang xuống cầu thang
Muichiro xuất hiện, áo sơ mi trắng, gương mặt đẹp đến ngạt thở
Tokito muichiro
Ồ, người mới à?
L/n Y/n
V-vâng! Em… đến xin việc làm người hầu ạ!
Tokito muichiro
*Nghe giọng là biết nhát rồi*
Tokito muichiro
//nhếch môi cười nhạt, chậm rãi tiến lại gần//
Tokito muichiro
Người hầu sao… thú vị đấy
Muichiro ngồi xuống sofa đối diện em, ánh mắt lạnh lùng nhưng lại chăm chăm nhìn
L/n Y/n
//ngồi thẳng lưng, tim đập nhanh//
L/n Y/n
Ạ… ạ vâng, em sẽ cố gắng hết sức…
Tokito muichiro
//nghiêng người, dần dần xích lại gần em//
Tokito muichiro
Em hồi hộp à?
L/n Y/n
*Tự nhiên ngồi xích lại gần mình*
L/n Y/n
Ơ… dạ… có một chút…
Tokito muichiro
//nhếch môi, kề sát tai em thì thầm//
Tokito muichiro
Người hầu của tôi… không được phép run đâu
Khoảng cách giữa hai người gần đến mức em có thể nghe rõ hơi thở của Muichiro
Em mặt đỏ bừng, muốn né tránh nhưng lưng lại bị ép dính vào ghế
L/n Y/n
Chủ… Chủ tịch… ngài…
Tokito muichiro
//cười khẽ, đôi mắt ánh lên tia nghịch ngợm//
Tokito muichiro
Tôi thích kiểu này. Người hầu mà đỏ mặt như vậy… thật thú vị
chap 2
L/n Y/n
//tim đập thình thịch, mặt đỏ bừng//
L/n Y/n
Ch-Chủ tịch… em thật sự sẽ cố gắng làm việc chăm chỉ…
Tokito muichiro
//ánh mắt cong cong, bất ngờ đưa tay chạm nhẹ vào eo em//
L/n Y/n
//giật mình bật dậy// Á—!
Tokito muichiro
//cười nhạt, ngả người ra sau//
Tokito muichiro
Nhạy cảm thế sao? Người hầu của tôi không nên dễ giật mình vậy đâu.
Em ôm eo, bối rối nhìn sang chỗ khác
L/n Y/n
*Làm cái gì kì vậy*
L/n Y/n
*Cái ông chủ gì mà mới gặp đã… sàm sỡ thế này trời*
Tokito muichiro
//đứng dậy, ra hiệu//
Tokito muichiro
Đi theo tôi
Em líu ríu bước theo, tim đập loạn nhịp
Tokito muichiro
Đây là phòng thay đồ. Từ nay, em phải mặc đồng phục người hầu khi làm việc
L/n Y/n
//cầm bộ đồng phục run run bước vào phòng thay//
L/n Y/n
*Ơ, sao cái bộ này cứ ngắn ngắn sao á nhỉ*
L/n Y/n
*Mà thôi chắc cũng không sao*
Sao khi thay đồ xong thì nhìn Y/n...Múp
Tokito muichiro
//liếc từ trên xuống dưới, nhếch môi//
Tokito muichiro
Ừ, hợp đấy
L/n Y/n
//mặt nóng bừng, cúi gằm//
Tokito muichiro
//bước lại gần, cúi sát xuống//
Tokito muichiro
Nhớ kĩ, em là của tôi. Từ hôm nay trở đi, mọi việc trong nhà này… em phải lo
Muichiro dẫn em đi quanh biệt thự, cuối cùng chỉ tay vào căn phòng nhỏ sát vườn hoa
Tokito muichiro
Đây là phòng ngủ của em. Còn phòng của tôi…
Tokito muichiro
//ngước mắt nhìn tầng trên//
L/n Y/n
//bước vào phòng//
L/n Y/n
*Ái chà chà, phòng ngủ cho người hầu như này cũng xịn quá*
L/n Y/n
//nằm xuống giường//
L/n Y/n
*Không biết hôm sau sẽ như thế nào nhỉ*
L/n Y/n
*Mong sẽ yên bình*
L/n Y/n
//bật dậy, dụi mắt//
L/n Y/n
Mình phải dậy sớm… người hầu mà lười thì chắc bị đuổi mất…
Em đi xuống bếp, bắt đầu rửa chén
L/n Y/n
Ủa… sao mà chén đĩa nhiều dữ vậy trời…
L/n Y/n
//cầm thêm một chồng bát//
L/n Y/n
Trời ơi… nhà có mấy người ăn thôi mà, sao như cả trăm người ăn vậy nè…
L/n Y/n
//vừa rửa vừa lẩm bẩm//
L/n Y/n
Không lẽ Chủ tịch Muichiro… ăn khuya một mình cả đống sao?
L/n Y/n
Hay là… mình bị troll rồi…
chap 3
L/n Y/n
//vừa rửa tay xong//
L/n Y/n
Hôm nay chắc mình nên nấu món gì nhẹ nhàng cho Chủ tịch…
L/n Y/n
//cúi xuống bếp, tập trung chiên trứng, nấu cháo//
L/n Y/n
Mong là ăn được… chứ ổng mà chê thì mình mất việc quá
Người hầu (tổng hợp)
1://vỗ vai em//
Người hầu (tổng hợp)
1: Ơ, cậu là người mới đúng không?
L/n Y/n
Vâng… mình mới vào hôm qua
Người hầu (tổng hợp)
1://nhìn quanh, hạ giọng thì thầm//
Người hầu (tổng hợp)
1: Này, mình nói cho nghe một bí mật nha…
L/n Y/n
//chớp mắt tò mò//
Người hầu (tổng hợp)
1: Gu của Chủ tịch Tokito ấy… chính là những cô gái… còn tr.i.n.h đấy
Người hầu (tổng hợp)
1: cậu cẩn thận đi
L/n Y/n
//đơ người hoảnh hốt//
Người hầu (tổng hợp)
1://cười mờ ám//
Người hầu (tổng hợp)
1: Thế nên mới bắt cậu làm người hầu riêng đó. Cậu hợp gu của Chủ tịch lắm rồi…
L/n Y/n
//nuốt nước bọt cái ực//
L/n Y/n
Trời ơi… không phải chứ…
[Người hầu 1 bỏ đi, để lại em đứng đơ
L/n Y/n
*Mình nghe nhầm không nhỉ…? Hay thiệt vậy…*
L/n Y/n
*Thôi kệ… mình cũng biết tính cách Chủ tịch là vừa chiếm hữu vừa d.â.m đ.ã.n.g rồi… nghe thì nghe vậy chứ không nên nghĩ nhiều…*
L/n Y/n
//cố trấn an bản thân//
Em tiếp tục bưng đồ ăn sáng ra bàn dài trong phòng ăn
L/n Y/n
Mời Chủ tịch dùng bữa sáng ạ…
Tokito muichiro
//ngẩng lên từ tờ báo, ánh mắt thoáng cong cong//
Tokito muichiro
Tự tay em nấu sao?
Tokito muichiro
//đặt tờ báo xuống, nhoẻn cười nhẹ//
Tokito muichiro
Hừm, để xem… Người hầu riêng của tôi có thể nuôi tôi tốt cỡ nào
Muichiro cầm dao nĩa, ánh mắt không rời em
L/n Y/n
//căng thẳng đứng bên cạnh, tim đập thình thịch//
L/n Y/n
*Trời ạ… sao ánh mắt cậu ta cứ như muốn ăn mình hơn là ăn bữa sáng vậy…*
Download MangaToon APP on App Store and Google Play