Evangelion [Kaworu X Shinji] Tôi Chỉ Muốn Gặp Em
Chương 1: sự bắt đầu
Sau lần thứ ba thế giới gần như sụp đổ
Shinji tỉnh dậy một mình giữa Tokyo-3 hoang tàn
Không còn bạn bè, không còn Kaworu
Ikari Shinji
Kaworu-kun...
Ikari Shinji
Cậu đi đâu rồi?//nói lí nhí//
Ikari Shinji
Tại sao để mình cô đơn lạc lõng vậy??//ôm chân, ngồi co rúm//
Ikari Shinji
Tôi ghét cậu...
Tiếng nhạc du dương được phát ra từ nhà hát cũ-nơi cậu từng chơi đàn với Kaworu
Ikari Shinji
Sao lại có tiếng đàn ở đây
Cậu từng bước đến gần căn phòng
Không có ai ở đó nhưng phím đàn vẫn nhún xuống
Ikari Shinji
Chuyện gì... đang diễn ra vậy?
Cậu đến gần chiếc đàn hơn
Và bắt đầu ngồi xuống ghế
Lắng nghe từng âm thanh giai điệu của bản nhạc
Giai điệu rất quen thuộc chỉ có điều người chơi bản nhạc đó không xuất hiện tại đây
Đó là bản nhạc do tự tay Kaworu viết nhưng chưa bao giờ hoàn thành
Shinji khẽ gọi nhưng không ai đáp lời
Chỉ có tiếng đàn tiếp tục vang lên
Như thể Kaworu đang chơi cùng cậu, ở một nơi mà cậu không thể chạm tới
Shinji không nhớ mình đã ngồi xuống từ khi nào. Cậu chỉ biết đặt tay trên phím đàn
Những âm thanh kia lập tức dừng lại
Như thể đang nhường chỗ cho cậu
Và rồi tay cậu di chuyển...
Không cần suy nghĩ, không cần cố nhớ. Giai điệu cứ tự nhiên nhảy ra từ đầu ngón tay
Một bản nhạc không có tên, không có kết thúc
Kaworu từng viết nó nhưng...
Shinji nghẹn lại, không suy nghĩ tiếp nữa
Trăng ngoài cửa sổ đã cao
Ánh sáng mờ nhạt chiếu qua khung cửa
Không khí quanh cậu tĩnh lặng nhưng không hề lạnh lẽo
Có điều gì đó ấm áp vẫn còn vương lại trong căn phòng này
Một phần ký ức? Hay chỉ là hy vọng mỏng manh?
Ikari Shinji
Cậu vẫn ở đây đúng không..?
Cậu khẽ thì thầm, không hy vọng một lời đáp
Nagisa Kaworu
Tớ luôn ở đây
Giọng nói đó.. Dịu dàng, sâu và rõ
Cậu đông cứng lại, không thể tin vào tai mình
Ikari Shinji
//quay phắt lại//
Không một tiếng bước chân
Ikari Shinji
Không thể nào..
Rồi một ngón tay chạm vào phím đàn
Một nốt lặng vang lên-nốt duy nhất mà Shinji chưa bao giờ chơi đúng
Cậu hỏi như muốn phải có câu trả lời rõ ràng
Và chơi bản nhạc chưa bao giờ hoàn tất ấy
Lần đầu tiên sau nhiều ngày
Nếu thế giới đã tan vỡ, nếu tất cả đã rời bỏ cậu
Thì Kaworu sẽ vẫn còn đây
tác giả
suy nghĩ nhức óc quá🤗
tác giả
Mong mấy bạn ủng hộ
chương 2: mong muốn gặp lại
Những đêm sau đó, Shinji đều quay lại nhà hát
Cậu đi vì không phải hy vọng mà là chắc chắn
Chắc chắn rằng Kaworu vẫn sẽ ở đó
Không hiện hình, không chạm được nhưng ngón tay vô hình vẫn lướt trên phím đàn
Cả hai không nói nhiều. Đôi lúc Shinji chỉ lẩm bẩm vài câu và vài âm thanh trầm nhẹ đáp lại
Đủ để cho Shinji biết rằng cậu ấy vẫn đang lắng nghe
Shinji vẫn như ngày thường đến đó
Vừa đặt tay lên, cậu nghe tiếp kéo ghế
Ikari Shinji
//giật mình//
Lần này không phải chiếc ghế bên mà là sau lưng cậu
Ikari Shinji
//quay người lại//
Căn phòng trơ trọi đầy bụi phủ
Nhưng tấm gương cuối hành lang phản chiếu ánh trăng mờ nhạt
Không phải chiếc bóng lướt qua, không phải ảo giác
Mái tóc bạch kim, bộ đồng phục EVA
Đôi mắt đỏ dịu dàng đang ngồi chơi đàn
ở vị trí ngay bên cạnh Shinji
Ikari Shinji
Là cậu sao...
Trong thế giới thực, bên cạnh cậu- chiếc ghế trống không
Nhưng trong gương Kaworu ngồi đó và mỉm cười
Shinji đứng dậy, chậm rãi bước tới
Và chạm vào chiếc gương ngay chỗ Kaworu ngồi
Ikari Shinji
đây có phải là cậu.. không?
Kaworu, cậu ấy không đáp chỉ dừng tay chơi đàn
rồi cậu đặt một bàn tay ngay chỗ Shinji đang chạm tới
Giống như... Chạm nhau qua hai thế giới
Ikari Shinji
//mặt gần như mếu máo//
Ikari Shinji
Kaworu... tớ nhớ cậu lắm.
Ikari Shinji
Hãy quay về với tớ đi...
Hai hàng nước mắt bắt đầu rơi ra khỏi mắt của cậu
tác giả
nên cho kết happy end hay bad end taaa
chương 3: gặp mặt
Sau đêm hôm đó, Shinji bắt đầu tìm kiếm thông tin thế giới thứ 2 để đưa Kaworu ra ngoài
Cậu đến NERV để tìm kiếm các bản vẽ bị vứt bỏ, cầu mong sẽ có gì đó liên quan đến thế giới thứ 2
Và rồi... Cậu tìm được một mẫu giấy nhỏ có chữ viết:"Nếu linh hồn có thể phản chiếu qua âm nhạc thì giao điểm là nốt nhạc cuối cùng"
Shinji nắm chặt mảnh giấy đó chạy đến nhà hát
Ikari Shinji
Tớ... sẽ đưa được cậu ra ngoài
Trăng đêm hôm nay sáng hơn mọi hôm
Cậu ngồi trước cây đàn cũ, tay đã đặt lên phím nhưng chưa chơi
Lúc lâu sau vài dòng suy nghĩ cậu bắt đầu nhấn phím đàn
Cậu sợ nếu bản nhạc hoàn thành, Kaworu sẽ ra sao?
Ánh trăng vẫn phản chiếu đến chiếc gương cuối phòng
Trong gương, Kaworu ngồi đó, chờ đợi
Từng giai điệu lặng lẽ rơi xuống phím đàn
Khi cậu chạm đến nốt cuối cùng
Ánh sáng trong gương bùng lên
Shinji đứng dậy, choáng váng, mắt vẫn không rời khỏi tấm gương
Kaworu bước ra từ trong gương
Không còn là phản chiếu, không còn là bóng
Là Kaworu với mái tóc bạch kim, ánh mắt quen thuộc ấy
Ikari Shinji
//chạy đến ôm chầm lấy cậu//
Ikari Shinji
//dụi mặt vào áo cậu mà khóc//
Ikari Shinji
hứ-c, cậu biết tớ nhớ cậu lắm không?
Ikari Shinji
Tại sao lại bỏ tớ mà đi vậy?
Nagisa Kaworu
Nhưng từ giờ tớ sẽ không bỏ cậu ở lại nữa
Hai người ôm nhau không buông
Kaworu chỉ biết dỗ dành Shinji từng câu một
Nagisa Kaworu
Nín khóc đi nhé
Nagisa Kaworu
Tớ ở đây rồi
Nagisa Kaworu
Tớ không muốn cậu vì tớ mà khóc thế đâu
Nagisa Kaworu
Mau cười lên nào
Ikari Shinji
//nhìn Kaworu//
Ikari Shinji
//mỉm cười// gặp cậu tớ vui lắm
Download MangaToon APP on App Store and Google Play