[ Đêm Trăng Máu ] Đồng Vọng Từ Hư Vô
_ 1 : Chị gái, chị tên gì?
Trương Tử Bi •nhỏ•
Chị gái, chị gái
Trương Tử Bi •nhỏ•
Nghe nói chị là người mới di chuyển đến nơi này sống ạ?
Làng Trương năm 20xx có một chuyện hiếm thấy, đó là gia đình họ Tư từ trên thành phố đã xuống ngôi làng hẻo lánh này để làm ăn.
Nghe nói nhà họ độc nhất một cô con gái, trông xinh lắm, cũng trạc tuổi bản thân nên khiến Trương Tử Bi lúc ấy rất tò mò.
Cậu đã lén đi theo ông đến nhà cô gái ấy, khi nhìn thấy ông mình đang nói vài chuyện với ông cô ấy, cậu quan sát xung quanh và phát hiện ra một cô bé đang ngồi dưới gốc cây sồi gần đó.
Trương Tử Bi •nhỏ•
Chị gái à?
Tư Mộng Ly •Người•
Cha mẹ tôi đưa cả ông bà đi cùng để tiện chăm sóc.
Trương Tử Bi •nhỏ•
Em là Trương Tử Bi, chị tên gì?
Tư Mộng Ly nhìn chằm chằm Trương Tử Bi, đột nhiên cô đứng dậy rồi nhếch mép nói.
Tư Mộng Ly •Người•
Không cho em biết đâu.
Trương Tử Bi •nhỏ•
Chị kì quá à.
Trương Tử Bi •nhỏ•
Dù sao sau này chúng ta cũng chơi với nhau, chị không cho em tên chị thì em gọi chị như thế nào?
Trương Tử Bi bất bình phản bác.
Tư Mộng Ly cười khúc khích
Tư Mộng Ly •Người•
Tự em tìm hiểu.
Đột nhiên từ phía nhà, có một giọng nói của bà cô vang lên.
Bà
Giữa trưa rồi, về ăn cơm.
Tư Mộng Ly •Người•
Tôi phải về rồi, còn tên tôi thì nếu sau khi rời khỏi đây có duyên gặp lại, em sẽ biết.
Tư Mộng Ly đứng thẳng người dậy, vẫy tay tạm biệt cậu bé Trương Tử Bi.
Trương Tử Bi •nhỏ•
"Bà ấy vừa gọi chị gái ấy là 'tiểu nha đầu' ."
Trương Tử Bi •nhỏ•
A, tên chị ấy là "Nha Đầu."
Trương Tử Bi •nhỏ•
Mình sẽ gọi chị ấy là chị Nha Đầu.
Từ sau buổi trưa hôm đó, Trương Tử Bi luôn chạy sang nhà họ Tư duy nhất trong làng Trương, không rõ họ đến đây làm gì, nhưng nghe nói chỉ khoảng một năm rồi lại đi.
Bà
Tiểu nha đầu, thằng nhóc cháu ông trưởng thôn lại tìm mi này.
Tư Mộng Ly •Người•
Trương Tử Bi?
Trương Tử Bi •nhỏ•
A, chị Nha Đầu.
Tư Mộng Ly •Người•
Trời ạ.
Cả làng Trương đều rất ngạc nhiên khi Trương Tử Bi có thể làm thân được với cô con gái của nhà họ Tư đó.
Ông •Người•
Không sao, làm quen được nhiều cũng tốt.
Ông •Người•
Ra ngoài nhiều mới tốt, đi đi tiểu nha đầu.
Tư Mộng Ly •Người•
"Trời ạ, ông tôi cũng hay ra ngoài mà sức khỏe vẫn không đi lên đó thôi à."
Tư Mộng Ly •Người•
"Mà kể cũng lạ, sao bé Trương Tử Bi hay gọi mình là 'chị Nha Đầu' vậy?"
Tư Mộng Ly thở dài, đi ra cổng gặp Trương Tử Bi.
Trương Tử Bi •nhỏ•
Chị Nha Đầu, chị đi chơi với em đi.
Trương Tử Bi cầm lấy tay cô, cố kéo cô ra chỗ mà tụi nhỏ trong làng hay chơi.
Tư Mộng Ly •Người•
Biết rồi, biết rồi.
Tư Mộng Ly •Người•
Đừng kéo nữa, chị tự đi được.
Trương Tử Bi •nhỏ•
Chắc chắn tụi nó sẽ ngạc nhiên cho mà xem, tại em là người đầu tiên làm quen được với chị mà.
Suốt một năm trời, thằng bé Trương Tử Bi hay chạy qua nhà họ Tư, để tìm cô con gái xinh đẹp của họ mà cậu vẫn gọi là "Chị Nha Đầu".
Bà
Đấy, đến thằng bé con còn gọi mi là 'nha đầu."
Tư Mộng Ly •Người•
Tại con không cho nó biết tên, nó lại nghe bà gọi con là tiểu nha đầu.
Tư Mộng Ly •Người•
Nên nó tưởng tên con như thế.
Tư Mộng Ly bất lực kèm lúng túng đáp lại lời bà.
Ông •Người•
Tiểu nha đầu này thật là, sao không cho nó biết tên?
Tư Mộng Ly •Người•
Dạ thôi, dù sao sau này đâu gặp lại nữa.
Thấm thoát một năm đã trôi qua, Trương Tử Bi rất thích "chị Nha Đầu".
Nhưng cậu cảm thấy rất buồn.
Vì nhà chị ấy chỉ ở đây một năm mà thôi.
Trương Tử Bi •nhỏ•
Chị Nha Đầu, chị còn quay lại đây nữa không ạ?
Trương Tử Bi •nhỏ•
Em thích chị lắm.
Tư Mộng Ly •Người•
Quay lại đây?
Tư Mộng Ly •Người•
Chị cũng không biết.
Trương Tử Bi •nhỏ•
Chị sống ở đâu ạ?
Tư Mộng Ly •Người•
Chị ở Lâm Giang.
Trương Tử Bi nghe xong cười tươi roi rói.
Thằng bé phấn khởi cất tiếng.
Trương Tử Bi •nhỏ•
Em sẽ học hành thật chăm chỉ, sau này sẽ lên Lâm Giang học đại học và làm việc, khi đó em sẽ tìm lại chị Nha Đầu.
Tư Mộng Ly nghe thấy thế liền ngạc nhiên, cô hỏi lại
Tư Mộng Ly •Người•
Trương Tử Bi, em chắc chứ?
Trương Tử Bi •nhỏ•
Thật ạ, em hứa với chị đó.
Trương Tử Bi •nhỏ•
Móc nghoéo đi chị.
Thằng bé giơ ngón tay út ra, biểu thị điều chắc chắn của mình.
Tư Mộng Ly hơi lúng túng, cũng giơ ngón út ra móc vào ngón út của Trương Tử Bi
Tư Mộng Ly •Người•
Hứa là sau này em đi tìm chị nhé?
Trương Tử Bi •nhỏ•
Em hứa với chị đó.
Tư Mộng Ly bật cười khúc khích, đột nhiên cô nghĩ ra gì đó liền đưa tay vào trong chiếc túi đeo chéo của mình, mang ra một tấm ảnh.
Tư Mộng Ly •Người•
Lại đây.
Trương Tử Bi •nhỏ•
Là ảnh chụp hôm sinh nhật em.
Rồi cô xé đôi nó ra, nhét một nửa hình có mặt mình vào một lá bùa bình an và thêm một nụ hồng ép khô.
Chiếc bùa bình an đó cô xin được một cặp ở chùa Vĩnh Đức một năm trước khi lên chuyến xe xuống làng Trương.
Sau đó cô đeo lên cổ Trương Tử Bi.
Tư Mộng Ly •Người•
Đây là bùa bình an, nó sẽ giúp em xua đuổi ma quỷ.
Cô nhét nửa tấm ảnh còn lại vào chiếc bùa còn lại, rồi cất lại vào túi đeo chéo.
Tư Mộng Ly •Người•
Là một cặp với lá bùa của chị.
Tư Mộng Ly •Người•
Quà tạm biệt đó, hẹn gặp lại.
Trương Tử Bi ngạc nhiên sờ vào lá bùa, rồi ngẩng đầu lên, chạy theo Tư Mộng Ly đến chỗ xe ô tô nhà cô.
Bà
Nhanh lên tiểu nha đầu.
Tư Mộng Ly •Người•
Tạm biệt.
Trương Tử Bi •nhỏ•
Tạm biệt chị nha đầu, em sẽ cố gắng học hành chăm chỉ.
Chiếc xe ô tô dần lăn bánh.
Ông •Người•
Đến cuối cùng vẫn không cho thằng bé nổi cái tên, haizz
Tư Mộng Ly không nói gì, mắt vẫn hướng đăm đăm về phía cửa sổ.
Chiếc xe đã chạy 102km để lên được Thành phố Lâm Giang
Tại đây, 3 tuần sau khi về lại thành phố, cha mẹ cô gặp tai nạn mà qua đời.
Từ đó, cô sống với ông bà tại căn phòng 501 tầng 5 khu chung cư đối diện khu chung cư Lâm Bình.
_ 2 : Hậu bối.
Bà
Tiểu nha đầu này, dậy đi.
Bà
Lớp 12 rồi chứ có còn nhỏ đâu mà ngủ lắm thế.
Mùa thu, thành phố Lâm Giang tháng 9 năm 2020.
Bà
Hôm nay là khai giảng đó mày.
Tư Mộng Ly •Người•
Úi giời, cháu quên.
Ông •Người•
Dậy nhanh lên,hôm nay cháu còn phải đón các em lớp 10 lên kia mà.
Ông thở dài nhắc nhở, Tư Mộng Ly vội vã mặc đồng phục, đánh răng rửa mặt rồi lao nhanh ra bàn ăn sáng.
Ông •Người•
Ăn từ từ kẻo nghẹn đấy cháu.
Từ khi cha mẹ qua đời, cả gia đình chỉ còn mỗi ông bà và Tư Mộng Ly.
Họ chủ yếu sống nhờ vào tiền lương hưu và tiền trợ cấp cho người già của ông bà.
Tư Mộng Ly thương ông bà lắm, nên cô luôn chăm chỉ học hành.
Tư Mộng Ly •Người•
Xin lỗi ạ!
"A, chị có phải học sinh của Cao Trung XXX không ạ?"
Tư Mộng Ly •Người•
À ừ, đúng rồi.
Thu Lãnh Vũ •Người•
Em là Thu Lãnh Vũ, năm nay là năm nhất Cao Trung XXX
Tư Mộng Ly •Người•
Vậy ra em là khóa tiếp theo sao, chị là Tư Mộng Ly, năm cuối rồi.
Thu Lãnh Vũ đứng dậy, phủi lớp bụi trên váy đi rồi đi theo Tư Mộng Ly.
Thu Lãnh Vũ •Người•
Em đến trường cùng chị được chứ?
Tư Mộng Ly •Người•
Rất sẵn lòng.
Tư Mộng Ly •Người•
Chị em mình trao đổi WeChat với nhau đi, sau này có gì tiện liên lạc.
Thu Lãnh Vũ •Người•
Được ạ.
Thu Lãnh Vũ gật đầu, thế là mới lên lớp 10, cô đã làm quen được với một người bạn mới.
Ông •Người•
Ngủ sớm nghen con.
Bà
Đừng nghịch điện thoại thâu đêm nữa đấy.
Tư Mộng Ly •Người•
Vâng ạ, cháu biết rồi.
Thu Lãnh Vũ •Người•
[ Chị chưa ngủ sao?]
WeChat có tin nhắn mới từ Thu Lãnh Vũ.
Tư Mộng Ly •Người•
[ Ừ, tôi có thói quen ngủ muộn.]
Thu Lãnh Vũ •Người•
[ Chị giống một bạn học cấp 2 với em thật đấy. Không hiểu tại sao cậu ta lúc nào cũng học học học.]
Thu Lãnh Vũ •Người•
[ Đêm ngủ rõ ít.]
Tư Mộng Ly •Người•
[ Thế hả? Lý do gì cậu ta học nhiều vậy? ]
Thu Lãnh Vũ •Người•
[ Cậu ấy là Trương Tử Bi, là hàng xóm của nhà em, mới chuyển đến đây 2 tháng trước ạ. Cậu ấy hay thức khuya lắm. ]
Tư Mộng Ly •Người•
Trương Tử Bi?
Tư Mộng Ly •Người•
Em ấy có quen Trương Tử Bi sao?
Bây giờ mới nhìn rõ căn phòng của Tư Mộng Ly hơn.
Cả bốn bức tường đều dán đầy chi chít ảnh, để ý kĩ sẽ thấy, chỉ có lác đác vài tấm là chụp chính diện, còn lại đều là chụp lén.
Các bức ảnh là chụp một thiếu niên tóc đen từ nhỏ cho đến lớn, rất nhiều.
Thiếu niên trong tấm ảnh đó là Trương Tử Bi.
Tư Mộng Ly •Người•
[ Em có thể cho chị xin số WeChat của Trương Tử Bi không? ]
Thu Lãnh Vũ •Người•
[ Chị biết cậu ấy ạ? ]
Tư Mộng Ly •Người•
[ Cũng coi như là thế đi. ]
Sau khi nghĩ ngợi một lúc, Tư Mộng Ly quyết định kể vài chuyện của mình và Trương Tử Bi cho Thu Lãnh Vũ nghe.
Từ chuyện đến làng Trương làm ăn, đến Trương Tử Bi gọi cô là "chị Nha Đầu", và tất nhiên là trừ chuyện cô stalk Trương Tử Bi hằng năm.
Mỗi năm cô đều sắp xếp đến đó 1 lần, những không gặp trực tiếp Trương Tử Bi.
Mỗi lần đến đó, cô đều đi theo, theo dõi cậu, chụp lại những tấm ảnh của cậu.
Tư Mộng Ly •Người•
Làm sao kể chuyện đó ra được chứ.
_ 3 : Ngọc Tử Bạch.
Sau hôm làm quen ấy, Tư Mộng Ly và Thu Lãnh Vũ đã dần làm quen và chơi thân với nhau
Tư Mộng Ly ra trường, bắt đầu đi học đại học.
Vừa đi học vừa làm thêm, cũng tại nhà chỉ sống dựa vào lương hưu và tiền trợ cấp của ông bà, căn bản đóng học phí cho cô nhà cũng phải thắt lưng buộc bụng.
Cô thương ông bà lắm, nên vừa học xong lớp 12, cô đã đi làm thêm.
Mùa xuân, tháng 2 năm 2021,
Tư Mộng Ly •Người•
[ Vũ Vũ, sắp tới em có rảnh không? ]
Thu Lãnh Vũ •Người•
[ Hôm nào hả chị? ]
Tư Mộng Ly •Người•
[ Valentine ấy, bạn cùng phòng của chị rủ đi hẹn hò tập thể, bên nữ rủ 4 người đi, có chị và hai đứa khác, em đi cùng luôn không? ]
Thu Lãnh Vũ •Người•
Valentine á?
Thu Lãnh Vũ •Người•
Cũng được, dù sao hôm đó mình cũng không làm gì.
Thu Lãnh Vũ •Người•
[ Được ạ. ]
Tư Mộng Ly •Người•
Em ấy đồng ý rồi.
Tư Mộng Ly •Người•
Này hai cậu, bạn tôi đồng ý đi cùng luôn rồi.
Nhân vật quần chúng ăn dưa
[1]: Tuyệt quá đi, cậu biết không Ly Ly, ở đó chắc chắn sẽ có rất nhiều anh đẹp trai.
Nhân vật quần chúng ăn dưa
[2]: Chuẩn đấy, mong chờ đến hôm 14 quá đi~
Tư Mộng Ly •Người•
Địa điểm là ở đâu?
Nhân vật quần chúng ăn dưa
[2]: Hình như địa điểm là do nhóm nữ quyết định đúng không nhỉ?
Nhân vật quần chúng ăn dưa
[1]: Đúng rồi, mình đi đến tiệm này đi, nghe nói cơm ở đó ngon lắm.
Tư Mộng Ly •Người•
[ Địa điểm là (...) hôm 14 tháng 2 em nhé. Tầm 6 giờ tối. ]
Thu Lãnh Vũ •Người•
[ Em nhớ rồi. ]
Thu Lãnh Vũ •Người•
Quán này hả, cũng gần đây thôi.
Tư Mộng Ly •Người•
Thôi, tôi giả tiền đồ uống cho cả ba đứa rồi đấy, tôi về trước nhé.
Nhân vật quần chúng ăn dưa
[1]: Bye bye~
Tư Mộng Ly •Người•
"Tầm giờ này là Trương Tử Bi đi học về rồi, phải nhanh chóng về nhà mới được."
Nghĩ vậy, Tư Mộng Ly nhanh chân chạy nhanh về khu chung cư đó.
Đến cổng dân cư, đột nhiên có một thanh niên chặn cô lại.
Nhân vật quần chúng ăn dưa
[1]: Này em gái, sao em lại về một mình thế này?
Tư Mộng Ly •Người•
Tránh ra.
Nhân vật quần chúng ăn dưa
[1]: Hung dữ quá đó.
Tư Mộng Ly •Người•
Anh là thằng ất ơ sống ở 401 đúng không?
Tư Mộng Ly •Người•
Tránh ra cho tôi lên nhà.
Nhân vật quần chúng ăn dưa
[1]: Em gái à-
Trương Tử Bi •Hiện Tại•
Này anh kia
Trương Tử Bi •Hiện Tại•
Đang làm cái gì đấy hả?
Tư Mộng Ly •Người•
"Tr-trương Tử Bi?"
Trương Tử Bi •Hiện Tại•
Tôi báo bảo vệ bây giờ?
Nhân vật quần chúng ăn dưa
[1]: Mày nhớ đấy thằng nhõi.
Sau khi thằng ất ơ ấy rời đi, Trương Tử Bi quay sang nhìn cô gái vừa rồi
Trương Tử Bi •Hiện Tại•
"Sao cô ấy trông quen mắt thể nhỉ?"
Trương Tử Bi •Hiện Tại•
Này chị, là con gái sau này ra ngoài phải biết tự bảo vệ bản thân, đừng để gặp phải trường hợp vừa rồi.
Tư Mộng Ly •Người•
Biết rồi, biết rồi.
Tư Mộng Ly •Người•
Cảm ơn cậu nhiều
Trương Tử Bi gật đầu rồi quay người đi lên khu trung cư Lâm Bình.
Tư Mộng Ly đứng ở bên dưới nhanh tay lấy điện thoại ra chụp lấy vài tấm.
Mùa xuân, ngày 14 tháng 2 năm 2021, thành phố Lâm Giang.
Tư Mộng Ly •Người•
Em là Tư Mộng Ly, 19 tuổi.
Thu Lãnh Vũ •Người•
Thu Lãnh Vũ, 17.
Thu Lãnh Vũ •Người•
Mấy ngày nữa tôi 18 rồi, mấy anh không phải lo.
Nhân vật quần chúng ăn dưa
[1]: Em là Chung Khả Hân, 19 tuổi.
Nhân vật quần chúng ăn dưa
[2]: Còn em là Vương Mỹ Mỹ, 19 nốt ạ.
Tại quán ăn XY, có 4 nam và 4 nữ đang tập trung tại một chiếc bàn lớn.
Ngọc Tử Bạch - Tử Dạ •Người•
Xin chào, anh là Ngọc Tử Bạch, năm nay 24 tuổi.
Ngọc Tử Bạch - Tử Dạ •Người•
Hân hạnh được gặp mặt.
Nhân vật quần chúng ăn dưa
[2]: Anh là Mạc Văn Kỳ, 21
Nhân vật quần chúng ăn dưa
[3]: Ngô Chí Nam.
Ngô Chí Nam tỏ vẻ khó chịu, bất đắc dĩ lên tiếng
Ngọc Tử Bạch - Tử Dạ •Người•
Thôi nào Chí Nam, ông không thể giới thiệu tử tế thì bọn này sẽ tống ông ra ngoài đấy.
Nhân vật quần chúng ăn dưa
[3]: Ngô Chí Nam, 24 tuổi.
Nhân vật quần chúng ăn dưa
[4]: Anh là Khúc An Khang, 23 tuổi, hân hạnh gặp mặt.
Cả 8 người bắt đầu nói chuyện, giao tiếp với nhau. Ban đầu thì hơi gượng gạo, nhưng rượu vô rồi thì xung vãi.
Nhân vật quần chúng ăn dưa
[3]: Thôi nào Vũ Vũ, uống miếng rượu đi em.
Thu Lãnh Vũ •Người•
Tôi chưa đủ tuổi, uống nước ép thôi, cảm ơn anh.
Tư Mộng Ly •Người•
Xin lỗi Vũ Vũ nha, đã rủ em đến nơi này.
Thu Lãnh Vũ •Người•
Không có gì đâu chị, bù lại em vừa xin được số 2 chị đẹp Chung Khả Hân và Vương Mỹ Mỹ.
Tư Mộng Ly •Người•
Dư wow rồi đó em.
Tư Mộng Ly đột nhiên đứng dậy, thì thầm gì đó với Chung Khả Hân.
Nhân vật quần chúng ăn dưa
[1]: Cậu đi nhanh lên nhé, mua càng nhiều càng tốt.
Tư Mộng Ly •Người•
Biết rồi.
Ngọc Tử Bạch liếc nhìn hai cô gái một hồi rồi đứng dậy, nói với Tư Mộng Ly
Ngọc Tử Bạch - Tử Dạ •Người•
Để tôi đưa em đi
Thu Lãnh Vũ •Người•
Em đi nữa.
Sau đó, ba người bọn họ đến một cửa hàng tiện lợi gần đó.
Tư Mộng Ly •Người•
Anh Ngọc này, anh không cần giả vờ nữa đâu.
Ngọc Tử Bạch - Tử Dạ •Người•
Hả?
Tư Mộng Ly •Người•
Nhìn là biết anh bị ép đến đây đúng không?
Thu Lãnh Vũ •Người•
Nên anh cố tình đi theo Ly Ly ra ngoài để trốn bầu không khí đó một lúc chứ gì?
Ngọc Tử Bạch - Tử Dạ •Người•
Ha ha, bị hai em nhìn thấu rồi.
Tư Mộng Ly •Người•
Tôi cũng không thích nó lắm, nhưng xem chừng Vương Mỹ Mỹ và Chung Khả Hân rất thích buổi gặp gỡ này
Thu Lãnh Vũ •Người•
Em thấy hai chỉ khoái lắm luôn.
Tư Mộng Ly •Người•
Hai đứa đó là vậy mà.
Tư Mộng Ly •Người•
Cũng sắp muộn rồi, mua mấy món đồ ngọt xong về lại quán, chị với em xin về trước, ông bà đang đợi cơm chị.
Tư Mộng Ly •Người•
8 giờ tối rồi mà.
Ngọc Tử Bạch - Tử Dạ •Người•
Để anh thanh toán cho
Thu Lãnh Vũ •Người•
Ể, nhưng mà-?
Ngọc Tử Bạch - Tử Dạ •Người•
Không sao không sao.
Ngọc Tử Bạch - Tử Dạ •Người•
Hai em add WeChat anh được chứ?
Ngọc Tử Bạch cười tươi roi rói hỏi hai cô
Tư Mộng Ly •Người•
À được, được chứ.
Tư Mộng Ly •Người•
Cảm ơn anh
Ngọc Tử Bạch - Tử Dạ •Người•
Không có gì đâu mà.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play