[ Kiệt Hằng ] Ký Ức Biển Xanh
#1
❗LƯU Ý:❗
- ".....": Lời thoại từ ký ức.
- Truyện có nhiều tuyến thời gian gây rối nên hãy để ý tên, tuổi nhân vật
Trần Dịch Hằng ngồi trên chiếc khăn chải dài bên bờ biển, sóng vỗ rì rào như thể đang kể lại câu chuyện tình yêu của họ. Cậu cười toe, giơ tay chỉ ra phía mặt trời
Trần Dịch Hằng - 26 tuổi
Anh thấy không? Mặt trời lúc này giống y chang hôm mình gặp nhau
Vương Lỗ Kiệt bật cười, ngồi xuống cạnh cậu
Vương Lỗ Kiệt - 27 tuổi
Không giống lắm. Hôm đó mưa tầm tã, em thì ướt nhẹp, tóc dính cả vào mặt, nhìn như chú mèo hoang
Trần Dịch Hằng - 26 tuổi
Ờ ha...Nhưng anh vẫn che ô cho em đấy thôi. Lúc đó chắc anh thương hại em nhỉ?
Vương Lỗ Kiệt - 27 tuổi
Không. Là anh bị thu hút bởi đôi mắt đỏ hoe nhưng vẫn cố tỏ ra mạnh mẽ của em
Lần đầu tiên họ gặp nhau là 8 năm trước. Hôm ấy, cậu trốn mưa dưới hiên một quán cà phê cũ, còn Kiệt tình cờ ghé vào. Họ không phải kiểu yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên, nhưng sau ly cà phê cốt dừa ấm và vài lời xã giao, điều gì đó đã nhen nhóm
Trần Dịch Hằng - 18 tuổi
Cậu thường xuyên đến đây à?
Vương Lỗ Kiệt - 19 tuổi
Không, hôm nay tôi mới ghé lần đầu. Cũng là lần đầu tiên tôi thấy một người ngồi một mình mà cười toe như cậu
Trần Dịch Hằng - 18 tuổi
Tôi đang vui mà, vừa đậu đại học nên đi biển chơi
Vương Lỗ Kiệt - 19 tuổi
Vậy à. Chúc mừng. Tôi là Vương Lỗ Kiệt
Trần Dịch Hằng - 18 tuổi
Trần Dịch Hằng. Gọi tôi là Hằng là được rồi
Từ đó, họ dần quen nhau, từ những buổi đi dạo ven biển, chia sẻ những thứ ngớ ngẩn đến việc cùng nhau trưởng thành. Mỗi mùa hè đều có mặt đối phương, như thế định mệnh đã sắp đặt hai người đến với nhau
8 năm trôi qua, họ quyết định tiến đến hôn nhân
Một buổi chiều đầu tháng, Hằng tựa vào vai Kiệt khẽ nói
Trần Dịch Hằng - 26 tuổi
Trước ngày cưới, mình đi biển chơi đi
Trần Dịch Hằng - 26 tuổi
Em muốn về lại nơi lần đầu ta gặp nhau. Muốn xem biển liệu còn xanh như trong trí nhớ không
Kiệt ngẫm nghĩ một chút rồi cũng trả lời
Vương Lỗ Kiệt - 27 tuổi
Được. Cũng lâu rồi chúng ta chưa cùng ngắm biển.
Biển vẫn xanh, gió vẫn thì thầm như năm nào
Chỉ là...lần trở lại ấy, một người đã bị biển giữ lại mãi mãi
Người kia, sau này mỗi lần nhớ lại, chỉ còn biết gục đầu bên hộp nhẫn chưa kịp trao mà thì thầm trong tuyệt vọng
Vương Lỗ Kiệt - 37 tuổi
Em có thấy biển xanh không...Em còn nhớ đến anh không, Hằng?
#2
Họ đến biển vào một buổi sáng nắng nhẹ. Không khí mằn mặn, mùi gió biển len lỏi trong từng hơi thở, mang theo tiếng gọi của những kí ức cũ. Hằng giơ tay che mắt, nhìn ra xa rồi quay sang nhìn Kiệt
Trần Dịch Hằng - 26 tuổi
Anh nhớ không? Cái băng ghế kia, hôm đó em ngồi ngủ gục luôn vì đợi cà phê mãi không có
Vương Lỗ Kiệt - 27 tuổi
// gật nhẹ // Ừ. Lúc đó anh còn tưởng em là du khách bị bỏ rơi.
Vương Lỗ Kiệt - 27 tuổi
Ai ngờ đâu, 8 năm sau em lại là chồng nhỏ của anh // cười tít //
Hằng đỏ mặt, cúi xuống đá đá cát
Trần Dịch Hằng - 26 tuổi
Gì mà chồng nhỏ chứ, còn chưa cưới...
Vương Lỗ Kiệt - 27 tuổi
Thì sắp. Còn 1 tháng nữa thôi em sẽ thuộc về anh rồi // cười gian //
Họ đi bộ dọc theo bờ biển đến tận chiều, tay nắm tay, để lại dấu chân song song in dài trên cát. Trên đường về, Hằng níu lấy góc áo Kiệt:
Trần Dịch Hằng - 26 tuổi
Anh này. Em thấy sợ một chút
Vương Lỗ Kiệt - 27 tuổi
Em sợ gì?
Trần Dịch Hằng - 26 tuổi
Sợ...hạnh phúc này không giữ được lâu. Nó giống như khi mình cố giữ lấy nắm cát trong tay ấy. Càng nắm, càng chảy đi
Kiệt nhìn thấy ánh mắt lo lắng từ sâu trong đôi mắt cậu thì siết nhẹ tay cậu an ủi
Vương Lỗ Kiệt - 27 tuổi
Vậy thì anh sẽ không nắm. Anh sẽ xây cho em một chiếc bình thủy tinh để cát ở yên trong đó
Trần Dịch Hằng - 26 tuổi
Cảm ơn anh...vì đã chọn em, dù em chẳng có gì nổi bật // mỉm cười //
Kiệt không trả lời, chỉ lặng lẽ đặt một nụ hôn lên chán cậu. Gió biển đêm lạnh nhưng lòng họ lại yên ấm
Sáng hôm sau, Hằng vẫn còn ngái ngủ. Kiệt nhẹ nhàng kéo chăn
Vương Lỗ Kiệt - 27 tuổi
Em ngủ thêm chút đi. Anh ra ngoài một lát, có việc. Về liền
Trần Dịch Hằng - 26 tuổi
// dụi mắt // Anh đi đâu vậy?
Vương Lỗ Kiệt - 27 tuổi
Đi lấy thứ bất ngờ cho chồng nhỏ tương lai của anh // cười bí hiểm //
Trần Dịch Hằng - 26 tuổi
// lườm yêu // Lại bí mật...Thôi được, em tha. Nhưng lát về nhớ dẫn em đi ăn bún chả cá nhá. Hứa rồi đấy
Kiệt mỉm cười, vuốt nhẹ tóc cậu rồi khẽ gật đầu. Cánh cửa khép lại sau lưng anh. Trong lòng anh lúc đó chỉ nghĩ, sẽ có một buổi trưa nắng, nơi anh trao nhẫn và lời hứa
Nhưng có lẽ, anh không biết...đó là lần cuối cùng cậu nhìn anh với ánh mắt tròn đầy
Buổi sáng hôm đó lặng sóng. Nhưng ở đâu đó phía xa chân trời, những đám mây xám đang kéo về
Tác giả
đừng xem chùa mà 😭
#3
Buổi sáng nay vắng. Hằng bước chân trần trên cát, áo sơ mi trắng bị gió thổi nhẹ phần vạt
Bầu trời trong, mặt nước loang loáng ánh nắng. Nhưng trong lòng cậu...không hoàn toàn yên ổn
Trần Dịch Hằng - 26 tuổi
Hôm nay yên ắng quá...
Hằng lẩm bẩm, mắt vẫn nhìn xa xăm về phía chân trời
Cậu khom người, nhặt một vỏ sò. Mỏng. Nhẹ. Vỡ một góc. Bàn tay cậu run lên mà chính cậu cũng không hiểu vì sao
Trần Dịch Hằng - 26 tuổi
Kỳ lạ thật, tự nhiên thấy lạnh người
Cậu bước xuống nước. Sóng lăn tăn, chỉ vừa chạm đến đầu gối. Nhưng trong khoảnh khắc đó...một cơn gió mạnh quất ngang. Trái tim Hằng khẽ giật thót
Cậu rùng mình, không phải vì lạnh - mà vì trực giác
Trần Dịch Hằng - 26 tuổi
Hay mình quay lại thì hơn...
Nhưng rồi cậu lại lắc đầu, cố cười
Trần Dịch Hằng - 26 tuổi
Gì chứ, mới sáng sớm đã sợ bóng sợ gió. Kiệt mà biết cười mình chết mất
Cậu tiến thêm vài bước, nước biển đã lạnh hơn. Trời bắt đầu xám nhẹ, sóng cũng không còn nhỏ nữa
Tại lúc đó, Kiệt ghé vào tiệm trang sức nhỏ quen thuộc mang tên YR. Trương Quế Nguyên vừa thấy anh đến đã mỉm cười, đẩy nhẹ một hộp nhung xanh ra phía anh
Trương Quế Nguyên
Chiếc mày đặt riêng. Tao làm xong từ sớm
Kiệt mở nắp hộp. Trong ánh sáng dịu, viên đá đính trên chiếc nhẫn ánh lên sắc xanh biếc, trong veo như giọt nước biển cô đọng. Lấp lánh. Mát lạnh. Đầy ký ức
Vương Lỗ Kiệt - 27 tuổi
Giống...màu biển hôm tụi mình gặp nhau // Lẩm bẩm, môi khẽ cong //
Bên trong chiếc nhẫn, dòng khắc mảnh hiện lên rõ ràng " Yêu em trọn đời "
Trương Hàm Thụy từ trong bước ra, đặt tách trà xuống
Trương Hàm Thụy
Đẹp thật. Nhìn cái này tôi nghĩ Hằng sẽ khóc mất
Vương Lỗ Kiệt - 27 tuổi
Ừ...Chỉ mong em ấy đồng ý...// cười nhẹ, ánh mắt dõi theo viên đá trong lòng nhẫn //
Trương Quế Nguyên gật đầu, vỗ nhẹ vai anh
Trương Quế Nguyên
Hai người đi cùng nhau 8 năm rồi...đáng trân trọng lắm đấy
Ở phía xa ngoài khơi, mây kéo thành một dải xám nhạt. Sóng không to, nhưng từng đợt vỗ mạnh vào bờ nghe âm trầm khác lạ. Gió cũng bắt đầu đổi chiều - không mạnh, chỉ đủ để những lá cờ trước tiệm giật nhẹ
Không ai để ý, một con chim biển sà thấp, kêu lên ba tiếng...rồi biến mất vào khoảng trời đục
Download MangaToon APP on App Store and Google Play