Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Lời Hứa Năm Ấy

Chap 1: Thanh mai trúc mã

Trời mùa thu vàng rực, lá khẽ rơi trên con đường trước cổng trường. Quang Anh bước đi, tay nắm chặt cặp sách, ánh mắt rạng rỡ nhìn thấy Duy đang đợi ở bậc thang.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Duy, hôm nay đến sớm thế?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhìn Quang Anh, mỉm cười// Hôm nay… mình muốn cùng cậu ôn bài trước tiết học.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thế thì tuyệt quá, chúng ta học cùng nhau như trước giờ thôi.
Bỗng một cô gái bước ra từ dãy hành lang, tóc dài óng ánh, ánh mắt hướng thẳng về Quang Anh. Thanh Trà – cô bạn cùng lớp, luôn tỏ ra dịu dàng nhưng ánh mắt không giấu nổi một chút gì đó… khác thường.
Nguyễn Thanh Trà🍵
Nguyễn Thanh Trà🍵
//ngọt ngào, nhún vai// Quang Anh, hôm nay cậu có hẹn với ai không?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//ngạc nhiên// À… mình chỉ đến gặp Duy để ôn bài thôi.
Nguyễn Thanh Trà🍵
Nguyễn Thanh Trà🍵
//Nở nụ cười tinh quái// Thế à… Mà Duy không ghen sao?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//nhíu mày, hơi khó chịu// Ghen? Sao lại ghen?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//cười nhẹ, kéo tay Duy// Đừng để ý cô ấy, Duy.
Nguyễn Thanh Trà🍵
Nguyễn Thanh Trà🍵
//nghĩ thầm// Hừ, cậu ấy… sao vẫn nhìn cậu ta như vậy nhỉ?
Cả ba tiến vào lớp học, Quang Anh và Duy ngồi sát bên nhau, trao đổi bài vở. Thanh Trà chọn chỗ đối diện, ánh mắt luôn hướng về Quang Anh, nét mặt như che giấu nhưng rõ ràng là ghen tỵ.
Nguyễn Thanh Trà🍵
Nguyễn Thanh Trà🍵
//thì thầm với bản thân// Mình sẽ khiến cậu ấy để ý đến mình… dù phải làm gì đi nữa.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//ngây thơ, lật sách// Duy, cậu giải thích cách làm bài này cho mình xem đi.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ừ, cậu nhìn kỹ nhé, bước này rất quan trọng.
Trong giờ học, Quang Anh vô tình chạm tay Duy khi trao bút, ánh mắt hai người gặp nhau và một khoảng lặng ngọt ngào bao trùm. Thanh Trà nhìn thấy, môi mím chặt.
Nguyễn Thanh Trà🍵
Nguyễn Thanh Trà🍵
//thầm thì// Đừng nghĩ mình sẽ bỏ cuộc… Quang Anh là của mình.
Tiết học kết thúc, nhóm bạn bước ra sân trường. Duy cười rạng rỡ, Quang Anh nhảy chân sáo theo sau. Thanh Trà bước chậm, giả vờ vô tình chạm vào Quang Anh.
Nguyễn Thanh Trà🍵
Nguyễn Thanh Trà🍵
Quang Anh… cuối tuần này cậu có rảnh không?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//lúng túng// À… mình… mình chưa có kế hoạch gì.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//đặt tay lên vai Quang Anh// Cậu đi với mình đi, chúng ta ra thư viện ôn bài thêm.
Nguyễn Thanh Trà🍵
Nguyễn Thanh Trà🍵
//nhếch mép, mắt lóe lên// Ừ… như ý cậu muốn.
Buổi chiều trôi qua, Quang Anh và Duy đi trên con đường rợp lá vàng, cùng cười nói. Thanh Trà đứng từ xa, tay nắm chặt cặp sách, ánh mắt chứa đầy âm mưu
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Duy… cậu biết không, từ bé đến giờ mình chưa từng muốn rời xa cậu.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//ngượng ngùng, hạ giọng// Mình cũng vậy… Quang Anh.
Nguyễn Thanh Trà🍵
Nguyễn Thanh Trà🍵
//ngồi trên bậc cầu thang, cắn môi// Cậu sẽ thấy, không ai lấy được cậu đâu… trừ mình.
Chiều xuống, nắng nhuộm đỏ mái trường, ba người đứng trên sân, mùi lá khô lan tỏa khắp nơi. Một chương mới của tình bạn – tình yêu – và cả những âm mưu đang bắt đầu…

Chap 2: Lời hứa trên mái trường

Sáng sớm, sân trường phủ một lớp sương mỏng. Quang Anh và Duy đi cùng nhau, sách vở trong tay, cười nói rộn rã. Thanh Trà đứng từ xa, tay nắm chặt cặp, ánh mắt dõi theo từng bước chân của Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Duy, hôm nay có tiết Toán à?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ừ, nghe nói thầy mới sẽ ra bài khó lắm đó.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//cười tươi// Không lo, có cậu bên cạnh là mình yên tâm.
Thanh Trà bước đến gần, giả vờ vô tình vấp phải chân Quang Anh.
Nguyễn Thanh Trà🍵
Nguyễn Thanh Trà🍵
Ôi, xin lỗi, Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//ngạc nhiên, hơi lúng túng// Không sao đâu… cậu có sao không?
Nguyễn Thanh Trà🍵
Nguyễn Thanh Trà🍵
//mỉm cười nhẹ// Mình ổn mà. Nhưng mà… cậu và Duy, lúc nào cũng dính lấy nhau nhỉ?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//hơi khó chịu// Chúng ta là bạn, không phải sao?
Nguyễn Thanh Trà🍵
Nguyễn Thanh Trà🍵
//nhếch mép, ánh mắt lấp lánh// Ừ, nhưng bạn cũng có thể thân thiết với nhiều người khác mà.
Tiết Toán bắt đầu, cả lớp im lặng. Quang Anh và Duy ngồi cạnh nhau, trao đổi bài, ánh mắt lấp lánh sự tin tưởng. Thanh Trà ngồi đối diện, liên tục quan sát Quang Anh.
Nguyễn Thanh Trà🍵
Nguyễn Thanh Trà🍵
//thầm thì// Nếu muốn cậu ấy chú ý đến mình… mình phải làm gì đó ngay thôi.
Sau giờ học, Quang Anh và Duy ra sân. Trà chạy theo, giả vờ nhờ giúp đỡ để trò chuyện riêng với Quang Anh
Nguyễn Thanh Trà🍵
Nguyễn Thanh Trà🍵
Quang Anh, cuối tuần này cậu có rảnh không? Mình… muốn nhờ cậu một việc.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//hơi lúng túng, nhìn Duy// À… việc gì vậy?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//nhìn Quang Anh, nghi ngờ// Cậu định đi đâu thế?
Nguyễn Thanh Trà🍵
Nguyễn Thanh Trà🍵
//cười nhẹ// Chỉ là chuyện nhỏ, cậu giúp mình thôi mà.
Quang Anh do dự, nhưng ánh mắt Duy nhắc nhở: “Cẩn thận với cô ấy.” Cuối cùng Quang Anh gật đầu.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Được rồi, mình sẽ giúp.
Nguyễn Thanh Trà🍵
Nguyễn Thanh Trà🍵
Cảm ơn cậu nhiều lắm. Mình sẽ không quên đâu.
Buổi chiều, Duy và Quang Anh đi dạo quanh sân trường, cùng nhặt lá rơi. Trà đứng từ xa, tay nắm chặt cặp, mặt nghiêm túc, suy tính kế hoạch.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Quang Anh, cậu có chắc muốn giúp cô ấy không?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//nhẹ nhàng// Mình chỉ giúp thôi, không sao đâu Duy.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/cắn môi, ánh mắt lo lắng// Nhưng mình không muốn cô ấy làm phiền cậu.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//mỉm cười, nắm tay Duy// Mình biết, Duy. Cậu yên tâm.
Thanh Trà nhìn thấy, lòng nóng lên, mồ hôi lạnh rịn trên trán.
Nguyễn Thanh Trà🍵
Nguyễn Thanh Trà🍵
//thầm thì// Không được, mình phải chiếm được cậu ấy. Chỉ còn cách…
Chiều tan, nắng nhuộm vàng cả sân trường. Một chương mới đang mở ra – âm mưu, tình cảm, và những thử thách sắp tới.

Chap 3: Bắt đầu âm mưu

Buổi sáng, sân trường tấp nập. Quang Anh và Duy cùng nhau ôn lại bài trước giờ kiểm tra. Ánh nắng nhẹ rọi qua mái tóc Duy, khiến Quang Anh mải nhìn, tim khẽ rung động. Ở góc xa, Thanh Trà lặng lẽ quan sát, môi cong lên thành một nụ cười khó đoán.
Nguyễn Thanh Trà🍵
Nguyễn Thanh Trà🍵
//thầm thì// Nếu muốn cậu ấy thuộc về mình… mình phải tạo cơ hội.
Chuông báo hết tiết. Trà tiến lại gần, cầm trên tay một tập giấy.
Nguyễn Thanh Trà🍵
Nguyễn Thanh Trà🍵
Quang Anh, mình nhờ cậu chút được không? Bài tập này bị rơi mất, thầy sẽ trách nếu không nộp.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//gật đầu// Ừ, mình giúp cậu chép lại.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//nhíu mày// Chỉ là bài tập thôi mà, cô tự làm được chứ?
Nguyễn Thanh Trà🍵
Nguyễn Thanh Trà🍵
//giả vờ buồn// Nhưng mình bị đau tay, không viết nhanh được…
Cô đưa bàn tay băng gạc ra, ánh mắt long lanh như sắp khóc. Quang Anh hơi ngập ngừng, rồi nhận tập giấy. Duy quay mặt đi, môi mím chặt
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//dịu dàng// Được rồi, mình sẽ chép cho.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//nhỏ giọng, bực tức// Lúc nào cũng tin người ta vậy…
Ra chơi, cả lớp bàn tán. Một nhóm bạn vô tình nói to.
Bạn A: Ê, dạo này Quang Anh hay giúp Thanh Trà nhỉ.
Bạn B: Ừ, nhìn thân thiết phết.
Bạn C: Không khéo hai người có gì đó…
Lời đồn lan nhanh, lọt vào tai Duy. Cậu cắn môi, tim nhói. Thanh Trà đứng gần đó, giả vờ nghe thấy, khẽ che miệng cười.
Nguyễn Thanh Trà🍵
Nguyễn Thanh Trà🍵
//ngọt ngào// Quang Anh, cảm ơn cậu nha. Không có cậu mình không biết phải làm sao.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không có gì đâu.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//bật dậy, nhìn thẳng Trà// Cô không cần lúc nào cũng dựa vào Quang Anh.
Nguyễn Thanh Trà🍵
Nguyễn Thanh Trà🍵
//giả vờ ngạc nhiên// Mình chỉ nhờ một chút thôi mà, Duy. Sao cậu căng thẳng thế?
Không khí trở nên nặng nề. Quang Anh kéo tay Duy ra ngoài hành lang.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Duy, đừng giận nữa. Mình thật sự không có ý gì cả.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//ánh mắt ầng ậc nước// Nhưng người khác nhìn vào sẽ nghĩ sao? Cậu có nghĩ đến mình không?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//nắm chặt tay Duy// Mình chỉ quan tâm đến cậu thôi, tin mình.
Trong lớp, Thanh Trà nhìn ra cửa sổ, thấy cảnh hai người nắm tay nhau. Sắc mặt cô tối sầm, móng tay bấm vào lòng bàn tay đến bật máu.
Nguyễn Thanh Trà🍵
Nguyễn Thanh Trà🍵
//nói khẽ// Tin sao? Để rồi xem… mình sẽ cho cậu biết thế nào là mất niềm tin
Chiều hôm đó, Trà lén gửi vài tờ giấy ghi chú vào ngăn bàn của một số bạn, ám chỉ Quang Anh và mình có “bí mật”. Tiếng xì xào dần lan khắp trường
Bạn D: Nghe gì chưa, hình như Quang Anh với Thanh Trà thân hơn bình thường.
Bạn E: Thật á? Thấy đi cùng nhau suốt mà.
Bạn F: Còn Duy thì sao…
Tin đồn như gió, càng ngày càng mạnh. Duy ngồi trong lớp, nghe từng lời xì xào, lòng như dao cắt. Quang Anh thì hoàn toàn không biết chuyện gì đang diễn ra.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đức Duy: //nghĩ thầm, mắt đỏ hoe// Quang Anh… mình có thể tin cậu chứ?
Ánh nắng cuối ngày xuyên qua cửa lớp. Ở góc phòng, Thanh Trà ngồi yên, nụ cười thoáng hiện, ánh mắt lấp lánh sự hiểm độc. Một ván cờ đen tối đã bắt đầu.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play