1710: Chạy Trốn Hôn Ước
Giới thiệu nhân vật:
Nguyễn Công Phượng
1. Nguyễn Công Phượng
2. 23 tuổi
3. Anh họ Nguyễn Quang Hải, em họ Quế Ngọc Hải, bạn thân Nguyễn Văn Toàn, bạn thân Trần Minh Vương
4. Vừa bay sang Mỹ du học sau khi vị hôn phu vừa bỏ trốn khỏi lễ cưới
Vũ Văn Thanh
1. Vũ Văn Thanh
2. 22 tuổi
3. Anh họ Đoàn Văn Hậu, em họ Lương Xuân Trường
4. Vừa bay sang Mỹ để chạy trốn khỏi hôn ước do ba mẹ ép buộc
Nguyễn Quang Hải
1. Nguyễn Quang Hải
2. 21 tuổi
3. Em họ Nguyễn Công Phượng, em họ Quế Ngọc Hải, bạn thân Nguyễn Văn Toàn, bạn thân Trần Minh Vương
4. Vừa đi du học về, đang bị ba mẹ bắt đi xem mắt
Đoàn Văn Hậu
1. Đoàn Văn Hậu
2. 20 tuổi
3. Em họ Vũ Văn Thanh, bạn thân Trần Minh Vương
4. Vừa bị ba mẹ gọi về bắt đi xem mắt
Nguyễn Văn Toàn
1. Nguyễn Văn Toàn
2. 22 tuổi
3. Bạn thân Nguyễn Công Phượng, bạn thân Nguyễn Quang Hải
4. Vừa chia tay người yêu
Quế Ngọc Hải
1. Quế Ngọc Hải
2. 25 tuổi
3. Anh họ Nguyễn Công Phượng, anh họ Nguyễn Quang Hải, bạn thân Lương Xuân Trường
4. Vừa bị người yêu bỏ
Trần Minh Vương
1. Trần Minh Vương
2. 23 tuổi
3. Bạn thân Đoàn Văn Hậu, Nguyễn Quang Hải, Nguyễn Công Phượng
4. Đang giận người yêu, sắp chia tay
Lương Xuân Trường
1. Lương Xuân Trường
2. 23 tuổi
3. Anh họ Vũ Văn Thanh, bạn thân Quế Ngọc Hải
4. Đang bị người yêu giận, sắp bị bỏ
Chỉ một hôn ước, một người thì trốn, một người thì bỏ, hai người gặp gỡ, hai trái tim rung động, một tình yêu hạnh phúc, khi biết sự thật liệu cả hai sẽ cảm thấy thế nào?
Tác giả tào lao
Hihi hê lô các cậu, lại là tớ đây ạ, truyện mới tới rồi nha, vẫn là những cặp đôi cũ, một câu chuyện mới, các cậu hãy cùng đón xem nhé
Tác giả tào lao
Cảm ơn tất cả các cậu vì đã ủng hộ tớ ạ, iu các cậu nhiều💓
Chương 1
Nguyễn gia và Vũ gia đã có hôn ước với nhau từ rất lâu, hai bên gia đình sau mốt thời gian bàn bạc thì quyết định tổ chức hôn lễ cho hai đứa con của mình đó là Nguyễn Công Phượng và Vũ Văn Thanh
Hai con người, chưa từng gặp gỡ, không hề quen biết, chẳng chẳng rõ đối phương tên gì lại bị ép kết hôn với nhau, Nguyễn Công Phượng thì chấp nhận đó, vì anh cũng chỉ là muốn ba mẹ vui lòng thôi, nhưng còn Vũ Văn Thanh thì không, cho nên nửa chừng hôn lễ, hắn đã bỏ chạy mất rồi, tin tức rất nhanh tới tai Nguyễn Công Phượng
Nguyễn Công Phượng
Cậu nói cái gì?
Nhân viên
Dạ tôi nói Vũ thiếu gia đã bỏ trốn rồi ạ
Nguyễn Công Phượng
Má nó tên họ Vũ chết tiệt, hắn chạy rồi mặt mũi của Nguyễn Công Phượng này biết giấu đi đâu hả? Hắn muốn chết đúng không?
Nhân viên
Xin cậu chủ bớt giận, bên nhà họ Vũ đang cho người đi tìm Vũ thiếu gia rồi ạ
Nguyễn Công Phượng
Không cần, không cần nữa, hắn không muốn cưới, ông đây cũng không gả nữa, nói với ba mẹ tôi, tôi sang Mỹ học tiếp chương trình thạc sĩ, mặc kệ tên họ Vũ thối tha đó
Nhân viên
Cái đó không được đâu cậu chủ à, cậu mà làm như vậy là chết tôi đó
Nguyễn Công Phượng
Tôi nói thế nào thì làm thế ấy đi, đặt vé máy bay chuyến gần nhất rồi xếp hành lý cho tôi
Nguyễn Quang Hải
Mẹ à con không đi, con không đi đâu
Mẹ Quang Hải
Nghe lời mẹ, đi đi, gặp mặt người ta một buổi thôi, nếu con không thích thì thôi, mẹ không ép
Nguyễn Quang Hải
Mẹ đừng lừa con, bác cả cũng nói với anh Phượng như vậy, kết quả còn chưa kịp gặp mặt đã bắt anh Phượng gả đi rồi, con không tin mẹ đâu, con không đi, không đi
Mẹ Quang Hải
Mẹ không lừa con đâu, mẹ đâu có giống bác cả con đâu? Con trai ngoan, nghe lời mẹ
Nguyễn Quang Hải
Con không đi!!!
Nguyễn Văn Toàn
Quế Ngọc Hải, em mệt rồi, chúng ta dừng lại tại đây đi, sau này không liên quan gì đến nhau nữa
Quế Ngọc Hải
Bé con, em nói gì vậy? Đừng doạ anh mà
Nguyễn Văn Toàn
Quế Ngọc Hải, anh đừng giả ngốc với em nữa, em mệt mỏi lắm rồi, một mối quan hệ cần có tình cảm từ hai bên, một mình em trao đi là không đủ, em không muốn tiếp tục mối quan hệ này nữa, chúng ta chia tay đi
Quế Ngọc Hải
Không, không đâu, bé con à, anh không đồng ý, anh không đồng ý đâu, bé con đừng bỏ anh
Nguyễn Văn Toàn
Đừng nói gì nữa cả, em quyết định rồi, sau này anh muốn làm gì thì làm đi, em không quản nữa, anh cũng không cần lo lắng cho em nữa, tự do tự tại, đúng ý anh muốn mà? Sao không vui? Thôi không nói nhiều nữa, em đi đây, hy vọng không gặp lại
Quế Ngọc Hải
Không, bé con, bé con đừng bỏ anh, đừng bỏ anh mà!!!
Trần Minh Vương
Cút, cút đi, ông đây lùn lắm, đi với tên cao nhòng như mày không hợp đâu, cút đi tìm tên nào cao hơn, hợp hơn ấy, ông đây không cần nữa
Lương Xuân Trường
Thôi mà đừng giận, lúc đó là tao lỡ lời thôi, lời nói lúc uống say không đáng tin mà
Trần Minh Vương
Người ta nói uống say thì nói thật, mày còn dám lừa tao? Ông đây lùn, không cao bằng mày, đấy mày thích ai thì đi tìm người ta đi, mày cao thì cao, còn dám chê tao à, đéo có yêu đương gì nữa cả, chia tay, chia tay đi!!!
Lương Xuân Trường
Không, không mà, Vương ơi, tao sai rồi mà, tao xin lỗi mà, đừng giận tao mà, huhu đừng bỏ tao mà, tao không chia tay, không chia tay đâu
Trần Minh Vương
Đéo có nói nhiều, bố giận rồi, không có yêu với đương cái quái gì nữa cả, không yêu nữa, cút, cút đi
Lương Xuân Trường
Thôi mà, đừng giận, đừng giận mà, tao xin lỗi, xin lỗi mà, tao không chia tay, không chia tay đâu, huhu Vương ơi đừng giận nữa mà
Trần Minh Vương
Người lùn như tôi nào dám giận anh chứ? Tôi không dám, không dám đâu
Lương Xuân Trường
Không không mà, mày cao, mày cao lắm, tai lùn tao lùn, mày đừng giận nữa mà, đừng giận mà
Trần Minh Vương
Không nói nhiều, cút đi!!!
Mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà mỗi biến, nhà nào cũng lục đục, mỗi người mỗi hướng, người thì trốn, người thì chạy, người bị ép, người thì giận, người thì dỗ, liệu rằng mọi chuyện rồi sẽ đi về đâu?
Tác giả tào lao
Hê lô các cậu, lại là tớ đây ạ, chúc các cậu đọc truyện vui vẻ nha
Tác giả tào lao
Cảm ơn tất cả các cậu vì đã ủng hộ tớ ạ, iu các cậu nhiều💓
Chương 2
Nguyễn Công Phượng sắp xếp hành lý xong, lập tức lên chuyến bay gần nhất bay sang Mỹ tiếp tục học tiếp chương trình thạc sĩ
Lên máy bay, anh ngồi cạnh một cậu thanh niên nhìn khá điển trai, anh thấy khá ưa nhìn, trong lúc chán nản anh đã bắt chuyện với cậu ta
Nguyễn Công Phượng
Chào cậu
Nguyễn Công Phượng
Tôi là Nguyễn Công Phượng, làm quen chứ?
Vũ Văn Thanh
À chào anh, tôi là Vũ Văn Thanh
Nguyễn Công Phượng
Nhìn cậu ăn mặc như vậy, chắc là đi du lịch hả?
Vũ Văn Thanh
*Không được, mình vừa trốn khỏi hôn lễ xong, không thể để lộ thông tin gì được, nhất định phải giấu*
Vũ Văn Thanh
À không có, tôi đi du học thôi, gia đình tôi không có điều kiện, ba mẹ gom góp mãi cũng được một số tiền để tôi đi du học nâng cao bản thân á mà
Vũ Văn Thanh
Còn anh... như vậy là đi đâu vậy?
Nguyễn Công Phượng
À haha giống cậu thôi, nhưng tôi học tiếp chương trình thạc sĩ, cũng như cậu đó, ba mẹ tôi cũng đã gom góp hết số tiền để tôi có cơ hội này, chúng ta cũng thật giống nhau ha
Nguyễn Công Phượng
*Tuyệt đối không thể để cậu ta biết thân phận thật của mình, chỉ đành bịa ra như vậy thôi*
Vũ Văn Thanh
Công nhận là giống nhau thiệt đó, chắc là có duyên đó mà
Nguyễn Công Phượng
Công nhận, công nhận, haha
Công Phượng cười gượng hai tiếng đáp lại, đang yên đang lành lại đi bắt chuyện với người ta làm gì không biết, khùng chắc rồi
Công Phượng sau đó không nói gì nữa, người ngả về phía sau nghỉ ngơi, phía Công Phượng thì nhẹ nhàng, bình yên như vậy còn ở nhà ba mẹ hai bên thì...
Ba mẹ Văn Thanh đang cuống cuồng lo lắng vì việc cậu con trai quý tử của mình bỏ trốn khỏi lễ cưới, không biết nên nói chuyện với ba mẹ Công Phượng thế nào, ngược lại ba mẹ anh cũng đang vô cùng lo lắng vì trong lúc không để ý, cậu con trai cưng của họ đã xách va li hành lý chạy sang Mỹ du học tiếp rồi, họ cũng đang không biết nên nói với ba mẹ cậu thế nào cho phải đây
Mẹ Văn Thanh
Ờm...anh chị thông gia à, chuyện của hai đứa nhỏ, tôi rất xin lỗi, tất cả cũng vì nó đã xếp trước lịch đi du học nên mới vội vã chạy đi như vậy, là khiến con trai anh chị chịu thiệt rồi
Mẹ Văn Thanh
*Cái thằng nhóc này, tự ý chạy đi, giờ chỉ có thể bịa ra một cái lý do này thôi*
Mẹ Công Phượng
À haha trùng hợp, trùng hợp quá, thằng nhóc nhà tôi vì vội vã chạy sang Mỹ để học tiếp chương trình thạc sĩ, giờ cũng không có ở nhà, chuyện này không sao, không sao đâu
Mẹ Công Phượng
*Cái thằng nhóc này, đi cũng vội vàng quá rồi, để lại hai ông bà già này tự giải quyết, cũng thật là*
Ba Văn Thanh
Xem ra đúng là trùng hợp thật, thôi thì hai đứa đều bận, hôn ước này cứ tạm để đó đã, sau này hai đứa nó học xong rồi tính tiếp vậy
Ba Công Phượng
Tôi cũng nghĩ vậy, thôi thì cứ để đó trước đi ha
Mẹ Văn Thanh
Haha vâng vâng
Mọi chuyện coi như tạm ổn, nhưng hai con người kia thì...biết bao giờ mới trở về đây😌
Còn Quang Hải, sau một hồi bị ép buộc, dỗ dành thì cuối cùng đã chịu đến điểm hẹn đi xem mắt
Ngồi chờ chán chê, cuối cùng Quang Hải cũng đã thấy một bóng dáng cao ráo như con khủng long bước tới, Quang Hải thầm nghĩ, tên này chắc là dùng dinh dưỡng nuôi chiều cao chứ không nuôi não rồi, nếu không ai đời đi xem mắt lại đi muộn nửa tiếng như thế chứ, đúng là cái tên không não mà
Nguyễn Quang Hải
Muộn nửa tiếng, xem ra Đoàn đại thiếu gia đây là một người không có não rồi, đi xem mắt mà còn đi muộn, nếu là người khác thì sẽ không đợi cậu như vậy đâu
Đoàn Văn Hậu
Không phải anh vẫn đợi sao? Tôi việc gì phải lo lắng?
Nguyễn Quang Hải
Tôi đợi cậu, là vì ba mẹ tôi bắt tôi đi, cậu nghĩ tôi muốn sao? Một kẻ không não như cậu dù có ném ra đường cũng không ai thèm đâu, đúng là kẻ thần kinh
Đoàn Văn Hậu
Anh nói cái gì? Ai là kẻ thần kinh chứ? Anh ăn nói cho đàng hoàng vào
Nguyễn Quang Hải
Cậu lấy tư cách gì yêu cầu tôi? Cậu là người đến muộn tôi còn chưa trách cậu thì thôi cậu còn dám nói như vậy với tôi? Não cậu vứt đi đâu rồi vậy? Cậu cho rằng tôi là người dễ bắt nạt hay sao? Thật sự cho rằng dù cậu thế nào tôi cũng phải cúi đầu chấp nhận chắc? Xin lỗi, Nguyễn Quang Hải này không bao giờ chịu thiệt như vậy đâu
Đoàn Văn Hậu
Thôi được rồi, xin lỗi, chúng ta nói chuyện được chứ?
Nguyễn Quang Hải
Khỏi cần, nói chuyện với cậu chỉ khiến trí thông minh của tôi giảm đi thôi, chào, chuyện xem mắt này cứ vậy cho qua đi
Quang Hải đứng dậy bỏ đi về, Văn Hậu vừa mới đến thì cũng ngơ ngác rồi thoáng bật cười, không ngờ lại gặp trúng một người đanh đá như vậy
Download MangaToon APP on App Store and Google Play