Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[PerthSanta] Cuộc Hôn Nhân Vô Thanh

Chương 1: Nỗi Đau Của Kí Ức

Trong căn biệt thự xa hoa đến mức lạnh lẽo, Santa nằm cuộn mình trên chiếc giường quen thuộc, chôn vùi trong sự im lặng của căn phòng lạnh lẽo.
Hai năm. Hai năm kể từ ngày cậu bước vào cánh cửa này với danh phận "vợ" của Perth cũng là người đã từng là cả thế giới của cậu.
Giờ đây, mọi thứ chỉ còn là những mảnh vỡ của ký ức và nỗi đau bị chối bỏ. Mùi hoa anh đào nhàn nhạt toát ra từ cơ thể của cậu dường như cũng đang khô héo, giống như chính tâm hồn cậu vậy.
Perth loạng choạng về nhà sau một ngày làm việc mệt mỏi còn vương chút men rượu. Mùi gỗ đàn hương đậm đặc, pha lẫn hơi men nồng gắt, xộc thẳng vào khứu giác nhạy cảm của Santa, một Omega.
Santa chạy đến cửa nhanh chóng đưa đôi bàn tay nhỏ bé đỡ lấy Alpha cao lớn, nhưng chưa kịp định hình đã bị hắn nhấc bổng, đặt mạnh lên mặt bàn đá lạnh lẽo. Rồi hôn lấy hôn để vào cổ cậu, một cơn nhói buốt chạy dọc sống lưng, nhưng Santa đã quá quen với cảm giác này.
Trái tim cậu như một mảnh pha lê vỡ vụn, mỗi lần Perth chạm vào lại vỡ thêm một mảnh, và cậu biết, mình không còn sức để nhặt lại chúng nữa.
Hắn đột nhiên nhấc bổng cậu lần nữa, lần này là lên thẳng giường. Hắn quăng cậu lên chiếc đệm êm ái, cúi xuống mạnh bạo chiếm lấy đôi môi cậu. Santa cố gắng đẩy hắn ra, lực đẩy yếu ớt như một tiếng kêu vô vọng trong câm lặng.
Santa
Santa
(Run rẩy làm kí hiệu) Đừng! Tôi xin anh...
Perth nhìn vào đôi mắt Santa đã chực trào những giọt nước mắt, đáng thương vô cùng. Hắn cười khẩy, mùi gỗ đàn hương của hắn đột nhiên trở nên áp bức hơn, siết chặt lấy khứu giác vốn đã mẫn cảm của Omega
Perth
Perth
Diễn kịch cho ai coi vậy?
Perth
Perth
Y như cái cách cậu 'diễn' để lén lút bỏ độc hại chết em trai tôi vậy!
Nói xong, hắn vùng vằng đi thẳng vào nhà tắm, bỏ lại Santa nằm đó, nước mắt lã chã rơi
Cơn đau từ thể xác chẳng thấm vào đâu so với nỗi đau trong tim. Lời buộc tội của Perth như những nhát dao vô hình cứa sâu vào tâm hồn Santa, khiến cậu nghẹt thở
Cậu chỉ muốn hét lên, muốn van xin hắn tin mình, nhưng không thể. Sự im lặng chết chóc là xiềng xích mà số phận đã trói buộc cậu, khiến mỗi lời tố cáo oan nghiệt lại càng trở nên nặng nề hơn.
Santa
Santa
(Khẽ cựa quậy)
Đột nhiên, Santa cảm thấy cơ thể mình nóng ran, từng tế bào Omega như bốc cháy dữ dội. Cậu hiểu rõ đó là gì, là kì phát tình của Omega, cái thứ quái ác mà cậu đã cố gắng kìm nén bằng mọi giá. Một nỗi sợ hãi tột độ ập đến.
Không phải chỉ là sự khó chịu về thể xác, mà còn là nỗi kinh hoàng khi phải đối mặt với Perth trong trạng thái này khi bản năng của Omega bị phơi bày hoàn toàn, và cậu hoàn toàn mất đi khả năng kiểm soát bản thân, trở nên yếu đuối hơn bao giờ hết trước Alpha của mình.
Cùng lúc đó, Perth bước ra từ phòng tắm. Khứu giác Alpha của hắn lập tức bị tấn công bởi mùi hoa anh đào nồng nàn, ngọt ngào đến nghẹt thở tỏa ra từ Santa. Hắn biết cậu đã hoàn toàn rơi vào kì phát tình, mất đi lý trí.
Pheromone của Santa phóng ra càng lúc càng mãnh liệt, mời gọi theo bản năng sâu thẳm nhất của một Omega đang khao khát được Alpha của mình vỗ về và thỏa mãn
Perth không thể kiềm chế được bản năng chiếm hữu của Alpha, đặc biệt là khi đứng trước Omega đã được hắn đánh dấu
Hắn cúi xuống, buông lời cay độc, giọng nói khàn đặc và đôi mắt ánh lên vẻ chiếm hữu tàn nhẫn của một Alpha đã mất đi lý trí trước pheromone của bạn đời.
Perth
Perth
Cái mùi kinh tởm này!
Perth
Perth
Y hệt như cái chết của em tôi vậy, tôi cho cậu biết…
Perth
Perth
Chuyện này chỉ là để trả thù!
Rồi không một lời nói nào nữa, cả đêm đó Santa lại phải chịu sự chiếm đoạt đầy đau đớn của Perth, bản năng Alpha điên cuồng trỗi dậy, hoàn toàn áp chế bản năng Omega đang khát khao được xoa dịu.
Từng nụ hôn, từng cái chạm, không phải là sự vỗ về mà là những nhát cứa. Santa chỉ có thể cắn chặt môi, nuốt ngược những tiếng nức nở vào trong, hy vọng cơn ác mộng này sẽ nhanh chóng kết thúc.
----
Sáng hôm sau, Santa nằm co ro trên giường, chỉ mặc đúng chiếc áo sơ mi rộng thùng thình của Perth, để lộ rõ xương quai xanh tinh tế và làn da trắng ngà
Cậu khẽ cử động đôi chân thon, một cảm giác ê ẩm khiến Santa khẽ nhăn mặt. Khó khăn chống tay ngồi dậy.
Mỗi cơ khớp như bị tháo rời, nhưng điều đau đớn hơn là cảm giác trống rỗng và tủi nhục lan tỏa khắp cơ thể.
Cậu lại sống sót qua một đêm kinh hoàng nữa, nhưng cái giá phải trả là sự tan nát của tâm hồn.
Perth bước ra từ phòng tắm, nhìn thấy cậu lại buông lời cay độc
Perth
Perth
Dậy rồi à? Tưởng chết luôn trên giường của tôi rồi chứ.
Hắn nhếch mép, ánh mắt đầy khinh miệt quét qua thân thể co ro của Santa.
Mùi gỗ đàn hương của hắn lúc này đã dịu đi đôi chút nhưng vẫn mang sự lạnh lẽo, xa cách của một Alpha không cảm xúc
Perth
Perth
Cút vào vệ sinh cá nhân rồi xuống nhanh chuẩn bị bữa sáng đi
Perth
Perth
Đừng tưởng nằm đó là thoát được!
Santa run rẩy, đôi mắt đỏ hoe ngước nhìn hắn. Cậu chỉ có thể gật đầu một cách khó nhọc rồi cố gắng đứng dậy, từng bước chân xiêu vẹo vào phòng tắm.
Sau khi làm vệ sinh xong. Cậu lê từng bước ra khỏi căn phòng, mỗi bước đi là một nỗ lực để không gục ngã
Cậu chỉ muốn biến mất, muốn thoát khỏi cái nhà tù bằng vàng này, nhưng nỗi sợ hãi và sự tuyệt vọng lại níu giữ cậu lại
Bữa sáng sẽ chẳng có gì khác ngoài sự im lặng chết chóc và những lời mỉa mai của Perth, cùng với ánh mắt dò xét của mẹ chồng nếu bà có mặt.
Cuộc sống của cậu, sau hai năm kết hôn, vẫn mãi là một chuỗi ngày bi kịch không hồi kết.
Tại bàn ăn, không khí vẫn căng thẳng và ngột ngạt. Perth ngồi đối diện Santa, đôi mắt sắc lạnh vẫn ánh lên vẻ khó chịu. Santa cẩn thận gắp thức ăn cho hắn, đặt vào bát một cách bẽn lẽn
Perth khẽ nhíu mày, mùi gỗ đàn hương của hắn thoáng dịu đi một chút, không còn gay gắt như thường ngày, một dấu hiệu nhỏ nhoi cho thấy sự quan tâm hiếm hoi mà hắn không muốn thể hiện ra.
Perth
Perth
Chút nữa, về nhà chính cùng tôi
Santa
Santa
(Ngước lên nhìn hắn)
Perth
Perth
Sinh nhật một tuổi của cháu trai!
Santa vẫn đang nhìn hắn, nghe vậy bỗng rũ mắt xuống. Cả người cậu khẽ run lên. Nhà chính. Nơi đó là địa ngục thứ hai của cậu.
Perth
Perth
(Nhíu mày)
Perth
Perth
Thái độ gì vậy?
Santa vội vàng ngẩng lên khi nhận thấy sự khó chịu của hắn, mỉm cười lắc đầu.
Santa
Santa
(Làm kí hiệu) Không có gì, anh ăn đi nếu nguội sẽ không ngon đâu
Perth
Perth
(Nhìn cử chỉ của cậu, khẽ nhếch môi)
Perth
Perth
Ngớ ngẩn!
Nhưng rồi hắn cũng cầm đũa lên ăn, động tác tuy vẫn dứt khoát nhưng lại có chút chậm rãi hơn thường lệ, như thể đang lắng nghe lời nhắc nhở của cậu.
Trong khoảnh khắc đó, ký ức tàn khốc như một thước phim quay chậm ùa về trong tâm trí Santa. Cậu nhớ như in cái ngày định mệnh ấy, khi mẹ kế của Perth, một Beta lạnh lùng và đầy quyền lực, phát hiện cậu mang thai.
Bà ta đã kéo cậu vào một góc, ánh mắt đầy khinh bỉ.
Mẹ hắn
Mẹ hắn
Mày đã là một đứa câm rồi còn muốn sinh ra một đứa dị tật nữa sao?
Mẹ hắn
Mẹ hắn
Mày tính biến cái nhà thành trò cười cho thiên hạ hả?
Mặc cho Santa gào khóc, van xin bằng những kí hiệu tuyệt vọng, bà ta vẫn liên tục buông lời cay nghiệt.
Mẹ hắn
Mẹ hắn
Thằng Perth sẽ không bao giờ muốn có một đứa con dị dạng, lại còn là của một đứa Omega bị câm như mày!
Santa
Santa
(Làm kí hiệu hỏi mẹ hắn, nước mắt giàn giụa) Đây là ý của anh ấy sao?
Mẹ hắn
Mẹ hắn
(Cười khẩy, tàn nhẫn đến đáng sợ) Dĩ nhiên! Mày nghĩ nó để cho kẻ giết chết em nó sinh con cho nó sao?
Mẹ hắn
Mẹ hắn
Mày ngủ luôn đi rồi tha hồ mơ!
Nghĩ đoạn. Santa khẽ lau những giọt nước mắt nóng hổi, trái tim đã hoàn toàn hóa đá.
_____________________________

Chương 2: Chiếc Lồng Vàng

Ăn uống xong, Perth dẫn Santa về nhà chính. Cậu ngoan ngoãn đi theo hắn, tay cầm hộp quà mừng tuổi mới cháu trai.
Hắn bước vào, chào mẹ kế rồi chào cô chị gái kiêu kì đang ngồi gần đó, ánh mắt vẫn giữ vẻ bất cần.
Mùi pheromone của Alpha và Beta trong căn nhà lớn hòa quyện vào nhau, tạo nên một bầu không khí ngột ngạt không khác sự lạnh lẽo cô độc ở biệt thự riêng của hai người
Santa ngoan ngoãn ngồi xuống cạnh Perth, cố gắng thu mình lại hết mức có thể. Nhưng sự hiện diện của cậu như một cái gai trong mắt họ
Chị hắn
Chị hắn
(Liếc nhìn Santa từ đầu đến chân)
Chị hắn
Chị hắn
Ôi dào, cái của nợ câm này cũng về đây à?
Rồi cô ta quay sang Perth, giọng điệu thay đổi ngay lập tức
Chị hắn
Chị hắn
Perth, em trai chúng ta mất cũng sắp được hơn hai năm rồi.
Chị hắn
Chị hắn
Thằng Omega câm này vẫn ở đây, em không thấy chướng mắt sao?
Mẹ kế cũng nói thêm vào, giọng điệu không kém phần sắc lạnh
Mẹ hắn
Mẹ hắn
Đúng đó, Perth
Mẹ hắn
Mẹ hắn
Con không thấy nhớ thằng bé sao?
Mẹ hắn
Mẹ hắn
Nó chết oan ức như vậy mà...
Perth nghe xong khẽ nhếch mép buông lời cay độc với Santa, giọng hắn lạnh lẽo
Perth
Perth
Con giữ cậu ta bên cạnh là để giải quyết nhu cầu khi cần thôi.
Perth
Perth
Còn phải dầy vò cậu ta để trả thù cho em trai...
Perth
Perth
Cho tới chết thì thôi, nên mẹ và chị đừng bận tâm
Thế nhưng, trong khoảnh khắc đó, ánh mắt Perth lại thoáng hiện lên vẻ chua xót xen lẫn tức giận vì bất lực
Mùi gỗ đàn hương của hắn thoáng dao động, như thể đang che giấu một nỗi niềm khó nói.
Santa đã nghe những lời này không biết bao nhiêu lần, nhưng cậu vẫn không nhịn được mà nước mắt lại rơi. Cái chết của em trai hắn thật sự không hề liên quan gì tới cậu.
Vậy tại sao? Cậu phải chịu sự oan ức này?
Mỗi giọt nước mắt của Santa như muối xát vào vết thương lòng của Perth, nhưng hắn không thể làm gì khác... Nói đúng hơn là chưa đến lúc
Nhìn Santa bắt đầu rơi nước mắt, Perth đột nhiên cắt lời mẹ và chị hắn đang không ngừng chì chiết cậu
Perth
Perth
(Đứng dậy, giọng điệu dứt khoát)
Perth
Perth
Mẹ, chị, con để quà ở đây mừng tuổi mới cháu.
Perth
Perth
Con đột nhiên nhớ ra con có cuộc hẹn với đối tác!
Hắn nắm chặt tay Santa, mùi gỗ đàn hương của hắn đột nhiên trở nên mạnh mẽ, như một lời tuyên bố không thể chối cãi.
Perth
Perth
Con đi nha, hai người ăn ngon miệng.
Mẹ hắn
Mẹ hắn
(Nhíu mày)
Mẹ hắn
Mẹ hắn
Chuyện gì mà gấp vậy?
Mẹ hắn
Mẹ hắn
Khách còn chưa tới, con đi đâu?
Perth
Perth
Mẹ!
Perth
Perth
Con có hẹn với đối tác, phải đi liền bây giờ.
Perth nhấn mạnh, ánh mắt sắc lạnh.
Hắn nhìn sang Santa, giọng nói lại trở nên cay độc
Perth
Perth
Đi! Ngồi đó tỏ vẻ đáng thương làm gì?
Santa lặng lẽ đứng dậy, bước theo hắn. Cậu đâu biết Perth đang cố gắng kéo cậu ra khỏi địa ngục này nhưng vì hành động đó lại bị che giấu bởi những lời lẽ tổn thương.
Cậu và Perth rời đi, để lại sau lưng là ánh mắt dò xét, đầy nghi ngờ của mẹ và chị hắn. Santa tự hỏi, liệu còn bao giờ cậu có thể thoát khỏi vòng xoáy của sự hiểu lầm, thù hận và nỗi đau câm lặng này?
Trên xe, Santa nhanh chóng thắt dây an toàn, đôi mắt cậu vẫn còn đỏ hoe. Perth đưa tay chạm nhẹ vào tay cậu
Cậu ngước lên đôi mắt đẫm nước mắt nhìn hắn trông rất tội nghiệp, nhìn mà chỉ muốn ôm vào lòng vỗ về.
Nhưng đó là ai khác chứ không phải hắn...
Perth
Perth
Khóc lóc cái gì?
Perth
Perth
Làm như mình oan ức lắm vậy!
Hắn vừa dứt lời, tay đã vô thức vươn tới, khẽ chạm vào gò má ướt đẫm của cậu.
Động tác đó đến mức chính hắn cũng giật mình, vội vàng thu tay về.
Santa
Santa
(Rụt người, cúi gầm mặt)
Cậu biết hắn sẽ không bao giờ tin cậu, và mọi lời giải thích đều vô nghĩa. Sự im lặng lại bao trùm khoang xe, chỉ còn tiếng động cơ đều đều.
Santa
Santa
(Hít một hơi thật sâu, lấy hết can đảm giơ tay lên làm kí hiệu) Xin anh... cho tôi ghé qua chỗ này một lát được không?
Perth liếc nhìn cậu, khóe môi nhếch lên một nụ cười khẩy đầy mỉa mai.
Perth
Perth
Lại định bày trò gì?
Santa
Santa
(Lắc đầu nguầy nguậy, làm kí hiệu liên tục, cố gắng giải thích) Không phải... tôi có hẹn với Fourth bạn tôi...
Perth đột ngột phanh gấp khiến Santa giật mình chúi người về phía trước. Hắn quay sang nhìn cậu, ánh mắt sắc như dao.
Perth
Perth
Fourth?
Perth
Perth
Thằng nhóc Omega đó à?
Perth
Perth
Cậu nghĩ tôi sẽ tin cậu sao?
Mùi gỗ đàn hương của hắn lại trở nên áp bức, như một bức tường vô hình siết chặt lấy Santa.
Nước mắt Santa lại chực trào ra. Fourth là người bạn duy nhất của cậu, là tia sáng hiếm hoi trong cuộc sống ngột ngạt này.
Việc được gặp Fourth là niềm an ủi duy nhất giúp cậu vượt qua những ngày tháng khó khăn
Santa
Santa
(Làm kí hiệu một cách gấp gáp, van xin) Fourth... Fourth là bạn tôi...Em ấy chỉ muốn gặp tôi một lát thôi...
Perth cười khẩy, bật cười thành tiếng đầy khinh bỉ.
Perth
Perth
Gặp một lát hay là cậu lại định nhờ nó giúp cậu trốn thoát?
Perth
Perth
Mơ đi!
Hắn khởi động xe lại, không thèm nhìn Santa nữa, ánh mắt dán chặt vào con đường phía trước.
Perth
Perth
Về nhà!
Santa tuyệt vọng nhìn ra ngoài cửa sổ, những giọt nước mắt lăn dài trên má. Cậu biết, mình lại một lần nữa bị tước đoạt đi chút tự do ít ỏi
Cuộc đời cậu, giờ đây, không khác gì một con chim bị nhốt trong lồng, dù có đôi cánh cũng chẳng thể bay.
Perth chở Santa về đến biệt thự. Chiếc xe dừng lại, hắn không nói một lời, chỉ ra hiệu cho cậu bước xuống.
Santa ngoan ngoãn mở cửa bước ra, mùi gỗ đàn hương của Perth vẫn vương vấn nhưng đã dịu đi, không còn vẻ áp bức như lúc trước
Hắn phóng xe đi ngay sau đó, để lại Santa một mình giữa khoảng sân rộng lớn.
Santa bước vào nhà, cảm giác mệt mỏi và tủi thân lại dâng trào. Cậu biết, cái "việc gấp" của Perth thường là những cái cớ để hắn có thể tạm quên đi cuộc hôn nhân này.
Cậu nằm xuống giường, lấy điện thoại ra và nhanh chóng gõ tin nhắn cho Fourth.
Santa
Santa
"Xin lỗi, anh không đi được."
Tin nhắn vừa gửi đi, điện thoại rung lên ngay lập tức.
Fourth
Fourth
"Tên đó không cho à?"
Fourth
Fourth
"Để em tính cách cho!"
Santa nhìn tin nhắn của Fourth, một tia hy vọng mong manh lóe lên. Fourth là một Omega thông minh và lanh lợi, luôn tìm cách giúp đỡ cậu.
Nhưng làm sao cậu có thể thoát khỏi căn biệt thự này một cách hợp lý đây? Perth đã khóa cổng cẩn thận, hơn nữa còn có người làm trong nhà
Mặc dù họ không trực tiếp giám sát cậu, nhưng nếu cậu biến mất một cách bất thường, chắc chắn Perth sẽ biết.
Trong khi đó, Perth đã lái xe đến một nhà hàng sang trọng. Hắn đậu xe, bước vào và được nhân viên đưa đến một phòng VIP đã đặt trước.
Đây là cuộc hẹn với Gemini Norawit Titicharoenrak, một đối tác lớn.
Perth ngồi xuống, nhìn đồng hồ. Hắn đã đến sớm hơn nửa tiếng
Hắn không thích sự chậm trễ nhưng vì đối tác này quan trọng, hắn đành phải chờ đợi.
Một tiếng trôi qua, rồi hai tiếng. Perth bắt đầu cảm thấy khó chịu. Hắn đã ngồi đây ba tiếng đồng hồ, chỉ để đợi một người không hề đúng hẹn.
Mùi gỗ đàn hương của hắn bắt đầu trở nên đậm hơn, thể hiện sự bực bội đang dâng lên.
Hắn lấy điện thoại ra, định gọi cho trợ lý để hỏi xem có nhầm lẫn gì không, nhưng rồi lại thôi.
Hắn không muốn thể hiện sự thiếu kiên nhẫn của mình.
Đúng lúc đó, điện thoại Perth rung lên. Là tin nhắn từ trợ lý.
Trợ lý
Trợ lý
"Thưa ngài, ngài Norawit vừa gọi điện thông báo đã đổi địa điểm cuộc họp sang một nhà hàng khác."
Trợ lý
Trợ lý
"Ngài ấy nói rất xin lỗi vì sự bất tiện này."
Perth đọc tin nhắn, ánh mắt tối sầm lại. Hắn cảm thấy mình như một thằng ngốc khi ngồi đây đợi chờ suốt mấy tiếng đồng hồ chỉ để nhận được một tin đổi địa điểm vào phút chót.
Hắn đứng dậy, quẳng điện thoại xuống bàn. Cái mùi gỗ đàn hương bao trùm cả căn phòng, mang theo sự bực tức và thất vọng.
Perth
Perth
Cái thằng Norawit này lúc nào cũng làm phí thời gian của mình!
Hắn lẩm bẩm rồi rời khỏi nhà hàng, phóng xe đến địa điểm mới với tâm trạng đầy khó chịu.
_____________________________
Tác giả
Tác giả
Hết chương 2.

Chương 3: Thứ Không Biết Điều

Trở lại tại nhà riêng, Fourth vẫn đang vò đầu bứt tai suy nghĩ cách giúp Santa thoát ra ngoài.
Fourth chợt nảy ra một ý tưởng, mặc dù có chút mạo hiểm nhưng có lẽ là cách duy nhất. Cậu nhanh chóng nhắn tin cho Santa
Fourth
Fourth
"Anh! Em có thể tạo ra một sự cố nhỏ ở ngay gần cổng biệt thự"
Fourth
Fourth
"Kiểu như... làm đổ đống thùng phế liệu ở kho gần cổng, gây ra tiếng động ồn ào và thu hút sự chú ý của người làm trong nhà"
Fourth
Fourth
"Khi họ ra ngoài kiểm tra, đó sẽ là cơ hội để anh lẻn ra."
Santa phản hồi lại rất nhanh
Santa
Santa
"Được, anh sẽ chuẩn bị sẵn sàng khi nào đến gần cổng, em nhớ nhắn cho anh biết nha."
Santa đặt điện thoại xuống, lòng vừa lo lắng vừa có chút hy vọng. Kế hoạch này dựa vào yếu tố bất ngờ và khả năng nhanh trí của Fourth.
Nếu Fourth có thể tạo ra một "màn kịch" đủ thuyết phục, khiến những người giúp việc phải ra ngoài xử lý, thì cậu sẽ có vài phút quý giá để thoát ra
Đây là một canh bạc, nhưng Santa không còn lựa chọn nào khác.
Vài giờ sau, khi Perth vẫn đang miệt mài với cuộc họp muộn màng cùng Gemini, một tin nhắn nữa đến điện thoại của Santa
Fourth
Fourth
"Anh ơi, em gần tới rồi! Khoảng 5 phút nữa em sẽ tạo sự cố anh chuẩn bị đi nhé!"
Santa nuốt khan. Trái tim cậu đập thình thịch trong lồng ngực. Cậu đi lại trong phòng khách, cố gắng tỏ ra bình thường nhất có thể để người giúp việc không nghi ngờ.
Mùi hoa anh đào của cậu phảng phất chút lo lắng, nhưng không quá nồng để thu hút sự chú ý.
Đúng 5 phút sau, một tiếng "RẦM!!!" lớn vang lên từ phía cổng biệt thự. Tiếng động này không chỉ lớn mà còn kèm theo tiếng kim loại va đập leng keng, như thể một thứ gì đó nặng và cồng kềnh vừa đổ sập xuống.
Ngay lập tức, một người giúp việc lớn tuổi đang lau dọn phòng khách giật mình đánh rơi cây chổi.
Giúp việc
Giúp việc
Mẹ ơi! Trời sập, cứu con!
Bà ta hoảng hốt chạy ra phía cửa chính.
Một người giúp việc khác đang ở trong bếp cũng vội vàng chạy ra.
Giúp việc
Giúp việc
Có chuyện gì vậy chị?
Giúp việc
Giúp việc
Tôi không biết nữa! Nghe như tiếng đổ vỡ ở cổng ấy!
Người giúp việc lớn tuổi trả lời, rồi cả hai vội vã chạy ra phía cổng để kiểm tra.
-------
Cùng lúc đó, trong phòng VIP của nhà hàng, điện thoại của Perth rung lên. Hắn nhíu mày, nhìn thấy số của quản gia biệt thự. Lòng hắn thoáng khó chịu vì bị cắt ngang cuộc họp, nhưng vẫn bắt máy.
Perth
Perth
Có chuyện gì?
Perth hỏi cộc lốc, giọng điệu lạnh lùng.
Quản gia
Quản gia
Thưa cậu chủ... có một sự cố ở cổng biệt thự ạ. Có vẻ như đống thùng phế liệu đã bị đổ, gây ra tiếng động lớn.
Quản gia
Quản gia
Chúng tôi đang kiểm tra xem có ai bị thương hay có vấn đề gì nghiêm trọng không ạ.
Perth nhíu mày sâu hơn. Đống phế liệu?
Hắn nhớ là mình đã dặn dò người làm dọn dẹp sạch sẽ rồi cơ mà. Sự cố này quá trùng hợp, ngay sau khi hắn vừa đưa Santa về nhà và cảnh cáo cậu về việc gặp Fourth.
Một tia nghi ngờ lóe lên trong đầu hắn, liệu Santa có đang giở trò gì không? Cậu ta có đang âm mưu bỏ trốn? Perth thầm nghiến răng.
Perth
Perth
Có ai ở gần đó không?
Perth
Perth
Đặc biệt là Santa, cậu ta đang ở đâu?
Perth lập tức hỏi dồn, giọng điệu trở nên sắc lạnh hơn.
Quản gia
Quản gia
Thưa cậu chủ, chúng tôi đã tìm khắp nhà nhưng không thấy cậu Santa đâu cả! Cửa phụ dẫn ra vườn sau có dấu hiệu bị mở khóa. Có lẽ... có lẽ cậu Santa đã...
Perth bật dậy khỏi ghế, chiếc ghế bị xô ngã tạo ra tiếng động lớn khiến Gemini đang ngồi đối diện cũng phải ngước nhìn. Mùi gỗ đàn hương của hắn bắt đầu cuộn xoáy dữ dội, áp bức cả không gian. Cơn tức giận và sự lo lắng đột ngột dâng trào khiến hắn đứng không vững. Santa đã biến mất!
Perth
Perth
Tôi không cần biết các người bị đánh lạc hướng như thế nào! Tìm cậu ta! Bằng mọi giá phải tìm thấy Santa và đưa cậu ta về đây ngay lập tức!
Perth
Perth
Nếu không, tất cả các người sẽ phải chịu trách nhiệm!
Perth gầm lên, bàn tay siết chặt điện thoại, đôi mắt đỏ ngầu, lộ rõ vẻ sát khí. âm lượng đủ lớn để Gemini ngồi đối diện thoáng nhướng mày.
Hắn dập máy, lồng ngực phập phồng. Ngay lập tức, hắn muốn lao ra khỏi nhà hàng, tự mình đi tìm Santa. Hắn hình dung cảnh cậu Omega yếu ớt đó một mình ngoài kia, không biết đi đâu, liệu có an toàn không. Sự lo lắng cuộn xoáy trong bụng hắn, một cảm giác khó chịu mà hắn không muốn thừa nhận. Nhưng rồi, ánh mắt hắn chạm phải Gemini, người đang bình thản nhấp ly rượu vang, quan sát hắn với ánh mắt đầy thấu hiểu nhưng cũng ẩn chứa sự châm chọc.
Perth nghiến răng. Hắn đang ở giữa một cuộc họp quan trọng với Norawit, một đối tác mà hắn không thể đắc tội. Hắn không thể bỏ đi một cách đột ngột như vậy mà không giải thích, không thể để lộ sự yếu thế của mình. Kế hoạch trả thù Pring còn đang dang dở, và hắn cần sự hợp tác của Gemini. Lý trí ghì chặt lấy đôi chân đang muốn lao đi tìm kiếm.
Hắn hít một hơi thật sâu, cố gắng nén lại cơn bão táp trong lòng, khuôn mặt vẫn căng thẳng và tái nhợt. Mùi gỗ đàn hương của hắn vẫn nồng nặc, nhưng hắn đã cố gắng kiểm soát để nó không quá áp bức.
Gemini
Gemini
Có vẻ Omega của anh không muốn bị nhốt trong lồng vàng nữa rồi nhỉ, Perth?
Gemini thản nhiên nói, giọng điệu mang theo chút châm chọc, không hề bị ảnh hưởng bởi cơn thịnh nộ vừa rồi của Perth.
Perth quay phắt lại nhìn Gemini, ánh mắt tóe lửa
Perth
Perth
Đây không phải chuyện của cậu, Norawit!
Hắn nghiến răng, mùi gỗ đàn hương vẫn nồng nặc, đầy đe dọa.
Perth
Perth
Chúng ta tiếp tục cuộc họp.
---------
Trong khoảnh khắc người giúp việc vừa quay lưng chạy ra phía cổng, Santa hành động chớp nhoáng. Cậu nhanh như cắt lao về phía cửa phụ dẫn ra vườn sau, nơi ít bị để ý và không có camera giám sát trực tiếp. Santa rón rén bước ra ngoài, men theo bức tường, hướng về phía cổng chính. Cậu không dám nhìn lại, chỉ biết tập trung vào mục tiêu duy nhất: thoát khỏi đây.
Cậu đã chuẩn bị sẵn một chiếc áo khoác mỏng và đội mũ lưỡi trai để che đi mái tóc và vóc dáng đặc trưng của mình.Tay cậu run nhẹ nhưng dứt khoát vặn chốt cửa phụ một cách nhẹ nhàng nhất có thể, không gây ra tiếng động.
Cậu có thể nghe thấy tiếng xì xào của những người giúp việc đang kiểm tra "hiện trường" ở cổng. Đó là tín hiệu.
May mắn thay, cổng chính không khóa từ bên trong, chỉ cần đẩy nhẹ là mở ra được. Fourth đã đậu sẵn một chiếc xe sang trọng, nhưng không quá phô trương, cách cổng không xa. Cậu ra hiệu cho Santa nhanh chóng lên xe
Santa không chút do dự, mở cửa xe, ngồi vào. Fourth nhấn ga, phóng đi mất hút vào con đường chính, để lại phía sau sự hỗn loạn tạm thời ở căn biệt thự và những người giúp việc đang bối rối kiểm tra "hiện trường" một đống thùng carton và lon nước ngọt đổ ngổn ngang cạnh cổng.
Santa ngoái đầu nhìn lại căn biệt thự xa hoa mà lạnh lẽo, nơi cậu đã bị giam cầm suốt hai năm qua. Cuối cùng thì cậu cũng đã thoát ra được, dù chỉ là tạm thời.
Cậu siết chặt lấy hai tay, một cảm giác tự do xen lẫn lo sợ dâng trào trong lòng. Cảm giác này, vừa mong manh vừa quý giá, khiến trái tim cậu đập những nhịp đập của hy vọng và sự giải thoát.
Fourth lái xe thẳng đến một trung tâm thương mại lớn. Cậu đậu xe ở khu VIP rồi hào hứng kéo Santa vào bên trong.
Fourth
Fourth
Đến rồi!
Fourth
Fourth
Anh thấy cái nào đẹp cứ lấy nha, mắc nhất luôn cho em!
Fourth
Fourth
Em trả cho
Fourth nói, đôi mắt lấp lánh sự hào hứng.
Santa
Santa
(Mỉm cười, lắc đầu liên tục)
Santa
Santa
(Làm kí hiệu, ngụ ý mình không muốn tốn tiền của bạn) Thôi, anh không cần đâu, em mua gì thì mua đi
Fourth
Fourth
Gì kì vậy!
Fourth
Fourth
Khó khăn lắm em mới đưa anh ra khỏi căn biệt thự đó, anh cứ thoải mái đi.
Fourth
Fourth
Dù sao đây cũng là cơ hội hiếm hoi anh không bị cái tên đó giám sát!
Fourth không đợi Santa phản ứng, đã nhanh chóng kéo cậu vào một cửa hàng thời trang nam cao cấp. Cậu liên tục dúi vào tay Santa những bộ đồ hàng hiệu đắt tiền, từ áo sơ mi lụa mềm mại đến quần tây đứng dáng. Santa chỉ biết cầm, vì Fourth quá nhiệt tình.
Fourth
Fourth
Để em qua kia mua mấy cái áo vest cho chồng em
Fourth
Fourth
Anh ở đây thích cái nào thì cứ lấy nha!
Fourth nói rồi đi về phía khu vest nam, để lại Santa đứng giữa những giá đồ lấp lánh, tay ôm một đống quần áo.
Santa gật đầu, đang mải mê nhìn mấy bộ đồ trên tay, trong lòng thầm cảm thán về gu thẩm mỹ của Fourth.
Cậu thoáng ngước mắt nhìn theo bóng Fourth, trong đầu không khỏi tò mò về người Alpha mà Fourth gọi là "chồng"
Người đó hẳn phải rất tốt và quyền lực, vì Fourth luôn tự tin và vui vẻ khi nhắc đến anh ta.
Đột nhiên, một giọng nói chua ngoa vang lên ngay sát bên tai Santa, khiến cậu giật mình
Pring
Pring
Ồ, xem kìa! Cái đồ câm này mà cũng biết đi mua sắm hả?
Pring
Pring
Tưởng chỉ biết ru rú trong xó xỉnh nào đó chờ Alpha ban ơn thôi chứ!
Santa ngẩng đầu lên. Trước mặt cậu là Pring, ả ta vận một bộ đầm bó sát khoe trọn đường cong, khuôn mặt trang điểm đậm càng thêm vẻ sắc sảo.
Ánh mắt ả ta lướt từ đầu đến chân Santa, đầy khinh bỉ và mỉa mai, mùi pheromone nồng nặc của Beta xộc thẳng vào khứu giác nhạy cảm của cậu.
Pring
Pring
Hừm, lại còn dám vác mặt đến những nơi thế này sao?
Pring
Pring
Không sợ làm bẩn mắt người khác sao?
Pring
Pring
Hay là tìm đường thoát thân khỏi cái lồng vàng của anh Perth rồi?
Pring tiến lại gần hơn, giọng điệu càng lúc càng cay độc.
Pring
Pring
Mấy bộ đồ này đắt tiền lắm đấy, cái loại Omega câm điếc, vô dụng như mày có tiền mà mua sao?
Pring
Pring
Hay lại định giở trò quyến rũ Alpha nào để kiếm chác?
Santa lùi lại một bước, toàn thân cứng đờ. Nỗi tủi nhục và sự bất lực bao trùm lấy cậu.
Fourth
Fourth
Con chó điên này ở đâu ra vậy?
Fourth
Fourth
Sủa bậy gì ở đây thế?
Giọng Fourth vang lên đanh thép. Hắn vừa lựa xong mấy bộ áo vest liền đi tới, đẩy mạnh Pring ra khỏi người Santa
Fourth đứng chắn trước Santa, ánh mắt rực lửa giận dữ. Mùi hoa linh lan của cậu tuy không áp bức như Alpha, nhưng cũng đủ sắc để cảnh cáo.
Fourth
Fourth
Đã làm tiểu tam còn giở thói ăn hiếp chính thất!
Fourth
Fourth
Có biết nhục không vậy?
Pring tức tối, khuôn mặt trắng bệch vì giận dữ
Pring
Pring
Mày nói ai là chó điên hả?
Pring
Pring
Thằng Omega rác rưởi!
Fourth
Fourth
Ai lên tiếng thì là người đó thôi!
Fourth nhếch môi, ánh mắt sắc lạnh.
Fourth
Fourth
Mắt chó nhìn người không rõ à?
Fourth
Fourth
Mày với cái loại Alpha luôn chà đạp lên người khác như tên Perth mới là đồ rác rưởi đấy!
Pring
Pring
Mày... một thằng Omega thô lỗ đi chung một thằng Omega câm còn là kẻ giết người hợp nhau thật ha!
Pring gào lên, cố ý nhấn mạnh vào từ "kẻ giết người" và nhìn Santa đầy ác ý.
Fourth không nhịn được nữa. Cậu tiến thêm một bước về phía Pring, ánh mắt tóe lửa
Fourth
Fourth
Này con ranh kia, mày câm ngay cái mồm thối tha của mày lại đi!
Fourth
Fourth
Cái gì mà kẻ giết người?
Fourth
Fourth
Cái chết của em trai Perth không liên quan gì đến anh Santa
Fourth
Fourth
Không có một bằng chứng nào cả!
Fourth
Fourth
Bớt sủa bậy lại đi, làm trò cười cho thiên hạ đủ rồi!
Fourth
Fourth
Mà nhắc mới nhớ, cái loại ăn bám đàn ông, giật chồng người khác như mày thì có tư cách gì mà đứng đây phán xét người khác hả?
Fourth
Fourth
Đúng là đồ không có liêm sỉ!
Lời lẽ của Fourth như những mũi dao găm thẳng vào Pring. Khuôn mặt ả ta từ trắng bệch chuyển sang đỏ tía, rồi tái xanh. Pring run rẩy, không nói nên lời, hai tay nắm chặt như muốn xé nát Fourth.
Mấy người khách xung quanh cũng bắt đầu xì xào bàn tán, ánh mắt dò xét đổ dồn về phía Pring. Ả ta không còn giữ được vẻ kiêu ngạo ban đầu, chỉ còn lại sự nhục nhã và tức tối tột độ.
Pring
Pring
Mày... mày chờ đó!
Pring lắp bắp, giọng nói lí nhí đầy căm hận. Ả ta liếc nhìn Santa bằng ánh mắt tóe lửa, như muốn ăn tươi nuốt sống cậu, rồi quay người bỏ đi thật nhanh, gần như chạy trối chết để thoát khỏi ánh mắt dò xét và những lời xì xào của đám đông
Ả ta biết, ở đây, với Fourth, ả không thể thắng được.
Fourth nhếch mép khinh bỉ nhìn theo bóng Pring khuất dần. Cậu quay sang Santa, vẻ mặt lập tức dịu xuống, ánh mắt đầy lo lắng.
Fourth
Fourth
Anh có sao không?
Fourth
Fourth
Con nhỏ đó dám bắt nạt anh à?
Fourth vươn tay kiểm tra vai Santa, lo lắng mùi pheromone của Pring có làm ảnh hưởng đến cậu không
Santa
Santa
(Lắc đầu, làm kí hiệu) Anh không sao, cảm ơn em!
Cậu thực sự biết ơn Fourth. Không có Fourth, cậu không biết mình sẽ phải chịu đựng những lời cay nghiệt đó đến bao giờ. Cảm giác được bảo vệ, được ai đó đứng ra bênh vực sau bao năm bị chà đạp, khiến lòng Santa ấm lại.
Fourth
Fourth
Không sao là tốt rồi.
Fourth thở phào nhẹ nhõm.
Fourth
Fourth
Anh mặc kệ loại đó đi.
Fourth
Fourth
Thứ đồ không biết thân biết phận, suốt ngày chỉ biết phá hoại hạnh phúc người khác.
Fourth liếc nhìn một lượt những bộ đồ trên tay Santa, rồi nháy mắt tinh quái
Fourth
Fourth
Giờ thì anh cứ thoải mái chọn đồ đi.
Fourth
Fourth
Coi như hôm nay em dẫn anh đi 'giải tỏa' sau bao ngày bị giam lỏng.
Fourth
Fourth
Anh thích cái gì cứ lấy, không cần nhìn giá, anh cứ vui vẻ đi đây là cơ hội hiếm có mà.
Santa mỉm cười, nụ cười hiếm hoi nở trên môi cậu. Sự nhiệt tình và quan tâm của Fourth khiến cậu cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều. Cậu thực sự đã quên đi nỗi tủi hổ vừa rồi, và bắt đầu lơ đãng nhìn ngắm những bộ đồ mà Fourth đã chọn.
Fourth nói đúng, đây là cơ hội hiếm hoi để cậu được "tự do" một chút, không bị giám sát hay chèn ép. Cậu muốn tận hưởng từng khoảnh khắc này.
Cậu chọn một chiếc áo sơ mi màu xanh nhạt, đơn giản nhưng rất hợp với làn da trắng của mình, và một chiếc quần tây màu be
Fourth nhìn thấy, gật gù hài lòng. Sau đó, Fourth chọn thêm vài bộ đồ nữa cho Santa, đảm bảo cậu sẽ có đủ quần áo mới để thay đổi.
----------------------------------
Tác giả
Tác giả
Hết chương 3.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play