Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Chúng Ta Đã Không Kịp Nói Lời Chào

Chap 1

Một buổi chiều nọ, bầu trời nhuộm sắc cam như màu vỏ quýt chín. Dưới gốc cây bàng sau trường, hai đứa trẻ ngồi cạnh nhau, tay nắm tay, ánh mắt long lanh trong veo
Chu Hàn Tử - Lúc bé
Chu Hàn Tử - Lúc bé
Lớn lên tớ sẽ làm cảnh sát, bảo vệ cậu suốt đời
Cậu bé cười khẽ gật đầu, nụ cười tươi trong nắng
Mạc Chi Dương - Lúc bé
Mạc Chi Dương - Lúc bé
Còn tớ sẽ làm bác sĩ, khâu vá lại những vết thương cho cậu
Một con chuồn chuồn bay ngang qua, gió thổi nhẹ. Cậu đưa tay móc ngoéo với Chi Dương, giọng nghiêm túc
Chu Hàn Tử - Lúc bé
Chu Hàn Tử - Lúc bé
Nhớ đấy! Sau này dù có chuyện gì... tớ cũng sẽ không để cậu khóc.
Mạc Chi Dương
Mạc Chi Dương
Ừ, tớ tin cậu!
Nhiều năm trôi qua, người bạn lúc bé của cậu giờ đã là một bác sĩ trẻ vừa nhận công tác tại tuyến đầu. Còn cậu cũng đã là một sĩ quan cảnh sát đang làm nhiệm vụ truy tìm tung tích của tội phạm buôn bán ma túy.
Họ vô tình gặp nhau tại một vụ án bắt cóc. Người bạn lúc bé của cậu là người hỗ trợ y tế tại hiện trường, còn anh là chỉ huy của đội giải cứu con tin.
Anh nhận ra ngay người bạn lúc bé của mình ngay từ lúc cậu ngẩng đầu lên khỏi dòng người. Anh không chắc cậu sẽ nhận ra mình
Không kịp nói điều gì
Trong thời tích tắc, khi tên tội phạm ma túy nhắm thẳng lòng súng về phía cậu, anh đã không do dự...
Đoàng!
Anh lao tới, đẩy cậu ra, tấm lưng anh hứng trọn viên đạn
Cậu ôm lấy anh, tiếng nói nghẹn lại giữa cổ họng không tài nào phát ra thành tiếng được
Mạc Chi Dương
Mạc Chi Dương
Sao lại thế chứ... Sao lại là anh//giọng run rẩy//
anh khẽ cười, giọng anh ấm áp tựa như cơn gió xuân
Chu Tử Hàn
Chu Tử Hàn
Anh đã hứa... sẽ bảo vệ em cả đời mà//mỉm cười//
Mạc Chi Dương
Mạc Chi Dương
Đồ ngốc anh là đồ ngốc
Mạc Chi Dương
Mạc Chi Dương
NovelToon
Chu Tử Hàn
Chu Tử Hàn
Ừ, anh ngốc em phải sống tốt biết chưa... anh yêu em!!
Anh nằm đó, trong vòng tay cậu, đôi mắt khẽ khép lại, nụ cười vẫn còn in hằn trên môi như thể anh chỉ ngủ một giấc ngủ thật sâu .
Mạc Chi Dương
Mạc Chi Dương
Không... không được ngủ... dậy đi... anh dậy đi mà Tử Hàn//gào khóc//
Không một ai đáp lại lời của cậu cả
Nhiệm vụ đã hoàn thành, tiếng còi xe cấp cứu vang lên mặc tiếng gào khóc của cậu.
Mạc Chi Dương
Mạc Chi Dương
Anh nói sẽ bảo vệ em suốt đời cơ mà! Sao lại đi như vậy...? Anh nói sẽ không ai làm em khóc... thế giờ là ai khiến em khóc thế này hả//giọng nghẹn ngào//
Cậu ôm chặt lấy anh, như thể chỉ cần ôm đủ chặt anh sẽ tỉnh giậy nói nói với cậu một câu "Anh đùa thôi mà"
Nhưng lần này anh không đùa nữa, anh vĩnh viễn sẽ không tỉnh lại nữa.
Cậu vẫn ngồi đó ôm trọn lấy thi thể của anh như ôm lấy một phần tim vỡ vụn. Bàn tay cậu run rẩy, máu từ người anh thấm qua chiếc áo blouse trắng, như một vết cắt không bao giờ lành.
Một đồng đội khẽ lên tiếng an ủi
Hàn Văn Dương
Hàn Văn Dương
Em à... để tụi anh đưa cậu ấy đi//nghẹn ngào//
Cậu lắc đầu, đôi mắt vô hồn, như thể chỉ cần cậu buông tay ra là anh sẽ tan biến mãi mãi
Mạc Chi Dương
Mạc Chi Dương
Anh ấy còn chưa nói lời tạm biệt//khàn đặc//
--------------
Tác giả đây
Tác giả đây
Lần đầu tiên tớ viết lên còn kém lên có gì thì thông cảm cho tớ nha
Tác giả đây
Tác giả đây
Yêu mọi người
Tác giả đây
Tác giả đây
💋✨️❄️

Chap 2

_________
Một bàn tay khẽ đặt trên vai cậu
Đỗ Kim Trung
Đỗ Kim Trung
Anh ấy đã làm đúng với lời hứa đó và tôi biết chỉ huy sẽ không hối hận về quyết định của mình//an ủi//
Một người khác đến, họ không nói gì, chỉ lặng lẽ bao quanh cậu như một vòng tay vô hình, giữ lấy cậu khỏi gục ngã. Ai cũng cúi đầu trước anh không chỉ vì sự tiếc nuối mà còn là một sự kính phục
Đỗ Kim Trung
Đỗ Kim Trung
Bây giờ... để anh ấy an nghỉ. Em phải sống thay anh ấy cả phần đời còn lại
Cậu khẽ siết chặt lấy tấm phù hiệu vào lòng, hôn lên trán anh một lần cuối. Gió thổi nhẹ, mang theo mùi đất, mùi khói và cả lời từ biệt chưa kịp nói
Anh đã hoàn thành nhiệm vụ. Giờ đây anh có thể an nghỉ rồi
Sau một khoảng thời gian, tang lễ của anh diễn ra trong một buổi chiều âm u, bầu trời như tiễn đưa một vị anh hùng đã ngã xuống. Lá cờ tổ quốc phủ lên quan tài anh, nếp gấp chỉnh chu như chính cuộc đời nghiêm chỉnh và tận tâm của anh
Cậu đứng cạnh linh cữu, trong bộ đồ quân phục chỉnh tề. Gương mặt không trang điểm, đôi mắt thâm quầng vì nhiều đêm không ngủ, nhưng vẫn ánh lên sự kiên định như thể cậu đang thay anh đứng nghiêm chỉnh lần cuối cùng
Tiếng kèn truy điệu vang lên. Một hồi dài, trầm buồn đến thắt ruột. Cậu khẽ run khi đội trưởng đến đặt vào tay cậu
Hà Tuấn Kiệt
Hà Tuấn Kiệt
Cậu ấy đã chiến đấu với tất cả danh dự. Đây là sự ghi nhận cuối cùng...
Hà Tuấn Kiệt
Hà Tuấn Kiệt
Và cậu ấy cũng lấy mạng sống của mình để cứu em. Lên hãy sống thật vui vẻ và hạnh phúc
Cậu đón lấy, ôm lá cờ vào ngực như ôm lấy một phần trái tim của anh còn sót lại. Cậu không khóc không phải vì cậu đã thôi đau, mà vì cậu đã quyết tâm vượt qua nỗi đau để sống cho chính mạng sống anh đã bỏ ra.
Khi đồng đội lần lượt bỏ nắm đất đầu tiên xuống mộ, cậu bước lên cuối cùng. Trong tay chính là chiếc huy hiệu anh đã đeo vào trận tử chiến hôm đó, chiếc huy hiệu đã được lau sạch máu lấp lánh giữa ánh chiều tà.
Mạc Chi Dương
Mạc Chi Dương
Anh đã hoàn thành nhiệm vụ. Em hứa sẽ sống tiếp vì anh...
Một cơn gió nhẹ lướt qua, lay động tán cây trên cao. Dường như ở nơi nào đó, anh đang mỉm cười với cậu. Bình yên, không còn đau đớn, không còn chiến tranh
Cậu được trở về nhà sau nhiệm vụ, cậu bước vào căn phỏng nhỏ nơi anh từng ở vẫn còn nguyên vẹn như ngày anh rời đi.
Cậu khép cánh cửa lại, ánh nắng chiếu xuyên qua ô cửa sổ mờ bụi, vẽ nên những vệt sáng dài trên sàn gỗ lạnh
Rồi như một cơn thôi thúc từ sâu trong tim cậu, cậu mở ngăn tủ. Giữa những tập tài liệu, thư tay và vài tấm hình cũ. Một cuốn sổ nhỏ hiện ra, bìa da đã sờn mép, từ những trang giấy ố vàng vì thời gian. Là nét chữ anh. Là nhật ký của anh
Tay cậu run rẩy khi lật trang đầu tiên
Chu Tử Hàn
Chu Tử Hàn
Ngày 2 tháng 3, em gia nhập đội. Không còn là cậu bé ngốc nghếch hay lẽo đẽo theo anh ngày bé nữa rồi
Chu Tử Hàn
Chu Tử Hàn
Ngày 15 tháng 4, trời trong xanh. Hôm nay em bị sốt, em không nói nhưng anh biết, anh lặng lẽ chăm sóc em suốt một đêm. Nhìn em ngủ mà lòng anh nhẹ nhàng biết bao.
Chu Tử Hàn
Chu Tử Hàn
Ngày 26 tháng 5, trời âm u. Em lại bị người khác bắt nạt, em im lặng không nói. Cậu bé ngốc, em phải biết mạnh mẽ lên nếu anh không còn bên cạnh thì em biết phải làm sao
Chu Tử Hàn
Chu Tử Hàn
Ngày 3 tháng 6, anh thích em, yêu em nhưng anh không giám nói. Tại vì, công việc của anh có tỉ lệ hy sinh rất cao, anh không dám. Vì sợ một ngày anh đi thì em sẽ đau lòng biết bao....
Cậu cắn chặt môi nước mắt cứ thế mà tuôn trào ra. Càng về những trang sau, nét chứ anh lại càng xiêu vẹo.
Chu Tử Hàn
Chu Tử Hàn
Ngày 9 tháng 12, anh nhận được nhiệm vụ. Anh nghĩ nếu có ngày anh không trở về, mong em đừng oán trách. Hãy sống thật mạnh mẽ như lần đầu tiên em cứu người trước mưa đạn. Em chính là lý do khiến anh không hối hận khi ra trận...
Trang cuối cùng, một dòng chữ ngắn ngủn giống như anh viết vội.
Chu Tử Hàn
Chu Tử Hàn
Nếu phải chết... ước gì đó là để cứu em
________
Tác giả đây
Tác giả đây
Yêu nhiều
Tác giả đây
Tác giả đây
❄️✨️💋

Chap 3

___________
Khi đọc xong quyển nhật kí ấy, cậu khụy xuống sàn, ôm quyển sổ vào lòng như ôm lấy anh. Nỗi nhớ vỡ òa như thể cũng dịu lại, anh đang nói với cậu rằng
Chu Hàn Tử
Chu Hàn Tử
Anh vẫn ở đây, trong từng trang viết, trong tim em. Em phải sống tiếp... vì anh
Cậu ngồi lặng đi rất lâu sau khi đọc hết trang cuối cùng. Trong lòng là một lỗi nhớ không thể gọi tên, nhưng lạ thay... cũng có một sự thanh thản dần lan ra trong nắng sớm
Cậu bình tĩnh lại, lau nước mắt. Rồi từ tốn đứng dậy
Đôi tay bắt đầu xếp lại từng món đồ. Bộ quân phục được gấp cẩn thận, đặt lên ngăn tủ. Chiếc cúp kỷ niệm anh từng khoe đã được lau sạch bụi. Mấy cuốn sách kỹ thuật anh yêu thích, cậu đặt ngay ngắn trên giá. Dưới gối vẫn còn chiếc khăn tay cậu từng thêu tặng, giờ đã bạc màu theo năm tháng , cậu ôm nó vào lòng, mỉm cười thật nhẹ.
Không còn hoảng loạn. Không còn gào khóc. Giờ đây là sự điềm tĩnh của một người đã chấp nhận nỗi đau nhưng không để nó nhấn chìm mình.
Một tuần sau, cậu đứng trước cổng ngôi nhà nhỏ nơi bố mẹ anh sống. Bà mẹ đã già đi trông thấy, nhưng khi trông thấy cậu, đôi mắt bà sáng lên. Ông bố vẫn nghiêm nghị, nhưng ánh nhìn như dịu lại khi cậu cúi chào
Đến bữa cơm, mẹ anh kể lại rất nhiều chuyện của anh ngày bé. Cậu chỉ mỉm cười, xen lẫn nghẹn ngào. Đến lúc ăn cơm xong, cậu đặt quyển nhật kí lên bàn
Mạc Chi Dương
Mạc Chi Dương
Đây là những gì anh ấy để lại. Có lẽ mọi người nên biết, anh đã sống với bao yêu thương niềm tin như thế nào// nghẹn ngào//
Mẹ anh run run ôm lấy quyển sổ, bàn tay bà run rẩy lật từng trang. Rồi bà bất chợt bật khóc, những giọt nước mắt không còn oán trách số phận. Bố anh ngồi cạnh, ánh mắt đượm buồn nhưng lặng lẽ gật đầu
Chu Chí Kiệt
Chu Chí Kiệt
Cảm ơn con vì vẫn còn ở đây//giọng khàn đặc//
Cậu siết tay bà, nhìn ra hiên cửa trời bắt đầu vào thu, gió thổi nhè nhẹ qua những tán lá
Mạc Chi Dương
Mạc Chi Dương
"Em về thăm cha mẹ anh rồi đấy. Anh thấy không? Em vẫn giữ lời. Và em sẽ sống tiếp vì anh"
Một tuần sau, khi ánh nắng vừa len qua cửa, tiếng chim hót ngoài vườn. Cậu tỉnh dậy, bước ra hiên hít một hơi thật sâu. Trời hôm nay xanh đến lạ, lòng cậu cũng nhẹ nhàng biết bao
Reng... reng... reng
Tiếng chuông điện thoại vang lên, màn hình hiển thị là đội trưởng đội pháp y của cậu gọi
Trần Thanh Phong
Trần Thanh Phong
Chào em, nghỉ phép của em hết hạn rồi. Có nhiệm vụ mới, em có thể quay lại công tác không?
Mạc Chi Dương
Mạc Chi Dương
Dạ được em sẽ lên đường vào ngay ngày hôm nay//cúp máy//
Cố Thu Nguyệt
Cố Thu Nguyệt
Sắp phải đi rồi hả con?
Mạc Chi Dương
Mạc Chi Dương
//Gật đầu// Vâng
Bà đưa cho cậu một lá bùa trong khăn tay cũ
Cố Thu Nguyệt
Cố Thu Nguyệt
Mang theo, để lúc mệt mỏi còn nhớ con vẫn còn một nơi để trở về.//mỉm cười//
Cậu cúi đầu thật sâu, ôm chặt bà. Cả hai không khóc, chỉ nắm tay nhau thật lâu. Đến khi bước ra khỏi cửa, bố anh tiễn cậu đi khẽ nói
Chu Chí Kiệt
Chu Chí Kiệt
Hãy vững vàng, như nó đã từng làm
Trên chuyến xe trở về đơn vị, cậu nhìn phong cảnh lướt qua cửa kính. Nơi nào cũng như gợi lại những bước chân anh đã đi, những điều anh từng mơ ước. Nhưng giờ đây, những điều đó là cậu tiếp bước
Tay đặt lên ngực, nơi trái tim vẫn đập vững vàng, cậu thì thầm
Mạc Chi Dương
Mạc Chi Dương
"Em sẽ sống, sẽ chiến đấu và mạnh mẽ vì hai ta"
_________
Tác giả đây
Tác giả đây
T cảm thấy ít lời thoại chat vãi:)))
Tác giả đây
Tác giả đây
Yêu mọi người
Tác giả đây
Tác giả đây
❄️✨️💋

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play