Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ AllGamin ] Oneshot

_ONESHOT-Woo×min_

Hồi tưởng
Lớp 10 học kì đầu của trường cấp 3 Hanseo
Sáng đầu mùa xuân, nắng nhẹ nhàng cùng những cây anh nào chớm nở hoa tạo nên không khí thật yên bình biết bao
Ánh nắng nhuộm vàng cả áo đồng phục của cậu học sinh mới, tên cậu là Yoon Gamin
Cậu bước vào lớp với ngoại hình nhỏ nhắn, trắng trẻo, khuôn mặt thanh tú, mái tóc hơi ngã nâu một chút
Một vài tiếng xì xào vang lên trong lớp học
Nv phụ nam
Nv phụ nam
(1) :Ủa có gái hả bây?
Nv phụ nam
Nv phụ nam
(8) :Ê con trai mày ơi
Nv phụ nữ
Nv phụ nữ
(10) :Ái chà chà xinh quá!!
Ngay khi những xì xào ấy vang lên thì cậu trai với cái tên Lee Hyunwoo - chuyên gia ngủ gục thánh trốn tiết người được mệnh danh con người không thể qua nổi năm nay bỗng ngồi thẳng dậy, ánh mắt dán chặt vào cậu trai Yoon Gamin ấy
Nhưng thể cậu ta đã tìm thấy ánh sáng của cuộc đời mình
Người ngồi kế bên Hyunwoo là chị gái song sinh tên Lee Jiwoo thấy thằng em lần đầu ngồi thẳng lưng mà không còn nằm trên bàn nữa thì thắc mắc hỏi
Lee Jiwoo
Lee Jiwoo
Mày bị cái gì vậy Hyunwoo?
Lee Hyunwoo
Lee Hyunwoo
Ờ.. hả? Gì? Chị nói gì?
Lee Jiwoo
Lee Jiwoo
Tao bảo mày bị gì vậy?
Lee Hyunwoo
Lee Hyunwoo
Tự dưng thấy học cũng không quá chán ấy mà..
Lee Jiwoo
Lee Jiwoo
???
Cũng nhờ Jiwoo bắt chuyện đầu tiên với Gamin mà ba người ngày càng thân thiết hơn
Những giờ ra chơi, những buổi học nhóm,...họ đều có mặt nhau, tiếng cười đùa của 3 người như một mảnh ghép hoàn hảo
Nhưng chỉ có Hyunwoo biết trái tim anh đã đổ gục từ hôm đầu tiên gặp cậu
Cuối năm lớp 10,khi tuyết bắt đầu rơi, Hyunwoo lén dẫn câu ra sau trường nơi ít người chú ý đến
Không hoa, không quà, chỉ có một lời tỏ tình.. đầy chân thành..
Lee Hyunwoo
Lee Hyunwoo
Cậu biết không Gamin?
Lee Hyunwoo
Lee Hyunwoo
Từ khi cậu đến đây.. tớ không còn là Hyunwoo cũ nữa..
Yoon Gamin
Yoon Gamin
? Cũ là sao?
Lee Hyunwoo
Lee Hyunwoo
Là cái thằng chỉ toàn ngủ gật.. lười học mê chơi.. giờ chỉ mê cậu..
Lee Hyunwoo
Lee Hyunwoo
C.. cậu làm người yêu tớ nhé?
Gamin đỏ mặt.. nhưng rồi cũng gật đầu như lời đồng ý
Mối quan hệ yêu đương bắt đầu từ đó
Không ai biết kể cả Jiwoo
Hai người giữ kín đến mức như thế cất kỹ một món đồ quý trong hộp
Hyunwoo bề ngoài luôn mặt cà khịa cậu mỗi ngày
Lee Hyunwoo
Lee Hyunwoo
Cậu thiếu vitamin D à? Như cái bóng đèn vậy!
Yoon Gamin
Yoon Gamin
Này! Còn cậu dư vitamin D hay sao mà cao thế?!
Lee Hyunwoo
Lee Hyunwoo
À há! Thế là thiếu vitamin nên lùn đúng không?
Yoon Gamin
Yoon Gamin
Này!!
Lee Hyunwoo
Lee Hyunwoo
Chị thấy Gamin phiền không?
Lee Hyunwoo
Lee Hyunwoo
Em thấy phiền lắm á
Lee Jiwoo
Lee Jiwoo
Tao mệt hai đứa bây lắm rồi đấy!
Lee Jiwoo
Lee Jiwoo
Như chó với mèo vậy
Trước mặt Jiwoo là nhưng lần cãi nhau không hồi kết nhưng sau lưng tất cả mọi người lại là những lần nắm tay, xoa đầu, ôm ấp mặn nồng
Những dòng tin nhắn ngọt như mía đường mà còn dài như tiểu thuyết ngôn tình
Năm tháng trôi qua
Tốt nghiệp cấp 3 rồi đến đại học rồi đi làm
Nhưng tình cảm giữa Hyunwoo dành cho cậu và cậu dành cho Hyunwoo vẫn còn đó
Một ngày nọ
Hyunwoo nói nhỏ với Gamin
Lee Hyunwoo
Lee Hyunwoo
Cuối tuần này em về nhà với anh nhá?
Yoon Gamin
Yoon Gamin
Về nhà?.. là sao?
Lee Hyunwoo
Lee Hyunwoo
Ra mắt mẹ và.. chị Jiwoo
Yoon Gamin
Yoon Gamin
Jiwoo á?.. nhưng chị ấy đâu có biết chúng ta hẹn hò?
Lee Hyunwoo
Lee Hyunwoo
Cứ để anh lo
Gamin có chút bối rối nhưng rồi cũng đồng ý
Họ cùng nhau bắt chuyến tàu điện ngầm để về nhà anh, chuyến tàu kéo dài đến 5 tiếng
Khi về đến nơi, anh dắt tay cậu đi thăm quê của mình
Cậu nhìn ngắm xung quanh không ngờ rằng nó lại đẹp hơn cậu tưởng tượng
Anh dắt cậu dừng lại ở một căn nhà gỗ truyền thống của Hàn, nó không tráng lệ nhưng lại ấm cúng, có cả một khu vườn nhỏ đầy nắng
Gamin tưởng Jiwoo vẫn ở đang ở trên thành phố không về nhà
Nào ngờ..
Cạch-
Cánh cửa nhà mở ra, một giọng nữ quen thuộc vang lên
Lee Jiwoo
Lee Jiwoo
Ủa? Gamin? Cậu làm gì ở nhà tớ vậy?
Yoon Gamin
Yoon Gamin
A.. Jiwoo.. tớ.. tớ..
Lee Hyunwoo
Lee Hyunwoo
// đứng chắn trước mặt mà thản nhiên lên tiếng //
Lee Hyunwoo
Lee Hyunwoo
Gamin là người yêu em em dắt em ấy về ra mắt
Lee Jiwoo
Lee Jiwoo
...
Lee Jiwoo
Lee Jiwoo
CÁI GÌ?!! MÀY NÓI GÌ THẾ HẢ?!!!
Tiếng hét cửa Jiwoo to đến mức người đi đường còn nghe thấy
Nv phụ nữ
Nv phụ nữ
Bà Lee :Ôi trời! Jiwoo đừng gào nữa! con làm mẹ giật mình lỡ đổ nhiều muối quá rồi này!
...
Sau một hồi chửi thằng em trai nào là " Mày bị điên à? ", " Hai đứa bây yêu nhau cũng không nói tao ", " Tao giet mày "... thì cuối cùng Jiwoo cũng dịu lại mà ngồi xuống ghế
Gia đình tụ họp lại
Mẹ của cả hai nhẹ nhàng hỏi thăm cậu
Nv phụ nữ
Nv phụ nữ
Bà Lee :Cháu tên gì?
Yoon Gamin
Yoon Gamin
Dạ cháu tên Yoon Gamin ạ
Nv phụ nữ
Nv phụ nữ
Bà Lee :Con sống ở đâu?
Yoon Gamin
Yoon Gamin
Dạ con giống ở Seoul ạ
Nv phụ nữ
Nv phụ nữ
Bà Lee :Con làm nghề gì?
Yoon Gamin
Yoon Gamin
Dạ con làm trợ lý thiết kế thời trang ạ
Nv phụ nữ
Nv phụ nữ
Bà Lee :Con có hay mắng Hyunwoo nhà cô không?
Yoon Gamin
Yoon Gamin
Dạ thường xuyên ạ
Nv phụ nữ
Nv phụ nữ
Bà Lee :Được vậy thì tốt quá, nó cứng đầu đó giờ không ai quản được giờ có con rồi
Lee Jiwoo
Lee Jiwoo
???
Lee Hyunwoo
Lee Hyunwoo
// cười méo mó //
Chiều hôm đó, cả 3 cùng ra khu vườn nhỏ để hái dâu
Hyunwoo lén lấy dâu của cậu ăn rồi bỏ chạy, Gamin thấy thế thì rượt theo
Yoon Gamin
Yoon Gamin
Này! Sao lại lấy dâu ở em?!
Yoon Gamin
Yoon Gamin
Anh có mà!
Lee Hyunwoo
Lee Hyunwoo
Hí hí thích ăn dâu của em cơ~
Jiwoo thấy vậy thì lườm hai đứa cháy mắt
Lee Jiwoo
Lee Jiwoo
Bà mẹ nó! Mình ế mà còn gặp 2 cái đứa này!
Lee Jiwoo
Lee Jiwoo
3 đứa chơi với nhau mà 2 đứa nó yêu nhau!!
Tối đến, Hyunwoo hí hửng nghĩ rằng tối sẽ được ôm em ngủ thì ai ngờ đâu Jiwoo lại kéo cậu đi mất
Lee Jiwoo
Lee Jiwoo
Cậu! Ra ngoài nói chuyện với tớ chút!
Yoon Gamin
Yoon Gamin
Ơ nhưng mà..
Lee Jiwoo
Lee Jiwoo
Không có nhưng nhị gì hết
Cả hai ra cái ao nước của làng mà ngồi tâm sự
Lee Jiwoo
Lee Jiwoo
Gamin à.. tớ không cấm cản hai người đến với nhau nhưng mà tớ thấy bất ngờ quá vì làm bạn bao lâu giờ lại sắp thành người 1 nhà..
Lee Jiwoo
Lee Jiwoo
Tớ cứ tưởng cậu với Hyunwoo thù nhau lắm.. ai có ngờ cậu lại đồng ý quen Hyunwoo nhà tớ chứ.. // bĩu môi //
Yoon Gamin
Yoon Gamin
Xin lỗi vì tớ không nói sớm...
Lee Jiwoo
Lee Jiwoo
Không cần xin lỗi đâu
Lee Jiwoo
Lee Jiwoo
Hyunwoo là em trai tớ nếu nó thích cậu thì tớ không cản, tớ có hơi cọc cằn với mọi thứ
Lee Jiwoo
Lee Jiwoo
Nhưng nếu nó thay đổi khi ở bên cậu thì đành chấp nhận
Yoon Gamin
Yoon Gamin
// cười mỉm // Vậy thì tốt rồi đúng không chị chồng?
Lee Jiwoo
Lee Jiwoo
Ừm! Tốt lắm
Cả hai dạo bước về lại căn nhà ấy, khi vào tới nhà Hyunwoo đã đợi từ lâu
Ánh mắt có phần hờn dỗi, môi thì bĩu ra
Lee Hyunwoo
Lee Hyunwoo
Em đi lâu quá!
Yoon Gamin
Yoon Gamin
Tại.. Jiwoo kéo em đi chứ bộ..
Lee Hyunwoo
Lee Hyunwoo
Anh không thể ngủ được nếu thiếu em!
Nói rồi anh chạy tới chỗ cậu bế cậu lên rồi chạy lên lầu
Lee Jiwoo
Lee Jiwoo
Wtf.. mình là bóng đèn à?
Lee Jiwoo
Lee Jiwoo
Hyunwoo!! Con chừng té em dâu tao đấy!!
_End_

_ONESHOT-Hwan×min_

Tình yêu của họ bắt đầu vào những năm lớp 11 - trong những buổi học thêm ở trường,ánh mắt Minhwan luôn nhìn về phía bàn có người con trai đang cuối đầu viết từng công thức nhỏ
Và rồi từng chút từng chút một họ yêu nhau
Từ thời còn mặc áo trắng đồng phục đi học đến những ngày khai giảng của trường đại học đến những ngày cầm theo tờ giấy tốt nghiệp đại học
Gamin luôn nghĩ rằng
" Nếu đã cùng nhau đi qua bao năm tháng thì nhất định cũng có thể già cùng nhau... "
Cho đến một hôm,Minhwan bảo rằng sẽ đưa cậu về ra mắt mẹ anh
Cậu lo lắng không thôi,tay run run cầm hộp quà nhỏ để chuẩn bị tặng mẹ anh
Nhưng đời không như là mơ
Từ khi đặt chân vào nhà,cậu đã cảm thấy ánh mắt của mẹ Minhwan..không mấy thiện cảm
Bữa cơm gia đình hôm ấy,mẹ anh nhìn Gamin như đang phán xét một con người,bà ta chầm chậm lên tiếng
Nv phụ nữ
Nv phụ nữ
Bà Ma :Cháu không người thuộc tầng lớp thượng lưu phải không?
Nv phụ nữ
Nv phụ nữ
Bà Ma :Bố mẹ không có học thức mà cứ ao ước phải nuôi dạy một đứa con học thức
Nv phụ nữ
Nv phụ nữ
Bà Ma :Rồi giờ nó không thân biết phận mà định trèo cao?
Nv phụ nữ
Nv phụ nữ
Bà Ma :Ít ra cũng phải là con công chức viên mới xứng với Minhwan nhà này
Từng lời từng lời của bà như vết dao đâm từ từ vào trong trái tim dễ vỡ của cậu,nhưng cậu chỉ mỉm cười,tay siết chặt vào nhau mà nhẫn nhịn...
Minhwan - anh ta thì im lặng không nói gì,không một lời nói giúp,không một lời phản bác
Tối đó,tuyết rơi sớm hơn dự kiến
Gamin bước ra khỏi căn nhà sang trọng ấy,không một lời tạm biệt
Cậu đi thẳng ra cửa mà không nhìn lại dù chỉ một lần
Mắt cậu ươn ướt,không biết...là do...đâu mà một người mạnh mẽ lại rơi nước mắt như vậy...
Minhwan vội đuổi theo cậu,ra đến đường anh níu lấy tay áo cậu
Ma Minhwan
Ma Minhwan
G..gamin...đừng đi..
Yoon Gamin
Yoon Gamin
// gạt tay anh ra // Đừng nói nữa...
Yoon Gamin
Yoon Gamin
Mẹ anh không thích em..em đã cố nhẫn nhịn hết sức mình có thể làm được..nhưng tại sao anh cũng im lặng ngay lúc đó?
Yoon Gamin
Yoon Gamin
Em tủi thân lắm...anh biết không?
Yoon Gamin
Yoon Gamin
NovelToon
Yoon Gamin
Yoon Gamin
// lau nước mắt //
Yoon Gamin
Yoon Gamin
Chúng ta yêu nhau từ hồi cấp 3 đến bây giờ...lâu lắm..
Yoon Gamin
Yoon Gamin
Nhưng nếu mãi không về chung một nhà..em thấy mình chọn sai hướng rồi anh ạ..
Yoon Gamin
Yoon Gamin
Ba mẹ em cũng buồn thay cho em...em không muốn ba mẹ buồn...cũng như không muốn bản thân như thế này mãi..
Yoon Gamin
Yoon Gamin
// quay lưng giọng đầy run run // Chúng ta chia tay đi...em mệt rồi
Yoon Gamin
Yoon Gamin
Buông nhau đi..không ai sẽ đau cả..
Tuyết rơi trắng xoá cả mặt đường,những bông tuyết phủ lên mái tóc cậu,vết giầy in sâu trên lớp tuyết lạnh buốt ấy
Minhwan chỉ đứng đó...và im lặng,không gọi,không níu kéo
Và đó cũng là lần cuối cùng anh được thấy cậu sau nhưng những năm tháng ấy...
Cậu bỏ anh rồi....bỏ anh đi thật xa...
_End_

_ONESHOT-Chul×min_

Vào những năm 19xx ,cậu bé tên Yoon Gamin ra đời vào một mùa hè oi ả tại một vùng ngoại ô của Seoul
Người già ở đó thường hay đồn rằng " ai sinh vào vào cái thời tiết nóng nực nhất ở Hàn thì cuộc đời họ sẽ có ai đó bước vào như mùa hạ đang chờ cơn mưa đến "
Gamin sinh ra đã không có cha..
Cha cậu mất trong một vụ tai nạn khi đang làm ở công trường , ông ra đi để lại người vợ và đứa con chưa hình thành
Mẹ cậu ám ảnh và đau buồn nên bà đã dọn đến sống ở 1 căn nhà truyền thống Hàn cũ kĩ
Đối diện là một người hàng xóm già trạc ngoài 50 tuổi
Ông ấy luôn trầm lặng , không thể hiện cảm xúc ra bên ngoài làm mấy đứa trẻ ở đây khá sợ khi nhìn thấy ông nhưng ngược lại với vẻ bề ngoài ông rất tốt bụng
Từ ngay khi sinh cậu mẹ cậu đã bỏ mặc cậu cho người hàng xóm đối diện ấy
Bà không bồng cậu cũng không thơm thậm chí không nhìn cậu lấy một lần
Ông lão già ấy cũng có 1 đứa cháu tên Kim Sunchul
Anh rất ít nói thậm chí không nói , vẻ ngoài dữ tợn nên không được ai để ý đến
Anh bị bố mẹ bỏ rơi từ nhỏ ở nhà ông , mặc dù vậy nhưng lại rất ngoan và thông minh
Sunchul lớn hơn cậu vỏn vẹn chỉ 2 tuổi
Anh tuy còn nhỏ nhưng đã thay ông chăm sóc cậu , từ việc uống sữa đến việc tắm , cho cậu ăn dặm , dỗ cậu ngủ , ...
Khi cậu lên 1 tuổi , cậu tập đi và cũng là làn đầu tiên cậu tập nói tên anh
Một sợi chỉ vô hình đã nối vào tay 2 người từ đó.....
Năm cậu lên 10 tuổi anh lên 12 tuổi , ngày ấy cậu nhận thức được anh rất vất vả
Cái độ tuổi bao đứa trẻ khác chỉ biết chơi đùa ăn vặt và tắm mưa
Thì anh đã bắt đầu đi làm thêm vừa học anh vừa làm
Giúp ông làm việc nhà , giúp cậu mua từng cây bút từng cuốn sách cuốn vở
Gamin thấy vậy liền đáp lại sự vất vả ấy là sự chăm chỉ trong công việc học tập
Tuy rằng vẫn nói nhiều vẫn hay cười vẫn năng động nhưng cậu làm phiền anh mỗi khi anh đi làm về
Sunchul vẫn vậy vẫn ít nói ít cười nhưng lại lắng nghe cậu kể lại những câu chuyện nhỏ
Năm cậu 15 anh lên 17 thì lần lượt những người thân cuối cùng là ông và mẹ cậu lần lượt qua đời
Cậu khóc đến ngủ thiếp đi trong vòng tay của anh còn anh thì chỉ nhìn cậu ngủ trong tay mà chỉ im lặng nhưng đôi mắt anh lại đau đớn không kể siết...
Từ ngày định mệnh ấy , hai đứa trẻ không còn ai bên cạnh , chỉ còn có nhau...
Anh vẫn vậy vẫn vừa học vừa làm , gồng gánh hết sức để lo cho hai miệng ăn
Gamin thấy anh lúc nào cũng đi sớm về khuya thì càng cố gắng học giỏi hơn từng ngày...cậu dành được học bổng của trường
Những năm 20xx
Cậu đi học đại học , và cũng năm đó cậu lén anh đi kiếm tiền không muốn anh phải lo toang nhưng cũng năm đó cậu và anh đã cãi nhau
Kim Sunchul
Kim Sunchul
Anh có thể lo cho em mà!!
Yoon Gamin
Yoon Gamin
Nhưng..em thấy anh vất vả nên muốn kiếm tiền!em không muốn anh phải cứ cày như trâu ngoài đồng...hic... // lau đi nước mắt vương trên khoé mi //
Kim Sunchul
Kim Sunchul
Em đâu cần như vậy?Phải nói với anh chứ?
Kim Sunchul
Kim Sunchul
Anh đã làm tới mức đó mà?
Kim Sunchul
Kim Sunchul
Em phải học nhé?
Kim Sunchul
Kim Sunchul
Đừng để anh lo..anh làm được mà...
...
Năm cậu 21 tuổi anh 23 thì anh đã được 1 công ty kỹ thuật lớn có tiếng ở Seoul mời về làm với mức lương đáng mơ ước
Vào năm cậu tốt nghiệp anh đã chờ sẵn ở cổng để đón cậu
Kim Sunchul
Kim Sunchul
Mừng em tốt nghiệp
Yoon Gamin
Yoon Gamin
Cảm ơn anh...
Anh mua một căn nhà mới , 1 nơi hai người có thể gọi là mái ấm đầu tiên
Và cũng ở ngôi nhà đó họ kết hôn sau từng ấy năm bên nhau , lớn lên cùng nhau , cùng nhau gánh vác biết bao khó nhọc của cuộc đời
1 Năm sau họ nhận nuôi 1 đứa trẻ ở cô nhi viện
Đứa trẻ ấy là nữ ,cô bé ấy có đôi mắt giống cậu khi còn bé
Họ nhìn thấy cô khi cô cứ nhìn vào tường không dám đối mặt với mọi thứ
Họ không muốn thấy 1 đứa trẻ nào giống như họ còn nhỏ nên đã nhận nuôi về làm con
Gia đình nhỏ chỉ có 3 người nhưng lại ấm áp
Họ hay đi du lịch cùng nhau sau những ngày làm việc mệt mỏi
Gamin thích nhất là đi Jeju nơi có sóng , có gió , có không khí yên bình như chính cuộc đời cậu mơ ước
Cả 3 đi dạo dọc bờ biển , cậu nắm tay anh miệng luôn mỉm cười còn đứa con thơ thì ngồi chơi với những con sò trôi vào bờ
Yoon Gamin
Yoon Gamin
Lỡ mai sau em mất anh hãy chôn cất em ở trên đỉnh đồi nhé?
Yoon Gamin
Yoon Gamin
Em thích gió lắm mà đỉnh đồi kia lại có gió rất nhẹ nhàng
Kim Sunchul
Kim Sunchul
Em nói cái gì vậy?
Kim Sunchul
Kim Sunchul
Chưa gì đã nghĩ đến cái chet là sao hả?
Kim Sunchul
Kim Sunchul
Em phải hứa với anh là sống với anh đến già
Yoon Gamin
Yoon Gamin
Ừm hứa // đưa tay ra //
Kim Sunchul
Kim Sunchul
// ngoắc tay cậu //
NovelToon
Mặt trời lặng , cả hai người xuống bên bờ biển tay vẫn đan tay
NovelToon
Nhưng hạnh phúc đâu lúc nào là kéo dài mãi...nó luôn ngắn ngủi như mùa xuân đến rồi lại đi...
Sinh nhật tuổi 35 của cậu
Họ cùng nhau trở về Jeju để nghỉ dưỡng 1 tuần
Nhưng ai ngờ...bão đến bất ngờ
Trong lúc mọi người chạy về nhà trú bão thì cậu phát hiện có một cô bé bị trượt chân rơi xuống nước
Cậu không do dự lao xuống cứu đứa trẻ ấy
Cô bé được cứu lên bờ nhưng cậu trong khi đang trèo lên thì bị trượt chân ngã đập đầu vào đá mà rơi xuống biển
NovelToon
Yoon Gamin
Yoon Gamin
NovelToon
Yoon Gamin
Yoon Gamin
" K...không được... "
Cậu biến mất mãi mãi trong làn nước lạnh giá
Sunchul thấy cậu vẫn chưa về thì lao mình ra khỏi homstay , anh đối mặt với cơn bão không chút lo sợ , anh chạy khắp nơi tìm cậu
Kim Sunchul
Kim Sunchul
Gamin!Yoon Gamin!Em ở đâu? // vừa chạy vừa gọi tên cậu //
Người ta vớt cậu lên bờ nhưng người cậu đã lạnh ngắt không còn dấu hiệu của sự sống...
Anh nghe tin thì sụp đổ
Lần đầu tiên trong đời anh lột bỏ đi lớp vỏ cứng cáp mà oà khóc nức nở như 1 đứa trẻ trước mặt cô con gái bé bỏng
Cô con gái 18 tuổi chỉ biết ngồi bên cạnh cha lặng lẽ ôm lấy anh mà khóc theo
Từ hôm đó anh không bao giờ yêu ai cũng không tái hôn chỉ sống vì đứa con duy nhất của hai người
Anh dàng thời gian dạy con nên người , trở thành 1 người thành đạt và tử tế như Gamin ngày xưa
Mỗi tháng , anh quay trở về Jeju để thăm ngôi mộ cậu trên ngọn đồi ngày ấy
Anh đặt vài bông hoa trắng lên mộ cậu
NovelToon
Anh ngồi bên cạnh ngôi mộ hàng giờ liền để tâm sự như thể người kia vẫn còn đó và đang lắng nghe
Anh kể cậu nghe về cuộc sống của anh , kể cậu nghe rằng anh đã nuôi dạy con nên người như cách cậu muốn
Kim Sunchul
Kim Sunchul
Em à...con nó thành đạt rồi em ạ
Kim Sunchul
Kim Sunchul
Gió hôm nay nhẹ lắm mát lắm..
Kim Sunchul
Kim Sunchul
Nhưng lại buồn như cái ngày em đi vậy...
Nhiều năm sau đó anh già đi
Anh mua 1 căn nhà ở Jeju , anh từ chối sống cùng con gái chỉ mong rằng mỗi tháng có thể đến thăm mình 1 lần
Anh nói rằng anh không cần tiền không cần gì hơn ngoài 1 chút yên bình 1 chút kí ức về cậu bé hay cười vào mùa hè năm ấy
Một buổi sáng nọ , anh ra đi trên ghế trên tay còn cầm bức ảnh cậu tốt nghiệp
Trước khi mất anh để lại 1 lá thư trên đó viết rằng
" Bố để lại hết tài sản cho con , nhưng con ơi bố muốn được an nghỉ bên cha con người đã theo bố sống cả những ngày đầu , mang theo nhiều kí ức đáng nhớ , nhớ nha con...sống thật hạnh phúc nhé -Kim Sunchul "
Người con gái đã làm theo ước nguyện của anh mà chôn anh ngay bên cạnh cậu trên đồi cỏ Jeju nơi có gió thổi mỗi chiều
Hằng năm khi rảnh dịp nào cô cũng đến trồng những bông hoa lên mộ cậu và anh , luôn ngồi bên cạnh 2 ngôi mộ ấy mà nhìn về phía biển
NovelToon
_End_

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play