Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

{RhyCap}Chú Yêu Em...

chương 0 : Giới thiệu

t\g
t\g
hú leee
t\g
t\g
Bộ 22222222
_____________________
Giới thiệu
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh 28 tuổi , là một mafia lạnh lùng , cả đời quen với máu và quyền lực , nhưng lại không biết phải làm gì trước một cậu bé sợ cả cái chạm nhẹ . Nuôi cậu bé đó lớn lên bằng kiên nhẫn và yêu thương không lời , chỉ dám đứng sau , lặng lẽ chờ một ngày cậu ấy quay đầu , gọi lại hai tiếng...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chú ơi...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy 18 tuổi , là một cậu bé từng bị bỏ rơi , mang trong mình quá khứ đầy tổn thương đến mức sợ cả cái ôm . Nhưng từ khi gặp nhau , cậu nương nhờ bên anh như một chốn tạm yên . Nhưng càng gần Quang Anh , cậu càng thấy đau-vì không tin rằng mình xứng đáng được yêu . Đến khi nhớ ra tất cả , Duy mới biết...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Người duy nhất không rời bỏ mình...Đã chọn yêu mình từ ngày đầu co ro dưới mưa...
_____________________
Kí tự
"abc" : nói nhỏ *abc* : suy nghĩ \\abc\\ : hành động ^abc^ : trích abc❄️ : lạnh lùng ABC/abc💢 : tức giận abc- : bị ngắt lời 💬abc : nhắn tin 'abc' : trích thứ hai 📲 : gọi điện ⬆️ : như trên
________________________
t\g
t\g
đã fic ngắn thì phải ngắn?
t\g
t\g
Sao mà dài được?
t\g
t\g
donate cho bố mày đê
t\g
t\g
Thích thì
t\g
t\g
donate 👍 với ❤️
t\g
t\g
hỏng thích thì
t\g
t\g
Cũng vậy🙃
t\g
t\g
flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop flop
t\g
t\g
Baiiiiiii

Chương 1 : Chạm vào một nỗi đau...

t\g
t\g
Hú leee
________________________
Trời mưa tầm tã vào cái đêm Quang Anh lần đầu nhìn thấy thằng bé đó...
Một đứa trẻ 18 tuổi , ngồi co ro bên lề đường , áo ướt sũng , mắt đỏ hoe như đã khóc một đời . Quang Anh vốn chẳng phải người thương hoa tiếc ngọc , huống gì là động lòng trước một thằng con trai xa lạ . Nhưng có điều gì đó trong đôi mắt ấy...Khiến hắn không thể rời đi...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Muốn sống không?❄️
Giọng Quang Anh trầm thấp , lạnh lẽo nhưng không hẳn vô cảm...
Đức Duy không trả lời . Mắt liếc qua anh , rồi cụp xuống , y như một con mèo hoang bị đánh đập , không dám tin ai...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chú không hỏi lại lần thứ hai❄️
Quang Anh quay người , bước về phía chiếc xe đen đỗ cạnh đó.
Tiếng cửa xe mở ra-rồi đóng lại . Nhưng khi Quang Anh ngồi vào ghế sau , Khoa liếc gương chiếu hậu...
Nguyễn Đăng Khoa
Nguyễn Đăng Khoa
Cậu nhóc kia...đang đứng dưới mưa , không nhúc nhích...
Quang Anh cau mày . Anh bảo mở cửa , và như một bản năng , Đức Duy đã bước lên xe . Không nói gì , không nhìn ai . Chỉ run lên bần bật...
________________
Từ hôm đó , Hoàng Đức Duy sống trong biệt thự nhà anh...
Không ai biết quá khứ của cậu . Chỉ nghe nói cha mẹ bỏ rơi , cậu chạy trốn khỏi một nơi giống như ^địa ngục^ . Mỗi đêm , anh thường nghe tiếng khóc nhỏ nức nở vọng từ phòng bên cạnh . Nhưng cậu chưa bao giờ lên tiếng kêu giúp đỡ...
Duy gọi hắn là ^chú^
Mỗi lần như vậy tim Quang Anh như bị siết lại . Hắn hơn cậu 10 tuổi-đúng , nhưng tiếng ^chú^ ấy khiến mọi cảm xúc anh dần hình thành đều trở nên dơ bẩn , sai trái...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em không cần sợ...
Anh từng nói , khi thấy em giật nảy người vì một cái chạm nhẹ vào người...
Cậu lui lại như thể tay hắn có lửa . Mắt mở to , hoảng loạng.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Xin...Đừng...Đụng vào em...
Quang Anh sững người , đó là lần đầu tiên anh thấy em thật sự sợ hãi . không phải sợ hắn-mà là sợ một kí ức nào đó hắn không thể với tới...
Em sống như một cái bóng . Anh thì không ngừng tự dằn vặt...
Ban đầu , anh nghĩ mình đang cứu mạng một đứa trẻ...
Nhưng rồi , ánh mắt ấy-đôi mắt vừa đau đớn vừa khép kín như vết thương chưa lành-khiến hắn không thoát ra được . Anh bắt đầu để ý từng cái chau mày , từng cử động nhỏ của em . Nhưng hắn cũng biết , nếu tiến thêm một bước , em sẽ vỡ vụn...
Anh đã giết người , đã ra lệnh cho hàng chục sinh mạng biến mất khỏi thế giới này . Nhưng chưa lần nào hắn thấy mình bất lực như vậy khi đứng trước ^my lover^ gọi mình là ^chú^ bằng đôi mắt không dám yêu ai...
_______________________
t\g
t\g
Boaiiiiiiiiii

Chương 2 : Vết thương không gọi tên...

t\g
t\g
Hú leee
_______________________
Đời chưa đủ ác với em sao...
Ngày hôm đó...
Phan Ngọc Thanh Trúc
Phan Ngọc Thanh Trúc
Có nhiêu đó chuyện cũng đéo biết làm!//chửi đỏng//
XOANG
Phan Ngọc Thanh Trúc
Phan Ngọc Thanh Trúc
Chết mẹ...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
G...gì đấy chị?
Phan Ngọc Thanh Trúc
Phan Ngọc Thanh Trúc
Em lại coi cái gì nó bò ghê quá//lừa em//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
đ... đâu ạ?//bước tới//
Phan Ngọc Thanh Trúc
Phan Ngọc Thanh Trúc
CẬU CHỦ ƠI!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
ồn ào quá❄️//bước xuống//
Phan Ngọc Thanh Trúc
Phan Ngọc Thanh Trúc
Trời ạ , cái Duy nó chơi không cẩn thận nên làm bể vật quý của ngài...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//trừng mắt//
Trước mắt anh là con đại bàng làm bằng thủy tinh bị vỡ tan tành dưới sàn...
Anh không tiếc mấy cái đó...
Nếu nó không phải là đồ của ba anh tặng trước khi mất...
Ba anh nói...
_
Nguyễn Văn Tâm
Nguyễn Văn Tâm
Sa..Sau khi ba ch...chết...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//rưng rưng nước mắt//
Nguyễn Văn Tâm
Nguyễn Văn Tâm
ch...Chăm sóc con đại bàng ở dưới tầng hầm gi...Giúp ba...
Nguyễn Văn Tâm
Nguyễn Văn Tâm
T...Tao còn cưng nó hơn mày đấy...//gượng cười//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
"V...Vâng..."
_
CHÁT
Quang Anh chưa từng nghĩ sẽ có ngày mình đánh một người thân...
Vậy mà hôm đó , hắn tát em...
Cái tát như xé toạc một cái gì đó mong manh giữa họ...
Phan Ngọc Thanh Trúc
Phan Ngọc Thanh Trúc
//nhẹ nhàng rời đi//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chú...Không tin em sao?
Giọng Duy run rẩy , như em đang cố đứng vững trên vết rạn tâm hồn...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không phải không tin...
Quang Anh nói , tay siết chặt đến trắng bệch...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mà là...Em luôn trốn tránh mọi thứ...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em sợ đến mức...Em không dám sống...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
VÌ EM ĐÃ TỪNG CHẾT RỒI!💢//gào lên//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em bị cha mẹ bán cho một đám người...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Bị nhốt như thú , bị hành hạ như đồ chơi , và không ai cứu em cả!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chú nghĩ...Em sống được đến đây là điều dễ dàng lắm sao?
Quang Anh lặng người...
Cái lạnh trong mắt cậu còn hơn cả mùa đông . Là thứ lạnh lẽo của một người từng bị xé nát tâm hồn...
Từ hôm đó , Duy không còn ở trong nhà chính . Em dọn xuống căn phòng nhỏ ở khu nhà phụ-nơi từng dành cho Khoa...
Anh không ngăn cản...
Vì hắn biết , mỗi lần tiến đến gần , hắn như lột trần nỗi sợ trong em lần nữa...
_
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
"chú...là mafia..."
Duy từng nói nhỏ...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
"Chú có thể giết người..."
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
"Nhưng...Chú không thể cứu em khỏi chính kí ức của mình đâu..."
_
Anh bắt đầu uống rượu...
Hắn đã từng nghĩ...Cảm xúc là thứ xa xỉ trong thế giới máu me của mình . Nhưng rồi , ánh mắt cậu bé ấy-cái run rẩy khi hắn chạm tay vào tóc-ám ảnh hắn từng giấc mơ...
_
Hắn yêu em...
Đến mức đau...
Nhưng hắn không xứng...
Vì hắn là người lớn . Là ^chú^ . Là kẻ từng lôi cậu ra khỏi một con đường tối...Nhưng lại không thể đưa cậu đến ánh sáng...
_________
Một ngày , Duy biến mất...
Trên bàn gỗ cũ kỹ là một mảnh giấy ướt nhòe vì nước mắt...
^Chú à , em đã quen với việc bị bỏ rơi . Nhưng lần này để em là người rời đi trước . Vì ở lại , em chỉ thấy mình là một vết thương làm chú đau thêm mỗi ngày...^
____________________________
t\g
t\g
thật tiếc khi phải đưa tên của cha Q.A vào một tình thế không tích cực...
t\g
t\g
xin lỗi mọi người...
_______________________________

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play