[RhyCap]"Một Kiếp Hồng Trần!!"
Chap 1/Giới thiệu, Về phủ Hoàng
ABC:lời thoại nhân vật
//ABC//:Hành động nhân vật
*ABC*:Suy nghĩ nhân vật
"ABC":nhấn mạnh trong lời nói hoặc hoạt động của nhân vật
Không sử dụng icon, viết tắt,sẽ có sai chính tả góp ý để t/g sửa lại ạ!!
Nếu có thắc mắc có thể bình luận t/g sẽ trả lời
Vào phần giới thiệu sơ về nhân vật của truyện:
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
Hoàng Đức Duy/em
Tuổi:18
Tình cách: thật thà, tốt bụng, thương người
Là con trai út nhà họ Hoàng,gia đình nghiêm khắc,có một người anh trai lớn hơn 2 tuổi
được mọi người trong làng yêu quý vì cái tính thật thà của mình,em sống trong một căn phủ nhà Hoàng rạng danh không ai là không biết đến vì sự nghiêm khắc và giàu có nơi đây, bước vào rồi lại khó có bước ra
Về nhan sắc,em có đôi mắt đen huyền, mũi cao môi hồng... thật sự rất đẹp,có thể còn được coi là đẹp nhất ở ngôi làng nghèo nơi ấy,cứ như một nhánh lúa vàng chính ở giữa một cánh đồng lớn vậy...cái nhan sắc đẹp nhất tuổi 18
Nhan sắc mười phân vẹn mười,có tài có sắc,em học hành rất tốt,đánh đàn, hát, tính toán trông coi ruộng vườn em lại cần giỏi hơn...chịu thương chịu khó,gì cũng làm được... có thể coi là toàn năng
Em, sống trong nhung lụa từ nhỏ,học tập ở xài thành nơi xa xôi,học từ năm 15 tuổi đến 18 tuổi mới về để trông coi cơ ngơi, ruộng vườn của cha là ông Hoàng, người anh trai cũng là cả chỉ biết ăn chơi đàng đúm chẳng quan tâm đến công việc nhà Hoàng
Em được rất nhiều cô nương trong làng cũng như những cành vàng lá ngọc ở phủ khác để mắt đến nhưng chẳng màng đến ai
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh/anh
Tuổi:20
Tính cách: chất phát, hiền lành,chăm chỉ
Là con trai của một người không mấy giàu có trong làng,có một người em trai đang đi học,nhà không khá giả nên anh phải làm lụng vất vả,có gì làm nấy,bán lưng cho trời, bán mặt cho đất,anh chăm chỉ làm việc để kiếm tiền cho người em đang học,Vẻ đẹp của anh cũng chẳng phải bàng cãi, một vẻ đẹp chất phát, bình dị nhưng lại rất trưởng thành, cuốn hút,anh chăm chỉ, giỏi gian, đẹp trai nên rất được mấy cô gái trong làng để mắt tới mà tán tỉnh nhưng anh lại chẳng để tâm mấy,từ đó giờ anh cũng chẳng yêu ai vì biết nhà mình nghèo sao cưới được người ta
Làng nghèo nơi đây là một ngôi làng có khá nhiều người, công việc chính là trồng lúa, đánh bắt cá,nhà em là phủ giàu nhất nơi đấy, người dân có người cũng làm việc cho nhà em khá nhiều
Em có đủ cha mẹ,có một người anh mang họ mẹ và em mang họ cha nên được coi trọng hơn anh của em một chút
*MONG MỌI NGƯỜI CÓ THỂ ĐỌC HẾT ĐỂ KHÔNG BỎ LỠ NHỮNG CHI TIẾT VÀ CỐT TRUYỆN Ạ*
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
//bước vào sân của phủ//
All/Người Làm
//gặp Duy+cuối người//Chào cậu út mới về ạ!!
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
Vâng được rồi//cười//
All/Người Làm
//chạy vào phủ+quỳ xuống//Dạ thưa ông, thưa bà cậu Duy mới về ạ!!
Hoàng Hữu Vương l ông Hoàng
Kêu nó vào đây//nhấp ngụm trà//
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
//đi vào//+//cuối đầu//Chào cha,chào má con mới về ạ
Hoàng Hữu Vương l ông Hoàng
Ừm,vào đây đi
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
Vâng,con xin phép//ngồi vào bàn//
Phạm Ánh Nhung l Bà Hoàng
Lớn quá rồi nhỉ?
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
Dạ vâng//cuối đầu//
Hoàng Hữu Vương l ông Hoàng
Con về rồi thì ta không lo nữa,ta sẽ nhanh chóng giao lại việc làm và cơ ngơi này cho con quản lý nhanh thôi
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
Vâng,con cảm ơn cha đã tin tưởng ạ//mời trà ông Hoàng//
Hoàng Hữu Vương l ông Hoàng
//nhận lấy//Được lắm//có vẻ hài lòng//
Phạm Ánh Nhung l Bà Hoàng
Con học cũng xong rồi nhỉ?có vẻ trưởng thành rồi//cười nhẹ//
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
Dạ vâng//gượng cười//
Phạm Ánh Nhung l Bà Hoàng
được rồi cứ vào trong nghỉ ngơi trước đi,lát sau ta kêu con hầu vào,con cần gì cứ kêu nó
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
Dạ vâng,con thưa cha, thưa má,con xin phép vào trong ạ//đứng dậy//
Hoàng Hữu Vương l ông Hoàng
Ừm
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
//đi vào trong//
Phạm Ánh Nhung l Bà Hoàng
Ông!!sao ông lại giao hết cho thằng Duy?
Phạm Ánh Nhung l Bà Hoàng
Còn thằng Tài thì sao?
Hoàng Hữu Vương l ông Hoàng
Bà nghĩ sao vậy hả?//khó chịu//
Hoàng Hữu Vương l ông Hoàng
Nó chỉ biết ăn chơi đàn đúm chả lo cái tích sự gì cho cái nhà này cả?
Hoàng Hữu Vương l ông Hoàng
Giao cho nó không được!!
Phạm Ánh Nhung l Bà Hoàng
Ông..!!
Hoàng Hữu Vương l ông Hoàng
Mệt quá!! tôi đi qua nhà ông Bảy đòi nợ!! Không cần bà nói đâu!!//rời đi//
Phạm Ánh Nhung l Bà Hoàng
//tức giận+bước vào trong//
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
//soạn đồ//*Cái nhà này chẳng thay đổi gì nhỉ..?*
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
*mệt thật!!*
Con Nhi l Người hầu thân cận của em
//gõ nhẹ cửa//Dạ cậu Duy ơi,con vào được không ạ
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
Nhi à?Vào đi//ngồi lên giường//
Con Nhi l Người hầu thân cận của em
//bước vào//+//cuối người//Dạ chào cậu ạ,bà kêu con vào đây để cậu cần gì thì cứ nói ạ
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
Nhi không cần lễ phép vậy đâu, tôi cũng chưa cần gì,Nhi ra ngoài đi, cần gì thì tôi gọi
Con Nhi l Người hầu thân cận của em
Dạ,vâng thưa cậu tôi xin phép//cuối người+ra ngoài//
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
Haizz.. chẳng có gì vui khi về cái nhà này mà//nằm dài ra giường//
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
//thiếp đi//
Chap 2/Bữa cơm đối lặp/Hai,út
Trong căn nhà nhỏ ọp ẹp nơi gần cuối ngồi làng có cây cầu gỗ bắt qua con mương nhỏ
Căn nhà tranh lá nhỏ,có vẻ đã nhiều năm,đang bốc khói lên như đang nấu thứ gì đấy
Nơi mà ánh chiều tà đã trầm xuống
Trước sân thì có vài cây xoài vàng chín mọng với mấy con gà nghỉ ngơi nơi trên những cành cây
Nguyễn Quang Anh
//bước vào nhà//
Đặng Thành Tâm l Cha Anh
Về rồi hả con?
Nguyễn Quang Anh
Dạ vâng...thưa cha con mới về ạ, thằng út về chưa ạ?
Đặng Thành Tâm l Cha Anh
Nó rong chơi ở đâu biệt tích rồi, chút nó về ấy mà...con vào tắm rửa cho khoẻ người cái đi
Nguyễn Quang Anh
Dạ vâng,con vào trong nhé//đi vào nhà sau//
Nguyễn Quang Anh
//đi lại gần bàn thờ+thắp nén nhang//+//lạy//
Nguyễn Quang Anh
Mẹ có linh thiêng thì phù hộ cho thằng An được học đến nơi đến chốn là con mừng rồi...
Nguyễn Quang Anh
Haizz//đi//
Đặng Thành Tâm l Cha Anh
//nhìn theo bóng lưng anh//*....*
Đặng Thành An l em của Anh
//đi lon ton vào+cuối người//Thưa tía con mới học về ạ//cười//
Đặng Thành Tâm l Cha Anh
Về rồi hả?Vào trong thay đồ tắm rửa đi rồi ra ăn tối này
Đặng Thành An l em của Anh
Dạ vâng ạ//cười+đi vào//
Đặng Thành An l em của Anh
//chạy lại phía Anh+cười tươi//Thưa hai út mới về ạ
Nguyễn Quang Anh
Về rồi hả út,tắm rửa đi rồi Hai nấu xong rồi ăn
Đặng Thành An l em của Anh
Dạ vâng//đi//
Nguyễn Quang Anh
//tiếp tục nấu//
Trong màn đêm tối lạnh nhé,ngôi nhà nhỏ chẳng giàu sang nhưng lại ấm áp lạ thường
Nhà có ánh đèn nhỏ lấp ló treo trần,ánh đèn dầu vàng hất lên bàn ăn nhỏ với vài con cá,vài cọng rau muống được luộc chín,tô canh và vài chén cơm,xung quanh thì có đầy đủ thành viên gia đình tụ họp lại mà ăn
Không cầu kỳ,sa hoa,chỉ đơn giản như thế đã quá đủ với anh, chẳng cần điều gì,chỉ cần những người anh thương bên cạnh là quá đủ...
Nguyễn Quang Anh
Mời tía ăn cơm//gắp cá cho cha anh//
Đặng Thành Tâm l Cha Anh
Ừm,ăn đi cho lại sức//ăn//
Đặng Thành Tâm l Cha Anh
Thằng Út,ăn nhiều vào còn có sức mà học đấy
Đặng Thành An l em của Anh
Dạ vâng con biết rồi//cười+ăn//
Đặng Thành An,em của anh
Tuổi:17
Có vẻ hoạt bát,hay cười,mang theo năng lực tích cực đến mọi nơi mà An bước đến
Học hành, thêu thùa,hát, nấu ăn An đều rất giỏi,chăm chỉ học hành chỉ để gắng mà kiếm tiền lo cho cha
An cũng được mang họ "Đặng"là họ cha
Còn anh mang họ "Nguyễn"là họ Mẹ
Đặng Thành An l em của Anh
Hai nấu ăn lúc nào cũng là số một
Nguyễn Quang Anh
Bớt nịnh đi ông tướng,lo ăn này//gắp cá cho An//
Đặng Thành An l em của Anh
Èo..em có nịnh đâu,nói thật ấy//cười+ăn//
Nguyễn Quang Anh
Vậy sao,cảm ơn à//ăn rau//
Đặng Thành An l em của Anh
Sao anh ăn nhiều rau thế?Ăn cá vào đi này Hai//gắp cho anh//
Đặng Thành Tâm l Cha Anh
Ông lo thân ông đi ông ơi//nhìn An+cười//
Đặng Thành An l em của Anh
//cười//
Cơn gió hất hiu hiu bên ngoài vách lá mỏng,ánh trăng đêm soi xuống mặt hồ mênh mông,nơi căn nhà ấm cúm,vui vẻ ấy,chỉ là những món ăn đơn giản nhưng lại mang lại bao tiếng cười cho người trong nhà, tiếng cười đùa vang lên trong không gian tĩnh mịch với tiếng côn trùng kêu ọp ẹp chẳng dứt
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
//bước ra//Con chào má
Phạm Ánh Nhung l Bà Hoàng
Ừm,vào đây ăn cơm đi này//ăn//
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
//ngồi vào bán//Thưa má con ăn
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
//ăn//Mà...anh Hai với cha đâu rồi ạ?
Phạm Ánh Nhung l Bà Hoàng
Ổng đi chơi cờ với mấy ông bạn rồi,còn anh còn chắc lát nó về ấy mà
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
Dạ vâng//ăn+gắp thức ăn cho Má em//
Phạm Ánh Nhung l Bà Hoàng
Con cứ ăn đi đừng gắp cho má//ăn//
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
Dạ.. Vâng//có vẻ hụt hẫng//
Phạm Lưu Tuấn Tài l Anh của em
//bước vào//thưa má con mới về
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
Thưa Hai...
Phạm Lưu Tuấn Tài l Anh của em
Duy..?Về rồi đấy à?//ngồi vào bàn//
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
Dạ vâng,em mới dìa hồi sáng
Phạm Lưu Tuấn Tài l Anh của em
Ừm,học ổn không đấy?//ăn//
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
Dạ vâng ổn lắm ạ, cảm ơn anh hai đã quan tâm//gượng cười//
Mọi người chỉ chăm chú ăn mà chẳng nói tiếng nào
Chẳng có một tiếng nói nào ngoài tiếng mấy con ve kêu ríu rít nơi màn đêm như được soi sáng bởi ánh trăng tròn
Không khí gượng gạo,khó chịu,ăn chẳng ngon miệng gì
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
*Bình thường lúc ăn cơm chán vậy sao?*//Ăn//
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
//đứng dậy//Con ăn xong rồi,Con thưa má, thưa Anh con vào trong ạ
Phạm Ánh Nhung l Bà Hoàng
ừm vào trong nghỉ ngơi đi
Phạm Lưu Tuấn Tài l Anh của em
//lơ+ăn//
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
//đi vào trong//Nhi,pha giúp cậu ly trà sen nhé?
Con Nhi l Người hầu thân cận của em
Dạ vâng,đợi con chút ạ//xuống bếp//
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
//vào phòng//
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
//ngồi vào ghế+lấy sách đọc//
Ánh đèn dầu sáng hắt lên gương mặt thanh tú của em với ánh mắt dán chặt vào cuốn sách chẳng rời
Con Nhi l Người hầu thân cận của em
//bước vào+để ly nước trên bàn//Dạ trà sen của cậu
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
Cảm ơn Nhi
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
//đọc sách//
Con Nhi l Người hầu thân cận của em
//ra ngoài//
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
Chán quá đi//ỉu xìu//+//dựa lưng ra ghế//
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
//suy nghĩ gì đó//
Em ngồi,gục mặt xuống đang đặt cuốn sách mỏng với ánh đèn dầu lắp lố nhè nhẹ hất vào gương mặt mệt mỏi của em
Em suy nghĩ gì đấy,ngủ lúc nào cũng chẳng có hay
Không khí bên ngoài chỉ có tiếng gió ríu rít,nhẹ nhàng với vài tiếng cóc ếch keo ọp ẹp chẳng ngơi giây nào, không khí hoà với giấc ngủ có vẻ yên bình của em trong lúc đấy
Chap 3/Đồng lúa.Ánh nhìn đầu tiên
Cái nắng chang chang rọi xuống mặt đất như đổ lửa
Tiếng ve sầu kêu râm ran nơi cách cây cao và bụi cỏ xanh xào xạc bởi làn gió thổi đến mát rượi
Em đang ngồi trên chiếc xích đu ngoài sân phủ,nhịp nhàng đung đưa xích đu và đôi chân quơ qua quơ lại chẳng yên thân
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
Aaa!!Chán quá đi...//có vẻ buồn//
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
huh~Làm gì bây giờ..?
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
Chán quá//giãy//
Vì cái tính lôi nhoi như con dòi của em nên em mất đà,té cái ạch xuống cái sân gạch bám bụi,mông đập xuống đau điếng
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
//ngồi dưới đất//+//xoa mông//Ui da!!
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
Trời ơi...tới cái xích đu cũng chống đối Duy nữa//mếu//
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
//đứng dậy+phủi người//Bẩn hết rồi...
Hoàng Hữu Vương l ông Hoàng
Thằng Duy đâu rồi!!Vào cha bảo cái!!//nói vọng ra//
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
//đi vào//Dạ..có chuyện gì không cha?
Hoàng Hữu Vương l ông Hoàng
Ừm,ta hơi mệt nhưng phải ra ruộng coi người làm cấy lúa như nào,nắng quá nên ta không đi được,con đi giúp ta nhé?
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
Dạ vâng con biết rồi..//lười//
Hoàng Hữu Vương l ông Hoàng
Rồi về cha cho đi vòng vòng mà chơi cho đã!!
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
Dạ vâng!!//hớn hở hơn chút//
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
Nhi ơi!!Đi với cậu chứ cậu không biết đường//cười gượng//
Con Nhi l Người hầu thân cận của em
Dạ vậy để con đi với cậu nhen//đi theo em//
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
//đi//Có xa lắm không Nhi?
Con Nhi l Người hầu thân cận của em
cũng xa á cậu,nhưng đi chút hà
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
Ờ//đi//
Con Nhi l Người hầu thân cận của em
//đi//
Trên con đường dài chẳng có điểm dừng,hai bên là những cánh đồng rất lớn xanh tươi,có nơi đã vàng chín,hiu hiu thêm vài làn gió nơi những nhánh lúa đung đưa từng nhịp như con tim của người nhìn nhịp nhàng nhìn xa xăm, khung cảnh đẹp chẳng thể bàn cãi được.Bên trên con đường là vài người nông dân vừa nghỉ ngơi nơi ven ở những tán cây cao vút, những người bước trên con đường đất dài,còn vài người vẫn chăm chỉ cày cuốc nơi cánh đồng, không khí đã lâu em không được cảm nhận
Những đám mây trắng phồng phèn trên bầu trời cao vun vút xanh trên kia,mây bay như những con sóng trôi dạc nơi tận cùng
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
//nhìn ra cánh đồng lúa//Đ-đẹp quá đi...//ngơ ra//
Con Nhi l Người hầu thân cận của em
Cậu Duy lâu quá không gặp cảnh này đúng không?
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
Ừm...//mê mẩn//
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
Mát nữa//cười tươi//
Con Nhi l Người hầu thân cận của em
Cậu cười lên đẹp thật đấy//trêu//
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
//gượng//Lại chỗ mọi người đang nghỉ ngơi nhé//chạy đi//
Con Nhi l Người hầu thân cận của em
Từ từ đợi con với cậu!!//chạy theo//
Nơi những người nông dân đang ngồi nghỉ ngơi, ngồi thì cầm bình nước làm từ cái thân tre xanh uống ừng ực, người thì tranh thủ ăn miếng cơm lót dạ, người lại cầm cái quạt mo đơn giản để quạt cho mát trong lúc mồ hôi đầm đìa như này
*Cốc tre*:Là một dạng như ly(có loại bình) Được làm từ thân cây tre, được khoét bên trong,mài nhẫn từng mép một,mũi dao mài đến đâu là những hạt bụi của khúc tre già bay nhẹ trong không khí, cuối cùng sẽ ra được thành phẩm như vậy, cốc tre mang một màu nâu ngà của tre khô, mộc mạc,dãn dị như chính con người nơi đây
*Quạt mo cau*: Một loại quạt người miền quê hay sử dụng, được lấy từ những bẹ mo cau già,đã bị rụng ra khỏi thân,phải sử dụng những bẹ to, phẳng, không bị mọt ăn,hư hại, rửa sạch và phơi khô để cải thiện thành một chiếc quạt cầm tay gọn như thế này, chiếc quạt gắng liền với những con người nơi vùng quê này,ai cũng phải có trong nhà 1-2 cái để ban đêm có thể quạt trong lúc nóng nực
*Ảnh được lấy từ gg/những công đoạn làm ra những vật trên sẽ có sai sót, thiếu nhiều công đoạn, không đầy đủ vì t/g chỉ biết sơ qua, nếu muốn biết có thể lên gg,chat gpt để tìm hiểu thêm,xin cảm ơn!!*
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
//đi lại gần//
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
Dạ con chào mọi người
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
Dạ con là con của ông bá hộ Hoàng ạ,con được kêu ra đây để coi mọi người cũng như học hỏi thôi ạ//cười//
All Nông dân
Chào cậu Út nhen//cuối người//
All Nông dân
Chào cậu//cuối người//
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
Mọi người không cần khách sáo vậy đâu ạ...con chỉ muốn ra xem thử thôi//cười nhẹ//
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
Mọi người cứ nghỉ ngơi cái cho khoẻ nhé,từ từ hãy ra mà làm
All Nông dân
Vâng, cảm ơn cậu nhiều
All Nông dân
Cậu tốt quá//cười//
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
Vâng//cười//
All Nông dân
Cậu cười lên đẹp lắm đấy, cậu lấy ai chắc người đó cũng có phước lắm
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
Dạ đâu có//ngại//
Em cũng mọi người ngồi nói chuyện rất vui vẻ với nhau chẳng màng tôi tớ
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
Nhi ở đây nói chuyện với mọi người đi, cậu đi xung quanh coi ruộng chút//đứng dậy//
Con Nhi l Người hầu thân cận của em
Được không vậy cậu?//nghi ngờ//
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
Được chớ sao không mạy!!//đi//
Con Nhi l Người hầu thân cận của em
Cậu đi cẩn thận nhé!!
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
Biết ời!!//đi ra cánh đồng//
Em bước đi trên con đường đất nhỏ nơi giữa cánh đồng bao la
đất dính vào đôi guốc cao của em,em đi bước nào là lúng nhẹ xuống bước đấy,đi lại rất khó khăn,em vừa cố đi vừa cố giữ thân bằng để không ngã thì....
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
//đập trúng vũng nước+té//Áaa!!
Em ngã thẳng xuống đám lúa xanh mướt, người dính bùn, giật bắn người chẳng biết gì,ngỡ ngàng mở mắt ra thì đã thấy mình ngồi trong đóng lúa,dính đầy bùn, ngồi bẹp xuống nước ướt cả bồ quần áo lụa mắc tiền,bẩn cả người
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
Huuhu~Bẩn hết người luôn rồi...//cố ngồi dậy//
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
//mất chớn+ngã về sau//Aa.. ngồi dậy không được..ai đó cứu tôi với//mếu//
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
Người dính bùn hết rồi...về bị la chết
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
Cứu tôi dới huhu~
Em ngồi đó mè nheo vì ngồi dậy sẽ mất chớn vì đôi guốc của em đã lúng luôn xuống bùn chẳng kéo lên được
Có một tiếng bước chân bước đến
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
Áaa ai đó cứu tôi!!
Nguyễn Quang Anh
//đi gần lại+gặp em//
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
//nhìn anh//
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
Cứu tôi với huhu
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
Tôi ngồi dậy hỏng được...//đưa tay//
Nguyễn Quang Anh
//cười nhẹ//cậu chơi bắt trốn hả?
Nguyễn Quang Anh
Ngã bẩn hết người rồi kìa//cười//
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
Ơ...giúp kéo tôi lên với mà..~
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
Huhuuu cứu tôi anh đẹp trai ơi!!
Nguyễn Quang Anh
//đi gần lại+nắm tay em//+//kéo lên//
Em cuối cùng cũng được kéo lên với người dính đầy bùn đất
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
//ỉu xìu//Bẩn hết rồi...
Nguyễn Quang Anh
Cậu là ai vậy?Đó giờ chưa gặp?
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
Tôi hả...Tôi là con trai út nhà ông bá hộ Hoàng,nay ra đây coi mọi người làm việc chút...
Nguyễn Quang Anh
Cậu Út?Là.. Cậu là Hoàng Đức Duy?
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
Vâng...//phủi người//
Nguyễn Quang Anh
//cuối người//Tôi thất lễ tôi xin lỗi cậu
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
Hả..có gì đâu cậu ngước lên đi
Nguyễn Quang Anh
//ngước lên//
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
Cảm ơn cậu nhiều lắm... không có câu chắc tôi ở đây tôi chiều rồi
Nguyễn Quang Anh
Không có gì đâu//cười//
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
Cậu cũng làm ở đây hả?
Nguyễn Quang Anh
Ừm...tôi được thêu ra đây làm cũng lâu rồi?Mà cậu bao tuổi?
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
Tôi vừa tròn 18
Nguyễn Quang Anh
*18..?Nhìn cứ ngỡ 15 cơ*
Nguyễn Quang Anh
Ờ, tôi 20 kêu tôi bằng anh đi
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
Vậy sao?Anh oii~
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
nghe ghê quá đi//cười xinh//
Nguyễn Quang Anh
//nhìn em+ngơ ra//*đẹp thật..*
Nguyễn Quang Anh
*cậu út..nhà Hoàng?đẹp thật..*
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
Cậu sao dạ?
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
À nhầm..Anh sao vậy?
Nguyễn Quang Anh
À không có gì!
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
Mà anh tên gì?
Nguyễn Quang Anh
Tôi tên Quang Anh
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
Vậy à.. vậy thôi chắc Duy phải dìa ời...
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
Tại đi cũng lâu
Hoàng Đức Duy l Cậu út Hoàng
Bai Anh Quang Anh nhé~Duy về,hẹn gặp lần sau//cười tươi+chạy đi//
Nguyễn Quang Anh
Đẹp...//nhìn theo bóng lưng em//
Nguyễn Quang Anh
Trời ạ mày nghĩ gì vậy Quang Anh!! Người ta là cậu út nhà Hoàng đấy!!
Nguyễn Quang Anh
Sao mơ mộng vậy được!!
Nguyễn Quang Anh
Haizz mà công nhận Duy đáng yêu thật//cười nhẹ//
Nguyễn Quang Anh
Đi làm!!//xách cuốc đi//
Download MangaToon APP on App Store and Google Play