Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ĐN]Tenjiku:"Chúng Tôi Chỉ Là Những Người Bình Thường ( Thật Đấy )"

Chương 1 : Quá khứ...chấm hay phẩy?

Tel nhạt nhẽo (tg)
Tel nhạt nhẽo (tg)
Hehe , xin chào các độc giả iu dấu~ Tớ là giả dayy. Đây là tác phảm đầu tay của tớ . Nếu có gì sai sót thì mong các bbi góp ý giúp tớ với nha. còn lâu lâu đọc thấy sạn á thì các cậu nhai rộp rộp rồi bỏ qua cho tớ nha' v ' . 📌Truyện không theo nguyên tác mà là một vũ trụ song song xàm xí đầy cảm xúc , có yếu tố occ. Các độc giả yêu dấu vui lòng vứt logic và mang tim vào đọc. Hoan hỉ hoan hỉ ~
Tel nhạt nhẽo (tg)
Tel nhạt nhẽo (tg)
Không dài dòng nữa , zô truyện nè!!!
Yoruhane Reii - bướm đêm trong vũng lầy. Mẹ Reii là gái nhảy nổi tiếng vùng kabukichou ,xinh dẹp , sắc sao và có một trái tim như bông tuyết giữa đêm đông - nhỏ...mà giá. Bà sinh ra Reii không phải vì tình yêu , mà là ngu ngốc muốn trói chân một ông trùm xã hội đen bằng một " bằng chứng sống ". Khi gã bỏ đi , bà ghét Reii từ khi cô chào đời. "Mày không phải con tao. Mày là cái xích sắt tao tự tròng vô cổ!" Bà nói vậy khi Reii ngây thơ hỏi bà có thương cô không. Bà từng ép cô làm người vận chuyển ma túy cho bà bằng cách bỏ vào túi cơm của cô . Khi thiếu nợ , bà đã bán cô cho đám xã hội đen chuyên huấn luyện lính đánh thuê . Reii đã gào khóc , đã van xin , đã gọi mẹ không biết bao nhiêu lần , nhưng tiếng gọi đó chẳng bao giờ được đáp lại. Cha Reii lại là một bí ẩn . Cô chưa một lần gặp mặt cha , cô chỉ biết ông là một ông trùm xã hội đen khi vô tình nghe được mẹ nói chuyện qua điện thoại. "nó không phải con tao , nó là vết nhơ.Không được để nó sống!" Cô từng nghe thấy ông nói vậy qua một lần nghe lén cuộc gọi điện của mẹ cô với ông.Cô không biết đó là ông cho đến khi mẹ cô gào lên "anh là cha của nó mà..."
Reii sinh ra trong khu ổ chuột Hyakka Yako vùng Kabukichou. Nơi mà tội phạm chen chúc như lũ kiến tranh một miếng đường , gái làng chơi bị bỏ rơi , nơi mà trẻ lang thang và những kẻ không giấy tờ sống như bóng ma phàng phất. Từ nhỏ , Reii không có đồ chơi , thứ cô có là một cái ống sắt gỉ sét cô nhặt được sau nhà; một bao cát làm từ vỏ gối nhét đầy cát và một trái tim biết nhẫn nhịn được rèn trong sự hỗn loạn của khu ổ chuột .Không ai dạy cô kỹ thuật , nhưng sống sót cũng là một loại huấn luyện. Khi thân thể là xiềng xích--cô buộc phải đập vỡ nó. đúng như người đời nói:"con gái không thẻ mạnh hơn con trai về thể chất" . Reii cũng không ngoại lệ , cơ thể cô nhỏ , mảnh khảnh , tưởng chừng chỉ một cơn gió nhẹ cũng có thể cuốn cô đi. Nhưng thay vì bỏ cuộc , cô chọn cách phá vỡ định kiến đó . Cô tập chống đẩy trên nền xi măng , tập chạy 5km mỗi ngày và đeo balo nhét đá vụn sau lưng ; khi bị mẹ nhốt trong nhà , cô tập vung chổi trong bóng tối để luyện lực cổ tay và kiểm soát hơi thở. Cô không khoẻ tự nhiên nhưng cô bắt cơ thể phải tuân theo ý chí
------------------' v '--------------- quá khứ còn nữaa
Tel nhạt nhẽo (tg)
Tel nhạt nhẽo (tg)
Chap sau nhee , toai bị mom bắt đi ngủ ròi💤
Tel nhạt nhẽo (tg)
Tel nhạt nhẽo (tg)
Iu iu
Tel nhạt nhẽo (tg)
Tel nhạt nhẽo (tg)
Iu iu
Tel nhạt nhẽo (tg)
Tel nhạt nhẽo (tg)
Iu iu
Tel nhạt nhẽo (tg)
Tel nhạt nhẽo (tg)
Bla bla bla
Tel nhạt nhẽo (tg)
Tel nhạt nhẽo (tg)
có gì độc giả cứ thoải mái góp ý nhaa
Tel nhạt nhẽo (tg)
Tel nhạt nhẽo (tg)
Iu nhìu iu nhìu

Khoảng lặng giữa hai dấu chấm.

10 tuổi - mỗi ngày là một " cuộc chiến sống còn" Sau khi bị mẹ bán cho một đám xã hội đen chuyên huấn luyện lính đánh thuê , Reii bị nhốt vào một khu xưởng bỏ hoang - nơi mà trẻ con được coi như công cụ , bị ép tập luyện như chó chiến . Mạnh - giữ lại , yếu - bị giết. Ở đây , Reii cùng những đứa trẻ khác bị đưa vào một căn phòng tối , người huấn luyện ném một con dao xuống sàn , tiếng con dao va chạm với mặt đất " keng " một cái lạnh lẽo đến thấu lòng. "Đứa cuối cùng còn đứng sẽ được nghỉ, còn lại...nhịn ăn" Đứa đầu tiên lao tới lấy dao , đứa thứ hai cắn nó . Reii nhìn cảnh này mà cảm thấy lạnh đến thấu xương . "Tôi không dành được dao , nhưng tôi dành được sự sống...bằng cách đá gãy hàm đứa có dao." Chúng bắt cô chạy 10 vòng quanh khu xưởng , chan bị dính bao cát ; chống đẩy 100 cái . không đủ = ăn cát trộn máu mũi. Bữa ăn gồm bát cháo trắng với ba viên thuốc lạ . là thuốc tăng thể lực , gảm đau , tắt cảm xúc . Reii từng chống đối , sau đó bị treo lên đánh 1 tiếng , sau đó...cô bắt đầu nuốt nó như nhai kẹo. Họ nhốt cô trong phòng tối cùng một kẻ thù giả định . không ánh sáng , không tiếng động , chỉ có lệnh " giết hoặc bị giết!" . Có lần Reii giết xong mới nhận ra đó là một đứa trẻ giống như cô. "Tôi không khóc , vì tôi không biết có còn khóc được nữa không." Trắc nghiệm cảm xúc Họ chiếu hình người thân , máu , trẻ con chết , động vật bị hành hạ . Nếu tim đập nhanh , khóc , sẽ bị trừng phạt . Cô buộc phải giữ cảm xúc ở ngưỡng 'chết lâm sàng' . Reii từng ngậm kim dưới lưỡi để giữ cho mắt mình không chớp khi nhìn một động vật hoặc một đứa trẻ bị hành hạ. "Đau là thứ duy nhất khiến tôi tỉnh táo" Những đứa trẻ không qua bài hôm nay sẽ bị kéo đi giữa đêm . Không ai hỏi , không ai khóc , họ...im lặng. "Tôi không ngủ với ai hai lần. Vì ai cũng biến mất sau lần đầu." Cô không còn được gọi là Reii , họ gọi cô là số 17. Mọi người xung quanh lần lượt chết đi , biến mất...và được thay bằng lũ trẻ khác. "Đôi lúc tôi còn quên mất tên mình là Reii."
Tuổi 11 - cơ thể cô bắt đầu phản bội. Do luyện tập quá mức , cơ thể Reii lúc nào cũng có vết thương. Cô từng bị rách cơ bụng , hai lần bong gân cổ tay và chân , nứt xương đầu gối phải... Bác sĩ? làm gì có. Cô tự xé tấm áo quấn chặt chỗ đau , cắn răng chịu đựng rồi tâp tiếp. Không phải vì ngoan cường mà là vì: "Nếu mày không hoàn thành buổi tập , mày sẽ là kẻ bị kéo đi giữa đêm."
Tuổi 12 - biến cơn đau thành vũ khí. Lúc này , Reii không còn tập luyện một cách máy móc , mà cô bứt đầu tự thiết kế bài tập riêng ,để sống sót...và tẩu thoát. Cô tập trụ lực trên đầu nhón chân để cải thiện phản xạ đầu gối . Tập vung gậy liên tục trong bóng tối như khi nhỏ cô hay làm , để rèn cảm giác không gian và lực tay. Cô đấm bao cát nhồi sỏi 300 trăm lần mỗi tối để luyện cho tay , gân chân khoẻ , và...mất cảm giác đau. Đỉnh điểm là cô bắt đầu tập leo trần nhà bằng dây cũ , không bảo hộ , không kĩ thuật , chỉ làm theo bản năng để tập giữ thăng bằng khi bị tấn công từ trên cao . Reii ghi nhớ từng đòn đánh của những đứa giỏi nhất trong xưởng rồi âm thầm luyện đòn phản kháng tương ứng. "tôi đau , nhưng tôi không muốn chết."
"khoảng lặng giữa hai dấu chấm" một là kết thúc tuổi thơ , hai là bắt đầu địa ngục huấn luyện. Và khảong lặng ở giữa , chính là Reii . Cô không lặng , chỉ âm thầm thích nghi chuẩn bị cho lần vỗ cánh tiếp theo . Nếu cơ thể là một nhà tù , thì Reii chính là tù nhân điên loạn trong nhà tù đó!
Vậy liệu Reii có vỗ cánh thành công , hay đôi cánh ấy sẽ một lần nữa bị đập nát?
Tel nhạt nhẽo (tg)
Tel nhạt nhẽo (tg)
Ta sẽ khám phá ở phần sau nhé!
Tel nhạt nhẽo (tg)
Tel nhạt nhẽo (tg)
phần này hơi dài rùi
Tel nhạt nhẽo (tg)
Tel nhạt nhẽo (tg)
Cảm ơn các bạn đã kiên nhẫn đọc đến đây =3
Tel nhạt nhẽo (tg)
Tel nhạt nhẽo (tg)
Nếu có gì thì các bạn góp ý cho tớ với nhaa
Tel nhạt nhẽo (tg)
Tel nhạt nhẽo (tg)
iu iu

Chấm - nhưng tôi chọn sống!

Tuổi 14 - cuộc nổi loạn một mình. Một ngày , tên quản lí mới vào muốn cưỡng hiếp cô , hắn nói màu mắt của cô gióng màu mứt của người hắn từng yêu và hắn muốn thân xác , muốn đôi mắt đó. Reii không chịu , cô phản kháng . Khi hắn lại gần cô , dùng chân đá thẳng vào hạ bộ hắn khiến hắn gào lên đau đớn , rồi lại đá thêm một đòn nữa vào cổ khiến hắn bất tỉnh . Sau lần đó , cô bị bỏ đói gần một tuần không cho ăn , nhốt trong phòng tối . Khi chúng nghĩ Reii đã kiệt quệ tinh thần , chúng lôi Reii vào phòng tắm , nhúng đầu Reii xuống bồn nước. Không khí vẫn đặc quánh mùi bẩn thỉu từ trong tâm hoà lẫn với cái lạnh thấu xương của lòng người. Nhưng hôm nay , nó có mùi khác....rất khác! "họ nghĩ tôi đã gãy , nhưng gãy không có nghĩa là tan."
Họ nắm đầu cô lôi ra khỏi nước. Cô cười. Một nụ cười nhẹ đến nỗi lính canh phải nhíu mày nhìn lại vì tưởng cô lên cơn. "mày còn cười?thích lắm à?" Gã vừa dứt lời thì Reii đã vùng ra. Một tiếng rắc , xương cổ tay hắn đã bị Reii bẻ gãy. Reii giật lấy chìa khoá từ thắt lưng hắn , đạp thẳng ra cửa , lăn vào hành lang số 3 - khu cấm , nơi chứa vũ khí thực chiến và xác của những đứa trẻ không vượt qua bài kiểm tra. Cô vớ đại một khẩu súng lục nhét vào thắt lưng rồi chạy thục mạng . Tiếng báo động vang lên chói tai. Đèn đỏ nhấp nháy như muốn nhuộm đỏ cả hành lang bằng máu. Tiếng loa gào: "SỐ 17 ĐÀO TẨU , BẮT SỐNG HOẶC BẮN CHẾT KHÔNG THA"
Reii chạy bằng tất cả sức lực của mình , cả từ ngọn lửa le lói và lòng thù hận. Chạy qua hết hành lang số 3 , cô không chạy nữa , cô bò...để tránh đạn. Một viên đạn sượt qua tai. Cô nghiêng người , lấy khẩu súng lực vừa lấy được ở hành lang số 3 , bắn trúng mắt tên lính. Lực súng bắn không làm cô giật mình , mà là tiếng bước chân nổi loạn xa gần.
Tiếng loa lại vang lên: "nếu cô ta ra đến cổng sắt , HỦY DIỆT , KHÔNG THƯƠNG TIẾC." Lính chĩa súng , đạn bay theo từng bước chân cô. Reii không rụt rè , không né , cô lao thẳng . Đạn trúng chân , sượt qua tay , cô thở dốc , máu chảy ròng ròng . nhưng cô mặc kệ , chỉ nghe theo nhịp tim. "Cánh cổng cuối" Trước mặt cô là hệ thống cửa sắt lớn , loại dùng cho vận chuyển quân trang . Khoá điện tử ba lớp , bên ngoài vô vọng. Nhưng cô không nhìn bên ngoài , cô nhìn tủ kỹ thuật phụ được gắn gần thấp dưới sàn - nơi nhân viên bảo trì từng để tờ giấy dán: "Đá mạnh nếu treo , tắt cảm biến."
Cô lao đến , dồn cả cơ thể lao vai vào tủ. RẦM!!! Một tia lửa điện loé lên , hệ thống rung nhẹ rồi từ đỏ chuyển vàng. Đó là tín hiệu : chế độ khẩn cấp tạm thời mở khoá thủ công. Chỉ có những đứa trẻ hay bị phạt treo ngược ở đây mới biết điều đó.
Reii đá mạnh vào thanh trượ dưới cửa - thanh này thường chỉ dùng khi bên trong có sự cố cần mở nhanh. "Cảm ơn đã dạy tao cách sinh tồn. Để giờ tao có cơ hội được dùng nó."
Cánh cửa rít lên từng chút , khói bốc ra từ ổ khoá nổ nhẹ.Cô lao qua khe cửa trước khi nó đóng lại. Làn gió lạnh bên ngoài phả vào mặt , cắt qua từng vết thương trên cơ thể , đạn bắn vào vai. Nhưng hiện tại cô đã không cảm thấy đau nữa rồi , cô chỉ thấy tự do đã ở trước mắt. Phía sau, tiếng còi vẫn còn vang vọng gào rú giữa đêm đen. Phía trước , là tự do. Là rừng. Là mùi hương của hoa lá cùng với sương đêm.Là...nơi mà không ai có thể sai khiến cô nữa.
"Họ đặt dấu chấm...nhưng tôi , tôi chọn sống!"
Tel nhạt nhẽo (tg)
Tel nhạt nhẽo (tg)
Cảm ơn các bbi đã đọc đến đây=33
Tel nhạt nhẽo (tg)
Tel nhạt nhẽo (tg)
Phần về quá khứ của Reii có thể sẽ chiếm mất mấy chap đầu
Tel nhạt nhẽo (tg)
Tel nhạt nhẽo (tg)
Nhưng về sau sẽ có cả Tenjiku nữa
Tel nhạt nhẽo (tg)
Tel nhạt nhẽo (tg)
Đón chờ nhaaa
Tel nhạt nhẽo (tg)
Tel nhạt nhẽo (tg)
Nếu có chỗ nào sai sót mong các bbi cứ thoải mái góp ý để tớ có thể hoàn thiện hơn ạ.
Tel nhạt nhẽo (tg)
Tel nhạt nhẽo (tg)
iu iuu

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play