Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Gió Hạ |DuongHung|

_GIÓ HẠ ĐẾN_

Một buổi chiều mùa Hạ, gió thổi nhè nhẹ khiến những nhánh cây bên đường khẽ đung đưa theo chiều gió. Trời xanh nhàn nhạt như đôi mắt thiếu nữ thoáng chút buồn tuổi đôi mươi. Nắng ấm áp xuyên qua cửa kính nơi một chú mèo mun đang nằm dài liếm lông như đang đợi chờ ai đó. Mặt hồ yên tĩnh trái ngược với dòng người đang rảo bước trên đường. Tiếng chim hót như rót mật vào tai. Bên trong một quán cafe nhỏ có bức tường vàng nhạt, cánh cửa xám đóng chặt những chậu hoa đối diện cửa sổ nở rộ vươn mình đón nắng Hạ.
Hương hoa bay bổng lưu luyến khiến người ta say mê không rời. Không gian yên tĩnh ấy như mặc kệ dòng người đang rảo bước nhanh trên đường vì quá đỗi bận rộn chăm lo gia đình, công việc, hạnh phúc và cả những nổi buồn cá nhân...
Cạch...Cánh cửa xám đóng chặt khi nãy khẽ mở
Bóng dáng một người khoác vest đen, thân hình cao lớn đầy vẻ trưởng thành bước vào. Mái tóc đen óng được chải chuốt kĩ lưỡng. Làn da trắng lấp ló sau tay áo nơi một bàn tay to lớn đang đặt trên tay nắm cửa.Người ấy bước vào như thể đã rất quen với nơi đây. Tiếng động làm chú mèo lười biếng bật dậy nhìn về phía cửa
Khuôn mặt trầm lặng, sóng mũi cao, đôi mắt sắc nét, chân mày rậm đầy vẻ điển trai.
Tiếng giày khẽ chạm vào sàn nhà tạo nên tiếng cạch cạch nhè nhẹ nhưng đầy vững chắc.
Rồi dừng lại nơi gần cửa sổ nơi có thể nhìn thấy dòng người ngoài kia.
Không ai khác
Là Trần Đăng Dương.
____________

_GẶP NGƯỜI_

Tông giọng trầm ấm khẽ vang lên phá tan sự yên bình nhỏ nhoi trong quán.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Cho tôi một cafe ít đường!
NVP
NVP
Vâng ạ! Anh chờ tôi chút nhé!
Trong lúc chờ cafe mang ra Dương liếc nhìn xung quanh ánh mắt anh chợt dừng lại góc quán nơi có một bức tranh được treo ngay ngắn.
Bức tranh ấy vẽ một đồi cỏ mênh mông và chân trời xa vời vợi.
Rất đơn giản nhưng nó lại mang đến một sự bình yên khó tả.
Sự bình yên ấy đơn giản, nhỏ bé nhưng lại là mơ ước của hàng người.
Họ chẳng cần gì cao sang chỉ cần sống một cuộc sống bình yên giản dị như vậy tới cuối đời với người họ yêu là họ đã mãn nguyện.
Nhưng liệu ông trời có để họ bên nhau?
Một giọng nói nhỏ nhẹ vang lên đủ để Dương ngừng nghĩ ngợi.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Dạ! Cafe của anh đây!
Đăng Dương ngước nhìn về phía phát ra âm thanh.
Cơ thể anh như đóng băng bởi người trước mặt.
Đối diện Dương lúc bấy giờ là một cậu trai có khuôn mặt nhỏ nhắn trắng sứ tôn lên đôi môi nhỏ hồng hào. Chân mày rậm cùng cặp mắt hai mí tròn long lanh. Sóng mũi cao vút kết hợp với nụ cười như sớm mùa Hạ.
Thân hình nhỏ nhắn bên ngoài là chiếc áo thun trắng và quần đen đơn giản nhưng lại cuốn hút đến lại. Mái tóc đen có phần rối nhẹ vài cộng tóc còn đang bay dập dìu trong gió.
Khi Dương còn đang đắm say bởi người trước mặt thì cậu trai ấy khẽ gọi.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Anh ơi! Anh có sao không ạ?
Lúc này Dương mới giật mình nhận ra mình nhìn người ta có vẻ hơi lâu thì phải
Cậu vội trả lời.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
À không sao!
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Dạ! Cafe của anh đây ạ!
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Ừm cảm ơn em nhé! //nhận cafe//
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Đây là công việc của em mà ạ!
____________

_HÚT HỒN_

Đột nhiên cánh cửa xám khi nãy khẽ bật mở, một nhóm khách bước vào. Một người trong đó bỗng thốt lên:
NVP
NVP
Áaa!!Nhìn kìa// chỉ tay về phía Dương//
NVP
NVP
Là Dương Domic!!!
Đúng vậy! Dương là một ca-nhạc sĩ nổi tiếng nhất nhù thời điểm hiện tại.
Năm nay anh 26 tuổi, những bài hát do anh sáng tác đều rất viral trên mxh. Dương là một nghệ sĩ tài năng, hiền hoà, lễ phép đặt biệt đi lên bằng thực lực nên mọi người yêu quá anh là điều hiển nhiên.
Thế là đám đông ấy nhanh chóng vây quanh Dương. Anh chưa kịp định hình đã phải chụp hình, ký tên cho fan.Khi chụp xong Dương mới nhớ ra vẫn còn cậu trai kia thì quay lại đã không thấy người đâu nữa rồi.
Vừa lúc ấy đồng hồ điểm 18 giờ Dương thấy vậy chỉ đành ra về. Trên đường về Dương không ngừng suy nghĩ về người con trai ấy.
Về đến nhà Dương bước vào. Căn nhà tổ lớn chẳng kém biệt thự là bao. Cũng chẳng có gì lạ một nghệ sĩ nổi tiếng lúc bấy giờ như Dương thì siêu xe, biệt thự có đáng là bao!
Lên phòng Dương tắm rửa sạch sẽ rồi nằm phịch lên giường
Chẳng quan tâm đến công việc chất đống còn dang dở trên bàn.
Trong đầu chỉ có hình bóng và những suy nghĩ về người ấy.
*Nếu khi chiều xin được phương thức liên lạc thì có lẽ bây giờ đã kết bạn face với cậu ấy rồi*. Dương thầm nghĩ
Dương cũng tự hỏi tại sao mình cứ suy nghĩ về người ta vậy chứ?Cảm giác này lạ quá? Chưa từng có trước đây!
Cứ thế Dương cứ chìm đắm trong mớ suy nghĩ về người ấy rồi mệt quá mà ngủ quên.
Chắc có lẽ Dương bị cậu ấy hút hồn rồi.
𝑪𝒏_𝑴𝒂𝒔𝒕𝒆𝒓𝑫ᯓᡣ𐭩
𝑪𝒏_𝑴𝒂𝒔𝒕𝒆𝒓𝑫ᯓᡣ𐭩
Xin Chào!
_________________

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play