Chuyến Phiêu Lưu Và Điều Cậu Tìm Thấy Ở Cuối Con Đường.
Chương 1:Kho báu trong lời đồn
Tác giả
kí hiệu truyện nha
/hành động nv/
"suy nghĩ nv"
<thiết bị công nghệ>
*nói nhỏ*
{nói lớn}
Tác giả
Mọi người nhớ đọc phần khung xám nhé!
Đây là phần miêu tả diễn biến trong truyện. Nếu bỏ qua, có thể sẽ khó hiểu lời thoại và hành động của nhân vật.
_______________________________
“Nếu một ngày mình biến mất… sẽ có ai nhận ra không?”
Trong ngôi làng nhỏ bị bao quanh bởi núi rừng và sương mù, có một cậu bé tên Leo. Cha mẹ mất từ khi cậu còn nhỏ trong một vụ cháy, và từ ngày đó, cả làng tránh mặt cậu như thể tai họa sẽ bám theo bất kỳ ai đến gần.
Ngày qua ngày, Leo sống trong những cái nhìn lạnh nhạt, những tiếng thì thầm sau lưng. Cho đến khi tin đồn về một “kho báu quý giá nhất thế gian” lan khắp làng – kho báu có thể thay đổi số phận của bất kỳ ai tìm thấy.
Và Leo đã quyết định… rời khỏi nơi này.
yumki
Nghe tin đồn chưa? Kho báu quý giá nhất ở rừng Sương. Ai tìm thấy sẽ được mọi điều ước.
leo
Đổi đời hả? Nghe như cổ tích vậy nè.
yumki
Ờ… nhưng tui biết ông đang nghĩ gì.
leo
hừm...!Yumki ,tui nghĩ rồi.
Mọi người né tui như bệnh dịch. Cái gì xui xẻo cũng đổ lên tui.
Nếu tui đi tìm kho báu… ít nhất tui có lý do rời khỏi nơi này.
yumki
/mắt rưng rưng/
{Ông điên à?! Rừng đó chưa ai quay về cả!}
leo
Ở lại đây cũng đâu khác gì… cht.
Cả làng nhìn tui như tai họa, Yumki.
Nếu có cơ hội để thay đổi… tui muốn thử.
yumki
…Leo, cậu đâu cần phải chứng minh thay đổi gì hết… ít nhất với tui.
leo
Nhưng tôi cần chứng minh với chính mình!
Đêm ấy, Leo không ngủ. Cậu ngồi nhìn trăng bạc treo trên nóc nhà, nghe tiếng gió thổi qua khe cửa. Lần đầu tiên trong đời, cậu thấy trong mình có chút gì đó giống… hy vọng.
leo
Tui đi rồi.
Đừng nói với ai.
Nếu tui không về… chỉ cần nhớ một điều: tui chưa từng ghét họ. Tui chỉ không muốn bị quên.
yumki
/Yumki mím môi. Cô muốn nói “Đừng đi” nhưng lại không đủ can đảm. Trái tim đập mạnh đến mức cô sợ Leo nghe thấy./
yumki
Leo này!… Tui đợi ông về. Dù ông có tìm được gì hay không.
leo
/Leo quay lại nhìn Yumki lần cuối. Nụ cười cậu mỏng như sương sớm./
“Cảm ơn người bạn đầu tiên cũng là người tôi yêu thương "
Leo kéo chiếc balo cũ, bước chân qua cánh cổng làng . Con đường trước mặt dài và mờ mịt, nhưng lần đầu tiên, cậu không thấy sợ.
Hành trình đi tìm “thứ quý giá nhất” của cậu bắt đầu từ đây.
Chương 2:Tiếng gió trong rừng Sương
Rừng Sương không giống những gì Leo tưởng tượng. Ngay khi bước qua ranh giới làng, sương đã dày đến mức cậu không nhìn thấy quá ba bước chân. Tiếng lá xào xạc, tiếng chim lạ vọng ra từ những tán cây cao ngất… tất cả khiến cậu vừa háo hức, vừa sợ hãi.
leo
“Lần đầu tiên.
Mình bước vào rừng.
Chẳng ai đi cùng.
Chẳng ai biết mình ở đâu.
Nhưng… ít nhất lần này, mình được tự do.”
Leo đi sâu hơn. Con đường mòn biến mất, chỉ còn đất ẩm và rễ cây ngoằn ngoèo. Bầu không khí lạnh đến mức từng hơi thở trở thành làn khói trắng. Cậu cảm thấy như rừng đang quan sát mình – im lặng nhưng đầy bí mật.
leo
"Không biết ‘thứ quý giá nhất’ có thật không…
Nhưng nếu có, mình mong nó đủ để thay đổi mọi thứ.
Hoặc ít nhất… thay đổi chính mình.”
Tiếng gầm bất ngờ vang lên phía trước. Leo giật mình, nắm chặt cây gậy nhặt được ven đường. Giữa màn sương, bóng một con thú lớn hiện ra – đôi mắt vàng rực sáng, hơi thở nặng nề.
leo
/Leo lùi lại, tim đập mạnh, chân run lên./
Lần đầu tiên trong đời, cậu thấy sống và chết chỉ cách nhau một nhịp thở.
leo
“Không lẽ… đây là kết thúc.
Nhưng ít ra… mình đã dám bước đi.”
Đột nhiên, tiếng bước chân khác vang lên – nhẹ nhưng dứt khoát. Một bóng người xuất hiện từ trong sương, đứng chắn giữa Leo và con thú. Tiếng kim loại vang lên – một thanh kiếm mảnh lóe sáng.
Giọng người lạ vang vọng.
Khu rừng rung chuyển bởi tiếng gầm dữ dội.
Tác giả
muốn biết là ai thì qua chương 3 nha!
Chương 3:Người đồng hành trong Sương
Tác giả
Chương này sẽ tiết lộ nhân vật bí ẩn ở chương 2 nho!
Tác giả
vào truyện thôi nè👇
___________________________
Tiếng kiếm chém xé màn sương. Con thú gầm lên một tiếng cuối cùng rồi biến mất vào bóng tối của rừng Sương. Cả khu rừng im ắng trở lại, chỉ còn tiếng thở dồn dập của Leo.
Cậu ngẩng lên. Trước mặt là một người lạ — cao gầy, khoác áo choàng sẫm màu, mái tóc dài che nửa gương mặt. Ánh mắt người ấy không hề bối rối, cũng chẳng hiền lành — chỉ bình thản đến lạnh lùng.
leo
Cảm ơn… vì đã cứu tôi.
người lạ
Đi đâu một mình trong rừng này? Muốn chết à?
leo
…Tôi đang tìm kho báu.
người lạ
Kho báu? Cậu cũng tin vào mấy lời đồn sao?
leo
Tôi không biết nó có thật không. Nhưng nếu có… tôi muốn thử.
leo
…Tôi cần thay đổi điều gì đó trong chính mình.
Người lạ khẽ nhếch môi, nụ cười thoáng qua như một làn gió.
người lạ
Hóa ra vẫn có kẻ tin kho báu này tồn tại. Thú vị thật.
Người lạ quay đi, bước sâu vào rừng. Không ngoái đầu, chỉ để lại một câu ngắn:
người lạ
Đi thì theo. Chậm thì bị bỏ lại.
Aris
Được. Đi thôi, Leo. Đường này còn dài lắm.
Tác giả
👋👋👋bye mọi người ! nhớ ghé chương 4 đọc nha! biết chưa!
Tác giả
Qua chương 4💞💞💞Qua chương 4💞💞💞Qua chương 4💞💞💞Qua chương 4💞💞💞Qua chương 4💞💞💞Qua chương 4💞💞💞Qua chương 4💞💞💞Qua chương 4💞💞💞Qua chương 4💞💞💞Qua chương 4💞💞💞Qua chương 4💞💞💞Qua chương 4💞💞💞Qua chương 4💞💞💞Qua chương 4💞💞💞Qua chương 4💞💞💞Qua chương 4💞💞💞Qua chương 4💞💞💞Qua chương 4💞💞💞Qua chương 4💞💞💞Qua chương 4💞💞💞Qua chương 4💞💞💞Qua chương 4💞💞💞Qua chương 4💞💞💞Qua chương 4💞💞💞
Download MangaToon APP on App Store and Google Play