Bất Chấp Yêu Em
G/thiệu về chuyện
t/g mê duonghieu
Lần đầu vt chuyện có j sao sót bỏ quan nha
t/g mê duonghieu
Bộ chuyện này là chuyện ngắn nhiều phần
t/g mê duonghieu
Mỗi phần có thể 1 vài chap
t/g mê duonghieu
Sẽ ko liên quan đến nhau
t/g mê duonghieu
Mỗi phần mình sẽ giới thiệu lại nhân vật
t/g mê duonghieu
Mình sẽ vt theo ngôi thứ nhất là chủ yếu
t/g mê duonghieu
Chuyện chủ yếu chỉ có 2 nhân vật chính
t/g mê duonghieu
Khá ít nhân vật phụ
t/g mê duonghieu
Và ko có H
t/g mê duonghieu
Thiên về ngôn tình boy love
t/g mê duonghieu
phần g/thiệu có hơi ấy quá ha
t/g mê duonghieu
Như vậy thôi
t/g mê duonghieu
duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu

t/g mê duonghieu
duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu
t/g mê duonghieu
duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu duonghieu
t/g mê duonghieu
Vậy thôi nhe bye
Podcast yêu thầm
Minh Hiếu là kiểu người nếu bước vào căn phòng yên tĩnh thì 5 phút sau căn phòng đó sẽ có tiếng cười
Cậu ko đẹp theo kiểu nhọt ngào mà có chút cà khịa có ánh nắng trong mắt và chút màu nổi bật trên má
Là người có thể nói chuyện vs bất kì ai
Bắt chuyện vs cô lao công đang quét sân trường
Hay mấy đứa lớp bên ko quen tên
Ở lớp 11A3 nếu Hiếu vắng 1 buổi không khí tụt vài độ
Nhưng nếu cậu xuất hiện chỉ cần 1 câu chào lém lỉnh là mọi người lại rộn ràng lên như chữa từng mệt
Hiếu hướng ngoại thẳng tính và luôn chủ động trong mọi tình huống
Cậu đã thik Đăng Dương từ năm cấp 2
Và 2 năm sau vẫn ko dám nói j
Đăng Dương ngồi ở bàn 3 dãy giữa ngay trước bàn Hiếu
Anh học giỏi ít nói và có phần tách biệt vs lớp
Không chảnh ko lạnh lùng giống kiểu bad boy nhưng kiểu mà nọi người dễ quên mất anh đang ở đó
Dương thường mang theo tai nghe hay đọc sách ngoài chương trình và mỗi lần giáo viên hỏi j anh trả lời ngắn gọn chính xác nhưng chữa bao giờ kèm theo nụ cười
Vậy mà ko hiểu sao Minh Hiếu lại bị thu hút
Ko phải kiểu thu hút ồn ào mà là kiểu thik mà ko biết từ khi nào
Cậu phát hiện ra mình hay nhìn vào gáy anh lúc chờ điểm danh
Hay ngồi im nghe anh ho nhẹ rồi tự lo lắng anh có bị cảm ko
Cậu bt anh ko thik mùi nuớc hoa nồng nên cố gắng dùng body mist dịu nhẹ
Bt anh hay mang áo hoodie bạc màu vào thứ 6 nên luôn mặc đồ tông xám vào ngày đó
Hiếu cậu trai hướng ngoại dám hô cả lớp dậy tập văn nghệ lại ko dám nói vs Dương 1 câu ngoại trừ
Trần Minh Hiếu
Ê cậu cho tớ muộn vở chép toán với
Mùa đông năm ấy Hiếu lập 1 podcast ẩn danh chỉ vì 1 lý do ngớ ngẩn
Cậu muốn nói ra những điều mình ko thể nói vs ai
Ko phải để nổi tiếng cậu dấu tên ko chia sẻ link ko bật comment ko có intro hay outro hoa mỹ
Chỉ lài 1 giọng nói khe khẽ lúc nửa đêm thu bằng micro rẻ tiền trong chăn mỏng
Cậu bắt đầu tập đầu tiên bằng câu
Trần Minh Hiếu
Có 1 người ở trong lớp mà tớ đã thik hơn 700 ngày
Trần Minh Hiếu
Cái cách cậu ấy gõ bút 3 lần trước khi làm bài kiểm tra
Trần Minh Hiếu
Việc cậu ấy ko ắn sáng nhưng mà luôn mang theo một chai nước ấm
Trần Minh Hiếu
Lần cậu ấy ngồi học phụ đạo nhưng mà vẫn cúi xuống nhặt giúp 1 bạn đánh rơi bút
Minh hiếu ko gọi tên cậu ấy ra nhưng từng chu tiết là thật và đủ để ai đó tinh ý nhận ra
Cậu tưởng tượng 1 thế giới nơi mọi điều dấu kín được nói ra mà ko bị tổn thương
Mỗi đêm thu podcast xong cậu bật lại nghe chính mình như thể đang trò chuyện vs 1 người bạn tưởng tượng người sẽ ko cười cợt hay vội phán xét
Giữa ban ngày Minh Hiếu vẫn là 1 cậu trai náo nhiệt hay cọc ghẹo hay cười phá lên mỗi khi cậu bạn lớp phó ngồi sai tư thế
Nhưng khi ở gần Đăng Dương cậu như bị bóp nghẹt trong chính cái vỏ năng động của mình
Có hôm cậu rủ Dương cùng nhóm làm bài thuyết trình anh chỉ nói
Trần Đăng Dương
Ờ tớ làm phần tổng hợp thông tin nhá
Cậu mừng như thể vừa trúng học bổng
Nhưng rồi tối hôm đó lại mở podcast và lẩm bẩm
Trần Minh Hiếu
Cậu nói ít thế tớ bt phải nghe cậu từ đâu bây giờ
Cũng có lúc cậu nhờ anh giải giúp 1 bài toán dù cậu đã bt cách làm chỉ để nhìn anh cầm bút chỉ từng dòng và nói giọng nhỏ nhẹ như thể ko muốn ai khác nghe thấy
Lúc đó cậu tự nhủ giá mà anh nghe cũng nghe thấy cậu ít nhất 1 lần thì tốt bt bao
Sau 1 tháng podcast có tổng cộng 6 lượt nghe
Trong đó 3 lượt là của chính cậu lúc chỉnh sửa lúc nghe lại vì lỡ bật Autoplay
Nhưng rồi điều kì lạ sảy ra
t/g mê duonghieu
Đến đây thôi
t/g mê duonghieu
Và tất cả chỉ là tưởng tượng thôi
Podcast yêu thầm /2/
Một đêm ko cậu đăng tập podcast thứ 7
Tập mà cậu đã khóc khi thu vì thấy Dương đang chờ ai ai ngoài cổng trường
Cậu ko bt là em gái anh hay một bạn gái khác, nhưng cậu thấy tim mình bị bẻ gãy từng đoạn
Tập đó vừa đăng 8p đã có 1 lượt nghe
Ko thể nào lúc đó là 2:16p sáng
Từ hôm đó mỗi tập podcast đều có đúng một lượt nghe sau chưa đầy 10p đăng, luôn đúng một lượt ko hơn, ko trễ
Bắt đầu tưởng tượng, cậu có thể là người đã nghe cậu mỗi đêm, có phải là bạn thân lỡ tìm ra, một người xa lạ nào đó sống cùng nhịp đêm
Không thể, không, không thể
Dương làm j bt cậu có podcast, anh còn chẳng có tài khoản mạng xã hội
Trái tim hiếu cứ khăng khăng ko buông tha giả thuyết đó và diều kì cục nhất là kể từ hôm tập podcast thứ 7 được nghe Đăng Dương bắt đầu đổi khác
Ko rõ rệt nhưng đủ để cậu người đã quan sát anh hơn 700 ngày nhận ra
Anh chào cậu vào sáng thứ 2
Anh hỏi cậu mượn bút vào sáng thứ 5 lần đầu tiên trong đời
Và có hôm anh quay xuống hỏi nhỏ
Trần Đăng Dương
Cậu hay nói chuyện vs ai vào ban đêm thế
Hiếu suýt nghẹ họng nhưng vẫn gượng ra một nụ cười
Trần Minh Hiếu
Ờ..... thì...ai cũng được ngoại trừ cậu
Đêm đó cậu thu tập podcast thứ 11
Giọng lạc đi vì vừa cười vừa run
Trần Minh Hiếu
Cậu ơi tớ ko bt là có phải cậu ko
Trần Minh Hiếu
Nhưng nếu là cậu thì tớ chỉ muốn nói là cảm ơn vì đã được tồn tại trong tai nghe của cậu
Trần Minh Hiếu
Dù chỉ là 1 góc rất nhỏ
Cậu ko bt là ở một góc trong phòng tối cách đó vài con phố, một chàng trai đang ngồi im lặng, trên màn một ô nhỏ hiện chữ tập 11 đã nghe xong
Cậu cúi xuống mở bảng ghi âm của mình và thu những dòng đầu tiên
Minh Hiếu ko bt mình đang mong chờ điều j, một tin nhắn nặc danh, một lời thú nhận trực tiếp hay chỉ đơn giản là ai đó một lần đứng lại sau gời tai học và nói
🗣: Tớ là người đã nghe hết podcast của cậu đấy
Nhưng ko ai nói cả và cái một lượt nghe vẫn đều đặn xuất hiện mỗi đêm như một cơn sóng nhỏ lặng lẽ vỗ vào lòng kiên nhẫn của cậu
Hiếu vẫn cười, vẫn nói, vẫn pha trò khiến cả lớp cười bò
Nhưng trong sâu thẳm vẫn có một vùng lặng, vùng đó chỉ thuộc về những đêm trắng, tai nghe và lời thì thầm từ trái tim chữa tùng thổ lộ
Rồi một ngày thứ 6 lớp có một buổi thuyết trình nhóm, Đăng Dương ngồi nhóm cậu lần thứ 2 trong đời
Đề tài: khoảng lặng trong mỗi con người
Khi bốc trúng chủ đề cả nhóm im phăng phắc cô bật cười nói
giáo viên
Thế này định chơi khó đứa nói nhiều nhất lớp hả
Nhưng Dương thù lại lên tiếng
Trần Đăng Dương
Hay để Hiếu làm người mở đầu đi
Trần Đăng Dương
Cậu bt cách bắt đầu mọi thứ còn tớ thường chỉ giỏi nghe
Cả nhóm ồ lên tưởng anh đang khen đùa
Còn Hiếu thì chết đứng, cậu ngước nhìn Dương nhưng anh ko nhìn lại chỉ chăm chú gạch gạch trên tờ giấy nháp như thể câu nói ấy chữa từng tồn tại
Chiều hôm ấy khi cả nhóm về gần hết, Hiếu mới nán lại giả vờ kiếm đồ để nán lại thêm vài phút, cậu thấy Dương đang loay hoay xếp sách vào bao lô và đột nhiên ko hiểu lo bản năng hay do điều j lạ hơn, cậu lên tiếng
Trần Minh Hiếu
Cậu từng nghe podcast chữa
Anh ngừng lại trong đúng 2 giây r gật
Trần Đăng Dương
Có 1 vài lần
Trần Minh Hiếu
Có bao giờ cậu thấy mình trong đó hông
Dương khựng lại, tay siết nhẹ quai balô nhưng rồi chỉ lắc đầu, mắt ko rời khỏi ô cửa sổ
Trần Đăng Dương
Ko rõ nữa, nhưng tớ thik cách người đó kể chuyện
Trần Đăng Dương
Từng chi tiết đều sống động như kiểu là đã quan sát người kia từ rất lâu ấy
Hiếu nhìn anh, trong khoảng khắc đỏ trái tim cậu gần như vỡ òa nhưng cũng trùng xuống như một nhịp đập bị bóp nghẹn
Trần Minh Hiếu
Nếu... người cậu nghe đang ở ngay đây cậu sẽ nói j
Dương im lặng rất lâu rồi khẽ đáp
Trần Đăng Dương
Tớ sẽ ko nói j vì tớ sợ mình ko xứng đáng để đc nghe kể mãi như thế
Tối đó Minh Hiếu mở hộp thư podcast, lần đầu tiên sau 12 tập podcast cậu nhận đc một file đính kèm, ko có lời nhắn ko có tên gửi chỉ một dòng tiêu đề suy nhất
" Xin lỗi vì đã nghe quá lâu mà ko nói j"
Cậu bật file và giọng Dương vang lên
Trần Đăng Dương
Tớ từng thik một người tên Hưng
Trần Đăng Dương
Cậu ấy dịu dàng, học giỏi có nụ cười giống hệt cậu
Trần Đăng Dương
Nhưng rồi tớ nhận ra tớ chỉ thik cái hình ảnh mà mình tưởng tượng ra từ cậu ấy
Trần Đăng Dương
Khi tớ nghe giọng cậu trong đêm rất yêu tĩnh
Trần Đăng Dương
Cậu ko hề dịu dàng nhưng lại có những nỗi buồn dịu như tiếng mưa đêm
Trần Đăng Dương
Tớ ko dám tin là mình đang đc yêu thương qua từ từng từ
Trần Đăng Dương
Và tớ đã ko bt làm j vì sợ mình ko đủ tốt để đáp lại tình cảm đc gói ghém cẩn thận đến thế
Giọng Dương ngưng lại một chút rồi anh nói gần như là tự thú
Trần Đăng Dương
Tớ đã nghe tất cả ngay từ tập đầu tiên
Tim cậu đau như thể đc thả khỏi chiếc hộp kín nhưng lại rơi tự do ko điểm dừng
t/g mê duonghieu
Chap này hơi dài ha
Download MangaToon APP on App Store and Google Play