Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Lichaeng] Trò Ngoan Của Cô Giáo Lisa

1

Học viện St. Cecilia, ngôi trường tư thục danh giá bậc nhất thành phố, vừa đón một giáo viên tiếng Anh mới – cô Lisa Manoban, 28 tuổi, du học sinh tốt nghiệp Cambridge, thông thạo ba ngôn ngữ, và… đẹp đến mức khiến toàn trường xôn xao.
Cô bước vào lớp 12A vào buổi sáng đầu tuần, dáng người cao lớn trong bộ sơ mi trắng ôm sát, quần tây đen dài, mái tóc bạch kim cột cao, ánh mắt lạnh lùng như sương sớm London.
Từng bước giày cao gót gõ xuống nền gỗ, kéo theo một làn im lặng như có phép thuật.
Lisa
Lisa
(giọng trầm nhẹ) Good morning. I’m Miss Lisa. I’ll be your English Literature teacher this semester.
Cô đảo mắt qua lớp. Gần 30 ánh nhìn đổ dồn về phía cô – ngưỡng mộ, thán phục, và… tò mò. Cho đến khi ánh mắt ấy dừng lại ở một cô gái ngồi góc trái cuối lớp – người duy nhất đang chống cằm, mắt lười biếng như vừa thức dậy.
Park Chaeyoung, học sinh năm cuối, vừa tròn 18 tuổi tuần trước, được mệnh danh là “bông hồng nổi loạn” của khối 12. Học giỏi, hát hay, tính cách khó nắm bắt và thường xuyên… khiêu khích.
Lisa
Lisa
(bước đến gần, tay khoanh sau lưng) Em tên gì?
Chaeyoung
Chaeyoung
(không nhìn thẳng, chỉ khẽ nhếch môi) Park Chaeyoung. Nhưng ai cũng gọi em là Rosie. Cô có thể gọi gì tùy thích… miễn là đừng trừng mắt với em như mấy cô giáo cũ.
Lisa nhìn cô vài giây. Trong ánh mắt ấy, có một thứ gì đó khiến cô bối rối – một sự bình thản kỳ lạ, vừa thách thức, vừa quyến rũ, như thể cô học trò kia đã quen với việc điều khiển cảm xúc người khác.
GIỜ NGHỈ – PHÒNG GIÁO VIÊN
Jennie Kim, giáo viên âm nhạc và là người bạn đầu tiên của Lisa ở trường, đưa cho cô một ly cà phê
Jennie
Jennie
Cẩn thận con bé Rosie đó. Nó từng khiến một cô giáo trẻ chuyển trường chỉ sau một học kỳ. Mặt thiên thần, tâm địa tiểu quỷ.
Lisa khẽ gật đầu, ánh mắt vẫn như đang suy nghĩ điều gì đó xa hơn
Lisa
Lisa
Tôi không sợ học sinh. Tôi chỉ sợ bản thân mình… phản ứng sai.
Jennie bật cười, không hiểu cô giáo mới đang nói đùa hay thật lòng.
TỐI CÙNG NGÀY – PHÒNG TRỌ GIÁO VIÊN
Lisa ngồi trước bàn làm việc, mở laptop, lướt danh sách lớp. Dừng lại ở dòng chữ: Park Chaeyoung – 18 tuổi – học sinh top 3 khối.
Cô khẽ ngả người ra ghế, mắt vẫn dán vào ảnh thẻ trong hồ sơ. Tấm ảnh mờ, nhưng đôi mắt nâu nhạt ấy vẫn hiện rõ – ánh nhìn chẳng hề e dè, mà như thể đang nói: “Cô sẽ thua thôi, Lisa.”
Lisa siết chặt tay, đôi chân bắt chéo, hơi thở dài.
Lisa
Lisa
(thầm nghĩ) Mình không được để bị lôi kéo vào… Nhưng ánh mắt ấy… quá nguy hiểm.
MỘT TỜ GIẤY NHỎ
Sáng hôm sau, khi Lisa mở hộc bàn giáo viên, cô thấy một tờ giấy xếp gọn: “Cô giáo đẹp thì ai cũng nhìn. Nhưng đẹp mà lạnh quá, trò không biết phải rung động hay nổi loạn. Cô nghĩ sao nếu trò vừa học, vừa thử làm cô mất bình tĩnh?” – Rosie.
Lisa siết tờ giấy, nhìn ra sân trường. Ở góc xa, Chaeyoung đang ngồi dưới tán cây, đeo tai nghe, ngửa mặt lên trời – như chẳng quan tâm điều gì. Nhưng Lisa biết. Mọi thứ… chỉ mới bắt đầu.

2

Tiết thứ hai trong tuần, lớp 12A lại ngồi đầy đủ, nhưng không khí có vẻ khác.
Lisa bước vào, vẫn dáng người cao lớn và nghiêm nghị như buổi đầu. Cô đặt tập sách xuống bàn, quay người viết nhanh lên bảng dòng chữ: “Shakespeare – Sonnet 18: Shall I compare thee to a summer’s day?”
Cả lớp im lặng lắng nghe. Lisa bắt đầu giảng giải về vẻ đẹp vĩnh cửu trong thơ tình của Shakespeare – về cách những câu chữ vượt thời gian để tôn thờ một người tình lý tưởng.
Khi cô đang đọc đoạn: “But thy eternal summer shall not fade Nor lose possession of that fair thou owest…” Lisa dừng lại. Một ánh mắt… đang nhìn chằm chằm vào cô từ cuối lớp.
Chaeyoung. Không ghi chép. Không nghe bài. Chỉ tựa má lên bàn, đôi mắt nâu sáng ánh dưới nắng – lặng lẽ, sâu như hồ không đáy… và nụ cười nhẹ nơi khóe môi, như thể đang đọc thầm từng lời cô vừa nói.
Lisa cảm thấy cổ họng khô lại. Một cảm giác gì đó rất mơ hồ, không gọi tên được, vừa thách thức vừa khiến tim cô đập nhanh.
Cô dừng lại một nhịp, rồi lạnh giọng
Lisa
Lisa
Park Chaeyoung. Em có thể đọc tiếp đoạn thơ tiếp theo?
Chaeyoung đứng dậy, thong thả lật sách. Giọng nói của cô vang lên – mềm mại, hơi khàn, có chất âm khiến những con chữ cũng mang theo hơi thở
Chaeyoung
Chaeyoung
So long as men can breathe, or eyes can see, So long lives this, and this gives life to thee…
Một khoảnh khắc dài… im lặng. Cả lớp như bị kéo vào giọng đọc ấy. Riêng Lisa thì… siết tay dưới mặt bàn, cố không nhìn vào cách Chaeyoung khẽ liếm môi sau khi đọc xong.
GIỜ RA CHƠI – HÀNH LANG SAU TRƯỜNG
Lisa đang định quay lại văn phòng thì nghe tiếng ai đó gọi nhỏ phía sau.
Chaeyoung
Chaeyoung
Cô Lisa.
Cô quay lại. Chaeyoung. Một mình. Tay khoanh sau lưng, đồng phục gọn gàng, cà vạt lỏng một chút. Ánh nắng lọt qua cửa sổ, chiếu sáng đường nét mềm mại trên gương mặt em – và đôi mắt ấy vẫn y như hôm qua: bình thản nhưng nguy hiểm.
Lisa
Lisa
Có chuyện gì?
Chaeyoung tiến lại gần hơn một bước, dừng lại khi chỉ còn cách cô đúng một gang tay.
Chaeyoung
Chaeyoung
Cô dạy hay thật. Nhưng đoạn “eternal summer” đó… có thể nào là ham muốn không thể nguôi không?
Lisa
Lisa
(nhíu mày) Em đang cố gợi chuyện sai hướng.
Lisa
Lisa
(cười khẽ, ngẩng đầu) Em chỉ muốn cô biết là… khi cô nói về “tình yêu vượt thời gian”, em hiểu cảm giác đó là gì.
Lisa lùi một bước, giọng trầm xuống
Lisa
Lisa
Trò nên nhớ ranh giới.
Chaeyoung không lùi theo. Chỉ nhìn thẳng, mắt nheo nhẹ, miệng thì thầm đủ cho mình Lisa nghe
Chaeyoung
Chaeyoung
Vấn đề là… em thích đứng bên ranh giới, nhìn xem ai mất kiểm soát trước.
Lisa không đáp. Cô quay đi, lòng rối như tơ rối. Phải chăng trò chơi này… không đơn giản là một học sinh nổi loạn?
NHẬT KÝ CỦA LISA
Tối đó, Lisa ngồi một mình bên chiếc bàn gỗ nhỏ, mở cuốn sổ da.
“Ngày 2 – Park Chaeyoung.” “Em thông minh. Em đẹp. Em rất biết cách giữ ánh mắt người khác.” “Nhưng em không biết tôi đã sống bao năm để chôn chặt những ham muốn thế nào.” “Đừng thử kéo tôi vào… nếu em chưa sẵn sàng bị thiêu rụi.”
Lisa đặt bút xuống. Nhưng lòng cô biết – mọi lời cảnh báo đều đã quá muộn.

3

Buổi học hôm sau, không khí trong lớp 12A có gì đó khang khác. Cô giáo Lisa – như thường lệ – đến đúng giờ, nghiêm trang và điềm đạm. Nhưng hôm nay, cô không giảng bài. Thay vào đó, cô đưa ra một bài tập viết.
Chủ đề: “Ham muốn bị kìm nén trong thế giới hiện đại.” Viết dưới dạng tùy bút. Tối đa một trang. Em có thể viết từ góc nhìn thứ nhất hoặc ba. Miễn là thật.
Cả lớp xôn xao. Chủ đề quá nhạy cảm. Một số bạn liếc nhau, vài cái nhíu mày hiện rõ. Nhưng không ai dám phản đối.
Lisa khoanh tay trước ngực, ánh mắt lướt nhanh qua từng bàn.
Rồi lại một lần nữa… dừng ở góc trái cuối lớp
Chaeyoung không ngẩng lên. Em chỉ viết. Nhanh, gọn, và không ngập ngừng. Như thể… em đã nghĩ về chủ đề đó từ rất lâu rồi.
GIỜ TAN HỌC – VĂN PHÒNG GIÁO VIÊN
Lisa ngồi một mình, tập bài kiểm tra xếp ngay ngắn trên bàn. Cô chấm nhanh các bài đầu tiên – hầu hết là mô tả cảm xúc tuổi mới lớn, những lần yêu thầm ngại ngùng, hoặc mơ hồ về tương lai.
Cho đến khi cô nhìn thấy dòng chữ đầu đề: “Cô ấy là định nghĩa của giới hạn.” – Park Chaeyoung
Lisa dừng lại. Tay cô run nhẹ khi lật từng dòng: Tôi 18 tuổi. Tôi biết cảm xúc mình là gì. Tôi không cần ai nói rằng điều đó là “quá sớm” hay “không đúng lúc”. Tôi biết mình muốn chạm vào một người như thế nào… muốn được nhìn thấy họ mất bình tĩnh ra sao. Và tôi biết… người ấy sẽ không bao giờ tự cho phép điều đó xảy ra. Nhưng càng như thế, tôi càng muốn kiểm chứng giới hạn của cô ấy. Ham muốn không đáng sợ. Cái đáng sợ… là khi người ta cố giấu nó sau lớp mặt nạ đạo đức và chuyên nghiệp. Tôi đang nhìn cô. Và tôi đang chờ.
Lisa gấp tờ giấy lại ngay lập tức, tim đập mạnh. Cô đứng bật dậy, bước nhanh ra hành lang, cần không khí.
HÀNH LANG SAU TRƯỜNG – CHIỀU CUỐI TUẦN
Lisa
Lisa
Em viết như thể em biết tôi là ai.
Giọng Lisa vang lên đằng sau, lạnh như gió chiều.
Chaeyoung đứng xoay lưng, không giật mình. Cô quay lại, mắt hơi nheo nắng
Chaeyoung
Chaeyoung
Vì em biết.Cô là người có đôi mắt buồn nhất mà em từng gặp… dù miệng thì luôn nói bằng giọng cứng rắn.
Lisa bước đến gần, nhưng giữ khoảng cách
Lisa
Lisa
Trò nghĩ như thế là quyến rũ sao?
Chaeyoung cười. Nụ cười không hẳn kiêu ngạo, mà là… biết trước kết quả
Chaeyoung
Chaeyoung
Em không cố quyến rũ.Em chỉ đang… mở khóa một chiếc cửa. Còn ai bước qua hay không, em không quyết định được.
Lisa lặng im.
Trước mặt cô là một học sinh đủ tuổi, đủ thông minh, đủ khôn ngoan để chơi một trò chơi tâm lý nguy hiểm. Nhưng đồng thời… cũng là người đầu tiên sau nhiều năm khiến tim cô đập lệch nhịp.
Lisa
Lisa
Em sẽ không dừng lại, phải không?
Chaeyoung
Chaeyoung
Em không cần cô bước đến.Em chỉ cần cô… nhìn em lâu hơn một nhịp. Thế là đủ.
Lisa quay đi, không đáp. Nhưng bước chân cô… nặng dần.
TIN NHẮN LẠ
Tối đó, Lisa nhận một tin nhắn ẩn danh gửi đến email giáo viên trường: “Chỉ cần cô nói ‘em sai’, em sẽ dừng lại. Nhưng nếu cô im lặng… em sẽ hiểu là cô đang mời gọi.” – Rosie.
Lisa tắt màn hình, tựa đầu vào ghế, mắt nhắm lại.
Cô biết mình đang đứng trước vực. Và vực ấy… mang tên Chaeyoung.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play