Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Rorasa] Chênh Vênh

Chương 1

...
Hi 👋
...
"Dain, con mau về đi...ba con sợ là chưa thể tỉnh lại."
Một giọng nói nghẹn ngào bên kia đầu dây, tưởng như là lời nhắn vội giữa những nhịp tim dồn dập và ống thở lạnh ngắt trong phòng bệnh. Nhưng chính câu nói ấy là lý do Dain trở về Hàn Quốc - nơi cô đã từng rời đi, đã từng thề sẽ không sống cuộc đời được vạch sẵn bởi người khác.
Lee Dain chưa bao giờ thích công việc kinh doanh. Từ nhỏ, cô đã biết mình không hợp với những buổi họp hàng tiếng đồng hồ, những con số rối rắm trên bản báo cáo hay ánh mắt sắt như dao của giới đầu tư.
Chiquita Phonechaphiphat
Chiquita Phonechaphiphat
Mày ổn chứ?
Chiquita - bạn thân từ nhỏ của Dain. Họ lớn lên cùng nhau, thân thiết hơn cả chị em, dù cuộc sống của họ rẽ theo hai hướng hoàn toàn khác biệt.
Lee Dain
Lee Dain
Ừ, ổn mà
Lee Dain
Lee Dain
Chỉ là tao thấy mệt mỏi khi nghĩ tới chuyện sống chung với đống giấy tờ đó suốt thời gian tới
Chiquita Phonechaphiphat
Chiquita Phonechaphiphat
//Siết nhẹ bả vai cô//
Chiquita Phonechaphiphat
Chiquita Phonechaphiphat
Cần gì nói với tao
Lee Dain
Lee Dain
//Gật đầu//
Công ty nhà Lee không quá lớn, nhưng đó là cả cuộc đời của ba cô. Là tuổi trẻ đã qua, là mái tóc đã bạc, là từng giọt mồ hôi và cả những hy sinh âm thầm mà đến bây giờ Dain dần thấu hiểu.
Dù có muốn chạy trốn đến đâu, dù đã bỏ lại tất cả để du học với mộng tưởng sống cuộc đời tự do...thì giờ đây, cô vẫn phải quay về, cúi mình tiếp nhận một vận mệnh mà chưa bao giờ lựa chọn.
...
Enami Asa cúi người, tay cầm chiếc khăn lông mềm lau từng vệt bụi còn sót lại trên sàn gỗ sáng bóng. Từng động tác nhẹ nhàng, thận trọng, như thể nàng sợ làm kinh động không gian đã quá yên tĩnh của tầng lầu riêng biệt này.
Bà Lee vừa mới dặn nàng:
Bà Lee
Bà Lee
Lên lau qua phòng cô chủ một chút, rồi đặt ít đồ này giúp bác. Nó sắp về rồi
Nàng biết người bà nói là Lee Dain - cô chủ lớn của ngôi nhà này, cũng là tiểu thư duy nhất của nhà họ Lee.
Enami Asa không biết nhiều về cô chủ, chỉ nghe vài lời thoáng qua từ người làm trong nhà: rằng tiểu thư Lee từng ra nước ngoài du học, tính tình có phần xa cách, sống nội tâm, cũng ít khi về nhà. Và lần về nhà này, hình như là vì chuyện không may của ông chủ.
Nàng chăm chú lau sàn, không để ý tiếng cửa nhà tắm phía sau đã mở ra.
Chỉ đến khi đứng thẳng dậy, tay định vuốt tà áo hơi nhăn, nàng giật bắn mình khi bắt gặp người đứng ngay sau lưng.
Enami Asa
Enami Asa
Á...
Lee Dain
Lee Dain
Cô là ai?
Enami Asa
Enami Asa
//Cúi đầu//
Enami Asa
Enami Asa
Cô chủ, bà chủ sai tôi lên đưa đồ cho cô và lau qua phòng
Lee Dain hơi sững lại. Giọng nói ấy...nhẹ, trong, không mềm nhũn lấy lòng, mà lag lành lạnh, lễ phép đến mức khó bắt bẻ.
Lee Dain
Lee Dain
//Khẽ gật đầu//
Lee Dain
Lee Dain
Được rồi, cô có thể đi
Enami Asa
Enami Asa
Vâng
...

Chương 2

...
Lee Dain
Lee Dain
Ba thế nào rồi mẹ? Con có thể gặp không?
Bà Lee
Bà Lee
//Khẽ thở dài//
Bà Lee
Bà Lee
Hiện tại không thể gặp, Dain à
Bà Lee
Bà Lee
Nhưng...cũng không nên để công việc dang dở thế này mãi. Mẹ đã sắp xếp cuộc họp cổ đông vào tuần tới
Bà Lee
Bà Lee
Từ giờ, con sẽ trực tiếp thay ba điều hành công ty
Lee Dain
Lee Dain
//Siết tay//
Cô không nói gì ngay lập tức. Ánh mắt cô khẽ hạ xuống, rơi vào khoảng không dưới sàn nhà. Không phải vì sợ - mà vì trong lòng có một nỗi lạc lõng lặng lẽ dâng lên.
Lee Dain
Lee Dain
Nhưng mẹ...mẹ hiểu rõ hơn con về công ty, tại sao không phải mẹ?
Lee Dain
Lee Dain
Con còn kém, sao có thể gánh nổi trách nhiệm này chứ
Lời nói ấy không phải từ chối, cũng chẳng phải than phiền. Nó giống như một vết xước nhỏ, thành thật và mỏng manh, vang lên từ sâu trong lòng người con gái đã từng bỏ đi vì nghĩ mình có thể sống một cuộc đời khác.
Bà Lee
Bà Lee
//Đi đến gần cô//
Bà Lee
Bà Lee
Dain à, chỉ có con mới có thể ngồi vào vị trí của ba con
Bà Lee
Bà Lee
Và đây...cũng là điều ông ấy nói với mẹ trước khi hôn mê sâu
Lee Dain
Lee Dain
...
Lee Dain
Lee Dain
//Khẽ gật đầu//
...
Enami Asa đang cẩn thận xếp lại khăn lau vào giỏ. Nàng quỳ xuống bên tủ nhỏ đặt ở cuối hành lang, chỉnh lại từng lọ nước kính, từng chai tinh dầu thơm bà chủ Lee yêu cầu giữ sạch sẽ.
Asa không phải người giúp việc chính thức. Nàng là con gái của bà Enami - người làm lâu nhất trong nhà họ Lee, người từng bế Lee Dain khi cô còn đỏ hỏn, từng thức đêm canh cửa mỗi lần ông bà chủ đi xa.
Bà Enami
Bà Enami
Asa, lại đây mẹ bảo
Enami Asa
Enami Asa
Sao vậy mẹ?
Bà Enami
Bà Enami
Lúc nãy con lên phòng cô chủ rồi à?
Enami Asa
Enami Asa
Vâng, bà chủ kêu con đưa ít đồ với lau qua phòng thôi ạ
Bà Enami
Bà Enami
Ừ, mẹ biết con cẩn thận. Nhưng con nhớ...đừng tự tiện lên phòng cô chủ. Có gì thì để mẹ
Enami Asa
Enami Asa
Dạ, con hiểu rồi
Bà Enami nhìn con gái, ánh mắt đầy ngổn ngang. Bà biết cô chủ Lee giờ đã khác. Trở về sau nhiều năm, với đôi mắt và dáng đứng thẳng tắp như ba cô ngày xưa. Cô gái đó...không còn là đứa trẻ từng ngồi trên đùi bà ăn bánh quy nữa. Và thế giới của cô chủ - nó quá cao, quá xa, không phải là nơi những đứa trẻ như Asa nên đến gần.
Nhưng có những chuyện, dù bà Enami có ngăn bao nhiêu, cũng không thể cản đối sự va chạm của hai định mệnh lặng lẽ trôi về phía nhau.

Chương 3

...
Kawai Ruka
Kawai Ruka
Uống gì Dain?
Lee Dain
Lee Dain
Gì cũng được, đại đi
Cả ba người - Ruka, Chiquita và cô hẹn nhau ở một quán cafe nho nhỏ gần khu phố cũ, nơi từng là điểm tụ tập thời cấp 3. Không sang trọng, cũng chẳng quá đông khách, nhưng lại có một cảm giác rất... đúng chỗ, như thể chỉ cần ngồi xuống, thời gian sẽ lui lại vài năm, khi mọi thứ chưa kịp chồng chất như bây giờ.
Chiquita Phonechaphiphat
Chiquita Phonechaphiphat
Rồi giờ mày tính sao?
Lee Dain
Lee Dain
Tính sao nữa, mẹ tao đã sắp xếp mọi việc cho tuần sau rồi
Chiquita Phonechaphiphat
Chiquita Phonechaphiphat
Nhanh vậy á!?
Lee Dain
Lee Dain
//Thở dài//
Lee Dain
Lee Dain
Ừ thì cũng hơi gấp. Nhưng cũng may là công ty vẫn đang ổn định, giờ chỉ cần tao vào thế chỗ ba thôi
Ngay lúc ấy, tiếng cửa kính khẽ vang lên, kèm theo bước chân nhẹ nhàng trên sàn gỗ. Dain ngẩn đầu lên theo phản xạ - và bất chợt chạm phải ánh nhìn quen thuộc.
Enami Asa đang bưng khay nước tới bàn, đồng phục của quán khiến nàng trông khác hẳn hình ảnh quen thuộc thường ngày trong nhà cô. Mái tóc dài buộc hờ sau gáy, để lộ vầng trán nhỏ và làn da trắng gần như bắt sáng dưới ánh đèn dịu.
Lee Dain
Lee Dain
Cô làm ở đây sao?
Enami Asa
Enami Asa
//Hơi bất ngờ, cúi đầu//
Enami Asa
Enami Asa
Cô chủ, vâng. Tôi làm thêm ngoài ở đây
Enami Asa
Enami Asa
//Đặt nước xuống bàn//
Lee Dain
Lee Dain
Cảm ơn
Nàng trở lại quầy pha chế trong quán, để lại phía sau vài giây yên lặng của bàn số 4.
Kawai Ruka
Kawai Ruka
Ai vậy mày? Xinh gái ha
Kawai Ruka
Kawai Ruka
//Đánh vai cô//
Lee Dain
Lee Dain
//Nhướn mày//
Lee Dain
Lee Dain
Cô bé này làm ở nhà tao, chỉ biết vậy thôi
Chiquita Phonechaphiphat
Chiquita Phonechaphiphat
Nhìn kiểu này không dễ nha...con nhà làm cũng trắng trẻo, thanh tú quá chừng
Kawai Ruka
Kawai Ruka
Oh, xinh thật đó. Mai mối cho tao đi Lee
Kawai Ruka
Kawai Ruka
//Đánh cô thêm vài cái//
Lee Dain
Lee Dain
Mày thấy gái là sáng mắt, tào lao!
Không ai nói thêm gì, nhưng ánh mắt Dain thì vô thức liếc về phía quầy. Cô bé đó...làm cô cảm nhận nàng theo một cách khiến người ta không để mắt đến.
___
Một giờ sau, mặt trời đã xuống hẳn sau mái ngói cổ kính của khu phố cũ. Ánh sáng vàng của đèn đường lặng lẽ quét qua từng viện gạch lát.
Ruka và Chiquita lái xe về trước. Chỉ còn Lee Dain, cô chậm rãi đứng lên lan can trước quán cafe.
Vài phút sau, Asa bước ra. Nàng không nhận ra Dain từ đầu, đến khi bước qua bậc thềm mới sững lại vì giọng nói sau lưng.
Lee Dain
Lee Dain
Này, cô
Enami Asa
Enami Asa
//Quay lại//
Enami Asa
Enami Asa
Dạ, cô chủ...cô còn chưa về sao?
Lee Dain
Lee Dain
Này...cô...
Enami Asa
Enami Asa
//Nghiêng đầu//
Enami Asa
Enami Asa
Cô chủ có chuyện gì cần tôi giúp sao ạ?
Lee Dain
Lee Dain
Cô có đói không?
Enami Asa
Enami Asa
Dạ?
Enami Asa
Enami Asa
//Ngớ người//
Lee Dain
Lee Dain
Tôi hỏi cô có đói không, cũng trễ rồi
...

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play