[ ĐN Conan ] Ái Tẫn Luân Hồi
Chapter 1:Nagano
Không khí yên như mọi ngày
Một tập tài liệu đã đóng con dấu xác nhận được đẩy lên trước mặt em
Hattori Heizo
Ngày mốt con chuyển công tác //Xoắn tay áo//
Hattori Reiji
//Nhướn mày cười//Chuyển công tác?
Hattori Reiji
Ba định doạ con à?
Hattori Reiji
Tháng này con đứng đầu tổ chuyên án đó nha
Hattori Heizo
Đây là lệnh từ cấp trên
Hattori Heizo
Ba đã đồng ý rồi
Đôi đũa trên tay em khựng lại giữa không trung
Hattori Heizo
Ở Nagano họ đang thiếu người
Hattori Heizo
Con đến đó hỗ trợ
Heiji ngẩng đầu khỏi chén cơm
Hattori Heiji
Ủa, sao đột ngột vậy?
Hattori Heiji
Mà... sao lại là Nagano?
Hattori Reiji
//Giọng chùng xuống//Con không đi
Hattori Heizo
Không phải lựa chọn
Hattori Heizo
Là điều động
Hattori Heizo
Giấy tờ đã có
Hattori Reiji
//Nhìn Heizo//Ba biết rõ con không muốn đến Nagano
Hattori Reiji
//Giọng nghẹn lại// Vậy mà vẫn gửi con đi?
Hattori Heizo
Phân công theo nghiệp vụ
Hattori Heizo
Không có chuyện cá nhân ở đây
Shizuka– mẹ em siết nhẹ tay cầm muỗng
Heiji nhìn ba nhìn chị rồi im lặng
Hattori Reiji
Ba biết ở đó có ai mà...
Hattori Reiji
Con không muốn gặp người đó nữa
Hattori Heizo
Càng không muốn thì phải càng đối diện
Hattori Reiji
Con đang sống yên ở Osaka
Hattori Reiji
Không có lí do gì phải đi
Hattori Heizo
Lý do con là cảnh sát
Hattori Heizo
Và nhiệm vụ cần con
Một khoảng yên lặng kéo dài
Chỉ từ từ đặt đũa xuống rồi đứng dậy
Hattori Reiji
...Con ăn xong rồi
Tiếng bước chân đều đều vang lên giữa căn nhà vốn rất yên
Gió lùa nhẹ qua cửa sổ mở hé
Em ngồi trên giường, tay đặt trên vali
Hattori Reiji
Nagano hả...
Nhìn vài giây rồi gập lại, đặt lại chỗ cũ
Hattori Reiji
Tưởng đã qua rồi..//cụp mắt xuống//
Ly trà trên bàn đã nguội lạnh
Hattori Shizuka
//Nhẹ giọng// Ba con để lệnh nhiệm vụ ở Nagano trên bàn ăn
Hattori Shizuka
Nếu con không đi sẽ bị lập biên bản từ chối thi hành nhiệm vụ
Hattori Shizuka
Mẹ không ép
Hattori Shizuka
Nhưng nếu đã đi thì phải ngẩng đầu
Hattori Shizuka
Đừng để người ta nghĩ con bị đẩy đi
Em đứng dậy, kéo vali bước ra khỏi phòng
Reiji kéo vali bước đến sân ga
Hattori Heiji
💬:"Ra ga sớm vậy luôn á? Không chờ mẹ nấu cơm mang theo à?"
Hattori Heiji
💬"Chị không cần phải mạnh mẽ hoài đâu.”
Lên tàu ngồi cạnh cửa sổ và không ngoái lại
Nhưng cũng là nơi cất giữ những thứ...
Đã từng khiến người ta muốn ở lại
...Rồi cuối cùng lại phải bỏ đi như trốn chạy
Chapter 2: Nagano (2)
Tuyết mỏng phủ ngoài bậc thềm
Reiji bước vào, tay còn cầm giấy điều động
Em không mặc đồng phục, chỉ khoác áo dài đen, cổ cao
Bên trong, một vài người ngẩng đầu nhìn
Đồng chí cảnh sát
Đồng nghiệp 2: Hattori–san... Là em sao?
Hattori Reiji
Tôi được điều tới hỗ trợ
Hattori Reiji
Giấy đây //đưa ra//
Đồng chí cảnh sát
Đồng chí 1 : Lâu quá không gặp em , tối đi ăn chứ? //nháy mắt//
Dù nhiều năm không đến, mọi thứ dường như vẫn như cũ
Từng bước chân đưa em về phía hành lang cũ
Reiji cũng không chủ động hỏi
Đồng chí cảnh sát
??? : Hattori Reiji? Cô đến sớm hơn dự kiến
Là một cấp trên của đội điều tra – thanh tra Takeda
Người từng làm việc với em trước đây
Hattori Reiji
Chuyến tàu sớm
Đồng chí cảnh sát
Thanh tra Takeda : //Gật đầu// Hôm nay cô tạm làm quen hồ sơ mới
Đồng chí cảnh sát
Thanh tra Takeda : Phòng cũ của cô vẫn còn, không ai dùng
Hattori Reiji
...Vẫn ở tầng ba?
Đồng chí cảnh sát
Thanh tra Takeda : Ừ, mọi thứ còn nguyên...trừ người
Gõ nhẹ đầu bút lên bìa hồ sơ
Một cảnh sát trẻ bước vào
Gầy, mắt sáng, thái độ lễ phép
Đồng chí cảnh sát
Yamane Taiga : Chào Hattori-san, em là Yamane Taiga, trợ lý tổ hai
Đồng chí cảnh sát
Yamane Taiga : Nghe nói chị từ Osaka chuyển tới... thám tử miền tây Hattori Heiji là em trai chị, đúng không ạ?
Hattori Reiji
Cậu tìm tôi có việc? //cười xã giao//
Đồng chí cảnh sát
Yamane Taiga : Dạ, em mang hồ sơ bổ sung đến thôi ạ… Mà, ừm… chị là… bạn của thanh tra Morofushi à?
Em không trả lời, chỉ hỏi ngược
Hattori Reiji
Cậu học được gì từ anh ta?
Đồng chí cảnh sát
Yamane Taiga : Khó gần nhưng công bằng, rất giỏi
Đồng chí cảnh sát
Yamane Taiga : Tụi em hay đùa ảnh giống thầy giáo cổ lỗ sĩ //nhe răng cười//
Không rõ là cười thật hay cười mỉa
Hattori Reiji
Tính đó… từ lâu rồi
Đồng chí cảnh sát
Yamane Taiga : Thanh tra Morofushi không hay nói chuyện riêng
Đồng chí cảnh sát
Yamane Taiga : Nhưng lúc nhắc về Osaka, ảnh luôn… à không, thôi ạ
Hattori Reiji
Nói nửa chừng dễ bị hiểu lầm đó //cười mĩm//
Đồng chí cảnh sát
Yamane Taiga : Em chỉ định nói… ảnh từng hỏi em:
Đồng chí cảnh sát
Yamane Taiga : ‘Nếu đã chọn làm cảnh sát, cậu có sẵn sàng bỏ lại điều mình tiếc nhất không?’
Reiji nhìn ra ngoài cửa sổ
Không ai nói gì thêm trong vài phút
Chiều muộn, Reiji ngồi lại một mình
Em mở điện thoại, vuốt qua danh bạ
Một cái tên đã xoá từ lâu, nhưng đầu ngón tay vẫn dừng ở chữ M
Hattori Reiji
Người như anh ta… vẫn có thể hỏi người khác câu đó à? //thì thầm//
Có những điều không cần ai nhắc cũng tự hiện về
Và cũng có những người – càng muốn dứt, càng không dứt được
Chapter 3:Bức tường đỏ
Reiji đang rà danh sách các vụ chưa khép lại
Tập hồ sơ thứ 9 – rơi xuống sàn
Trong nó còn rất mới, có lẽ vừa được đưa đến vào sáng nay
Tựa đề ngắn, nguệch ngoạc bút đỏ: “Biệt thự chết chóc – Bức tường đỏ"
Hattori Reiji
...Biệt thự chết chóc?
Ảnh hiện trường: bức tường dính đầy màu sơn đỏ cùng với hai chiếc ghế trắng đen được đặt ở giữa phòng
Đồng nghiệp trẻ bước vào, tay cầm bản báo cáo mới
Đồng chí cảnh sát
Yamane Taiga : Hattori–san, vụ bức tường đỏ... cấp trên bảo chị xem lại
Hattori Reiji
Bức tường đó vẫn còn?
Đồng chí cảnh sát
Yamane Taiga : Dạ vẫn còn, người dân trong khu đó gọi nó là 'tường ma'
Hattori Reiji
//Đứng dậy// Chuẩn bị xe, đến hiện trường
Vừa đến nơi em liền đi thẳng vào biệt thự chết chóc, vào nơi có bức tường đỏ đẫm máu
Hattori Reiji
//Khựng lại// Sao mọi người lại ở đây?
Uehara Yui
Lâu rồi không gặp Rei–chan! //cười mĩm//
Hattori Reiji
Yui?... không ngờ chị lại ở đây
Uehara Yui
Chị nghe vụ này từ Kan–chan, anh ấy nghĩ em sẽ đến
Một bóng người chống gậy bước đến phía cửa nơi em đang đứng
Yamato Kansuke
Chào Hattori, lần này không đi cùng đứa em trai nổi tiếng à?
Hattori Reiji
Anh thích thằng bé hay gì? //cười//
Yamato Kansuke
Chậc... cái nết vẫn như trước
Mori Ran
//Ló đầu ra// Ủa?...Reiji–san!?
Reiji quay đầu nhìn Ran một lúc rồi gật nhẹ
Hattori Reiji
Lâu không gặp, bé Ran, em lớn hơn hồi đó rồi
Yamato Kansuke
Màn chào hỏi tới đây kết thúc được rồi
Yamato Kansuke
Thám tử nhìn bức tường đỏ này, ông có suy nghĩ gì?
Mori Kogoro
Ờ...Hả?...À suy nghĩ của tôi thông điệp chính là màu đỏ
Mori Kogoro
Trong số sáu người thì người có tên phát âm giống màu đỏ //Lật các hình//
Mori Kogoro
Tên Akashi này chính là hung thủ //Giơ bức hình lên//
Yamato Kansuke
Nhưng thật đáng tiếc...
Yamato Kansuke
Người đàn ông đã chết trong căn phòng này chính là Akashi Shusaku!!
Uehara Yui
Cô Kobashi Aoi là vợ của Akashi Shusaku cũng đã qua đời vì bệnh tim
Mori Kogoro
Màu đỏ...A!! Trong tiếng Nhật nó có nghĩa là người xa lạ!!
Yamato Kansuke
Nè ông thám tử!! Tôi lặn lội từ Tokyo tới không phải để ông ăn nói linh tinh!! //Quát//
Hattori Reiji
//Cười bất lực// Thủ phạm là một trong ba ng-...!
Trong lúc thanh tra Yamato còn đang quát Mori vì suy luận ngớ ngẩn
Người vừa đến không cần giới thiệu — chỉ cần giọng nói đã biết là ai
Quách Dô Nem?
//Bước vào// Dục kiến hiền nhi bất dĩ kỳ đạo, do dục kỳ nhập nhi bế chi môn dã
Quách Dô Nem?
Thì ra là như vậy
Quách Dô Nem?
Thay vì gọi điện cậu đã đích thân đi mời thám tử lừng danh tới đây
Quách Dô Nem?
Tuy nhiên thái độ và lời nói của cậu đang bất kính với ông Mori
Quách Dô Nem?
Thân là người quen của cậu tôi cảm thấy xấu hổ
Morofushi Takaaki • Khổng Minh
Nhóc Kansuke //Liếc mắt nhìn sang//
Hattori Reiji
!!...//Bấu vào tay//
Uehara Yui
Rei–chan...? //Nghiêng đầu nhìn sang//
Yamato Kansuke
Tại sao cậu lại vào trong này hả!?
Yamato Kansuke
Cảnh sát khu vực thì phải ở ngoài chứ //Quát tháo//
Morofushi Takaaki • Khổng Minh
Nơi này thuộc địa phận Agano
Yamato Kansuke
Đừng có nói những điều vô nghĩa nữa!
Hattori Reiji
Được rồi dừng tranh cãi lại đi
Hattori Reiji
Bí ẩn căn phòng này không hề đơn giản
Uehara Yui
Em phát hiện ra gì sao?
Hattori Reiji
//Khẽ gật đầu// Những cảnh sát ngoài kia đã báo cáo-
Hattori Reiji
Ô cửa sổ trong phòng bị đập vỡ và nhiều thứ bút vẽ đều đã bị quăng ra ngoài
Hattori Reiji
Và còn chữ ký được viết từ máu của nạn nhân
Morofushi Takaaki • Khổng Minh
Xem xét tất cả chi tiết trên
Morofushi Takaaki • Khổng Minh
Tôi thật sự muốn nghe suy luận của ông đó thám tử
Morofushi Takaaki • Khổng Minh
//Đối mặt với Yamato// Tuy cậu được trụ sở cử xuống
Morofushi Takaaki • Khổng Minh
Nhưng không đẩy tôi ra vụ này được đâu
Mori Kogoro
À nè Ran có phải-
Yamato Kansuke
//Gầm lên// Được rồi cậu muốn ở đây thì ở đi
Yamato Kansuke
Ở tới chết cũng được thưa ngài Khổng Minh!!
Mori Kogoro
K-Khổng Minh??
Hattori Reiji
Tôi xin phép... //Nhỏ giọng//
Morofushi Takaaki • Khổng Minh
//Nhìn theo bước chân em//
Nhưng mỗi bước chân đều mang theo tiếng vang rỗng
Phía sau, ai đó lặng lẽ hỏi nhỏ:
Edogawa Conan
Cô ấy ổn chứ ạ...? //Nói nhỏ//
Uehara Yui
Rei–chan không hay để lộ cảm xúc
Uehara Yui
Nhưng chuyện cũ… không phải ai cũng bỏ lại được //Nhìn chằm chằm Khổng Minh//
Những giọt mưa lấm tấm rơi trên kính xe
Reiji im lặng lái, khoé mắt có chút ửng đỏ
Hattori Reiji
//Khẽ, Tự nói// Không nhìn mình lấy một lần
Một tiếng thở dài khẽ bật ra.
Phía sau là bóng đêm và biệt thự cũ và phía trước cũng chỉ là khoảng trống
Hattori Reiji
Năm đó... anh chọn bỏ đi
Hattori Reiji
Giờ gặp lại, vẫn bình thản đến thế
Hattori Reiji
//Khẽ cười// Chỉ có mình là chưa quên, đúng không…?
Vì người đã đi trước, thì không có lý gì mình được phép ngoái nhìn
Download MangaToon APP on App Store and Google Play