Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Sự Trở Lại Của Giọt Mưa

Mưa Mở Màn Cho Sự Trở Lại

Bangkok – 21h47. Mưa đổ xuống bất chợt, không báo trước, như thể bầu trời cũng muốn rửa trôi điều gì đó không tên. Một con hẻm nhỏ ở quận Sathorn ken kín xe cảnh sát. Đèn chớp đỏ xanh phản chiếu loang loáng trên mặt nước mưa, in lên vách tường rêu mục và chiếc bạt dã chiến đang che tạm thi thể một người đàn ông. Không gian nặng nề đến mức mùi máu và sắt hoen gỉ dường như thấm vào từng hạt mưa, không khí đặc quánh, nín thở. Nạn nhân thứ bảy. Nam giới, khoảng ngoài ba mươi. Bị siết cổ bằng vải đen, hai tay trói chặt sau lưng. Trên ngực, như sáu vụ trước… một đóa hoa huệ trắng bị bóp nát.
Engfa
Engfa
Lại là hắn
Đội trưởng cảnh sát Engfa Waraha đứng cạnh xác chết, giọng nói không lớn nhưng sắc như dao. Cô mặc áo khoác đen dài trùm đến đầu gối, mái tóc cột cao hất ra sau gáy. Ánh mắt lạnh, không cảm xúc, không rối loạn – như thể đây là vụ án đầu tiên trong đêm dài. Phía sau cô là đội hình chính
Sorn
Sorn
Sorn – xạ thủ chính xác đến từng milimet, ít nói nhưng sắc bén
Mek
Mek
Mek – lính mới, giỏi nhưng non, mắt còn sáng khi thấy người chết.
Beam
Beam
Beam – hacker kỳ cựu, nhanh miệng, nhanh tay, và không có chế độ im lặng.
Beam lùi lại một bước, tặc lưỡi nhỏ giọng.
Beam
Beam
Đội trưởng ơi.
Beam
Beam
Nghe nói vụ này có pháp y mới tới hỗ trợ. Đừng nói là… bác sĩ lạnh hơn tử thi đó nha
Engfa
Engfa
Engfa liếc sang, không đáp
Từ phía dây phong tỏa, một bóng người bước tới. Áo blouse trắng phủ ngoài áo mưa dài, khẩu trang che gần hết khuôn mặt – chỉ để lộ đôi mắt sắc như lưỡi dao mổ, ánh nhìn lạnh buốt, thẳng như lưỡi gọt da. Không chào hỏi, không liếc ngang, không để lại bất kỳ dấu hiệu nào của một người “bình thường”
Charlotte
Charlotte
Charlotte Austin. Chuyên gia pháp y hàng đầu. Danh hiệu nổi tiếng nhất: “bác sĩ lạnh hơn tử thi.
Pim
Pim
Đi cạnh cô là Pim – bạn thân kiêm trợ lý pháp y. Gương mặt hiền, nhưng ánh mắt thì không hiền khi nhìn thấy cảnh sát lộn xộn.
Charlotte tiến thẳng đến hiện trường. Không lời, không cử chỉ thừa. Cô đeo găng tay, cúi người, bắt đầu khám nghiệm sơ bộ như thể thế giới xung quanh không tồn tại.
Engfa bước tới một nhịp.
Engfa
Engfa
Bác sĩ Charlotte, tôi là Engfa Waraha, Đội trư—
Charlotte
Charlotte
Không cần giới thiệu, tôi đã đọc hồ sơ
Giọng Charlotte cắt ngang, lạnh và phẳng như một tờ giấy chưa in chữ. Không khí chùng xuống như có ai vừa kéo ngắt nhạc Cả đội hình đứng khựng
Beam chụm người lại gần Mek, thì thầm:
Beam
Beam
Khởi đầu rồi đó. Không chào, không nhìn
Mek lí nhí
Mek
Mek
Tưởng bác sĩ ai cũng dễ gần chứ bộ…
Beam
Beam
Chưa gặp chị Charlotte nên mày nghĩ vậy thôi.
Charlotte nghiêng người, mắt vẫn không rời xác chết. Tay làm, miệng báo cáo.
Charlotte
Charlotte
“Nam giới, khoảng 33 tuổi. Tử vong trong vòng ba đến bốn tiếng trước. Dấu siết cổ từ phía sau, góc độ ra tay chuyên nghiệp. Dưới móng tay nạn nhân có tế bào mô mềm – có thể do phản kháng. Và như các vụ trước…” Cô chỉ vào đóa hoa huệ trắng bị bóp nát.
Engfa khoanh tay
Engfa
Engfa
Tại sao lại là hoa huệ trắng? Và vì sao phải bóp nát nó?
Charlotte ngẩng đầu. Mắt chạm mắt.
Charlotte
Charlotte
Chị hỏi tôi, tôi hỏi ai? Tôi làm pháp y, không làm thầy bói
Pim bên cạnh giật nhẹ tay áo Charlotte, nhắc khéo. Beam ở sau lưng cười nghẹn
Beam
Beam
Tôn trọng nhau là điều nên có… nhưng đối thoại này giống như trận boxing quá ha.
Engfa
Engfa
Engfa thở nhẹ. Làm việc chung thì ít nhất cũng nên biết cách cư xử.
Charlotte tháo găng tay, ném vào túi rác màu vàng cạnh bạt.
Charlotte
Charlotte
Tôi cư xử đúng vai trò. Còn nếu chị muốn nhiều hơn thế thì… tiếc, tôi không bán cảm xúc ngoài giờ hành chính.
Sau lưng họ, trời vẫn mưa. Từng hạt mưa lách tách đập vào lều bạt, hòa vào máu và cơn lạnh rút từ mặt đất lên. Một chiếc xe đen đậu cách hiện trường không xa. Trong xe, một người đàn ông đeo kính râm ngồi bất động, tay cầm ống nhòm, dõi theo bóng lưng Charlotte từ xa. “Tốt lắm…” – hắn lẩm bẩm, giọng dịu dàng. “Em vẫn lạnh lùng như ngày đầu tiên.” Hắn mỉm cười. Một nụ cười dịu, mỏng, nhẹ như người đang yêu. Nhưng trong đáy mắt… hoàn toàn không phải của một người bình thường.
Tác giả
Tác giả
NovelToon
Tác giả
Tác giả
Charlotte và mối thù truyền kiếp với muỗi =)))

HOA HUỆ KHÔNG NỞ TRONG LỒNG NGỰC

Phòng khám nghiệm lạnh như một chiếc hộp thép giữa đêm mưa. Charlotte đứng trước bàn mổ, ánh đèn trắng xanh phản chiếu lên mặt kính che mắt. Găng tay đã mang, khẩu trang đã chỉnh thẳng. Pim đứng bên, chuẩn bị dụng cụ. Căn phòng yên tĩnh đến mức có thể nghe tiếng vặn từng khớp tay.
Charlotte
Charlotte
Nạn nhân thứ bảy. Charlotte nói, như tự nhắc, không cảm xúc.
Cô rạch đường dao đầu tiên. Một lát cắt gọn, dứt khoát. Không một giây ngập ngừng.
Charlotte
Charlotte
Không có dấu hiệu dùng thuốc mê. Vết siết cổ sâu, thời gian tử vong khớp với thời gian được phát hiện. Có dấu vết tụ máu ở ngực trái… khác với các nạn nhân trước.
Pim
Pim
Pim nhíu mày Ý chị là… bị đánh vào ngực
Charlotte
Charlotte
Không. Giống như bị đâm nhưng không xuyên.
Charlotte cúi sát. Lớp da dưới lồng ngực trái bị bầm nặng. Cô dùng nhíp gắp ra một mảnh nhỏ rất nhỏ như phần sót lại của một cọng kim loại bị đẩy vào da rồi rút ra
Charlotte
Charlotte
Cái này…
Charlotte
Charlotte
Lần đầu tiên hung thủ để lại thứ gì trong cơ thể
Pim
Pim
Cố ý?
Charlotte không trả lời. Cô gỡ kính, cúi thấp, nhìn sâu hơn. Ánh đèn mổ phản chiếu trong mắt cô như hai lưỡi dao mỏng.
Charlotte
Charlotte
Không. Không phải để lại mà là gửi cho tôi
Bên ngoài, Engfa đứng trước bảng phân tích, tay cầm tập hồ sơ, mắt dán chặt vào bảng ảnh các nạn nhân. Bảy gương mặt. Bảy cách chết giống nhau. Bảy đóa hoa huệ bóp nát.
Mek
Mek
Có gì lạ không? Đội trưởng
Engfa
Engfa
Có. Nhưng tôi chưa biết là gì
Sorn gật đầu, chỉ tay vào phần mô phỏng vị trí vết thương
Sorn
Sorn
Tất cả đều bị siết từ phía sau. Nhưng thời điểm tử vong lần này lệch gần nửa tiếng so với dấu hiệu phân hủy.
Beam
Beam
Ý là… hung thủ để xác nằm đó một lúc rồi mới dựng hiện trường?
Sorn
Sorn
Khả năng cao
Engfa im lặng. Tay vẫn siết chặt tập hồ sơ. Đôi khi, cô cảm thấy cái cách hung thủ sắp xếp hiện trường giống như cố tình dẫn dụ ai đó nhìn thấy không phải cảnh sát.
Đội trưởng.— một giọng vang sau lưng.
Engfa quay lại. Charlotte đứng đó, cầm một túi zip nhỏ trong suốt – bên trong là mảnh kim loại vừa lấy được từ lồng ngực nạn nhân.
Charlotte
Charlotte
Cái này có thể là móc trang sức, hoặc dụng cụ phẫu thuật. Chưa chắc, cần xét nghiệm hợp kim. Nhưng hung thủ chưa từng để lại thứ gì trước đó.
Engfa
Engfa
Engfa gật đầu. Cô nghi ngờ gì không
Charlotte nhìn thẳng. Không có lưỡng lự.
Charlotte
Charlotte
Tôi không nghi ngờ. Tôi biết Hung thủ đang cố khiến tôi nhớ lại chuyện gì đó.
Charlotte quay lưng, định đi. Nhưng Engfa bước tới, chắn trước mặt.
Engfa
Engfa
Nếu cô biết hung thủ đang nhắm đến mình, thì cô nên nói rõ.
Charlotte
Charlotte
Không có gì để nói
Engfa
Engfa
Tôi có thể yêu cầu bảo vệ cho cô
Charlotte
Charlotte
Tôi không cần bảo vệ
Hai ánh mắt va vào nhau. Lần này không phải như dao chém dao. Mà là đá tảng chạm vào thép nung. Không vỡ – chỉ là nóng
Engfa khẽ cười, hơi cúi người
Engfa
Engfa
Tôi là đội trưởng. Nếu cô có vấn đề an toàn – tôi phải chịu trách nhiệm
Charlotte
Charlotte
Chị chịu trách nhiệm cho cái chết, tôi chịu trách nhiệm cho sự thật. Đừng nhầm lẫn hai vai trò
Pim đứng sau, giật nhẹ áo Charlotte lần nữa
Pim
Pim
Bớt cứng được không bồ
Charlotte không quay lại
Charlotte
Charlotte
Không!
Tối hôm đó. Charlotte ở một mình trong căn hộ nhỏ trên tầng 12. Đèn vàng mờ. Không ti vi, không âm thanh. Cô ngồi trước cửa sổ, tay cầm bản sao ảnh hiện trường vụ thứ bảy. Mắt không chớp. Bức ảnh chụp cận hoa huệ trắng bị bóp nát – nhưng ở góc phải… có một nét mực đỏ rất mờ. Gần như không thể thấy bằng mắt thường. Cô bật đèn bàn, phóng to tấm ảnh. Mực đỏ, viết tay. Chỉ một chữ: “LẠI” Charlotte ngả người ra sau. Ánh mắt lạnh hơn cả cơn mưa ban sáng.
Tác giả
Tác giả
Truyện này mạch hơi rối tới cuối mớigỡ rối được nhe =)))))

KẺ KHÔNG NÊN SỐNG SÓT

2h13 sáng. Điện thoại của Engfa rung lên ba lần. Tin nhắn ngắn gọn từ trụ sở: “Có một vụ tương tự. Nhưng nạn nhân còn sống.”
Con hẻm tối nằm giữa khu Bang Rak, mưa chưa dứt hẳn, chỉ còn lất phất. Ánh đèn đường lập lòe. Cảnh sát vây quanh một chiếc nhà kho bỏ hoang – tường loang lổ, cửa gỉ sét bị phá tung. Engfa bước vào. Cô lập tức nhận ra điều bất thường. Không có thi thể. Không có máu loang. Chỉ có một người đàn ông nằm thoi thóp dưới nền, máu chảy nhẹ từ mũi, hai tay vẫn bị trói bằng vải đen. Trên ngực anh ta – đóa hoa huệ trắng bị bóp nát.
Engfa
Engfa
Sao hắn còn sống?
Cảnh Sát Ca Trực
Cảnh Sát Ca Trực
Có người gọi cấp cứu nặc danh. Vị trí chính xác. Gần như muốn chúng ta đến kịp.
Engfa
Engfa
Engfa cau mày. “Gọi pháp y đến”
Charlotte đến sau đó 15 phút. Cô bước vào như mọi lần: không cảm xúc, không chào ai. Nhưng ánh mắt lần này có gì đó khác – không chỉ là phân tích. Mà là… cảnh giác.
Pim
Pim
Nạn nhân còn sống nhưng yếu lắm. Mạch yếu, huyết áp thấp. Có thể đi bất cứ lúc nào
Charlotte quỳ xuống cạnh người đàn ông. Đôi mắt ông ta mở hờ, nhìn thấy cô… rồi co giật mạnh.
Bác sĩ!” – y tá hô lên
Charlotte
Charlotte
Im
Charlotte lạnh giọng. Cô không nhìn ai khác. Cô cúi sát hơn, thì thầm như nói với người đang nằm trên bờ sinh tử
Charlotte
Charlotte
Ông biết tôi là ai không?
Người đàn ông giật nhẹ. Mắt mở to hơn. Lồng ngực run. Charlotte chạm tay vào cổ tay ông ta – kiểm tra nhịp – rồi nói thấp
Charlotte
Charlotte
Nói tên hắn cho tôi. Ai đã làm thế này?
Một tiếng nấc khẽ. Máu rỉ ra từ khóe môi. Rồi… người đàn ông nói Rất nhỏ. Rất khàn
“Đỏ… đỏ sẫm… mắt hắn… không chớp…
Charlotte
Charlotte
Charlotte siết chặt tay. “Tên hắn là gì?”
“Không… phải… hắn…” “Là… một ai đó… vì cô…” Tim ông ta ngừng đập ngay sau câu đó. Máy đo kêu những tiếng dài, chói tai.
Bên ngoài, Engfa nhìn Charlotte đứng dậy, ánh mắt trống rỗng.
Charlotte
Charlotte
Hắn không giết ông ta Hắn để ông ta sống. Để tôi nghe
Engfa
Engfa
Engfa gật đầu. “Có vẻ như vậy.”
Charlotte
Charlotte
Và ông ta không biết tên hắn.” “Nghĩa là hung thủ không chỉ có một danh tính – hắn có mặt nạ.”
Engfa
Engfa
Engfa khoanh tay, nhìn thẳng “Cô không ổn”
Charlotte
Charlotte
Charlotte nhìn lại. “Không liên quan đến chị.”
Engfa
Engfa
Liên quan đến vụ án. Và nếu cô là đích nhắm tiếp theo – thì rất liên quan.
Charlotte
Charlotte
Chị sợ tôi chết à?
Engfa
Engfa
Tôi không thích làm việc với xác chết biết nói. Nếu cô vẫn là đồng đội thì phải sống
Charlotte
Charlotte
Charlotte hơi sững. Nhưng không nói gì chỉ bước ra khỏi hiện trường
Engfa
Engfa
Ánh mắt Engfa dõi theo bóng lưng ấy lần đầu tiên không còn vì nhiệm vụ. Mà vì trực giác mách bảo: nếu cô không giữ chặt Charlotte… …sẽ có một ngày, người đó rơi vào nơi không thể kéo về nữa.
Đêm. Lần đầu tiên sau nhiều năm, Charlotte mơ. Trong giấc mơ, có mùi hoa huệ, ướt mưa, tanh mùi sắt. Và một giọng nói: thì thầm sát tai, như một cái bóng từng yêu cô
“Cô ta sẽ không cứu em đâu, Charlotte. Không ai từng cứu em cả.”
Charlotte
Charlotte
Charlotte choàng tỉnh mồ hôi ướt lưng áo. Ngoài cửa sổ, có tiếng bước chân lướt qua… nhưng không ai ở đó.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play