Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[RhyCap] Khi Anh Nói Yêu Em

Chap 1: Ai Gặp Cũng Phải Sợ...?

RENG RENG
Tiếng chuông điện thoại vang lang inh ỏi trong một căn phòng tối
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//nhấc máy//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Alo
Đăng Thành An
Đăng Thành An
Có nhiệm vụ mới cho mày nè
Đăng Thành An
Đăng Thành An
Nghe kỹ này, mục tiêu lần này là một gã tên Lâm “Sói”
Đăng Thành An
Đăng Thành An
Hắn đang ở quán bar Walk
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Lâm “Sói”?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Duy nhíu mày, ánh mắt sắc lạnh hơn//
Đăng Thành An
Đăng Thành An
Ừ. Hắn vừa phản bội hội, bán thông tin cho phe khác
Đăng Thành An
Đăng Thành An
Nhiệm vụ của mày là tiếp cận… và xử lý hắn ngay tối nay
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Bao lâu?
Đăng Thành An
Đăng Thành An
Càng nhanh càng tốt
Đăng Thành An
Đăng Thành An
Hắn có vệ sĩ, nhưng mày thì… tao biết, ai chắn đường mày cũng đều gục
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
…Được. Gửi cho tao vị trí chính xác
Trong đầu Duy, hình ảnh những kẻ từng cản đường mình lần lượt ngã xuống trong vũng máu vụt qua như tia chớp
Đăng Thành An
Đăng Thành An
Xong việc… tao sẽ chờ ở điểm tập kết
Đăng Thành An
Đăng Thành An
Và nhớ… đừng để ai sống sót thấy mặt mày
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Yên tâm
Bàn tay Duy siết chặt khẩu súng giấu trong ngăn tủ… đôi mắt lạnh lẽo hướng về màn đêm ngoài cửa sổ
________
Quán bar Walk, 22:47 PM
Âm nhạc xập xình, ánh đèn đỏ lờ mờ
Khói thuốc và mùi rượu quyện lại tạo thành một thứ không khí nặng nề
Cánh cửa quán bar bật mở
Một bóng đen cao gầy, khoác áo hoodie trùm kín đầu bước vào
Hoàng Đức Duy
Ánh mắt cậu quét khắp căn phòng, bắt gặp mục tiêu — Lâm “Sói” — đang ngồi ở khu VIP, bên cạnh là hơn chục gã vệ sĩ lực lưỡng
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Bước chân Duy chậm rãi tiến lại//
Một tên vệ sĩ chặn đường
nv phụ
nv phụ
Mày là ai? Cút!
Không nói một lời, Duy rút dao găm, một đường cắt ngọt lịm vào cổ hắn. Máu phụt ra, hòa vào tiếng nhạc ầm ầm
Bàn nhậu náo loạn
nv phụ
nv phụ
Có sát thủ!! //một tên gào lên//
Ngay lập tức, cả bọn vệ sĩ ào đến như đàn sói vây mồi
Duy xoay người, rút khẩu súng lục gắn giảm thanh từ thắt lưng
Pằng! Pằng! Pằng!
Ba phát, ba gã gục xuống
Một tên khác lao tới với gậy sắt, Duy né sang bên, đâm thẳng lưỡi dao vào tim hắn
Không kịp rút dao ra, Duy giật lấy khẩu súng trên tay gã vừa ngã, lia một loạt đạn về phía những kẻ còn lại
Xác người nằm la liệt, máu loang đỏ nền nhà
Chỉ trong vòng chưa đầy 30 giây, đống vệ sĩ từng kiêu ngạo giờ hóa thành những cái xác không hồn
Lâm “Sói” run rẩy lùi lại, lắp bắp
Lâm Sói
Lâm Sói
M-mày… là ai?
Duy tiến đến, khẩu súng đen bóng dí sát trán hắn
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Người đưa mày xuống địa ngục
Pằng!
Phát đạn xuyên thẳng qua đầu
Máu và não bắn tung tóe lên bàn rượu
Không ngoái lại, Duy rời khỏi quán bar, bỏ mặc tiếng hét kinh hoàng của đám khách còn lại
Ngoài kia, màn đêm nuốt chửng bóng dáng cậu, để lại phía sau chỉ là mùi máu tanh nồng nặc
________
Ngoài bãi đỗ xe, 23:05 PM
Duy bước ra khỏi quán bar, lau vết máu bắn trên găng tay, rồi lấy điện thoại bấm số quen thuộc
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Xong rồi
Đăng Thành An
Đăng Thành An
Nhanh vậy?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hắn không phải đối thủ của tao. Cả đám vệ sĩ cũng vậy
Đăng Thành An
Đăng Thành An
…Tốt. Mày kiểm tra tài khoản đi
Duy mở ứng dụng ngân hàng, màn hình hiện con số 20.000.000.000 VNĐ vừa được chuyển vào
Đôi môi cậu khẽ nhếch lên thành một nụ cười lạnh
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tiền sạch rồi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhiệm vụ sạch sẽ
Đăng Thành An
Đăng Thành An
Mày nghỉ vài hôm đi, rồi tao sẽ liên lạc
Đăng Thành An
Đăng Thành An
Nhưng nhớ… tránh xa ánh đèn, Duy
Đăng Thành An
Đăng Thành An
Sát thủ giỏi nhất là sát thủ vô hình
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tao biết
Cậu tắt máy, nhét điện thoại vào túi áo
Tiếng động cơ mô tô vang lên, hòa vào màn đêm, bỏ lại sau lưng một thành phố vẫn chưa biết vừa mất đi một trong những kẻ nguy hiểm nhất
___________
0:12 AM – Ngoại ô thành phố
Chiếc mô tô phóng vun vút xuyên qua màn đêm, để lại phía sau là vệt đèn đường nhấp nháy
Duy dừng lại trước một căn nhà nằm sâu trong con hẻm vắng, tách biệt hoàn toàn với thế giới bên ngoài
Cánh cửa gỗ cũ kẽo kẹt mở ra
Bên trong… tối om
Chỉ có tiếng tích tắc của chiếc đồng hồ treo tường và mùi ẩm mốc thoang thoảng
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Duy bật đèn//
Ánh sáng vàng nhạt hắt lên những bức tường lạnh lẽo
Căn nhà rộng nhưng trống trơn, không một bóng người, không tiếng cười, không hơi ấm
Giữa phòng khách là chiếc bàn gỗ, trên đó đặt một khẩu súng đang lau dở, vài lưỡi dao sáng loáng và những tấm ảnh mục tiêu cũ
Duy treo áo khoác, tháo găng tay vứt lên bàn
Cậu ngồi xuống ghế, mở chai rượu mạnh, rót một ly đầy, uống cạn trong một hơi
Đôi mắt trống rỗng nhìn qua khung cửa sổ… ngoài kia, thành phố vẫn lung linh ánh đèn, nhưng nơi này chỉ có một mình cậu
Một sát thủ cao tay, kẻ khiến ai gặp cũng phải khiếp sợ...
Nhưng khi cánh cửa khép lại, chỉ còn một con người sống giữa cô đơn và lạnh lẽo
Duy tựa đầu vào ghế, khẽ lẩm bẩm
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
"Tiền thì có… nhưng ta còn lại gì?"
Ngoài cửa sổ, gió đêm rít lên như tiếng thì thầm của bóng tối

Chap 2: Quán Bar - Khách Sạn

21:30 PM – Quán bar ROES – chỗ ruột của Duy
Nhạc xập xình, ánh đèn laser lia qua từng gương mặt, khói thuốc và mùi rượu nồng nặc
Duy bước vào cùng Đặng Thành An và Pháp Kiều
Bọn họ quen mặt ở đây đến mức nhân viên vừa thấy đã gật đầu chào, dẫn ngay ra bàn VIP quen thuộc
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
Lâu rồi mới ghé, hôm nay phải uống cho đã nha!
Duy chỉ nhếch môi, rót ly rượu mạnh
Nhưng ánh mắt cậu nhanh chóng dừng lại ở một góc quầy bar
Một chàng trai dáng cao ráo, mặc sơ mi trắng, quần tây gọn gàng
Mái tóc hơi rối, gương mặt thanh tú, ánh mắt đen hiền lành như “trai nhà lành” chính hiệu
anh ta ngồi một mình, cầm ly soda, có vẻ chẳng quen với không khí hỗn loạn ở đây
Duy chống khuỷu tay lên bàn, khóe môi cong lên một nụ cười đầy ẩn ý
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhìn xem… ai lại lạc vào hang sói thế này
Đăng Thành An
Đăng Thành An
Mày lại định giở trò gì hả?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Trêu chút thôi mà…
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Duy đứng dậy, cầm ly rượu, sải bước về phía chàng trai//
Ánh mắt Duy quét qua từ đầu đến chân đối phương, vừa đủ để chàng trai kia cảm nhận được sự soi xét
Cậu chống tay lên quầy bar, hơi cúi sát, giọng trầm ấm nhưng lẫn chút trêu chọc
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Lạc đường hả nhóc? Hay là… đang chờ ai tới cứu?
Chàng trai ngẩng lên, đôi mắt trong veo chạm vào ánh nhìn sắc lạnh của Duy
Ánh đèn xanh đỏ phản chiếu lên khuôn mặt cả hai, khoảnh khắc đó… như một trò chơi nguy hiểm vừa được khởi động
___
Chàng trai khẽ cười gượng, lắc đầu
nv bí ẩn
nv bí ẩn
Tôi… không quen uống rượu
Duy nghiêng đầu, nụ cười mờ ám
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Thế thì hôm nay thử đi… biết đâu lại hợp
Bàn tay cậu khéo léo lùi ra sau lưng, ngón tay kẹp một viên thuốc nhỏ xíu màu trắng
Không ai trong quán bar ồn ào này để ý
Duy nghiêng ly rượu của mình, thả viên thuốc vào, nó tan biến ngay lập tức, không màu, không mùi
Cậu đẩy ly rượu về phía chàng trai, giọng thúc giục nhưng vẫn đầy “ngọt ngào”
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nào… uống với tôi một ly, coi như làm quen
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đừng để tôi mất hứng
Chàng trai có chút do dự, nhưng ánh mắt Duy quá mạnh mẽ, vừa như ra lệnh vừa như thách thức. Cuối cùng… anh ta khẽ gật đầu
Duy khẽ nhếch môi, trong lòng thoáng hiện tia sắc lạnh
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ngoan lắm
Anh ta nâng ly, uống một hơi
Duy chống cằm, đôi mắt chăm chú quan sát từng phản ứng
Tiếng nhạc ầm ầm, nhưng trong tai Duy chỉ còn tiếng đập tim của cuộc săn bắt đầu
//Quán bar, 15 phút sau//
Tiếng nhạc vẫn dồn dập, ánh đèn nhấp nháy hỗn loạn
Chàng trai bắt đầu cảm thấy người nóng ran, hơi thở dồn dập. Đôi mắt anh trở nên mơ màng, mí mắt nặng trĩu
nv bí ẩn
nv bí ẩn
Tôi… cảm thấy… lạ quá…
Giọng anh run nhẹ, như không thể kiểm soát
Duy ngồi sát lại, một tay khẽ vòng ra sau lưng chàng trai, giữ cho anh không ngã
Nụ cười trên môi Duy sâu hơn, ánh mắt vừa dịu dàng vừa nguy hiểm
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không sao đâu… chỉ là hơi say thôi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Để tôi đưa cậu về
Duy ra hiệu cho Thành An và Pháp Kiều
Thành An nhướng mày nhưng không nói gì, chỉ gật nhẹ
Pháp Kiều mỉm cười đầy ẩn ý, như đã hiểu rõ trò chơi của Duy
Duy đỡ chàng trai bước ra khỏi quán bar. Ánh đèn đường vàng vọt hắt xuống bóng hai người
Anh ta cố gắng mở miệng
nv bí ẩn
nv bí ẩn
Tôi… phải về nhà…
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
"Ừ… về… nhưng không phải nhà của cậu"
Duy thì thầm bên tai, giọng trầm ấm nhưng ẩn chứa mệnh lệnh tuyệt đối
Chiếc taxi màu đen trờ tới
Duy mở cửa, nhẹ nhàng đặt chàng trai vào ghế sau, rồi ngồi sát cạnh
Anh ta đã gần như mất khả năng phản kháng, đầu nghiêng tựa lên vai Duy
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Khách sạn Thành An //Duy nói lạnh gọn với tài xế//
30 phút sau – Trước cửa khách sạn
Duy dìu anh ta vào, bàn tay ôm eo siết chặt, ánh mắt liếc về lễ tân khiến cô gái ở quầy lập tức im lặng, không dám hỏi
Thang máy khép lại, bên trong chỉ còn tiếng thở dốc của chàng trai và nhịp tim bình tĩnh của Duy
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
“Ngoan… sắp tới rồi.” //Duy thì thầm//
Nhưng đêm nay đâu biết ai là cừu non ai là sói già đâu??~
______________
Tác giả dau roai
Tác giả dau roai
Siuuuu
Tác giả dau roai
Tác giả dau roai
Đọc xong cho tác giả xin 1 like + comment nhe👉👈

Chap 3: Ai Sói Ai Cừu?

Căn phòng khách sạn tối om
Cánh cửa khép lại kèm tiếng cạch khóa chốt
Duy đứng dựa vào cánh cửa, ánh mắt sắc lạnh quét qua thân hình người kia đang ngồi trên mép giường, mái tóc rối bời, gò má ửng đỏ vì nhiệt đang dâng tràn trong cơ thể
Bóng tối nuốt trọn mọi thứ khi Duy tắt công tắc đèn
Tiếng bước chân chậm rãi vang lên… cộp… cộp…
Duy cởi từng nút áo của mình, hơi thở hòa vào không gian nóng hầm hập
Nhưng khi vừa áp sát “con mồi”, một bàn tay lạnh lẽo bất ngờ túm chặt cổ tay cậu
Trong tích tắc, cả thân hình Duy bị hất ngược xuống giường
Sức mạnh của đối phương áp chế hoàn toàn, ghim cứng cậu như một con chim bị kẹp trong móng vuốt
Ánh mắt hiền lành khi nãy biến mất
Giọng nói trầm thấp vang lên bên tai Duy
nv bí ẩn
nv bí ẩn
“Cừu non à… ai bảo em nghĩ mình là sói?”
Tiếng thở mạnh hơn, bóng người phía trên hoàn toàn khống chế Duy
Trong màn đêm, không ai phân biệt nổi đâu mới là kẻ săn và đâu mới là kẻ bị săn… chỉ biết rằng trò chơi đã đổi vai
___________
Sáng hôm sau – 9:12 AM
Ánh nắng vàng xuyên qua khe rèm, rọi thẳng vào gương mặt Hoàng Đức Duy
Cậu khẽ cau mày, mí mắt nặng trĩu, cơ thể ê ẩm như vừa bị vắt kiệt sức
Trên người… vẫn chưa mặc lại quần áo sau một đêm cuồng nhiệt hỗn loạn
Mỗi cử động đều khiến cơ bắp nhức mỏi, một cảm giác vừa mệt mỏi vừa tức tối dâng lên
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
"Khốn kiếp…" //Duy lẩm bẩm, hai bàn tay siết chặt ga giường//
Cậu đảo mắt quanh phòng – trống trơn. Người con trai tối qua… biến mất
Chỉ còn một tách cà phê nóng bốc khói và một mảnh giấy gấp gọn
📃 > “Sói à… lần sau săn mồi nhớ xem kỹ con mồi là ai. – Quang Anh.”
Đôi mắt Duy lóe lên tia nguy hiểm, nụ cười lạnh lẽo xuất hiện nơi khóe môi
Cậu hiểu ngay Quang Anh không phải kẻ hiền lành như vẻ ngoài
Điện thoại rung – tin nhắn từ Thành An
Đăng Thành An
Đăng Thành An
Duy… tao điều tra được rồi
Đăng Thành An
Đăng Thành An
Thằng nhóc hôm qua… không đơn giản đâu
Đăng Thành An
Đăng Thành An
Nó là Quang Anh, đặc vụ ngầm của phe đối địch
Đăng Thành An
Đăng Thành An
Cẩn thận… mày vừa tự bước vào trò chơi của nó
Duy ngồi lặng vài giây, ánh mắt sắc như dao
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hay lắm… để xem ai mới là kẻ bị săn
Cậu uống một ngụm cà phê, nhưng vị đắng hôm nay… chẳng thể át đi cơn tức tối đang bùng cháy trong lòng
Một sát thủ và một đặc vụ… trò chơi săn mồi chính thức bắt đầu
_________________
Tại nhà của Duy – 10:30 AM
Duy vừa tắm xong, quấn khăn ngang hông, từng giọt nước lăn dọc bờ vai rắn chắc
Cậu ngồi xuống bàn, bật laptop
Màn hình sáng lên, hiển thị hàng loạt dữ liệu mà Thành An vừa gửi
NovelToon
Duy gõ nhẹ đầu bút vào bàn, khóe môi nhếch lên
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mày đã cắn sói… thì sói sẽ nuốt mày
Tin nhắn đến – từ Thành An
Đăng Thành An
Đăng Thành An
Duy, mày định làm gì?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Trả lại tất cả… nhưng gấp đôi
//Kế hoạch//
1. Tìm cách xuất hiện “tình cờ” tại ANY café đúng giờ Quang Anh hay đến
2. Tiếp cận bằng một lý do khiến hắn không thể từ chối
3. Dẫn dụ vào một không gian kín, không có đường lui
4. Đảo vai: biến kẻ từng áp chế mình thành con mồi thực sự
Duy đứng dậy, mở tủ quần áo
Bộ vest đen sang trọng, sơ mi trắng, cà vạt xám tro – vừa lịch lãm vừa nguy hiểm
Ánh mắt cậu soi vào gương, lạnh như lưỡi dao
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Lần này… để xem ai mới là kẻ nằm dưới
Trong đầu Duy, hình ảnh Quang Anh tối qua thoáng hiện ra – nụ cười hiền lành nhưng ẩn chứa sự thách thức
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Trò chơi này… chưa bao giờ là tình cờ
___________
Chiều thứ Sáu – 16:12 PM – Quán cafe ANY
Ánh nắng chiều hắt qua cửa kính, phản chiếu lên những tách latte bốc khói
Không gian quán thanh lịch, mùi cà phê rang mới thơm lừng
Duy đẩy cửa bước vào, dáng cao ráo, vest đen chỉn chu, mái tóc gọn gàng
Cậu chọn bàn gần cửa sổ, nhưng ánh mắt đã quét khắp quán… và dừng lại
Quang Anh
Vẫn sơ mi trắng, gương mặt thư sinh, đang ngồi đọc sách bên cửa sổ
Ánh sáng chiều chiếu lên mái tóc nâu, trông y hệt một “cừu non” ngoan ngoãn… nếu như Duy không biết rõ sự thật
Duy nhếch môi, đứng dậy cầm ly cà phê của mình, bước thẳng đến bàn Quang Anh
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Trùng hợp thật… lại gặp ở đây
Quang Anh ngước lên
Ánh mắt cậu ta thoáng một tia bất ngờ… rồi biểu cảm đó nhanh chóng biến mất, thay bằng nụ cười hiền hòa
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ừ, đúng là trùng hợp
Duy ngồi xuống đối diện mà không cần mời, ánh mắt không rời gương mặt kia
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hôm đó… anh bỏ đi mà không chào
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi tưởng chúng ta còn chưa chơi xong
Quang Anh khẽ cười, giọng trầm
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi tưởng sói đã no rồi chứ?
Uy nhấp một ngụm cà phê, ánh mắt sắc lạnh ẩn sau vẻ nhàn nhã
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
No thì no… nhưng vẫn muốn cắn tiếp
Bầu không khí đặc quánh lại – giống như một ván cờ mà cả hai cùng biết luật
Duy nghiêng người, hạ giọng
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tối nay rảnh không?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Có một chỗ hay hơn quán café nhiều… để chơi trò hôm trước nhưng vai sẽ đổi
Quang Anh nhìn thẳng vào mắt Duy, khoé môi cong lên
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nghe thú vị đấy… nhưng sói có chắc lần này mình sẽ thắng?
Trong mắt Duy lóe lên tia nguy hiểm – kế hoạch trả đòn đang bắt đầu

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play