[HungAn] Em Đến Từ Ngày Mai.. [Quang Hùng X Negav]
1. Mảnh ghép thời gian
Sáng sớm, tiếng chuông điện thoại kêu inh ỏi
Em chồm dậy, tóc tai bù xù..
Đặng Thành An
📞Sáng sớm tinh mơ mà ai gọi vậy?.. bây giờ mớ..- //giọng ngái ngủ//
Nguyễn Thanh Pháp
📞Bảy giờ rưỡi rồi má! Mày quên hôm nay chuyển trường à?!
Đặng Thành An
📞Ủa?.. hôm nay thứ mấy?!
Nguyễn Thanh Pháp
📞Thứ hai!! Rồi mày có đi học không?!!
Đặng Thành An
📞Đù.. mày chờ tao một tý! Tao chải lại tóc đã
Nguyễn Thanh Pháp
📞Thôi khỏi chải! Cái mặt mày nhìn là biết học giỏi rồi
Đặng Thành An
📞Cái gì mà học giỏi, mặt tao là mặt ngủ gục đầu bàn thì có!
Trước cổng trường, Thanh Pháp đứng khoanh tay, thấy em vừa chạy tới, vừa thở hồng hộc
Nguyễn Thanh Pháp
Má ơi, mày đi catwalk hả? Sao mà lâu vậy!
Đặng Thành An
Tao thề là cái đồng hồ nhà tao nó chạy chậm, với cả tao đang chọn đôi vớ..
Nguyễn Thanh Pháp
Vớ đâu? Sao hai chiếc hai màu?!
Đặng Thành An
Vớ tâm trạng, một bên chán đời, một bên hi vọng
Nguyễn Thanh Pháp
Haizz.. Bọn nó mà không đuổi mình ra khỏi lớp vì đôi vớ, chắc cũng vì cái miệng của mày đó!
Trong sân trường. Pháp và em đi dạo qua hành lang cũ kỹ, tường vàng, cửa gỗ, không khí có chút mùi nắng mới và giấy cũ
Nguyễn Thanh Pháp
//liếc qua em//
Nguyễn Thanh Pháp
Ê! Mày biết thư viện trường này có lời đồn không?
Đặng Thành An
Đừng nói mấy vụ ma cỏ nha… tao sợ mà tao giả bộ không sợ á
Nguyễn Thanh Pháp
Không, nghe nói có một kệ sách cũ lắm, toàn sách giấy ngả màu, ai mà chạm vào mấy quyển dày bụi đó là… ngủ gục tại chỗ vì chán quá!
Đặng Thành An
Mày tào lao vừa thôi. Tao là tao nghiêm túc muốn đi coi. Trường mới mà, phải khám phá! //lườm Pháp//
Nguyễn Thanh Pháp
Ừ thì đi, nhưng mà mày vô đó là tao không chịu trách nhiệm nếu mày ôm sách ngủ tới chiều luôn nha!
Trong thư viện – ánh sáng vàng mờ, im ắng. Có mùi sách cũ, tiếng bước chân nghe rõ từng nhịp. Em đi loanh quanh, mắt sáng lên khi thấy một góc bụi phủ kín
Đặng Thành An
“Trời ơi.. Đúng gu tao luôn nè!”
Nguyễn Thanh Pháp
Mày nghiện sách hay nghiện bụi?
Đặng Thành An
//nhón tay rút ra một quyển sổ da cũ, màu nâu, có khóa//
Quyển sổ rất cũ, có khắc hoa văn nhẹ bên ngoài. Em lật thử, nhưng khóa bị kẹt
Đặng Thành An
Ê, giúp tao mở cái này coi
Nguyễn Thanh Pháp
Từ từ, tao đang tìm Doraemon bản gốc nè. Mày tự xử đi //đang lật mấy cuốn truyện tranh cổ//
Em ngồi xuống bệ cửa sổ, loay hoay với quyển sổ. Tay chạm vào chốt khóa, bất ngờ nó bật ra..
Một luồng gió lạnh nhẹ thổi qua. Không gian chợt mờ đi trong vài giây. Em nhíu mày
Đặng Thành An
Cái gì vậy..? Sao tự nhiên.. hoa mắt, chóng mặt vậy ta..?
Mọi thứ quay mờ đi, âm thanh xa dần. Rồi tối sầm
Lát sau, em mở mắt. Không gian vẫn là thư viện… nhưng khác lạ. Sạch sẽ, sáng hơn, mọi thứ gọn gàng. Không có bụi, không có kệ sách cũ như lúc nãy. Tiếng quạt kẽo kẹt, tiếng bút viết sột soạt
Đặng Thành An
Pháp?!.. Mày đâu rồi?
Không có tiếng trả lời. Thư viện im ắng như chưa từng có ai tên “Pháp”
Đặng Thành An
Mình… bị gì vậy? Trường… giống mà không giống?
Em nhìn xuống mình, không có điện thoại, không có cặp hiện đại. Chỉ có… chiếc quyển sổ cũ đang nằm im trên bàn
???
Cậu kia làm gì ở đây? Không biết quyển đó là của ai à?
Đặng Thành An
//giật mình quay lại//
Một nam sinh cao ráo, tóc gọn gàng, đồng phục sạch sẽ. Gương mặt sắc nét, ánh mắt nghiêm túc. Cậu bước đến, nhìn thẳng vào em
Lê Quang Hùng
Cậu là học sinh lớp nào? Tôi chưa từng thấy cậu trong trường này
Đặng Thành An
Tôi.. tôi.. //lắp bắp//
Em không trả lời được. Vì em không biết… mình đang ở trường nào. Và… đang ở thời gian nào
Nhỏ tg tên Sun
Ê ý là không biết nói gì hết..
Nhỏ tg tên Sun
Ừ vậy thôi..
2. Bước vào quá khứ
Lê Quang Hùng
Tch..! Rốt cuộc cậu là ai?! Cậu đang làm gì ở khu này! //giọng cằn nhằn, khó chịu//
Đặng Thành An
Ờm.. tôi mới chuyển trường ý mà, vô nhầm chỗ thôi á.. //giọng ngập ngừng, gượng gạo//
Đặng Thành An
Đặng Thành An..
Lê Quang Hùng
Trường không có học sinh nào tên vậy
Đặng Thành An
Ờm.. Chắc chưa được cập nhật danh sách! Tôi học lớp 11A2. Thật đó!
Cậu bước tới gần, từng bước đều đặn, nghiêm túc như thể đang thẩm vấn.
Ánh mắt không rời khỏi mặt em
Lê Quang Hùng
Đây là thư viện khu lưu trữ. Nội quy ghi rõ: học sinh không phận sự không được vào.
Lê Quang Hùng
Nếu bị ghi tên ngay ngày đầu tiên, thì cũng đừng trách ai khác
Đặng Thành An
Tôi xin lỗi… tại thấy cửa không khóa, tưởng mở cho học sinh…
Lê Quang Hùng
Không phải cái gì không khóa là được phép vào!
Lê Quang Hùng
Lần sau nhớ cận thận!
Cậu quay người, định rời đi, rồi chợt dừng bước. Không quay đầu lại
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng, lớp 12A1
Lê Quang Hùng
Có chuyện gì thì tìm cô chủ nhiệm. Đừng đi lung tung nữa
Nói rồi biến mất sau kệ sách, để lại em đứng giữa thư viện với một mớ câu hỏi chồng chéo trong đầu
Đặng Thành An
*Mình bị đưa về quá khứ thật rồi hả… nhưng làm sao… tại sao…?*
Ở sân trường. An đi như mộng du, tay vô thức vò tà áo đồng phục
Đặng Thành An
*Không có điện thoại… không có Google… không có cả mình ở đây… trời ơi, tôi xuyên không thật rồi…*
Mắt em dừng lại ở bảng tin trường. Tấm lịch lớn ghi rõ: “Thứ Hai, ngày 13 tháng 3 năm 1998”
Cả người em như đông cứng lại.
Đặng Thành An
Một chín… chín tám? Cái năm ba mình còn đi học…?!
???
Ê… bạn gì ơi, sao bạn đứng nhìn cái bảng đó dữ vậy?
Đặng Thành An
//quay lại//
Một cậu bạn mặc đồng phục giống em, cười tươi như nắng. Tóc mượt mà, mắt long lanh – là người đầu tiên trông “bình thường” giữa thế giới lạ lẫm này
Nguyễn Thanh Pháp
Tôi tên là Nguyễn Thanh Pháp. Lớp 11A2. Bạn là học sinh mới à?
Đặng Thành An
Cậu… cậu nói cậu tên gì?
Nguyễn Thanh Pháp
Pháp. Nguyễn Thanh Pháp. Mà sao vậy? Nhìn tôi như thấy người quen vậy đó?
Đặng Thành An
//lùi lại một bước..//
Đặng Thành An
//tim đập rối loạn..//
Đặng Thành An
*Không.. không thể nào..*
Đặng Thành An
* Trớ trêu ghê… bạn thân tao thành bạn học tao rồi..*
Nhỏ tg tên Sun
Sao mình lên ý tưởng nó hay mà thực hành nó nhạt thế!
Nhỏ tg tên Sun
Khó chuệ vô cùng!!
Nhỏ tg tên Sun
Ước gì được đi xem concert bên Mỹ 😭😭
Nhỏ tg tên Sun
Bye bye các chồng!
3. Đừng tin ai cả!
Nguyễn Thanh Pháp
Ờm.. vậy bạn tên gì vậy?
Đặng Thành An
Đặng Thành An.. học lớp 11A2
Nguyễn Thanh Pháp
Vậy thì hay quá! Mình cũng cùng lớp với bạn nè!
Nguyễn Thanh Pháp
Mà thôi vào lớp! Không muộn giờ
Nguyễn Thanh Pháp
//kéo An vào lớp//
“Đừng để lạc trong một giấc mơ dài… vì có thể, nó không còn là giấc mơ nữa.”
Em ngồi vào chỗ, mắt vẫn chưa rời khỏi cửa sổ. Ngoài kia, sân trường phủ một lớp nắng mỏng. Có cái gì đó… lạ lùng mà thật quá!
???
Này, ngồi kế tớ được không?
Em quay sang. Một cậu con trai với mái tóc hơi rối, áo sơ mi thụng tay, cười toe toét nhìn em. Có vẻ là kiểu người không biết căng thẳng là gì.
Đặng Thành An
À.. được //khẽ gập đầu//
Trần Minh Hiếu
Tớ là Trần Minh Hiếu. Học lớp này từ đầu năm. Mà chưa từng thấy cậu, chắc là học sinh mới?
Đặng Thành An
Ừm… chắc vậy
Trần Minh Hiếu
Sao lại “chắc”? Cậu có bị mất trí nhớ không? //cười//
Hiếu nghiêng đầu cười, nhưng ánh mắt như đang tìm hiểu điều gì đó
Em cười trừ, quay đi. Em không dám nói nhiều. Ngay cả chính em còn chưa dám chắc đây là… đâu.
Tiết học bắt đầu. Cô giáo lớn tuổi, tóc búi gọn, viết lên bảng bằng nét phấn hơi rung
Cô giáo
Mở sách trang 42, bài “Chiếc lá cuối cùng” //giọng bà vang khắp lớp//
Em cố tập trung, nhưng ánh mắt lại lạc sang dòng chữ nguệch ngoạc ai đó khắc lên bàn: “1997 – thời gian trôi, người ở lại.”
Đặng Thành An
//khựng lại một nhịp..//
Cô giáo
Đặng Thành An! Cậu có đang nghe giảng không?!
Đặng Thành An
//giật mình//
Tất cả học sinh quay lại. Em ngồi thẳng lên như một cái máy
Đặng Thành An
Dạ.. dạ có ạ..
Cô giáo
Vậy em trả lời: Bức tranh cuối cùng trong truyện có ý nghĩa gì?
Đặng Thành An
//đứng hình//
Đặng Thành An
*Truyện gì cơ..?*
Cô giáo
Sao? Có trả lời được không?!
Đặng Thành An
Dạ.. dạ nó.. //ấp úng//
Trần Minh Hiếu
“Hy vọng. Nó là biểu tượng của sự sống còn”
Đặng Thành An
Là biểu tượng… của sự sống còn ạ!
Cả lớp bật cười. Cô giáo thở dài, nhưng cũng không trách thêm. Em ngồi xuống, mặt đỏ như gấc
Trần Minh Hiếu
//huých nhẹ tay em//
Trần Minh Hiếu
“Không sao, lần đầu bị gọi trúng thường là vậy. Mà được cái tớ cứu cậu ngoạn mục ghê không?”
Đặng Thành An
“Cảm ơn nha. Mai mốt cô mà gọi nữa, nhớ cứu tiếp đó!”
Trần Minh Hiếu
“Vậy thì phải mời tớ ăn sáng nha!”
Đặng Thành An
//bật cười//
Tan học, sân trường râm râm mưa nhẹ. Pháp đã về trước. Em thong thả bước một mình về phía khu sau trường – nơi ít người lui tới hơn, chỉ có dãy hành lang gạch đỏ cũ kỹ và hàng cây ngả bóng xuống vách tường
Tiếng bước chân vang nhẹ trên nền xi măng. Em đang tính quay về lớp lấy cặp thì..-
Một giọng nam quát lên. Ngay sau đó, một quả bóng da không biết từ đâu bay thẳng tới đầu em
Em chưa kịp phản ứng thì một lực kéo mạnh em sang bên. Em choáng váng trong một giây, rồi nhận ra mình… đang nằm đè lên một ai đó
Người bên dưới khẽ nhăn mặt. Là gương mặt quen thuộc, dù không muốn cũng phải nhớ: Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Lại là cậu hả?! //Anh đẩy nhẹ em dậy, phủi áo//
Đặng Thành An
Sao chỗ nào cũng có anh vậy trời…
Lê Quang Hùng
Câu này tôi phải hỏi mới đúng. Học lớp 11A2 mà cứ lảng vảng khắp chỗ lớp tôi là sao?
Đặng Thành An
Anh tưởng tôi muốn hả? Nếu biết ở đây toàn đụng mặt anh thì tôi đã..-
Đặng Thành An
Đã chọn… rớt luôn khỏi cái thế giới này còn hơn!
Cả hai nhìn nhau, ánh mắt tóe lửa. Gió lại nổi lên. Trời chuyển âm u. Nhưng lần này không ai bước đi
Lê Quang Hùng
Hừm //anh nhếch mép// Ở đây, đừng có bày trò. Lịch học của cậu, cậu còn không thuộc. Tôi biết thừa cậu không phải học sinh mới gì cả
Em siết chặt quai cặp. Không biết sao anh ta luôn nhìn ra điều gì đó ở em
Đặng Thành An
//quay lựng bỏ đi//
Đặng Thành An
//khựng lại, tim bỗng đập mạnh//
Lê Quang Hùng
Ở nơi này… đừng tin ai cả. Kể cả người cậu cho là thân nhất
Em đứng sững người, lặng trong tiếng gió và mùi mưa
Đặng Thành An
//quay lại//
Đặng Thành An
Anh nói vậy là sao?
Lê Quang Hùng
Rồi cậu sẽ hiểu
Không thêm một lời nào, anh xoay lưng, biến mất nơi hành lang vắng
Nhỏ tg tên Sun
Mấy chap đầu khá nhạt nhoà ha!
Nhỏ tg tên Sun
Để chap sau cho kịch tính chút!
Nhỏ tg tên Sun
Bye bye các chồng!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play