[Misthy X Minh Hằng] Tiệm Tranh Ở Hẻm Nhỏ
Chap 1
Dưới cơn mưa, một cô gái tầm khoảng 20 tuổi đang chạy thật nhanh về phía trước để tránh những hạt mưa, ngày một cơn mưa càng nặng hạt làm cô phải vừa tìm nơi trú vừa chạy
Thật may cô thấy một tiệm tranh nhỏ ở trong con hẻm hằng ngày cô thường đi qua để về tới khu chung cư
Lê Thy Ngọc - Misthy
//Đứng nép ở mái hiên// “Phù~ cuối cùng cũng tìm được chỗ trú mưa”
Lê Thy Ngọc - Misthy
//Xem xét balo// “Ướt rồi, liệu tài liệu có bị gì không ta?”
Lê Thy Ngọc - Misthy
“Thật tình, biết vậy khỏi ở lại thư viện mà về sớm rồi”
Lê Thy Ngọc - Misthy
//Mở balo kiểm tra rồi thở phào// “May quá vẫn ổn”
Chưa thở phào nhẹ nhõm được mấy hơi thì từ trong tiệm nhỏ ấy xuất hiện một bóng dáng nhỏ
Lê Ngọc Minh Hằng
//Mở cửa// Chào, tôi giúp gì được cho cậ-
Lê Ngọc Minh Hằng
Hửm? Sao ướt hết rồi, vào đây đi kẻo bị cảm //Hơi hoảng//
Lê Thy Ngọc - Misthy
À.. không sao, tôi không thấy nó có gì là quan trọng
Lê Thy Ngọc - Misthy
Không cần lo cho tôi, chỉ cần cho tôi đứng trú tạm một chút thôi
Lê Ngọc Minh Hằng
Đừng chủ quan //Kéo cô vào trong//
Lê Thy Ngọc - Misthy
“Haizz, vốn dĩ chỉ là định trú một lúc ở ngoài thôi mà”
Bên trong có mùi bạc hà nhẹ pha lẫn một chút hương hoa hồng, nó khiến mọi thứ trở nên ấm áp và đẹp kì lạ. Trên tường treo đầy những bức tranh được vẽ rất tỉ mỉ và tinh xảo
Lê Thy Ngọc - Misthy
“Thơm thật”
Lê Ngọc Minh Hằng
//Lấy một bộ đồ và chiếc khăn nhỏ đưa cho cô//
Lê Ngọc Minh Hằng
Em thay đi, mặc đồ ướt không dễ chịu đâu. Phòng tắm ở bên kia //Chỉ//
Lê Thy Ngọc - Misthy
//Gật nhẹ đầu//
Sau một lúc, cô đi ra trong tay vẫn là chiếc khăn hình con heo nhỏ dễ thương. Không biết để đâu cô gấp cẩn thận để tạm ở trên kệ
Cô quay qua nhìn nàng, bắt gặp một ánh mắt trong veo đang nhìn mình
Vốn dĩ cô là một người khá trầm lắng và cảm thấy ngại khi bị nhìn như vậy
Lê Thy Ngọc - Misthy
//Ho nhẹ// Chị cho tôi trú ở đây một lúc đến khi trời tạnh nhé?
Lê Ngọc Minh Hằng
Tất nhiên, em ngồi đây đi. Để chị đi pha một chút trà uống cho ấm bụng
Lê Thy Ngọc - Misthy
Không cần //Tính níu tay nàng//
Lê Ngọc Minh Hằng
//Đi một mạch// Nghe lời đi
Lê Thy Ngọc - Misthy
“Tch.. đừng quan tâm tôi vậy chứ? Cảm giác lạ quá, ước gì bây giờ ở nhà là có thể im lặng mà học rồi”
Lê Thy Ngọc - Misthy
//Nhìn xung quanh// “Bán tranh?”
Cô thấy được một bức tranh rất ưng ý với mình, nó đơn giản nhưng đẹp. Đang đắm chìm vào bức tranh ấy thì nàng bước ra với một ly trà nóng đặt xuống chiếc bàn gỗ bên cạnh
Lê Ngọc Minh Hằng
Em uống đi, trà này tốt cho sức khỏe lắm ấy //Ngồi xuống//
Lê Thy Ngọc - Misthy
Ừm.. cảm ơn
Lê Ngọc Minh Hằng
Nhìn em như vậy chắc là sinh viên đúng không?
Lê Thy Ngọc - Misthy
Vâng, là sinh viên năm 2 đại học XXX. Vì em ở khá lâu ở thư viện nên dính mưa thôi
Lê Ngọc Minh Hằng
Ồ, em giỏi quá ha. Học ở đại học nổi tiếng nhất nhì ở đây luôn á //Trầm trồ//
Lê Ngọc Minh Hằng
Chắc ba mẹ em tự hào lắm ha
Lê Thy Ngọc - Misthy
Có lẽ
Lê Thy Ngọc - Misthy
//Đứng dậy// Em nên về rồi
Lê Ngọc Minh Hằng
Hả? //Nhìn ra cửa sổ//
Chẳng biết trời tạnh mưa lúc nào, bây giờ chỉ còn những giọt mưa còn đọng lại ở trên mái hiên nhỏ tí tách xuống nền
Lê Thy Ngọc - Misthy
//Cầm balo// Tạm biệt, mai rảnh em sẽ mang áo trả chị
Lê Thy Ngọc - Misthy
Cảm ơn vì đã cho em trú tạm mưa
Lê Ngọc Minh Hằng
Ừm.. tạm biệt
Lê Thy Ngọc - Misthy
//Rời đi//
Nàng nhìn theo cô, bóng lưng ấy khiến tim nàng lệch đi một nhịp. Chẳng biết vì sao nữa, chắc là vì sự trầm lặng nhưng dịu dàng, ân cần?
Lại nhìn đến ly trà vẫn còn ấm nóng chưa đụng tới
Lê Ngọc Minh Hằng
Nhát người quá //Cầm ly trà lên//
Lê Ngọc Minh Hằng
Em không uống thì để chị uống dùm vậy //Nhấp ngụm trà//
Nàng đặt ly trà xuống, quay sang những cây cọ vẽ
Lê Ngọc Minh Hằng
//Cầm lên// “Có ý tưởng mới rồi”
Lê Ngọc Minh Hằng
“Một bóng người đứng bên cạnh mái hiên để trú mưa”
Lê Ngọc Minh Hằng
“Cảm ơn đã cho chị một ý tưởng hay” //Bắt tay vào vẽ//
Tg đây nà - Kendrix
Halo các ghệ iu, do tg tái phát bệnh mong ra truyện nhưng lười
Tg đây nà - Kendrix
Nên fic thứ 3 tới rồi đâyyy
Tg đây nà - Kendrix
Fic này ngọt lắm nhenn
Tg đây nà - Kendrix
Chữa lành=;)
Tg đây nà - Kendrix
Để mai mốt có viết ngược fic khác thì các bạn có thể ngó đến fic này
Chap 2
Cô vừa tan học thì nghĩ đến nàng, cái nơi mà có hương thơm dễ chịu và một cô gái nhỏ nhắn quan tâm mọi thứ từng chút. Dù không quen nhưng qua một lần gặp ấy đã cho cô một cảm giác ấm áp lạ thường
Lê Thy Ngọc - Misthy
“Phải rồi còn bộ đồ” //Lấy từ trong cặp//
Nó được giặt sạch gắp gọn gàng ở trong một cái túi nhỏ, cô cầm nó và bước chậm rãi đến tiệm nàng
Lê Thy Ngọc - Misthy
//Bước vào//
Lê Ngọc Minh Hằng
//Quay đầu lại// Là em à?
Lê Ngọc Minh Hằng
//Cười// Ngồi đi
Hình ảnh nàng bây giờ đang trong một chiếc tạp dề dính đầy màu, trên má có vài mảng màu nhỏ tạo nên vẻ đẹp giống như một đứa trẻ hồn nhiên đang nghịch phá
Nó cuốn hút đến lạ thường
Lê Thy Ngọc - Misthy
//Đưa túi nhỏ cho nàng// À.. bộ đồ hôm qua, trả chị
Lê Ngọc Minh Hằng
//Nhận lấy// Em giặt luôn rồi à?
Lê Ngọc Minh Hằng
Cảm ơn em //Cười mỉm//
Lê Thy Ngọc - Misthy
Chỉ là phép lịch sự thôi, chị không cần cảm ơn đâu
Lê Ngọc Minh Hằng
Tên em là gì nhỉ? Hôm qua chưa hỏi
Lê Thy Ngọc - Misthy
Lê Thy Ngọc
Lê Ngọc Minh Hằng
Tên đẹp ấy. Gọi chị là Hằng
Lê Thy Ngọc - Misthy
Quán chị có hương thơm dễ chịu thật
Lê Thy Ngọc - Misthy
Bạc hà và hoa hồng, sự kết hợp tuyệt vời đó
Lê Ngọc Minh Hằng
Đương nhiên, ba mẹ chị đã bày chị cẩn thận và chi tiết lắm đó //Tự hào//
Lê Ngọc Minh Hằng
Đáng lẽ chị định mở tiệm hoa theo mong muốn của ba mẹ
Lê Ngọc Minh Hằng
Nhưng mà ba mẹ chị không muốn chị bị ràng buộc sở thích nên tiệm tranh này ra đời
Cô nhìn được sự tự hào trong mắt nàng khi khoe ra, cô nhếch khoé môi nhưng khó thấy được
Lê Thy Ngọc - Misthy
“Vui vẻ, hoạt bát thật”
Cứ thế một người nói một người nghe. Chẳng biết đối phương nghĩ gì, mỗi người một cảm giác riêng
Đang đắm chìm vào câu chuyện của cả hai thì..
???
Chào, lâu rồi không gặp //Cười//
Lê Ngọc Minh Hằng
Hửm? Sao qua không nhắn tớ
???
Mới đi làm về tiện thể sang chơi với cậu luôn, sợ nhắn trước cậu tiếp đãi lố á
Lê Ngọc Minh Hằng
Yến! Cậu hứa là mai mốt cậu có qua thì sẽ gọi cho tớ trước mà //Khoanh tay//
Dương Hoàng Yến
Hì hì, xin lỗi nhé. Tớ quên bén mất
Lê Ngọc Minh Hằng
Thôi vô đây ngồi chơi đi
Dương Hoàng Yến
Được //Nhìn sang Thy//
Lê Thy Ngọc - Misthy
//Hơi giật mình// “Nhìn mình làm gì trời?”
Dương Hoàng Yến
Ai đây, Hằng?
Lê Ngọc Minh Hằng
À, là con bé mấy bữa trú mưa ở tiệm tớ rồi từ đó quen nhau luôn
Dương Hoàng Yến
Ồ //Gật gù//
Dương Hoàng Yến
Mà tiệm cậu vắng quá nhỉ, cần tớ giới thiệu cho mọi người ở công ty không?
Lê Ngọc Minh Hằng
Thôi khỏi, tớ có hay không cũng đâu có sao //Xua tay//
Nàng và Yến hăng say tám chuyện, quên mất có sự hiện diện của cô
Cô khá khó chịu, lẳng lặng lấy sách Toán nâng cao ra đọc nhằm chờ cuộc nói chuyện đó kết thúc. Nhưng đọc thì ít nhìn nàng thì nhiều
Lê Thy Ngọc - Misthy
“Hừm, công thức này lạ quá” //Nhíu mày nhìn quyển sách//
Lê Thy Ngọc - Misthy
//Lại nhìn lén Hằng// “Chán quá, chừng nào mới xong cuộc tám chuyện của chị nhỉ?”
Nó có thể qua mắt nàng, nhưng làm sao qua mắt Yến được. Yến thấy hết ánh mắt đó, vì nãy giờ cô nhìn lén chị 8 lần rồi
Dương Hoàng Yến
Ừm.. lấy tớ ít bánh quy đem về được không? Mấy bữa ăn ké nhà cậu ghiền rồi
Lê Ngọc Minh Hằng
Được //Đứng dậy quay vào bếp//
Dương Hoàng Yến
Này nhóc, thích chị ấy à?
Lê Thy Ngọc - Misthy
//Giật mình// G-gì chứ!? Không có
Dương Hoàng Yến
Chứ nãy giờ thấy nhóc lén nhìn chị ấy 8 lần rồi đó
Lê Thy Ngọc - Misthy
Nhìn vu vơ thôi, chị nghĩ nhiều rồi
Dương Hoàng Yến
“Sao qua mắt được chế”
Dương Hoàng Yến
Nói về chị ấy chút nhé
Dương Hoàng Yến
Hằng là một người chẳng quan tâm gì về tình yêu đâu, chỉ vui vẻ, hoạt bát lắm
Dương Hoàng Yến
Chú tâm vẽ tranh thôi, nếu muốn yêu thì cố tạo cảm giác an toàn khi ở bên nhóc đối với chị ấy đi
Lê Thy Ngọc - Misthy
//Đỏ mặt// Đã bảo không thích mà
Lê Ngọc Minh Hằng
//Mang bánh quy ra// Nói gì mà vui vậy ta?
Dương Hoàng Yến
//Nhận lấy// Nói xấu cậu á
Dương Hoàng Yến
Giỡn, thôi về nấu ăn cho Trâm đã
Lê Ngọc Minh Hằng
Ừm, tạm biệt //Vẫy tay//
Dương Hoàng Yến
//Đi ra + vẫy tay lại// Chúc cậu một ngày bán tranh thuận lợi
Lê Ngọc Minh Hằng
//Tiến lại chỗ cô// Trễ rồi, em có về ăn cơm chiều đi học không?
Lê Ngọc Minh Hằng
Em không sợ ba mẹ lo sao?
Cô thoáng im lặng, ngước nhìn đôi mắt có phần tò mò của nàng. Chậm rãi mở lời
Lê Thy Ngọc - Misthy
Em có ba mẹ nhưng họ bỏ em rồi, không ai lo đâu
Lê Ngọc Minh Hằng
//Khựng lại//
Lê Ngọc Minh Hằng
C-chị xin lỗi, chị không biết
Cô nhìn nàng xin lỗi ríu rít, trông đáng yêu vô cùng
Lê Thy Ngọc - Misthy
Không sao, em cũng chưa nói chị biết //Cười nhạt + đứng dậy//
Lê Thy Ngọc - Misthy
Em về nhé, nghỉ ngơi chiều đi học ạ
Lê Ngọc Minh Hằng
Hay em ở lại ăn cơm đi, coi như xin lỗi?
Lê Thy Ngọc - Misthy
Dạ thôi, phiền chị nghỉ ngơi. Thời gian rảnh hẹn chị sau
Lê Thy Ngọc - Misthy
//Rời đi// Tạm biệt chị
Lê Ngọc Minh Hằng
//Nhìn theo//
Mặc dù cô nói không sao nhưng nàng cảm thấy có lỗi vì gợi nhớ ký ức buồn cho cô
Thế là nguyên ngày đó nàng ủ rũ quá chời
Nàng quan trọng hoá vấn đề rồi, vì cô chẳng quan tâm chuyện đó. Trong lòng đâu gợn sóng, vì khi ba mẹ chưa bỏ rơi cô cũng chẳng thèm quan tâm cô
Tg đây nà - Kendrix
Fic này được 3.00k ra một fic khác nhé các ghệ=))
Tg đây nà - Kendrix
Vì toai biết ngày đó sẽ rất lâu😏😏😏
Chap 3
Cô đang ngồi học bài một mình ở thư viện, nắng xuyên qua lớp kính cửa sổ, trải một lớp vàng nhạt lên mặt bàn gỗ và sàn nhà lát gạch cổ
Lâu lâu, cô ngẩng đầu nhìn ra cửa sổ. Ánh mắt không tìm gì cụ thể, chỉ đơn giản là muốn để tâm trí được thả lỏng giữa cái nắng dịu của buổi trưa
Lê Thy Ngọc - Misthy
Nếu lim x→0 của sinx/x = 1… thì cái này… cũng phải chứng minh bằng định nghĩa chuẩn…”
Lê Thy Ngọc - Misthy
“Bài này dễ hơn hôm qua nhiều” //Gấp sách lại//
Lê Thy Ngọc - Misthy
//Lấy sách Vật Lý ra//
Lê Thy Ngọc - Misthy
“Chuẩn hóa phương trình Schrödinger độc lập thời gian…”
Lê Thy Ngọc - Misthy
//Nhíu mày// “Cái này mình tự học từ năm lớp 10 rồi”
Cô vươn vai, khẽ xoay cổ, nghe tiếng khớp xương lách cách giữa buổi trưa im lìm
Cô bắt đầu dọn đồ, từng món một. Sau khi đã sắp xếp ngay ngắn hết, cô bước từ từ ra cổng
Lê Thy Ngọc - Misthy
//Nghĩ đến nàng// “Giờ chị ấy đang làm gì nhỉ?”
Lê Thy Ngọc - Misthy
“Muốn qua đó, nhưng phiền mãi cũng không được”
Lê Thy Ngọc - Misthy
“Quên mất, bức tranh đó mình chưa có dịp mua”
Lê Thy Ngọc - Misthy
“Qua coi vậy” //Đi đến tiệm nàng//
Cô đẩy cửa bước vào tiệm. Một làn gió nhẹ lùa qua rèm, mang theo chút nắng cuối chiều và hương thơm thoảng qua của gỗ thông cũ
Vẫn yên tĩnh như thế, vẫn có một bóng người ngồi ở bên góc cửa sổ
Lê Thy Ngọc - Misthy
Ừm.. chào chị, em muốn mua tranh
Lê Thy Ngọc - Misthy
Được chứ?
Đáp lại cô là sự im lặng, nàng ngồi im ở đó. Không một lời chào như mọi khi, không một nụ cười tựa như ánh nắng như mọi khi
Lê Thy Ngọc - Misthy
“Bị gì thế nhỉ” //Đi lại gần nhìn nàng kĩ hơn//
Lê Thy Ngọc - Misthy
//Hoảng// N-này, sao chị lại khóc!?
Lê Ngọc Minh Hằng
//Rưng rưng// Hôm nay không bán em về đi
Lê Thy Ngọc - Misthy
“Ơ, mở cửa mà không bán. Giận mình gì à?”
Lê Thy Ngọc - Misthy
Em làm chị giận ạ? //Cúi thấp người hơn//
Lê Ngọc Minh Hằng
//Nhìn xuống sàn nhà// Không, tại hôm qua chị lỡ đụng vô nỗi đau em nên..
Lê Thy Ngọc - Misthy
Hoá ra là vậy, em không để tâm đâu, cũng chẳng phải nỗi đau em đâu
Lê Thy Ngọc - Misthy
Chị đừng buồn nữa, vui lên //Lau nước mắt cho Hằng//
Lê Ngọc Minh Hằng
//Bĩu môi// Em nói xạo chứ gì..
Lê Thy Ngọc - Misthy
Thật mà, em không buồn đâu. Chị nhìn em này, có gì gọi là buồn đâu?
Lê Ngọc Minh Hằng
//Gật đầu// Ừm
Lê Thy Ngọc - Misthy
Vậy chị bán cho em bức tranh kia nhé? //Chỉ bức tranh//
Trên đó vẽ một vườn hoa hướng dương, cảm giác như nó là bức tranh được chăm chút kĩ nhất trong tất cả, tạo nên vẻ đẹp thơ mộng
Lê Ngọc Minh Hằng
//Đi tới lấy// Em muốn đóng khung không?
Lê Ngọc Minh Hằng
//Nhanh tay đóng xong rồi đưa cho cô// Của em, 45k nhé
Lê Thy Ngọc - Misthy
“Nhanh vậy”
Lê Thy Ngọc - Misthy
//Đưa tiền// Em gửi
Lê Thy Ngọc - Misthy
Chúc chị một ngày tốt lành //Định rời đi//
Lê Ngọc Minh Hằng
Khoan.. //Nắm cổ tay cô//
Lê Thy Ngọc - Misthy
//Quay đầu// Có chuyện gì sao?
Lê Ngọc Minh Hằng
Ờm.. chiều nay chị mời em đi ăn nhé? Coi như chuộc lỗi
Lê Thy Ngọc - Misthy
Chị có lỗi đâu mà chuộc, em nói không sao mà
Lê Ngọc Minh Hằng
Em từ chối là chị khóc tiếp đó
Lê Thy Ngọc - Misthy
Ơ hay.. dạ thôi em đi //Bất lực//
Lê Ngọc Minh Hằng
Vậy 5h chiều hẹn em ở đây nhé //Cười mỉm//
Lê Thy Ngọc - Misthy
Vâng..
Lê Ngọc Minh Hằng
Tạm biệt //Vẫy tay//
Lê Thy Ngọc - Misthy
Tạm biệt chị //Bước ra khỏi tiệm//
Lê Thy Ngọc - Misthy
“Tch.. điều đó bình thường mà, quên đi Thy ơi” //Lắc đầu//
Lê Thy Ngọc - Misthy
//Rờ cổ tay// “Nãy chị ấy nắm cổ tay mình”
Không phải cô không thích đi ăn với nàng, do cô ngại thôi. Đây là lần đầu tiên cô đi ăn với một người
Lê Ngọc Minh Hằng
//Nhìn cô rồi lại nhìn tay mình// “Nãy.. hình như mình nắm cổ tay em ấy?”
Lê Ngọc Minh Hằng
“Thôi kệ, bình thường mà” //Quay vô ngồi xuống ghế//
Nói vậy thôi chứ vành tai nàng đỏ hết rồi, cả hai đều cảm thấy ngại vì đều có cảm tình với nhau mà
Điều bình thường để bắt đầu thành đôi từ đây nhỉ?
Tg đây nà - Kendrix
Nói vậy thôi chứ cho kết SE
Tg đây nà - Kendrix
Kết HE chứ💝
Download MangaToon APP on App Store and Google Play