Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Nguy Hiểm Cạnh Phòng

giới thiệu

vừa đặt chân lên thành phố lớn để bắt đầu cuộc sống đại học, điều đầu tiên cậu làm...là đâm sầm vào người lạ đang đi vứt rác
túi hành lý còn chưa kịp kéo lên thềm mà trán cậu thì đã đập vào ngực ai đó - một cái ngực rắn chắc, lạnh lẽo và...thoang thoảng mùi thuốc súng
Mã Gia Kỳ-hắn
Mã Gia Kỳ-hắn
đi đứng kiểu gì vậy? *cau mày*
hắn cúi xuống nhìn cậu, môi nhếch nhẹ như đang cười...mà mắt lại tối như đêm không trăng
lúc sau cậu mới phát hiện ra hắn chính là hàng xóm mới của mình. Một người đàn ông trầm lặng, thường mặc áo sơ mi đen dù trời nắng 38 độ và chỉ vứt rác sau một giờ sáng
cậu nghĩ hắn kỳ quặc, hơi đáng sợ. Nhưng cũng...đẹp trai lắm
còn hắn, hắn chỉ nhếch môi nhìn cậu, nghĩ thầm:
Mã Gia Kỳ-hắn
Mã Gia Kỳ-hắn
"món đồ chơi nhỏ này, sao lại dọn về sát bên nhà mình thế nhỉ?"
-----gtvn-----
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
cậu tên là Đinh Trình Hâm 19 tuổi -Nhỏ con, da trắng hơn mức bình thường - trắng kiểu không cần đèn vẫn thấy nỗi bật giữa hành lang hơi tối -Mắt tròn, lông mi cong, môi lúc nào cũng ửng hồng như vừa cắn nhẹ vào. Không cần làm gì nhiều chỉ cần đứng yên thôi cũng đủ để khiến người ta quay đầu nhìn lần hai -Cậu không biết mình xinh. Chỉ biết mỗi lần đi đâu cũng hay bị hỏi "em học sinh cấp 3 hả?", dù rõ ràng đã là sinh viên năm nhất -Cậu ngây thơ, không phải kiểu khờ dại không biết gì, mà là kiểu tin rằng ai gõ cửa cũng là người tốt - tin đến mức khiến người ta muốn phá hỏng luôn cả niềm tin đó chỉ để độc chiếm ánh mắt trong veo của cậu
Mã Gia Kỳ-hắn
Mã Gia Kỳ-hắn
Còn hắn tên Mã Gia Kỳ -Không ai biết sự thật hắn bao nhiêu tuổi, sống ở đâu, làm gì - chỉ biết hắn luôn xuất hiện ở những nơi mà không ai dám bước vào, và biến mất trước khi ai kịp nhận ra chuyện gì đã xảy ra -cao trên mét tám, vai rộng, dáng đi thẳng lưng nhưng lười biếng như cả thế giới chẳng có gì đáng để cúi đầu -Mắt sâu, ánh nhìn tối sẫm như nước đá dưới đáy hồ. Giọng nói trầm thấp, lạnh đến mức khiến người ta rùng mình khi nghe, nhưng lại không thể quên -Hắn không hiền, cũng chưa từng tỏ ra là người bình thường -Thứ duy nhất hắn biết giữ gìn...là những thứ thuộc về hắn -Khi nói "Thuộc về" đó không phải là kiểu quan tâm dịu dàng. Mà là chiếm hữu. Hắn có một sự nhẫn nại bệnh hoạn, sẵn sàng chờ đợi, bày bẫy, siết chặt từng chút một cho đến khi đối phương không còn đường lùi -Một nụ cười nhếch môi, một cái liếc mắt...đã đủ để người khác rối loạn -Khi hắn đã muốn một ai đó - dục vọng trong hắn không có điểm dừng, người đó dù có sạch sẽ đến mấy, cũng sẽ bị hắn làm cho nhiễm bẩn Từng chút Từng đêm.
------------------------
tác giả💜💛
tác giả💜💛
há há há há
tác giả💜💛
tác giả💜💛
muâhahahaha
tác giả💜💛
tác giả💜💛
lại là toi đâyyy
tác giả💜💛
tác giả💜💛
đây là truyện mới của tuii
tác giả💜💛
tác giả💜💛
mong các bạn đọc và khen!!
tác giả💜💛
tác giả💜💛
giỡn á chớ
tác giả💜💛
tác giả💜💛
nhưng mà tui nói nè
tác giả💜💛
tác giả💜💛
truyện này hơi thiên về H xíu nên ai dưới 18t nên chú ý nhen
tác giả💜💛
tác giả💜💛
với lại bộ này tui sẽ up lâu hơn 2 bộ kia óoooo

khởi đầu của những cơn ác mộng

Ngọc Hạ
Ngọc Hạ
nhớ lên thành phố cẩn thận đấy, đừng có tin người lạ nghe chưa
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
con biết ời mà, mẹ cứ lo xa
Ngọc Hạ
Ngọc Hạ
con như này, không lo xa sao được
Ngọc Hạ
Ngọc Hạ
nhóc con dễ tin người *bóp mũi cậu*
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
mẹ ở nhà giữ gìn sức khỏe nhaaaa, nào có thời gian con sẽ về ạ
Ngọc Hạ
Ngọc Hạ
ở trên đấy nhớ ăn uống đầy đủ đừng có bỏ bữa nữa, trẻ ngoan phải biết nghe lời
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
dẹt sơ mami!!
Ngọc Hạ
Ngọc Hạ
cũng đừng tiếp xúc thân thiết với các bạn nữ quá đấy
Ngọc Hạ
Ngọc Hạ
mẹ chỉ sợ con lên đó một thân một mình bị người ta làm bậy rồi bắt chịu trách nhiệm thôi
Ngọc Hạ
Ngọc Hạ
lúc đó lại khổ *thở dài*
Ngọc Hạ
Ngọc Hạ
hiểu chưa! đừng thân với con gái quá
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
mẹ à, mẹ dặn lần này là lần thứ 20 rồi đấy
Ngọc Hạ
Ngọc Hạ
tại con mẹ đẹp quá chứ bộ, mẹ chỉ sợ con lên đó bị gái lừa cả tiền lẫn tình thôi
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
hoi con đi nhaa, xe tới òiiii
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
*ôm bà* mẹ ở nhà cẩn thận, giữ gìn sức khỏe nha
Ngọc Hạ
Ngọc Hạ
đi đi ông tướng! con chào tạm biệt mẹ cũng gần 20 lần rồi đấy
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
hihi vậy con đi nhaa
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
*lên xe*
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
bbaiii mẹ *vẫy tay*
Ngọc Hạ
Ngọc Hạ
"sao nhìn thằng bé đi mình lại có chút không yên lòng thế này.."
Ngọc Hạ
Ngọc Hạ
"giờ này cũng hơn 12h đêm rồi..chắc nó sẽ về nhà an toàn thôi nhỉ?"
1h sáng
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
hưm...nặng ghê *xách vali*
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
chắc mẹ lại bỏ đống đồ ăn vào chứ gì
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
*thở hổn hển* ha..nặng quá
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
không vác nổi mất
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
phù..cố xíu nữa z, vác xong còn vào nhà đi ngủ nữa
*RẦM*
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
*ngồi bệt xuống đất*
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
ui da..
Mã Gia Kỳ-hắn
Mã Gia Kỳ-hắn
..?
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
ơ..chào ạ *nhìn hắn + ngơ ngác*
Mã Gia Kỳ-hắn
Mã Gia Kỳ-hắn
ừ!
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
*vội đứng dậy luống cuống xin lỗi*
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
em..cháu..ờ..tôi xin lỗi nhiều ạ
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
tại đằng kia..mặc đồ tối quá nên đằng này không để ý..
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
đằng kia không sao chứ ạ..?
Mã Gia Kỳ-hắn
Mã Gia Kỳ-hắn
đằng kia? *cau mày*
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
tại..tôi..không biết xưng thế nào *ủ rũ*
Mã Gia Kỳ-hắn
Mã Gia Kỳ-hắn
bao nhiêu tuổi?
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
19 ạ..
Mã Gia Kỳ-hắn
Mã Gia Kỳ-hắn
*khựng* gì?
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
thì 19 tuổi ạ..
Mã Gia Kỳ-hắn
Mã Gia Kỳ-hắn
xưng chú gọi cháu!
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
vâng ạ..vậy chú cho cháu xin lỗi nhiều nhé ạ
Mã Gia Kỳ-hắn
Mã Gia Kỳ-hắn
*rò xét người cậu* từ đâu tới?
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
cháu ở quê chuyển lên học đại học ạ
Mã Gia Kỳ-hắn
Mã Gia Kỳ-hắn
ở nhà nào?
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
đây ạ *chỉ*
NovelToon
[HACMTCMH]
Mã Gia Kỳ-hắn
Mã Gia Kỳ-hắn
sống một mình?
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
*gật đầu* vâng ạ
Mã Gia Kỳ-hắn
Mã Gia Kỳ-hắn
vậy là hàng xóm
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
sao cơ ạ?
Mã Gia Kỳ-hắn
Mã Gia Kỳ-hắn
nhà tôi bên cạnh
NovelToon
[HACMTCMH]
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
*trố mắt nhìn*
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
*giơ ngón cái* nhà chú bự thật đóo, nhà cháu cạnh nhà chú trông giống y hệt nhà để xe oto ngay cạnh cái biệt phủ ời
Mã Gia Kỳ-hắn
Mã Gia Kỳ-hắn
...?
Mã Gia Kỳ-hắn
Mã Gia Kỳ-hắn
*bước đi*
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
ơ chú đi đâu thế ạ?
Mã Gia Kỳ-hắn
Mã Gia Kỳ-hắn
vứt rác!
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
chú ơi, cháu nhờ chú một chuyện được không ạ? *ngoan ngoãn hỏi*
Mã Gia Kỳ-hắn
Mã Gia Kỳ-hắn
chuyện gì? *cau mày*
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
hêh cái vali của cháu nặng quá, cháu vác hông nổi *ngượng ngùng gãi đầu*
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
chú giúp cháu nha..*ánh mắt long lanh nhìn hắn*
Mã Gia Kỳ-hắn
Mã Gia Kỳ-hắn
..ừ!
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
vậy cháu cảm ơn ạaa *cười tươi*
Mã Gia Kỳ-hắn
Mã Gia Kỳ-hắn
*ném bịch rác vào thùng sau đó quay lại chỗ cậu*
Mã Gia Kỳ-hắn
Mã Gia Kỳ-hắn
*xách vali*
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
oaa chú khỏe ghê, vali nặng z mà xách cái một lên luôn
Mã Gia Kỳ-hắn
Mã Gia Kỳ-hắn
mở cửa!
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
aa vâng ạ *giật mình*
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
*bấm mật khẩu*
Mã Gia Kỳ-hắn
Mã Gia Kỳ-hắn
*nhìn* "ngốc đến nỗi để người lạ nhìn thấy mật khẩu luôn à?"
'cạch'
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
xong ờii
Mã Gia Kỳ-hắn
Mã Gia Kỳ-hắn
phòng?
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
ở bên tay phải ạ
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
chú mang vào đó hộ cháu nha, để cháu đi lấy nước cho chú
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
*chạy lon ton vào bếp*
Mã Gia Kỳ-hắn
Mã Gia Kỳ-hắn
*nhìn cậu*
Mã Gia Kỳ-hắn
Mã Gia Kỳ-hắn
"mông to phết đấy chứ"
Mã Gia Kỳ-hắn
Mã Gia Kỳ-hắn
"ha..lúc đầu còn tưởng là học sinh cấp 2, ai ngờ lại 19"
Mã Gia Kỳ-hắn
Mã Gia Kỳ-hắn
"vậy cũng tốt"
Mã Gia Kỳ-hắn
Mã Gia Kỳ-hắn
"món đồ chơi này không biết dùng tốt không, mà thấy hơi ngốc rồi đấy" *khẽ cười*
Mã Gia Kỳ-hắn
Mã Gia Kỳ-hắn
*rò xét nhà cậu*
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
*lon ton chạy ra*
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
chú đợi lâu không ạ?
Mã Gia Kỳ-hắn
Mã Gia Kỳ-hắn
không
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
cảm ơn chú vì đã giúp cháu, chú uống nước đi ạ
Mã Gia Kỳ-hắn
Mã Gia Kỳ-hắn
có bỏ gì vào đây không?
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
có ạ!!
Mã Gia Kỳ-hắn
Mã Gia Kỳ-hắn
*cau mày* nhóc bỏ gì vào?
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
thì có nước ạ *ngoan ngoãn trả lời*
Mã Gia Kỳ-hắn
Mã Gia Kỳ-hắn
....
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
ơ chú sao thế ạ..mẹ cháu hay bảo khách đến nhà thì phải mời nước chứ ạ
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
bộ chuyện này chú cũng không biết sao?
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
*lắc lắc ngón tay* gà quá nhaaa
Mã Gia Kỳ-hắn
Mã Gia Kỳ-hắn
..?
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
ủa mà chú nhiu tuổi òi dạ *uống nước*
Mã Gia Kỳ-hắn
Mã Gia Kỳ-hắn
38!
bất ngờ, cậu bị sặc - khẽ ho khan vài tiếng, người hơi khom xuống. Nước bắn tung tóe làm ướt hết phần ngực áo. Chiếc áo cậu mặc vốn đã mỏng giờ lại còn dính sát vào cơ thể để lộ phần xương quai xanh gợi cảm và một thoáng ngực trầm ướt át
cậu chẳng để ý gì, chỉ đưa tay lau miệng, gương mặt hơi ửng đỏ vì ngượng
còn hắn ngồi ngay cạnh đó nhìn đến ngẩn người, cổ họng khẽ nuốt khan, ánh mắt dán chặt vào người cậu. Lạnh lùng, im lặng nhưng đầy sự kìm nén như thú săn mồi, ánh nhìn dần tối lại, dõi theo từng nhất cử nhất động của cậu - từ cách cậu ngượng ngùng đến khoảnh khắc cậu cúi xuống lau phần áo ướt
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
aa cháu không phải chê chú già đâu
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
chỉ là cháu không ngờ chú lớn tuổi đến mức đấy...
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
lúc chú học đại học cháu còn chưa ra đời nữa..
Mã Gia Kỳ-hắn
Mã Gia Kỳ-hắn
*đứng dậy bỏ đi* ngủ sớm đi!
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
aa vâng ạ..
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
"không lẽ mình nói gì khiến chú ấy giận hả ta?"
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
hoi kệ, lên thay quần áo òi đi ngủ z
NovelToon
[đồ cậu mặc]
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
yaaa giường ơi anh tới đâyyy
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
*phi lên giường*
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
đã quá đi..
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
buồn ngủ quá *lim dim mắt*
---một lúc sau---
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
💤*ngủ say*
căn phòng im ắng, chỉ có ánh sáng mờ mờ từ đèn ngủ hắt lên khuôn mặt đang ngủ say của cậu. Mái tóc cậu rũ xuống trán, hơi thở đều đặn, khóe môi khẽ cong như đang mơ điều gì đó rất dễ chịu
*cạch* - Tiếng cửa phòng khẽ mở. Tiếng lạch cạch nhỏ đến mức gần như hòa vào tiếng gió máy điều hòa. Hắn bước vào, từng bước chậm rãi nhưng chắc chắn, dáng người cao lớn như nuốt trọn cả bóng tối sau lưng. Khuôn hàm góc cạnh, đôi mắt sâu thẳm ánh lên tia tối tăm, khao khát bị kìm nén đến mức gần như méo mó
hắn tiến lại gần - mỗi bước chân kaf một nhịp đập nghẹn lại trong lồng ngực. Hắn ngồi xuống ngay bên cạnh cậu, kéo nhẹ chăn xuống. Đôi môi khẽ nhếch lên
Mã Gia Kỳ-hắn
Mã Gia Kỳ-hắn
em thật sự...không biết bản thân đang gặp nguy hiểm tới mức nào à?
hắn khẽ thì thầm, giọng trầm khàn đầy ẩn nhẫn. Ngón tay thon dài của hắn lướt dọc từ cổ xuống xương vai cậu, như đang đánh dấu một món đồ đã thuộc về mình. Một tay khác chống lên mép giường, giam chặt cậu giữa vòng tay mình mà dù cậu có tỉnh cũng khó thoát ra được
Mã Gia Kỳ-hắn
Mã Gia Kỳ-hắn
ngủ say đến vậy...nếu là người khác thì sao đây?
hắn cúi xuống, chóp mũi chạm vào gáy cậu, hít lấy mùi hương trên cơ thể cậu
Mã Gia Kỳ-hắn
Mã Gia Kỳ-hắn
nhưng không sao..dù là ai thì cũng chẳng thể có được cậu ngoài tôi
khoảnh khắc đó ánh mắt hắn tối sầm, vừa ghen tuông với cả thế giới, vừa dịu dàng đến lạ - như một con thú săn mồi chỉ dành duy nhất sự dịu dàng cho con mồi mình đã chọn từ lâu
Mã Gia Kỳ-hắn
Mã Gia Kỳ-hắn
trưởng thành hơn rồi nhỉ? haiz xem như món quà gặp lại, tha cho em đêm nay vậy
Mã Gia Kỳ-hắn
Mã Gia Kỳ-hắn
nhưng những đêm hôm sau không còn may mắn như vậy nữa đâu! Tiểu Trân Châu
Mã Gia Kỳ-hắn
Mã Gia Kỳ-hắn
*hôn vào gáy cổ cậu*
------------------------
tác giả💜💛
tác giả💜💛
khặc khặc khặc khặc khặc
tác giả💜💛
tác giả💜💛
viết chap này mà tui muốn hóa thú luôn
tác giả💜💛
tác giả💜💛
ối dồi ôi, iem sướng quá, iem sướng quá điii
tác giả💜💛
tác giả💜💛
há há há há

giúp bạn thân tán chú hàng xóm

'công chúa xin hãy nhấc máy công chúa đang làm gì dợ? công chúa không nhấc máy công chúa đang ở đâu dị? .....' *tiếng chuông điện thoại của cậu*
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
hưm..*mơ màng*
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
*tắt báo thức*
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
ây da..sao người mệt thế nhỉ? bộ tối qua bị bóng đè hả ta *xoa lưng*
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
mình nhớ mình ngủ ngon lắm mà
*RẦM*
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
*giật mình* ối mẹ ơi
Trường An-y
Trường An-y
thằng chó!!!! *đạp cửa xông vào*
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
Đại An hả..*thở phào*
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
làm tớ giật hết cả mình
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
còn tưởng trộm nữa chớ
Trường An-y
Trường An-y
sao mày bảo tới nơi là gọi cho tao mà!! làm tao hôm qua đợi mày suốt
Trường An-y
Trường An-y
*leo lên giường nằm ôm cậu* biết tao nhớ mày lắm không..hưmm~
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
haha buông tớ ra đi
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
cậu nặng lắm rồi đó, đè chết tớ rồi
Trường An-y
Trường An-y
mới mấy năm không gặp mà mày đã chê tao rồi *bĩu môi*
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
đúng ời, chê cậu đó
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
ai bảo ăn nhiều, giờ sắp mập thành heo rồi
Trường An-y
Trường An-y
*ngồi phắt dậy* gì cơ?? ông đây mà mập á??
Trường An-y
Trường An-y
đây là cơ đấy!! cơ bắp đấy
Trường An-y
Trường An-y
còn hơn mày con trai gì mà gầy thế không biết
Trường An-y
Trường An-y
*nhéo mũi cậu* phải ăn nhiều lên, béo mới đẹp
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
mà này, cậu buông tớ ra đi
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
tớ còn thay quần áo nữa
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
không phải hôm nay là ngày nhập học sao
Trường An-y
Trường An-y
ờ ha..quên mất *cười ngượng*
'cạch' *Tiếng khóa cửa nhà*
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
ủa bộ cậu không định đi học hả, sao đứng ngơ z
Trường An-y
Trường An-y
*thẫn thờ* Tiểu Đinh, tao nghĩ tao biết yêu rồi
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
hả????? *ngơ*
Trường An-y
Trường An-y
*chỉ tay* người đàn ông bên kia đẹp trai quá...ôi đây chính là tình yêu đích thực của đời tao rồi
nghe Trường An nói thì cậu cũng ngơ ngác nhìn theo phía y chỉ tay, quay đầu lại thấy hắn đang đứng ở đó. Cậu nghĩ thầm:
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
"chú ấy đẹp trai như vậy, nhiều người thích là phải"
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
cậu thích chú ấy sao? hêh chú ấy là hàng xóm tớ đó
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
có gì alo tớ một tiếng, chắc chắn sẽ giúp cậu tán đổ chú ấy
Trường An-y
Trường An-y
shiiii ba
Trường An-y
Trường An-y
thật hả??
Trường An-y
Trường An-y
ôi yêu bạn tôi quá đi *ôm chặt cậu*
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
haha buông tớ ra..ngạt thở chết đi được *vỗ lưng y*
cậu và y lúc này không để ý đang có một thứ đáng sợ gì đó nhìn chằm chằm vào mình
hắn đứng đó, sát vách nhà cậu như một kẻ ngoài rìa. Đôi đồng tử ấy chuyển thành một màu lạnh đến ghê người. Ánh mắt ấy...như một con mãnh thú, không giận dữ ồn ào. Chỉ là thứ im lặng chết chóc, ghen tuông trộn lẫn sự chiếm hữu điên cuồng bị kìm nén tới cực hạn
Mã Gia Kỳ-hắn
Mã Gia Kỳ-hắn
"tay cậu ta...chạm vào em"
ý nghĩ ấy thôi cũng khiến từng tế bào trong hắn phát điên. Nhưng hắn bước đến, không nói gì. Chỉ đứng đó, thu ánh mắt mình lại như một lưỡi dao mỏng, cắm thẳng vào người ngây thơ đang cười kia - như thể đang dán nhãn:
Mã Gia Kỳ-hắn
Mã Gia Kỳ-hắn
"em là của tôi. Cả cơ thể, ánh mắt, nụ cười - đều là của tôi. Không ai được phép động vào!"
lúc này cậu mới cảm nhận được sự hiện diện của hắn đang rất gần, bất chợt ngoảnh đầu lại nhìn thì thấy hắn đang đứng bất thình lình ngay đằng sau
Mã Gia Kỳ-hắn
Mã Gia Kỳ-hắn
ngủ ngon không?
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
cháu có ạ
Mã Gia Kỳ-hắn
Mã Gia Kỳ-hắn
vậy được rồi!
Giang Viễn-anh
Giang Viễn-anh
Ngài Mã, chúng ta đi được rồi chứ ạ? Ngài đứng nhìn cậu bé đó cũng được 15p rồi đấy ạ *nói nhỏ*
Mã Gia Kỳ-hắn
Mã Gia Kỳ-hắn
...
Mã Gia Kỳ-hắn
Mã Gia Kỳ-hắn
tôi đi trước!
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
aa chú đi cẩn thận ạ *cúi người chào*
Mã Gia Kỳ-hắn
Mã Gia Kỳ-hắn
*bước lên xe*
Giang Viễn-anh
Giang Viễn-anh
*theo sau hắn*
Trường An-y
Trường An-y
oaaaa anh ấy
Trường An-y
Trường An-y
soái quá đi, huhu mỹ nam lòng taooo *ôm tim*
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
chú ấy tốt lắm đó, tối qua còn giúp tao mang vali vào nhà nữa
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
mày phải biết giữ kĩ chú ấy vào nhaaa, hông thôi người ta cướp mất đó *vỗ vai y*
Trường An-y
Trường An-y
tất nhiên rồii, người mà tao đã ngắm
Trường An-y
Trường An-y
chỉ có thể thuộc về tao!!
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
oaaa oách xà lách lắm luôn *giơ like*
Trường An-y
Trường An-y
đi, nhóc chỉ anh tán anh ấy
Trường An-y
Trường An-y
anh sẽ bao nhóc bữa ăn *khoác vai cậu*
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
hở? tán gì cơ? *ngơ ngác hỏi*
Trường An-y
Trường An-y
ôi đệt..suýt quên mày là đứa mù tịt trong truyện tình cảm
Trường An-y
Trường An-y
nhóc chỉ cần
Trường An-y
Trường An-y
xin phương thức liên lạc của anh ấy cho anh là được rồi
Trường An-y
Trường An-y
nhờ vào nhóc đấy nhé! *xoa đầu cậu*
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
aa biết ời, nhưng mà cậu cũng đừng xoa đầu tớ nữa
Đinh Trình Hâm-cậu
Đinh Trình Hâm-cậu
rối hết tóc òi nè *chỉnh lại tóc*

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play