Nguyên × Hằng – Chúng Ta Gặp Nhau Mỗi Kiếp
Tập 1: Người Mình Không Thể Quên
[Chat riêng – Hằng 🍂 ↔ Nguyên ☁️]
Trương Quế Nguyên
Ê, hôm nay bạn nhìn tui 3 lần trong giờ Văn đúng không?
Trần Dịch Hằng
Ai thèm nhìn??? Tui đang nhìn ra cửa sổ, ông ngồi ngay đó mà tự tưởng tượng.
Trương Quế Nguyên
Ừm. Mắt bạn nhìn tui, lòng bà nhìn người khác? :))
Trần Dịch Hằng
Ủa alo??? Tự nhiên nhắn làm gì vậy?
Trương Quế Nguyên
Tui có chuyện muốn hỏi. Bạn có từng nằm mơ thấy… một ngọn đồi, gió thổi mạnh, và có người gọi tên bạn— không phải “Hằng”, mà là “Dịch Hằng”?
Trần Dịch Hằng
…
Sao ông biết?
[Nhóm chat: Lớp 11A2 – Hóng drama phát 😭]
Tả Kỳ Hàm
Tui nói nghe, dạo này Nguyên với Hằng có gì đó á 😳
Dương Bác văn
Ủa chứ không phải 2 đứa đó từng là bạn thân hồi cấp 2 à?
Tả Kỳ Hàm
Từng, rồi nghỉ chơi. Mà giờ lại cứ như phim “Yêu lại từ đầu”, mới ghê.
Trương Quế Nguyên
Tui tìm hiểu rồi. “Dịch Hằng” là tên của một người đã sống… cách đây 400 năm. Và tui… từng là người bên cạnh bạn .
Trần Dịch Hằng
Chuyện này không thể nào là trùng hợp. Bà ngoại tui từng kể… giấc mơ có thể là ký ức chưa hoàn thành.
Trương Quế Nguyên
Nếu vậy… lần này, tui sẽ không để bà chết một mình trong giấc mơ đó nữa.
📌 Tập 1 kết thúc với sự kết nối kỳ lạ giữa hai người tưởng như chỉ là bạn cùng lớp – nhưng lại mang theo mối duyên sâu sắc từ kiếp trước, còn chưa kết thúc.
Tg cuteee
Bộ thứ 3 nè mấy cô
Tg cuteee
Nhớ ủng hộ tg á nhen
Tg cuteee
Mà dạo này tg ít ra chap quaa
Tg cuteee
Lí do là tg ăn nằm bấm điện thoại suốt ngày
Tg cuteee
Lười ra chap cho mấy cô đó
Tg cuteee
Tâm sự tí ngủ nhenn
Tg cuteee
Cho hỏi chút nè ai đu otp YuanRui kh z
Tg cuteee
Tg bây giờ mới đu otp YuanRui
Tg cuteee
Cả HengRui nữa cơ
Tập 2: Năm đó, chúng ta đã mất nhau như thế nào?
[Tin nhắn riêng – Hằng 🍂 ↔ Nguyên ☁️]
Trần Dịch Hằng
Tui thử vẽ lại nơi tui hay thấy trong mơ…
<ảnh gửi: bức tranh đồi cỏ, cây cầu gỗ, một ngôi miếu cũ>
Trương Quế Nguyên
Y hệt tui thấy luôn. Lúc bạn đứng trước miếu, mặc áo sơ mi , tóc mềm mại … bạn quay lại nhìn tui, rồi biến mất.
Trần Dịch Hằng
Tui cũng thấy ông…
Chạy đến, nhưng không kịp.
Rồi nghe ai đó nói:
“Trễ rồi. Kiếp này, các ngươi không được phép bên nhau.”
[Nhật ký Hằng 🍂 – Trang 17]
Nguyên không còn là “thằng bạn cùng lớp” nữa.
Mỗi lần cãi nhau, tui thấy lòng nặng như đã từng cãi vã rồi đánh mất nhau.
Cảm giác… đau rất cũ. Mà cũng rất thật.
Nếu thật sự từng yêu nhau ở kiếp trước, sao kiếp này lại phải gặp lại… để đau thêm lần nữa?
[Chat nhóm: Lớp 11A2 – Group ồn ào quá trời 😭]
Tả Kỳ Hàm
Tui đố mọi người, nếu có cơ hội yêu lại người từng bỏ rơi mình ở kiếp trước, mọi người có dám không?
Dương Bác văn
Không. Trừ phi người đó quay lại… để bù hết mọi thứ đã nợ tui.
Trương Quế Nguyên
(đã xem)
[Tin nhắn riêng – Nguyên ☁️ ↔ Hằng 🍂]
Trương Quế Nguyên
Hồi cấp 2, tui rời nhóm của cậu mà không nói gì.
Lúc đó, tui cũng mơ về đồi cỏ.
Tớ sợ cảm giác… càng gần cậu , càng sắp mất.
Trần Dịch Hằng
Vậy giờ sao? Lại chạy tiếp?
Trương Quế Nguyên
Không.
Lần này, tui muốn ở lại.
Dù có phải nhớ lại hết tất cả… kể cả đoạn cuối.
Tối đó, Hằng gửi cho Nguyên một bức tranh do cậu tự vẽ. Một ngọn đồi lộng gió, cây cầu gỗ bắc qua dòng suối, và một ngôi miếu cũ ẩn trong rừng trúc. Nguyên ngồi lặng đi trước màn hình.
Trương Quế Nguyên
“Y hệt tui mơ,” cậu nhắn, “cậu đứng đó, mặc áo trắng. Quay lại nhìn tớ rồi biến mất.”
Trần Dịch Hằng
Tớ cũng mơ như vậy. Nhưng còn nghe thấy một giọng nói… ‘Trễ rồi. Kiếp này, các ngươi không được phép bên nhau.’”
Trong lòng cả hai, có điều gì đó quen thuộc mà chẳng thể gọi tên. Hằng mở trang nhật ký, viết:
Trần Dịch Hằng
Mỗi lần nhìn Nguyên, tớ thấy đau. Không phải nỗi đau của hiện tại… mà là của một lần mất mát cũ. Như đã từng buông tay nhau, rất lâu rồi.”
Trương Quế Nguyên
Tớ xin lỗi, vì từng bỏ cậu lại, không lời. Nhưng lần này, tớ sẽ không chạy nữa. Kể cả nếu ký ức đó… là một bi kịch.”
Câu trả lời đến nhanh, chỉ bốn chữ:
“Vậy cùng nhớ lại.”
Tập 3: Lời nguyền dưới gốc cây trăng máu
Buổi trưa, sân trường yên tĩnh lạ thường. Tớ và cậu đi bộ dọc hành lang sau, nơi ít người qua lại. Ánh nắng xuyên qua tán cây già, rơi xuống nền đất loang lổ màu đỏ nhàn nhạt — như máu khô.
Tớ không nói gì. Tự nhiên tim đập nhanh, đầu nhói lên. Rồi… mọi thứ mờ đi. Trước mắt tớ là một hình ảnh: cậu quỳ dưới gốc cây, ôm lấy tớ, người tớ bê bết máu. Có tiếng hét, nghẹn lại, không thành lời.
Trương Quế Nguyên
Tớ choàng tỉnh. Cậu đã kịp đỡ lấy tớ khi chân tớ khuỵu xuống. Gương mặt cậu hoảng loạn thật sự, không còn vẻ trêu chọc thường ngày.
Trần Dịch Hằng
“Lại là… ký ức đó sao?” – cậu hỏi khẽ.
Trương Quế Nguyên
Tớ gật đầu. “Tớ thấy tớ bị trói dưới gốc cây này. Có ai đó niệm chú. Và… họ nói: ‘Nếu hai người trái mệnh yêu nhau, đời nào cũng sẽ mất nhau dưới ánh trăng máu.’”
Trần Dịch Hằng
//Cậu im lặng, nhìn lên tán lá. Nắng đỏ loang như máu trên vai áo trắng. Rồi cậu quay lại nhìn tớ, dứt khoát://
Trần Dịch Hằng
Tớ không quan tâm lời nguyền nào hết. Nếu thật sự tụi mình từng mất nhau, thì kiếp này — tớ sẽ không để điều đó lặp lại.”
Trương Quế Nguyên
Tớ bật cười. Nhưng không phải kiểu vui. Mắt tớ cay. “Cậu không sợ sao? Có thể… kết thúc không thay đổi được.”
Trần Dịch Hằng
Cậu nắm tay tớ. Ấm. Chắc.
Trương Quế Nguyên
Tớ sợ lắm. Nhưng nếu phải gục một lần nữa, tớ vẫn chọn gục cùng cậu.
Đêm hôm đó, trăng đỏ treo cao. Và ở sân sau trường, gốc cây ấy… bắt đầu nứt ra một đường nhỏ. Như đang thở.
📌 Tập 3 khép lại bằng sự đánh thức của một thế lực cũ — gốc cây cất giữ ký ức, máu, và định mệnh. Nguyên đã chọn ở lại. Nhưng ký ức chưa chắc đã để họ yên.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play