Hồng Trần Phủ Tro
Chương 1: Sự thật ẩn sau chiếc khăn tang
Diễm Trúc đứng giữa đám tang, tiếng khóc than của người khác như dội vào vách tường tâm hồn cô
Mọi thứ trở nên mờ ảo, chỉ có bàn tay Lam Tiên siết chặt tay cô là còn cảm nhận được
Đường Lam Tiên
(Nhẹ nhàng, giọng nghẹn lại)
Đường Lam Tiên
Diễm Trúc, cậu... cậu không sao chứ?
Viên Diễm Trúc
(Giọng trống rỗng)
Viên Diễm Trúc
Tớ không biết
Viên Diễm Trúc
Tớ không biết nữa
Đường Lam Tiên
Mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi
Viên Diễm Trúc
(Cười chua chát)
Viên Diễm Trúc
Tớ đứng đây, nhưng không còn là tớ nữa
Viên Diễm Trúc
Mẹ tớ... mẹ tớ nằm đó
Đường Lam Tiên
Tớ xin lỗi...
Đường Lam Tiên
Tớ chỉ muốn... muốn ở cạnh cậu thôi
Viên Diễm Trúc
Cảm ơn cậu
Viên Diễm Trúc
Cậu là người duy nhất nắm tay tớ lúc này
Một người phụ nữ trun niên với gương mặt trang điểm đậm, tiến lại gần, nhìn Diễm Trúc với vẻ thương hại
Người phụ nữ
Cô Trúc, thật tiếc cho gia đình
Người phụ nữ
Bà ấy ra đi đột ngột quá
Viên Diễm Trúc
(Gật đầu, giọng lạnh nhạt)
Người phụ nữ
(Bà ta nhìn xung quanh rồi cúi thấp, thì thầm)
Người phụ nữ
Nghe nói ba cô... cũng đang gặp chuyện rắc rối phải không?
Viên Diễm Trúc
(Siết chặt tay Lam Tiên)
Viên Diễm Trúc
Xin lỗi, tôi không muốn nói đến chuyện này
Người phụ nữ
Chỉ là... tôi thấy cô tội nghiệp quá
Người phụ nữ
Cha thì đang bị điều tra, mẹ thì mất...
Đường Lam Tiên
(Đứng chắn trước mặt Diễm Trúc, giọng dứt khoát)
Đường Lam Tiên
Cô ơi, cô nên để cho cô ấy được yên
Người phụ nữ
(Bị bất ngờ)
Người phụ nữ
Tôi... tôi chỉ là hỏi thăm thôi
Người phụ nữ
Thôi được, tôi đi đây
Bà ta quay lưng đi, nhưng ánh mắt liếc nhìn lại Diễm Trúc đầy sự tò mò và ác ý
Viên Diễm Trúc
(Thở hắt ra)
Viên Diễm Trúc
Cậu thấy không, Lam Tiên?
Viên Diễm Trúc
Người ta đến đây không phải vì mẹ tớ
Viên Diễm Trúc
Họ đến vì những câu chuyện phiếm, vì sự tò mò
Đường Lam Tiên
Mặc kệ họ đi
Đường Lam Tiên
Tớ ở đây với cậu
Viên Diễm Trúc
(Nước mắt chực trào)
Viên Diễm Trúc
Tớ sợ mình sẽ mất tất cả
Đường Lam Tiên
Sẽ không đâu
Đường Lam Tiên
Cậu còn có tớ, còn có anh hai cậu - Mặc Phi
Viên Diễm Trúc
Anh ấy bận lắm
Viên Diễm Trúc
Tớ không muốn làm phiền anh ấy
Đường Lam Tiên
Anh ấy sẽ không nghĩ vậy đâu
Viên Diễm Trúc
Cậu có biết không... cái chết của mẹ... thật kì lạ
Viên Diễm Trúc
Tớ không tin đó là một vụ tai nạn
Đường Lam Tiên
Diễm Trúc, cậu đừng suy nghĩ lung tung nữa
Đường Lam Tiên
Bác sĩ đã kết luận rồi mà
Viên Diễm Trúc
Tớ cảm thấy có điều gì đó không đúng
Viên Diễm Trúc
Tớ cảm thấy... có ai đó đang ẩn nấp trong bóng tối, chờ đợi chúng ta gục ngã
Đường Lam Tiên
(Ôm lấy Diễm Trúc)
Đường Lam Tiên
Đừng lo, dù thế nào đi nữa, tớ vẫn sẽ luôn bên cạnh cậu
Viên Diễm Trúc
(Thì thầm vào tai Lam Tiên)
Viên Diễm Trúc
Tớ sợ... sợ rằng... một ngày nào đó... ngay cả cậu cũng sẽ rời xa tớ
Đường Lam Tiên
(Siết chặt vòng tay)
Đường Lam Tiên
Không bao giờ
Chương 2: Tai nạn hay lời cảnh báo?
Đám tang kết thúc, Diễm Trúc ngồi trên xe, đầu óc quay cuồng
Lam Tiên ngồi bên cạnh, cố gắng trò chuyện để cô bớt căng thẳng
Đường Lam Tiên
Này, chúng ta đi ăn gì đó nhé
Đường Lam Tiên
Cậu đã nhịn đói cả ngày rồi
Viên Diễm Trúc
(Giọng mệt mỏi)
Viên Diễm Trúc
Tớ không muốn
Đường Lam Tiên
Tớ biết là cậu buồn, nhưng cậu phải ăn
Đường Lam Tiên
Nếu không mẹ cậu ở trên cao sẽ lo lắng lắm
Viên Diễm Trúc
Cậu đừng nhắc đến mẹ tớ nữa
Viên Diễm Trúc
Cậu càng nhắc, tớ càng thấy mình vô dụng
Đường Lam Tiên
Đừng nói vậy
Đường Lam Tiên
Cậu đã làm tốt lắm rồi
Chiếc xe bất ngờ thắng gấp
Một con chó lao qua đường, tài xế đánh lái đột ngột, khiến xe va vào dải phân cách
Cú va chạm không mạnh, nhưng Diễm Trúc vẫn bất tỉnh
Đường Lam Tiên
(Hoảng hốt)
Một người đàn ông cao lớn bước xuống từ chiếc xe đằng sau
Anh ta mặc áo blouse trắng, vội vàng mở cửa xe, kiểm tra tình trạng của Diễm Trúc
Mạch Vĩnh Trung
Cô ấy chỉ bất tỉnh thôi, không sao đâu
Mạch Vĩnh Trung
Cú va chạm không quá mạnh
Mạch Vĩnh Trung
Tôi là bác sĩ, cứ để tôi
Đường Lam Tiên
Cậu ấy... cậu ấy không sao thật chứ?
Mạch Vĩnh Trung
Cô ấy chỉ bị chấn động nhẹ
Mạch Vĩnh Trung
Cần đưa đến bệnh viện để kiểm tra kĩ hơn
Viên Diễm Trúc
(Mở mắt, nhìn người đàn ổng trước mặt)
Viên Diễm Trúc
Anh... anh là ai?
Mạch Vĩnh Trung
(Ánh mắt lạnh lùng, đầy căm hận)
Mạch Vĩnh Trung
Cô không cần biết
Mạch Vĩnh Trung
Chỉ cần biết là... cô nợ tôi một mạng
Đường Lam Tiên
Anh nói gì lạ vậy?
Đường Lam Tiên
Chúng tôi gặp tai nạn, anh giúp đỡ, thế thôi mà
Mạch Vĩnh Trung
Không đơn giản như vậy đâu
Viên Diễm Trúc
(Nhìn vào mắt anh ta)
Viên Diễm Trúc
Tôi cảm thấy... chúng ta đã từng gặp nhau ở đâu đó
Mạch Vĩnh Trung
(Cười nửa miệng)
Mạch Vĩnh Trung
Chắc cô nhầm
Mạch Vĩnh Trung
Một người như tôi... không đáng để cô nhớ
Viên Diễm Trúc
Ánh mắt anh... như muốn giết tôi vậy?
Mạch Vĩnh Trung
Cô nhạy cảm quá đấy
Đường Lam Tiên
Này, anh có ý gì vậy?
Đường Lam Tiên
Anh muốn giúp chúng tôi hay muốn gây sự?
Mạch Vĩnh Trung
(Hờ hững)
Mạch Vĩnh Trung
Tuỳ cô nghĩ
Mạch Vĩnh Trung
Nhưng cô nên đưa cô ấy đi bệnh viện
Anh ta quay lưng đi, nhưng Diễm Trúc vẫn cảm nhận được ánh mắt căm ghét đó
Cô nắm chặt tay Lam Tiên, giọng run rẩy
Viên Diễm Trúc
Tớ... tớ sợ người đó
Đường Lam Tiên
Tớ cũng thấy lạ
Đường Lam Tiên
Sao anh ta lại nói những điều đó?
Viên Diễm Trúc
Tớ không biết
Viên Diễm Trúc
Nhưng tớ có cảm giác... anh ta biết một bí mật nào đó về tớ
Download MangaToon APP on App Store and Google Play