Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Rhycap] Bạc Tình?

𓇼 ⋆.˚ 𓆉 𓆝Chap 1𓇼 ⋆.˚ 𓆝⋆.˚ 𓇼

Hphuongg
Hphuongg
\\ra hiệu bằng ánh mắt\\ // Hành động// * suy nghĩ* "thì thầm" ( dịch nghĩa) {Lưu ý}
Hphuongg
Hphuongg
Cảm ơn vì đã đọc truyện của tớ 💓
______𝖇𝖊𝖌𝖎𝖓______
Trên cánh đồng cỏ rộng lớn tiếng mấy đứa nhỏ vừa dắt trâu ra ăn cỏ vừa giỡn hớt vang vọng khắp nơi
Duy ( lúc nhỏ)
Duy ( lúc nhỏ)
An ơi chơi đuổi bắt với tao không
Thành An ( lúc nhỏ)
Thành An ( lúc nhỏ)
Có chứ
Thành An ( lúc nhỏ)
Thành An ( lúc nhỏ)
Mà tao chạy nhanh lắm đó mày mần gì mà bắt được
Duy ( lúc nhỏ)
Duy ( lúc nhỏ)
Để coi hứ // nhếch mép//
Pháp Kiều ( lúc nhỏ)
Pháp Kiều ( lúc nhỏ)
Kiều chơi nữa// lon ton chạy tới//
Thành An ( lúc nhỏ)
Thành An ( lúc nhỏ)
Rồi mày chạy kịp không mà đòi chơi với tụi tao
Pháp Kiều ( lúc nhỏ)
Pháp Kiều ( lúc nhỏ)
Được được mà Kiều chạy nhanh lắm á
Duy ( lúc nhỏ)
Duy ( lúc nhỏ)
Thôi cho Kiều chơi chung đi có tao với mày chơi cũng chán lắm
Thành An ( lúc nhỏ)
Thành An ( lúc nhỏ)
Cũng được mà ai bắt
Duy ( lúc nhỏ)
Duy ( lúc nhỏ)
Thì chơi kéo búa bao ai thua thì bắt
kết quả sao 3 lần chơi là
Pháp Kiều ( lúc nhỏ)
Pháp Kiều ( lúc nhỏ)
//Kéo //
Thành An ( lúc nhỏ)
Thành An ( lúc nhỏ)
// Kéo//
Duy ( lúc nhỏ)
Duy ( lúc nhỏ)
// Bao//
Thành An ( lúc nhỏ)
Thành An ( lúc nhỏ)
Duy thua rồi bắt tao đi// bỏ chạy//
Pháp Kiều ( lúc nhỏ)
Pháp Kiều ( lúc nhỏ)
// bỏ chạy hướng khác//
Duy ( lúc nhỏ)
Duy ( lúc nhỏ)
Mày đợi đó// dí theo An//
Thành An ( lúc nhỏ)
Thành An ( lúc nhỏ)
Mày không bắt được tao đâu
Duy ( lúc nhỏ)
Duy ( lúc nhỏ)
// túm áo An// Bắt được mày rồi
Duy ( lúc nhỏ)
Duy ( lúc nhỏ)
// Bỏ chạy//
Thành An ( lúc nhỏ)
Thành An ( lúc nhỏ)
// khựng//
Thành An ( lúc nhỏ)
Thành An ( lúc nhỏ)
// Chạy theo//
Thành An ( lúc nhỏ)
Thành An ( lúc nhỏ)
Mày đứng lại tao sẽ bắt được mày cho coi
Duy ( lúc nhỏ)
Duy ( lúc nhỏ)
Lêu lêu đứng lại cho mày bắt hả mơ đi
Cả ba rượt nhau chạy khắp cánh đồng thi thoảng bất cẩn va phải phải mấy con trâu làm nó hoảng nhả hết đám cỏ trong miệng ra mà bỏ chạy
nửa canh giờ sau
Thành An ( lúc nhỏ)
Thành An ( lúc nhỏ)
// thở hồng hộc//
Thành An ( lúc nhỏ)
Thành An ( lúc nhỏ)
Không chơi nữa tao mệt rồi
Duy ( lúc nhỏ)
Duy ( lúc nhỏ)
Lúc đầu nói cho dữ vô cuối cùng chả bắt được ai
Duy ( lúc nhỏ)
Duy ( lúc nhỏ)
Đúng là đồ nói nhiều mần ít mà
Thành An ( lúc nhỏ)
Thành An ( lúc nhỏ)
Không chơi với mày nữa tao đi về
Pháp Kiều ( lúc nhỏ)
Pháp Kiều ( lúc nhỏ)
Thôi Kiều về nha Duy
Duy ( lúc nhỏ)
Duy ( lúc nhỏ)
Ờ Duy cũng về không tía má rầy// dắt trâu về//
Hôm nào cũng thế An và Duy cứ chí chóe nhau mãi chẳng ai chịu nhường ai
Đôi lúc cãi nhau vì ài cái bánh đôi lúc chỉ vì An ăn nhiều hơn Duy một chút cả hai lại chí chóe mà cãi nhau
Kiều cố cản nhưng được lúc thì cả ba cùng cãi nhau luôn riết rồi Kiều cũng chẳng thèm cản làm gì mặc cho hai người đó cãi nhau đến khi chán thì thôi
Thế mà hôm sau cả ba lại tụm lại mà chơi tiếp
Thời gian cứ thế trôi ba người vẫn cứ thân thiết như tuy An và Duy không còn chí chóe với nhau nữa nhưng thi thoảng cả hai lại giận mà không nói chuyện với đối phương cả tuần làm người ở giữa như Kiều chẳng biết nên khóc hay nên cười
__________𝕰𝖓𝖉___________

𓇼 ⋆.˚ 𓆉 𓆝Chap 2 𓇼 ⋆.˚ 𓆝⋆.˚ 𓇼

Hphuongg
Hphuongg
\\ra hiệu bằng ánh mắt\\ // Hành động// * suy nghĩ* "thì thầm" ( dịch nghĩa) {Lưu ý}
Hphuongg
Hphuongg
Cảm ơn vì đã đọc truyện của tớ 💓
______𝖇𝖊𝖌𝖎𝖓______
10 năm sau
Duy, Kiều, An vừa tròn mười tám tuổi
Hôm đó cả ba rủ nhau qua nhà Duy ăn cơm vừa bước tới của Duy cảm thấy có gì đó rất lạ căn nhà hôm nay im ắng lạ thường
Hoàng Đức Duy( em)
Hoàng Đức Duy( em)
Má ơi An với Kiều qua tới rồi nè má
Hoàng Đức Duy( em)
Hoàng Đức Duy( em)
Má..má ơi
Mặc cho em gọi bao nhiêu căn nhà vẫn im ắng chẳng có tiếng phản hồi
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Có khi nào má mày đang mần ở nhà sau nên không nghe mày gọi hong
Hoàng Đức Duy( em)
Hoàng Đức Duy( em)
Chắc vậy// hơi hoảng bước vội vào nhà//
Pháp Kiều
Pháp Kiều
//Đi theo sau em //
Đặng Thành An
Đặng Thành An
// đi theo em//
Bụp!
Con cá em và đám bạn vừa câu được sáng nay bị em làm rơi xuống mặt đất phát ra một âm thanh khô khốc
Trước mặt em là bà Hoàng bà nằm đó cơ thể cứng đờ chẳng còn chút hơi thở
Hoàng Đức Duy( em)
Hoàng Đức Duy( em)
Má!!
Hoàng Đức Duy( em)
Hoàng Đức Duy( em)
// lao tới ôm bà Hoàng//
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Gì Hai !!! (mẹ Duy)
Pháp Kiều
Pháp Kiều
// chạy tới chỗ em//
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Đưa gì đi tới chỗ thầy lang nhanh đi
Hoàng Đức Duy( em)
Hoàng Đức Duy( em)
// Rung rẩy cùng An đỡ Bà Hoàng đi//
Pháp Kiều
Pháp Kiều
// đi theo sau//
Nhà thầy lang
Hoàng Đức Duy( em)
Hoàng Đức Duy( em)
Mẹ con...
Thầy lang
Thầy lang
Bà ấy mất rồi// cụp mắt xuống//
Hoàng Đức Duy( em)
Hoàng Đức Duy( em)
// quỳ sụp xuống//
Hoàng Đức Duy( em)
Hoàng Đức Duy( em)
// Òa khóc//
Hoàng Đức Duy( em)
Hoàng Đức Duy( em)
Má.. má ơi tại má giận con nên má mới giả bộ vậy thôi phải không má
Hoàng Đức Duy( em)
Hoàng Đức Duy( em)
Má còn khỏe lắm mà má ơi
Hoàng Đức Duy( em)
Hoàng Đức Duy( em)
Má dậy với con đi má con còn chưa kịp báo hiếu cho má mà má
Pháp Kiều
Pháp Kiều
//Đi tới chỗ em//
Pháp Kiều
Pháp Kiều
// Thở dài//Thôi mày đừng buồn nữa
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Gì hai đi rồi cũng coi như được thanh thản không phải chịu khổ nữa
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Kiều nói đúng đó mày cứ khóc như vậy gì sao yên lòng mà đi
Đặng Thành An
Đặng Thành An
// lau nước mắt//
Hoàng Đức Duy( em)
Hoàng Đức Duy( em)
// lấy tay áo lau nước mắt//
Hoàng Đức Duy( em)
Hoàng Đức Duy( em)
Ừ tao biết rồi
Hoàng Đức Duy( em)
Hoàng Đức Duy( em)
// ngước nhìn bà Hoàng//
Hoàng Đức Duy( em)
Hoàng Đức Duy( em)
Để con tiễn má lần cuối nhen má
Em đưa x.á.c bà Hoàng về an táng hàng xóm xung quanh cũng thấy thương mà qua phụ
Đám tang của má em gần như đông đủ chỉ duy một người là chẳng thấy mặt
Người đó là ông Hoàng là người em gọi bằng tía
Đến tận khuya khi tất cả đã về hết chỉ còn lại em là cái q.u.a.n t.à.i lạnh lẽo
Lúc này ông Hoàng mới chân nọ đá chân chiêu trở về
ông Hoàng
ông Hoàng
Nè mày làm gì mà ngồi đó đầu tóc bù xù thấy gớm vậy
Hoàng Đức Duy( em)
Hoàng Đức Duy( em)
Tía.. tía ơi má mất rồi tía// rưng rưng//
ông Hoàng
ông Hoàng
Có vậy cũng làm quá lên c.h.ế.t rồi thì đỡ một miệng ăn có sao
Hoàng Đức Duy( em)
Hoàng Đức Duy( em)
Tía sao tía nói vậy đó là má con là vợ tía đó // hơi to tiếng//
ông Hoàng
ông Hoàng
Thì sao mày đừng quên mày là con tao đó mày đừng có nhân cơ hội này mà trèo lên đầu tao ngồi
ông Hoàng
ông Hoàng
Thứ con cái hư đốn
ông Hoàng
ông Hoàng
// Bỏ vào trong//
Hoàng Đức Duy( em)
Hoàng Đức Duy( em)
// òa khóc//
Hoàng Đức Duy( em)
Hoàng Đức Duy( em)
Má ơi sao má không cho con theo với ở đây chẳng ai cần con nữa hết
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Tao cần// đi tới//
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Tao nữa
Hoàng Đức Duy( em)
Hoàng Đức Duy( em)
Sao..sao hai đứa bây chưa ngủ
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Thấy mày buồn tụi tao ngủ cũng chẳng yên
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Mà nè có gì buồn phải kể với tụi tao đó
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Đừng có suy nghĩ vẩn vơ rồi làm chuyện dại dột
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Mày mà có chuyện gì là tụi tao sống sao nổi
Hoàng Đức Duy( em)
Hoàng Đức Duy( em)
Tụi bây còn gia đình mà thiếu tao có sao đâu chứ
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Vậy sao được mày là gia đình của tụi tao mà
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Với nhà tao tan đàn xẻ nghé hết rồi chỉ còn lại tao với em tao thôi chứ còn ai đâu
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Còn nhà tao thì tía tao cũng mất rồi còn tao với má thôi
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Má tao già rồi chẳng biết sống được bao lâu chỉ còn tao với tụi bây nương nhau mà sống
Hoàng Đức Duy( em)
Hoàng Đức Duy( em)
// ngước mắt lên nhìn An và Kiều//
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Nên nhớ đừng có bỏ tụi tao đó nha
Hoàng Đức Duy( em)
Hoàng Đức Duy( em)
Ưm // gật đầu mạnh một cái//
Nói rồi cả ba mỉm cười mà nhìn nhau cả ba nói chuyện rom rả rồi thiếp đi lúc nào chẳng hay
Cái nét mộc mạc của người miền quê là thế họ sẵn sàng lấy nổi đau của mình ra để an ủi người khác dù trong lòng mình cũng chẳng khá hơn
__________𝕰𝖓𝖉___________

𓇼 ⋆.˚ 𓆉 𓆝Chap 3𓇼 ⋆.˚ 𓆝⋆.˚ 𓇼

Hphuongg
Hphuongg
\\ra hiệu bằng ánh mắt\\ // Hành động// * suy nghĩ* "thì thầm" ( dịch nghĩa) {Lưu ý}
Hphuongg
Hphuongg
Cảm ơn vì đã đọc truyện của tớ 💓
______𝖇𝖊𝖌𝖎𝖓______
Rồi ba ngày đưa tang nhanh chóng trôi qua
Hôm nào An và Kiều cũng điều qua phụ em miệng thì liên tục an ủi
Lòng em cũng dần vơi bớt đi nỗi buồn
Cứ nghĩ nhiêu đó đã là nỗi đau lớn lắm rồi thế mà ông trời lại nghiệt ngã mà một lần nữa xé rách trái tim vừa lành được một chút của em
Hoàng Đức Duy( em)
Hoàng Đức Duy( em)
// loay hoay nấu đồ ăn trong bếp//
Hoàng Đức Duy( em)
Hoàng Đức Duy( em)
// nhíu mày//
ở trước sân nhà cất lên tiếng mấy gã đàn ông và một tiếng của ai đó rất quen thuộc
Là ông Hoàng !
Nghĩ tới đó em lao ra sân như một mũi tên tới nơi em khẽ khựng lại
Trước mặt em là ông Hoàng đang quỳ rạp xuống xung quanh là ba bốn gã đàn ông mặt hung hãn
ông Hoàng
ông Hoàng
Tôi..xin các cậu đừng.. đừng gi.ế.t tôi
ông Hoàng
ông Hoàng
Tiền.. tiền tôi nợ bà hội
ông Hoàng
ông Hoàng
Tôi...tôi hứa vài ngày nữa sẽ trả tiền cho các cậu mà
Tư Hợi
Tư Hợi
Hứ // cười khẩy//
Tư Hợi
Tư Hợi
Mày nói câu đó bao nhiêu lần rồi mày nghĩ tao sẽ tin mày sao?
Hoàng Đức Duy( em)
Hoàng Đức Duy( em)
Tía.. có chuyện gì vậy tía
ông Hoàng
ông Hoàng
Duy..Duy con..con phải cứu tía tụi nó tụi nó muốn giet tía
Tư Hợi
Tư Hợi
Ồ là con của ông sao
Tư Hợi
Tư Hợi
// nhìn em từ trên xuống dưới//
Hoàng Đức Duy( em)
Hoàng Đức Duy( em)
// bất giác lùi lại cụp mắt xuống//
Tư Hợi
Tư Hợi
Trùng hợp nhà bà hội cũng đang thiếu người làm
Tư Hợi
Tư Hợi
// đá mắt cho ông Hoàng//
ông Hoàng
ông Hoàng
Được tôi..tôi sẽ bán nó cho bà hội cậu.. cậu phải tha cho tôi đó
Hoàng Đức Duy( em)
Hoàng Đức Duy( em)
Tía!!// bàng hoàng//
ông Hoàng
ông Hoàng
Nhưng bà hội có đồng ý với chuyện này không
Tư Hợi
Tư Hợi
Cái đó mày không cần quan tâm
Hoàng Đức Duy( em)
Hoàng Đức Duy( em)
Tía tía nỡ bán con sao tía
ông Hoàng
ông Hoàng
Mày im đi tao nuôi mày từ bé đến lớn giờ mày nên trả hiếu cho tao rồi
Hoàng Đức Duy( em)
Hoàng Đức Duy( em)
// bật khóc//
Hoàng Đức Duy( em)
Hoàng Đức Duy( em)
Được ! đây coi như lần cuối con trả hiếu cho tía
Hoàng Đức Duy( em)
Hoàng Đức Duy( em)
Con đi rồi tía nhớ giữ gìn sức khỏe..
ông Hoàng
ông Hoàng
Mày không cần dạy đời tao
ông Hoàng
ông Hoàng
Các người mau đem nó đi đi
Tư Hợi
Tư Hợi
// kéo em đi//
Hoàng Đức Duy( em)
Hoàng Đức Duy( em)
// cụp mắt xuống + đi theo Hợi//
___chuyển cảnh ___
Nhà Ông Hội Đồng Nguyễn
NovelToon
Minh họa NHĐN
Tư Hợi
Tư Hợi
Thưa bà thằng này bị cha nó bán đến đây để gánh nợ mời bà xem xét
Bà Nguyễn
Bà Nguyễn
// nâng mặt em lên//
Bà Nguyễn
Bà Nguyễn
Ừm cũng được dẫn nó đến chỗ bếp kêu Bà Tư chỉ nó việc phải làm
Bà Nguyễn
Bà Nguyễn
Rồi dạy nó mấy cái quy cửu trong nhà nữa
Tư Hợi
Tư Hợi
Dạ bà
Tư Hợi
Tư Hợi
//Kéo em đi//
__________𝕰𝖓𝖉___________

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play