Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ĐN Harry Potter] Khoảng Lặng Sau Phép Thuật

Chap 0 – Mỗi người một mẩu chuyện…

Cậu bé ấy ngồi một mình nơi cuối toa tàu, ánh mắt dõi theo những cơn mưa mờ kính. Không ai ngồi cạnh cậu, chẳng ai bắt chuyện. Nhưng nếu có ai đủ dũng cảm để lại gần, họ sẽ thấy cuốn sách trên tay cậu không mở — vì những mẩu chuyện thật sự đang diễn ra trong đầu.
Tác giả
Tác giả
Chào bạn, cảm ơn vì đã ghé qua!
Tác giả
Tác giả
Nếu bạn từng lướt qua một nhân vật trong Harry Potter và nghĩ: “Ước gì mình biết nhiều hơn về người này” — thì chuỗi truyện này là dành cho bạn. Đây sẽ là nơi gom góp những mẩu truyện ngắn, rất ngắn, về các nhân vật quen mặt (hoặc đôi khi không quen lắm) của thế giới phù thủy ấy.
Tác giả
Tác giả
Bạn sẽ tìm thấy ở đây một chút ngọt ngào, một chút buồn man mác, một vài pha dở khóc dở cười và cả những khoảng lặng bất ngờ. Có chap nhẹ nhàng như một tách trà ấm. Có chap lại hơi đau như một vết cào cũ. Có chap thì chỉ đơn giản là… khiến bạn mỉm cười.
Tác giả
Tác giả
Sẽ có mặt đầy đủ những cái tên thân quen như Harry, Hermione, Ron, Malfoy, thỉnh thoảng là Snape, đôi khi là Luna, thậm chí cả Tom Riddle hay một nhân vật mà bạn chưa từng quan tâm. Mình viết theo cảm xúc, nhưng nếu bạn để lại gợi ý, mình sẽ cân nhắc đưa người đó vào một chap riêng – như một lời cảm ơn.
Tác giả
Tác giả
Mỗi lượt tim, lượt lưu, bình luận đều là động lực rất lớn để mình tiếp tục viết. Nên nếu thấy thích, đừng ngại tương tác nha. Mình đọc hết bình luận đấy, hứa luôn!
Tác giả
Tác giả
Nhưng mà nói nhỏ thôi: kể cả khi truyện có flop thì mình vẫn viết. Vì mình yêu thế giới này, và hơn hết, mình tin rằng mỗi nhân vật – dù chỉ thoáng qua – cũng có một câu chuyện đáng được kể lại.
Tác giả
Tác giả
Mong mọi người ủng hộ truyện của mình!
Tác giả
Tác giả
Bạn nào muốn viết về nhân vật gì hay có ý tưởng gì thì cứ mạnh dạn bình luận cho mình biết nhé mình sẽ đọc sẽ cân nhắc và sẽ viết câu chuyện theo ý tưởng và sở thích của các bạn. Nói cỡ vậy mà không nhỏ nào bình luận là lên núi ở 🤗.
Lyra Wren
Lyra Wren
Lấy bừa nhỏ này làm nhân vật chính cho chap sau đi ha!

Hai tình yêu, một tiếng vọng

Lyra Wren
Lyra Wren
Cậu có nghĩ, chúng ta sẽ mãi bên nhau không?
Lyra Wren
Lyra Wren
/ Lyra ngước nhìn Cedric, ánh mắt ngây ngô của tuổi mười sáu /
Credic Diggory
Credic Diggory
/Cedric cười, dịu dàng như ánh nắng rơi trên vai áo/
Credic Diggory
Credic Diggory
Nếu em còn thích anh vào năm bảy, thì anh sẽ cầu hôn em trước sân trường luôn
Lyra Wren
Lyra Wren
/Cô bật cười, nhẹ đến mức chim trên cành cũng tưởng là gió/ Anh hứa đấy nhé?
Credic Diggory
Credic Diggory
Hứa
Nhưng anh không giữ lời
Vì Cedric Diggory… đã không còn sống tới năm bảy.
---
Lyra Wren
Lyra Wren
/Lyra đứng im trước bia mộ/
Chỉ có hoa tươi là còn giữ lời hứa với người đã khuất.
Lyra Wren
Lyra Wren
Em vẫn thích anh /cô nói khẽ/
Gió khẽ đẩy tóc cô ra sau, như một bàn tay vô hình vỗ về.
---
Lyra Wren
Lyra Wren
Còn lâu em mới cười nổi mấy trò đùa nhảm nhí đó
Lyra Wren
Lyra Wren
/Lyra cau mày, đẩy cái bánh ngọt hình con cóc ra khỏi bàn/
Fred Weasley
Fred Weasley
/Fred nhún vai, không buồn giấu tiếng cười/
Fred Weasley
Fred Weasley
Em nghĩ sao? Ít ra nó dễ thương hơn biểu cảm của em lúc ăn món trứng rán sáng nay.
Lyra Wren
Lyra Wren
Fred Weasley!
Anh vẫn cười. Luôn là người kéo cô ra khỏi bóng tối bằng những câu đùa tưởng như vô nghĩa
Fred Weasley
Fred Weasley
Em biết không, anh chỉ muốn là lý do khiến em mỉm cười… kể từ bây giờ.
Lyra Wren
Lyra Wren
/Cô im lặng một lúc, rồi khẽ tựa đầu vào vai anh/
Lyra Wren
Lyra Wren
/Chỉ vài giây sau đôi mắt cô đã đỏ hoe/ Anh ngốc lắm
Fred Weasley
Fred Weasley
/Fred nhếch môi/ Nhưng em cười rồi
---
Đêm trận chiến. Một tiếng nổ xé toạc không trung. Xác Fred nằm đó, nụ cười còn vương trên môi.
Lyra không hét. Cô không còn tiếng để hét nữa.
---
Lyra không khóc khi nhận tin Fred chết.
Cô chỉ ngồi lặng, tay nắm chặt mảnh giấy anh từng gấp thành con ếch và để lại trên bàn cô: “Đừng buồn nữa, vì hôm nay anh sẽ làm em cười.”
Nhưng kể từ ngày hôm đó… chẳng ai còn làm cô cười được nữa.
Cô không quên lời anh. Cô chỉ không còn đủ lý do để làm theo.
---
Chiều nay trời lại đổ mưa.
Lyra Wren
Lyra Wren
/Lyra đứng bên cửa sổ, nhìn những vệt nước chảy dài như dòng ký ức không dứt/
Cô đã từng yêu – không chỉ một người, mà là hai.
Một người dạy cô tin vào hạnh phúc, người còn lại… dạy cô cười trở lại khi thế giới đã đổ nát.
Và rồi, cả hai đều rời đi.
Cô không còn khóc nữa. Không phải vì hết đau, mà vì nước mắt cũng học cách mệt mỏi.
Người ta bảo thời gian sẽ chữa lành. Nhưng cô thì đã học cách sống cùng vết thương.
Lyra Wren
Lyra Wren
/Lyra ngẩng mặt lên, thì thầm như nói với gió/ Nếu có kiếp sau… đừng đến làm em cười nữa, nếu anh lại định bỏ đi.
Tình yêu của Lyra, Không tan biến. Nó chỉ lặng đi, như tiếng vọng cuối cùng vang lại trong một căn phòng trống.
> “Đừng buồn nữa, vì hôm nay anh sẽ làm em cười.”
> Anh dặn em đừng buồn. Nhưng anh lại rời đi, nên em buồn cả đời.

"Không ai nhớ người ở khán đài"

Mae Fairwyn
Mae Fairwyn
Anh có thấy em trong đám đông không?
Cô hỏi, giọng nhẹ như gió buổi chiều.
 Oliver Wood
Oliver Wood
/Oliver lau mồ hôi trên trán, cười rạng rỡ như mọi khi sau trận đấu/
 Oliver Wood
Oliver Wood
Làm sao mà không thấy chứ? Em luôn ngồi đúng chỗ đó – hàng ghế thứ ba bên trái, ngay sau cột cờ.
Mae Fairwyn
Mae Fairwyn
Ừ, chỗ đó gió mạnh lắm /Mae mỉm cười/ Nhưng em quen rồi
Cô không nói thêm rằng mình đã ngồi ở đó suốt bốn năm, lặng lẽ cổ vũ cho người đội trưởng nhà Gryffindor mà chẳng ai để ý đến cô. Cô không quá xinh xắn, chỉ có thể tạm gọi là hơi ưa nhìn, và dĩ nhiên… chẳng ai trong đội Quidditch nhớ tên cô.
Trừ Oliver
 Oliver Wood
Oliver Wood
/Anh là người duy nhất từng quay lại sau buổi tập, đưa cô một tách chocolate nóng/
 Oliver Wood
Oliver Wood
Cảm ơn vì đã cổ vũ. Anh thấy em đấy.
---
Họ gặp nhau nhiều hơn sau hôm đó. Không chính thức hẹn hò, không nắm tay nơi hành lang. Chỉ là những chiều sau buổi tập, Oliver ngồi xuống bên cạnh cô trên khán đài, đôi khi không nói gì, chỉ nhìn sân đấu vắng lặng.
Mae Fairwyn
Mae Fairwyn
Anh nghĩ sau này anh sẽ làm gì?
 Oliver Wood
Oliver Wood
Chơi Quidditch chuyên nghiệp/Oliver đáp không cần suy nghĩ/ Còn em?
Mae Fairwyn
Mae Fairwyn
Có thể sẽ làm việc ở Thư viện Hogwarts. Nơi duy nhất em thấy yên bình.
 Oliver Wood
Oliver Wood
Vậy khi anh trở lại trường, em sẽ ở đó chờ đúng không? /Anh hỏi, mắt ánh lên hy vọng/
Mae Fairwyn
Mae Fairwyn
/Mae cười. Cô không nói gì. Bởi cô biết anh sẽ không trở lại/
---
Chiến tranh đến. Tin tức lan truyền nhanh như cú Hedwig giữa đêm. Oliver thoát chết trong trận chiến Hogwarts. Mae cũng vậy.
Nhưng khi gặp lại, giữa tàn tích cháy xém và những hàng ghế gãy nát, Oliver không nhìn thấy cô. Anh đang ôm chầm lấy Katie Bell – người đồng đội cũ – đôi mắt rưng rưng, không giấu được xúc động.
Mae đứng xa, tay nắm chặt mép áo choàng.
Cô quay lưng đi.
---
Nhiều năm sau, người ta thấy một nữ thủ thư làm việc tại Hogwarts, luôn ngồi đúng một chỗ trong khán đài mỗi khi có trận Quidditch
Không ai nhớ tên cô. Không ai biết tại sao cô luôn chọn đúng hàng ghế thứ ba bên trái, sau cột cờ – dù bây giờ, Oliver Wood đã không còn ra sân nữa.
Cô cũng không buồn. Vì tình yêu, đôi khi không cần được thấy, chỉ cần tồn tại.
---
Một ngày trời thu, không còn tiếng bão lùa qua khán đài như xưa.
Mae Fairwyn
Mae Fairwyn
/Mae xếp lại sách trong thư viện, tay lướt nhẹ qua một cuốn “Chiến thuật phòng thủ Quidditch hiện đại”. Cô chợt khựng lại/
 Oliver Wood
Oliver Wood
/Giọng nói quen thuộc vang lên phía sau/ Em vẫn thích ngồi đúng chỗ đó.
Mae Fairwyn
Mae Fairwyn
/Cô quay đầu/
Là Oliver
Anh đứng đó, không còn mặc áo đấu, không còn là chàng trai rực lửa năm nào – mà là một người đàn ông trưởng thành, ánh mắt dày đặc thời gian.
Mae Fairwyn
Mae Fairwyn
/Mae khẽ cười/ Anh vẫn nhớ sao?
 Oliver Wood
Oliver Wood
/Oliver tiến lại, giọng trầm hơn nhưng chân thành như trước/ Làm sao quên được? Em là người duy nhất chưa từng vắng mặt trên khán đài năm đó.
Mae Fairwyn
Mae Fairwyn
/Mae không đáp. Cô chỉ gật đầu. Tim hơi siết lại/
 Oliver Wood
Oliver Wood
/Oliver nhìn cô, im lặng một lúc lâu. Rồi, như thể chờ suốt bao năm/ Anh đã thấy em rồi… chỉ là… lúc đó anh không biết mình nên giữ lấy.
Mae Fairwyn
Mae Fairwyn
Em không trách /Cô nói khẽ/ Em biết Quidditch là thế giới của anh.
 Oliver Wood
Oliver Wood
Nhưng em mới là người ở lại
Một khoảng lặng len vào giữa hai người. Qua khung cửa, sân Quidditch trống trơn trong nắng chiều.
 Oliver Wood
Oliver Wood
Muộn quá rồi phải không? /Oliver hỏi, ánh mắt dịu đi, nhưng vẫn tha thiết/
Mae Fairwyn
Mae Fairwyn
/Mae không trả lời ngay. Cô chỉ nhìn ra sân, khẽ nghiêng đầu, rồi nói/ Có những người, cả đời chỉ cần một lần được nhìn thấy… cũng là đủ.
 Oliver Wood
Oliver Wood
/Oliver cúi đầu/
Không có lời hứa, không có nắm tay.
Chỉ có hai người đứng trong thư viện cũ kỹ, giữa những cuốn sách và ký ức.
Một người từng đi qua ánh sáng. Một người đã ở lại trong bóng râm.
---
Ngày hôm sau, Oliver đến khán đài lần nữa
Ở hàng ghế thứ ba bên trái, sau cột cờ… chỉ còn một tấm khăn len gấp gọn, đặt ngay ngắn
 Oliver Wood
Oliver Wood
/Anh ngồi xuống cạnh nó, im lặng thật lâu/
Lần đầu tiên, anh nhận ra: Người ở lại… luôn là người yêu sâu nhất.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play