[Tokyo Revengers] Yêu
1.
một cụm từ hay bị nhầm lẫn chỉ bởi vì có quá nhiều tiểu thuyết ra đời, họ ví von rằng Bạch Nguyệt Quang sau khi trở về nước thì nối lại tình xưa với nam chính và sẽ trở thành một thử thách lớn đối với nữ chính
Aomi thầm nhớ lại, rồi thở dài não nề khi ngồi xem nhóm nam chính vừa bị "Bạch Nguyệt Quang" thuần hóa
Minamoto Aomi
*chà...và mình, tác giả của chính bộ truyện oái oăm này...*
Minamoto Aomi
vì lao lực mà chết...lại xuyên vào thân xác "Bạch Nguyệt Quang"
Sano Emma
tớ gọi mà chẳng nghe cậu đáp!
Minamoto Aomi
à...tớ có hơi lơ đãng một chút...
Sano Emma
nhìn mọi người vui vẻ thế này đúng là vui ghê!
Sano Emma
không biết tương lai sẽ thế nào nhỉ?
Minamoto Aomi
chắc là...cũng sẽ hạnh phúc chăng?
dựa vào cốt truyện mà mình viết nên, đến hiện tại là chưa lệch một cm nào
tức là...tương lai Aomi...
đúng là thế giới giả tưởng
nhưng rõ là đau đớn hơn khi nó lại do chính mình viết nên
Aomi không muốn chấp nhận thực tại này
nàng viết về nhân vật mà nàng yêu quý, họ có một Bạch Nguyệt Quang
người này ngăn cản được Kazutora
đỡ giúp Baji một nhát dao
và đỡ hẳn ba vết đạn cho Izana
cuối cùng, Bạch Nguyệt Quang theo như nàng viết đã chết trong vòng tay của Izana, mặc cho hắn gào khóc đến mức nào, sau này cũng chính hắn là kẻ khó đối phó nhất trong dàn nam chính
Minamoto Aomi
chà...dường như là do nhân quả báo ứng...
Minamoto Aomi
thế thì chỉ còn cách hoàn thành đúng vai trò...
Minamoto Aomi
nhưng...cho đến lần cuối với Izana, mình buộc phải sống
Minamoto Aomi
Izana...dừng lại có được không anh?
nàng cất tiếng hỏi Izana, khi anh chàng đang giúp nàng mang đôi cao gót
Izana có lẽ là nhân vật mà nàng yêu nhất trong chính bộ truyện tranh kia
thế cho nên, nàng mới muốn cứu, muốn viết nên kết thúc đẹp cho anh chàng
Kurokawa Izana
mày đang nói gì vậy?
Kurokawa Izana
dừng lại là dừng lại thế nào?
Minamoto Aomi
đừng...trả thù nữa
Minamoto Aomi
cũng đừng ôm nỗi hận với nhà Sano có được không anh?
Aomi hỏi, đáy mắt sớm đã phủ một tầng sương mờ, sống mũi nàng cay xè vì xót xa, nàng thương Izana lắm...
Kurokawa Izana
đến cả mày cũng muốn theo phe bọn nó à?
Kurokawa Izana
đủ rồi Aomi
Kurokawa Izana
đừng đến gặp tao thêm lần nào nữa
Izana nhìn vào mắt nàng rồi nói, hệt như một mệnh lệnh buộc phải tuân theo
nhưng Aomi sẽ không chấp nhận
Minamoto Aomi
nếu em cứ cố chấp thì sẽ thế nào?
Minamoto Aomi
em muốn...Izana sống hạnh phúc thôi...
câu cuối cùng Aomi nói, được bật ra trong nức nở
kể cả là đã từng viết nên câu chuyện của hai người
nàng vẫn chẳng thể ngừng xót xa về một cuộc đời đầy đau đớn
Izana bỏ đi mà chẳng ngoảnh đầu lại, có lẽ...
Aomi đến cửa hàng moto của anh cả nhà Sano
nàng quen thuộc đến mức chẳng cần nhìn đường
vài ba người thanh niên gật đầu chào nàng, Aomi khẽ đáp lại
nơi đó Shinichirou đang hăng say làm việc, làm cái nghề mà anh ấy yêu
Sano Shinichirou
Aomi-chan?
Sano Shinichirou
em đến chơi à
Sano Shinichirou
ngồi đấy chờ anh một chút nhé
Minamoto Aomi
anh cứ làm đi, em ngồi đây một lát sẽ đi ngay ấy mà
Sano Shinichirou
sao lại đi ngay?
Minamoto Aomi
*vì em có việc cần làm...*
câu nói đó Aomi chỉ nói thầm trong lòng
Minamoto Aomi
Shinichirou...có thể mang Izana về không?
Shinichirou, người vừa được nhắc tên giật mình, sao nàng lại biết?
Minamoto Aomi
Izana...muốn trả thù...
lòng anh cũng rối rắm như tơ vò vì chẳng biết làm sao để đối mặt với Izana
thấy người kia không đáp lời, Aomi đứng dậy rồi rời đi
2.
Minamoto Aomi
cho dù có sửa kịch bản đến rối tung rối mù...mệnh cũng là do ta quyết định
và rồi Aomi âm thầm lên kế hoạch phá bỏ dòng thời gian của chính mình
Aomi đến nơi mà Mikey thường lui tới, quả thật anh chàng đã ở đây
Sano Manjirou [Mikey]
Aomi?
Minamoto Aomi
em cũng ngồi đây có được không?
mặc dù bằng tuổi, nhưng từ bé đến lớn sớm đã quen gọi Mikey bằng anh
Sano Manjirou [Mikey]
[gật đầu]
thấy được sự đồng ý, Aomi ngồi cạnh Mikey
Sano Manjirou [Mikey]
hửm?
Minamoto Aomi
mang Izana về có được không?
Mikey nhìn sang Aomi, người đang nhìn xa xăm ra mặt biển tĩnh lặng
chuyện về Izana, chẳng có mấy người có thể biết đến, thế mà Aomi lại bảo hắn mang Izana về
nàng đang đùa với hắn sao?
Sano Manjirou [Mikey]
Izana ghét anh...
Sano Manjirou [Mikey]
nhưng lời em nói là thế nào?
đặt ra một câu đầy nghi vấn, Mikey vẫn luôn quan sát Aomi từ đầu đến giờ
Aomi có mái tóc dài, xoăn nhẹ, màu vàng nhạt (gần như màu bạch kim), buông xõa mềm mại xuống vai và lưng, phần mái được tết gọn và uốn quanh đầu như một vòng vương miện, đây luôn là kiểu tóc quen thuộc của nàng
gương mặt nàng thanh tú, với làn da trắng hồng và đôi má ửng đỏ nhẹ, đôi mắt to tròn, màu xanh lam nhạt, ánh lên sự ngây thơ và mơ màng, đôi môi hồng nhạt, nhỏ nhắn, hơi hé mở như đang ngập ngừng điều gì đó
đối với Mikey mà nói, Aomi mang một nét âu cổ đầy hoài niệm, dường như là nàng chẳng thuộc về thế giới này
nhưng Mikey thì tham lam chiếm lấy
Minamoto Aomi
Manjirou, sau này mọi người phải sống thật tốt
Minamoto Aomi
Manjirou nhất định phải cùng mọi người lớn lên
Minamoto Aomi
làm những việc mà mình muốn làm
Minamoto Aomi
nhưng đừng trở thành kiểu người mà bản thân mình ghét
Minamoto Aomi
em...yêu Manjirou và mọi người
Aomi nhìn vào mắt Mikey rồi nói
3.
cho đến khi trông thấy Aomi toàn thân đầy máu nằm trong tay Izana thì Mikey mới nhớ rõ lời nàng nói ngày đó
rõ ràng thì nó như là niềm trăn trở cuối cùng của nàng vậy
Minamoto Aomi
*đau thật đấy...*
chẳng còn hơi sức mà nói chuyện, nàng vừa đỡ cho Izana ba phát đạn vào người, lại bấu víu vào tay hắn rồi nói rằng, hắn nhất định đừng đuổi theo Kisaki
khi linh hồn Aomi rời khỏi thể xác, thế mà lại mở ra cho mình hai lựa chọn
một là rời khỏi nơi này rồi đến thế giới khác
hai là Aomi có thể sửa đổi một đoạn trong chính tác phẩm của nàng
Minamoto Aomi
đương nhiên...lựa chọn thứ 2
Aomi còn quá nhiều lưu luyến
và...nàng chọn cách sửa lại kết cục của chính mình
2 năm sau, Aomi đặt chân xuống máy bay về lại Nhật Bản yêu quý
Minamoto Aomi
chà...giờ thì mình trông như Bạch Nguyệt Quang về nước nhỉ...
năm đó, chẳng ai biết Aomi thực ra là còn sống hay đã chết, họ chỉ nhớ như in, Aomi nằm trong vòng tay Izana đã hoàn toàn tắt thở
vào lại trang cá nhân mà lâu rồi chính nàng cũng chẳng dám động tới, nhẹ nhàng đăng một tấm ảnh duy nhất, chẳng có caption, chỉ là để thông báo
thay lời muốn nói "em về rồi đây"
một ngôi nhà nhỏ mà ba mẹ để lại tại Yokohama
hồi bé nàng được gửi đến nhà Sano, nhưng rõ ràng, nơi này mới là nhà của nàng
Aomi thuê người dọn dẹp, vì nàng chẳng còn khỏe mạnh như xưa, nếu cố mà hít bụi bặm, nàng sẽ lại sớm đầu thai mất
từ sau ca phẩu thuật, Aomi mắc bệnh tim, chỉ bởi vì viên đạn năm đó suýt chút nữa là ngay tim nàng
Minamoto Aomi
chắc hẳn...là hiệu ứng cánh bướm ha
Aomi rời khỏi nhà với trang phục như trên, dự định sẽ đến cửa hàng tiện lợi gần nhà để mua chút đồ
vừa rời khỏi nhà, khi đang rảo bước trên đường nhỏ, Aomi nghe tiếng đánh nhau
chắc là một nhóm bất lương nào đó
hoàn toàn chẳng hề để tâm
Aomi bị va phải, nàng ngã nhào ra đất, phần vì bất ngờ, phần vì sau phẫu thuật, ông trời lấy đi hẳn 50 phần trăm sức mạnh của cơ thể nàng, hệt như chuông treo đầu gió
Minamoto Aomi
*chắc mình là Bạch Nguyệt Quang khổ nhất thế giới rồi...*
còn đang kẹt trong suy nghĩ thì có một người xuất hiện, rối rít đỡ Aomi lên rồi luôn miệng hỏi han nàng
Kakucho
có bị thương không?
giây phút Aomi ngẩng đầu để nhìn rõ là ai thì chết trân tại chỗ
không phải là không muốn gặp lại, chỉ là chưa phải thời điểm mà Aomi muốn
Kakucho hỏi, chất giọng còn có chút run run khó nói, chỉ thấy Aomi đối diện mình mím môi, hắn biết chính là nàng, và nàng vẫn còn sống
Kakucho chẳng đợi lâu, cánh tay còn đang đỡ lấy Aomi vòng ra sau lưng, đặt ngay eo rồi gắt gao ôm nàng vào lòng
đúng là Aomi rồi, cái người tưởng chừng đã chết đấy
Kakucho lẩm bẩm tên nàng, cứ lặp đi lặp lại như chẳng tin đây là sự thật
Minamoto Aomi
*sớm một chút...có lẽ cũng không sao*
và rồi, Aomi đưa tay lên, ôm lấy Kakucho, đồng thời vỗ nhẹ lưng anh chàng tựa hồ như đang an ủi
vai Kakucho khẽ run rẩy, mặt lại vùi sâu vào cổ Aomi, cậu chàng nhớ em, dù là mơ đi chăng nữa, Kakucho đã luôn mơ về cái ngày trùng phùng vô số lần
Kakucho
Aomi...có phải là em không?
Minamoto Aomi
*khó thở quá...*
Minamoto Aomi
là em...em về rồi
Kakucho cứ ôm dính lấy Aomi như thế, cho đến khi nàng trông thấy một người mặc bang phục Thiên Trúc tiến đến, có lẽ là thành viên trong bang
cậu kia lên tiếng, Kakucho cũng buông tay, lại chuyển sang nắm chặt lấy tay nàng, như thể sợ Aomi biến mất lần nữa
Kakucho
nhiệm vụ hoàn thành
nhóm người rời đi, Kakucho xoay người lại để nhìn Aomi rõ hơn, chỉ thấy mặt mũi dần trở nên trắng bệch, hô hấp dần dần khó khăn và Kakucho phát hoảng
Kakucho
[bế bổng nàng lên]
Minamoto Aomi
*chết tiệt...cái bệnh này...*
Aomi cố gắng hít thở, Kakucho đặt nàng dưới bóng cây xanh, lại chạy đi đâu đó chẳng rõ
phía này, Aomi lục tìm hộp thuốc trong túi xách, gắng gượng một lát, nàng nuốt trọn viên thuốc đắng ngắt vào trong, cái mùi đăng đắng thé thé xộc lên cánh mùi, dường như là ngay lập tức Aomi trở nên buồn nôn
may mắn thay, Kakucho quay lại, trên tay là chai nước suối, được rồi, nó cần cho Aomi vào lúc này
đỡ nàng uống nước xong xuôi
Kakucho lúc này mới dám thở phào khi Aomi có vẻ đã ổn lại
Minamoto Aomi
*bệnh tim gì mà kì lạ thật đấy...đúng là tiểu thuyết giả tưởng*
Minamoto Aomi
*nhưng vào vai nhân vật rồi mới thấy...đúng là đau đớn ghê...*
Minamoto Aomi
*Thần Chết đứng cạnh mình rồi này...*
Kakucho
có thấy khỏe hơn chưa?
Kakucho
còn đau ở đâu nữa không hửm?
Minamoto Aomi
em không sao...cảm ơn anh, Kakucho
Aomi với gương mặt nhợt nhạt, trên trán là lấm tấm mồ hôi, vẻ đau đớn vẫn thoáng qua mặt nàng, thế mà lại cười với Kakucho
lúc này đây, cậu chàng chẳng dám hỏi chuyện năm đó, chỉ nhất quyết đưa nàng về nhà
Download MangaToon APP on App Store and Google Play