Gwi-Nam, Trời Mưa Đã Vơi Bớt Mùi Máu Tanh Trên Con Mắt Ấy Chưa?
Khởi đầu
Buổi sáng tinh mơ nọ, làn gió nhè nhẹ thổi qua khung cửa số, hơi se lạnh đánh thức cả cơn buồn ngủ của Ellen
Cơn buồn ngủ vẫn dai dẳng, là dư vị của những tháng ngày thức đêm khi còn mùa nghỉ đông buốt giá, là những đêm thức đến 2, 3 giờ cùng chiếc điện thoại đầy chữ trên màn ảnh
Ellen ủ rũ, lười biếng mở cửa tủ, cô cố gắng tìm cho mình bộ đồ tử tế nhất, nhưng kèm theo đó phải toát lên cái khít chất cá tính của mình
Ellen Vict
Mặc gì bây giờ ta..
Ellen Vict
*Cô thở dài, mắt nhìn lướt, đảo cả xung quanh tủ đồ để chắc chắn rằng lựa chọn của mình là tốt nhất. Nhấc được một cái, rồi lại bỏ lại*
Ellen Vict
*Cuối cùng, cô chọn cho mình chiếc quần baggy, áo jersey số 9-con số vừa là tháng sinh thần, vừa là sự yêu thích chặt chẽ từ thuở còn bé xíu.* Wooooah! Trông mình chất vãi
Ellen Vict
*Ngắm nghía cả một lúc, cô mới chịu nhấc lên chiếc cặp màu xanh lá đậm, sắc xanh đó là màu cô thích, cũng như là màu mà đuôi tóc cô nhuộm lại cả “trăm” lần*
Ngồi trên chiếc xe sang ấy, lòng vừa bồi hồi vừa háo hức, mà cũng vừa lo lắng cho chặng đường dài mà mình sẽ đồng hành phía trước
Vì vấn đề làm ăn của gia đình, Ellen buộc phải chia tay với nhiều bạn bè mà cô mến, vốn dĩ điều này đã là vòng tuần hoàn từ năm lớp 1, rồi là năm cấp 2, và rồi lại một lần nữa, nhưng- Điều này thật khó để phôi phai nỗi nhớ nhung trong cô đối với những người bạn ấy, nhưng, bất đắc dĩ là vậy.
Ellen được thả xuống trước cổng trường
Ellen Vict
Bai bố nha con đi học đây *Cô vẫy tay với nụ cười tươi tắn với người bố mà cô yêu quý nhất trần gian này*
Ellen Vict
Chà.. mình chúc bản thân mình một khởi đầu mới thật tốt đẹp ! *Cô tự tin bước vào trong trường, vừa đi, vừa ngắm nghía cả khoảng trường*
Vừa bước hẳn vào hành lang tầng 1 của trường, cô đã bị thu hút bởi tiếng reo hò khuôn siết, náo nhiệt mà đông đúc tại một chỗ bên tay trái. Có vẻ.. đó là một cuộc ẩu đả căng thẳng
Ellen Vict
Uây what the fuck.. *Cô lẩm bẩm với đôi mắt mở to vì bất ngờ, có lẽ là vì choáng ngợp trước ‘sự kiện hoành tráng’ mà các học sinh đã đón cô thế này* Nay trường mình có gì hot ghê ta..
Với bản tính hóng hớt, cô không chút dè chừng, không sợ hãi mình sẽ bị liên luỵ, trong đầu giờ đây chỉ loé lên tia sáng tò mò”chuyện gì mà căng thế nhỉ?”
Ellen Vict
*Nhanh chóng chạy lại gần đám đông, với chiểu cao đáng ấn tượng, cô dễ dàng quan sát toàn bộ sự việc phía trước*
Gwi-Nam
*Nắm cổ áo của Cheol-Soo, tay còn lại giơ thẳng lên với nắm đấm được siết chặt* Haaah.. Haha! *Hắn thở dốc vì mất sức, rồi lại cười phá lên*
Cheol-Soo
*Giương ánh mắt sợ hãi, đôi chân mềm nhũn cùng đôi tay run lẩy bẩy chống xuống sàn. Miệng phát ra tiếng ú ớ không rõ thành lời* A..Gwi..Tha..
Gwi-Nam
Sao cơ? Cheol-Soo? Mày muốn tao làm sao cơ? Bỏ cái tên Gwi-Nam của tao ra khỏi cái miệng dơ bẩn của mày đi thằng chó chết này.*Lại thêm một cú đấm mạnh, nhưng lần này là vào miệng*
Ellen Vict
Chà.. *Nghĩ thầm* Tên này có vẻ côn đồ quá nhỉ? Từng cú đấm của hắn.. chắc nịch luôn. Sao nhiều người reo hò cổ xuý quá vậy.. trùm trường sao?
Người da đen
Trông bạn lạ quá. Học sinh mới à? *Đặt tay lên vai Ellen, nhẹ giọng hỏi, tiện thể hơi xoay người cô để nhìn rõ mặt hơn*
Ellen Vict
À.. ừ. Người đang-
Người da đen
Nam sinh đang giáng những cú đấm uy lực kia á hả? Đó là Gwi-Nam. Còn người còn lại thì.. Cheol-Soo..Hắn là thú vui tiểu khiển của trùm khối.
Ellen Vict
Trùm khối? Ngầu thật
Cuối cùng thì Cheol-Soo cũng được tha, hôm nay hắn hơi hăng, nên thứ đọng lại chỉ là tiếng cười khúc khích đầy khinh miệt và khuôn mặt lấm lem máu và nước mắt ngồi tựa vào tường
Nhiều học sinh đã tản đi sau cuộc ẩu đả, nhưng, có mình Ellen là ‘không biết điều’.
Ellen Vict
*Nhanh chân chạy đến và bắt nhịp bước đi của Gwi-Nam và nhóm bạn của hắn* Anh.. là Gwi-Nam?
Gwi-Nam
*Vẫn bước từng bước đi đều, ngước mắt sang nhìn Ellen* Huh.. Ai đây? Học sinh mới à mà ăn mặc.. *Hắn khựng lại, có vẻ vì bắt mắt mà dừng lại, lướt từ trên xuống dưới người cô*
Ellen Vict
Vâng anh, em mới chuyển đến đây vì điều kiện gia đình làm ăn. Em chỉ muốn nói là.. anh ngầu quá trời luôn, lúc nãy từng cú đấm anh giáng lên mặt cậu bạn kia không thương tiếc, trông hắn thu mình lại thấy.. kkk. *Ellen khẽ cười khúc khích*
Gwi-Nam
Hah..Học sinh mới à.. Tên gì đây? Dám bắt chuyện với tôi cơ à? *Hắn cười đểu, khoanh tay lại và hơi cúi người khiêu khích*
Ellen Vict
Ellen. Ellen Vict ạ, em rất vui được làm quen với người tuyệt vời như anh! Em ngưỡng mộ anh lắm, dù chỉ mới được chiêm nghiệm một buổi đánh nhau nhỏ..
Gwi-Nam
Làm quen sao? Hah..
Người Trung Quốc
Hết rồi vợ Bang Sam Dih ơi 🥀
Sở thích
Gwi-Nam
*Cười khẩy đầy khinh miệt, hắn đứng thẳng trở lại, tay buông thõng* Làm quen ư? Cô nàng đây chắc chắn chứ?
Ellen Vict
*Mắt mở to, con ngươi ấy tròn vo như thể cô chẳng biết nguy hiểm đang ngay trước mắt mình. Chúng không đến từ sự ngây thơ, nhưng đến từ sự ngưỡng mộ và đầy vẻ hiếu động* Em chắc chắn chứ. Em tên là Ellen Vict! Anh có muốn-
Gwi-Nam
Im đi. *Khác với vẻ xấc xược thường ngày, giọng điệu của anh nhẹ nhàng hơn, nhưng chẳng kém cạnh phần lạnh lùng khuôn siết* Tôi chấp nhận em khen tôi đẹp, nhưng nên cân nhắc lại về việc ‘làm quen’ ngu xuẩn đó đấy.
Gwi-Nam bước đi trong tiếng cười khúc khích của đám bạn, đầy lời móc mỉa, trêu chọc anh về việc anh có đứa ‘fan girl’ ngốc nghếch ấy
Ellen Vict
Ô hay? *Cô lẩm bẩm, nhưng ánh mắt vẫn dõi theo không rời bóng lưng ấy* Cha này kì vậy ta
Xoay đến nhóm của Gwi-Nam
Hyeon-Ju
*Điếu thuốc vẫn trên miệng cô, nhưng được bỏ xuống chỉ để nói lời kháy đểu* Chà, Gwi-Nam! Em gái đó xinh đấy chứ? Nên tự hào vì tên như mày cũng có đứa theo đi, hahahaha!!
Park Chang-Hoon
Pffft *Phì cười, tay khoác vai Gwi-Nam rồi ghì chặt vào cạnh mình* Sao mà bằng tôi ? Park Chang-Hoon đây mới là nhiều em theo đây này
Gwi-Nam
Gái theo là cái đéo gì? Bố mày đéo quan tâm. *Tay vẫn đút chặt vào túi quần, để yên Chang-Hoon khoác vai hắn như thế* Còn cái thằng này, mày khiêm tốn lại chút đi.
Park Chang-Hoon
Gì chớ~ Tôi mà đi tán gái thì 10 em hết 11 em đổ đấy nhé? *Hắn cười lớn, tự tin với chính nhan sắc của mình* Có mà Hyeon-Ju cũng phải mềm nhũn ra ấy chứ
Hyeon-Ju
*Giữa hai ngón tay là điếu thuốc lá, miệng cô phì phèo khói thuốc nồng nặc, tiện thể phà vào mặt Chang-Hoon* Mơ đi con trai bé bỏng của mẹ.
Park Chang-Hoon
Này! Khụ khụ *Hắn ho sực sụa vì mùi khói thuốc* Lần sau hút loại nào thơm hơn chút đi! Nồng chết mất
Son Myeong Hwan
Thua tao hết!
Cả đám cười phá lên, dường như cuộc trò chuyện chẳng còn xoay quanh Ellen Vict nữa, nhưng..
Cô giáo
Trật tự nào, lớp chúng ta có học sinh mới chuyển đến từ XXX. Cô mong lớp mình sẽ giúp đỡ và đồng hành cùng bạn ấy nhé.
Ellen Vict
Yo yo! Chào anh em nhá tôi mới chuyển đến*Cô bước vào lớp với nụ cười rạng ngời trên mặt, hí hửng bước lên thềm và giơ lên ngón ‘like’, tay còn lại chống hông*
Ellen Vict
Mình là Ellen Vict, mới chuyển từ nước Anh đến vì lý do công việc của cha mẹ. Rất vui được làm quen với mọi người! Tiếng Hàn của mình chưa ổn định lắm, mọi người thông cảm nhé*Dường như mọi lời nói đều toát ra cái vẻ hí hửng, năng động, không một sự dè chừng hay lo lắng trước đó, chỉ đọng lại một không khí đầy thân thiện*
Mọi người xôn xao bàn tán, nhưng là vì năng lượng mà cô đem lại, không phải những lời đàm tiếu qua loa linh tinh, những lời phỉ nhổ châm chọc
Cô giáo
Ellen, em xuống ngồi cùng với Người Trung Quốc nhé!
Ellen Vict
Cảm ơn cô! *Bước xuống thềm và bước thẳng đến chiếc bàn trống bên cạnh Người Trung Quốc* Hehe, hê lô ông nha
Người Trung Quốc
Chào bà nha *Vẫy tay chào, khuôn mặt với nụ cười mỉm nhẹ nhàng* Rất vui được ngồi với bà á, có gì nhớ nói tôi giúp đỡ nha
Ellen Vict
*Ngồi xuống, gật đầu lia lịa* Ok ok! Cảm ơn ông nha
Người da đen
A! Ellen nhớ mình không?! *Hơi vươn người lên để gọi bên tai Ellen*
Ellen Vict
*Giật mình, quay sang nhìn với ánh mắt bối rối rồi nhanh chóng chuyển thành nụ cười hớn hở* Whoa whoa whoa!! Bạn là..
Người da đen
Mình đây!! Mình là Người Da Đen, bạn cũng có thể nhờ mình nếu gặp khúc mắc gì nhé!
Ellen cùng Người Da Đen, Người Trung Quốc xuống căn tin
Ellen Vict
Ở Hàn Quốc căn tin nhìn lạ lẫm hơn bên của tôi nhiều*Vừa đi vừa ngắm nghía xung quanh, như thể đây là một nơi quá lạ lẫm đối với cô dù đã xem trên màn ảnh nhiều lần*
Người da đen
Công nhận đấy, tớ cũng chuyển từ nước khác sang đây, mới đi học cũng thấy ở đây khác xa với nơi mình từng sống. Đặc biệt là đồ ăn nữa, Ellen nhanh thử đi
Người da đen
*Kéo Ellen đến quầy bán đồ ăn*
Người Trung Quốc
Đúng đấy, nhanh thử đi, cậu đói rồi đúng không? Tớ thấy bụng câu reo nãy giờ đó
Ellen Vict
Ngại ghê hi hi.. *Ellen bất lực bị kéo đi*
Cô choáng ngợp với lượng thức ăn đạm bạc, phong phú, nhiều nhóm, bảo đảm được tính đủ đầy của dinh dưỡng
Ellen Vict
Whoaaa! Khác với nước Anh quá! Chúng tớ thường ăn những món ăn nhanh như hamburger, khoai tây chiên, uống những nước có ga hoặc ngọt. Ít khi có cơm và nhiều nhóm đồ ăn thế này
Người da đen
Nhỉ? Cậu giống hệt lúc mình mới vào trường này khi lên cấp 3, haha
Người Trung Quốc
Còn tớ thì quen rồi. Ellen cứ việc đi lựa món đi nhé, bọn tớ đi mua nước một chút
Người da đen
À ừ nhỉ, bye Ellen! Bọn tớ sẽ quay lại nhanh thôi
Hai người họ kéo nhau đi, hí hửng chạy đến quầy bán nước. Họ cũng không quên phần cho Ellen, và họ cũng biết được cô không thích uống nước có ga khi trò chuyện về sở thích sở ghét
Ellen Vict
Đù má nó.. Sao chúng nó lại bỏ bạn bỏ bè bơ vơ giữa dòng người thế này..*Chống hông bất lực nhìn về phía bóng dáng dần khuất đi, rồi lại lủi thủi đi đến quầy thức ăn*
Ellen lặng lẽ cầm khay cơm lên, rồi cúi xuống nhìn chằm chằm vào những chỗ trống trơn trên bề mặt
Chắc là có chút tủi thân vương vấn trong lòng, nhưng chúng nhanh chóng bị gạt sang một bên vì cơn đói lại ‘ra tín hiệu’ lần nữa
*Đi đến quầy gắp thức ăn, cô và đám bạn có lợi thế là lớp gần căn tin, nên đã đến từ lúc còn khá sớm, tránh va chạm và chen lấn*
Ellen Vict
*Đảo mắt xung quanh, rồi mắt dán chặt vào chỗ tôm xào thịt thơm lừng, hoà quyện với mùi hành mà cô yêu thích nhất*
Ellen Vict
Ấy!! *Giật nảy mình, hơi lùi lại khi đụng trúng tay của ai đó khi cô di chuyển đến chỗ lấy đồ gắp* Só ri nha..*Cười gượng gạo*
Nụ cười ấy chợt tắt khi Ellen nhìn lên, đó là Gwi-Nam, trùm khối 11 mà cô hâm mộ buổi sáng. Thay vào đó là nụ cười toe toét, như vừa vớ được vàng mà quay phắt người đối diện với anh
Gwi-Nam
*Vừa cầm được đồ gắp lên, hơi giật mình nhìn sang Ellen* Cái đéo gì thế… Bé bé cái mồm chó của mày lại đi!
Ellen Vict
Gwi-Nam!!!!!!!!Hế lô anh nha!! Tự nhiên gặp lại anh, có duyên quá trời luôn*Vì quá phấn khích, cô lỡ buông tay mình, quên mất mình đang cầm chiếc khay có lượng cơm khá lớn trên đó và đã có sẵn canh*
Nhưng.. tiếng loảng xoảng đâu rồi? Sao lại không có nhỉ?
Chà. Xem ra Ellen đây đã ghi thêm ấn tượng cho Gwi-Nam, trùm khối lớp 11 đây rồi.
Gwi-Nam
Này?! *Một tay hắn lao như chớp mà bắt lấy khay cơm đó, tay còn lại vẫn đang cầm khay của mình* Mày gặp tao là khùng điên thế này đây à? Để ý một chút đi!
Hắn quát lớn, dường như đến cả người bên đầu kia còn nghe thấy. Nhưng điều đó không làm cho Ellen lấp liếm đi vẻ yêu thích và năng lượng của mình.
Ellen Vict
Ỏooo ahahahaha!! Không sao đâu màaa hí hí hí, Gwi-Nam ngầu quá trời luôn đó! *Cô nháy mắt tinh nghịch, lại giơ ngón like lên bày tỏ sự tán phục*
Gwi-Nam
Con điên này! Đỡ cái khay dùm đi! Không thấy tao đang chết khổ ở đây hả? *Hắn hơi khom người, mồ hôi chảy vì mỏi, tác hại của sai tư thế mang lại*
Ellen Vict
Ơ… Em xin lỗi nha, hihi *Cô vẫn cười khúc khích khi đỡ lấy khay cơm, mắt vẫn dán chặt vào Gwi-Nam*
Ellen vô thức nhìn chằm chằm vào Gwi-Nam, như thể cô đã chìm vào bể tình chỉ chưa đầy một ngày vậy. Không khó để đoán rằng, đây là hình mẫu lý tưởng mà cô hướng đến trong suốt năm qua.
Gwi-Nam
Nhìn cái đéo gì mà lắm thế con này? *Bực bội quát, rồi lại tập trung vào việc gắp thức ăn*
Ellen Vict
*Lắc nhẹ đầu để tính táo lại* Oah em xin lỗi nha, em có hơi không tập trung một chút vì đêm qua mất ngủ..
Ellen Vict
*Lấy đồ gắp ở bên khác và lại tìm đến khay đồ ăn tôm xào thịt cùng hành ấy*
Đúng lúc đó, Gwi-Nam cũng vươn tay mình đến đó. Tạo ra khung cảnh tay chạm tay, cũng như là da chạm da làm hai người hơi rùng mình
Gwi-Nam
Này, cô cũng thích món này à? *Hắn tập trung gắp lia lịa, sợ ai đó sẽ gắp hết phần của mình, xen lẫn là sợ không thể thưởng thức trọn vẹn ham muốn với món ăn yêu thích*
Ellen Vict
Gwi-Naaam! Anh gắp ít thôi!!
Không ai chịu nhường ai, đôi người ai nấy bứt tốc gắp phần của mình vào khay, cứ như chết đói những năm 45 ấy.
Gwi-Nam
Haha, tay mày cũng uyển chuyển và nhanh nhẹn phết đấy nhỉ? Nhưng thua xa tao thôi~ *Hắn cười khẩy, đắc ý nhìn phần cơm ít hơn của Ellen*
Ellen Vict
*Lườm Gwi-Nam với ánh mắt sắc lẹm, đầy ắp sự dỗi hờn, xen với dư vị của thất vọng, rồi nhìn lại vào khay cơm của hắn* Eo ơi.. đồ ích kỉ xấu xí. Đàn ông kiểu gì vậy cha?
Người Trung Quốc
Hết rồi vk của Bang Sam Dih ơi 🥀
Người da đen
Đợi tụi t đi mua nước 😛 10 năm sau về, tạo cơ hội cho 2 vk ck tương lai
Đỏ ửng?
Gwi-Nam
Haha chậm thì mất thôi cô nương, còn ở trên khay kia kìa, sao không lấy? Thương người sau à? *Hắn cười phì, giọng đầy châm chọc*
Ellen Vict
Hứ! Mặc kệ anh, tôi chừa cho người đằng sau đấy thì sao?! Đâu như anh, ăn nhiều như… lợn! *Cô mắng, nhưng giọng điệu không chứa sự gay gắt*
Gwi-Nam
Trông mày kìa.. mắng mà cũng đéo ra hồn nữa, hay là.. mày thất bại đến nỗi thốt ra lời châm chọc người khác cũng chẳng ra hồn? Pfft. *Lại một lần nữa. Hắn ngông cuồng chửi rủa, hạ thấp người khác*
Nhưng bỗng, giọng hắn nhẹ đi đôi chút
Gwi-Nam
Tên mày.. là gì nhỉ? *Hắn đặt khay cơm xuống bàn, người cao hơn hẳn Ellen* Lại đây, đặt cái khay cơm ít ỏi đến ngu xuẩn của mày xuống.
Ellen Vict
Ellen Vict, đã giới thiệu một lần rồi cơ mà! *Phụng phịu đặt khay cơm xuống bàn, nghe theo lời Gwi-Nam răm rắp*
Gwi-Nam
Ellen Vict.. *Hắn lẩm bẩm, thích thú với ngữ âm bật lên trong miệng* Tên lạ thật, người nước ngoài mới chuyển đến nhể?
Gwi-Nam
*Hắn khom lưng xuống, chia thành những miếng gắp sang khay Ellen Vict* Coi như tao bố thí cho mày nhé.
Ellen Vict
*Mắt mở to, xong lại chuyển thành ánh mắt thích thú, hơi nghi ngờ nhưng không quên móc mỉa* Bày đặt bày đặt *Cô cười phá lên*
Ellen Vict
Ăn không hết chứ giề? Chỉ gắp một đống để sĩ xong chột dạ chứ gì? Há há!
Gwi-Nam không nói gì, hắn im lặng gắp từng miếng một sang cho Ellen Vict, một điều mà hắn chẳng bao giờ làm. Chỉ có nụ cười nhỏ trên môi hắn khi đang cúi người xuống
Hyeon-Ju
Ồ đoán xem Gwi-Nam của chúng ta đang làm gì đây? Gắp thức ăn cho em gái nào đó ư? *Tiến đến gần hơn, cười khẩy* Hah.
Đám bạn của Gwi-Nam tiến đến
Park Chang-Hoon
Đó là em gái sáng nay đó hả? Cô em làm gì mà thằng này nó lại chia sẻ thức ăn cho thế?
Son Myeong Hwan
Đây chẳng phải là tôm xào thịt với hành à, Gwi-Nam, con trai bố hôm nay bị ngáo đá à? Hay là lòng lương thiện trắc ẩn bỗng nhiên nổi lên đây~ *Hắn đi đến, khoác vai Gwi-Nam một cách mạnh bạo*
Gwi-Nam
Thôi nào.. *Hắn gắp xong liền đứng thẳng dậy, gượng cười nhìn Hwan* Hôm nay em cảm thấy mình không ăn được quá nhiều thôi.
Ellen hơi bối rồi nhìn khuôn mặt gượng ép của Gwi-Nam, có gì đó trong anh.. khiến cô cảm nhận được nỗi sợ khi đối mặt với tên đang khoác vai mình. Có thể vỏ bọc là đồng minh, là bè bạn, nhưng chúng ẩn náu điều gì thật kì lạ. Không thoải mái chút nào.
Ellen Vict
… *Nhìn chằm chằm Gwi-Nam, rồi lại đảo mắt sang người đàn ông kế bên đang siết hơi chặt cổ anh* Em đi trước nhé, cảm ơn anh vì đống thức ăn này!
Ellen chạy tót đi sang bàn khác, cô sợ phải liên luỵ đến những tay ăn chơi, đặc biệt là những kẻ bắt nạt như bọn chúng
Chẳng biết đã trôi qua bao lâu, Người Trung Quốc và Người Da Đen đã quay trở lại với ly nước cam trên tay cũng 2 lon soda của họ
Người da đen
Sorry! Bọn tớ về muộn rồi, quầy nước uống đông quá, mọi người sau buổi học ai cũng khát khô họng hết
Người Trung Quốc
Đông chết đi được! Nước cam của cậu đây *Đặt ly nước cam tinh khiết, vừa được ép ra ở căn tin* Bọn tớ đã chen chúc để lấy suất nước cam này đấy, giỏi không?
Mọi người nhìn nhau cười toe toét, trông họ như nhóm bạn sinh ra là để dành cho nhau vậy. Trong ánh mắt họ là những gì mà tình bạn trong sáng vốn có, cái gì đó ấm, rất ấm, là biểu tượng cho sự khởi đầu suôn sẻ.
Ellen Vict
Wow wow wow!! Anh em nhớ đồ uống tôi yêu thích luôn! *Cô vồ lấy ly nước, nốc một ngụm lớn rồi đặt mạnh xuống bàn* Khàaa!! Đã vãi, tớ khát từ nãy giờ rồi
Vừa đặt mông xuống bàn, Ellen ngớ người ra vì độ đông đúc mà học sinh tràn xuống. Người thì chen chúc, la ó và hét lên vì bị đẩy, hay nhìn thấy món ăn yêu thích vơi bớt đi nhiều phần, khung cảnh ấy.. thật sự rất hỗn loạn, không văn minh như cô tưởng.
Nhưng cũng đành chịu thôi, trường học vốn là quy mô xã hội được thu nhỏ, có người lương thiện, cũng sẽ sẵn sàng xuất hiện cả hàng bao người xấu xí đè bẹp sắc đẹp ấy. Cô cũng nên làm quen và biết ơn với lợi thế của mình thôi
Son Myeong Hwan
Gwi-Nam, con trai của bố *Hắn cười móc mỉa, tay đút túi quần, nhìn chằm chằm bộ dạng khép nép của Gwi-Nam*
Gwi-Nam
Vâng anh.*Anh đứng buông thõng tay, vẫn đứng thẳng như thế, nhưng mất hẳn đi vẻ tự tin mà anh thường đối mặt với hàng bao nhiêu học sinh khác. Mặt ỉu xìu, trông xen chút sự khó chịu*
Hyeon-Ju
Mày cũng đoán được đại ca tụi mình sẽ hỏi gì mà, đúng không? *Cười khẩy, lại thổi phì phèo khói thuốc*
Park Chang-Hoon
Ấn tượng quá đó nha~ Gwi-Nam, nay lại sĩ gái cơ đấy*Hắn cười khúc khích, huých vai vài cái*
Gwi-Nam
… *Gwi-Nam mặt trùng xuống, đút tay vào túi quần, tựa lưng vào tưởng và hơi ngả đẩu ra phía sau* Không có gì đâu, thật sự là không có gì hết. Gái gú chả là cái đéo gì đối với tôi cả.
Son Myeong Hwan
*Tiến đến bên cạnh, vỗ vai hắn vài cái* Thật không đây? Trước đây dù chỉ là số ít.. pfft. *Hắn phì cười, nhưng rồi cố gượng nhịn* Nhưng mày đâu có đối đãi thế này? Kể cả nữ giới như Hyeon-Ju đây mày cũng chẳng thèm để ý
Gwi-Nam
*Hắn lắc đầu, ánh mắt kiên định nhìn về phía Hwan* Không là không. Em không có tình cảm với con nhỏ ‘bùn nhão không trát được tường’ đó. Anh- *Hắn ngắt lời, suy nghĩ lại lời của mình nói rồi thôi* Bỏ đi.
Son Myeong Hwan
‘Bùn nhão không trát được tường’? Lỡ mày lại thích những con như thế thì sao? *Hắn cười đểu* Muốn làm tay chơi hay là thanh thiếu niên mới biết yêu đây?
Gwi-Nam
*Hai bên má hơi đỏ ửng, trong mắt hắn neo đậu thứ gì đó khiến hắn mở to mắt, đầu trống rỗng* Này.. này! *Hắn lắc đầu, điều chỉnh lại sắc thái* Em không có!
Hyeon-Ju
Ối chà? *Huých vai Chang-Hoon* Mày thấy gì không? Mặt hắn sắp đỏ như trái cà chua có thể thái đem đi nấu canh luôn rồi đấy
Park Chang-Hoon
Thật vậy sao? Tôi không để ý được phân cảnh đó, điên rồ thật. Gwi-Nam àaa~
Cả bọn cười phá lên, trừ Gwi-Nam, hắn chỉ biết vùi mặt vào tay để che đi nỗi xấu hổ không đáng có này
Gwi-Nam
Tôi đã nói là đéo có mà! *Hắn buông tay xuống và quát lớn, nhưng trên mắt vẫn không vơi bớt được nỗi bối rối, trong đầu hắn chỉ lo nghĩ đến việc làm thế nào để che lấp*
Park Chang-Hoon
Đúng đúng! Chứng minh nào trùm khối ngầu lòi của chúng ta
Son Myeong Hwan
Nghe thấy rồi chứ? Bọn tôi không tin được mày đâu.
Gwi-Nam
ĐƯỢC RỒI ĐƯỢC RỒI. TÔI SẼ CHỨNG MINH VÀO NGÀY MAI, ĐƯỢC CHƯA?! *Hắn quát lớn, rồi cọc cằn khoanh tay, đây người khỏi tường rồi rời đi
Cả nhóm nhìn Gwi-Nam, hắn vẫn thường hay tự ái và dễ cáu gắt như thế, bọn họ đã quen từ đời nào rồi.
Son Myeong Hwan
Bọn mày cũng nên về thôi nhỉ? Muộn rồi đấy. *Hắn xách cặp lên và đeo vắt chéo vai*
Hyeon-Ju
Vâng vâng, chào anh nhé, em thấy rất háo hức với ngày mai đấy ~ Không biết là chảy máu mũi, hay bầm tím mắt, hay là.. Haha, chẳng đoán nổi.
Park Chang-Hoon
Cũng có thể là đứng sững ra đó, xót xa con vợ tương lai bé bỏng đáng iu đó~ haha! *Hắn cười phá lên khi bước đi cùng nhóm* Đáng mong chờ phết đấy~
Hyeon-Ju
Không đấm thì hơi bị mất hình tượng đó~ trùm khối của tụi này.. có không đấm thì là thằng đàn ông đích thực thôi. Ai lại đi bắt nạt con gái bạo lực thế bao giờ ~ *Cô tiện tay ném điếu thuốc vào ven đường khi lửa đã vụt tắt*
Son Myeong Hwan
Ừ. Không đánh con đấy chỉ là không muốn bị mang danh hèn nhát thôi. Nhưng cũng có thể như Chang-Hoon nói, mai rồi sẽ biết.
Rồi họ nói lời tạm biệt với nhau, tản ra mỗi người một hướng cùng niềm mong chờ cho sự kiện ngày mai với học sinh mới.
Ellen Vict sẽ bị ăn những cú đấm tàn bạo của Gwi-Nam? Hay.. hắn sẽ chỉ sổ thẳng vào mặt cô những lời lẽ chói tai để xua đuổi cô?
Lưới tình? Hay sự xua đuổi không thương tiếc khiến trái tim Ellen vỡ vụn?
Người da đen
Bí quá vợ Bang Sam Dih ơi 🫶🏾 Làm ơn đừng bóc lột sức lao động của chúng tôi
Download MangaToon APP on App Store and Google Play