Vì Là Em [ HIEUTHUHAI X Negav ] [ Hieugav ] [ HieuAn ]
Bệnh Nhân Nhỏ
Trần Minh Hiếu - HIEUTHUHAI
• Tính cách: Lạnh lùng, thông minh, là tổng tài bá đạo điển hình.
• Nghề nghiệp: CEO tập đoàn lớn.
• Đặc điểm: Bề ngoài lạnh lùng nhưng thực chất rất yêu thương con trai và dần rung động trước Thành An
Đặng Thành An - Negav
• Tính cách: Dịu dàng, thông minh, giàu lòng yêu thương trẻ em.
• Nghề nghiệp: Bác sĩ tâm lý trẻ em.
• Vai trò: Từ bác sĩ điều trị cho con trai của Hiếu đến người bạn đời định mệnh.
Trần Anh Minh
• Tính cách: Siêu đáng yêu, trầm lặng do sang chấn tâm lý.
• Vai trò: Con trai của Trần Minh Hiếu. Là cầu nối gắn kết tình cảm giữa bố và bác sĩ Đặng
Đặng Thành An - Negav
• Vội vàng đi đến văn phòng của mình •
Đặng Thành An - Negav
• Giật mình nhìn trước cửa phòng •
Hành lang bệnh viện vốn rất rộng rãi, lúc này lại có gần mười người đứng, tất cả đều là những người đàn ông cao lớn.
Ai nấy đều mặc bộ đồ tây màu đen từ trên xuống dưới, thêm cả kính râm.
Đặng Thành An - Negav
/ Đi đòi nợ ai vậy chời /
Y Tá
• Nhìn thấy An liền nhẹ nhõm • Bác sĩ Đặng,anh mau đến đây!
Đặng Thành An - Negav
• Gật đầu với cô xong nhìn những người ở hàng lang •
Đặng Thành An - Negav
Các vị đây xin hãy đợi trong khu vực chờ đợi bên ngoài, môi trường quá ồn ào sẽ ảnh hưởng đến công việc của nhân viên y tế.
Đặng Thành An - Negav
• Sau khi nói xong không nhìn bọn họ, đi vào văn phòng •
Vừa vào, liền nhìn thấy cả phòng bề bộn.
Chậu hoa, hồ sơ y tế, bút, giấy, ly. Đều rơi rớt lộn xộn.
Trên mặt đất còn có rất nhiều vết bẩn của trà, cà phê.
Chỉ có cái sofa nhỏ còn tính là sạch sẽ.
Trên cái sofa nhỏ, một đứa bé đưa lưng về phía cậu
Đặng Thành An - Negav
• Không cần suy nghĩ cũng biết cả phòng này lộn xộn là do đâu •
Cậu cảm thấy có một trận tức giận trong lòng mình, rất muốn dạy bảo đứa bé nghịch ngợm này một chút
Nhưng tưởng tượng đến bên ngoài những người mang tây trang giày da, cậu lập tức thức thời mà điều chỉnh biểu tình khuôn mặt
Đặng Thành An - Negav
• Nhẹ nhàng • Xin chào, tên con là gì?
Đặng Thành An - Negav
Con cảm thấy không thoải mái chỗ nào?
Trần Anh Minh
• Nghe tiếng nói, động tác thong thả xoay đầu lại •
Đặng Thành An - Negav
!! • Bị khuôn mặt nhỏ bé và tinh tế làm chấn động một chút •
Một cảm giác thân thiết từ lòng An toát ra, đem sự tức giận của cậu cọ rửa đến sạch sẽ.
Trần Anh Minh
• Lẳng lặng mà nhìn An không nói gì •
Một đôi mắt màu đen và bóng bẩy, đôi mắt như hai viên thủy tinh nhỏ bằng quả nho, tỏa ra ánh sáng.
Đặng Thành An - Negav
• Không dấu vết mà đánh giá đứa bé phát hiện đứa bé thịt mum múp tay nhỏ nắm thành quyền, đặt ở bụng •
Đặng Thành An - Negav
• Cười nhẹ • Bảo bối, bác sĩ không phải con giun trong bụng của con, không thể nào nhìn con mà đoán ra chỗ nào con không thảo mái.
Đặng Thành An - Negav
Nếu con không thích nói chuyện, thì dùng ngón tay chỉ đến nơi không thoải mái đó được không?
Trong văn phòng một mảnh yên tĩnh.
Lúc An cho rằng cậu bé này sẽ không đáp lại lời nói của cậu
Trần Anh Minh
• Chậm rãi vươn tay nhỏ đầy thịt, chỉ chỉ bụng mình •
Đặng Thành An - Negav
• Theo tay nhỏ sờ lên bụng cậu bé, cách quần áo nhẹ nhàng ấn hai cái • Là bụng không thoải mái?
Đặng Thành An - Negav
• Vươn đôi tay bế nhóc lên, đi đến phòng khám ở trên giường làm kỹ càng tỉ mỉ kiểm tra •
Trần Anh Minh
• Hoảng sợ ngơ ngác nhưng vẫn để cậu ôm •
Nguyễn Ngọc Dương - Miseo
• Thăm dò nhìn xem tình hình, nhìn thấy tiểu thiếu gia ngoan ngoãn ở trong lòng ngực An, kinh ngạc không thôi •
Nguyễn Ngọc Dương - Miseo
- Quản gia
Nhà bọn họ tiểu thiếu gia chỉ thân thiết với thiếu gia, không thân thiết với người khác
Ngay cả ông đã chăm sóc tiểu thiếu gia 5 năm, cũng không có cơ hội ôm tiểu thiếu gia.
Một chiếc Maserati mới tinh ngừng ở bãi đỗ xe trống không của bệnh viện, quản gia lập tức bước nhanh chóng đi lên
Nguyễn Ngọc Dương - Miseo
Thiếu gia
Sau một lúc, người đàn ông có khuôn mặt tao nhã, quần áo bất phàm từ ghế sau bước ra.
Trần Minh Hiếu - HIEUTHUHAI
• Lạnh giọng • Anh Minh đâu?
Nguyễn Ngọc Dương - Miseo
Tiểu thiếu gia ở chỗ bác sĩ Đặng ngủ rồi.
Nguyễn Ngọc Dương - Miseo
• Dẫn đường •
Trần Minh Hiếu - HIEUTHUHAI
Bác sĩ Đặng? • Đi theo •
Nguyễn Ngọc Dương - Miseo
Đó là một vị bác sĩ trong bệnh viện
Nguyễn Ngọc Dương - Miseo
Lúc cậu ấy ôm tiểu thiếu gia, tiểu thiếu gia cũng không từ chối.
Trần Minh Hiếu - HIEUTHUHAI
• Lông mày hơi hơi nhăn lại, bước chân nhanh hơn •
Trần Minh Hiếu - HIEUTHUHAI
• Đến văn phòng An •
Trần Minh Hiếu - HIEUTHUHAI
• Mở cửa •
Ánh mắt anh bỗng dưng ngừng lại.
Trong văn phòng một lớn một nhỏ, hai cái đầu dựa vào cùng nhau, đã ngủ rồi.
Anh Minh giống như búp bê vải đẹp đẽ ngoan ngoãn mà dựa vào lòng ngực An, khuôn mặt nhỏ đáng yêu không có gì lo lắng.
Trần Minh Hiếu - HIEUTHUHAI
• Thấy khuôn mặt An, loé lên tia kinh ngạc •
Đặng Thành An - Negav
• Cảm giác ai đang nhìn mình - tỉnh giấc •
Đặng Thành An - Negav
• Nhìn thấy người đàn ông trước mắt - choáng váng •
Thành An biết Hiếu, không phải vì cậu chú ý tài chính và kinh tế cùng tin tức.
Bệnh viện hộ sĩ cùng bác sĩ mỗi ngày đem "Trần Minh Hiếu" ba chữ nói bên miệng, hận không thể kính anh ta trở thành thần.
Trần Minh Hiếu ba chữ này ở một mức độ nào đó đại biểu cho TP.HCM, tầng lớp cao nhất về tài phú cùng địa vị, hơn nữa Trần gia ở TP.HCM ảnh hưởng rất lớn, người Trần gia dậm chân một cái, TP.HCM đều phải đi run theo.
Trần Anh Minh
• Dần dần tỉnh dậy do sự nhúc nhích của An • ?
Trần Anh Minh
• Thấy Hiếu liền vươn tay với anh •
Trần Minh Hiếu - HIEUTHUHAI
• Duỗi tay ôm lấy nhóc •
Trần Minh Hiếu - HIEUTHUHAI
Bụng đã ổn chưa?
Trần Anh Minh
• Gật gật đầu •
Trần Minh Hiếu - HIEUTHUHAI
• Vỗ về nhóc •
Trần Minh Hiếu - HIEUTHUHAI
• Ánh mắt như hắc thạch, dừng lại ở trên mặt An •
Đặng Thành An - Negav
• Bừng tỉnh lấy lại tinh thần • Hiện tại đã trễ rồi, nhân viên phòng thuốc cũng đã tan ca, nên không thể kê đơn ngay được.
Đặng Thành An - Negav
Anh đêm nay trở về quan sát tình hình bé, ngày mai nếu vẫn không thoải mái, tôi sẽ lên đơn thuốc để bé không khó chịu.
Trần Minh Hiếu - HIEUTHUHAI
• Gật đầu •
Sau đó, cũng không quay đầu lại mà rời đi.
Đặng Thành An - Negav
• Kinh ngạc •
Đặng Thành An - Negav
/ Có tiền thì giỏi hơn người à? /
Đặng Thành An - Negav
Thôi kệ mình quan tâm làm gì
Đặng Thành An - Negav
• Nghĩ như thế, đi tắt đèn văn phòng, rồi về nhà ngủ ngon •
Đặng Thành An - Negav
• Đang làm việc •
Đặng Thành An - Negav
• Nhấc điện thoại • 📞 Xin chào, tôi là bác sĩ Đặng của bệnh viện HA
Điện thoại kia đầu không trả lời.
Đặng Thành An - Negav
• Nhíu nhíu mày, cảm thấy có chút không thể hiểu được, muốn gác máy •
Trước khi gác máy, nghe được hai tiếng đánh rất nhỏ.
Đặng Thành An - Negav
• Không đặt điện thoại xuống, một lần nữa đem đến bên tai •
Lần này cậu nghe được điện thoại kia đầu có tiếng hít thở nhẹ, như là một đứa trẻ.
Đặng Thành An - Negav
• Đoán ra đó là Anh Minh - giọng nói dần nhẹ nhàng •
Đặng Thành An - Negav
📞 Con là bạn nhỏ đến khám bệnh tối qua sao?
Trong điện thoại truyền đến một tiếng đánh nhẹ.
Đặng Thành An - Negav
📞 Bụng vẫn không thoải mái?
An khóe miệng hơi hơi gợi lên, nghĩ đến cha nhóc là ai, sự dịu dàng gần như vỡ mộng.
Đặng Thành An - Negav
📞 Không sao đâu. Thể chất con rất tốt cứ giữ nó như vậy, đừng đến bệnh viện quá nhiều
Trong điện thoại lại truyền đến một tiếng đánh.
Hối Hận?
Đặng Thành An - Negav
• Không biết nói gì với cậu nhóc nhỏ •
Hoàng Đức Duy - Captain
• Ôm đống hồ sơ ca bệnh vào phòng •
Hoàng Đức Duy - Captain
Anh An, đây là các tài liệu về trường hợp anh cần
Hoàng Đức Duy - Captain
=> Thực tập sinh bác sĩ
An đang muốn cùng Anh Minh nói lời tạm biệt, lại phát hiện điện thoại đã ngắt.
Đặng Thành An - Negav
• Hơi ngạc nhiên •
Hoàng Đức Duy - Captain
Có chuyện gì vậy anh?
Đặng Thành An - Negav
Không có gì, anh xem trường hợp ca bệnh đầu tiên.
Đặng Thành An - Negav
Anh muốn đi đến phòng bệnh đó xem thử. Nếu em không có việc thì thì cùng anh đi.
Hoàng Đức Duy - Captain
Vâng ạ
An cùng Duy tiến vào phòng bệnh cậu đang phụ trách, cẩn thận dò hỏi tình trạng của các người bệnh.
Hoàng Đức Duy - Captain
• Cẩn thận quan sát kỹ năng giao tiếp của An •
Hoàng Đức Duy - Captain
• Ngưỡng mộ •
An chỉ đứng ở nơi đó, lại khiến cho người khác thuyết phục hoàn toàn. Nhưng sẽ không cho người đó cảm thấy có khoảng cách.
Khí chất trầm tĩnh, chắc chắn, chuyên nghiệp, làm rất nhiều bác sĩ dù có mười mấy năm kinh nghiệm đều không thể không bội phục.
Đặng Thành An - Negav
• Bước ra khỏi phòng bệnh, dùng bút gõ gõ đầu Duy •
Đặng Thành An - Negav
Em lại mơ gì vậy?
Hoàng Đức Duy - Captain
• Ôm lấy An nựng • Anh An nhất định phải thu em làm đệ tử
Đặng Thành An - Negav
Thôi đi, Có người đệ tử ngốc như em, anh sẽ tổn thọ 10 năm mất. • Cố thoát khỏi •
Hoàng Đức Duy - Captain
Không đi, trừ khi anh bước qua xác em
Đặng Thành An - Negav
Anh lúc trước bởi vì cái gì mà tuyển em vào?
Hoàng Đức Duy - Captain
Nhất định là vì em đáng yêu.~~
Đặng Thành An - Negav
• Bất lực • Anh còn chưa xong việc. Lại cùng em ở chung. Anh sợ sẽ không nhịn được mà phạm tội.
Hoàng Đức Duy - Captain
• Cười hề buông An •
Tuy rằng An nhìn qua rất lạnh lùng, nhưng Duy chưa bao giờ sợ cậu. Thường xuyên cùng cậu đùa giỡn.
Hoàng Đức Duy - Captain
À anh An,anh có biết chuyện của bác sĩ Trần không?
Hoàng Đức Duy - Captain
Bên khoa phụ sản ngày hôm qua có người gây sự.
Hoàng Đức Duy - Captain
Hình như còn là bệnh nhân của anh ấy, hôm nay khẳng định sẽ bị trưởng khoa bên đó mắng.
Đặng Thành An - Negav
Được rồi đừng nói nữa, em xếp lịch làm việc cho anh, sau giờ làm việc sẽ sắp xếp cho em.
Hoàng Đức Duy - Captain
Vâng ạ~
Đặng Thành An - Negav
• Cầm ly cà phê bình thản uống nghe người trước mặt phàn nàn •
Trần Phong Hào - Nicky
Thành An à~ tớ rất hâm mộ cậu.
Trần Phong Hào - Nicky
Nếu tớ có được tính cách của cậu, rất nhiều việc sẽ không phiền toái đến vậy.
Trần Phong Hào - Nicky
=> Bạn của An - bác sĩ
Trần Phong Hào - Nicky
Mỗi khi tớ nhìn thấy bộ dạng kích động của người bệnh cùng người nhà họ, đầu óc tớ liền trở nên ngốc đi.
Trần Phong Hào - Nicky
• Chán nản • Có đôi khi tớ cảm thấy mình không thích hợp làm bác sĩ, tớ căn bản không kiềm chế được bệnh nhân
Đặng Thành An - Negav
Đừng tự xem nhẹ mình, kỹ năng chuyên môn của cậu không kém, tính tình ôn hòa còn cẩn thận, không cần thiết bởi vì một chút rắc rối liền suy nghĩ vớ vẩn
Trần Phong Hào - Nicky
Cậu thực sự nghĩ vậy sao?
Đặng Thành An - Negav
Đúng, nếu bệnh viện toàn là bác sĩ như tớ, người bệnh không dám tới đâu.
Đặng Thành An - Negav
Thời gian không còn sớm, tớ đưa cậu trở về, cậu ngày mai còn phải đi làm đó
Trần Phong Hào - Nicky
Vậy cậu đi đâu?
Đặng Thành An - Negav
Tớ có vài bệnh nhân đã lên kế hoạch phẫu thuật vào tuần tới, nên cuối tuần phải thả lỏng một chút.
Trần Phong Hào - Nicky
Thật hâm mộ cậu, tớ hiện tại đều không có ngày nghỉ. • Mắt lấp lánh •
Đặng Thành An - Negav
Tớ cũng chỉ thỉnh thoảng mới có một cái cuối tuần, bác sĩ nào cũng phải trải qua cảm giác này mà. • Cười •
Trần Phong Hào - Nicky
• Nhìn An trầm ngâm • …
Trần Phong Hào - Nicky
Negav, cậu mấy năm nay có hối hận không?
Đặng Thành An - Negav
• Khựng lại •
Đặng Thành An - Negav
Hối hận cái gì?
Trần Phong Hào - Nicky
Hối hận năm đó đã bỏ cơ hội du học, nhường nó cho hắn ta.
Trần Phong Hào - Nicky
Nếu là lấy kỹ thuật chuyên nghiệp cùng trình độ thực hành, lấy được cái bằng, liền về nước trực tiếp làm phó trưởng khoa, sẽ không như hiện tại từng bước một từ thực tập sinh leo lên đến chức vụ hiện tại.
Đặng Thành An - Negav
• Cười khấy cà phê • Ra nước ngoài cũng không chắc chắn có thể làm được, không có thực lực thì ở đâu cũng không xong.
Trần Phong Hào - Nicky
Người khác không có thực lực, tớ tin tưởng.
Trần Phong Hào - Nicky
Muốn nói cậu không có, đánh chết tớ tớ cũng không tin.
Đặng Thành An - Negav
Cảm ơn anh Nicky~ để mắt tớ đến vậy, tớ sẽ tiếp tục nỗ lực • Cười túm tím •
Trần Phong Hào - Nicky
Tớ trời sinh hài hước • Nghêng mặt •
Đặng Thành An - Negav
Cút đi • Lườm •
Trần Phong Hào - Nicky
Ai, tuy rằng cậu rất đẹp, nhưng có thể đừng thô lỗ như vậy không?
Trần Phong Hào - Nicky
Lười cùng cậu vòng vo..
Trần Phong Hào - Nicky
Hắn ta với con bồ nó cuối tuần trở về, bạn học trong diễn đàn đều nổ tung nồi, nói phải cho bọn họ tiệc hoan nghênh.
Trần Phong Hào - Nicky
Cậu có đi hay không?
Đặng Thành An - Negav
Cuối tuần sao? Không biết nữa, nếu không có việc gì thì tớ sẽ đi
Trần Phong Hào - Nicky
Cậu đừng đi, một đống người chờ xem trò cười của cậu đó
Đặng Thành An - Negav
• Ngửa đầu đem cà phê trong ly uống sạch sẽ, không sao cả cười cười •
Đặng Thành An - Negav
Có cái gì để chê cười, còn không phải là đem chi phí cùng cơ hội du học cho bạn trai, sau lại cho hắn tiền trả phí sinh hoạt, kết quả bạn trai trở thành người đàn ông vô ơn, đá người yêu là tớ đây sao?
Đặng Thành An - Negav
Nhiều chuyện như vậy TV mỗi ngày đều có.
Trần Phong Hào - Nicky
• Có chút vừa thương vừa bực • Cậu nghĩ như vậy thật sao?
Đặng Thành An - Negav
Nếu không muốn nghĩ như thế nào? • Tính tiền nước •
Đặng Thành An - Negav
Đi thôi, bác sĩ Trần • Nháy mắt cười •
Đặng Thành An - Negav
• Đứng lên •
Còn chưa đứng vững, chân cậu liền bị người ôm lấy.
Đặng Thành An - Negav
?? • Nhìn xuống •
Anh Minh mặc bộ quần áo in hình cậu bé Bọt Biển, đúng lúc ngẩng lên một khuôn mặt mềm mại, nhỏ nhắn, tinh sảo vẻ mặt chờ mong mà nhìn xem An, đôi mắt đen láy ở bên trong tràn đầy ngạc nhiên cùng mừng rỡ.
Cái loại ngạc nhiên cùng mừng rỡ này rất dễ dàng cảm hóa người khác.
Đặng Thành An - Negav
• Cười dịu dàng •
Đặng Thành An - Negav
Bảo Bối, chào buổi tối. Con theo người nhà cùng đi đến sao?
Cánh tay ngắn ngủn đem chân An ôm chặt hơn nữa, như là sợ cậu đột nhiên sẽ chạy mất.
Trần Phong Hào - Nicky
• Nhìn thấy cậu nhóc đáng yêu - thích thú • Tiểu Bảo Bối, chào buổi tối
Trần Phong Hào - Nicky
• Vươn tay đến chỗ nhóc •
Trần Anh Minh
• Không thèm đếm xỉa •
Đặng Thành An - Negav
• Giải thích • Tình huống của nhóc có chút đặc biệt.
Đặng Thành An - Negav
Con cùng quản gia đến hay là ba ba của con?
Trần Anh Minh
• Mở ba lô nhỏ mang theo, lấy ra ipad mini cứng nhắc, đã viết hai chữ •
An trong đầu lập tức hiện lên khuôn mặt lạnh lùng của Hiếu, thấy Anh Minh dù mừng rỡ, kinh hỉ toàn bộ bị đánh bay sạch sẽ.
Đặng Thành An - Negav
Chú cùng bạn chú còn có chút việc, chú mang con đến quầy phục vụ trước, con ở đó đợi ba ba của con được không nào?
Trần Anh Minh
• Nghe vậy khuôn mặt liền lộ rõ sự buồn bã •
Bộ dáng nho nhỏ nhìn qua trông rất tội nghiệp.
Đặng Thành An - Negav
• Cảm giác tội lỗi •
Đang lúc An không biết làm sao với tiểu gia hỏa này, thì nghe được sau lưng có tiếng bước chân bình thản đi đến.
Trần Minh Hiếu - HIEUTHUHAI
Anh Minh đừng ảnh hưởng bác sĩ Đặn cùng bạn chú ấy nói chuyện nữa.
Hiếu xuất hiện, để cho tất cả ánh mắt trong quán cà phê đều tập trung vào trên người của anh.
Tất cả mọi người nhìn theo phương hướng anh đi, muốn biết người nào may mắn như vậy, có thể được người đàn ông tốt như Hiếu coi trọng.
Trần Anh Minh
• Thấy Hiếu liền như keo dán sắt dính liền với An không buông •
Đặng Thành An - Negav
• Khó xử •
Trùng Hợp
An nhận ra ngồi ngay ngắn trên chân mình là Anh Minh, có chút nghĩ không ra cậu cùng Hào như thế nào lại ngồi vào bên trong xe Hiếu
Trần Anh Minh
• Một giây cũng không rời An •
Trần Phong Hào - Nicky
• Ánh mắt nghi ngờ nhìn An •
Đặng Thành An - Negav
• Không thể giải thích gì hết •
Rất nhanh liền đến chỗ ở của Hào chỗ ở, An đem cậu nhóc đặt sang kế bên, chuẩn bị cùng một chỗ xuống xe với Hào
Trần Phong Hào - Nicky
• Đóng cửa xe lại • Nhà của tớ không có phòng trống, cậu đi theo tớ làm gì?
Đặng Thành An - Negav
• Muốn bóp cổ Hào •
Đặng Thành An - Negav
• Lén nhìn Hiếu •
Trần Minh Hiếu - HIEUTHUHAI
• Vẫn đang nhìn cậu •
Trần Minh Hiếu - HIEUTHUHAI
Sợ tôi?
Đặng Thành An - Negav
Anh suy nghĩ nhiều rồi
Trần Minh Hiếu - HIEUTHUHAI
Nhà cậu ở đâu?
Đặng Thành An - Negav
• Lười nhăn nhó, nói một chuỗi địa chỉ, sau đó quay đầu, tựa nhìn về phía cửa sổ •
Trần Anh Minh
• Gác đầu lên đùi An ngủ • 💤💤
An sau khi về đến nhà, trong đầu giống như cuốn phim tự động truyền ra ánh mắt chế nhạo của Hiếu, tức giận không thôi. Tim đập lại có chút không hiểu mà tăng nhanh.
Đặng Thành An - Negav
/ Đêm nay gặp được Hiếu cùng Anh Minh. Chỉ là trùng hợp sao? /
Mà sự thật chứng minh, không phải trùng hợp.
Đặng Thành An - Negav
• Đang ngủ ngon giấc •
Lại bị một hồi tiếng đập cửa thế nào cũng không ngừng làm cho tỉnh.
Đặng Thành An - Negav
• Bới bới tóc - bực bội rời khỏi giường •
Mở cửa chính. Mới phát hiện ngoài cửa là Dì Châu của nhà đối diện.
NVP
Dì Châu : Không phải dì muốn nói con, nhưng con như thế nào mà xứng đáng làm ba?
NVP
Dì Châu : Trẻ con cho dù làm sai. Cũng không thể trời đang rất lạnh đem nó đuổi ra cửa, nếu xảy ra chuyện gì.
NVP
Dì Châu : Con có hối hận cũng sẽ trễ! • Tức giận •
Đặng Thành An - Negav
• Ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì •
Đặng Thành An - Negav
Dì Châu, dì nói chậm một chút. Cái gì trẻ con. Đứa nhóc nào?
NVP
Dì Châu : • Thở dài bước qua một bên •
Đứa trẻ kia rõ ràng là Anh Minh
Nhóc mặc một bộ đồ ngủ nhỏ ở nhà, trên chân mang một đôi dép lê trong phòng.
Hai má cùng cái mũi nhỏ lạnh cóng phớt hồng, nhìn vừa đáng yêu vừa đáng thương.
Đặng Thành An - Negav
• Hoảng hốt - ôm nhóc vào phòng • Cảm ơn dì Châu,dì cực rồi
Đặng Thành An - Negav
• Đóng cửa lại •
Sau đó, đối với cánh cửa đóng chặt, hít sâu vài cái.
Trần Anh Minh
• Cười với An •
Đặng Thành An - Negav
• Bất lực nói nhẹ nhàng • Bảo bối, một mình con tới sao?
Trần Anh Minh
• Có chút cẩn thận mà xoa xoa đôi bàn tay, cúi đầu, không có phản ứng •
An nhìn bộ dáng nhóc, đột nhiên nghĩ đến chính mình khi còn bé.
Cậu xoay người ôm lấy cơ thể nhỏ bé của nhóc, đến ngồi trên ghế sa lon, dùng cái thảm nhỏ mà bọc lại.
Đặng Thành An - Negav
Đói bụng không? Chú làm bữa sáng cho con, được không?
Đặng Thành An - Negav
Muốn ăn chút gì không?
Trần Anh Minh
• Lục trong túi quần một quyển note nhỏ •
Đặng Thành An - Negav
• Hiểu ý lấy bút cho nhóc •
Trần Anh Minh
“Cà chua trứng rán, cá băm viên.”
Nho nhỏ kiểu chữ tuy non nớt, nhưng rất tinh tế.
Do những chữ này,có thể để xác định, Anh Minh trí lực không có bất cứ vấn đề gì, thậm chí là chỉ số thông minh còn hơn các bạn cùng tuổi.
Đứa trẻ năm tuổi mấy chữ này đều không chắc chắn sẽ biết, chứ đừng đề cập đến việc viết tay.
Đặng Thành An - Negav
/ Vậy nhóc vì cái gì không nói lời nào? /
Đặng Thành An - Negav
/ Là không muốn nói, vẫn không thể nói? /
Đặng Thành An - Negav
Chú không xác định tủ lạnh có những thứ nguyên liệu nấu ăn này hay không, con đợi một chút đã.
Đặng Thành An - Negav
• Lên lầu rửa mặt, thay đổi một bộ quần áo, sau đó xuống bếp •
Hai món một chén canh rất nhanh đã mang lên bàn rồi, cô còn đặc biệt cho nhóc ly sữa bò nóng.
Trần Anh Minh
• Ngoan ngoãn ngồi ăn •
An nhìn bộ dạng chuyên chú ăn cơm của nhóc, trong lòng có chút ngũ vị tạp trần.
Trần Anh Minh
• Vui vẻ ăn xong •
Đặng Thành An - Negav
• Cười • Bảo bối, đem ba ba của con hoặc quản gia điện thoại cho chú, được không nào?
Trần Anh Minh
• Vốn rất thoải mái, lập tức trở nên ảm đạm •
Trần Anh Minh
• Đôi mắt đen láy ở bên trong, cũng lập tức tích tụ nước mắt •
An đứng trên ban công nhìn dưới lầu là chiếc Maserati càng chạy càng xa, trong lòng không có bất kỳ cảm giác nhẹ nhõm nào.
Đặng Thành An - Negav
• Nghĩ tới biểu hiện nãy của cậu nhóc liền thấy tội lỗi •
Nhưng An không biết là hành vi của cậu có cái gì sai.
Cậu yêu thích mối quan hệ đơn giản, bác sĩ và bệnh nhân.
Một lúc sau, điện thoại ở bên cạnh vang lên.
Đặng Thành An - Negav
• Nhìn điện thoại - thoát giật mình •
Đặng Thành An - Negav
• Ngắt điện thoại •
Đặng Thành An - Negav
/ Học thành về nước trông thấy bạn học cũ, hay vẫn là muốn nhìn một chút mình sống khổ thế nào? /
Hai người con trai ột lớn một nhỏ, một trước một sau mà ngồi.
Trong xe không khí bị hai người chèn ép, căng cứng như phảng phất một giây sau muốn bạo phát nổ tung.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play