Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[CapRhy] -"Wolf And Fox..~"

1. Blood Moon..~

Hoàng Đức Duy –thiếu gia của bộ tộc người sói. Hắn sinh ra trong hào quang quyền lực, mang trong mình dòng máu thuần khiết của loài sói mạnh nhất.
Từ nhỏ, Duy đã được nuôi dạy như một người kế thừa, vừa phải giữ vẻ uy nghiêm của thiếu gia, vừa phải gánh trên vai sứ mệnh bảo vệ bộ tộc. Đằng sau gương mặt điềm tĩnh ấy là đôi mắt sắc lạnh như đêm trăng rằm, nơi ánh bạc phản chiếu không chỉ sự kiêu hãnh, mà còn cả những bí mật chưa ai chạm tới.
Nguyễn Quang Anh – thiếu gia của bộ tộc người cáo. Nếu người sói đại diện cho sức mạnh và sự kiêu hùng, thì người cáo lại là biểu tượng của trí tuệ và sự khéo léo.
Quang Anh, với dáng vẻ phong lưu cùng nụ cười nửa kín nửa hở, luôn khiến người khác vừa nể sợ vừa tò mò. Đằng sau ánh mắt hổ phách đầy mưu lược ấy, cậu là kẻ tinh thông tính toán, biết tận dụng trí tuệ để đạt được thứ mình muốn mà không cần dùng đến sức mạnh.
Sinh ra trong gia tộc cáo quyền uy, Quang Anh lớn lên cùng những bài học về sự khôn ngoan, về cách che giấu cảm xúc để không ai có thể đoán được tâm ý thật sự. Nhưng ẩn dưới lớp vỏ cáo ấy, thiếu gia trẻ tuổi vẫn là một kẻ cô đơn, khao khát có người nhìn thấu mình không phải vì sự thông minh, mà vì chính con người thật của cậu.
Từ ngàn đời, người sói và người cáo vốn không đội trời chung. Một bên mang sức mạnh hoang dã, kiêu hãnh và trung thành tuyệt đối; bên còn lại khét tiếng với trí tuệ sắc bén, sự khéo léo đầy mưu lược. Hai bộ tộc từng nhuốm máu lẫn nhau trong những cuộc chiến kéo dài, để lại hận thù khắc sâu vào ký ức từng thế hệ.
Hai kẻ vốn sinh ra để trở thành đối thủ… lại không ngờ sẽ bị cuốn vào cùng một vận mệnh.
Người Hầu
Người Hầu
Thưa ngài, đây là thư của bộ tộc người sói… họ đã lên tiếng.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hôm nay, nhân ngày Trăng Máu… các ngươi lại muốn khiêu chiến sao? Thú vị đấy, ta đang chờ xem lần này người sói các ngươi có thể đi xa tới đâu."Vò nát lá thư"
Người Hầu
Người Hầu
Thưa ngài, đêm nay là đêm Trăng Máu… chính là thời khắc mà bọn người sói trở nên điên cuồng hơn bất cứ khi nào.
Người Hầu
Người Hầu
Dưới ánh trăng đỏ rực ấy, sức mạnh của chúng được nhân lên gấp bội, bản năng khát máu cũng trở nên mất kiểm soát.!
Người Hầu
Người Hầu
Chúng ta có th-.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
"Đập bàn" Câm miệng ngay! Trăng Máu, khiêu chiến, hận thù… tất cả những thứ đó ta đều hiểu rõ hơn bất kỳ ai! Ngươi không cần phải nhắc lại với giọng run rẩy đó trước mặt ta!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đêm nay… ta sẽ cho chúng biết thế nào là sức mạnh thực sự! Dưới ánh Trăng Máu này, không còn chỗ cho sự khiếp nhược hay do dự. Chúng dám khiêu chiến, ta sẽ đáp trả bằng tất cả những gì bộ tộc ta sở hữu!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ta sẽ khiến bọn chúng hiểu rằng… đối đầu với ta, đồng nghĩa với việc bước vào địa ngục không lối thoát.~!
Người Hầu
Người Hầu
Vâng..thưa ngài tôi xin phép." lùi về sau"
__________///__________
Thỏ tóc Xanh ✨🐰" Tác giả"
Thỏ tóc Xanh ✨🐰" Tác giả"
Hi!!
Thỏ tóc Xanh ✨🐰" Tác giả"
Thỏ tóc Xanh ✨🐰" Tác giả"
Lại là Thỏ đây✨
Thỏ tóc Xanh ✨🐰" Tác giả"
Thỏ tóc Xanh ✨🐰" Tác giả"
Thỏ hơi lo chút về bộ này nhưng yên tâm nhen Thỏ không bỏ bộ nào nữa đâuu💗💗

2. Older brother..

Không khí trong đại điện chợt nặng nề hẳn. Sau lời nói ấy, từng ánh mắt thuộc hạ đồng loạt đổ dồn về phía thiếu gia của mình. Một số người siết chặt vũ khí, một số khẽ gật đầu, lòng nhiệt huyết dâng trào.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chuẩn bị đi! Đêm nay là đêm định đoạt. Ta sẽ cho bọn chúng hiểu… đối đầu với huyết thống cao quý của chúng ta, đồng nghĩa với tự tay đào huyệt cho chính mình!"Đứng phắt dậy"
Các binh lính người cáo
Các binh lính người cáo
Vâng.!!!
Bên hắn
“Sắp được gặp thiếu gia nhà cáo rồi…~”
Hắn nhếch môi cười khẩy, trong đôi mắt ánh lên sắc đỏ dữ tợn.
“Tốt… ta cũng muốn xem xem cái kẻ mà bọn cáo luôn tung hô liệu có gì đặc biệt. Nếu chỉ là một con cáo ngạo mạn thì đêm nay… chính ta sẽ nghiền nát sự kiêu hãnh đó dưới móng vuốt của ta.~”
Thoáng chốc, trời cũng đã dần tối màn đêm buông xuống, từng áng mây đen kéo đến che khuất bầu trời, chỉ để lộ ánh Trăng Máu đỏ rực treo lơ lửng nơi cao nhất. Cả khu rừng rộng lớn chìm trong một màu đỏ u ám, như được nhuộm bởi máu tươi.
Tiếng gió rít qua từng tán cây, tiếng sói tru vọng dài trong thung lũng, hòa cùng tiếng trống trận từ nơi xa xăm tất cả báo hiệu một đêm chẳng yên bình.
Đêm nay… cả hai dòng máu đều đã sẵn sàng đối mặt.
???
???
Nếu em đi thì để anh đi cùng!* nắm lấy tay Quang Anh*
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
“Không được! Anh đang bị thương, không cần phải đi… hãy để em gánh phần này. Anh cứ tin em đi * nhẹ nhàng bỏ tay anh ra *
Nguyễn Đức Phúc
Nguyễn Đức Phúc
Anh lo lắm! Em không bao giờ biết kiềm lại cái tính nóng nảy của mình. Đã biết bao lần em gặp chuyện chỉ vì lao đầu theo cảm xúc… Em có hiểu anh đã phải lo sợ đến mức nào không!?
Nguyễn Đức Phúc
Nguyễn Đức Phúc
Anh sợ lần này em không còn xác mà về!
Nguyễn Đức Phúc – người anh trai cả của Quang Anh.
Anh được biết đến khắp bộ tộc cáo như một trong những thiếu gia tài năng và đáng tin cậy nhất. Không giống Quang Anh với tính khí nóng nảy, Đức Phúc lại nổi bật nhờ sự khéo léo, điềm tĩnh và nhanh nhạy trong mọi việc.
Chỉ cần một ánh mắt, anh có thể nắm bắt toàn cục chỉ bằng vài lời, anh đủ sức xoay chuyển tình thế. Trong những cuộc thương lượng hay mưu kế, Đức Phúc luôn là người đứng phía sau, âm thầm tính toán, bảo vệ cho em trai mình.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hah..
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
ANH CHỈ SUỐT NGÀY ÉP TÔI PHẢI THEO Ý ANH THÔI!! ANH CÓ BAO GIỜ HIỂU ĐƯỢC TÔI THẾ NÀO ĐÂU!* Đẩy mạnh anh *
Quang Anh tức giận mà đẩy Phúc khiến anh loạng choạng ngã xuống nền đá lạnh.
Phúc im lặng hồi lâu. Đôi vai anh khẽ run, rồi từng giọt nước mắt nặng nề rơi lã chã xuống nền đá lạnh.
Từ khi bố mẹ mất… một mình anh đã phải gánh cả bộ tộc chỉ vì anh là con cả. Từng quyết định, từng bước đi đều như đang đè nặng trên vai anh. Anh luôn nghĩ… tất cả những gì xảy ra hôm nay là lỗi của anh vì anh đã quá yếu đuối.
Vì thế Phúc luôn muốn bù đắp tất cả cho cậu,cậu ngã thôi cũng đủ khiến anh đau xót.
Nguyễn Đức Phúc
Nguyễn Đức Phúc
*Khẽ ngước lên nhìn cậu, đôi mắt dần dịu xuống*Anh chưa từng muốn ép buộc. Anh chỉ sợ, một ngày nào đó, em sẽ không còn đứng trước mặt anh nữa thôi...
Do cú ngã bất ngờ đó mà vết thương từ hôm trước bị hở .
Máu từ vết thương rỉ ra, từng giọt đỏ thẫm rơi xuống nền đá lạnh. Nhưng anh chẳng hề để tâm, như thể nỗi đau thể xác chẳng là gì so với cơn đau đang siết chặt trong lòng.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
* lảng tránh ánh mắt anh *...
Các binh lính người cáo
Các binh lính người cáo
*Đỡ anh dậy*
Nguyễn Đức Phúc
Nguyễn Đức Phúc
Được… nếu em nghĩ mình đã đủ trưởng thành để đi theo ý mình, thì anh sẽ không ngăn cản nữa.
Nguyễn Đức Phúc
Nguyễn Đức Phúc
Anh tin… sớm muộn gì rồi em cũng sẽ hiểu ra, có những thứ nóng nảy không thể giải quyết được.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
" Anh..." * Vẫn im lặng nhìn anh được người hầu đỡ anh vào trong.*
Cứ thế, Quang Anh siết chặt bàn tay, ánh mắt ánh lên tia kiên quyết. Không quay đầu lại nhìn, cậu khoác chiến bào, cùng đoàn binh lính lặng lẽ tiến ra khỏi đại điện , trong đôi mắt ấy là sự tự tin và khiến anh nhìn nhận cậu.
Người Hầu
Người Hầu
*Cẩn thận băng bó cho Phúc* Thưa ngài , ngài thật sự từ bỏ cậu ấy sao.?
Nguyễn Đức Phúc
Nguyễn Đức Phúc
* Cười nhạt * Từ bỏ á.? đương nhiên là không rồi ,làm gì có người anh nào mà em mình đúng chứ? Chỉ là tôi đang muốn nó phải tự đối mặt với chính khó khăn, tôi mới yên tâm được .
Nguyễn Đức Phúc
Nguyễn Đức Phúc
Cứ bao bọc nó mãi cũng không tốt nhỉ..?* Cười nhẹ *
Nguyễn Đức Phúc
Nguyễn Đức Phúc
Hãy chọn những chiến binh giỏi nhất, đưa xuống phía Nam lãnh thổ của bầy sói. Nhưng nhớ, tuyệt đối không được hành động sớm. Chỉ khi chúng suy yếu, mất đi sức tấn công mới được phép ra tay.
Người Hầu
Người Hầu
Tôi vẫn nghĩ, ngài Quang Anh đã chọn những người tinh nhuệ nhất rồi cơ mà?
Nguyễn Đức Phúc
Nguyễn Đức Phúc
Không. Quang Anh chọn người theo cảm tính… chỉ nhìn cái mình thích chứ chẳng hiểu hết thực lực của họ. Đó là điều khiến tôi không yên tâm.
Người Hầu
Người Hầu
Vâng Thưa ngài tôi đi liền.!
Nguyễn Đức Phúc
Nguyễn Đức Phúc
Ừm..
____________///___________
Thỏ tóc Xanh ✨🐰" Tác giả"
Thỏ tóc Xanh ✨🐰" Tác giả"
Cảm giác nó dở:)))
Thỏ tóc Xanh ✨🐰" Tác giả"
Thỏ tóc Xanh ✨🐰" Tác giả"
Thui bái baiii
Thỏ tóc Xanh ✨🐰" Tác giả"
Thỏ tóc Xanh ✨🐰" Tác giả"
Iu iu💗💗

3. Win .!

Trăng Máu đã lên đến đỉnh, soi rọi khắp chiến trường nhuộm đỏ cả đất trời.
Tiếng vũ khí va chạm, tiếng gầm rít của sói hòa cùng tiếng reo hò của cáo khiến bầu không khí ngột ngạt đến nghẹt thở.
Trong dòng binh lính hỗn loạn, ánh mắt sắc bén của Quang Anh chợt chạm phải một bóng hình quen thuộc.
Ở phía đối diện, giữa vòng vây người sói, Hoàng Đức Duy hiên ngang đứng đó, đôi mắt vàng rực lấp lánh dưới ánh trăng, khóe môi nhếch lên đầy khinh khỉnh.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cuối cùng cũng gặp rồi, thiếu gia nhà cáo…*giọng chất chứa sự khiêu khích*
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
*siết chặt thanh kiếm+hơi thở dồn dập* Duy! Đêm nay… ta sẽ cho ngươi biết, cáo không bao giờ khuất phục trước sói!
Trong khoảnh khắc ấy, cả hai lao về phía nhau, lưỡi kiếm và móng vuốt chạm nhau tóe lửa, mở màn cho trận chiến long trời lở đất giữa hai hậu duệ của dòng máu thù hận.
Trận chiến kéo dài, lưỡi kiếm của Quang Anh đã vấy máu, hơi thở cậu nặng nhọc, mồ hôi và máu hòa lẫn trên gương mặt. Trái tim cậu đập loạn, nhưng đôi mắt vẫn rực cháy, không cho phép bản thân gục ngã.
Ở phía đối diện, Duy cũng đã dính thương tích, nhưng ánh nhìn của hắn vẫn sắc lạnh, nụ cười nhếch lên đầy kiêu hãnh.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
*Nghiến răng* Chết tiệt.!
Xung quanh, tiếng gào thét vang vọng khắp chiến trường. Từng binh sĩ của bộ tộc cáo ngã xuống, đội hình vốn đã yếu thế từ đầu nay lại càng rối loạn.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Xem ra… cáo vẫn mãi chỉ là con mồi yếu ớt trước nanh vuốt của sói mà thôi.~* khiêu khích*
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Má nó...* tay siết chặt thanh kiếm*
Ngay khoảnh khắc Quang Anh gần như quỵ xuống, tiếng sáo hiệu bất ngờ vang lên sắc bén giữa chiến trường.
Từ trong bóng tối rừng cây bao quanh, hàng chục bóng áo choàng đen lao ra, động tác nhanh gọn và dứt khoát.
Đây chính là những binh lính tinh nhuệ nhất, vốn được Phúc bí mật dặn sẵn chỉ khi Quang Anh rơi vào thế tuyệt vọng mới được ra mặt.
Lưỡi kiếm sáng loáng vung lên, nhất loạt chém vào đội hình người sói. Sự xuất hiện bất ngờ này khiến thế trận chao đảo, tiếng gầm rú của sói vang vọng khắp nơi khi từng tên ngã xuống.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
*Kinh ngạc nhìn quanh+hơi thở dồn dập* Đúng là may mắn..!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Được… nếu đây là cơ hội, ta nhất định sẽ không để phí hoài!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chết tiệt..! Hóa ra… cáo vẫn còn mưu tính sau lưng.* ánh mắt quét nhìn khắp chiến trường, thấy từng binh lính sói dần ngã xuống trước thế phản công dữ dội của phe cáo.*
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Rút lui..!!
Ngay lập tức, người sói đồng loạt hú vang, rồi nhanh chóng tản ra, rút về phía bóng rừng. Bầu không khí hỗn loạn dần lắng xuống, để lại vệt máu loang lổ trên mặt đất đỏ quạch dưới ánh Trăng Máu.
Quang Anh đứng giữa chiến trường, vai run lên theo từng nhịp thở. Mồ hôi và máu hòa lẫn chảy dài trên gương mặt, ánh mắt sáng rực dưới ánh Trăng Máu. Cậu vui mừng khôn xiết.
Trong lòng thầm trách anh đã khinh thường mình và định sẽ về khoe với anh.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thấy chưa… Anh đã khinh thường em rồi, Phúc.*Trong lòng tia kiêu hãnh bùng lên, lấn át cả cơn đau nhức trên cơ thể.*
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em đã chứng minh được mình… và lần này, em sẽ đường hoàng về khoe với anh.!
Cậu không hề nghĩ đến việc phía sau lưng mình có một bàn tay âm thầm sắp đặt. Trong tâm trí lúc này, Quang Anh chỉ ngập tràn niềm vui chiến thắng, hân hoan với ý nghĩ sẽ lập tức trở về… để khoe với anh trai.
Sau một chặng đường dài, cuối cùng Quang Anh cũng đặt chân về tới cung điện. Trăng Máu đã dần lặn, ánh sáng mờ nhạt của bình minh le lói trên bầu trời, soi chiếu gương mặt mệt mỏi nhưng rạng rỡ của cậu.
Binh lính và hầu cận đứng hai bên, cúi đầu trước vị thiếu gia trẻ tuổi vừa trở về từ chiến trường. Quang Anh ngẩng cao đầu, đôi mắt ánh lên niềm kiêu hãnh.
Người Hầu
Người Hầu
* Chạy ra+ mừng * Thưa ngài lần này..
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Phải! ta đã chiến thắng bên sói rồi đấy! Ngươi hãy truyền lời này cho anh của ta. Hãy nói với anh rằng , em trai anh đã đủ sức bảo vệ bộ tộc, không còn là đứa trẻ yếu ớt như trước nữa nhá.!
Người Hầu
Người Hầu
Vâng!
Người Hầu
Người Hầu
*Cầm tô cháo + gõ cửa phòng anh*
Nguyễn Đức Phúc
Nguyễn Đức Phúc
Vào đi.!
Người Hầu
Người Hầu
* Mở cửa đi vào + để tô cháo lên bàn *Thưa ngài…
Người Hầu
Người Hầu
Duy, ngài ấy đã chiến thắng rồi. Cả bộ tộc đang hân hoan ca ngợi thiếu gia trẻ tuổi.
Người Hầu
Người Hầu
Nhưng… ta có nên nói cho cậu ấy biết, rằng chính ngài mới là người đứng sau chỉ huy những binh lính giỏi ấy không ạ?*Ánh mắt khẽ ngước nhìn, trong đó là sự lo lắng lẫn xót xa.*
Nguyễn Đức Phúc
Nguyễn Đức Phúc
*khẽ đưa tay lên môi ra hiệu im lặng+ cười dịu* Không cần… cứ để vậy đi.
Người Hầu
Người Hầu
*lặng lẽ cúi đầu, không dám nói thêm lời nào.*
Anh ngả người tựa vào gối, đôi mắt nhìn xa xăm. Trong đáy mắt ấy là cả một bầu trời mệt mỏi, xen lẫn sự hy sinh thầm lặng. Anh thà để Quang Anh mang niềm vui chiến thắng non nớt kia, còn hơn để cậu sớm biết được gánh nặng thật sự của chiến trường.
Người Hầu
Người Hầu
Tôi xin phép đi dọn dẹp ạ..* rời đi *
________///________
NovelToon
Thỏ tóc Xanh ✨🐰" Tác giả"
Thỏ tóc Xanh ✨🐰" Tác giả"
gãy lưng ròiiiii
Thỏ tóc Xanh ✨🐰" Tác giả"
Thỏ tóc Xanh ✨🐰" Tác giả"
*lộn mèo* baiiii
Thỏ tóc Xanh ✨🐰" Tác giả"
Thỏ tóc Xanh ✨🐰" Tác giả"
Iu iu💗💗💗

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play