[Nghịch Ái - Revenged Love] Liều Thuốc Cho Trái Tim
Giới thiệu một chút
Tác giả
Cốt truyện sẽ được lấy theo không gian trong bệnh viện Tâm Thần:)
Tác giả
Và bệnh nhân mắc hội chứng trầm cảm và tâm thần theo thứ tự sẽ là Hủ Ninh và Triển Hiên
Tác giả
Hủ Ninh sẽ là bệnh nhân trầm cảm sau những điều trong quá khứ mà anh trải qua
Tác giả
Và anh cũng có thể mắc những hội chứng lặt vặt
Tác giả
Triển Hiên sẽ là bệnh nhân tâm thần về rối loạn cảm xúc hay còn được gọi là Rối loạn lưỡng cực
Tác giả
Nó sẽ thay đổi cảm xúc của anh một cách bất thường
Tác giả
Và anh cũng mắc phải luôn hội chứng mà đầu óc có vấn đề, ví dụ như anh 25 tuổi nhưng trí não của anh chỉ là của một đứa bé 10 tuổi
Tử Du
•Tên: Tử Du
•Tuổi: 20
•Là bác sĩ kiêm luôn người chăm sóc cho Điền Hủ Ninh
Lưu Hiên Thừa
•Tên: Lưu Hiên Thừa
•Tuổi: 20
•Là bác sĩ kiêm luôn người chăm sóc cho Triển Hiên
Điền Hủ Ninh
•Tên: Điền Hủ Ninh
•Tuổi: 25
•Đang là bệnh nhân mắc hội chứng Trầm cảm nặng, không tiếp xúc với ai ngoại trừ Du-Thừa-Hiên
Triển Hiên
•Tên: Triển Hiên
•Tuổi: 25
•Bệnh nhân mắc hội chứng Rối loạn lưỡng cực và trí não
•Chỉ thích nói chuyện với Du-Thừa-Ninh (đặc biệt là Thừa ca ca)
Tác giả
Giới thiệu zị thoi chứ vô truyện đọc đi ròi biết ha

Tác giả
(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)(. ❛ ᴗ ❛.)
#1
Tại bệnh viên Tâm Thần Y An Nam có hai Bác sĩ và hai bệnh nhân đang ngồi say sưa nói chuyện với nhau
Một người là Tử Du-mệnh danh là thiên sứ của bệnh viện vì em không chỉ tốt với các bệnh nhân mà còn rất kiên nhẫn với từng người từ trẻ đến già
Người còn lại là Lưu Hiên Thừa-mệnh danh là thần tiên ca ca vì vẻ ngoài không chút bụi trần bám lấy, soái ca đến mức từ các Bác sĩ, Y tá và bệnh nhân đều mê mệt. Cậu cũng là một trong những y Bác sĩ xuất sắc của Y An Nam, tận tụy-chăm sóc-kiên nhẫn-không nổi nóng với bệnh nhân
Hai con người ấy lại có trách nhiệm với hai ca nặng nhất của Bệnh viện
Điền Hủ Ninh, bệnh nhân mắc hội chứng trầm cảm nặng sau những quá khứ anh đã từng trải qua. Trầm cảm thì đã đành nhưng anh cũng mắc những hội chứng lặt vặt khác nên các y Bác sĩ và Y tá đều sợ tiếp xúc với anh vì anh rất hay phản kháng. Đôi khi lại dùng bạo lực khi họ "ép" anh?
Triển Hiên, bệnh nhân mắc hội chứng Rối loạn lưỡng cực và trí não. Rối loạn lưỡng cực là cảm xúc thay đổi thất thường như hưng phấn quá mức và trầm cảm nhẹ. Thân hình của một người đàn ông tuổi 25 nhưng trí não là một đứa nhóc 10 tuổi, anh chỉ thích trò chuyện cùng Hủ Ninh nhưng dần sau này anh lại hay "làm phiền" Tử Du và Hiên Thừa
Tử Du
Anh uống thuốc cho em đi, em xin anh luôn đó!~
Điền Hủ Ninh
/ngồi ở góc giường nhìn cậu/
Điền Hủ Ninh
Tại sao phải uống?
Tử Du
Anh uống thì mới hết bệnh rồi mới đi chơi với em được chứ
Tử Du
Anh hứa với em rồi mà?
Điền Hủ Ninh
Nhưng...đắng lắm...
Điền Hủ Ninh
Không uống...
Em nhìn anh bất lực vì không chịu uống thuốc theo giờ mà rm đã kê ra
Tử Du
*Hết cách thật chứ...*
Tử Du
Vậy đi! Nếu anh uống thuốc ngoan thì em sẽ thưởng cho anh, được không?
Điền Hủ Ninh
Thưởng cái gì?
Tử Du
Bất cứ thứ gì anh yêu cầu
Anh nghe vậy thì không chần chừ lấy hai viên thuốc đắng ngắt ấy mà nuốt xuống cái một
Tử Du
Anh Ninh nhà ta giỏi quá! Anh muốn em thưởng gì?
Điền Hủ Ninh
H-hôn anh... /ngại/
Em ngơ ngác nhìn anh rồi lại chớp chớp đôi mắt to tròn kia nhìn anh lại lần nữa như để xác định yêu cầu của anh
Điền Hủ Ninh
Muốn em...h-hôn anh...
Khi xác nhận được thì em đành phải làm vì em hứa với anh rồi, biết sao đây. Mặc dù yêu cầu của anh không phải việc gì khó nhưng thật sự em hơi ngại trong những trường hợp này
Dù đã từng hẹn hò lẫn nam và nữ nhưng em vẫn ngại
Điền Hủ Ninh
/gật đầu//vành tai đỏ ửng/
Tử Du
Vậy nha, em đi làm việc tiếp đây
Tử Du
Xíu nữa quay lại chơi với anh nha
Điền Hủ Ninh
/nắm tay em/ Đ-Đừng đi mà...
Tử Du
Sao lại không được đi? Em là Bác sĩ mà /bất lực/
Điền Hủ Ninh
Ở lại với anh đi...
Tử Du
/xoa đầu anh/ Em hứa là xong việc sẽ quay lại với anh
Điền Hủ Ninh
/gật đầu nhưng không cam tâm/
Điền Hủ Ninh
Em nhớ...là không được đi lâu...nghe chưa...?
Tử Du
Em biết rồi, em đây. Bye bye~
Điền Hủ Ninh
/buông tay em/
Có hai vị y sĩ đang chứng kiến một khung cảnh siêu bất ngờ, bất ngờ không phải vì Tử Du hôn Hủ Ninh mà là cảnh Hủ Ninh chịu uống thuốc
Nhân viên bệnh viện
1. Trời má, Hủ Ninh uống thuốc sao?
Nhân viên bệnh viện
3. Đúng là chấn động thật, hồi mấy người y sĩ nam vật lộn với anh ấy để bắt uống thuốc mà ảnh đã động thủ rồi
Nhân viên bệnh viện
2. Công nhận Bác sĩ Du hay thật, không hổ danh là Thiên sứ
Nhân viên bệnh viện
2. Nguyên cái bệnh viện này chỉ có mỗi anh ấy là chịu được cái tính của anh Ninh thôi
Nhân viên bệnh viện
6. Tụi mình nói hết nước miếng cũng chả thèm nghe
Nhân viên bệnh viện
6. Bữa tao và 9 bị ảnh tương tác vật lí đây, phải điều trị tận 2 tuần rưỡi mới hết
Nhân viên bệnh viện
9. Đây, bầm giập nguyên mảng ngay hông. Đâu vãi...
Những lời bàn tán về Hủ Ninh chịu uống thuốc là đề tài siêu hot của các y sĩ đang làm việc tại bệnh viện Y An Nam này
Thật sự họ không quan tâm chuyện Bác sĩ Du hôn má Hủ Ninh, quan tâm của họ là bây giờ phải xin tips của em để làm cách nào cho Hủ Ninh chịu uống thuốc mà không bị tác động vật lí lên người
Triển Hiên
Bé Thừa đến rồi~
Triển Hiên
Hôm nay bé cho anh chơi gì thế?
Lưu Hiên Thừa
Anh đoán xem?~
Triển Hiên
Chơi siêu nhân hả?
Lưu Hiên Thừa
Hôm nay chúng ta chơi trò mới đi, chơi caro nha
Lưu Hiên Thừa
Vậy trước tiên khi trò chơi bắt đầu, anh phải uống thuố-
Chưa kịp dứt câu thì Triển Hiên đứng bật dậy mà chui thẳng lên giường và chùm chăn kín mít lại
Ôi, người đàn ông tuổi 25 ghét uống thuốc vì vị nó không ngon như đứa trẻ lên ba chẳng được ba mẹ mua đồ chơi nên dỗi vậy
Lưu Hiên Thừa
... /bất lực/
Lưu Hiên Thừa
Hiên Hiên à...
Lưu Hiên Thừa
Anh không uống là em không chơi với anh đâu...
Triển Hiên
Nhưng...Nhưng thuốc đắng lắm
Triển Hiên
Anh không muốn uống... /bĩu môi/
Lưu Hiên Thừa
Anh không uống là em bỏ đi à
Lưu Hiên Thừa
Là anh tự chơi một mình đấy!
Triển Hiên
/rưng rưng/ Em không chơi...với anh nữa...
Triển Hiên
E-em hết thương anh...
Lưu Hiên Thừa
K-Không có, em thương anh chứ
Lưu Hiên Thừa
Nhưng anh phải uống thì em mới thương anh nhiều
Triển Hiên
T-Thật không...?
Lưu Hiên Thừa
/gật đầu/ Thật mà
Triển Hiên
/đi xuống giường//chạy lại ôm em/
Triển Hiên
Nhưng em phải hứa là không được ghét bỏ anh nha
Lưu Hiên Thừa
Uống ngoan nè
Lưu Hiên Thừa
/đưa thuốc cho anh/
Anh cầm viên thuốc trong tay nhìn nó chăm chăm như muốn giết nó vậy, anh bỏ từng viên vào miệng rồi lấy nước để nuốt xuống
Anh nhăn mặt vì thuốc quá khó nuốt trôi cái vị đắng đắng của nó, uống xong thì anh liền dụi vào hõm cổ em mà hít lấy mùi hương quen thuộc mang lại cảm giác dễ chịu và an toàn cho anh
Triển Hiên
Thừa Thừa, chúng ta chơi trò chơi đi
Lưu Hiên Thừa
Vậy chơi caro nha?
Triển Hiên
Nếu anh mà thắng thì hôm nay em phải ở lại đây với anh
Triển Hiên
Không được đi đâu hết!
Lưu Hiên Thừa
Rồi rồi, vậy nếu em thắng, nếu có ca sau thì anh phải ngoan và nghe theo lời các y tá và bác sĩ nha
Triển Hiên
Chỉ muốn Thừa Thừa thôi
Lưu Hiên Thừa
*Anh ấy dễ thương thật, như con nít vậy*
Lưu Hiên Thừa
Nhưng anh phải ngoan thì em mới tới thường xuyên
Lưu Hiên Thừa
Anh làm được không?
Triển Hiên
Anh chỉ muốn Thừa Thừa chăm...
Lưu Hiên Thừa
*Thật là...* /bất lực/
Lưu Hiên Thừa
Em biết rồi, chỉ mình em chăm anh được chưa?
Lưu Hiên Thừa
Không ai ngoài em nhá?
Triển Hiên
/vui mừng/ Được!
Dù em nói vậy chứ chỉ có mình em là nhận ca bệnh này của anh thôi, những người khác đã từng tiếp xúc với anh đã "đau khổ" lắm rồi
Không phải họ sợ vì anh giống con nít mà họ sợ anh vì tính cách thất thường của anh. Anh chỉ vui khi họ chơi với anh, còn bao nhiêu phần cảm xúc u tối là dành cho việc kháng cự uống thuốc và hợp tác để điều trị
Đôi khi anh cũng có tương tác vật lý lẫn tâm lý của vài y bác sĩ và y tá nhưng đa số là tâm lý. Mặc dù anh không chửi thề hay la lớn, anh chỉ nói những lời nói thẳng như ruột ngựa để chọc ngoáy sâu vào nội tâm từng người đến mức họ không muốn nhận ca của anh
Chỉ riêng Hiên Thừa là một Bác sĩ duy nhất mà anh thích thú và cũng chính là con người đã cứu lấy hàng vạn nhân lực trong bệnh viện này không bị "trầm cảm" lúc nghe rin mình phải quản anh, một mình cậu "bao" hết ca của anh và SẼ KHÔNG BAO GIỜ CÓ AI NHẬN ca này trong bệnh viện
#2
Một buổi sáng ban mai trong bệnh viện Y An Nam, một bóng hình cao lớn cao khoảng 1m9 đang đi chân sáo trên sân bệnh viện với cảm xúc cui tươi, hí hửng. Anh hết đi trong sân rồi lại đi trên hành lang bệnh viện, anh hết ngó nghiêng từ phòng này sang phòng khác rồi lại ló đầu vào một căn phòng số 1909
Điền Hủ Ninh
/ngước mắt lên nhìn/
Triển Hiên
/chạy lại ôm anh/
Triển Hiên
Chơi với tôi đi!
Triển Hiên
Tại sao lại không?
Điền Hủ Ninh
Muốn ở một mình...
Triển Hiên
Ninh Ninh mà cứ như vậy hoài là Du Du buồn đó!
Điền Hủ Ninh
*Tiểu Du sẽ buồn...?*
Điền Hủ Ninh
Tại sao Tiểu Du buồn?
Triển Hiên
Du Du muốn Ninh Ninh cởi mở hơn mà Ninh Ninh cứ như thế này là Du Du buồn lắm đó
Triển Hiên
Vậy nên chơi với tôi nha?
Và thế là hai người đàn ông cao 1m9 ngồi ở trong phòng chơi từ trò này đến trò khác. Trò cuối cùng mà họ chơi lại là chơi trốn tìm, mà chỉ có hai người nên hai anh lại rủ thêm hai bé chơi với hai anh-lúc đó cũng là xế chiều
Triển Hiên
/kéo tay Thừa Thừa đi/
Triển Hiên
Thừa Thừa, nhanh lên đi
Triển Hiên
Chơi trốn tìm với bọn anh!
Lưu Hiên Thừa
Rồi rồi, anh kéo em chậm thôi
Điền Hủ Ninh
/đứng ngoài cửa phòng nhìn em/
Tử Du
/nghe tiếng cửa như ai đó chạm vào/
Điền Hủ Ninh
/trốn sau cửa/
Tử Du
Tìm em có việc gì sao?
Điền Hủ Ninh
T-Trốn tìm...
Tử Du
Chơi trốn tìm à? Vậy đi thôi
Điền Hủ Ninh
/nắm góc áo em kéo đi/
Triển Hiên
Tập hợp đầy đủ!
Triển Hiên
Ai thua là người đi tìm nha!
Bốn người tập hợp ở ngay sân của bệnh viện rồi oánh tù xì để xem ai thua mà đi tìm
Giới hạn trốn là chỉ được ở trong sân và hành lang ở kho chứa đồ của bệnh viện
Triển Hiên là người thua nên phải đi tìm, anh tìm rất giỏi. Chỉ mới 10 phút là tìm được hết ba người còn lại
Tiếp theo là đến Hủ Ninh, anh rất ít khi hứng thú với những trò chơi này nhưng vì đang có Tử Du nên anh rất vui. Anh tìm 3 người còn lại hết 15 phút, rồi lại quay qua nhìn lén Tử Du một cái khi oánh tù xì để đến lượt tiếp theo
Người thứ ba là Hiên Thừa, cậu kiếm tìm rất lâu. Khoảng hơn 30 phút mới kiếm ra được vì ngày xưa cậu luôn là người đi tìm nên cậu chạy hết chỗ này sang chỗ khác mà quên luôn phạm vi trốn ở đầu game
Triển Hiên
Du Du thua rồi!
Tử Du
Mọi người trốn đi, em úp mặt đếm đến 100 là tìm đây~
Trong khi em đang đếm số thì Triển Hiên nắm tay của Hiên Thừa kéo đi trốn cùng anh. Còn mỗi Hủ Ninh là đứng ngơ ngác, anh cũng nhanh chóng đi tìm chỗ trốn. Nơi anh trốn lại là kho chứa đồ cũ trong bệnh viện, nó rất tối mà cũng ít người qua lại-cũng nằm trong phạm vi trốn tìm
Trong 15 phút đầu thì em không tìm được ai, khoảng phút thứ 17 thì em lại tìm được Hiên Thừa và Triển Hiên đang trốn cùng nhau-họ còn chơi "bắn súng" bằng tay trong lúc đợi cậu tìm
Chỉ còn mỗi Hủ Ninh là em tìm rất lâu, đang tìm thì có một giọng nữ sau lưng vang lên
Nhân viên bệnh viện
Bác sĩ Du, có bà lão bên phòng 456 không chịu cho chúng em băng bó vết thương nên là...
Tử Du
Vậy đưa anh đến đó đi
Nhân viên bệnh viện
Vâng ạ
Và thế là em tạm gác lại chuyện chơi trốn tìm vì bệnh nhân đang không chịu hợp tác
Em ngồi lại trong phòng 456 để vừa tèo chuyện với bà lão và vừa băng bó vết thương cho bà, em ngồi lâu đến mức quên luôn cả việc phải đi tìm anh
Anh ngồi trong kho chứa đồ cũng hơn 2 tiếng đồng hồ mà em vẫn chưa tìm được anh, anh bắt đầu có cảm giác bất an tột độ
Điền Hủ Ninh
Tiểu Du đâu rồi...
Điền Hủ Ninh
C-Cái gì vậy?!
Anh bắt đầu ảo giác, trong không gian tĩnh lặng xuất hiện lên những giọng nói khác nhau, nam có nữ cũng có
Nhân vật phụ
Thằng vô dụng!
Nhân vật phụ
Mày chả được cái tích sự gì hết
Nhân vật phụ
Sinh ra chỉ tổ phí chật nhà
Nhân vật phụ
Ăn rồi chỉ biết ngồi đó
Nhân vật phụ
Mày nhìn con nhà người ta đi
Nhân vật phụ
Học giỏi, lễ phép
Nhân vật phụ
Tại sao tao lại sinh ra một đứa súc sinh như vậy?!
Nhân vật phụ
Mày có biết cái bình này đáng giá bao nhiêu không mà lại làm vỡ nó?
Điền Hủ Ninh
C-Con xin-xin lỗi...
Nhân vật phụ
Thằng vô tích sự
Nhân vật phụ
Ông ném nó vô hầm cho nó tự hối lỗi đi
Nhân vật phụ
Vô dụng y chang mấy con chuột nhắt
Nhân vật phụ
/ném anh vào hầm tối/
Điền Hủ Ninh
T-Thả con ra đi mà! C-Con biết lỗi rồi!
Điền Hủ Ninh
Hức...hức...ức
Cứ mỗi lời nói cất tiếng lên trong ảo giác của anh thì thân anh lại bắt đầu run rẩy, khi anh sợ là tự cào vào cổ tay anh. Anh có đau không? Đau chứ nhưng nó lại mang cảm giác "an toàn" cho anh khi bị ảo giác như này
Điền Hủ Ninh
/cào/ Con xin lỗi...
Điền Hủ Ninh
C-Con sai rồi
Điền Hủ Ninh
Đừng nhốt con ở nơi đó nữa...
Tử Du
Bây giờ mấy giờ rồi?
Tử Du
/nhìn đồng hồ/ 19h30?
Tử Du
Anh Ninh uống thuốc chưa ta?
Em chợt nhận ra em đã làm việc trong khi chơi trốn tìm và bỏ quên đi việc tìm anh
Em chạy khắp nơi trong bệnh viện để tìm nhưng không thấy anh đâu, chỉ còn phòng kho chứa đồ nhưng em nghĩ là anh sẽ không chốn ở đó, anh sợ bóng tối...
Điền Hủ Ninh
Hức...Tiểu Du...em đâu rồi...
Điền Hủ Ninh
T-Tôi sợ lắm...
Em đi ngang qua phòng kho chứa đồ thì nghe âm thanh lạ phát ra bên trong
Tử Du
Trong đây...có ma hả?
Tử Du
Sao mình lại nghe tiếng khóc...?
Em mở cửa bước vào, một khoảng đen bao trùm lấy em. Em bước vào để thăm dò xem anh có trong này không, bỗng có chuột chạy sượt sang chân làm em giật mình
Anh lại bắt đầu ảo giác về những giọng nói trong ký ức của anh
Điền Hủ Ninh
Đ-Đừng mà, đừng đánh con
Điền Hủ Ninh
C-Con biết sai rồi...
Điền Hủ Ninh
/cào hai cổ tay/
Tử Du
/nhìn thấy anh do có ánh đèn ngoài chiếu vào/
Điền Hủ Ninh
Đ-Đừng lại gần tôi!
Điền Hủ Ninh
Tôi không làm gì sai cả!
Tử Du
Em đây, Tử Du của anh
Tử Du
Tỉnh táo lại đi Hủ Ninh
Điền Hủ Ninh
/vùng vẫy//run/ Đ-Đừng đánh con...
Tử Du
Không ai đánh anh [x3]
Tử Du
/xoa đầu + vuốt lưng anh/
Tử Du
Không sao, không sao...
Tử Du
Tại em quên mất mình còn đang chơi trốn tìm...
Điền Hủ Ninh
/ngước mắt lên/
Điền Hủ Ninh
T-Tiểu Du...?
Điền Hủ Ninh
Sao em...bỏ tôi một mình...hức-
Tử Du
Bây giờ chúng ta về phòng nha?
Tử Du
Em không bỏ nữa, về phòng với em nha?
Tử Du
/lau nước mắt cho anh/
Khi đưa được anh về phòng 1909 thì em giúp anh thay đồ, ăn uống, đút thuốc rồi ở lại phòng bệnh cùng anh
Tử Du
Anh ôm vậy sao em đi lấy nước uống đây.../bất lực/
Điền Hủ Ninh
L-Lỡ em bỏ tôi lại lần nữa...
Tử Du
Không có đâu mà, em lấy nước ngay bàn đối diện thì em chạy đi đâu...?
Tử Du
Thả em ra để em uống nước xong rồi anh muốn em bao nhiêu cũng được nha?
Điền Hủ Ninh
/đành ngậm ngùi buông em ra/
Tử Du
/uống nước//quay lại chỗ giường anh/
Tử Du
Trễ rồi, chúng ta đi ngủ nha?
Cả hai nằm xuống trên giường bệnh của anh, anh nằm xuống giường rồi đưa mặt mình vùi vào lồng ngực của em mà hít hà mùi hương dịu nhẹ của em
Mùi hương xả vải quen thuộc làm anh muốn chìm đắm vào đó mãi mãi, em thấy vậy liền đưa tay xoa đầu và vỗ lưng anh. Một "em bé" bự đi cùng một quá khứ đau thương, thật ra quá khứ của anh chưa phải những cái như "vô dụng", "con nhà người ta" mà nó còn khủng khiếp hơn thế...
Em muốn bao bọc và che chở cho anh, lấp đầy những ký ức đau thương ấy bằng những kỷ niệm tươi đẹp màu hồng hiện giờ tại chính Y An Nam này, em thương anh lắm...
Download MangaToon APP on App Store and Google Play