Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Tama X Jiro] Bên Cậu, Tớ Không Cần Chiến Thắng.

Chương 1: Chuyến xe lên Sài Gòn

Nắng sớm ở miền Tây vẫn còn mỏng, quệt qua làn da như sợi chỉ nhẹ tênh. Nguyễn Quốc Hận ngồi yên trên chiếc ghế gần cửa sổ, hai tay ôm balo vào lòng.
Chiếc xe khách cũ kỹ rì rì lăn bánh, bỏ lại phía sau những cánh đồng lúa bát ngát, bỏ lại mái nhà tôn cũ kỹ nằm lọt thỏm giữa xóm nhỏ nghèo.
Trước lúc đi, anh trai cậu – anh Huy – chỉ dám ôm cậu thật nhanh rồi chạy vô nhà vì sợ… khóc.
Còn ba thì vẫn ngồi trước hiên, không nói gì, cũng chẳng nhìn cậu. Chỉ có một câu lặng lẽ vọng lại:
nhân vật phụ
nhân vật phụ
Đi thì đi cho yên nhà yên cửa.
Vậy mà, trái tim Hận đau như ai siết chặt.
Hận từng nghĩ lên Sài Gòn là giấc mơ xa xỉ. Nhưng sau bao lần âm thầm leo rank, thi đấu nhỏ lẻ rồi cuối cùng được tuyển chọn vào SGP, cậu biết – đây là cơ hội mình không thể bỏ lỡ. Một cuộc đời mới, một hy vọng mới.
Cậu mở điện thoại, nhìn tấm hình nền – một ảnh cắt từ livestream trận chung kết cách đây hai năm. Đội hình SGP năm đó, tay giơ cúp vô địch, ánh mắt ai cũng rực sáng. Bên dưới ảnh là dòng chữ cậu từng gõ vào một đêm mưa:
Nguyễn Quốc Hận (Jiro)
Nguyễn Quốc Hận (Jiro)
Mình sẽ đứng cùng họ.
Xe dừng ở trạm nghỉ, người ta lục đục xuống mua bánh mì, nước suối. Hận không xuống. Cậu chỉ ngồi đó, nhìn dòng người và dòng xe vội vã.
Lòng cậu có chút lo – Sài Gòn rộng lớn, người lạ, nơi ở mới, đồng đội mới… liệu họ có thích cậu không? Có coi thường một đứa trẻ từ tỉnh lẻ như cậu không?
Nhưng rồi Hận tự nhủ:
Nguyễn Quốc Hận (Jiro)
Nguyễn Quốc Hận (Jiro)
Mình không đến để làm hài lòng ai. Mình đến để chứng minh mình xứng đáng.
Chiếc xe lại nổ máy. Từ ghế lái, bác tài quay đầu bảo:
nhân vật phụ
nhân vật phụ
Sắp tới bến rồi nghen con.
Hận gật đầu, siết chặt balo, ánh mắt hướng ra phía trước.
Sài Gòn – mình đến rồi đây.

Chương 2: Ngày đầu ở Gaming house

Chiếc taxi dừng lại trước một căn nhà bốn tầng nằm trong hẻm nhỏ ở quận 7. Hận kéo vali xuống, ngẩng đầu nhìn tấm bảng nhỏ treo trước cổng:
“SGP Gaming House.” Tim cậu bất giác đập nhanh. Đây chính là nơi mà bao người mơ được đặt chân tới. Và giờ, cậu đã đứng trước cánh cửa đó.
Cậu bấm chuông. Chưa đầy ba giây sau, cánh cửa bật mở. Một thanh niên tóc ngắn, vóc dáng cao ráo, gương mặt lạnh nhưng ánh mắt khá thân thiện hiện ra.
nhân vật phụ
nhân vật phụ
Tân binh hả? Vô đi.
Đó là Red, người anh trầm lặng của team. Anh kéo vali giúp Hận, còn cậu thì cứ luýnh quýnh không biết nên cúi đầu chào hay gật đầu cảm ơn trước.
Vừa bước vô nhà, âm thanh từ phòng khách vang lên rộn ràng:
nhân vật phụ
nhân vật phụ
Ủa tới rồi hả? mọi người ơi, tân binh nè!
Chất giọng non choẹt và hay cà rỡn này là của Fish.
Coach từ trong bếp bước ra nói:
Huỳnh Trung Hiếu (Titan)
Huỳnh Trung Hiếu (Titan)
Mấy đứa dạt ra cho ẻm đi dẹp đồ. Lạc Lạc em dẫn em ấy đi lên phòng cất đồ đi nhé.
Nguyễn Công Vinh (Lạc Lạc)
Nguyễn Công Vinh (Lạc Lạc)
Ô kê.
Nguyễn Công Vinh (Lạc Lạc)
Nguyễn Công Vinh (Lạc Lạc)
Tân binh đi với chị lên cất đồ nha.
Nguyễn Quốc Hận (Jiro)
Nguyễn Quốc Hận (Jiro)
Dạ.
Nguyễn Công Vinh (Lạc Lạc)
Nguyễn Công Vinh (Lạc Lạc)
Đây chị xách vali cho cưng.
Nguyễn Quốc Hận (Jiro)
Nguyễn Quốc Hận (Jiro)
Dạ, em cảm ơn nhiều ạ.
Vali thì được Lạc Lạc xách dùm còn cậu ôm balo chạy lon ton theo Lạc lên phòng.
Sau khi sắp xếp xong hành lý ở phòng riêng, Hận và Lạc bước xuống tầng trệt. Mọi thứ trong ngôi nhà mới vẫn còn lạ lẫm.
Cậu chợt nghe tiếng cười rộn rã từ phía phòng khách. Hận chần chừ đôi chút, rồi bước lại gần.
Trước mắt cậu là một nhóm người đang tụ lại quanh bàn, vừa chơi game trên điện thoại vừa nói chuyện sôi nổi.
Hận nhận ra người ngồi giữa, áo đen, dáng cao, chính là đội trưởng Bâng – người mà cậu đã biết tiếng từ lâu.
nhân vật phụ
nhân vật phụ
Ơ, tân binh xuống rồi kìa!
Một giọng nam vang lên, có chút tinh nghịch.
Mọi ánh mắt đồng loạt đổ dồn về phía Hận. Cậu có chút bối rối, vội cúi đầu chào:
Nguyễn Quốc Hận (Jiro)
Nguyễn Quốc Hận (Jiro)
Em chào mấy anh. Em là Nguyễn Quốc Hận… em mới vào team.
Bâng cười, đứng dậy bước tới vỗ nhẹ vai cậu.
Titan hỏi cậu:
Huỳnh Trung Hiếu (Titan)
Huỳnh Trung Hiếu (Titan)
Em là Jiro đúng không? Ổn chứ? Cứ thoải mái, mấy đứa ở đây hơi ồn nhưng dễ thương lắm.
---
Tác giả
Tác giả
Từ khúc này thì mình sẽ dùng tên game của cậu là Jiro nha.
---
Cả nhóm cười phá lên. Jiro cũng bật cười theo, thấy bầu không khí ấm áp lạ thường.
Phạm Vũ Hoài Nam (Red)
Phạm Vũ Hoài Nam (Red)
Red. Rất vui được gặp cậu.
Một người khác với nụ cười hiền lành nói tiếp:
Nguyễn Thanh Lâm (Zeref)
Nguyễn Thanh Lâm (Zeref)
Anh là Zeref. Còn người hồi nãy dẫn em lên phòng là Lạc Lạc. À còn thằng kia đang ôm điện thoại chơi xếp hạng là Khoa, nhỏ tuổi nhất.
Fish đang lướt điện thoại thì ngẩng đầu lên, nháy mắt với Jiro.
Lương Hoàng Phúc (Fish)
Lương Hoàng Phúc (Fish)
Chào ông nha, ông là người thay top cũ đúng không?
Nguyễn Quốc Hận (Jiro)
Nguyễn Quốc Hận (Jiro)
Dạ...
Jiro gật đầu, hơi ngượng.
Nguyễn Hữu Đạt (Phoenix)
Nguyễn Hữu Đạt (Phoenix)
Vậy ráng gánh nha. Tụi em gánh không nổi nữa rồi
Phoenix nói giỡn, cả nhóm lại cười.
Jiro thấy tim mình dịu lại. Cậu không còn lo sợ như lúc bước qua cánh cửa ngôi nhà này. Dù chỉ là buổi gặp mặt đầu tiên, nhưng cậu có cảm giác như mình đã tìm được một gia đình thứ hai.

Chương 3: Buổi tập đầu tiên

Sáng hôm sau, Jiro dậy từ sớm. Cậu đánh răng rửa mặt, thay áo rồi đi xuống phòng tập.
Không khí trong nhà vẫn yên ắng, chỉ có tiếng quạt trần xoay lặng lẽ. Cậu nhìn đồng hồ – mới sáu rưỡi. Jiro nghĩ tập sớm một chút để làm quen trước cũng tốt.
Căn phòng gaming được bố trí thành hai hàng máy, mỗi chỗ đều có điện thoại gắn sẵn vào khung cố định, tai nghe, quạt mini, cả những tấm bảng nhỏ ghi tên từng thành viên. Ở vị trí góc trái là bảng tên “Jiro”. Jiro mỉm cười, ngồi xuống.
Vừa cắm tai nghe thì Red bước vào. Không nói gì nhiều, anh lặng lẽ ngồi xuống ghế đối diện.
Một lát sau, Titan và những người còn lại cũng đến, ai nấy đều quen với nhịp sinh hoạt, chỉ riêng Jiro là còn có chút lóng ngóng.
Bắt đầu scrim thử đội hình, Jiro vào vị trí top lane quen thuộc. Ván đầu diễn ra không quá tệ, nhưng đến mid game, cậu di chuyển sai một nhịp khiến team bị bắt lẻ hai người. Màn hình đen ngòm, Jiro thở dài.
Red nghiêng người, mắt vẫn dán vào bản đồ mini:
Top lane không phải lúc nào cũng phải xuống gank. Cậu vừa mất trụ vừa kéo theo mid chết. Làm lại.
Giọng Red không lớn nhưng đủ lạnh khiến Jiro hơi chột dạ. Cậu gật đầu:
Nguyễn Quốc Hận (Jiro)
Nguyễn Quốc Hận (Jiro)
Dạ, em xin lỗi.
Zeref ở đường giữa cũng tiếp lời:
Nguyễn Thanh Lâm (Zeref)
Nguyễn Thanh Lâm (Zeref)
Không sao, mới ngày đầu mà. Mấy lỗi này anh cũng từng dính.
Fish cười
Lương Hoàng Phúc (Fish)
Lương Hoàng Phúc (Fish)
Ừa, hồi đầu anh Zeref còn bị chửi khóc luôn kìa.
Cả team bật cười, không khí bớt căng thẳng. Titan đứng dậy, khoanh tay:
Huỳnh Trung Hiếu (Titan)
Huỳnh Trung Hiếu (Titan)
Jiro, em có kỹ năng. Nhưng kỹ năng không bằng cái đầu lạnh. Chơi top là phải bình tĩnh.
Bâng gật đầu đồng ý. Nhưng trước khi quay sang màn hình, anh thêm một câu:
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Cậu có tiềm năng. Chỉ cần sửa cách nhìn bản đồ là ổn.
Lần này, Jiro mỉm cười nhẹ. Trong lòng cậu vẫn còn hồi hộp, nhưng đã có thêm động lực.
Dù mới bắt đầu, nhưng cậu biết mình muốn tiến xa – không chỉ để chứng minh với mọi người, mà còn với chính bản thân.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play