( Rhycap) Ba Vết Thương - Một Trái Tim
CHƯƠNG 1 – MỘT GIẤC NGỦ SÂU
nắng mưa thất thường
Đây là bộ đầu tay của mình nếu có sai sót xin mọi người thông cảm ạ
nắng mưa thất thường
Quy tắc đọc truyện của mình
nắng mưa thất thường
Không toxic
nắng mưa thất thường
Không có h+
nắng mưa thất thường
ai đọc đc thì đọc không xin hãy lướt qua nhé
nắng mưa thất thường
Không comment hay nói này nói nọ otp của mình
nắng mưa thất thường
mình xin nói là mình có đu thì mình đu nhưng mà hai anh cũng sẽ có một cuộc sống riêng và mình đu để cùng với mn có trải nghiệm vui vẻ không bị gò bó , nên là h+ sẽ không có và mình rất tiếc nói với các bạn chuyện này chúc các bạn đọc chuyện vui vẻ
[Phòng bệnh – ban đêm]
ánh đèn mờ chiếu xuống một gương mặt gầy gò, đôi mắt trũng sâu vì mất ngủ
Hoàng Đức Duy ( Captain boy)
Cúi đầu, ngón tay run run chạm vào mép khung ảnh
[trong ảnh là một người đàn ông và một bé gái đang cười, nụ cười dịu dàng giữa nắng]
thì thầm
…Em xin lỗi… em bất lực quá rồi…
[không tiếng trả lời – chỉ là tiếng máy theo dõi sinh hiệu vang đều đặn, lạnh lẽo như không khí giữa đêm]
Hoàng Đức Duy ( Captain boy)
[Ôm tấm ảnh sát ngực, lẩm bẩm như nói cho chính mình nghe]
Nếu… chỉ cần đổi lại bằng em… thì có được không?
[đèn màn hình nhấp nháy – hệ thống xuất hiện lần đầu]
📟 [HỆ THỐNG HỒI SINH 399 – KẾT NỐI HOÀN TẤT]
hệ thống số 399
“Xin chào, Hoàng Đức Duy. Bạn đang ở trạng thái tinh thần cực hạn. Hệ thống được cấp phép tiếp cận.”
Hoàng Đức Duy ( Captain boy)
…Ai vậy?
hệ thống số 399
“Tôi là hệ thống thực thi nguyện vọng, mã số 399. Chúng tôi nhận diện tín hiệu cầu cứu sâu trong tiềm thức bạn.”
Hoàng Đức Duy ( Captain boy)
[Khựng lại vài giây, sau đó cười khô khốc]
Cầu cứu à… Tôi có ra giá đâu.
Thôi, tôi chấp nhận… chỉ cần cứu họ. Cứu chồng tôi… và...con gái tôi
hệ thống số 399
“Bạn đồng ý trước khi nghe điều kiện? Vậy tức là bạn—”
Hoàng Đức Duy ( Captain boy)
Tôi nói rồi mà… tôi đồng ý.
mắt cay xè, tay siết chặt tấm ảnh
Chỉ cần họ tỉnh lại… em sẽ làm tất cả…
hệ thống số 399
“Xác nhận điều kiện: Bạn sẽ được chuyển đến một thế giới hư cấu. Ở đó tồn tại một cá thể trùng khớp 99% gene với chồng bạn – Nguyễn Quang Anh. Bạn sẽ nhập vào cơ thể người vợ thế thân của anh ta – trùng tên với bạn.”
hệ thống số 399
“Bạn phải tiếp nhận vai trò mẹ kế của một đứa bé – con ruột của anh ta và tình cũ.”
Hoàng Đức Duy ( Captain boy)
[ im lặng, không nói… chỉ có nước mắt rơi lặng lẽ lên ảnh]
hệ thống số 399
“Bạn sẽ bị giám sát. Thời hạn tạm thời: chưa xác định. Khi đạt đủ điều kiện – bạn sẽ được trở về thế giới thực, và người thân của bạn sẽ được phục hồi.”
hệ thống số 399
“Bạn chắc chắn?”
Hoàng Đức Duy ( Captain boy)
[ nhìn ảnh vợ chồng ba người thêm một lần, mỉm cười đầy đau đớn]
Chắc chắn.
---
[bóng tối lan ra như một cơn thủy triều…]
[khi Duy mở mắt, anh đang nằm trên một chiếc giường xa lạ, ga trải giường sang trọng, ánh sáng rọi qua rèm lụa dày…]
Hoàng Đức Duy ( Captain boy)
…Đây là đâu?
hệ thống số 399
“Thế giới nhiệm vụ bắt đầu. Thân phận: Hoàng Đức Duy – vợ hợp pháp của Nguyễn Quang Anh.”
hệ thống số 399
“Lưu ý: Mối quan hệ chỉ mang tính ràng buộc pháp lý. Người đàn ông này chỉ yêu bạch nguyệt quang của hắn – cô ấy sẽ trở về sớm.”
hệ thống số 399
“Vai trò của bạn: Chăm sóc con trai của họ, giữ ổn định tình cảm gia đình đến khi thời điểm kết thúc đến.”
Hoàng Đức Duy ( Captain boy)
[Ngước lên trần nhà trắng toát… khẽ khép mắt lại]
Ừm… tôi hiểu rồi.
hệ thống số 399
“Chúc may mắn, người thế thân.”
[đồng hồ trong hệ thống lặng lẽ hiện lên dòng chữ đỏ]
⏳ Thời gian còn lại: KHÔNG XÁC ĐỊNH
CHƯƠNG 2 – THẾ THÂN CÓ TÊN HOÀNG ĐỨC DUY
nắng mưa thất thường
Chào các bạn mình xin lỗi vì quên kí hiệu
nắng mưa thất thường
*hành động* để thể hiện cử chỉ
[miêu tả khung cảnh / cảm xúc] để tạo không khí
nắng mưa thất thường
đây mn hiểu chung chung vậy nha
nắng mưa thất thường
Chúc bạn đọc chuyện vui vẻ nhé
[Phòng ngủ xa lạ – buổi sáng]
ánh nắng lặng lẽ xuyên qua rèm dày, chạm vào làn da lạnh của người vừa tỉnh
Hoàng Đức Duy ( Captain boy)
Ngồi bật dậy, ánh mắt mờ mịt đảo quanh
(Đây không phải là bệnh viện… cũng chẳng phải nhà…)
Ngước nhìn tay mình – chiếc nhẫn lạ nằm lặng trên ngón áp út
(…Không phải nhẫn cưới… không phải của anh ấy…)
hệ thống số 399
[HỆ THỐNG 399 kích hoạt]
giọng nói máy móc vang lên trong đầu
“Chào mừng bạn đến với thế giới nhiệm vụ. Thân phận hiện tại: Hoàng Đức Duy – vợ hợp pháp của Nguyễn Quang Anh.”
Hoàng Đức Duy ( Captain boy)
(…Tên mình không đổi? Hệ thống này… thật biết cách giễu cợt.)
hệ thống số 399
“Bạn đã nhập vào thân thể của người thế thân – một ‘vợ hợp pháp’ tồn tại để lấp đầy khoảng trống tình cảm.”
???
Cất giọng lạnh nhạt, không biểu cảm
“ Cậu dậy rồi à?”
Hoàng Đức Duy ( Captain boy)
Quay đầu lại – ánh mắt sững lại khi nhìn thấy người đàn ông kia
(Quang Anh…? Không… không phải anh ấy…)
cúi đầu ngay lập tức, giọng nhỏ
“Vâng… tôi mới tỉnh.”
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
Chuẩn bị đồ cho Bin. Đừng nấu mấy món ngọt nó không thích. Và đừng làm mấy chuyện vô nghĩa như viết thư hay làm bánh. Tôi không quan tâm.
Hoàng Đức Duy ( Captain boy)
*cúi đầu sâu hơn, gật nhẹ*
Tôi hiểu.
Cánh cửa đóng lại. Một mình trong phòng – Duy ngẩng lên, môi run khẽ cười
Hoàng Đức Duy ( Captain boy)
(…Vẫn là gương mặt đó. Nhưng ánh mắt… không có chút ấm áp nào của anh…)
hệ thống số 399
“Nhiệm vụ bắt đầu. Bạn cần duy trì vị trí ‘người vợ hợp pháp’ – không làm rối loạn cốt truyện gốc.”
[Phòng ăn – cùng sáng hôm đó]
không khí yên tĩnh, bàn ăn rộng rãi nhưng chỉ có hai người ngồi đối diện nhau
Nguyễn Thanh Kha ( Bin)
*mắt tròn xoe, nhìn chằm chằm vào Duy*
Mẹ… mẹ là… mẹ thiệt hả?
Hoàng Đức Duy ( Captain boy)
*khựng người vài giây, rồi nhẹ nhàng mỉm cười*
Ừ. Mẹ thiệt.
Nguyễn Thanh Kha ( Bin)
Con nhớ mẹ cũ. Mẹ cũ hay khóc lắm. Mẹ có khóc hông?
Hoàng Đức Duy ( Captain boy)
*khẽ lắc đầu, xoa đầu con*
Mẹ không khóc. Mẹ chỉ cần Bin ăn hết cơm thôi.
Bin cười ngại, gật đầu nhẹ nhẹ rồi tiếp tục ăn
Hoàng Đức Duy ( Captain boy)
*ngồi bên bàn nhỏ, mở cuốn sổ da cũ. Viết bằng nét chữ nhỏ gọn*
📖 Ngày 1 – Thế giới mới
📖 Tôi gặp lại “Quang Anh” – nhưng không phải anh ấy.
Ánh mắt đó không mang chút tình người.
📖 Con trai anh ấy – tên là Bin. Nó hỏi tôi có khóc không…
Tôi nói không. Dù tôi rất muốn.
📖 Nếu việc tôi sống ở đây, làm "mẹ" của ai đó,
chịu đựng ánh nhìn lạnh nhạt mỗi ngày,
mà đổi lại em và con gái mình có thể tỉnh lại…
Tôi chịu.
Duy gập sổ lại, đặt bút xuống – ánh mắt trôi xa ngoài cửa sổ
(Anh ơi… chờ em một chút thôi.)
⏳ [NHIỆM VỤ KÍCH HOẠT – THỜI GIAN ĐẾM NGƯỢC: KHÔNG XÁC ĐỊNH]
CHƯƠNG 3 – GIA ĐÌNH TẠM BỢ
nắng mưa thất thường
Hi mn
nắng mưa thất thường
Chúc mn một ngày tốt lành nhé
nắng mưa thất thường
Giờ vào chuyện thoi
[Phòng khách – buổi chiều]
ánh nắng rơi trên sàn đá hoa cương, im lặng như thể nơi đây chưa từng tồn tại tiếng cười
Duy ngồi thu người một góc sofa, tay cầm ly nước ấm. Trước mặt là quản gia và hai người giúp việc.
quản gia
Cậu chủ dặn: hôm nay có tiệc bên đối tác, cậu phải ở nhà trông Bin. Đừng để nó chạy lung tung làm mất mặt gia đình.
Hoàng Đức Duy ( Captain boy)
*vẫn nhẹ giọng*
Tôi biết rồi. Tôi sẽ chăm sóc em ấy cẩn thận
Hai người giúp việc liếc nhau, cười khẩy
nhân vật lung tung
Giúp việc A:
Dạo này bà chủ siêng ha… chắc sợ bị đuổi quá?
nhân vật lung tung
Giúp việc B :
Thôi, người ta là vợ chính thức mà. Tấm danh xưng cũng phải có giá chớ!
Duy không đáp. Cúi đầu, tay siết nhẹ thành ly.
[Phòng ngủ của Bin – tối hôm đó]
Bin đang nằm trên giường, hai tay ôm gấu bông cũ, đôi mắt sáng dưới ánh đèn ngủ.
Nguyễn Thanh Kha ( Bin)
Mẹ Duy… mai mẹ đưa con đi học nha? Ba đi hoài con không thích đâu.
Hoàng Đức Duy ( Captain boy)
*Ngồi xuống mép giường, vuốt tóc Bin*
Ừ. Mai mẹ đưa. Nhưng con nhớ mặc áo khoác, sáng lạnh đó.
Nguyễn Thanh Kha ( Bin)
Dạ!
Nó nhắm mắt, miệng cười nhẹ – lần đầu trong ngày Duy thấy ánh sáng thật sự trong căn nhà này
Duy lặng lẽ rửa chén. Tay bị nước nóng làm đỏ lên, mắt thẫn thờ nhìn qua cửa sổ.
(Ở thế giới thật, giờ này chắc bệnh viện đang tắt đèn… Anh có lạnh không? Con có quấy không?... Em nhớ hai người…)
Thông báo hệ thống hiện lên mờ mờ trong tâm trí
[HỆ THỐNG: Tình trạng cảm xúc ổn định. Ghi nhận 7/10 điểm thích ứng.]
Hoàng Đức Duy ( Captain boy)
(Ổn định? Vậy cũng gọi là ổn sao…)
Duy cười khẽ, nước mắt rơi xuống hòa vào dòng nước rửa chén.
[Sáng hôm sau – sân trường mẫu giáo]
Duy dắt tay Bin bước vào lớp. Một nhóm phụ huynh đứng gần đó thì thầm to nhỏ.
nhân vật lung tung
Phụ huynh 1:
Người đó hả? Cái người “thế thân” á?
nhân vật lung tung
Phụ huynh 2 :
Ừ, nghe nói gương mặt giống tình đầu của cậu chủ á. Lấy về cho có chứ ai thương!
nhân vật lung tung
Phụ huynh 3 :
Thằng Bin cũng tội. Mẹ ruột mất tích, mẹ kế là người thay thế… nhỏ đó sống chắc mỏi mệt lắm…
Duy cúi đầu, tay vẫn nắm chặt lấy Bin như thể đó là sợi dây cuối cùng níu anh đứng vững.
Nguyễn Thanh Kha ( Bin)
Mẹ ơi… con không thích cô kia nói mẹ như vậy…
Hoàng Đức Duy ( Captain boy)
*ngồi xuống ngang tầm mắt Bin, mỉm cười nhẹ*
Không sao. Chỉ cần con không nói như vậy là đủ rồi.
[Phòng ngủ – đêm]
Duy mở sổ nhật ký, nét chữ vẫn ngay ngắn
📖 Ngày 2 – Gia đình tạm bợ
📖 Tôi là “vợ chính thức” trong danh nghĩa, nhưng lời nói còn thua cả người giúp việc.
📖 Tôi bắt đầu hiểu: vai diễn này không chỉ là để tồn tại, mà còn là để bị giẫm đạp mà không được phản kháng.
📖 Bin là ánh sáng duy nhất. Nhưng ánh sáng nhỏ lắm… nhỏ đến mức tôi sợ một ngày nó cũng vụt tắt.
Khép sổ. Ngoài trời bắt đầu mưa. Duy lặng lẽ kéo rèm. Một gia đình ba người – nhưng anh luôn cảm thấy mình chỉ là kẻ dư thừa.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play