Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

| Blue Lock | Nhân Vật Quần Chúng.

|

NovelToon
____________________
NovelToon
Ánh sáng mờ nhạt len lỏi qua rèm cửa. căn phòng vẫn còn đượm hơi ấm của giấc ngủ, không khí yên ắng chỉ bị phá vỡ bởi tiếng chim kêu khe khẽ ngoài hiên. người vừa bị đánh thức khẽ nhíu mày, đôi mắt còn lờ đờ, chưa kịp quen với ánh sáng lặng lẽ đang lan nhẹ trên trần nhà và vệt sáng mờ trải dài nơi sàn gỗ.
NovelToon
________
[ 07 : 20 AM ]
Tôi tỉnh dậy với cái gáy nhức nhối và cổ họng khô rát. ánh nắng chiếu qua rèm cửa làm tôi chói mắt. trước khi kịp nhận ra điều gì, tôi đã chống tay ngồi dậy theo phản xạ quen thuộc, liếc quanh căn phòng. …là phòng tôi. bàn học sát cửa sổ, tủ sách cao nghển với mấy quyển văn học cũ kỹ, giá treo mấy cái áo không bao giờ mặc, cả con gấu bông đặt cạch bàn học. tất cả đều đúng — quen thuộc đến mức gần như an ủi. tôi vén rèm. ngoài cửa sổ… …tôi chết lặng. trước mắt tôi là một khu phố họ gàng , những tán hoa anh đào nở rộ và học sinh đi qua đi lại — mặc đồng phục không phải của ngôi trường tôi từng học, mà là… thứ tôi chỉ thấy trong otome game . " Bầu Trời Của Em Là Ánh Dương ." tôi nhắm mắt. mở lại. cảnh vật vẫn vậy. tôi lao vào nhà vệ sinh. nhìn vào gương. …vẫn là tôi. mái tóc hơi rối, làn da xỉn màu do thức đêm cày game , quầng thâm dưới mắt. không có đôi mắt to tròn kiểu anime, không có làn da sứ. tôi vẫn là tôi — bản thể cũ kỹ, mệt mỏi, rất "người thật việc thật." không phải nữ chính. không phải phản diện xinh đẹp. chỉ là… tôi.
?
?
• vệ sinh cá nhân •
Vệ sinh xong xuôi , tôi quấn tóc lên ra ngoài.
Tiếng chuông điện thoại vang lên. một tin nhắn hiện trên màn hình: " cậu dậy chưaa, tí tớ qua đón .♡ — Miko." T/p? tôi run tay mở danh bạ. toàn những cái tên không quen. toàn những nhân vật tôi từng "lướt qua" trong khi chơi game, chỉ là lúc ấy... tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ ở trong thế giới đó. tôi lật tập hồ sơ trên bàn. dòng chữ in đậm: Tên: H/t T/p. Lớp: 1-D05. Trường: Lam Ngục. tôi ngồi phịch xuống giường, tay đỡ trán. không ai nói với tôi. không hệ thống, không giọng nói lạ, không nhiệm vụ được giao. tôi xuyên rồi. không nâng cấp, không buff, không vai trò gì quan trọng. tôi chỉ là một vai quần chúng, giữ nguyên hình dạng đời thực của mình — trần trụi, không đẹp hơn, không “main” hơn chút nào cả.
[ cốc cốc ]
Tiếng gõ cửa van lên .
?
?
t/p, mau ra lẹ coi! trễ giờ học đó con heo lườiii!
T/p mở cửa, thấy một cô gái tóc đen dài buộc cao , đang mặc bộ đồng phục trường chỉn chu , tay cầm cặp . đang đứng trước cửa nhà, cô ấy hình như Miko, Sakai Miko - bạn thân chí cốt của T/p ở thế giới này.
Sakai Miko
Sakai Miko
cậu lại thức xuyên đêm tiếp đấy à!?
h/t t/p
h/t t/p
• gật gù •
Miko thở dài, bước thẳng vào nhà.
h/t t/p
h/t t/p
• đi theo đằng sau •
Hiện giờ t/p đang đứng giữa nhà , đầu tóc bù xù, tay trái cầm lược, ...tay phải cầm nhầm thìa ăn sữa chua .
h/t t/p
h/t t/p
uầyy, con nhà ai sao mà đẹp trai thế không biết? • đang ngắm nghía bản thân mình trong gương •
T/p đứng trước gương, nhìn chằm chằm vào bản thân trong bộ đồng phục mới toanh. áo sơ mi trắng được cài kín cổ, phần cổ bẻ gọn gàng ra ngoài, thắt thêm chiếc cà vạt đen nhỏ mà cô phải vật lộn gần năm phút mới làm được cái nút tạm gọi là tử tế. bên ngoài là áo khoác đen dáng lửng, chỉ có một khuy cài ở giữa – đơn giản mà cứng cáp, khiến vai cô trông có vẻ… bớt rụt rè hơn thường ngày. chiếc váy xếp ly đen dài đến bắp chân, ôm vừa vặn phần eo, các nếp xếp đều tăm tắp, làm cô cảm thấy bản thân mình đứng thẳng hơn hẳn – như thể không được phép đi khòm lưng nữa vì... váy tôn dáng quá mức cho phép.
Miko chỉnh lại cổ áo cho T/p, gật đầu hài lòng .
Sakai Miko
Sakai Miko
• đưa cho t/p đôi dày đen đế thấp , rồi đẩy t/p ra cửa •
Sakai Miko
Sakai Miko
đi lẹ lên coi, tí là muộn học bây giờ! • Miko vừa chạy vừa ngoái đầu lại hét, váy xếp ly tung lên như một con quạt đang xòe gấp •
T/p lật đật chạy theo, vừa thở dốc vừa kéo cổ áo, cà vạt suýt siết cổ cô đến ngất.
h/t t/p
h/t t/p
biết rồi biết rồi! nhưng cái váy này dài như rèm cửa sổ, chạy nhanh là dẫm vào tà váy chứ còn gì nữa! .
Miko bĩu môi, tay túm lấy cánh tay T/p kéo chạy vù vù, tóc bay phấp phới.
Sakai Miko
Sakai Miko
tớ không muốn ngày đầu tiên đi học mà bị ghi tên vào danh sách ‘những đứa đến muộn bị hội học sinh để mắt tới’ đâu!
h/t t/p
h/t t/p
thế nên cậu mới mặc đồng phục gọn gàng đến thế hả? •T/p vẫn không quên cà khịa trong lúc chạy•.
_________________
NovelToon
[ Trên đường tới trường Lam Ngục ]
Hai đứa bước nhanh trên con đường bê tông dẫn tới trường Lam Ngục — ngôi trường cấp ba nổi tiếng… vì diện tích quá rộng. từ cổng trường vào tới khu học chính phải đi qua ít nhất ba dãy sân và một bãi tập to bằng sân vận động.
h/t t/p
h/t t/p
•kéo cà vạt, nhìn tấm bảng lớn treo trước cổng • trường Lam Ngục – gồm khối A, B, C, D… cậu chắc là chúng ta học khối D đúng không?
Sakai Miko
Sakai Miko
• gật gù. • chuẩn. khối A là học sinh top điểm, khối B toàn dân thể thao, khối C chuyên môn nghệ thuật. còn khối D…
h/t t/p
h/t t/p
là khối tạp nham đúng không? • T/p chen ngang, thở dài •
Sakai Miko
Sakai Miko
ừ, toàn dân bình thường, không đặc biệt về cái gì. giống tụi mình ấy.
Trường Lam Ngục không đẹp kiểu sang trọng, nhưng bù lại cực rộng. hai bên đường là những hàng phượng vĩ mới trổ bông, hoa đỏ rực rụng đầy lối đi. Xa xa, tòa nhà khối D nằm lọt thỏm ở cuối sân, trông như bị… “ra rìa” so với các khối khác.
T/p nhìn quãng đường trước mặt mà mỏi chân trước cả khi tới lớp.
h/t t/p
h/t t/p
cảm giác như mình đang đi trekking chứ không phải đi học…
Sakai Miko
Sakai Miko
• cắn nốt miếng bánh mì, giục • đi lẹ lên coi, tí muộn học là toi.
Ngay lúc đó, tiếng chuông vang lên. âm thanh ngân nga, trầm và vang vọng – như tiếng chuông thánh thót báo hiệu... một ngày định mệnh.
h/t t/p
h/t t/p
CHẠY! • đồng thanh •
Sakai Miko
Sakai Miko
CHẠY! • đồng thanh •
Hai đứa cùng hét lên, kéo váy, ôm cặp, lao qua cổng trường trong khi phía xa, một nhóm học sinh tóc màu lạ và khí chất “nhân vật chính” đang đứng tán chuyện…
Miko vừa kịp thở hắt ra khi bước vào sân thì đụng trúng một người có… mái tóc đen ngắn, hơi rối tự nhiên, đôi mắt sáng long lanh mặc bộ đồng phục học sinh màu xanh navy, cậu đeo túi chéo trắng đơn giản, khiến tổng thể trang phục trông rất gọn gàng, tinh tế.
h/t t/p
h/t t/p
Chết moẹ rồi • nhìn •
Miko chưa kịp phanh lại thì…
RẦM!!

|

___________
NovelToon
RẦM!!
Tiếng va chạm vang vọng giữa lối đi lát gạch. Miko ngồi bệt xuống đất, tay xoa đầu gối, cặp sách lăn ra một bên, mấy cuốn vở trượt khỏi dây kéo rơi lộp bộp. người bị va phải chỉ lùi lại nửa bước. đó là một cậu con trai cao ráo, mái tóc đen ngắn hơi rối như vừa bước ra khỏi gió, nổi bật dưới nắng sớm. đôi mắt xanh lam sáng và sâu, ánh nhìn vừa bình thản vừa khó đoán. trên người cậu là bộ đồng phục học sinh Lam Ngục: áo sơ mi trắng tinh, cà vạt sọc xanh–đen, khoác ngoài chiếc blazer đen viền trắng phẳng phiu. nút áo trên cùng khuyết mở, tạo cảm giác vừa nghiêm túc vừa… có chút bất cần.
?
?
cậu ổn chứ? • giọng cậu trầm và chậm, vang lên ngay trên đầu Miko .•
Sakai Miko
Sakai Miko
à… mình ổn. xin lỗi nhé. • vội đáp, lúng túng nhận bàn tay cậu chìa ra đỡ dậy.•
T/p đứng sát bên, suýt nữa thì thốt ra tiếng chửi thầm. không thể nhầm được… đôi mắt đó, mái tóc đó… chính là lsagi Yoichi , nhân vật chính tuyến lạnh lùng của game! ngày đầu tiên đã va trúng sự kiện định mệnh rồi sao?!
Cậu cúi xuống, nhặt giúp Miko quyển vở rơi. động tác không quá thân thiện, nhưng vẫn đủ để gây ấn tượng khó phai.
Sakai Miko
Sakai Miko
bạn học này lịch sự ghê • suy nghĩ •
T/p thì chỉ thấy cờ đỏ khổng lồ đang bay phấp phới ngay trước mặt!
Khi Miko đã đứng vững, lsagi nói ngắn gọn.
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
cẩn thận hơn.
Rồi quay đi, bóng blazer đen viền trắng phất nhẹ theo từng bước, dáng thẳng tắp, ung dung.
Sakai Miko
Sakai Miko
• nhìn theo một chút, bật cười • trông cũng dễ thương. không biết học khối nào.
h/t t/p
h/t t/p
•túm tay bạn kéo đi, thì thào gần như ra lệnh •quên ngay cái mặt đó đi. càng ít tiếp xúc càng tốt.
Sakai Miko
Sakai Miko
hả? sao thế?
Miko nhún vai, không hiểu gì, để mặc T/p lôi đi. ở đằng xa, lsagi vẫn đứng lại vài giây, đôi mắt xanh lam dõi theo cho đến khi hai bóng lưng khuất hẳn.
__________________
NovelToon
_____
Xa xa, tòa nhà khối D nằm lọt thỏm ở cuối sân. hành lang dẫn đến khu lớp D dài và hơi cũ kỹ, ánh sáng xuyên qua khung cửa sổ phủ bụi tạo thành những dải vàng lấp lánh. Lớp 10-D05 nằm ở cuối cùng, cửa gỗ hơi xước nhưng được trang trí bằng vài tấm giấy màu và hình vẽ ngộ nghĩnh.
Khi Miko đẩy cửa bước vào, tôi gần như cảm thấy không khí trong lớp… sáng bừng lên. ánh nắng hắt vào đúng lúc chiếu lên mái tóc và đôi mắt của cậu ấy, khiến Miko trông như đang tỏa ra một thứ ánh sáng dịu dàng mà ấm áp.
Một vài bạn trong lớp ngẩng lên, tò mò nhưng không hề đề phòng. có người mỉm cười đáp lại, có người lặng lẽ quan sát, như thể Miko là một làn gió mới thổi vào căn phòng quen thuộc này.
Tôi thì lẳng lặng theo sau, tìm một chỗ ngồi gần cửa sổ. Miko nhẹ nhàng kéo ghế bên cạnh tôi, vẫn giữ nụ cười khiến người khác khó rời mắt.
Sakai Miko
Sakai Miko
ngày mới bắt đầu rồi, cố gắng nhé.• nói nhỏ, nhưng giọng điệu lại có gì đó chắc chắn, như thể cậu ấy biết trước rằng hôm nay sẽ là một ngày đặc biệt.•
Tôi không trả lời, chỉ nhìn ra sân trường. nhưng trong lòng lại có cảm giác… mọi thứ xung quanh đã bắt đầu thay đổi, kể từ khi tôi bước vào thế giới này.
______
Tiếng trò chuyện trong lớp dần nhỏ lại khi một bóng người cao ráo bước vào. đó là một người đàn ông tóc vàng óng ánh, đôi mắt xanh biển sâu thẳm, mặc chiếc sơ mi trắng tinh dưới áo vest màu xanh đậm. mỗi bước chân của anh như mang theo một sự tự tin vốn có, cùng phong thái tao nhã của người ngoại quốc.
?
?
good morning, class.• giọng nói trầm ấm, âm điệu chuẩn xác nhưng rõ ràng không phải tiếng mẹ đẻ .•
Chris Prince
Chris Prince
• mỉm cười, để lộ hàm răng trắng đều.• – tôi là Chris Prince, giáo viên chủ nhiệm của các em. hy vọng chúng ta sẽ có một năm học thật vui vẻ.
Tôi cúi đầu chào một cách lịch sự, chẳng mong anh chú ý. nhưng ngay khi Chris đảo mắt nhìn quanh lớp, ánh nhìn của anh khựng lại.
Nó dừng lại ở Miko.
Chỉ là một khoảnh khắc thôi, nhưng tôi nhận ra đôi mắt xanh ấy sáng lên đôi chút, như vừa tìm thấy một viên ngọc giữa bãi cát. Miko vẫn ngồi bình thản, mỉm cười nhẹ nhàng như thể không nhận ra mình vừa trở thành tâm điểm chú ý.
Chris Prince
Chris Prince
các em có câu hỏi gì cho thầy không? • hỏi, nhưng ánh mắt thỉnh thoảng vẫn liếc về phía Miko, khó giấu được sự tò mò.•
Tôi khẽ thở dài. otome game… đây chính là kiểu tình huống mở đầu quen thuộc, nhưng nhân vật đáng ra phải được chú ý lại không phải tôi. và điều đó… có lẽ sẽ khiến mọi thứ rẽ sang một hướng khác hoàn toàn.
______
NovelToon
Chris Prince đứng dựa nhẹ vào bàn giáo viên, cúc áo sơ mi mở đủ để lộ xương quai xanh “sát thương diện rộng”. đôi mắt xanh lam đảo một vòng quanh lớp như đang chọn “người may mắn trúng thưởng”… và dừng ngay ở Miko.
h/t t/p
h/t t/p
" ủa gì vậy ? dòm kỹ vậy không sợ cháy mắt à thầy? " • suy nghĩ •
h/t t/p
h/t t/p
NovelToon
Tôi đang ngồi kế bên Miko, và theo kinh nghiệm chơi game, đây là cái khoảnh khắc mở route kinh điển.
KENG~ KENG.
Tiếng chuông reo như tiếng chuông báo… đại nạn. đối với cả lớp thì là hết tiết, nhưng với tôi thì là “đây là lúc kịch bản otome tiếp tục hành hạ mày đó con”.
Chris Prince cất giáo án, mỉm cười nhẹ rồi bước ra khỏi lớp. ánh mắt cuối cùng vẫn kịp lia qua Miko.
h/t t/p
h/t t/p
" cảm ơn thầy, lần sau khỏi cần bonus ánh nhìn slow-motion nữa đâu, tui yếu tim lắm. " • suy nghĩ •
h/t t/p
h/t t/p
NovelToon
Vừa định xếp vở thì lớp trưởng – cậu trai đeo kính, tóc chải gọn, mặt nghiêm như đang thi đại học – lù lù xuất hiện trước bàn chúng tôi.
?
?
Miko, cậu có thể mang cái này lên hội học sinh không, rất quan trọng.?
Tập tài liệu dày cỡ này mà rơi xuống chân là gãy ngón cái như chơi.
Sakai Miko
Sakai Miko
• ngạc nhiên • tớ á?
?
?
ừ, cậu đáng tin nhất lớp D này mà. • cười •
Miko mỉm cười nhận tập giấy. ánh sáng buổi chiều lọt qua cửa sổ, phản chiếu vào viền tóc của cậu ấy, khiến khung cảnh trở nên… đáng nghi.
Sakai Miko
Sakai Miko
• quay sang •đi cùng tớ nhé?

|

_____
NovelToon
_____
Miko được lớp trưởng nhờ mang tài liệu quan trọng lên cho hội học sinh. tôi thì… không được nhờ gì cả, nhưng vẫn lẽo đẽo theo sau. Miko bước đi thản nhiên như đang đi dạo công viên, còn tôi thì dán mắt nhìn chồng giấy trên tay cậu ấy. bay một tờ thôi là tôi không ngại lấy dép lao theo đâu nha.
Ngay trước cổng tòa nhà Hội học sinh, một bóng người đứng tựa tường, tay cầm ly nước giấy. mái tóc đen hơi rối, mắt xanh trong veo. Quanh anh ta lỉnh kỉnh mấy hộp quà và vài con thú bông tai thỏ nằm chồng chất.
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
cậu là… người mang tài liệu à? •giọng nam vang lên, vừa trầm vừa dịu.•
Sakai Miko
Sakai Miko
• gật đầu • ừ, lớp trưởng nhờ.
Anh ta mỉm cười, đưa tay nhận xấp tài liệu, động tác lịch sự tới mức… tôi cảm giác mình vừa xem quảng cáo đồng hồ sang. khoan, khoan đã… đây là Isagi Yoichi chứ còn ai. trong game, anh này nổi tiếng vì cool ngầu, ít nói và cực nghiêm túc. mà sao bây giờ lại đứng giữa một đống gấu bông như vừa bị bắt tham gia hội trợ từ thiện vậy trời?
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
•khẽ gật• cảm ơn. khu này hơi xa, lần sau cứ nhắn mình, mình sẽ qua lấy.
h/t t/p
h/t t/p
NovelToon
Đó, đó! lời thoại y như CG mở đầu route tình cảm ấy. cái otome game này quả thật không cho tôi thở, mới sáng Miko cắm cờ với giáo viên chủ nhiệm, giờ lại thêm hội học sinh.
_____
Yoichi đặt xấp tài liệu sang một bên, ánh mắt khẽ liếc về phía tôi.
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
cậu… không phải học sinh ở khu này đúng không?
h/t t/p
h/t t/p
• gật gật, trả lời • chuẩn. tôi học lớp D, nơi tụ hội của những tâm hồn tự do và… thi lại nhiều nhất.
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
•bật cười.• thế sao lại vào đây?
h/t t/p
h/t t/p
•giơ ngón tay cái về phía Miko• đi hộ tống cô bạn này giao tài liệu. kiểu như vệ sĩ… chỉ khác là tôi không biết đánh nhau và đang rất đói.
Yoichi mỉm cười, cúi xuống nhặt một con thỏ bông rơi dưới đất rồi đặt lên chồng quà.
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
đúng là thú vị.
h/t t/p
h/t t/p
NovelToon
h/t t/p
h/t t/p
" quá quen thuộc "
Tôi biết câu đó nghe có vẻ như một lời khen, nhưng trong đầu tôi chỉ nghĩ: thú vị cái gì, tôi chỉ là cái nền di động cho Miko thôi mà… mà thôi, cũng được, được trai đẹp khen thì ai thèm bắt bẻ logic.
Sakai Miko
Sakai Miko
• khẽ hắng giọng, ra hiệu đi tiếp.•
Tòa nhà hội học sinh nằm ở khu độc lập, cách hẳn khu lớp học thường. bước qua cổng là con đường lát đá trắng, hai bên trồng hàng cây tỉa gọn gàng đến mức… tôi nghi ngờ mỗi cái lá đều có bảo hiểm riêng. tòa nhà chính thì sáng bóng như vừa mới được đánh xi, mấy ô cửa kính to đến mức tôi soi gương còn rõ hơn ở nhà. tôi thề, nếu ở đây mà sống thì chắc mỗi ngày đều bị áp lực mặc đồ đẹp để không làm xấu cảnh quan.
Miko đi bên cạnh vẫn ung dung, vẻ đẹp của cô ấy hòa hợp một cách tự nhiên với khung cảnh, như kiểu đây chính là sân khấu dành riêng cho nhân vật tỏa sáng. còn tôi… tôi cảm giác mình như con NPC lạc vào map VIP vậy. bước vào bên trong, mùi hương nhẹ nhàng kiểu hoa oải hương phảng phất khắp nơi. trần nhà cao, đèn chùm lấp lánh, tường treo tranh sơn dầu to như cái bảng đen.
Chưa kịp ngắm hết, một cô gái tóc vàng buộc cao, mặc đồng phục lớp A, tiến lại gần.
?
?
hai bạn từ lớp D05 phải không? mời vào, hội trưởng đang chờ.
Nghe câu đó, tôi nuốt nước bọt. từ trước đến giờ tôi chỉ gặp “chủ tịch hội học sinh” trong game và anime. thường là trai đẹp, ngầu, và nói câu nào là câu đó nặng tựa đá tảng. không biết lần này có khác không, nhưng tôi sẵn sàng tinh thần… để không bị trượt chân té ngửa giữa phòng.
Miko vẫn tự tin bước vào, còn tôi thì lẽo đẽo theo sau, vừa đi vừa cầu mong bản thân không vô tình “phá cảnh” sang trọng này bằng một pha lỡ miệng hoặc lỡ tay.
Cánh cửa gỗ khắc hoa văn mở ra, và trước mắt tôi là một căn phòng rộng đến mức tôi nghĩ nếu chạy ba vòng chắc cũng mệt bằng tiết thể dục. bàn dài bằng gỗ óc chó, ghế bọc nhung đỏ, và… dàn trai đẹp ngồi xếp hàng như buổi chụp poster
Ngay chính giữa bàn là Sae Itoshi – hội trưởng. mái tóc đỏ sẫm, ánh mắt nửa lạnh lùng nửa… kiểu “không muốn phí thời gian với người không cần thiết”. chỉ một cái liếc thôi đã đủ khiến tôi cảm giác mình vừa bị đánh giá xong và bị xếp vào mục “vô hại – không đáng chú ý” ok, ít ra tôi vẫn còn được xếp loại “vô hại” chứ không phải “cần loại bỏ”.
Bên phải anh là Yukimiya Kenyu – hội phó, ăn mặc tinh tế như vừa bước ra từ tạp chí thời trang. cười nhẹ nhàng nhưng ánh mắt lại sắc lẹm. tôi thề, nếu Yukimiya làm nghề bán bảo hiểm, chắc tôi ký hợp đồng ngay cả khi không cần.
Ở gần cuối bàn là Rin Itoshi, đang chống cằm, đôi mắt lạnh hơn cả anh trai. ngay cạnh là Meguru Bachira – cười tươi, ánh mắt sáng như đang nghĩ ra một trò tinh quái nào đó. kết hợp hai ông này lại, tôi thấy giống kiểu anh nghiêm túc + em lầy lội, sitcom có sẵn.
Tựa vào ghế ở góc là Seishiro Nagi, ngáp một cái như thể cuộc họp này chỉ là giấc mơ trưa kéo dài. bên cạnh là Hyoma Chigiri, tóc dài hồng nhẹ bay theo gió từ cửa sổ mở, nhìn y như quảng cáo dầu gội. chắc cậu này mà chạy trên sân trường là cả đám bồ câu bay theo tưởng công chúa Disney.
Cuối cùng, đứng khoanh tay dựa tường là Shoei Barou, trông như bảo kê cao cấp, khí chất “đụng là gãy răng”. và… phía cửa ra vào còn có Yoichi Isagi đang quan sát chúng tôi, như thể muốn xem diễn biến tiếp theo.
h/t t/p
h/t t/p
NovelToon
h/t t/p
h/t t/p
" đù mẹ, toàn thú dữ. " •suy nghĩ •
_______

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play