Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Eunho] Ta Mong Khi Bắt Ta ,Em Không Run !

giới thiệu nhân vật

Do Eunho
Do Eunho
NovelToon
Do Eunho
Do Eunho
Eunho : 22 tuổi ,ông trùm trẻ tuổi của băng đảng PLLV ,khét tiếng nhất seoul ,chưa ai bắt được anh ta ,tóc trắng bạch kim,mắt sẽ đỏ lên khi giết người hoặc tức giận ,đẹp trai ,sắc xảo
Diệu Anh
Diệu Anh
Diệu anh :22 tuổi ,nữ cảnh sát thực tập trẻ ,sinh ra tại Việt Nam,được đưa sang Seoul thực tập tại đội cảnh sát Seoul Hàn Quốc,đang theo dõi vụ của Eunho ,xấu ,béo ,nhưng giỏi ,cô lấy tên Hàn Là ahnnguyen ,được cài vào làm giúp việc tại biệt thự của Eunho ,để theo dõi
Diệu Anh
Diệu Anh
NovelToon
Ye jun
Ye jun
Ye jun : 24 tuổi ,đội trưởng phòng cảnh sát ,Diệu Anh đang thực tập ,đẹp trai ,tốt bụng ,nhưng dính đến vụ án anh hoàn toàn khác
Ye jun
Ye jun
NovelToon
Noah
Noah
Noah: 24 tuổi,anh trai Eunho ,hiện đang định cư cùng bố mẹ bên mỹ ,không biết những chuyện phi pháp em mình làm ,đẹp trai ,lãng tử ,tốt bụng
NovelToon
Hamin
Hamin
NovelToon
Hamin
Hamin
Hamin : tuổi ??? ,cũng là cảnh sát chìm ,được cài vào băng Eunho để lấy bằng chứng
Bongu
Bongu
Bongu :23 tuổi ,cảnh sát thực tập ,rất thân với DIỆU ANH ,luôn giúp cô ,liên lạc với cô khi cô tìm được bằng chứng ở trong nhà Eunho
Bongu
Bongu
NovelToon
Mình viết chuyện không được hay ,mọi người đọc ủng hộ ,và góp ý cho mình nha ạ ,mịn cảm ơn
(θ‿θ)◉‿◉(•‿•)(•‿•)(•‿•)(•‿•)
Hbbvff
Jnivivuccytxxthvhv
Xrbycycxtuvvuctrxrzcyrxzgbuvytcsxvytc
Hamin
Hamin
Hbfvcdehm vf
Hamin
Hamin
Hv hg h xxf jn g tx
Do Eunho
Do Eunho
Bjbvjcytcycbkj txtx
Hamin
Hamin
Gu iuvcttxrzbik yctx
Diệu Anh
Diệu Anh
Bubjctxkvcy hjxt
Diệu Anh
Diệu Anh
Xycuv ucyc jvcycvibyccu
Diệu Anh
Diệu Anh
Guvivivyxtxonovuc
Diệu Anh
Diệu Anh
◉‿◉。◕‿◕。。◕‿◕。。◕‿◕。(•‿•)
Diệu Anh
Diệu Anh
Hbvgvf
Diệu Anh
Diệu Anh
Jnhgvxyhn
Diệu Anh
Diệu Anh
Jjgfgg
Diệu Anh
Diệu Anh
Gbcfjbgg
Diệu Anh
Diệu Anh
Scgcđvyvf
Diệu Anh
Diệu Anh
Ginhbgtffdtbvft
Diệu Anh
Diệu Anh
Gvfxryhvgcf
Diệu Anh
Diệu Anh
Jhvcubffbuio
Diệu Anh
Diệu Anh
Vvgxsinvf
Diệu Anh
Diệu Anh
Ghyvvus
Diệu Anh
Diệu Anh
Ydchyzztxjvk
Diệu Anh
Diệu Anh
Fycucvtxuvbiuvcycvu
Diệu Anh
Diệu Anh
Cuivvycyh txrztx
Diệu Anh
Diệu Anh
Yfhiygtdrsavibi yyc
Diệu Anh
Diệu Anh
Cyuvcyxttxvutxtx
Diệu Anh
Diệu Anh
Guibuvxtcubutxtx
Bubuyvtxh txx
Diệu vụ xe xboivuv 🚗 dạ
Hamin
Hamin
Diệu ibvuycdaycconp
Hamin
Hamin
Vjvvibinonic
Diệu Anh
Diệu Anh
Cy hu. Ũttvyvkbixyc
Diệu Anh
Diệu Anh
Chchcyvjvxttbk y
Diệu Anh
Diệu Anh
Yvuvbibxbyxy
Diệu Anh
Diệu Anh
yu yctx uycrzy ibycrzvutxxt jyxzr izt
Diệu Anh
Diệu Anh
Xtbiyxxt jtxcyibxrcyibrxvuh rzvutxtu t,eVuxrxy
Diệu Anh
Diệu Anh
Fan vifyycibyctxbixtbitxvizrvixrcuycxrvuxtvuctrz i r gvur. Ht,tuv
Diệu Anh
Diệu Anh
Xhvg. Hh cty vxthv t bixt j uctxvivuvibycdcvio onboivhxbiuv jivcyyxtzzr
Diệu Anh
Diệu Anh
Cyvuycxtuvtxtx utxtcvutxvu ytxvuctcyu ycxtyc
Diệu Anh
Diệu Anh
Ycvuyxtxu txh txyctxtx
Diệu Anh
Diệu Anh
Cuvuucuv jj. Hcytxvuu cxrz
Diệu Anh
Diệu Anh
Bononpnonnobionnbiononcibibdk uvyc
Diệu Anh
Diệu Anh
Yfuvycxtbutxycivyccyj j jbuvuvvuuvc hv uuvh j. Hh y. Jj. Yy
Diệu Anh
Diệu Anh
Vuniuvvuibvyuvycxt jg txuvtxy y txh g txh gx hxtrxhfx htxxt htxtxuvtxcy

tóm tắt chuyện

Trời Seoul tháng Ba lạnh buốt. Tuyết chưa tan hết, những cơn gió quất mạnh vào má như tát. Diệu Anh co người trong chiếc áo khoác dày, đứng trước cánh cổng sắt đen khổng lồ phủ đầy dây leo, nhìn vào bên trong — căn biệt thự nằm sâu giữa rừng thông, nơi được đồn là sào huyệt của kẻ không ai dám nhắc tên: Eunho. “Ahnnguyen, 22 tuổi, quốc tịch Việt Nam. Cảnh sát thực tập, chuyên ngành điều tra trọng án. Nhiệm vụ: thâm nhập biệt thự dưới danh phận giúp việc, thu thập thông tin. Tuyệt đối không được để lộ thân phận.” — Lệnh mật của đội trưởng Ye Jun. Cô gái cảnh sát trẻ bước vào. Mặt béo, mắt kính tròn to bản, xấu đến mức khó ai để ý. Đó là lợi thế duy nhất cô có trong nhiệm vụ lần này. Ngay khi cánh cửa mở, hắn đứng ở đầu cầu thang — Eunho. Tóc trắng, ánh mắt đỏ máu khi rọi qua đám ánh sáng vàng hắt xuống từ chùm đèn trần. Đôi mắt của kẻ từng giết người mà không cần rút súng. Ánh mắt khiến tim cô lỡ một nhịp.
Do Eunho
Do Eunho
“Từ giờ… cô là người của tôi.”
Giọng anh trầm, lạnh, như không có cảm xúc. Diệu Anh cúi đầu thật thấp, cố giấu bàn tay đang run dưới lớp váy giúp việc rẻ tiền.
Một tuần sau. Cô lén vào phòng làm việc của hắn vào lúc rạng sáng. Chỉ vài phút để lục tung tủ hồ sơ, camera giám sát, hoặc điện thoại. Tách! Một tiếng bật lửa. Cô quay lại. Đứng tựa cửa là Eunho, tay châm thuốc, ánh mắt đỏ rực nhìn xoáy vào cô.
Do Eunho
Do Eunho
“Tôi ghét những đứa nói dối, đặc biệt là loại giúp việc không biết nghe lời.”
Cô sợ đến mức cả người đông cứng.
Do Eunho
Do Eunho
“Ta mong… khi bắt ta, em không run. Nhưng xem ra… em run nhiều quá rồi, Diệu Anh.”
Cô chết lặng. Hắn… biết tất cả?
Diệu Anh
Diệu Anh
Anh ...biết hết rồi sao
Do Eunho
Do Eunho
Ta luôn biết

TẬP 1 CHUYẾN BAY ĐẾN SEOUL

Sân bay Incheon sáng sớm, trời phủ mây xám như lớp chăn dày chực trùm lấy thành phố. Diệu Anh kéo vali bước ra cổng đến, tay cầm một bìa hồ sơ dày cộp: lệnh thực tập, hộ chiếu, thẻ ngành — tất cả đều mang tên Hàn mới của cô: Ahnnguyen.
Diệu Anh
Diệu Anh
“Hừm, nghe như tên cúng cơm…”
Cô lẩm bẩm, tự cười với chính mình. Chuyến đi lần này không giống như những kỳ thực tập bình thường của sinh viên ngành cảnh sát. Đây là một nhiệm vụ mật, được chỉ định thẳng từ trụ sở chính Seoul — nơi chỉ những người được đánh giá “đủ dị biệt để không ai nghi ngờ” mới được lựa chọn. Và cô, Diệu Anh — xấu, béo, quê mùa, nhưng có bộ não tốt hơn cả đám giỏi lý thuyết kia — chính là mồi nhử hoàn hảo.
Văn Dương
Văn Dương
“Tân thực tập sinh?”
Diệu Anh
Diệu Anh
Vâng, Ahnnguyen ạ
Văn Dương
Văn Dương
Đội trưởng Ye Jun đang đợi em trên xe
CẢNH: TRÊN XE ĐẾN ĐỘI CẢNH SÁT Chiếc xe đen bóng của cảnh sát lăn bánh êm ru giữa dòng xe buổi sớm. Đội trưởng Ye Jun, người đàn ông 24 tuổi, gọn gàng trong bộ vest đen, mái tóc rối nhẹ, và đôi mắt khiến người ta tin tưởng ngay khi nhìn vào. Anh không nói nhiều, chỉ đưa cho cô một phong bì.
Ye jun
Ye jun
Đọc đi. Từ giờ trở đi, em không còn là cảnh sát
Diệu Anh
Diệu Anh
Dạ???
Ye jun
Ye jun
“Em là một… người giúp việc. Trong nhà một kẻ chưa từng bị bắt, nhưng đang giết người từng tuần. Hắn tên là Eunho.”
CẢNH: TRONG PHÒNG LƯU TRỮ MẬT Trước mặt cô là hàng loạt bức ảnh. Một người đàn ông trẻ, tóc trắng, gương mặt như tạc tượng, mắt lạnh băng. Trong ảnh có cả cảnh hắn đứng giữa đám thuộc hạ, tay dính máu, cười mỉm.
Ye jun
Ye jun
“Đây là nơi em sẽ sống, ăn, ngủ, và làm việc suốt 3 tháng tới.” “
Diệu Anh
Diệu Anh
…Là… biệt thự của hắn?
Ye jun
Ye jun
“Đúng. Em sẽ cài máy ghi âm trong phòng khách, lấy nhật ký ra vào, và — nếu may mắn — tìm được nơi hắn giấu bằng chứng giết người.”
Diệu Anh
Diệu Anh
Còn nếu xui xẻo thì sao ạ
Ye Jun nhếch môi.
Ye jun
Ye jun
Thì em không cần về Việt Nam nữa.”
Diệu anh hơi run nhìn ye jun rồi nghĩ trong đầu
Diệu Anh
Diệu Anh
Wtf?? Gì kinh vậy
Sau buổi họp kín với đội trưởng Ye Jun, Diệu Anh được dẫn xuống tầng B2 của trụ sở cảnh sát trung ương — khu tạm trú dành riêng cho các sĩ quan thực tập thuộc nhiệm vụ đặc biệt. Tường bê tông lạnh, ánh đèn huỳnh quang chập chờn, mùi sát trùng nhè nhẹ. Cô bước vào phòng, vừa đóng cửa lại thì—
“Ê, đừng nhìn tao như tao là ma thế.”
Một giọng nam vang lên từ chiếc giường tầng dưới. Diệu Anh suýt ném luôn cái vali.
Diệu Anh
Diệu Anh
…Bongu???
Bongu
Bongu
Ờ, còn mày là ai nữa? Cái mặt bún bò Huế của mày có lẫn đi đâu được.
Cô trừng mắt, nhưng cũng cười. Là Bongu, bạn thân kiêm đồng đội từng học chung lớp điều tra tội phạm tại Việt Nam. Gầy, da ngăm, tóc rối, gương mặt lúc nào cũng bơ như thiếu ngủ — nhưng lại là đứa giỏi hack hệ thống nhất trường.
Diệu Anh
Diệu Anh
“Tưởng mày đang thực tập ở Busan?”
Bongu
Bongu
“Tao cũng tưởng. Nhưng hôm kia có người gọi tao lên phỏng vấn, hôm qua thì đưa vé máy bay đi Seoul. Vừa đặt mông xuống đây hôm nay.”
Diệu Anh
Diệu Anh
“Cũng bị kéo vô vụ của ông trùm tóc trắng?”
Bongu
Bongu
Ờ. Mà nghe nói mày là đứa được gài thẳng vào biệt thự luôn?”
Diệu Anh
Diệu Anh
Bongu
Bongu
“Béo vậy liệu có chui nổi lỗ chó nào trốn ra nếu bị phát hiện không đó?”
Diệu Anh
Diệu Anh
Mày im mồm dùm tao đi
Diệu Anh
Diệu Anh
Tao phải quay lại phòng tình báo,có gì khi tao đi mày đưa số liên lạc cho tao
Bongu
Bongu
CẢNH: PHÒNG TÌNH BÁO ĐẶC BIỆT Một tiếng sau, Ye Jun gọi Diệu Anh lên văn phòng. Anh đứng dựa bàn, tay đút túi, ánh mắt sắc lại khi cô bước vào.
Ye jun
Ye jun
“Trước khi em vào nhà Eunho, có một người cần nhớ mặt: Hamin.”
Anh đặt một bức ảnh xuống bàn. Trong ảnh là một chàng trai trẻ, tóc đen, sống mũi cao, gương mặt có phần thư sinh. Nhưng ánh mắt… không đơn thuần. Nó cẩn trọng, thăm dò — và có chút gì đó mệt mỏi của người sống quá lâu trong bóng tối.
Ye jun
Ye jun
“Cậu ta là cảnh sát chìm, được cài vào băng PLLV từ bốn tháng trước. Hiện tại đang giữ vị trí tay sai cấp dưới trong biệt thự Eunho.”
Diệu Anh
Diệu Anh
Anh ấy có biết em sẽ vào không ạ?”
Ye jun
Ye jun
“Không. Và tốt nhất là không nên để cậu ta biết. Nếu Hamin bị bắt, em cũng không thể bị kéo theo. Hai đường dây độc lập.”
Diệu Anh
Diệu Anh
“Vậy… nếu em gặp nguy hiểm thì—”
Ye jun
Ye jun
“Đừng tin bất kỳ ai trong biệt thự. Kể cả người đeo huy hiệu.”
Ye Jun đẩy về phía cô một đồng hồ cổ tay nhỏ, mặt vuông.
Ye jun
Ye jun
“Báo nguy bằng nút này. Nhấn ba lần. Nếu bên anh tới kịp, em sống.”
⸻ CẢNH: TẠM TRÚ CUỐI NGÀY Tối muộn. Diệu Anh trở lại phòng. Bongu đang ngồi vắt chân trên giường, ôm máy tính, mặt dán vào màn hình.
Diệu Anh
Diệu Anh
Này
Bongu
Bongu
Diệu Anh
Diệu Anh
“Nếu tao bị giết trong biệt thự đó…” “Thì để tang ba ngày, xong tao lên Hacker News đăng bài ‘Bạn tôi chết vì công lý’. Được chưa?”
Bongu
Bongu
…Ờ, cũng ấm lòng
Ngoài cửa sổ, đèn đường vàng nhạt kéo dài thành những vệt mờ. Seoul không ngủ. Và ở đâu đó trong bóng tối, Eunho — kẻ chưa từng bị bắt — có lẽ đang hút thuốc, liếc nhìn hồ sơ của cô gái sắp bước vào nhà mình.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play