Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ Văn Nghiêm Văn ] Những Cái Kết Viên Mãn Cùng Văn Nghiêm

Sói con này tạo phản rồi (1)

_ _ _
Tại cô nhi viện.
: Nghiêm tổng, hôm nay ngài đến đây là-
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Nhận nuôi.❄️
: À, vâng!
: Mời ngài đi lối này.
Quản lý của trại trẻ dẫn anh đi tham quan một số lớp, anh đưa mắt qua nhìn vô số đứa trẻ nhưng đều lắc đầu.
: Nghiêm tổng, chúng ta chỉ còn một lớp nx thôi, ngài ko ưng nx chúng tôi thật sự ko có cách nào đâu.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Ồn ào quá.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Im miệng.
Quản lý sợ chả dám nói j đành dẫn anh đi đến lớp học cuối cùng.
Cô Nhạc: Chào Nghiêm tổng.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
( gật đầu)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
( nhìn một lượt)
Chợt ánh mắt anh dừng lại trên người một đứa nhỏ có mái tóc đen ánh, miệng còn đang ăn kẹo mà đôi mắt to tròn còn dương lên nhìn anh.
Cô Nhạc: ( để ý)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
( đi lại gần)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Nhóc con.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
( ngước nhìn) Chú gọi tôi?
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Ừ.
Cô Nhạc vội đi đến bảo cậu nhóc đứng dậy chào Nghiêm tổng nhưng nó ko nghe.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Ko s, ko cần chào.
Cô Nhạc: Rất xin lỗi.
Nghiêm Hạo Tường ngồi xuống, nhìn thẳng vào mặt nhóc mà hỏi.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Con bao nhiêu tuổi?
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
11. ( cộc lốc)
Cô Nhạc: Diệu Văn, lễ phép chút.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Kệ con. ( khó chịu ra mặt)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Tên con là Diệu Văn?
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Biết r còn hỏi.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Ko thấy phiền à?
Cô Nhạc: ( vỗ lưng Diệu Văn) Nào, ngoan.
: Ko đc thất lễ.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Xí.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
( đứng lên)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Quản lý, tôi nhận nuôi nhóc này.
: Vâng, bây h tôi sẽ đi lm thủ tục nhận nuôi ngay.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Này, tôi còn chx đồng ý đâu đấy.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Nhóc đâu có quyền lên tiếng. ( nhìn nhóc)
Làm xong thủ tục nhận nuôi, Nghiêm Hạo Tường giằng co mãi với đứa nhỏ mới chịu lên xe ra về.
Về đến biệt thự Nghiêm gia.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
( bước xuống trước)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
( quay lại mở cửa ghế sau ra cho nhóc)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Xuống đi, từ nay con ở đây. ( đưa tay ra)
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Ko thik.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
( khoanh tay ngồi im tại chỗ)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Còn bướng nx là tối nhịn cơm đấy. ( doạ)
Chỉ sợ tối ko đc ăn cơm nên nhóc Lưu Diệu Văn mới cho qua việc này. Nhóc hất tay Nghiêm Hạo Tường ra mà tự mik xuống xe đi vào nhà.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
" Cứng miệng quá!"
Nhóc Lưu Diệu Văn bước vào biệt thự, từ quản gia đến người hầu trong nhà ai cũng trố mắt nhìn.
: Ai đây?
: Nghe nói hôm nay Nghiêm tổng đi nhận nuôi trẻ.
: Là nhóc con này s?
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
...
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Im miệng. ( lớn tiếng)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Từ nay nhà này đón thêm một tiểu thiếu gia, đối đãi cho tử tế vào.
: Vâng. ( đồng thanh)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Mau lui đi lm việc đi.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Diệu Văn, con ngủ phòng riêng hay ngủ cùng chú? ( nhìn nhóc, nhẹ nhàng hỏi)
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
S cũng đc. ( chả quan tâm)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
( thở dài)
Đến tối, ngồi trên bàn tròn lớn chỉ có hai người, Lưu Diệu Văn thật sự ko quen.
Sau bữa ăn nhóc cứ thế chạy lên phòng mặc cho quản gia có bảo uống sữa thế nào nhóc cũng ko chịu uống.
: Cậu chủ, tiểu thiếu gia ko chịu uống sữa.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Tôi bt r. ( chăm chú nhìn màn hình mt)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Chú để đấy lát tôi tự lm.
: Vâng. ( đặt cốc xuống bàn)
Khoảng 10p sau xong việc, Nghiêm Hạo Tường nhìn cốc sữa trên bàn r cũng cầm nó mà đi lên lầu.
Cộc...cộc...cộc...
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Diệu Văn, mở cửa cho chú.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Ko mở, ko uống sữa đâu. ( nói vọng ra)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Pk uống thì mới lớn đc chứ.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Ko uống.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Ngoan, mau mở cửa cho chú.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Mai chú dẫn đi ăn nhà hàng hay đi mua kẹo đều đc.
Trong phòng chả còn tiếng động nx, nhóc Lưu ko thèm đáp lại.
Đag định gõ cửa thêm lần nx thì cửa bỗng nhiên mở. Một bàn tay nhỏ với ra.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Đưa cốc đây. ( xoè tay)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
( đưa đến tay nhóc)
Nhóc con cầm cốc sữa xong thì liền đóng sầm cửa lại, mặc cho Nghiêm Hạo Tường đứng ngơ ngác bên ngoài.
Vài phút sau, cửa phòng mở hé ra lần nx, nhóc con đưa lại cho Nghiêm Hạo Tường một cốc sữa đã cạn.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
( cầm lấy)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Uống hết r thì mau ngủ đi nha.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Biết r.
Rầm.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
" khó dỗ quá."
______
Sáng hôm sau.
Gần 7h sáng Nghiêm Hạo Tường đi xuống lầu. Anh nghe có tiếng lạch cạch trong bếp thì đi vào.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Diệu Văn, con lm j đấy? ( bất ngờ)
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Nấu ăn sáng. ( đảo đồ ăn)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Nhà có quản gia s con ko bảo?
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Đồ ăn hôm qua khó ăn quá.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Ko hợp khẩu vị, ko thik ăn.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
À, hiểu r.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Con nấu đc ko đấy? ( tiến lại gần nhóc)
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Con ăn đc là đc.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Đừng hỏi nx.
Nghiêm Hạo ko hỏi nx, chỉ sợ nhóc con này ghi thêm thù bèn đi lên lầu thay quần áo còn chuẩn bị đi làm.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
( uống cốc nc)
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Chú đi lm à? ( dừng đũa, nhìn anh)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Đúng r, chú đi lm đến chiều sẽ về.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Ừm.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
( cúi xuống ăn tiếp)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
À này Diệu Văn, con muốn đi học ko?
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
( gật đầu)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Được, lát nx sẽ bảo quản gia đi nhập học cho con.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Nhớ ở nhà ngoan nhé.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
( xoa đầu nhóc)
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Bỏ cái tay ra. ( hất tay Nghiêm)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Được, bỏ ra r. ( thu tay)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Quản gia. ( gọi)
: Có tôi đây.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Chú lấy thông tin trong máy tôi vừa gửi lát nx đi nhập học cho tiểu thiếu gia. ( dặn dò)
: Vâng.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Chú đi đây. ( vẫy tay)
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
( nhìn theo, miệng ko ngừng ăn đồ ăn)
_ _ _

Sói con này tạo phản rồi (2)

_ _ _
7h tối tại biệt thự Nghiêm gia.
Cạch.
Nghiêm Hạo Tường mở cửa đi vào.
: Cậu chủ, cậu về r.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Ừ. ( cởi áo khoác ngoài)
: ( cầm lấy)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
( nhìn quanh nhà)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Sói con kia đâu r?
: À, tiểu thiếu gia lên phòng r ạ.
: Nhưng mà chx ngủ, nói là muốn đợi cậu về.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Tôi hiểu r.
Nói r anh xỏ chiếc dép bông mà đi lên lầu.
Đến trc cửa phòng Diệu Văn.
Đang định gõ cửa thì cửa tự động mở.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Chú vào đi.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Ờ ừm. ( bất ngờ)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
" Nay ngoan v?"
Anh theo nhóc con vào phòng, ngồi lên giường của nhóc, anh hỏi.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Ko ngủ đc à?
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Không.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Mất ngủ r.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
( cầm cuốn truyện ngồi lên giường)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Đọc truyện s?
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
( nhìn anh)
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Này. ( đưa truyện cho anh)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Chú đọc? ( chỉ mik)
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Chứ còn j nx.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
" Vẫn là cộc lốc như v."
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
( cầm lấy)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Muốn nghe kể truyện ma ko?
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Có, mau kể đi. ( nổi hứng)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
( bắt đầu vào câu chuyện)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Ở một nhà trọ nọ có một cậu trai trẻ hàng đêm hay thức khuya.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Vì mất ngủ nên cậu ta hay ngồi trên giường ngắm sao, tình cờ một hôm đag ngồi trên giường nghe nhạc, cậu cảm thấy có ai đó đag theo dõi mik.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Và cạch một cái, điện trong phòng đột nhiên tắt vụt, cậu ta giật mik.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
( khẽ rùng mik)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
( nhìn chằm chằm vào nhóc)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Từ phía sau lưng, cậu trai như bị thứ j đó chạm vào, cảm giác lạnh buốt chạy dọc sống lưng.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Và r chuyện j đến cũng sẽ đến.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
( mò tay đến công tắc điện)
Tạch.
Cả căn phòng chìm vào bóng tối.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
A-
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
( nhảy dựng lên ôm chặt lấy cổ Nghiêm)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Ha ha...
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Bị chú doạ sợ r à?
Anh liền bật lại điện.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
( run khẽ)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
( vuốt lưng nhóc)
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Chú dám doạ con.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
( nước mắt tràn ra)
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Hic...hic...
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Chú sai r, chú sai r.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Nếu sợ thì mau ngủ đi
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
được ko?
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
( thì thầm vào tai)
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Ừm.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
( gật đầu lia lịa mà vùi mặt vào hõm cổ của Nghiêm)
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Chú ngủ cùng con đi.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Được, buông ra và nằm xuống.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Chú ở đây vs con.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
( thả ra)
Diệu Văn nhanh chóng nằm xuống kéo chăm kín người, để lộ đôi mắt to tròn đang nhìn Nghiêm Hạo Tường. Nhóc đưa tay túm lấy tay áo của Nghiêm Hạo Tường sợ anh đi mất.
Nghiêm Hạo Tường nằm xuống cạnh nhóc con.
Cứ thế nhóc con ôm chặt lấy người anh ko buông, có vẻ rất sợ nên cứ chúi mặt vào ngực anh.
Anh bt nhóc đã sợ r nên ko trêu nx, an ủi một lúc cho nhóc ngủ say anh mới yên tâm.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
" Ngoan quá." ( nhìn nhóc, cười mỉm)
_____
Sáng sớm.
Trên giường chỉ còn mik Diệu Văn đang nằm ngủ. Nhóc vươn tay mò mẫm thứ j đó nhưng căn bản chả có ai.
Giật mik tỉnh giấc, nhóc nhìn khắp căn phòng ko thấy người đâu.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
( ngồi đực tại chỗ)
Cạch.
Nghiêm Hạo Tường cầm đồ ăn ság đi vào.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
( nhìn nhóc)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Diệu Văn dậy r.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Nay tích cực quá.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
...
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Nay pk đi học à? ( dụi mắt)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Ừm, chú đang định gọi con dậy đây.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Dậy r thì mau ăn sáng chú đưa con đi học. ( đi đến gần giường)
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Ko ăn đâu. ( cuộn mik lại trong chăn)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
" Lạ thật, nay ko ăn chịu ăn sáng cơ." ( khó hiểu)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Bữa sáng ko hợp khẩu vị à?
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
( thò đầu ra, gật mấy cái)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Bt r, ko ăn đc thì chú đưa con ra ăn ngoài.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Bây h luôn s?
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Ừ, con thay đồ đi.
Diệu Văn vui mừng. Nhóc con nhanh chóng chạy đi vscn rồi thay quần áo.
Thoáng chốc mới có 5p đã thấy nhóc vác balo chạy từ trên lầu xuống.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Nhanh v?
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Ta đi thôi.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Ừ, đi.
Nghiêm Hạo Tường trở nhóc con Lưu Diệu Văn đi ăn sáng. Bữa sáng mới này nhóc tự chọn có vẻ rất vừa miệng nên ăn ngon lành.
Sau 20p thì anh đưa nhóc đến cổng trường.
Dừng xe ở cổng, anh nhìn Diệu Văn hỏi.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Con có cần chú đưa vào ko?
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Ko, con lớn r.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
V đi học vui vẻ nhé!
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Nhớ ko đc đánh nhau.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Biết r. ( mở cửa xuống xe)
_____
Đến chiều, Nghiêm Hạo Tường cố gắng tan làm sớm để đến trường đón sói con, chỉ sợ nhóc đợi lâu mà chạy lung tung đi tìm.
Xe dừng lại trước cổng trường, anh xuống xe đi vào.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Con ở đây.
Diệu Văn đứng ở một bên cổng, lưng dựa vào tường mà vẫy tay gọi Hạo Tường.
Nghiêm Hạo Tường nhanh chóng đi tới chỗ cậu.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Con tan lâu chx? ( ân cần hỏi han)
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Lâu r.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Chú xin lỗi, để con một mik lâu như v.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Có buồn ko?
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
( lắc đầu)
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Chỉ chán thôi.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
...
Xong r anh đưa nhóc con về biệt thự.
8h tối.
Nghiêm Hạo Tường lại vào phòng sói con. Lần này nhóc ko ra mở cửa nên anh tự mik mở cửa đi vào.
Nhóc đag ngồi học, thấy anh vào thì dừng bút lại mà nhìn.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Lại uống sữa à?
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Đương nhiên r, uống sữa cho mau lớn. ( tay cầm cốc sữa ấm)
Diệu Văn khác với hôm trc, ko từ chối uống mà thay vào đó còn tự giác tới chỗ anh lấy cốc sữa uống hết r lại đi lại bàn hc học tiếp.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
" Chăm chỉ đột xuất r." ( nhìn nhóc)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Hôm nay đi học thế nào, có bạn mới ko?
Anh đi lại gần chỗ Diệu Văn, lấy đại một cái ghế ngồi cạnh nhóc.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Ko có.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Có chuyện j ko vui s?
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Không. ( cộc lốc)
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Bài này khó quá. ( nhăn mặt)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Đâu đưa chú xem.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
( đưa vở cho anh)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
( chăm chú xem)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Câu này, con sẽ giải như sau...
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
( lấy một tờ giấy vừa giảng vừa ghi ra cách giải)
Sau một lúc thì những bài Diệu Văn ko lm đc anh đã hướng dẫn gần hết, còn lại lm đc hay ko thì pk xem trí nhớ của sói con.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
( xoa đầu nhóc)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Học xong mấy bài này thì mau đi ngủ đi.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Chú ko ngủ cùng con nx à?
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Chú còn pk lm việc, sẽ ngủ muộn.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Con ko chờ đc đâu.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Con chờ chú ngủ cùng. ( nhất quyết)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
( thở dài) Được, v chờ chú một lúc nx thì ngủ nhé.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Ừm.
_ _ _

Sói con này tạo phản rồi (3)

_ _ _
Chớp mắt cái đã hơn 1 năm trôi qua, thời gian nhanh như chó nhảy ngoài đồng v.
Diệu Văn đã 12 tuổi r, nhóc con bt này bt điều hơn, ko còn ăn nói cộc lốc nx. Đã bt sửa lại cách xưng hô r.
Đặc biệt còn bám người hơn.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Tường ca, nay anh ko đi lm à?
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Anh ko.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Có chuyện j v?
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
E chán, muốn đi chơi.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Mới có hơn một tuần nghỉ hè th đã chán v r, e nghỉ một tháng nx ko bt sẽ thành cái j.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
( xị mặt)
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Anh đag rảnh v mà, cho e đi chơi đi.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Ko được.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
S ko đc chứ?
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Ko đc là ko đc.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Đi mà anh. ( lm nũng)
Nhìn cái vẻ mặt lm nũng của sói con kia dễ thương quá ko cưỡng lại đc, Nghiêm Hạo Tường đành miễn cưỡng đồng ý dẫn nhóc đi công viên chơi.
Tới công viên nhóc kéo tay anh chạy hết từ trò này sang trò khác, phát mệt vì sói con này.
Chơi xong hết các trò, Nghiêm Hạo Tường ngồi nghỉ lại trên ghế mà mệt mỏi.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
" S nhóc này khoẻ quá v?"
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Tường ca, anh ko chơi nx à? ( nhìn anh)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Anh mệt r, cho anh nghỉ tí.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
E ngồi nghỉ cùng anh.
Nhóc con ngồi xuống cạnh anh tiện lấy ra chai nước mua sẵn để trong túi mời anh uống.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Anh uống đi.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Ừ. ( cầm lấy)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Ực...ực...
Anh uống xong thì nhóc cũng cầm lấy chai nước anh uống dở mà uống cho bằng hết.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
( ko hay để ý)
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Tường ca, mai e đến công ty anh đc ko?
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Ko đc.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
S cái j cx ko đc v?
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Anh cho e đi công viên r còn muốn đến công ty anh phá nx à?
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
E đâu có phá.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
E ngoan mà.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Ngoan cũng ko đc, đó đâu pk chỗ để chơi.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
E đến xem anh lm việc th.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
E ngồi xem cả ngày đc chắc.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Thế anh nghĩ e ngồi nhà cả ngày đc chắc.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
( cạn lời)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Cho e nốt lần này.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Vâng. ( ngoan ngoãn)
Đến tối về biệt thự, Diệu Văn nhanh chóng đi tắm r chạy xuống lầu ăn tối.
Nhóc con ngồi vào bàn ăn nhưng ko thấy Nghiêm Hạo Tường đâu.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Quản gia, Tường ca đâu chú?
: Cậu chủ mới đi tắm, chắc là chx xong.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Ò, cháu đợi anh ấy.
Đợi mãi vẫn chx thấy Nghiêm Hạo Tường xuống, Lưu Diệu Văn đứng dậy khỏi ghế lại chạy lên lầu tìm anh.
Đến phòng anh thì cửa ko khoá, nhóc cứ thế đi thẳng vào.
Nhìn quanh thì chả thấy có người.
Nghiêm Hạo Tường từ phòng tắm bước ra với chiếc áo khoác ngoài trắng phản lên làn da trắng mịn kia của anh. Nhìn như làn da của con gái v.
Lưu Diệu Văn nhìn anh ko dời mắt.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Diệu Văn, s e vào đây? ( kéo áo lại)
Cái áo tắm này cũng hư thật, che chả kín nổi cái người anh mà anh kéo miết.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
À, e lên gọi anh xuống ăn tối.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Đc r, mau xuống đi anh xuống ngay.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Vâng.
Diệu Văn nhanh chóng đi ra ngoài.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
" Da anh ấy nhìn thik quá, muốn sờ vào ghê."
Ăn tối xong, như thường lệ Diệu Văn sẽ ngồi học bài còn Nghiêm Hạo Tường chịu trách nhiệm hướng dẫn. Dù s anh cũng ko có học dốt đâu.
Nhưng lần nào học xong Lưu Diệu Văn cũng đòi ngủ cùng anh. Hơn một năm đều như v nên anh cũng quen r.
_____
Sáng hôm sau.
Diệu Văn theo Nghiêm Hạo Tường tới công ty. Cả công ty như lần đầu thấy anh dẫn trẻ con đến thì mắt chữ a mồm chữ o, nháo nhào bàn tán.
: Tiểu thiếu gia mà quản gia nhắc tới là đây s?
: Nhìn đáng yêu quá!
Nghiêm Hạo Tường dẫn Diệu Văn vào phòng nghỉ, bảo cậu nhóc chờ anh tan họp sẽ đi mua đồ ăn cho. Diệu Văn ngoan ngoãn nghe theo, chờ cho đến khi anh tan lm mới bám theo.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Tường ca, e đói r. ( xoa bụng)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Đợi anh một chút, anh lm nốt cái này sẽ dẫn e đi ăn.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Vâng.
______
6 năm sau.
Lưu Diệu Văn ngày nào còn là cậu nhóc bị anh doạ sợ nay đã trưởng thành r. Nhưng cx chẳng thay đổi bnh.
Bây h cậu đã cao lớn hơn cả anh, đứng nhìn th còn tưởng Diệu Văn là anh trai Hạo Tường nx đấy. Hai người cũng chỉ chênh nhau có 9 tuổi th.
Hôm nay Nghiêm Hạo Tường đi tham gia tiệc cùng bạn nên Diệu Văn pk ở nhà một mik.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
" Chán quá."
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
" Tường ca, bao h thì anh về?" ( lăn qua lăn lại trên giường)
Tại tiệc rượu.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Chào, Nghiêm tổng. ( bắt tay)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
( bắt tay)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Ko ngờ hôm nay cậu cũng đến đây.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Tất nhiên.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Khó khăn lắm mới có cơ hội gặp mặt, pk chốn đi chứ.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Còn chơi cả trò chốn tìm nx, ko sợ Chân Bảo nhà cậu cho ngủ ngoài đường à?
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Lo j, tôi cũng ko thiếu chỗ ở.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Ha ha... Lát đừng bảo tôi ko lo đấy nhé. ( nhắc nhở)
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Được được.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Mà tên nhóc cậu nhận nuôi mấy năm trc bây h nó giỏi ghê.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Nhìn còn ra dáng người lớn nx đấy.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Ừ, nó lớn r.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Sẽ có lúc pk dời đi th.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Đừng nói nx, cạn ly đi.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Cạn ly.
Tiệc rượu tan, Nghiêm Hạo Tường lái xe về nhà.
Chủ yếu hôm nay anh nói chuyện nhiều hơn uống nên ko say, vẫn lái xe đc.
Về đến biệt thự thì con sói kia đã đi ngủ từ khi nào mà ko đợi anh. Anh cũng ko bắt bẻ việc đó mà đi tắm luôn cho khuây khoả.
Tắm xong thì đi ngủ.
Đêm xuống.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
( mở điện thoại lên)
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
" Hơn 12h r."
Diệu Văn dời khỏi phòng mik, chạy sang phòng Nghiêm Hạo Tường mà leo lên giường anh. Trông có vẻ rất thành thạo và chuyên nghiệp, anh ko hề hay bt j.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
( ôm eo anh)
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
" Vẫn là vòng eo này nhỏ mà mềm quá."
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
" Anh ơi, e thik anh r."
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
( vùi đầu vào ngực anh)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Ưm~ ( lật người)
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
" Nay anh ấy uống rượu s?"
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
( ngửi thấy mùi rượu)
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
" Thảo nào ngủ say thế."
_ _ _

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play