Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Gửi Tình Vào Mắt Em

Tin nhắn cuối cùng

Chanh 🍋
Chanh 🍋
Lần đầu thử sức với BL cũng là lần đầu tiên tui viết chat.
Chanh 🍋
Chanh 🍋
Nên sẽ có rất nhiều sai sót mong sẽ nhận được sự góp ý của mọi người để mình có thể hoàn thành tác phẩm một cách tốt nhất.
Chanh 🍋
Chanh 🍋
Có thể truyện sẽ không hay hoặc không được liên kết trong mạch truyện do mình không có kinh nghiệm trong việc viết truyện chat nên là có gì mọi người bỏ qua nghen.
Chanh 🍋
Chanh 🍋
Lưu ý: TRUYỆN KHÔNG H... hoàn toàn KHÔNG H
Chanh 🍋
Chanh 🍋
Vì là truyện nên chỉ mang tính giải trí, hoàn toàn không có thật ạ.
Chanh 🍋
Chanh 🍋
Và cũng vì là giải trí, nên truyện đảm bảo chữa lành, cảm kết ngọt.
Chanh 🍋
Chanh 🍋
Còn kết như nào thì mình chưa nghĩ ra...Ờ thì mới viết được phần mở bài với thân bài thôi ạ.
Chanh 🍋
Chanh 🍋
Mà kệ đại đại đi hen. Còn bây giờ vào việc thôi.
____________
//hành động// *suy nghĩ* "nói nhỏ"
Cô gái anh yêu hay quan tâm anh và nhắc anh bao điều Em thích hoa hồng và mùa đông được anh ôm phía sau lưng Em nói bên anh qua bao nơi em cảm thấy rất nhẹ nhàng Vậy giờ ai là người cho em yên bình? Em muốn xa anh khi yêu thương đang gìn giữ vẫn an lành Xóa những hi vọng một tình yêu và hai trái tim xanh ( Ai là người thương em_Quân AP)
NVP
NVP
📞 Thiếu gia..
Hải Đăng
Hải Đăng
📞???
Hải Đăng
Hải Đăng
📞 Cái quái gì vậy? Quán bar hay quán cafe mà mở ballad?
NVP
NVP
📞 Dạ... Thiếu gia... Hôm.. hôm nay Nguyễn thiếu lại đến.
Hải Đăng
Hải Đăng
📞 Thì?
NVP
NVP
📞 Dạ. Nguyễn thiếu bao cả quán ạ.
NVP
NVP
📞 Thiếu gia hay người đến liền đi ạ, chúng tôi....
Hải Đăng
Hải Đăng
Nó đến được bao lâu rồi?
NVP
NVP
Hơn 30 phút.
Hải Đăng
Hải Đăng
Được rồi, 10 phút nữa tôi đến.
10 phút sau Hải Đăng đã có mặt ở bar, vẫn là ánh đèn mờ ảo nhưng thay vì tiếng nhạc xập xình thì lại là
Lòng anh sợ lắm câu nói trên môi ai quá ngọt ngào Vì anh vẫn biết sau những yêu thương là bao lỗi lầm Vậy mà anh tin, ngốc nghếch anh luôn tin vào tình yêu Một lối ra từ nơi u tối Rời vòng tay anh em vẫn có nơi để quay trở về Còn rời xa em anh biết đi đâu cho vơi nỗi đau Người ta hay anh mãi mãi cũng không bao giờ mong sẽ có em trong đời ( Người đứng sau hạnh phúc _ Hamlet Trương)
Cả quán bar vắng lặng không một bóng người. Hải Đăng chỉ biết bất lực vò đầu bứt tóc đi thẳng lại phía hắn đang ngồi, theo sao là Quang Hùng.
Quang Hùng
Quang Hùng
//cau có, ngồi xuống ghế đối diện hắn//
Quang Hùng
Quang Hùng
Má mày. Nó đến bar mày thì mày tiếp nó đi, mắc đéo gì lôi tao theo.
Hải Đăng
Hải Đăng
//cười đểu// Đâu được bạn ơi, có phúc cùng hưởng, có họa phải chia chứ.
Quang Hùng
Quang Hùng
Má // cáu//
Quang Hùng
Quang Hùng
Còn mày nữa, nhà mày hết rượu hay sao hay tiền nhiều quá xài không hết? Nếu xài không hết thì đưa tao xài giùm cho.
Quang Hùng
Quang Hùng
Chứ mắc cái chó gì mà 1 tuần 7 bữa mày ở bar nó hết 4 bữa, một tháng 30 ngày thì hết 25 ngày ở đây.
Quang Hùng
Quang Hùng
Không thôi mày dọn đồ qua đây ở luôn đi khỏi mắc công chạy đi chạy về.
Quang Hùng
Quang Hùng
Còn mày // chỉ Đăng // sang cái bar cho nó đi rồi dọn đồ qua nhà nó ở....
Rhyder
Rhyder
// tay lắc lắc ly rượu, chân vắt chéo trên bàn, mắt dán trên trần//
Rhyder
Rhyder
Phiền.
Quang Hùng
Quang Hùng
Má, mày cản tao lại coi, tao đấm nó bây giờ. //quay qua nói với Đăng //
Hải Đăng
Hải Đăng
// cười cười // Tự nhiên đi bạn ơi, mà có đấm thì nhớ đấm hộ phát.
Quang Hùng
Quang Hùng
???
Rhyder
Rhyder
Hai đứa bây im lặng một chút là chết à. Ồn ào. //cau mày//
Hải Đăng
Hải Đăng
Ủa bạn ơi, vô bar mà đòi im lặng.
Hải Đăng
Hải Đăng
1 tuần mày ở đây 7 bữa thì thôi đi, mắc gì nay đuổi khách của tao, còn mở ballad ở bar??
Rhyder
Rhyder
// rút từ ví ra một cái thẻ đen vứt lên bàn//
Rhyder
Rhyder
Im lặng được rồi.
Quang Hùng
Quang Hùng
// nhìn Đăng //
Hải Đăng
Hải Đăng
// nhìn Hùng //
Quang Hùng
Quang Hùng
" nó bị tới tháng à, sao khó ở vậy?"
Hải Đăng
Hải Đăng
//nhún vai//
Quang Hùng
Quang Hùng
Haizz..không phải tụi tao muốn đụng chạm vào vết thương của mày. // vòng qua ghế bên cạnh khoác vai hắn//
Quang Hùng
Quang Hùng
Nhưng mà cũng bảy năm rồi, buông xuống được rồi.
Hải Đăng
Hải Đăng
Thằng Hùng nói đúng đó, nếu thật sự em ấy còn thương mày thì không việc gì phải bỏ đi lâu như thế.
Hải Đăng
Hải Đăng
Một chút tin tức cũng chẳng có.
Hải Đăng
Hải Đăng
Tao với thằng Hùng đã nhờ hết tất cả các mối quan hệ luôn rồi. Mà một sợ lông tụi tao còn không soi ra.
Hải Đăng
Hải Đăng
Đừng nói là hai đứa tao, tao thừa biết cả Nguyễn gia cũng không tra được chút manh mối nào. Với cả mày nói em ấy là trẻ mồ côi, không tiền, không quyền lại không địa vị.
Hải Đăng
Hải Đăng
Thì mày nghĩ khả năng nào sẽ xảy ra.
Rhyder
Rhyder
//không nói gì chỉ lặng lẽ nhìn Đăng//
Từ lúc hắn tỉnh lại trên giường bệnh, đôi mắt bị quấn kín bằng băng trắng xóa, đôi chân gần như tàn phế, hắn vẫn luôn cắn răng chịu đựng vì một niềm tin duy nhất. Em vẫn còn ở đó, vẫn nắm tay hắn như lúc hắn còn mê man.
Nhưng khi ánh sáng đầu tiên ùa vào mắt hắn — không phải là em, mà là một thế giới trống rỗng. Bác sĩ, y tá, cả người thân… đều né tránh ánh nhìn khát khao của hắn. Hắn chờ em từng giây, từng phút.
Và rồi... hắn gần như phát điên khi thứ đầu tiên mà hắn thấy là dòng tin nhắn cuối cùng em để lại " Xin lỗi anh, chúng ta chia tay được không, hãy sống thật tốt, đừng tìm em."
Chỉ một dòng tin nhắn, không một dấu chấm than và không có cả tình yêu.
Chiếc điện thoại văng ra khỏi tay hắn, đập mạnh vào bức tường trắng lạnh của phòng bệnh. Hắn gào lên, điên cuồng xé tung tấm chăn phủ trên người, cố đứng dậy với đôi chân vẫn chưa thể cử động bình thường. Máu rỉ ra từ vết thương vừa khâu, bác sĩ lao vào, y tá hoảng loạn. Cả ba mẹ hắn, Hải Đăng và Quang Hùng phải vất vả lắm mới giữ được hắn để bác sĩ có thể tiêm cho hắn một liều an thần.
Nhưng cũng từ hôm đó không một ai dám lại gần hắn. Không ai đủ can đảm nhìn vào đôi mắt vừa được trả lại ánh sáng, nhưng chứa đầy tăm tối hơn bất kỳ màn đêm nào.
Người ta nói, thời gian sẽ chữa lành. Nhưng hắn thì khác. Thời gian chỉ khiến vết thương của hắn lành lại trên da thịt, còn trái tim thì mục rữa từng ngày.
Hắn dùng mọi mối quan hệ để lặng lẽ dò hỏi, không ồn ào, không náo động. Vì hắn sợ… sợ rằng một khi tìm được rồi, người đứng trước mặt hắn không còn là em nữa. Nhưng kết quả hắn nhận được là con số âm.
Nhiều đêm, hắn ngồi một mình trong căn phòng tối, chỉ để mở lại đoạn ghi âm giọng nói cũ, từng câu từng chữ của em khi còn bên nhau. Và mỗi lần như thế, hắn lại tự hỏi
Rhyder
Rhyder
*tại sao em lại không đến? Vì anh không xứng... hay vì em đã quên?*
___&___
Chanh 🍋
Chanh 🍋
Tui bị làm biếng đặt tên chap á. Nào khó quá bỏ qua được không 🙂‍↔️?

Căn nhà trong ký ức

GMN
Thư ký Rhy _Thiên Minh
Thư ký Rhy _Thiên Minh
Bản thảo hợp đồng vừa được HDD gửi qua thưa sếp //đặt sắp hợp đồng trước mặt hắn//
Thư ký Rhy _Thiên Minh
Thư ký Rhy _Thiên Minh
Sếp xem qua rồi em sẽ báo cáo lại ạ.
Rhyder
Rhyder
Không cần. Tôi sẽ trực tiếp liên hệ.
Rhyder
Rhyder
Chuyện tôi giao cho cậu thế nào rồi?
Thư ký Rhy _Thiên Minh
Thư ký Rhy _Thiên Minh
À... dạ...
Rhyder
Rhyder
//cau mày//
Thư ký Rhy _Thiên Minh
Thư ký Rhy _Thiên Minh
Em đã liên hệ được với quản lý của cậu ấy... nhưng...
Thư ký Rhy _Thiên Minh
Thư ký Rhy _Thiên Minh
//ngập ngừng thăm dò thái độ hắn//
Thư ký Rhy _Thiên Minh
Thư ký Rhy _Thiên Minh
Quản lý của cậu ấy từ chối.
Rhyder
Rhyder
Từ chối?
Rhyder
Rhyder
Điều kiện đưa ra không đủ?
Thư ký Rhy _Thiên Minh
Thư ký Rhy _Thiên Minh
Dạ không phải.
Thư ký Rhy _Thiên Minh
Thư ký Rhy _Thiên Minh
Từ chối thẳng, không xem hợp đồng không bàn điều kiện.
Rhyder
Rhyder
Lý do?
Thư ký Rhy _Thiên Minh
Thư ký Rhy _Thiên Minh
Quản lý cậu ấy không đưa ra bất kỳ lý do nào cả.
Rhyder
Rhyder
// im lặng, bút gõ xuống bàn như suy nghĩ điều gì đó//
Thư ký Rhy _Thiên Minh
Thư ký Rhy _Thiên Minh
// lén liếc nhìn biểu cảm của hắn//
Rhyder
Rhyder
Được rồi, cậu làm việc đi.
Thư ký Rhy _Thiên Minh
Thư ký Rhy _Thiên Minh
//thở phào, cuối đầu rời đi//
Thiên Minh còn lạ gì hắn chứ, theo hắn suốt bốn năm, hắn luôn là người lạnh lùng, quyết đoán trong công việc. Kiểu người chỉ cần liếc mắt thôi cũng đủ làm tất cả im phăng phắc. Dứt khoát, sắt bén, không để cảm xúc chi phối bất cứ quyết định nào.
Nên khi đứng trước hắn mọi lời nói ra phải được trao chuốt, suy nghĩ cân nhắc một cách cẩn thận nhất.
____
Group: BÈ KHÔNG PHẢI BẠN
Quang Hùng
Quang Hùng
💬 Bar thằng Đăng 22h tối nay.
Hải Đăng
Hải Đăng
💬 ???
Hải Đăng
Hải Đăng
💬 báo gì nữa, một thằng là tao muốn dẹp quán rồi
Rhyder
Rhyder
💬 bận
Đăng Dương
Đăng Dương
💬 ê, bạn bè về không định tiếp à.
Hải Đăng
Hải Đăng
💬 ủa mày còn tồn tại ở nhóm này à Dương?
Đăng Dương
Đăng Dương
💬 đùa.
Đăng Dương
Đăng Dương
💬 thế có định đến ăn mừng bạn về nước không?
Quang Hùng
Quang Hùng
💬 thằng Rhyder kìa, có đến không mày?
Rhyder
Rhyder
💬 có.
Hải Đăng
Hải Đăng
💬 ok bạn ơi, chuẩn bị phòng vip đợi sẵn này.
___
22h Bar HaDi
Ánh đèn mờ ảo, tiếng nhạc xập xình len lỏi trong không khí đặt quánh mùi rượu đắt tiền.
Sơ mi đen cao lớn, hắn bước vào mang luồng không khí lạnh vô hình. Mắt quét một vòng lạnh lùng, sắt bén như muốn xuyên qua đám đông hỗn tạp.
Không quá một giây rồi bước tiếp về phía phòng Vip
Hải Đăng, Quang Hùng và cả Đăng Dương đều đã có mặt. Vừa thấy hắn Đăng Dương đã nhanh chóng rót một ly rượu đẩy về phía ghế trống đối diện.
Rhyder
Rhyder
Về khi nào // ngồi xuống nâng ly rượu chạm ly với cả ba//
Đăng Dương
Đăng Dương
Về hôm qua // uống cạn//
Đăng Dương
Đăng Dương
Hợp đồng giữa GMN và HDD ông kẹ kia bắt tao làm người đại diện nên không thể không về.
Rhyder
Rhyder
// nhếch mép//
Quang Hùng
Quang Hùng
Ủa, gì?? Hai đứa bây hợp tác với nhau à? Sao tao không biết gì vậy?
Hải Đăng
Hải Đăng
// ngơ ngác như Hùng//
Đăng Dương
Đăng Dương
Là ý của bác Nguyễn.
Hải Đăng
Hải Đăng
Rồi mày về bao lâu?
Đăng Dương
Đăng Dương
Về luôn.
Quang Hùng
Quang Hùng
Gì? Còn em iu mày sao?
Đăng Dương
Đăng Dương
Hai hôm nữa em ấy về cùng ông kẹ.
Đăng Dương
Đăng Dương
Tao về trước sắp xếp chỗ ở cho ẻm.
Hải Đăng
Hải Đăng
Sao em iu mày không để về cùng mày mà lại về với anh mày
Hải Đăng
Hải Đăng
Nghe nói bám mày lắm mà//tò mò//
Đăng Dương
Đăng Dương
Em iu tao nhưng là tâm can bảo bối của ông kẹ kia. Chạm vào là mẻ xương đấy.
Quang Hùng
Quang Hùng
???
Quang Hùng
Quang Hùng
Nói gì cho hiểu với được không?
Rhyder
Rhyder
//nhàng nhã nhấp rượu// Thế anh Hiếu vẫn là người ký hợp đồng chứ không phải mày?
Đăng Dương
Đăng Dương
Ừ.
Đăng Dương
Đăng Dương
Mày cũng biết tao không thích mấy công việc đó mà, chẳng qua ảnh để em tao về nước luôn nên tao phải về cùng em ấy.
Đăng Dương
Đăng Dương
Công ty ở Thụy Sĩ thì không thể bỏ nên tao bắt buộc phải làm người đại diện thôi.
Hải Đăng
Hải Đăng
Thuỵ Sĩ tốt mà sao lại để em ấy về?
Đăng Dương
Đăng Dương
Tốt thì tốt thật// thở dài, tay miết ly rượu//
Đăng Dương
Đăng Dương
Nhưng có vẻ xa lạ với em ấy quá. Bác sĩ cũng bảo nên để em ấy về đây có khi tốt hơn.
Đăng Dương
Đăng Dương
Anh Hiếu cũng không muốn đâu, ảnh không yên tâm giao em ấy cho tao.
Quang Hùng
Quang Hùng
Tính ra em iu mày luôn á. Mà anh Hiếu thương em ấy hơn cả mày.
Đăng Dương
Đăng Dương
Nội tâm của ông kẹ đó mà. Chịu thôi//nhún vai//
Rhyder
Rhyder
Rồi tìm được chỗ ở chưa?
Đăng Dương
Đăng Dương
Tính nhờ tụi bây này, chứ tao đi lâu quá rồi có rành ở đây nữa đâu.
Quang Hùng
Quang Hùng
Muốn ở trung tâm hay ngoại ô.
Đăng Dương
Đăng Dương
Chắc là ngoại ô. Thoáng mát không ồn ào tốt cho em ấy.
Quang Hùng
Quang Hùng
Quang Anh, mày còn căn biết thự ở ngoại ô ít hay lui tới đó hay là....
Rhyder
Rhyder
Không được//dứt khoát cắt ngang lời Hùng//
Rhyder
Rhyder
Tao sẽ nói thư ký tìm cho nó. Riêng căn đó thì không.
Đăng Dương
Đăng Dương
Ờ sao cũng được. //khó hiểu gãi đầu//
Đăng Dương
Đăng Dương
Cảm ơn mày.
Đăng Dương
Đăng Dương
Thôi uống đi
Hắn cầm ly rượu nhưng ánh mắt bắt đầu xa xăm.
Hắn nhớ em. Nhớ em từng nói với hắn, em thích một ngôi nhà có cửa sổ lớn. Nơi nắng có thể chiếu vào mỗi sớm mai và gió chiều thì thổi tung rèm trắng.
Em từng bảo_chỉ cần một góc nhỏ, có hoa cẩm tú cầu và có anh là đủ.
Hắn đã đi tìm khắp các thành phố rộng lớn, đi qua hàng trăm ngôi nhà. Nhưng chẳng có nói nào khiến tim hắn ngưng lạc nhịp, ngoài căn nhà trong trí nhớ ấy.
Hắn nhớ em. Nhớ ánh mắt em mơ màng khí nhắc đến giấc mơ nhỏ bé ấy. Nhớ cả tiếng cười khẽ như gió mùa thu mà hắn cứ nghĩ mình sẽ nghe mãi không thôi.
Nhưng giờ đây chỉ còn hắn và những khoảng lặng dài đến vô tận. Căn nhà có cửa sổ lớn hắn đã cho người xây rồi. Tất cả đều theo sở thích của em. Mỗi viên gạch, mỗi ô cửa sổ, từng đoạn hành lan, từng vách tường... đều có dấu tay của hắn và cả dấu nhớ thương em.
Tất cả đều đã ở đây chỉ là người thích nó không ở đây nữa rồi.
___&___
Chanh 🍋
Chanh 🍋
Sao nào?
Chanh 🍋
Chanh 🍋
Ngọt xỉu.
Chanh 🍋
Chanh 🍋
Quá là chữa lành.

Ngày trở về

Thuỵ Sỹ
Minh Hiếu _ người đàn ông mang nét từng trải của năm tháng, vẽ điềm tĩnh như đã thấu rõ thế gian. Nhưng trong ánh mắt vẫn còn vương vấn điều gì đó chưa buông.
Minh Hiếu
Minh Hiếu
Em chưa ngủ à?
Thành An
Thành An
Dạ chưa ạ.
Thành An
Thành An
// ngồi xuống ghế đối diện anh//
Thành An
Thành An
Anh....//ngập ngừng//
Minh Hiếu
Minh Hiếu
Sao nào? //nhẹ nhàng//
Thành An
Thành An
Về Việt Nam có thật sự sẽ tốt hơn không? Em vẫn không yên tâm được.
Minh Hiếu
Minh Hiếu
Anh cũng không dám chắc, nhưng dù sao cũng là nơi em ấy lớn lên nên sẽ ổn thôi.
An nhìn anh_ người đàn ông trước mặt luôn lạnh lùng sắt bén, đầy toan tính. Trên thương trường anh như một cỗ máy được lập trình sẵn. Nhưng khi chạm đến em mọi lý trí đều trở nên mong manh, không dám chắc càng không dám mạo hiểm.
Minh Hiếu
Minh Hiếu
//mỉm cười xoa đầu An//
Minh Hiếu
Minh Hiếu
Đừng nhìn anh như thế. Để em ấy về anh thật sự cũng rất lo.
Minh Hiếu
Minh Hiếu
Từ lúc sức khỏe tốt hơn một chút, anh và cả Dương đều rất cố gắng để em ấy có thể thích nghi với cuộc sống ở đây. Nhưng có lẽ mọi thứ xa lạ quá khiến cho em ấy không có cảm giác an toàn.
Thành An
Thành An
//chăm chú lắng nghe//
Minh Hiếu
Minh Hiếu
Anh cũng đã hỏi ý Gem, Gem cũng nói có lẽ đây là cách tốt nhất rồi.
Thành An
Thành An
Thế anh Gem thì sao ạ?
Minh Hiếu
Minh Hiếu
Gem đã đồng ý về cùng tụi em.
Thành An
Thành An
//gật gù// Vâng, vậy cũng tốt. Dù gì thì anh Gem cũng là bác sĩ riêng của nó từ lúc nó về đây đến giờ, hiểu rõ tình trạng sức khỏe của nó hơn là về đó tìm bác sĩ khác.
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Hai người nói xấu gì em đó?
Tiếng Kiều từ cầu thang bước xuống cắt ngang cuộc trò chuyện của cả hai.
Pháp Kiều
Pháp Kiều
//đi lại ngồi cạnh An, tựa đầu vào vai cậu//
Thành An
Thành An
//bĩu môi// ai thèm nói xấu mày.
Minh Hiếu
Minh Hiếu
Nhớ Dương rồi hay sao mà ỉu xìu thế//cười trêu cô//
✏️ Trong fic Kiều là con gái nghen
Pháp Kiều
Pháp Kiều
// bật dậy ngồi thẳng người//
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Không có đâu nhé, không nhớ và cũng không thèm nhớ. Đừng có mà trêu em.
Pháp Kiều
Pháp Kiều
// tiếp tục ngã vào vai An//
Minh Hiếu
Minh Hiếu
Thôi đi cô nương, tôi lại chẳng hiểu cô quá.
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Không có thật mà// phản bác//. Em chỉ đang không biết về rồi sẽ như thế nào.
Thành An
Thành An
Mày mà cũng biết lo à? //ấn nhẹ trán Kiều//
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Sao không.
Thành An
Thành An
Tưởng lo mỗi ông Dương.
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Này nhá, hai người đừng thấy không có Dương ở đây rồi cùng nhau ăn hiếp em nhá.
Thành An
Thành An
Đây chê bạn nhé, không ăn cũng không hiếp.
Anh nhìn hai đứa nhóc trước mặt tuy không máu mủ ruột rà nhưng một đứa sớm đã như em ruột, một đứa thì xác định đã là em dâu này mà không khỏi bật cười.
Minh Hiếu
Minh Hiếu
Được rồi đừng suốt ngày chí choé với nhau mãi.
Minh Hiếu
Minh Hiếu
Anh đã bảo Gem về với tụi em mà, nên yên tâm đi.
All
All
// bĩu môi đầy thái độ//
Minh Hiếu
Minh Hiếu
Ơh hai đứa này, thái độ gì đây? Hửm?
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Tụi em đọc anh như một cuốn sách ấy, bảo không lo nhưng người lo nhất là anh đó.
Thành An
Thành An
Đúng đó, mặt anh in cả phụ đề rồi kìa.
Minh Hiếu
Minh Hiếu
//với tay cốc lên trán An một cái//
Minh Hiếu
Minh Hiếu
Ăn nói linh tinh.
Thành An
Thành An
Áaa..đau em, đồ ông kẹ // nhăn mặt, tay ôm trán xoa xoa chỗ vừa bị cốc//
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Há há há, vừa lòng tao lắm.
Thành An
Thành An
// lườm Kiều//
Minh Hiếu
Minh Hiếu
// lắc đầu bất lực//
Minh Hiếu
Minh Hiếu
Hai đứa đi ngủ đi trễ rồi, mai còn bay.
All
All
Vâng//đồng thanh//
_____
GMN
Hắn im lặng, đầu bút gỗ gõ nhẹ xuống mặt bàn. Âm thanh khô khốc vang lên khiến cả phòng họp thoáng chốc im bặt.
Ánh mắt mọi người vô thức đổ dồn về phía hắn. Không cần lớn tiếng, không cần phô trương, chỉ một hành động nhỏ cũng đủ khiến tất cả cảm nhận được áp lực vô hình đang bao trùm.
Người đàn ông ngồi đầu bàn ấy không phải kiểu người dễ đoán, nhất là khi hắn im lặng, sự im lặng đáng sợ hơn cả cơn giận.
Hắn chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt tối lạnh đảo qua từng người trong phòng. Dừng lại ở vị trí bên trái_ nơi trưởng phòng kinh doanh đang cuối gầm mặt mồ hôi lấm tấm trên trán.
Rhyder
Rhyder
Bản kế hoạch này // giọng trầm thấp đầy uy lực//
Rhyder
Rhyder
Tôi cho các người ba ngày, đây là thứ các người mang đến cho tôi?
Không ai đáp, căng thẳng như thể cắt bằng dao. Hắn đặt bút xuống, đẩy tập tài liệu về phía trước bằng một lực vừa đủ khiến nó trượt dài đến tận giữa bàn.
Rhyder
Rhyder
Tôi không có thời gian cho những thứ rác rưởi.
Không khí như bị bóp nghẹt, không ai dám nhút nhích cũng chẳng ai đủ can đảm để mở miệng. Chỉ có tiếng điều hòa khẽ rì rì và ánh nhìn lạnh lẽo như thể xé toạc từng lớp phòng bị cuối cùng của những con người đang có mặt ở đây.
Người đàn ông kia _kẻ được xem là bóng ma tài chính của giới thương trường lại lần nữa chứng minh hắn không cần giận dữ cũng đủ khiến người khác run sợ
NVP
NVP
Chúng tôi... chúng tôi sẽ lập tức chỉnh sửa và bổ sung lại báo cáo.
Trưởng phòng kinh doanh lấy hết can đảm để lên tiếng.
Rhyder
Rhyder
//nhếch mép//
Rhyder
Rhyder
Tôi thuê các người để làm việc, không phải để sửa sai cho những thứ tạm bợ.
Rhyder
Rhyder
Một tiếng, hoặc đơn thôi việc.
Rhyder
Rhyder
Tan họp.
Cánh cửa phòng họp khép lại, hắn ngã người tựa lưng vào ghế. Đôi mắt khép hờ như muốn trốn tránh ánh sáng. Bàn tay chậm rãi xoa lên mi tâm, mệt mỏi hiện rõ trên từng cử chỉ.
Cốc... cốc... cốc
Rhyder
Rhyder
Vào đi
Thư ký Rhy _Thiên Minh
Thư ký Rhy _Thiên Minh
Trà của sếp //đặt ly trà trước mặt hắn//
Rhyder
Rhyder
Cảm ơn cậu.
Thư ký Rhy _Thiên Minh
Thư ký Rhy _Thiên Minh
Sếp ổn không ạ?
Thư ký Rhy _Thiên Minh
Thư ký Rhy _Thiên Minh
Cần em gọi bác sĩ đến cho sếp không?
Rhyder
Rhyder
Không cần
Rhyder
Rhyder
Cậu ra ngoài được rồi.
Thư ký Rhy _Thiên Minh
Thư ký Rhy _Thiên Minh
Dạ //ngập ngừng rời đi//
Thư ký vừa rời khỏi. Hắn ngã người ra ghế, tay khẽ lướt trên màng hình _ nơi có khuôn mặt nhỏ nhắn của em, dịu dàng đến nhứt nhói. Khuôn mặt nhỏ nhắn ấy hắn đã vuốt ve bao lần nhưng mãi chẳng chạm đến.
Rhyder
Rhyder
Anh lại nhớ em rồi. Bảo bối.
___&___
Chanh 🍋
Chanh 🍋
Nói cho mà nghe
Chanh 🍋
Chanh 🍋
Lúc đi học ấy
Chanh 🍋
Chanh 🍋
Mấy lúc mà quên vở, quên làm bài á
Chanh 🍋
Chanh 🍋
Giáo viên văn tui hay bảo
Chanh 🍋
Chanh 🍋
" đi học mà lúc nào cũng, tại, bởi, vì, thì, nên, cớ, vậy "
Chanh 🍋
Chanh 🍋
Nên giờ tui cũng hay
Chanh 🍋
Chanh 🍋
Ờh
Chanh 🍋
Chanh 🍋
Thì...
Chanh 🍋
Chanh 🍋
Vậy.... đó
Chanh 🍋
Chanh 🍋
Ai hiểu sao thì hiểu 😁

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play