[Thi Tình Hoạ Dịch] Màu Của Nắng
Chương 1
Thư viện trường X nằm ở cuối dãy hành lang tầng ba, nơi ít học sinh lui tới ngoài mùa thi. Vào những buổi trưa nắng gắt, nơi ấy lại càng vắng hơn, chỉ nghe tiếng quạt trần quay đều đều và tiếng lật sách khe khẽ.
Vương Dịch đang tìm một cuốn sách Văn để chuẩn bị cho bài thuyết trình tuần tới thì vô tình thấy nó – một bức chân dung chì nằm kẹt giữa hai quyển truyện tranh cũ kỹ.
Cô rút tờ giấy ra, định lật qua rồi bỏ lại, nhưng ánh mắt của người trong tranh khiến cô khựng lại.
Là cô, không nhầm vào đâu được – với mái tóc dài hơi rối, ánh nhìn xa xăm và đôi mắt đượm buồn. Nhưng điều khiến Vương Dịch thấy lạ là cách người họa sĩ vẽ nên cảm xúc đó. Trong tranh, cô trông cô đơn đến mức khiến người nhìn cũng thấy lạnh.
Vương Dịch
Làm gì có ai nhìn mình như thế chứ…*lẩm bẩm*
Trong giờ sinh hoạt lớp chiều hôm đó, Vương Dịch đưa bức tranh cho Ngô Gia Lâm – bạn thân kiêm chuyên gia hóng chuyện của trường xem
Ngô Gia Lâm
Phong cách vẽ này là của Châu Thi Vũ. Lớp mình đấy *giọng chắc nịch*
Vương Dịch nhìn sang chỗ cuối lớp – nơi Châu Thi Vũ vẫn ngồi một mình như thường lệ. Cô gái tóc đen buông xõa, tai đeo tai nghe, ánh mắt chẳng hề quan tâm đến ai. Cô ấy đến lớp đúng giờ, không nói chuyện, không tham gia hoạt động ngoại khóa, cũng chẳng bao giờ đi ăn với bạn cùng lớp. Một cái bóng im lặng nhưng lại nổi bật một cách kỳ lạ.
Vương Dịch
Cậu chắc không?
Ngô Gia Lâm
Chắc. Tớ từng thấy Châu Thi Vũ vẽ ở CLB Mỹ thuật. Nét chì mảnh và đậm kiểu này là đặc trưng của cậu ấy.
Vương Dịch nhìn lại bức tranh một lần nữa. Cô không hiểu sao Châu Thi Vũ – một người gần như chưa bao giờ nói chuyện với cô – lại vẽ chân dung mình. Không chỉ vẽ mà còn khắc tạc một cảm xúc… rất thật.
Chiều hôm sau, sau khi tan học, Vương Dịch không về ngay mà rẽ sang phòng CLB Mỹ thuật – nơi nằm sát sân sau trường.
Cánh cửa gỗ cũ kỹ mở ra với mùi sơn dầu thoang thoảng, tiếng bút chì loạt xoạt vang lên đều đặn. Và đúng như Gia Lâm nói, Châu Thi Vũ đang ngồi trong góc, tập trung vào tấm giấy trước mặt.
Vương Dịch
Xin lỗi…Cậu là Châu Thi Vũ đúng không*ngập ngừng*
Vương Dịch
Mình... tìm thấy một bức tranh trong thư viện. Là cậu vẽ à
Lúc này, Châu Thi Vũ mới dừng tay. Nàng nhìn lên – ánh mắt đen thẳm, lạnh mà trong. Khi ánh nhìn của họ chạm nhau, Vương Dịch bất giác thấy tim mình hụt một nhịp.
Vương Dịch đưa bức tranh lên
Châu Thi Vũ
ừ...là mình vẽ*bình thản*
Vương Dịch
Sao cậu lại vẽ mình?
Châu Thi Vũ
Vì cậu có một đôi mắt đẹp. Nhưng buồn
Vương Dịch
Tớ... không nghĩ mình buồn
Châu Thi Vũ
Có thể cậu không nhận ra
Vương Dịch
Vậy… nếu có lần sau, cậu có thể vẽ tớ bằng màu được không?
Vương Dịch
Tớ không muốn mình cứ mãi là một bức tranh màu xám
Châu Thi Vũ không trả lời, nhưng Vương Dịch thấy cô dừng tay và ánh mắt, lần đầu tiên, dao động một chút.
Chương 2
Kể từ buổi chiều hôm đó, Vương Dịch cứ thấy ánh mắt của Châu Thi Vũ lẩn khuất đâu đó trong suy nghĩ mình.
Không phải là ánh nhìn lạnh lùng như người ta vẫn đồn mà là một ánh mắt đang cố giấu thứ gì đó.
Vương Dịch thử bắt chuyện với nàng vào giờ ra chơi hôm sau. Cô chủ động đến ngồi gần Châu Thi Vũ trong thư viện – nơi nàng thường chọn một góc khuất gần cửa sổ, đeo tai nghe và vẽ suốt giờ nghỉ.
Vương Dịch
Hôm nay cậu vẽ gì vậy?
Nàng không ngẩng đầu, cũng chẳng tháo tai nghe. Nhưng cô khẽ nhích tay, như một cách mở lời.
Vương Dịch ngồi xuống đối diện, lấy trong túi ra một thanh socola nhỏ và đặt lên bàn.
Vương Dịch
Cậu ăn không? Tớ hay mang theo để… tỉnh ngủ.
Châu Thi Vũ
Tớ không ăn đồ ngọt
Vương Dịch
À… Vậy thôi tớ ăn.
Vương Dịch
Cậu có hay vẽ chân dung người khác không?
Vương Dịch
Vậy tại sao cậu lại vẽ tớ?
Châu Thi Vũ dừng bút. Lần này, nàng tháo tai nghe, nhìn thẳng vào Vương Dịch.
Châu Thi Vũ
Vì cậu không giống những gì cậu thể hiện
Châu Thi Vũ
Cậu lúc nào cũng cười, lúc nào cũng vui vẻ.
Châu Thi Vũ
Nhưng nụ cười của cậu… không đến từ mắt.
Cô không ngờ có người nhìn thấu mình như thế. Kể cả Gia Lâm – bạn thân nhất của cô cũng từng nói: "Mặt mày suốt ngày tươi như hoa, ai mà tưởng cậu đang buồn được!"
Châu Thi Vũ
Tớ không giỏi nói chuyện. Nhưng vẽ thì... tớ hiểu người ta nhiều hơn.*mỉm cười*
Giờ tan học, trời đổ cơn mưa rào bất chợt. Học sinh chạy ùa ra khỏi lớp, vội vàng chạy trốn dưới hiên hoặc mở vội ô.
Vương Dịch chần chừ bên bậc thềm, không mang áo mưa, cũng chẳng có dù.
Châu Thi Vũ tay cầm một chiếc ô đứng dưới cầu thang, mắt nhìn lên chỗ Vương Dịch đang đứng.
Vương Dịch
ừ...tớ...quên mang ô
Châu Thi Vũ
Vậy cậu muốn đi chung không?*bước lên bậc cầu thang đưa ô về phía cô*
Vương Dịch
tớ cảm ơn cậu*tim bất giác ấm lên*
Cả hai bước đi trong mưa, không nói chuyện, không cần nhạc, chỉ có tiếng mưa rơi lộp độp trên mặt đường, tiếng gió và hơi thở hòa vào nhau.
Vương Dịch
Cậu biết không, hồi nhỏ mình sợ mưa lắm
Vương Dịch
Vì mẹ tớ bỏ đi đúng vào ngày mưa. Tớ đứng trong nhà, thấy mẹ cầm chiếc ô màu đỏ bước ra khỏi cổng, tớ cũng chẳng kịp gọi. Từ đó… tớ ghét màu đỏ, ghét mưa, ghét cả sự im lặng
Nàng không đáp, nhưng nàng siết nhẹ tay cầm ô, rồi nghiêng ô thêm một chút về phía Vương Dịch
Châu Thi Vũ
Nhưng tớ thì lại thích mưa
Vương Dịch
Tên cậu cũng có nghĩa là mưa đấy thôi*khẽ cười*
Châu Thi Vũ
Không phải vì tên tớ*lắc đầu*
Châu Thi Vũ
Vì trong mưa… ai cũng giống nhau.
Châu Thi Vũ
Vừa ướt vừa mờ, không ai thấy rõ ai
Vương Dịch
cậu nói mấy câu buồn cười ghê* khẽ cười*
Và khi cả hai dừng lại trước bến xe
Vương Dịch
Ngày mai… tớ rảnh. Nếu cậu muốn vẽ tranh màu, tớ có thể làm mẫu
Châu Thi Vũ
Được*mỉm cười*
Thông báo nhỏ
Tớ là cá(tác giả)
Xin chào mọi người ạ
Tớ là cá(tác giả)
Mình có 1 chút thông báo nhỏ về tác phẩm này
Tớ là cá(tác giả)
Tác phẩm này có thể sẽ nói về nội tâm và câu chuyện xoay quanh 2 nhân vậy chính, có lẽ sẽ ít xuất hiện nhân vật phụ như bạn bè,..
Tớ là cá(tác giả)
Có nghĩa là nó sẽ không có Futa, thế giới hoà bình hay gì gì đó đâu.
Tớ là cá(tác giả)
nói đúng hơn là về cách thế giới xung quanh đối xử với tình yêu giữa những người cùng giới tính ra sao, và cũng như cách họ chống lại mọi định kiến ra sao
Tớ là cá(tác giả)
thật ra nó cũng không tới nỗi này đâu, mà...nói chung là vậy
Tớ là cá(tác giả)
Cái này thì mình định viết cho vui thôi, nhưng nếu các bạn đã lỡ lọt vào thì mình cũng xem như có duyên vậy hihi
Tớ là cá(tác giả)
à mình cũng muốn nói thêm 1 chút
Tớ là cá(tác giả)
Còn về tác phẩm này
Tớ là cá(tác giả)
Mình viết nó sẽ có phần hơi nhạt, cũng là lần đầu mình viết cái kiểu lạ lẫm như này, có thể sẽ không hợp gu lắm với nhiều bạn đọc nên mình mới ra cái thông báo nhỏ để các bạn tìm hiểu trước
Tớ là cá(tác giả)
Chứ mình sợ những lời toxic lắm ạ
Tớ là cá(tác giả)
Nhưng mình sẽ rất vui vẻ nếu nhận được những lời sửa chữa, góp ý sai sót hay bình luận nhưng gì các bạn thấy không phù hợp, mình sẽ cố gắng sửa lỗi
Tớ là cá(tác giả)
Đừng góp ý nặng lời với mình là được rồi, con tim mỏng manh của mình chịu không nổi đâu=((
Tớ là cá(tác giả)
Mình xin cảm ơn mọi người rất nhiều ạ
Tớ là cá(tác giả)
nãy giờ mình viết hơi nhiều thật ra để ghi cho đủ chữ thôi
Tớ là cá(tác giả)
sợ các bạn không đọc hết
Tớ là cá(tác giả)
Nhưng nó là cả tâm ý của mình khi viết đấyyy
Tớ là cá(tác giả)
Cảm ơn các bạn đã đọc thông báo này cũng như đã đọc tác phẩm
Tớ là cá(tác giả)
Mình bắt đầu với mạch truyện tiếp nha
Download MangaToon APP on App Store and Google Play