[RhyCap]Mộng Vĩ Cửu.
Chap 1 — Cáo Nhỏ Bên Đường — Và Ánh Mắt Đỏ Như Máu.
Bee Phát Sáng
xóa gần chục bộ truyện rồi
Bee Phát Sáng
mong là bộ này Bee không xóa nữa^^
Một buổi tối se lạnh, trời sắp vào xuân
Đức Duy vừa đi bộ về sau buổi học thêm, áo khoác mỏng, đeo tai nghe
Đức Duy
Ừ thì chia tay ~ kể từ hôm nay~
Tiếng gì đó vọng lên từ thùng rác ven đường. Cậu ngừng lại, kéo tai nghe xuống
Đức Duy
Mèo hả? Không lẽ nó bị kẹt?
Một tiếng cào nhỏ vang lên. Trong ánh đèn vàng nhạt của cột điện
Cậu thấy một chiếc hộp cũ run run rồi một cái đầu nhỏ ló lên trắng muốt, lông mềm như bông, tai nhọn, đôi mắt đỏ như máu
Đức Duy
Ơ...mắt nó đỏ kìa!?
Không phải kiểu đỏ thường gặp ở thú bạch tạng. Đôi mắt đó như phát sáng trong đêm lạnh buốt và đầy điều gì đó...xa xăm
Đức Duy
Trời đất ơi, mày là cáo thật hả? // đưa tay lại gần //
Đức Duy
Không sao đâu...Tao không có mukbang mày
Thay vì bỏ chạy, con vật nhỏ rúc vào lòng bàn tay cậu, lạnh ngắt như băng. Run rẩy, nhỏ đến mức có thể nhét gọn trong mũ trùm áo khoác
Đức Duy
Mày bị bỏ rơi hửm? Ai ác dữ vậy...lạnh vầy sao sống nổi?
Tiểu Vĩ — (Quang Anh)
*cứu tôi...*
Đức Duy
Thôi thì tao đem mày về
Đức Duy
Mày tên gì được ta?
Đức Duy
À Bột đi, như viên bột nếp vậy đó, mềm mềm, tròn tròn
Cậu cởi áo khoác ngoài, cuộn nó lại thành ổ rồi nhấc con cáo đặt vào trong. Nó không kháng cự, chỉ im lặng nhìn cậu...thật sâu
Ngay khoảnh khắc đó, đôi mắt đỏ lấp lánh ánh lên như khẽ dãn ra. Rồi con cáo cụp tai xuống, chui sâu vào lòng áo cậu. Như thể nó đã đợi cậu từ lâu lắm rồi
Đức Duy
Lạ thật sao nhìn mày quen ghê...
Gió đêm lướt qua. Mọi thứ yên lặng và khi Đức Duy bế Bột lên, cậu không hề hay biết một linh hồn vừa thức tỉnh
Tiểu Vĩ — (Quang Anh)
//thầm thì, không thành lời, trong cõi linh hồn// *đến cuối cùng...ta cũng tìm được ngươi rồi...*
Chap 2 — Bột!?
Đức Duy
Ủa...gì vậy? Tự nhiên tao nghe có tiếng ai...//chớp mắt, rùng mình//
Đức Duy
//lùi ra sau một bước, tay siết chặt//
Tiểu Vĩ — (Quang Anh)
//nhẹ nhàng dụi đầu vào cổ tay Duy// chủ nhân...
giọng nói vang trong đầu Duy, nhưng không phải tiếng người...là tiếng cảm xúc
Đức Duy
//giật mình// hình như ai vừa gọi tao?
Tiểu Vĩ — (Quang Anh)
//ngẩng mặt lên, mắt không chớp//
Đức Duy
*quái lạ, như có giọng ai vang trong đầu mình ấy?*
Tiểu Vĩ — (Quang Anh)
//rũ tai, dụi đầu vào lòng Duy như một quả cầu tuyết ngoan hiền//
Tiểu Vĩ — (Quang Anh)
*Ta không phải cáo thường...ngươi cũng không phải người bình thường*
Tiểu Vĩ — (Quang Anh)
*Ngươi từng là kẻ đã nuôi ta từ trăm năm trước*
Tiểu Vĩ — (Quang Anh)
*tuy ngươi không nghe ta nói, nhưng...ta vẫn còn chút hy vọng*
Đức Duy
giờ tao và mày phải về nhà, ở đây xíu tao với mày thành đá luôn á
Trong căn phòng nhỏ xíu chỉ đủ một cái bàn học và chiếc giường đơn, Đức Duy nhẹ nhàng đặt con cáo lông trắng mịn lên tấm khăn trải sạch sẽ
Đức Duy
Mày là cáo thật sao?
Đức Duy
Nhưng lông mày mượt hơn cả tóc của tao...
Con cáo khẽ cựa mình, ánh mắt vàng nhạt mở ra một chút, rồi lại lim dim như kiệt sức
Đức Duy
Tao không biết mày từ đâu tới, nhưng lạnh run cả người vầy, tao đặt tên tạm cho mày là Bột nha?
Đức Duy
Nhìn mày trắng cục bột hấp trong bánh bao á
Cáo vẫn không trả lời. Nó rúc sâu hơn vào khăn, chiếc đuôi xù khẽ quấn quanh chính mình. Duy thở dài, rồi nhìn đồng hồ
Đức Duy
Còn phải làm bài toán hình học nữa...trời ơi
Đêm đó, trong lúc Duy ngồi cặm cụi học bài, con cáo vẫn nằm im lìm
Nhưng đôi mắt nó ẩn dưới lớp mi dày khẽ mở ra lần nữa, sâu hút và có gì đó không thuộc về thế giới con người
Ánh đèn bàn chiếu vàng nhạt lên mái tóc Duy, phản chiếu qua tròng mắt con cáo một thứ lấp lánh kỳ lạ
Tĩnh lặng nhưng không bình yên
Tiếng bút lạch cạch chạm mặt bàn đều đặn
Duy chẳng hề biết, sau lưng mình, sinh vật nhỏ lông mượt như mây ấy đang chậm rãi mở mắt hoàn toàn
Từng chút một như đang dần thức tỉnh một mảnh linh hồn đã ngủ quên cả trăm năm
Duy cúi xuống nhặt, nhưng lúc ngẩng lên
Cáo không còn trên ghế nữa
Chap 3 — Cậu Trả Bột Lại Cho Tôi!
Bee Phát Sáng
Bee bay tới đêyy
Cậu lập tức xoay người, vừa kịp thấy một cái bóng trắng lướt qua cửa sổ
Chỉ có cơn gió khuya ùa vào mang theo mùi nhang khói và thứ âm thanh xào xạc như cỏ khô bị giẫm lên
Duy lao ra ngoài. Cổng chưa khóa, trăng mờ treo lưng trời
Ở giữa sân là một bóng dáng đang đứng quay lưng lại
Lông cáo trắng phất phơ trong gió đêm, nhưng giờ đây, vóc dáng nó đã cao lớn hơn khi nãy, cao bằng một thiếu niên 24 tuổi, tóc dài trắng
và...không mặc gì ngoài những dải vải tàn tạ che thân, như vừa chui ra khỏi một giấc ngủ cổ xưa
Duy cứng đơ người lại, lồng ngực đập loạn
Sinh vật kia quay đầu lại chậm rãi
Đôi mắt vẫn là đôi mắt cáo nhưng trong trẻo đến đau lòng
Duy bước lại gần, từng bước dè dặt như sợ làm vỡ một điều gì thiêng liêng
Rồi bất chợt, sinh vật đó lùi lại, lùi mãi về phía cuối sân, nơi bóng trăng cắt ngang khoảng tối
Và khi ánh sáng chiếu lên cơ thể ấy. Từ sau lưng, một chiếc đuôi trắng toát khẽ đong đưa trong sương mù
Duy lùi lại một bước, mắt trợn to
Đức Duy
Cậu là ai? M-mặc đồ vào đã!
Cậu con trai tóc trắng đứng giữa sân, đôi chân trần dẫm nhẹ lên mặt gạch ướt sương
Ánh trăng rọi xuống làm làn da cậu ta gần như phát sáng
Giọng nói khàn nhẹ, yếu ớt như chưa từng sử dụng lâu ngày
Duy hoảng hốt, vội quay đi
Đức Duy
Không mặc đồ mà còn nói chuyện như đúng rồi
Đức Duy
Mình mơ hả? Mình đang mơ đúng không?
Đức Duy
C-cậu...đứng đây đợi tôi chút..
Cậu run rẩy, chạy vụt vào nhà, lục tung tủ đồ rồi lôi ra được một chiếc áo hoodie cũ
Quay lại, Duy ném thẳng vào người kia như ném cho ma
Đức Duy
Cậu là ai? Bộ cosplay hả?
Đức Duy
Hay là quỷ giả dạng?!
Quang Anh cầm áo, lóng ngóng mặc vào. Chiếc đuôi trắng phía sau khẽ vẫy mềm mại như sương
Quang Anh
Cái đó...không phải cosplay
Cậu nói, giọng thì thầm, mắt vẫn dán vào Duy
Quang Anh
Ta là...Quang Anh
Quang Anh
Con cáo mà ngươi đã nhặt về...
Đức Duy
Không...không thể nào...
Đức Duy
cậu trả Bột lại cho tôi!
Quang Anh
ta thực sự...không lấy bột của ngươi
Quang Anh
ta là con cáo mà ngươi đã nhặt về
Quang Anh
Bảy đuôi là cực hình
Quang Anh
Ta từng có tất cả
Quang Anh
Nhưng khi tỉnh lại chỉ còn một
Duy tròn mắt, chợt nhớ tới ánh sáng trắng rực ban nãy, rồi cái đuôi vừa vẫy lấp ló sau lớp áo
Đức Duy
Cậu là cáo thật hả? Biến thành người luôn á?
Download MangaToon APP on App Store and Google Play