Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Bách Chu] Nhất Tâm, Mãn Tình.

C1. Bắt đầu từ em.

Sương giá lạnh, đầu phủ lớp tuyết buốt.
Giữa tháng 11 – Giữa ngày đông mông quạnh. Cây cối chuyển màu lá từ vàng rồi rụng rời cả, chim cũng không còn hót bởi cái lạnh tê tái ấy.
Vậy mà trước cửa nhà, cô gái nhỏ nhắn đứng im bấm chuông. Đeo balo nặng trịch, tay cầm chiếc máy ảnh Cannon màu bạc. Chờ đợi.
Chu Di Hân
Chu Di Hân
' Ngày đầu đi làm, nhất định phải gây ấn tượng với chị chủ! '
Chu Di Hân
Chu Di Hân
Nhưng...Đứng ở đây đã mười phút rồi, lạnh cóng luôn...Chị chủ chậm chạp quá.
Chu Di Hân xoa xoa hai bàn tay vào nhau. Sao có người nỡ lòng để em chờ tận mười phút giữa tiết trời âm độ như thế, cũng quá tàn ác đi.
Bách Hân Dư
Bách Hân Dư
// Mở cửa // Xin lỗi em...Tôi ngủ quên mất...
Bách Hân Dư
Bách Hân Dư
Vào nhanh đi, bên ngoài rất lạnh.
Bách Hân Dư xuất hiện trong bộ dạng khá lôi thôi nhưng cũng tính là sạch sẽ. Tóc xanh ngắn rối nhẹ, chiếc áo sweater nâu in chữ "Hiraeth" trắng hơi chút xộc xệch.
Vừa mở cửa, từng sinh linh gió nhẹ nhàng luồn qua kẽ tóc chị. Hương hoa nhài cũng thoang thoảng bay ra, cứ mập mờ hai bên cánh mũi. Chị cao hơn em hẳn một cái đầu, sự chênh lệch đó làm em cảm thấy thu hút hơn.
Chu Di Hân
Chu Di Hân
Em là nhiếp ảnh gia, giờ này tuần trước liên lạc với chị đó ạ.
Bách Hân Dư
Bách Hân Dư
Tôi biết, nhưng trước tiên vào nhà đi. Bên ngoài thật sự rất lạnh.
Bách Hân Dư
Bách Hân Dư
Nếu không thấy đủ ấm thì trên móc treo đồ có khăn choàng và áo khoác bông, em lấy dùng tạm cũng được.
Chu Di Hân
Chu Di Hân
Vâng, cảm ơn chị quan tâm.
Chu Di Hân lúc đó chỉ thầm nghĩ "thật xinh quá", tâm trí hầu như dồn hết vào phong thái một mình một cõi của chị ta. Cái dáng vẻ vô tư, bất cần đời đó khiến em cảm thấy chị dường như đặc biệt.
Chu Di Hân bước vào. Cái ấm của lò sưởi cứ thế mà bao quanh em, sức ấm của căn nhà cứ vậy mà bao trọn lấy hai người.
Bách Hân Dư
Bách Hân Dư
Em uống trà gừng nhé, làm ấm người.
Bách Hân Dư
Bách Hân Dư
Giới thiệu với em lại một lần nữa cho đàng hoàng vậy.
Bách Hân Dư
Bách Hân Dư
Bách Hân Dư, 26 tuổi. Chủ của homestay "Solitude".
Chu Di Hân
Chu Di Hân
Em tên Chu Di Hân, 25. Nhiếp ảnh gia hôm qua đã nhắn tin cho chị.
Bách Hân Dư
Bách Hân Dư
Ừm, trước tiên cho em xem hợp đồng trước.
Hợp đồng hợp tác chụp ảnh – Quảng bá homestay Solitude. Điều 1: Nghĩa vụ. - Bên đối tác chụp ít nhất 4 bộ ảnh/tháng quảng bá homestay. Mỗi bộ, ít nhất 10-20 ảnh. - Chụp ảnh, cập nhật các món ăn mới được phục vụ tại homestay. Điều 2: Thời gian. - Thời gian hợp đồng có hiệu lực: 2 năm. - Có thể gia hạn nếu hai bên đồng ý. Điều 3: Quyền lợi. - Bao ăn, ở, không cần trả tiền (Tính vào chi phí homestay chi cho). - Bảo đảm nơi ở sạch sẽ, đầy đủ tiện nghi. - Đồ ăn ngon, đa dạng. Điều 4: Thưởng. - Nếu lượng đặt phòng tăng thêm 40% so với trước đây. Chủ homestay trích 20% lợi nhuận cho đối tác. Điều 5: Điều khoản đặc biệt. - Trong khi hợp đồng còn hiệu lực, đối tác bỏ đi giữa chừng tức không tuân thủ luật lệ hợp đồng. Yêu cầu hoàn trả lại tất cả chi phí homestay chi cho. - Khách chê ảnh xấu –> Đối tác cần chụp lại. - Hai bên cần ăn ít nhất 1 bữa tối/ ngày để bàn công việc.
Chu Di Hân
Chu Di Hân
Điều 5...Cần ăn ít nhất 1 bữa tối cùng nhau...Là sao?
Bách Hân Dư
Bách Hân Dư
Không cần cũng được, điều đó tôi ghi thừa.
Chu Di Hân
Chu Di Hân
Lợi nhuận thưởng thêm thì thế nào?
Bách Hân Dư
Bách Hân Dư
Nếu lượng khách đặt phòng hoặc các nguồn thu nhập khác tăng lên. Tôi sẽ trích 20% lợi nhuận tăng thêm thưởng cho em.
Bách Hân Dư
Bách Hân Dư
Chỉ đơn giản vậy thôi, mọi thứ đều được ghi trên hợp đồng hết rồi.
Chu Di Hân
Chu Di Hân
Em còn một câu hỏi, vậy em sẽ ở đâu?
Bách Hân Dư
Bách Hân Dư
Ở nhà tôi.
Chu Di Hân
Chu Di Hân
Hả?!
Bách Hân Dư
Bách Hân Dư
Đúng ra em sẽ được cấp một ngôi nhà riêng, cũng dạng bungalow thôi nhưng nhà đó đang tu sửa lại rồi. Dự kiến tháng 3 năm sau mới xong.
Bách Hân Dư
Bách Hân Dư
Thật sự xin lỗi em vì sự trì trệ này. Em sẽ ở đây cùng với tôi nhưng khác phòng.
Chu Di Hân
Chu Di Hân
Được rồi, dù sao không phải lỗi của chị.
Chu Di Hân nhìn lướt lại sơ qua toàn bộ điều lệ trên hợp đồng, thấy không có gì khó nhọc nên liền lấy bút ra ký.
Bách Hân Dư
Bách Hân Dư
Hợp đồng đã được ký. Em ở đây đợi nhé, chị đi lấy chìa khóa phòng cho em.
Bách Hân Dư nói xong rồi rời đi. Chu Di Hân bây giờ mới có cơ hội ngả người ra ghế, tựa chiếc lưng mỏi vào nó.
Chị sau một lúc cũng tìm được chìa. Quay ra phòng khác thì thấy một em bé đã nằm co ro trên sofa. Thấy cũng thương, chị lấy chiếc chăn vắt bên tay ghế đắp lên.
Bách Hân Dư
Bách Hân Dư
// Nhìn em // Ngốc ạ.
Bách Hân Dư
Bách Hân Dư
// Đắp chăn cho em // Ngủ ngon.
☆~ "Tình yêu có thể bắt đầu từ những cử chỉ nhỏ nhất."~☆
— End —

C2. Công việc bắt đầu

Chu Di Hân chầm chậm thức dậy, nắng chiều tà lơ lửng bên cửa sổ rồi cũng chiếu về phía em. Em mơ màng dụi dụi mắt, mắt láo liếc nhìn quanh. Căn nhà không còn ai, bỗng dưng em cảm thấy thiếu vắng một người.
Chu Di Hân
Chu Di Hân
' Một mảnh giấy trên bàn? Do chị Bách Hân Dư ghi nhỉ? '
Bách Hân Dư
Bách Hân Dư
" Nếu cảm thấy còn mệt, em có thể bắt đầu làm vào ngày mai cũng được. Đói quá thì mở tủ lạnh, chị đã làm sẵn mấy món chỉ cần đun lên thôi."
Bách Hân Dư
Bách Hân Dư
" Phòng của em ở tầng 3, bên phải, vali của em chị đã mang lên, em chỉ cần sắp xếp lại. "
Chu Di Hân
Chu Di Hân
Cũng biết quan tâm người khác nhỉ.
Chu Di Hân
Chu Di Hân
Còn rất chu đáo.
Chu Di Hân nghiêng đầu cười mỉm. Bên ngoài, có thể chị ta trông khó gần lạnh nhạt. Nhưng bên trong có lẽ cũng chỉ là một bé gái thích quan tâm người khác, e ấp vậy thôi.
//
Chu Di Hân thay bộ đồ ấm hơn. Áo khoác dày cộp khoác bên ngoài, chiếc khăn cổ ấm cúng choàng quanh vậy mà tiết trời này vẫn làm em rét run.
Em cầm máy ảnh mới mua hôm qua, Fuji films. Điều đặc biệt nơi đây là có cả một rừng trúc đung đưa trong gió. Tiếng lá xì xào êm tai và các thân cây trúc chắc chắn.
Cuối con đường là cả một Văn Trà Lâu to lớn theo lối kiến trúc Lầu Các xưa. Gồm hai tầng với bên ngoài có màu đỏ son là tông màu chính: Tầng 1 là phòng trà, tầng 2 là thư phòng – Thư viện.
Chu Di Hân
Chu Di Hân
Nơi này đẹp như vậy sao khách hàng lại ít vậy nhỉ?
Chu Di Hân
Chu Di Hân
Chỗ này check-in, chụp ảnh sống ảo phải gọi là quá xuất sắc luôn chứ!
Chu Di Hân bật chế độ "Action" trên máy ảnh. Chế độ quay chuyên nghiệp của máy ảnh, em điều chỉnh thông số, khẩu độ của máy. Bắt đầu quay.
Máy ảnh hướng từ dưới đất rồi từ từ hướng ống kính vào tiền sảnh của Văn Trà Lâu. Bên trên là kiến trúc mái cong đặc trưng của Trung Hoa, trên bảng ghi 3 chữ "Văn Trà Lâu" bằng tiếng Trung phồn thể.
Bách Hân Dư
Bách Hân Dư
' Có vẻ rất nhiệt huyết với nghề này. '
Bách Hân Dư
Bách Hân Dư
' Nhìn mọi thứ một cách tình như thế, em ấy hay thật. '
Bách Hân Dư
Bách Hân Dư
Thế giới vốn sặc sỡ mà, nhưng đứng với em, cảm giác bọn chúng đều bị lép vế.
Bách Hân Dư
Bách Hân Dư
Nếu nói nơi này lấy cảm hứng từ em, liệu em có tin không nhỉ?
Một làn gió lạnh buốt bỗng dưng thổi qua làm chị rợn hết cả người. Phải chờ một lúc tay nhỏ lạnh giá mới hết run, vậy mà Chu Di Hân cứ như cô bé mạnh mẽ giữa cơn bão, vẫn tư thế đó, vẫn ánh nhìn kiên định đó, và cả bàn tay run lập cập nhưng vẫn giữ chắc nịch chiếc máy ảnh.
Bách Hân Dư nhìn thấy tất thảy. Mọi sự cố gắng, nhiệt huyết trong em đã đánh tan mọi lạnh lẽo ngày đông. Bỗng dưng, con tim giật thót. Nói đúng hơn, chị cảm thấy mình xót.
Bách Hân Dư
Bách Hân Dư
Chu Di Hân.
Chu Di Hân
Chu Di Hân
// Giật nảy mình // Dạ?!?!
Bách Hân Dư
Bách Hân Dư
Găng tay, đeo vào.
Chu Di Hân
Chu Di Hân
Em không có mang găng tay rồi...
Bách Hân Dư
Bách Hân Dư
// Tháo của mình ra // Cầm lấy.
Chu Di Hân
Chu Di Hân
Nhưng...Chị sẽ lạnh?
Bách Hân Dư
Bách Hân Dư
Tôi còn một đôi trong túi áo.
Chu Di Hân
Chu Di Hân
Cảm ơn chị, tử tế quá. // Đeo găng tay //
Bách Hân Dư
Bách Hân Dư
Cố gắng lên nhé, tôi nhìn sơ qua mấy bức rồi.
Bách Hân Dư
Bách Hân Dư
Rất đẹp.
Bách Hân Dư
Bách Hân Dư
Tôi rất thích.
Được nhận lời khen đột ngột vậy Chu Di Hân sáng mắt như được tiếp thêm lửa. Cảm ơn chị mấy cái nữa rồi quay qua chụp ảnh ngay.
Thấy em say mê đến vậy chị cũng không cản. Quay đầu bước về hướng ngược lại, hai tay lạnh cóng, đầu ngón tay dần chuyển sang màu tím tái. Lạnh cóng. Lúc Bách Hân Dư nói chị còn một đôi thật ra là dối trá.
Bách Hân Dư vừa đi vừa ngẫm nghĩ, trước đây chắc chắn mình không vì người khác mà để bản thân thiệt thòi. Nhưng với em bé này, chị nghĩ khác:
Bách Hân Dư
Bách Hân Dư
' Để bản thân thiệt thòi nhưng bù lại em ấy được hạnh phúc. Cũng không tệ đến nỗi nào... '

C3. Rút ngắn lại rồi.

5h30':
Sau trận bão tuyết của tối hôm qua, mọi cảnh vật đều được phủ kín bằng lớp "nhung" trắng mềm mại, nhưng cũng không kém phần lạnh giá.
Bách Hân Dư vẫn vậy, dậy sớm. Chuẩn bị đồ ăn sáng cho em rồi một mình ra ngoài đi dạo nắng ban mai.
Mở cửa, lớp tuyết dầy cộp hình như đã tăng thêm cả chục xăng - ti - mét so với hôm qua. Hôm nay có lẽ chị sẽ chẳng thể đi dạo được, đành lấy cây cào dọn hết phần tuyết này.
Bách Hân Dư
Bách Hân Dư
Trời ạ, nhiều như vậy...
Bách Hân Dư
Bách Hân Dư
Hôm nay phải dừng làm việc một buổi thôi...
//
6h55':
Chu Di Hân sau cơn mơ màng đã tỉnh dậy. Như thói quen thường lệ, em dụi dụi mắt, từ bỏ hơi ấm trong chiếc chăn mềm, hai chân trần đặt xuống nền gỗ lạnh. Mọi giác quan tựa bừng tỉnh.
Chu Di Hân
Chu Di Hân
Còn khá sớm, mình muốn ngủ tiếp quá. // Ngáp //
Chu Di Hân
Chu Di Hân
Nhưng ngủ lười thì chị ấy phạt chết.
Chu Di Hân bước từng bước một xuống dưới phòng khách nơi chiếc bàn có một ly cacao nóng, bánh mì gối, trứng và ít xúc xích còn kèm theo một tờ note bé.
Bách Hân Dư
Bách Hân Dư
" Xem xem có hợp khẩu vị em không. Ăn xong cứ để đĩa và cốc vào máy rửa bát. Còn nữa, cacao chị pha rất cực khổ, nhớ uống hết. "
Vài miếng đồ ăn, vài dòng chữ nguệch ngoạc dường như khiến em có năng lượng suốt ngày dài. Em ngồi xuống, vừa ăn vừa phì cười vì dòng cuối, chị hóa ra cũng có một mặt dễ thương.
Chu Di Hân
Chu Di Hân
Quan tâm thì cứ nói thẳng, thông qua mấy tờ giấy này, chẳng có giá trị...
Nói là vậy nhưng tờ note vàng được gấp làm 4 phẳng phiu, đặt ngay ngắn trong chiếc ví hồng bên túi áo em.
Bách Hân Dư đứng bên cửa sổ, chứng kiến tất cả.
Bách Hân Dư
Bách Hân Dư
Em thì khác gì chị, xem ra chúng ta cũng có điểm chung.
Suy nghĩ vu vơ lại làm chị bật cười, một nụ cười thật tươi mà chị có lẽ cũng sắp bỏ quên nó, vì Chu Di Hân mà lại làm nó rung động, tỉnh lại.
Chu Di Hân
Chu Di Hân
' Bách Hân Dư ở đâu nhỉ? Sáng nay không thấy chị ấy. '
Chu Di Hân
Chu Di Hân
Đúng là chị chủ, cũng bận rộn ghê.
//
8h00:
Chu Di Hân đội lại chiếc mũ baret nâu hôm qua. Khoác chiếc áo nỉ trắng bên ngoài, chân giày da cổ cao, tất đùi đen.
Đập vào mặt em không phải là cảnh núi non trùng trùng điệp điệp. Không hùng vĩ mà dịu dàng. Bách Hân Dư chăm chú cào tuyết chặn lối đi. Đầu mũi ửng đỏ vì lạnh, qua chiếc khăn choàng xanh sọc đen thì thấy chị thở ra khỏi, màn khói mờ ảo tô thêm điểm nhấn cho khuôn mặt vàng của chị.
Đối với người khác, chị ấy có thể trông bình thường nhưng với em thì lại khác. Chị như một tuyệt tác.
*Tách.
Bách Hân Dư
Bách Hân Dư
?
Bách Hân Dư
Bách Hân Dư
Vừa rồi...Mới vừa chụp chị?
Bách Hân Dư
Bách Hân Dư
Không nhầm đó chứ?
Chu Di Hân
Chu Di Hân
Không nhầm đâu. Chính là chụp chị.
Bách Hân Dư
Bách Hân Dư
Tại sao?
Chu Di Hân
Chu Di Hân
Em là nhiếp ảnh gia, mọi thứ đẹp đẽ trên đời đều được thu vào máy ảnh của em.
Bách Hân Dư
Bách Hân Dư
Phì...Thần thánh hóa chị quá. // Che miệng cười //
Chu Di Hân cũng đáp lại bằng nụ cười tươi. Chiếc máy ảnh nhỏ bên trên hình như đang in thêm một tấm ảnh. Em lấy nó ra, phẩy phẩy vài cái.
Chu Di Hân
Chu Di Hân
Tặng chị, cái này người ta gọi là polaroid.
Bách Hân Dư
Bách Hân Dư
Tay nghề được, chụp đẹp đó. Sau này cần gì liên quan đến ảnh, chắc chắn phải nhờ em rồi.
Khoảnh khắc cả hai cùng xem chung một bức ảnh, vô tình lại rút ngắn khoảng cách của chị với em
☆~ " Người yêu em, luôn đặt bóng hình em trong đầu. Người thương em, đặt bóng hình em bất cứ đâu. " ~☆
— End —

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play