[ ATSH X EXSH / AllNegav ] Em Bé.
#01
Vào một ngày trời mưa tầm tã, em đang đứng dưới mái hiên của trường để tạm trú. Bây giờ xung quanh trường không còn ai ngoài em cả, em hiện đang run rẩy vì quá lạnh.
Đặng Thành An -Negav-
//Hắt xì.// Ui trời ơi, sao mà lạnh dữ vậy nè.
Đặng Thành An -Negav-
Xui thật, hôm nay mình còn không mang theo dù. //Thở dài.//
Đặng Thành An -Negav-
Giờ mình có nên dầm mưa về nhà không ta.
Em ngước mặt nhìn lên bầu trời đen đó, mưa rơi xuống không ngừng nghỉ. Em quyết định chơi liều một phen, em nhanh chóng xách háng chạy thật nhanh dưới cơn mưa để về nhà.
Sau một hồi dầm mưa thì em cũng đã về đến nhà. Em lết cái thân của mình vào phòng khách, bây giờ người em ướt như chuột lột. Em chỉ biết thở dài rồi đi lên phòng để thay đồ.
Khi đã thay đồ xong thì em lại đi xuống phòng khách, em ngó nghiêng nhìn xung quanh thì thấy nhà chỉ còn đúng mình em.
Đặng Thành An -Negav-
Hm...chị Mỹ chưa về nữa hả ta. //Ngồi xuống sofa rồi bật tivi lên.//
Cứ như vậy, em chăm chú hướng mắt về phía màn hình tivi. Tầm nửa tiếng sau, khi trời đã ngừng mưa thì em liền tắt tivi và đứng dậy một cách đầy mệt mỏi.
Đặng Thành An -Negav-
//Duỗi người.// Mình đói bụng quá đi.
Đặng Thành An -Negav-
Chắc hôm nay chị Mỹ lại tăng ca rồi. //Nhìn lên đồng hồ rồi lại đi vào bếp.//
Trong bếp, em chỉ biết nấu tạm một gói mì để ăn đỡ cho qua cơn đói.
Trong lúc em đang ăn thì điện thoại em lại reo lên, em liền cầm lấy cái điện thoại và nhìn. Ra là người bạn thân của em đang gọi.
Em bắt máy và đưa điện thoại lên lỗ tai để nghe.
Đặng Thành An -Negav-
📱: À lố.
Đặng Thành An -Negav-
📱: Gọi tôi có gì không bạn.
???
📱: À thì, định rủ bạn qua nhà tôi chơi ấy mà.
Đặng Thành An -Negav-
📱: Ồ cũng được đây, dù sao tôi cũng đang chán.
???
📱: Vậy bạn ngồi yên ở nhà chờ tôi qua đón nhá.
Đặng Thành An -Negav-
📱: Oki bạn.
Cuộc gọi nhanh chóng kết thúc, em thì liền bỏ tô mì đang ăn mà chạy thẳng lên phòng để thay một bộ đồ.
Tầm 5 phút sau thì em đi xuống với một bộ sơ mi trắng, cà vạt đen cùng với chiếc quần đen ngắn trên người.
Vừa mới mang giày và mở cửa ra thì người bạn của em đã đứng sẵn ở đó.
Đặng Thành An -Negav-
Ồ tới sớm vậy.
???
Hehe, tại tôi không muốn bạn chờ lâu nên mới tới sớm ấy mà.
Đặng Thành An -Negav-
Ừm ừm.
???
Không chê tôi nghèo lên xe tôi đèo. //Cười.//
Đặng Thành An -Negav-
Rồi rồi. //Cười nhẹ rồi phóng lên xe ngồi sau cậu.//
Cậu ta đạp ga và nhanh chóng phóng xe về nhà của mình, em thì vòng tay ôm chặt lấy eo cậu để không bị té.
Sau vài phút thì cuối cùng cũng đến được nhà cậu, em liền leo xuống xe và nhìn xung quanh.
Đặng Thành An -Negav-
Vẫn không thay đổi lắm nhỉ.
???
Hì hì. //Dắt xe vào gara.//
Khi cậu đã dắt xe xong thì em và cậu cùng nhau đi vào nhà, căn nhà vẫn ấm cúng như ngày nào. Từ nhỏ em đã được chị cho qua nhà cậu chơi khá thường xuyên nên có lẽ em cũng đã thuộc hết những vị trí nhà của cậu rồi.
Trên phòng cậu, khi vừa mở cửa ra thì em nhanh chóng phóng thẳng lên giường cậu.
Đặng Thành An -Negav-
//Dụi mặt vào nệm.// Mùi thơm quá đi...
???
Bạn lại vậy nữa rồi, Thành An. //Phì cười.//
Em mặc kệ lời cậu nói mà cứ tiếp tục dụi cái người nhỏ nhắn của mình vào nệm của cậu.
Đặng Thành An -Negav-
Mà Quang Anh nè...sao tự nhiên bạn lại rủ tôi đến nhà chơi vậy. //Ngước mặt lên nhìn cậu.//
Nguyễn Quang Anh -Rhyder-
Ừ thì..tại tôi khá chán nên tính rủ bạn qua chơi cho vui ấy mà.
Đặng Thành An -Negav-
Ồ...vậy à.
Đặng Thành An -Negav-
Thế bây giờ chúng ta làm gì ?
Đặng Thành An -Negav-
Chỉ nằm yên một chỗ vầy chán lắm.
Nguyễn Quang Anh -Rhyder-
Hmm...cậu muốn chơi gì không ?
Đặng Thành An -Negav-
Tôi cũng không biết, có gì thì tôi chơi đó.
Em nằm ngã ngửa trên giường của cậu và nói, cậu chỉ biết thở dài ngao ngán. Bỗng tiếng chuông điện thoại của cậu reo lên, cậu liền móc điện thoại ra.
Nguyễn Quang Anh -Rhyder-
Ừm An nè, cậu chờ tôi xíu nhé.
Đặng Thành An -Negav-
À được.
Nói xong thì cậu nhanh chóng rời khỏi phòng và đóng cửa lại, để lại em một mình đang buồn chán ở trong phòng.
Khoảng hơn 10 phút sau, vẫn chưa thấy cậu quay lại nên em có hơi chán nản.
Em lăn qua lăn lại trên giường mà chả biết làm gì thì cánh cửa liền mở ra. Em cứ nghĩ đó là cậu nên đã ngước đầu lên nhìn và nói.
Đặng Thành An -Negav-
Cậu lâu qu-
Đặng Thành An -Negav-
Ủa...
???
Sao lại ở trong phòng của anh tôi ?
Đặng Thành An -Negav-
H-hả...
???
//Nhíu mày.// Anh là kẻ xấu à ?
Đặng Thành An -Negav-
À k-không...
Đang lúng túng không biết gì thì cậu đã quay trở lại, thấy cậu em mừng mà phóng nhanh đến ôm cậu.
Nguyễn Quang Anh -Rhyder-
Hể, gì vậy. //Thuận tay nên bế em vào lòng.//
???
Nè anh Quang Anh, anh ta là ai vậy ?
???
Sao lại ở trong phòng của anh thế ?
Nguyễn Quang Anh -Rhyder-
Hửm ? //Ngước lên nhìn người đó.//
Nguyễn Quang Anh -Rhyder-
Cậu ta là bạn của anh, mà sao...
Nguyễn Quang Anh -Rhyder-
Em lại vô phòng anh làm gì, Hằng ?
Nguyễn Lê Diễm Hằng -Lamoon-
Thì...em định vô phòng anh mượn một ít đồ ấy mà.
Nguyễn Quang Anh -Rhyder-
Ờ ờ.
Sau khi nghe hết cuộc trò chuyện giữa cậu và của bé Hằng thì em nhẹ nhàng khều cậu.
Đặng Thành An -Negav-
Quang Anh, đó là em của cậu hả...?
Nguyễn Quang Anh -Rhyder-
Đúng rồi. Nó tên Diễm Hằng.
Đặng Thành An -Negav-
Ồ...chào em nhé. //Xuống khỏi người của cậu.//
Nguyễn Lê Diễm Hằng -Lamoon-
Ừm.
Đặng Thành An -Negav-
Em mấy tuổi rồi ?
Nguyễn Lê Diễm Hằng -Lamoon-
Tự đi mà biết. //Đảo mắt.//
Nguyễn Quang Anh -Rhyder-
Hằng ! Em không được vô lễ với bạn anh như vậy. //Liếc cô.//
Nguyễn Lê Diễm Hằng -Lamoon-
Rồi rồi, sao cũng được.
Nguyễn Lê Diễm Hằng -Lamoon-
Em về phòng đây.
Vừa nói xong thì cô nhanh chóng rời đi, không quên liếc em trước một cái.
Đặng Thành An -Negav-
*Bộ bé đó ghét mình hả trời. ༎ຶ‿༎ຶ*
Nguyễn Quang Anh -Rhyder-
//Thở dài.// An, bạn kệ em ấy đi.
Nguyễn Quang Anh -Rhyder-
Tính của ẻm trước giờ là vậy.
Đặng Thành An -Negav-
À ừm. //Cười gượng.//
Nguyễn Quang Anh -Rhyder-
Thôi bỏ qua chuyện đó đi, bạn muốn ăn gì không ?
Nguyễn Quang Anh -Rhyder-
Để tôi mua cho.
Đặng Thành An -Negav-
Hm...sao cũng được.
Nguyễn Quang Anh -Rhyder-
Vậy để tôi chở bạn đi nhá.
Đặng Thành An -Negav-
Ừm oke.
Thế là em và cậu cùng nhau đi xuống lầu. Cậu có dặn em là đứng trước cửa nhà để chờ cậu đi lấy xe, em cũng ngoan ngoãn mà nghe theo.
Đặng Thành An -Negav-
//Ngáp.// Quang Anh làm gì mà lâu vậy trời.
Đặng Thành An -Negav-
//Nhìn vào đồng hồ đeo tay.// Giờ này chắc chị Mỹ cũng đã về rồi.
Đặng Thành An -Negav-
Ồ mà...hình như mình quên nhắn cho chị Mỹ biết là mình qua nhà bạn chơi rồi.
Đặng Thành An -Negav-
Chắc chị ấy hiện đang lo lắm. //Lấy điện thoại ra và gọi.//
Tiếng chuông bắt đầu đổ và không có ai nghe máy. Gọi thêm 3-4 cuộc nhưng thứ em nhận được lại là : " Thuê bao quý khách vừa gọi . . . "
Đặng Thành An -Negav-
Haiz...có lẽ chị ấy chưa về. //Cất điện thoại vào túi.//
Em lại đứng đó và chờ cậu, đột nhiên có một bàn tay đặt lên vai em. Em giật mình và quay đầu lại xem.
Đặng Thành An -Negav-
A-ai vậy...
Nguyễn Thái Sơn -Jsol-
Câu này tôi hỏi cậu mới đúng đấy.
Nguyễn Thái Sơn -Jsol-
Cậu là ai, mắc gì đứng trước cửa nhà tôi ?
Đặng Thành An -Negav-
A- em là bạn của Quang Anh...
Tiếng còi xe liền kêu lên, em quay sang nhìn thì thấy cậu đang ngồi trên chiếc xe và gọi mình.
Nguyễn Quang Anh -Rhyder-
Nè An ơi !
Nghe cậu gọi thì em lật đật chạy nhanh ra chỗ cậu.
Nguyễn Quang Anh -Rhyder-
Sao chạy gấp thế, bộ có chuyện gì à ? //Vén một lọn tóc của em qua.//
Em chưa kịp trả lời cậu thì anh chàng kia liền lên tiếng.
Nguyễn Thái Sơn -Jsol-
Quang Anh, cậu ta là bạn em à ?
Nguyễn Quang Anh -Rhyder-
Ủa anh Sơn, em tưởng anh đi ngủ rồi chứ.
Nguyễn Thái Sơn -Jsol-
Ừm thì không ngủ được nên xuống đây xem sao. //Ngoáy tai.//
mê bé Gípp ><
Lần đầu viết kiểu này nên có gì sai sót mong mọi người thông cảm ạ.
mê bé Gípp ><
T/g bị ngu văn nên sẽ có vài chỗ hơi lấn cấn một xíu. 🥰
mê bé Gípp ><
Với lại ai không thích otp này thì đừng đọc nhá.
#02
Nguyễn Thái Sơn -Jsol-
Mà mày vẫn chưa trả lời câu hỏi của anh mày đấy.
Nguyễn Thái Sơn -Jsol-
Thằng nhóc này là bạn em à ? //Chỉ em.//
Nguyễn Quang Anh -Rhyder-
Ừm. *Bạn gái thì đúng hơn.*
Nguyễn Thái Sơn -Jsol-
Đù nhìn tướng ngon vậy. //Cười nhếch mép.//
Nghe anh nói vậy, em có hơi sợ mà liền núp sau lưng cậu.
Nguyễn Thái Sơn -Jsol-
*Ể sợ à.*
Nguyễn Thái Sơn -Jsol-
Ê nhóc, em tên gì ? //Lại gần em.//
Đặng Thành An -Negav-
A-An... //Hơi lùi ra xa.//
Nguyễn Thái Sơn -Jsol-
Hửm ?
Đặng Thành An -Negav-
Thành An...
Nguyễn Thái Sơn -Jsol-
Ồ ra là An à.
Nguyễn Thái Sơn -Jsol-
Chào bé An nhé, anh tên Thái Sơn.
Nguyễn Thái Sơn -Jsol-
Gọi anh là Trí Son cũng được.=))
Đặng Thành An -Negav-
Ừm..v-vâng ạ.
Em vẫn có một chút sợ hãi đối với anh nên nói chuyện có hơi lắp bắp một chút. Cậu thì nãy giờ quan sát cuộc trò chuyện giữa em và anh thì không khỏi khó chịu.
Nguyễn Quang Anh -Rhyder-
An à, chúng ta mau đi thôi.
Nguyễn Quang Anh -Rhyder-
Chả phải bạn đang đói bụng à.
Đặng Thành An -Negav-
À được...
Em nhanh chóng lên xe rồi ôm chặt eo cậu lại, cậu thì liếc anh một cái rồi liền phóng xe đi thật nhanh. Anh đưa mắt nhìn theo chiếc xe và khẽ cười.
Nguyễn Quang Anh -Rhyder-
Được rồi, bạn muốn ăn gì thì cứ gọi đi. //Đưa menu qua cho em.//
Nguyễn Quang Anh -Rhyder-
Tôi trả tiền.
Đặng Thành An -Negav-
//Cầm menu và xem các món ăn.//
Lúc sau thì em chỉ kêu một số món chứ không dám kêu quá nhiều, sợ ăn không hết thì bỏ lãng phí.
Trong lúc ăn thì em có để ý là cậu cứ cầm điện thoại suốt, em nghĩ là cậu đang nhắn tin với ai đó. Có chút thắc mắc nên em có hỏi nhưng cậu lại lờ nó đi, vì quá tò mò nên sau khi ăn xong em có xin mượn điện thoại của cậu để gọi về cho chị. Viện cớ là mình để quên điện thoại ở nhà.
Nguyễn Quang Anh -Rhyder-
Vậy bạn cứ gọi đi nhá, tôi đi lấy xe đây. //Cười rồi rời đi.//
Đặng Thành An -Negav-
Ừm. //Cười lại.//
Khi cậu đã rời đi, em tranh thủ mở điện thoại cậu lên. Em vào những trang mạng xã hôi của cậu xem có gì không, vô tình thì em lướt thấy một đoạn tin nhắn giữa cậu và một cô gái nào đó.
Đặng Thành An -Negav-
Hửm. *Mình có nên đọc không ta...*
Đặng Thành An -Negav-
*Nhưng mình mà đọc thì khác gì xâm phạm quyền riêng tư của bạn mình đâu nhờ.*
Loay hoay một hồi thì em quyết định check đoạn tin nhắn đó của cậu và cô gái kia. Biết là làm vậy sẽ không tốt nhưng vì tính tò mò của em nên em nghĩ đọc một xíu chắc sẽ không sao đâu.
Cuộc trò chuyện của cậu và người kia :
- Quang Anh oii, chút đi chơi với tớ hong
- Hứ, Quang Anh hết thương tớ rồiii
Đâu có, tớ thương cậu nhất mà -
Chỉ là tớ bận một số chuyện nên không đi với cậu được thôi -
- Giận Quang Anh lun, hông chơi với cậu nữaa
Thoii mà, để mai tớ bù cho cậu nha -
- Hứa rồi đó nhen, Quang Anh không được thất hứa đâu đó
Khi đọc xong đoạn tin nhắn ấy thì em có một vài thắc mắc rằng cô gái này là ai, sao lại nói chuyện thân thiết với cậu như thế.
Chưa kịp thoát khỏi dòng suy nghĩ thì tiếng kèn từ xe của cậu phát lên.
Nguyễn Quang Anh -Rhyder-
Nè An ơi, mau về thôi.
Đặng Thành An -Negav-
//Giật mình.// À ừm...tôi biết rồi.
Em liền bước lại gần cậu và chiếc xe, trong lòng thì có một chút gì đó khá khó chịu khi nhớ lại đoạn tin nhắn đó.
Trên đường về, em có đưa mắt nhìn cậu từ đằng sau. Em nghĩ rằng cô gái trong tin nhắn có lẽ là người yêu của cậu, nhưng em nhanh chóng gạt bỏ nó ra và chỉ nghĩ rằng chắc là không phải đâu.
Nguyễn Quang Anh -Rhyder-
Tới rồi đó, bạn vô nhà đi.
Em chỉ gật nhẹ đầu và nhanh chóng bước xuống xe.
Thấy em chuẩn bị vào nhà thì cậu liền quay xe và định phóng đi. Chưa kịp phóng thì cậu nghe thấy tiếng gọi của em.
Đặng Thành An -Negav-
Nè Quang Anh...
Nguyễn Quang Anh -Rhyder-
Hả ? //Quay đầu lại nhìn em.//
Đặng Thành An -Negav-
Trả điện thoại cho bạn nè, nãy tôi quên đưa. //Cười cười rồi đưa điện thoại cho cậu.//
Nguyễn Quang Anh -Rhyder-
Ồ cảm ơn An nhá. //Cầm điện thoại rồi bỏ vào túi.//
Nguyễn Quang Anh -Rhyder-
Được rồi, vậy bai An nhen.
Nguyễn Quang Anh -Rhyder-
Tôi đi về đây, mai tôi qua chở An đi học nha.
Đặng Thành An -Negav-
Ừm không cần đâu.
Đặng Thành An -Negav-
Tôi có chị chở rồi.
Nguyễn Quang Anh -Rhyder-
Ồ vậy à...vậy tạm biệt nhé !
Nguyễn Quang Anh -Rhyder-
Mai gặp lại.
Vừa nói xong thì cậu liền phóng xe đi mất, em thì nhìn theo chiếc xe của cậu đang khuất dần. Khi chiếc xe đã khuất khỏi tầm mắt em thì em liền bước vào nhà của mình.
Trước mắt em là một người phụ nữ đang ngồi trên ghế sofa, hai tay thì đang khoanh lại trước ngực cùng với một cái nhíu mày trên khuôn mặt.
Đặng Thành An -Negav-
E-em mới đi chơi với bạn...
???
Sao không gọi cho chị để báo trước ?
Đặng Thành An -Negav-
Em có gọi rồi mà, nhưng chị đâu có bắt máy đâu.
???
Rồi em đi chơi với ai ?
Đặng Thành An -Negav-
Quang Anh...
Khi nhắc tới cái tên Quang Anh thì khuôn mặt của em lại bỗng nhiên trùng xuống, một biểu cảm khó chịu hiện trên mặt em rõ mồn một.
???
//Để ý.// Hửm sao vậy ?
???
Nhìn mặt em có vẻ không vui lắm.
???
Bộ hai đứa mới cãi nhau à ?
Đặng Thành An -Negav-
Dạ không ạ...chỉ là gặp một chút chuyện thôi. //Cười gượng.//
Đặng Thành An -Negav-
Nãy em đi với Quang Anh em có ăn rồi.
Bỗng người phụ nữ đó liền đứng dậy rồi nhào lại ôm em.
???
Trời ơi, đúng là em trai của chị ✨//Ôm chặt em.//
Đặng Thành An -Negav-
Aha... //Hơi khó thở.//
Đặng Thành An -Negav-
C-chị Mỹ à...
Đặng Thành An -Negav-
Buông em...ra...e-em sắp tắt thở rồi.
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
Ủa vậy hả. //Buông tay ra.//
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
Hì hì cho chị xin lỗi nha. //Cười rồi gãi đầu.//
Đặng Thành An -Negav-
//Thở dài.// Dạ không sao ạ.
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
Ê mà mai chị được nghỉ một bữa đấy.
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
Có gì mai chị em mình đi chơi nha. 😻
Đặng Thành An -Negav-
Chị à...mai em còn phải đi học nữa mà.
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
Ừ nhờ...
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
Hm...mà thôi kệ đi.
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
Nghỉ một bữa chắc không sao đâu !
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
Có gì mai chị sẽ rủ thêm mấy người bạn của chị nữa. //Cười.//
Đặng Thành An -Negav-
//Lắc đầu ngao ngán.// Chị Mỹ à...
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
Coi như chốt vậy đi nhá !
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
Giờ em tranh thủ đi ngủ đi, mai mình còn đi chơi.
Nói xong thì cô nàng Khương Hoàn Mỹ đã tức tốc phóng lên phòng. Em đứng dưới phòng khách chả biết phải nói gì về cô chị của mình, nhưng cũng mặc kệ rồi bỏ về phòng để đi ngủ.
Em hiện vẫn đang nằm ườn trên giường và ngủ.
Bỗng đang ngủ thì em cảm thấy có cái gì đó đang đè lên người mình, mở mắt ra thì em hoảng hốt khi thấy một đống gối đang nằm trên người mình.
Em lật đật ngồi dậy, quay sang nhìn đồng hồ thì cũng đã 9:00.
Đột nhiên cánh cửa phòng mở ra, cô Khương Hoàn Mỹ liền bước vô với một nụ cười tươi trên môi.
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
An ới !
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
Chị đã xin nghỉ học bữa nay cho em rồi đó.
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
Giờ em mau đi đánh răng thay đồ đi.
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
Để tụi mình còn đi chơi nữa.
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
À mà hình như tụi bạn chị cũng sắp tới rồi, em tranh thủ làm gì thì làm đi nhá. //Cười rồi liền rời khỏi phòng.//
Đang trong cơn mơ hồ thì em phải lết cái thân mình vào phòng vệ sinh để đánh răng và rửa mặt để cho tỉnh ngủ.
Sau khi đã chuẩn bị xong xuôi hết rồi thì em từ từ đi xuống phòng khách, vừa bước xuống thì em đã thấy một đống người đang ngồi đó. Cặp mắt của họ liền nhìn về phía em khi em bước xuống, em thì có phần hơi sợ cùng với lo lắng khi có nhiều người nhìn em như vậy nên em đã đi lại chỗ Hoàn Mỹ và ngồi cạnh cô để cho bớt lo sợ.
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
À em tao.
???
2 : Uầy nhìn xinh phết nhờ.
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
Tất nhiên, em của em mà !
???
4 : Ê mà ẻm tên gì vậy.
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
À ẻm tên là Đặng Thành An.
Đặng Thành An -Negav-
Ừm...d-dạ vâng ạ. //Hơi cúi đầu.//
???
3 : Ê nhìn đáng yêu ha.
Trong lúc mấy người kia đang say sưa bàn tán về em thì em lại kéo nhẹ góc áo của Hoàn Mỹ.
Đặng Thành An -Negav-
'Chị ơi, mấy người đó là ai vậy...'
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
'À là đồng nghiệp, cấp trên của chị ấy mà.'
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
'Để chị giới thiệu cho em biết nha.'
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
Ê mọi người, giới thiệu nhau cho em của em biết đi.
???
4 : Ừm vậy chào An nhé.
Vũ Thảo My
Chị là Vũ Thảo My, đồng nghiệp của Mỹ.
Vũ Thị Ngân Mỹ -Mỹ Mỹ-
Vũ Thị Ngân Mỹ, là bạn của Hoàn Mỹ.
Bùi Thị Bích Phương
Bích Phương, là cấp trên của Mỹ.
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
Hehe và chị ấy cũng là tiền bối của chị đó. //Cười.//
Bùi Thị Bích Phương
Cái con bé này. //Cười theo.//
???
3 : Thì đúng rồi, chị già nhất nên chị là tiền bối của tụi em còn gì.
Bùi Thị Bích Phương
Nè nha nè nha.
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
Ê rồi sao bà không lo giới thiệu đi.
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
Ngồi đó mà giỡn giỡn nữa.
???
3 : Thì chị l- //Bị ngắt lời.//
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
//Người ngắt lời.// Ừm thì bà này là Lê Ánh Nhật, cũng là một tiền bối của chị.
Đặng Thành An -Negav-
Ồ...
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
Bả cũng gọi là già rồi nhưng được cái là có tính hơi nhây nhây.
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
Mà bả làm việc cũng giỏi lắm, tuần nào cũng được sếp khen.
Lê Ánh Nhật -Miu Lê-
Ê nhỏ kia.
Lê Ánh Nhật -Miu Lê-
Mắc gì ngắt lời tao.
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
Ủa thì cho người ta xin lỗi đi.
Lê Ánh Nhật -Miu Lê-
Không mày. //Nghênh nghênh cái mặt lên.//
Vũ Thảo My
Rồi thôi thôi hai người ơi.
Vũ Thảo My
Đây đâu phải là lúc cãi nhau đâu, có gì từ từ giải quyết.
Lê Ánh Nhật -Miu Lê-
Sớ ! //Quay mặt đi.//
Đặng Thành An -Negav-
*Chị kia công nhận là trẻ con thiệt...*
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
Rồi thôi dẹp hết qua bên đi.
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
Quan trọng là giờ chúng ta nên đi đâu chơi nè.
Vũ Thị Ngân Mỹ -Mỹ Mỹ-
Tao nghĩ mình nên đi quán cafe đi.
Lê Ánh Nhật -Miu Lê-
Đi cafe chán lắm Mỹ ơi, đi khác đi.
Bùi Thị Bích Phương
Ê vậy mấy đứa ơi, mình đi biển đi.
Vũ Thảo My
Từ đây mà đến biển là cũng xa lắm đấy chị ơi.
Trong khi mấy chị đang bàn kế hoạch để đi chơi ở đâu thì lại có một em bé ngồi ngoan ngoãn im lặng.
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
Thôi được rồi, khỏi suy nghĩ.
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
Để em hỏi em bé của em.
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
An ới, giờ em muốn đi đâu nà. //Vòng tay sang ôm eo em.//
Đặng Thành An -Negav-
Ơ dạ...
mê bé Gípp ><
Úi trời ơi viết mệt kinh=))
mê bé Gípp ><
Mong là sẽ được mọi người ủng hộ.
mê bé Gípp ><
Cốt truyện nhiều khi có hơi xàm hoặc sẽ không theo trình tự nên mong mọi người thông cảm ạ.
#03
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
Em muốn đi đâu chơi nà ?
Đặng Thành An -Negav-
Dạ...
Đặng Thành An -Negav-
E-em cũng không biết nữa... //Hơi bối rối.//
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
Ồ...
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
Hm...vậy hay là tụi mình đi ăn trước đi ha.
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
Sáng mới dậy chưa kịp chị vẫn chưa ăn gì.
Vũ Thảo My
Tao cũng vậy nè.
Vũ Thảo My
Sáng sớm dậy là tao lật đật đi makeup rồi phóng sang nhà mày liền á. 🥰
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
=))
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
Vậy chốt nhá.
Vũ Thị Ngân Mỹ -Mỹ Mỹ-
Ê rồi đi ăn ở đâu mới được má.
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
Ừm thì...hay mình tìm đại cái nhà hàng nào đó đi.
Sau một lúc loay hoay tìm nhà hàng để ăn thì mọi người đã thống nhất đến một cái nhà hàng gần đây.
Nói là gần chứ cũng phải cách tầm 3-4km =))
Mỹ Mỹ. Orange
Bích Phương Thảo My
Thành An. Miu Lê
Đây là xe ô tô 6 chỗ, người phụ trách lái xe là Mỹ Mỹ.
Sau một đoạn đường dài đi xe thì cuối cùng cũng tới nhà hàng.
Mọi người nhanh chóng xuống xe và bước vào, bên trong nhà hàng rất sang trọng. Nó được thiết kế theo kiểu nhà hàng Châu Âu vậy.
Mọi người liền đi tìm xem còn bàn nào trống không để ngồi, sau một lúc tìm thì cũng đã có một bàn đủ chỗ dành cho tất cả mọi người. Ai cũng liền nhanh chóng ngồi xuống ghế và lựa chọn món ăn.
Trong lúc chờ nhà hàng làm món và đem ra thì mọi người có trò chuyện qua lại với nhau.
Vũ Thảo My
Ê chỗ này đẹp nhờ.
Vũ Thảo My
Mày tìm sao được chỗ này vậy.
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
Haha, tại người quen của tao làm việc tại đây ấy mà.
Vũ Thị Ngân Mỹ -Mỹ Mỹ-
Ủa người quen mày là ai ?
Vũ Thị Ngân Mỹ -Mỹ Mỹ-
Sao tao lại không biết.
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
Chị không biết là đúng rồi, em có nói cho chị đâu mà chị biết. •-•
Vũ Thị Ngân Mỹ -Mỹ Mỹ-
Ờ nhỉ.
Vũ Thảo My
Ê rồi người quen của mày là ai.
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
Thì là hai cái thằng bữa tao kể mày nghe đó.
Vũ Thảo My
Ủa mày có kể hả...
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
Có.
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
^^
Lê Ánh Nhật -Miu Lê-
Ê Cam.
Lê Ánh Nhật -Miu Lê-
Chỗ này đẹp á, chút ăn xong có gì chụp cho tao vài tấm nha.
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
Kê kê.
Trong khi mọi người đang nói chuyện rôm rả cùng nhau thì chỉ riêng mình em là im lặng. Ừ thì tại em chả biết nói gì nên em im. =))
Khoảng tầm 5-6 phút sau thì nhà hàng cũng mang món tới.
???
1 : Dạ món ăn của quý khách đây ạ. //Để đồ ăn xuống bàn.//
Vũ Thảo My
Ê nhìn ngon dữ ta.
Vũ Thị Ngân Mỹ -Mỹ Mỹ-
//Tranh thủ lấy điện thoại ra chụp.//
???
2 : Ê. //Đi lại vỗ vai 1.//
???
2 : Bàn này còn thiếu một món nữa đó. Mày vô bếp rồi bưng ra đi. //Nói nhỏ với 1.//
???
1 : Ủa rồi mắc mẹ gì tao phải bưng ra.
???
1 : Tay chân mày đang rảnh không đó, sao mày đéo tự bưng đi. //Nói hơi lớn.//
???
2 : Ai nói tao rảnh, tao còn phải đem món ăn qua cho bàn bên kia nữa kìa.
???
2 : Mày hay quá thì mày qua bưng hộ tao đi.
???
1 : Má phiền chết mẹ, sao không kêu thằng 3 ra bưng đi.
???
2 : Nó nghỉ mẹ rồi còn đâu.
???
1 : Đờ mờ phiền vậy trời, tốn hết thời gian của tao.
Trong lúc 1 và 2 nói chuyện nhỏ qua lại với nhau thì em ngồi cạnh đó nên đã nghe hết được câu chuyện. Em thì chả biết phải nói gì vì chuyện này cũng không liên quan đến em cho lắm nên em đành mặc kệ.
Đặng Thành An -Negav-
*Phục vụ mà nói chuyện cỡ đó.*
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
Ủa em ơi, sao thiếu mất một món rồi.
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
Chị nhớ chị kêu 5 món lận mà.
???
1 : A...em sẽ mang ra liền đây ạ. //Nhanh chóng chạy vào bếp.//
???
2 : //Thấy 1 đã chạy đi thì cũng nhanh chóng đi bưng món ăn cho bàn kia.//
Vũ Thảo My
Chả hiểu nhà hàng phục vụ kiểu gì mà cũng để thiếu món.
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
Thôi cứ kệ đi mày ơi.
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
Lần đầu thì phải có sai xót chứ.
Vũ Thảo My
Ôi giời ơi, nói đúng quá mà mày còn binh cho được.
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
Không phải là binh, mà là...
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
Hai cái thằng hồi nãy á, là hai cái đứa người quen của tao á.
Vũ Thị Ngân Mỹ -Mỹ Mỹ-
Đù thật à.
Vũ Thị Ngân Mỹ -Mỹ Mỹ-
Nhìn cũng đẹp trai phết.
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
Tất nhiên, là người quen của em thì ai chả đẹp.
Lê Ánh Nhật -Miu Lê-
Chả thấy đẹp đâu, chỉ thấy không ai được bình thường. //Khoanh tay trước ngực.//
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
Ủa ê...ý chị nói là chính chị cũng không bình thường hả.
Lê Ánh Nhật -Miu Lê-
Ê ?? Biết giỡn không. /Liếc Hoàn Mỹ.//
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
Thì em cũng đang giỡn nè. =))
Bùi Thị Bích Phương
Thôi thôi hai đứa ơi.
Bùi Thị Bích Phương
Hai đứa toàn suốt ngày kiếm chuyện cãi nhau không đấy.
Bùi Thị Bích Phương
Giờ đi ăn mà vẫn còn cãi nhau.
Lê Ánh Nhật -Miu Lê-
Ủa chị, tại nó nói trước nên em mới giỡn theo thôi. 😾
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
Sớ!
Bùi Thị Bích Phương
Rồi rồi, nói chung là không cãi nhau nữa.
Bùi Thị Bích Phương
Lo mà ăn đi.
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
Ê giờ nhắc mới nhớ, thằng phục vụ kia nãy giờ vẫn chưa đem món ra hết.
Khi Hoàn Mỹ vừa nói xong thì người phục vụ kia liền đứng phía sau cô, trên tay là dĩa đồ ăn mà cô đã kêu.
???
1 : Dạ đã có rồi đây thưa quý khách.
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
Ối đụ mẹ! //Giật mình.//
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
Má làm gì như ma vậy trời.
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
Khi không tự nhiên đứng sau lưng người ta.
???
1 : Haha...dạ cho em xin lỗi chị ạ. //Đặt dĩa đồ ăn xuống bàn.//
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
Ủa rồi sao làm gì mà lâu vậy cưng.
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
Kêu nãy giờ mà giờ mới đem ra.
???
1 : A dạ...tại nhà hàng tụi em còn phải làm những món ăn khác nữa nên có hơi lâu ạ.
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
Ừm, châm trước cho lần này đấy nhá.
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
Không là lần sau không tới nữa đâu.
???
1 : Vâng ạ... //Cúi đầu rồi rời đi.//
Khi anh chàng phục vụ kia đã rời đi thì có những ánh mắt tò mò và đầy thắc mắc nhìn thẳng vào cô - Hoàn Mỹ.
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
Ủa...
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
Sao mọi người nhìn em dữ vậy. //Cười.//
Bùi Thị Bích Phương
Tại thấy em nói chuyện có vẻ thân thiết với tên kia quá nên có chút ngạc nhiên thôi.
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
Thì nãy em có nói rồi đó, thằng đó người quen em nên nói chuyện thân thiết có sao đâu chị.
Vũ Thảo My
Cũng hơi bất ngờ vì đâu nghĩ mày quen nhiều người đến vậy.
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
Tao mà lị. ✨
Vũ Thị Ngân Mỹ -Mỹ Mỹ-
Ê vậy thằng đó tên gì thế.
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
À, nó tên Hiếu.
Vũ Thảo My
Cái gì Hiếu mới được má.
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
Thì...Trần Minh Hiếu.
Vũ Thị Ngân Mỹ -Mỹ Mỹ-
Ê tên nghe cũng được á.
Vũ Thảo My
Nhìn bề ngoài đã đẹp trai rồi nói chi là mấy cái khác.
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
Eo ôi, con mê trai.
Vũ Thảo My
Rồi sao, đang ế nên tao mê trai là chuyện bình thường.
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
Hơ hơ, nói cho mày biết.
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
Thằng đó nhỏ hơn tụi mình đó.
Vũ Thị Ngân Mỹ -Mỹ Mỹ-
Ê thật à, nhìn tướng cao to vậy mà nhỏ tuổi hơn mình á.
Khương Hoàn Mỹ -Orange-
Ừ.
Trong khi hai cô nàng Ngân Mỹ và Hoàn Mỹ cùng với Thảo My đang trò chuyện về chàng trai phục vụ hồi nãy thì hội hai người già đang tranh thủ ăn. Em thì cũng không ngoại lệ, do quá đói nên cũng không thèm mẩy may đến mấy chuyện đó. Thấy đồ ăn trước mắt là cứ ăn thôi.
mê bé Gípp ><
Chap này tớ cho An ít thoại quá. 🥲
mê bé Gípp ><
Tại không biết cho ẻm nói gì nên đành cho ẻm im thôi. 😭
mê bé Gípp ><
Mấy chap sau tớ sẽ cố cho An nhiều thoại hơn.
mê bé Gípp ><
Với lại tớ tự nghĩ tự viết nên sẽ có vài chỗ có hơi logic xíu nên mong mọi người đừng để ý nhiều quá.
mê bé Gípp ><
Thêm nữa là có vài chỗ tớ lặp từ hơi nhiều nên ai đọc cảm thấy khó chịu thì mong bỏ qua cho tớ ạ.
mê bé Gípp ><
Dạo này lười nên cũng ít ra chap.
mê bé Gípp ><
Tớ thấy chắc sắp drop tới nơi rồi đó. =)))
mê bé Gípp ><
52 lượt đọc mà chỉ có 21 like. 😭
mê bé Gípp ><
Bộ truyện tớ viết dở lắm ạ. 🥲
Download MangaToon APP on App Store and Google Play