[Tôn Sáng X Tiểu Nhất Bạch] Anh Là Lý Do Tôi Sống Sót
Chap 1
t/g bị dien
chào mng tớ là tg đâyy
t/g bị dien
vì đam mê otp nên tớ viết truyện này mong mng ủng hộ
t/g bị dien
đây là lần đầu tớ viết truyện nên có thiếu xót gì thì mong mng góp ý nhé
t/g bị dien
cốt truyện sẽ không giống phim gốc 100% tớ sẽ thay đổi và thêm một số chi tiết
t/g bị dien
nếu mng đọc thấy không hợp có thể đổi sang truyện của ngkhac nhé
t/g bị dien
giờ thì vô truyệnnn
"..." : nói nhỏ , thì thầm
*...* : suy nghĩ
//...// : hành động
💦 : lúng túng
📞 : gọi điện
Tiểu Nhất Bạch tỉnh dậy và phát hiện mình đang ở trên một chuyến tàu nào đó
Xung quang là nhưng gương mặt mà anh cũng chẳng biết là ai
Người lạ thoáng qua -)))
Này có ai biết đây là đâu không?
mọi người
//Dần tỉnh dậy//
Mọi người tỉnh dậy và rồi trên chuyến tàu bắt đầu có người hoảng loạn , có người xôn xao , có người thì im lặng
Điền Giai Ngọc
Á , mọi người nhìn kìa //chỉ tay về hướng cuối tàu//
Ở 2 phía đầu tàu và cuối tàu có những làn sương đen đang dần di chuyển tới chỗ họ
Tiểu Nhất Bạch
*Nơi này có vẻ không nên ở lại lâu*
Tiểu Nhất Bạch
Tôi nghĩ nơi này không đơn giản đâu
Hạo Hạo
Aaa //hai tay ôm đầu//
Đổng Đình
//Ôm lấy con// Này anh đừng nói linh tinh , con tôi có chuyện gì thì tôi không tha đâu!
Nhất Bạch cũng không muốn nói thêm gì chỉ lặng lẽ đứng dậy bước ra khỏi chuyến tàu đó
Tiểu Nhất Bạch
//Bước đi//
Trương Uy
Này anh , khoan đã lỡ bên ngoài có gì nguy hiểm thì làm sao?
Tiểu Nhất Bạch
//Không để tâm đến lời nói , vẫn tiếp tục đi xung quanh//
Trang Tất Phàm
//Suy nghĩ 1 chút rồi chạy theo Nhất Bạch//
Tôn Sáng
//Nhìn Nhất Bạch và Tất Phàm rồi đành chạy theo//
Trịnh Thiên Tường
//Nhìn vào điện thoại// Đ*t sóng cũng không có thì biết làm gì đây?
Người lạ thoáng qua -)))
Ở đây lâu cũng không được gì thà ra ngoài có khi bắt được sóng nhắn tin cho cảnh sát thì hơn //đứng dậy đi ra ngoài//
Điền Giai Ngọc
Này hay chúng ta cũng đi theo họ thử xem?
Những người còn lại suy nghĩ 1 lúc thì cũng đành chạy theo những người kia
Mọi người đi đến trước cổng 1 khách sạn bỏ hoang
Rồi bỗng ai đó lên tiếng : có nên vào không mọi người?
Sau vài phút suy nghĩ thì đa số mọi người đều quyết định đi vào chỉ riêng 1 người...
Người lạ thoáng qua -)))
Tôi còn có việc bận ai đi theo tôi tìm lối ra không?
1 khoảng lặng sau khi tiếng nói ấy cất lên
Người lạ thoáng qua -)))
Haizz , thôi vậy đã không ai đi thì tôi đi 1 mình
Nói rồi chàng trai ấy bước đi và biến mất trong làn sương
Tiểu Nhất Bạch
//Tiến tới mở cửa// tôi mở cửa rồi ai vào trước đi?
Sau câu hỏi đó thì một vài người đang nói chuyện cũng im lặng 1 cách lạ thường
nói xong thì anh cũng bước vào sau đó là nhưng người khác cũng đi theo
đột nhiên 1 số người hét lên thất thanh
Điền Giai Ngọc
Á.. // ngất //
Bằng Thuỵ
//Đỡ lấy Giai Ngọc//
Đổng Đình
//Che mắt Hạo Hạo lại//
Lý Minh Tùng
//Đứng hình//
Tôn Sáng
//Nhìn qua hướng Nhất Bạch// *sao cậu ta chẳng hoảng sợ tí nào vậy?*
Trang Tất Phàm
Cậu ta hồi nãy còn nói chuyện bình thường mà sao giờ lại như này ? //hốt hoảng//
Tiểu Nhất Bạch
//Nhìn qua khu vực nhà ăn// lấy tấm vải ở bên kia che lại đi
Lý Minh Tùng
//Chạy qua lấy tấm vải//
Trang Tất Phàm
Mày não bị hỏng à? Hắn bảo đắp thi thể khổng phải đắp trẻ con
Lý Minh Tùng
Ayda, tôi ngu quá
Đổng Đình
Còn biết cười? không nhanh lấy cái này đắp lên kia
Tôn Sáng
Đến đây , mọi người ngồi đây nghỉ chút
Mọi người ngồi xuống và giới thiệu lẫn nhau
Sau một hồi nói chuyện thì tất cả quyết định tìm phòng để nghỉ ngơi
Trịnh Thiên Tường
Mọi người cứ đi đi tôi đêm nay ở ngoài sảnh
Chẳng ai đáp lời , nhưng Thiên Tường cũng chẳng mảy may để ý
Vì truyện tớ viết không giống nguyên tác của phim nên 2 người sẽ ở cùng 1 phòng nhé 👉🏻👈🏻
Tôn Sáng
Này cậu thật sự làm nghề điêu khắc à?
Tôn Sáng
Biểu hiện của cậu chẳng giống như là làm nghề điêu khắc đâu
Tiểu Nhất Bạch
Tuỳ anh thôi
Tiểu Nhất Bạch
Anh ngủ trên giường đi tôi ngủ sofa cũng được
Tôn Sáng
Là đàn ông với nhau có gì phải sợ?
Tiểu Nhất Bạch
Không quen ngủ cùng người lạ
Hai người đang nói chuyện thì bỗng Thiên Tường người nhất quyết không vào phòng ngủ hét lên một cách đau đớn
Tôn Sáng định chạy xuống kiểm tra thì 1 bàn tay nắm lấy tay anh kéo lại
Tiểu Nhất Bạch
Anh bị ngốc à?
Tiểu Nhất Bạch
Chưa biết ngoài kia có nguy hiểm không đã tính chạy đi cứu người
Tiểu Nhất Bạch
Tính mạng anh còn chưa lo được thì anh lo người khác làm gì?
Nhất Bạch nói đúng quá nên Tôn Sáng cũng chẳng biết nói gì đành ngậm ngùi bước lại vào phòng
Mọi người trong phòng khác cũng chẳng dám bước ra ngoài nhưng Lý Minh Tùng vì ở tầng 1 nên nhìn từ mắt mèo có thể thấy được việc gì đang xảy ra ở bên ngoài...
t/g bị dien
hẹ hẹ hết chap ờiii
t/g bị dien
đợi chap 2 coi diễn biến của truyện nhé
t/g bị dien
mong mng ủng hộ truyện của tuii
Chap 2
t/g bị dien
alo lại là t/g đâyy
t/g bị dien
Tui thấy truyện của tui hơi rối á mng thấy không ổn thì nói tui nha
t/g bị dien
th vô truyện nè
Hôm nay Nhất Bạch dậy muộn sao? chắc vì nhiệm vụ của anh ta gần đây nhiều đến nổi chẳng có thời gian để ngủ
Tôn Sáng
"Có nên kêu cậu ấy dậy không nhỉ?"
Tôn Sáng
"Nhìn ngủ say như này chắc là không ngủ đủ giấc từ lâu rồi"
Tiểu Nhất Bạch
//Mơ màng tỉnh dậy//
Tiểu Nhất Bạch
Ừm , giờ nên xuống sảnh gặp mọi người rồi đấy
Sau đó hai người đi xuống lầu thì thấy cả đám đã đứng chết trân vì lại thêm một thi thể ngồi trên ghế mà đó còn là Thiên Tường nữa...
Lý Minh Tùng
Hôm qua... là do tôi tôi nghe tiếng động mà không ra cứu cậu ấy
Đổng Đình
Không phải lỗi của anh
Hạo Hạo
Mẹ ơi con đói //kéo tay Đổng Đình//
Đổng Đình
Con ngoan , đợi tí sẽ có đồ ăn
Đổng Đình
//Nhìn sang mọi người// Ai có đồ ăn không? Bánh kẹo hay gì đó?
Trương Uy
Chúng ta vì bị ai đó đưa đến đây nên cũng chẳng có đồ ăn thật xin lỗi
Tôn Sáng
Đứng ở đây cũng không phải cách chúng ta về sảnh thôi
Tống Chí Minh
Các anh xem kìa bên kia có vẻ có đồ ăn
Tôn Sáng
Đi qua đó xem thử
mọi người
Đi đến kế bên bàn ăn
Điền Giai Ngọc
Này...sao có đồ ăn?
Trương Tĩnh Nghị
Thơm quá,ai làm thế?
Trang Tất Phàm
Không lẽ là kẻ sát nhân biến thái làm?
Đổng Đình
Kẻ sát nhân biến thái không lẽ đầu độc trong này?
Trong lúc mọi người vẫn bàn tán thì Tiểu Nhất Bạch đã ngồi vào bàn và lấy miếng bánh ăn
Trang Tất Phàm
Anh không sợ à?
Tôn Sáng
Này cậu không sợ đồ ăn có độc à?
Tiểu Nhất Bạch
Chúng ta còn lựa chọn nào khác?
Tiểu Nhất Bạch
Cơm có thể không ăn , nước có thể không uống
Tiểu Nhất Bạch
Mà tốn công đưa chúng ta tới đây
Tiểu Nhất Bạch
Chỉ để làm bàn thức ăn có độc để giết chúng ta
Tiểu Nhất Bạch
Các anh thấy có thể không?
Tôn Sáng
Nhưng 2 người họ đã...
Tiểu Nhất Bạch
Đầu họ rõ ràng bị răng sắc cắn đứt
Tiểu Nhất Bạch
Nếu chúng ta bị đầu độc chết
Tiểu Nhất Bạch
Hắn cần làm nhiều thứ để chỉnh chúng ta làm gì?
Trang Tất Phàm
Anh nói đúng dù có chuyện , Trang Tất Phàm đồng hành với anh
Hạo Hạo
Mẹ ơi , thơm quá con cũng muốn ăn
Đổng Đình
Giờ sao đây anh?
Lý Minh Tùng
Anh cũng không biết
Tôn Sáng
Nhất Bạch nói đúng đấy, mọi người nhanh ăn đi
1 lúc sau mọi người ăn xong thì bàn cách để đối phó với tên sát nhân ( cụ thể là cái bộ xương khô đó...)
Tôn Sáng
Vậy kẻ biến thái đó kéo Trịnh Thiên Tường đi khắp từng tầng?
Lý Minh Tùng
Đúng, hôm qua tôi nhìn thấy hắn kéo từ tầng 1 lên các tầng khác...
Trương Uy
Tôi...tôi cũng thấy qua khe cửa
Tống Chí Minh
Tôi cũng vậy
Điền Giai Ngọc
Không, tôi nghe thấy tiếng nhưng không dám xem...
Tôn Sáng
Ừ, không xem là đúng nhưng giờ tổng kết là sau tiếng cười 1 giờ đêm và trước tiếng khóc 7 giờ sáng sảnh và hành làng tất cả các tầng đều không an toàn
Trương Tĩnh Nghị
Kẻ sát nhân này thật sự biến thái
Trương Tĩnh Nghị
Ra ngoài báo cảnh sát bắt hắn
Trương Tĩnh Nghị
Xét xử tôi nhất định đi nghe
Tôn Sáng
Đừng vội tôi thấy cái thứ giết người đó chẳng giống người tí nào
Trang Tất Phàm
anh Bạch, anh nghĩ sao?
Tiểu Nhất Bạch
Đúng thật là nó chẳng giống người chút nào
Lý Minh Tùng
Sao? Cậu biết gì?
Tiểu Nhất Bạch
Chúng ta đến đây sao tạm thời bỏ qua
Tiểu Nhất Bạch
Thi thể người đầu tiên đột nhiên xuất hiện trong sảnh , giải thích sao?
Tiểu Nhất Bạch
Mà đêm qua chúng ta đã xác định khách sạn không có camera một phòng vào 3 người xảy ra chuyện gì giải thích sao?
Tiểu Nhất Bạch
Đây có phải kẻ sát nhân có thể làm được?
Lý Minh Tùng
Đời này đâu có chuyện huyền bí như vậy?
Lý Minh Tùng
Tôi cũng đọc không ít truyện trinh thám
Lý Minh Tùng
Cuối cùng cũng chứng minh là tí mánh khoé thôi
Lý Minh Tùng
Đừng tự doạ mình nữa
Tiểu Nhất Bạch
Không tự doạ mình thì tôi ủng hộ
Tiểu Nhất Bạch
Chứ tình hình là như vậy đấy
Tiểu Nhất Bạch
Anh nhìn lại đồ ăn trước mặt đi
Tiểu Nhất Bạch
Tôi vẫn giữ quan điểm của mình
Trang Tất Phàm
Tôi đồng ý
Tống Chí Minh
Tôi cũng đồng ý
Trương Tĩnh Nghị
Cái gì mà anh cũng đồng ý?
Trương Tĩnh Nghị
Cố tình muốn doạ tôi
Trương Tĩnh Nghị
Thể hiện vẻ nam tính của anh à
Trương Tĩnh Nghị
Đã nói với anh rồi
Trương Tĩnh Nghị
Kiểu này với tôi không có tác dụng đâu
Tôn Sáng
Thôi được rồi, chuyện này chúng ta đừng tranh cãi nữa
Tôn Sáng
Quan trọng nhất là đoàn kết
Tôn Sáng
Chúng ta cùng sắp xếp lại tình hình
Tôn Sáng
Hiện tại biết được là không thể ra khỏi khách sạn
Tôn Sáng
Đồ ăn uống bình thường
Tôn Sáng
Ban đêm có kẻ giết người lảng vảng
Tôn Sáng
Ngoài ra âm thanh buổi sáng và buổi tối có thể là dấu hiệu
Tôn Sáng
Hắn bắt đầu và kết thúc việc giết chóc
Tôn Sáng
Bởi vì từ ban ngày đến giờ không có bất kỳ điều gì bất thường
Vì đoạn sau giống với phim nên tớ xin phép tua để tránh mất thời gian của cả nhà mình nhé
Vì trẻ con cũng tính là 1 người nên Lý Minh Tùng ở 1 mình nhé
Lý Minh Tùng
Không sao đâu ,không sao đâu //hai tay ôm đầu//
Tiếng bước chân dần nhỏ lại
Trên TV bắt đầu hiện lên một khuôn mặt kì dị
Lý Minh Tùng
//Nhìn vào TV// đây đây là thứ gì vậy??
Lý Minh Tùng
//Đi đến rút dây điện ra//
Lý Minh Tùng
//Nhìn lại TV// cái quái gì thế này?
TV vẫn hiện khuôn mặt kì dị đó
Hình ảnh trên TV lại thay đổi
Vì bất ngờ nên Lý Minh Tùng bị vấp ngã ra sau
Trong khoảng thời gian đó điều hoà trong phòng của Lý Minh Tùng lại đột nhiên mở lên và đang nóng dần
Lý Minh Tùng
Sao..sao nóng thế này? không lẽ mình phải chết ở đây sao?
Đột nhiên hắn lại nhớ ra dòng chữ trên TV
Lý Minh Tùng
Đúng rồi ,đúng rồi mắt mèo
Nói xong thì hắn đứng dậy chạy đến cửa nhìn qua mắt mèo
Sau một loạt hành động thì nhưng thứ diễn ra trong phòng Lý Minh Tùng cũng biến mất
Lý Mình Tùng giờ đây lại phải đối mặt với 1 thứ còn nguy hiểm hơn trước
Lý Minh Tùng
Cái quái gì thế này?
Lý Minh Tùng
Đây...đây chẳng phải là mặt mình sao?
Ở phía khác vì một vài lý do nên Điền Giai Ngọc đã tự ý bỏ sang phòng khác
Và cũng là cái đêm định mệnh ấy
Người con gái mà Bằng Thuỵ yêu phải chet!
Trong phòng của Giai Ngọc
Điền Giai Ngọc
//Nhìn thấy dòng chữ máu trên TV//
Điền Giai Ngọc
//Nhắm mắt lại// không sao ,không sao tất cả chỉ là ảo giác thôi không sao, không sao
Trong phòng cô lúc này đang có nhưng giọt máu rơi tí tách xuống
1 giọt rồi lại 2 giọt nhỏ lên đầu cô
Nhưng tiếng nói tự trấn an của cô vẫn vang vọng
1 lúc sao cô ngước nhìn lên và cảnh tượng đập vào mắt cô là cái đầu của Thiên Tường!
Cô hét lên thất thanh rồi chạy thẳng vào nhà vệ sinh
Cửa nhà vệ sinh được đóng lại
Cô lùi lại rồi đột nhiên nhớ ra
Điền Giai Ngọc
*Đúng rồi Tĩnh Nghị , Tĩnh Nghị sẽ cứu mình*
Nghĩ là làm cô chạy thẳng ra khỏi phòng và cầm điện thoại bàn lên gọi
Trương Tĩnh Nghị
//Ngồi trong phòng//
Chẳng khác gì tiếng gọi của tử thần đang kêu gọi cô ấy
Trương Tĩnh Nghị
//Nhìn vào số tầng đang gọi//
Trương Tĩnh Nghị
Chẳng phải là tầng của Giai Ngọc sao? Cô ấy xảy ra chuyện gì à?
Trương Tĩnh Nghị
Anh chúng ta có nên bắt máy không?
Tống Chí Minh
Lỡ đó là kẻ sát nhân biến thái gọi thì sao..?
Điền Giai Ngọc
Sao Tĩnh Nghị lại không bắt máy thế này?
Không kịp suy nghĩ cô ấy lại bấm gọi đó là tầng của Nhất Bạch và Tôn Sáng
Tiêng chuông lại 1 lần nữa vang lên
Tiểu Nhất Bạch
//Nhìn vào số tầng đang gọi// Tầng 4 là tầng của cô Giai Ngọc đó à?
Tiểu Nhất Bạch
Sao cô ấy lại ra khỏi phòng? chẳng lẽ có chuyện gì à? //bắt máy//
Điền Giai Ngọc
📞 : À tôi là Điền Giai Ngọc
Điền Giai Ngọc
📞 : Trong...Trong phòng tôi có ma, Trịnh Thiên Tường, anh có thể..?
Tiểu Nhất Bạch
📞 : Trịnh Thiên Tường? cậu ta không phải ch*t rồi sao?
Điền Giai Ngọc
📞 : Mặt cậu ta, ở trên trần nhà của tôi
Điền Giai Ngọc
📞 : Còn từ từ to ra , chảy máu nữa
Điền Giai Ngọc
📞 : Tôi không dám về
Điền Giai Ngọc
📞 : Anh có thể giúp tôi được không?
Tiểu Nhất Bạch
📞 : Nó đang đuổi theo cô à , hay trong hành lang có thứ gì khác?
Điền Giai Ngọc
📞 : Không có...Nhưng , nhưng tôi sợ tiếng giày cao gót
Tiểu Nhất Bạch
📞 : Tôi giúp cô thế nào?
Tiểu Nhất Bạch
📞 : Ra ngoài giúp cô dụ Trịnh Thiên Tường hay tiếng giày cao gót đi à?
Tiểu Nhất Bạch
📞 : Xin lỗi tôi thực sự lực bất tòng tâm
Tiểu Nhất Bạch
📞 : Thật sự không được , cô có thể vào thang máy trốn tạm
Nói xong thì Nhất Bạch cũng ngắt máy luôn
Tiểu Nhất Bạch
*Trong phòng cũng bị ảnh hưởng rồi sao?*
Điền Giai Ngọc
A, Đúng rồi, Thang máy //Nhìn sang cửa thang máy//
Cảm giác tuyệt vọng lại ấp đến Giai Ngọc vì thang máy đang ở tầng 8
Tiếng giày cao gót vang lên , nơi âm thanh phát ra lại rất gần cô
Điền Giai Ngọc
//Bấm nút tháng máy// Xuống nhanh lên làm ơn nhanh chút đi
Tiếng giày cao gót càng gần và rồi...
Điền Giai Ngọc
//Hét lên thất thanh//
Lý Minh Tùng
//Nhìn người giống mình ở ngoài cửa// Chuyện gì thế này?
Lý Minh Tùng
Mình hoa mắt à? sao cứ có cảm giác hắn người hắn có màu sắc gì đó?
Lý Minh Tùng
Là do nằm lâu quá nên hoa mắt à? Cổ cũng cứng đờ rồi
Lý Minh Tùng
Lẽ nào phải nằm đến sáng sao?
Lý Minh Tùng
Không đúng, sao thở cũng khó khăn thế này?
Lý Minh Tùng
Mình ra ngoài rồi
Lý Minh Tùng
Sao, là hắn đã lừa mình ra ngoài?
Lý Minh Tùng
Không hay rồi , mình không về phòng được nữa
Lý Minh Tùng
Thẻ đen còn ở trong phòng
Lý Minh Tùng
Hành lang bây giờ nguy hiểm vô cùng
Lý Minh Tùng
Tên sát nhân giày cao gót đã sát hại Trịnh Thiên Tường
Lý Minh Tùng
//Nghe thấy tiếng hét của Giai Ngọc//
Minh Tùng đột nhiên nhớ ra gì đó
Lý Minh Tùng
Đúng, đúng, đúng... Người ở tầng trên nhất định cũng có thẻ đen sẽ mở cửa được cho mình
Lý Minh Tùng
//Đi đến trước điện thoại bàn//
Lý Minh Tùng
//Nghe tiếng thang máy, nhìn qua// Khoan đã có ai đang đi xuống?
Lại là tiếng giày cao gót đó
Lý Minh Tùng
Liệu người đó có xuống tầng 1 không
Lý Minh Tùng
Không được đánh cược nhất định phải gọi
Lý Minh Tùng
Tôn Sáng , Tôn Sáng chắc chắc sẽ giúp mình //Bắt đầu gọi//
Lý Minh Tùng
Sao thế này sao không ai bắt máy?
Minh Tùng định gọi lại thì tiếng giày cao gót đã đến rất gần hắn và rồi...
Hắn bị bóp cổ đến ch*t nhưng hắn quyết không la lên 1 tiếng nào vì sợ vợ hắn nghe thấy sẽ chạy ra xem
Ở phòng Nhất Bạch 30 phút trước
Tôn Sáng
Giai Ngọc cô ấy bị gì à?
Tiểu Nhất Bạch
Ừ , phòng cô ấy có vấn đề
Tiểu Nhất Bạch
Nhưng đứng ở ngoài lâu cũng rất nguy hiểm
Tôn Sáng
Để tôi xuống đón cô ấy dù gì tầng 3 vẫn còn trống //đứng dậy, chạy vội xuống//
Tiểu Nhất Bạch
Ây, thật hết nói nổi
Nhất Bạch cũng bất lực đi theo vì cậu ta nghĩ nếu có gì xảy ra vẫn có thể giữ lại được 1 mạng người
Thang máy vừa mở ra thì đập vào mắt 2 người là từng vũng máu văng tứ tung
Tôn Sáng
//Giậm chân//Haiz, lại 1 mạng người
Tiểu Nhất Bạch
//Lắc đầu ngán ngẫm//
Sau khi 2 người vào lại phòng thì mới biết tầng 1 gọi đến
Tôn Sáng
Lý Minh Tùng có chuyện gì sao? Nếu không chắc chắn cũng không ra ngoài
Tôn Sáng
Không được, con không thể không có bố
Tôn Sáng
//Chạy ra ngoài gọi lại// Sao không ai nghe máy thế này?
Tôn Sáng
Không được , phải xuống xem
Tiểu Nhất Bạch
*Tên ngốc này thừa mạng sống à?*
Thang máy lại 1 lần nữa đi xuống và mở ra
Nhưng sự thật vẫn là sự thật
Cái ch*t của Lý Minh Tùng chẳng khác Giai Ngọc là bao và cũng chẳng ai muốn chấp nhận sự thật phũ phàng này
Tôn Sáng anh ta vừa bước ra khỏi thang máy nhìn thấy cảnh tượng đó đã không tin được vào mắt mình mà quỳ phịch xuống đất
Tôn Sáng
*Mẹ kiếp lại đến muộn*
t/g bị dien
chưa gì gần 2000 chữ rồi mà vẫn chưa đến đoạn chính 🥹
t/g bị dien
thôi hẹn mng chap 3 nhé
t/g bị dien
chap 3 là vô đoạn chính roi đóo
t/g bị dien
giờ thì bái bai mng
Chap 3
t/g bị dien
hihi giờ tui viết truyện thường là 1-2h sáng nên mỗi lần ra chap trễ thì mng thông cảm nhé
t/g bị dien
th không lòng vòng nữa vô truyện th
May là anh ta chẳng sao cả
Tôn Sáng
Haiz lại thêm 2 mạng người nữa
Tiểu Nhất Bạch
Anh cũng gan lớn phết nhỉ?
Tiểu Nhất Bạch
Dám chạy xuống cứu người dù biết có nguy hiểm
Tôn Sáng
Dù sao cũng là mạng người mà
2 người đang nói chuyện thì trong đầu họ bỗng vang lên 1 âm thanh
Hệ thống
Xin chào các người chơi
Hệ thống
Tôi là hệ thống của các bạn
Hệ thống
Giới thiệu với các bạn, các bạn là những người được chọn để vượt qua những thử thách trong khách sạn này
Hệ thống
Nơi này có muôn vàng quy luật và các bạn phải tuân theo những quy luật đó nếu không thì kết cục sẽ không mấy tốt đẹp đâu
Hệ thống
Đó là những gì tôi có thể nói với các bạn bây giờ
Hệ thống
Còn bây giờ thì chúc các bạn may mắn !
Tôn Sáng
Cái gì vậy? không lẽ mình nghe nhầm à
Tiểu Nhất Bạch
Không nhầm đâu
Tôn Sáng
Nực cười thật đấy thế mà chúng ta lại đang rơi vào 1 cho chơi quái đản này
Tiểu Nhất Bạch
Chắc là mấy người khác cũng nghe thấy rồi
Tôn Sáng
Thôi nghỉ ngơi đi mai còn nhiều chuyện phải làm đấy
Tiểu Nhất Bạch
//Gật đầu//
Thật sự thì chưa được 1 phút là Nhất Bạch đã ngủ say rồi
Tôn Sáng
*Bộ cậu ta thiếu ngủ tới cỡ đó à???*
Sau 1 hồi đứng đơ ra thì chẳng biết ma xui quỷ khiến mà Tôn Sáng lại đem chiếc chăn ra đắp cho Nhất Bạch...
Tôn Sáng
Trời cũng bắt đầu vào mùa lạnh rồi nhỉ
Tôn Sáng
Thôi ngủ trước đã mai tính tiếp
Xloi mấy bạn độc giả nhiều nhé tớ vướng nhiều việc với cả cũng ko có nhiều tgian viết chuyện nên có thể chuyện sẽ ra chap không thường xuyên lắm
Chap này cũng ít á có gì chap sau tớ bù nhéee
Download MangaToon APP on App Store and Google Play