Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Allcaptain] Búp Bê Sống 2

Chap 1: Đêm mở màn địa ngục

Trời tối sầm lại, mưa bụi giăng kín đường. Hoàng Đức Duy bước xuống bến xe thị trấn, kéo chặt tấm áo mỏng đã ẩm lạnh. Cậu chỉ còn vài tờ tiền trong túi, hy vọng công việc “phục vụ quán ăn” mà người quen giới thiệu sẽ giúp cậu gửi tiền về cho mẹ, trả bớt khoản nợ đang đè lên vai bà
Một chiếc xe ô tô màu đen bóng loáng dừng sát bên lề. Cửa kính hạ xuống, một người đàn ông trung niên nhìn cậu, nụ cười nham hiểm nhưng giọng lại đầy thân thiện
???
???
Cháu là Duy đúng không? Lên xe, chú chở đến chỗ làm
Duy ngập ngừng vài giây, rồi bước vào. Cậu đâu ngờ đây là chuyến đi thẳng vào địa ngục
Xe rẽ vào con đường tối om, chỉ có ánh đèn neon xa xa hắt ra từ tòa nhà lớn mang biển hiệu Karaoke Paradise. Tiếng nhạc ầm ĩ, mùi thuốc lá và rượu mạnh quyện vào nhau. Duy bị bảo vệ kéo vào thang máy, đưa thẳng lên tầng ba
Cánh cửa phòng rộng bật mở. Lê Quang Hùng ngồi vắt chân trên ghế bọc da, tay cầm điếu xì gà cháy đỏ. Hắn không nói gì, chỉ đưa ánh mắt sắc lạnh lướt qua Duy từ đầu đến chân, giống như đang định giá một món hàng mới
Hắn rút từ ngăn kéo ra một tờ giấy, đặt mạnh xuống bàn
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Đây là giấy nợ của mẹ mày. Số tiền này… tao đã bỏ ra để “chuộc” mày về đây. Từ giờ, mày phải làm việc để trả
Duy tái mặt, bước lùi lại
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cháu… cháu không làm được… cháu chỉ muốn…
Tiếng cười khẽ bật ra từ khóe môi Hùng, không hề ấm áp
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Ở đây, tao nói là luật
Hắn quay sang Nguyễn Quang Anh và Trần Đăng Dương đang đứng bên
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Giải luật cho nó. Để nó hiểu nếu không nghe lời… thì sẽ thế nào
Quang Anh tiến lên, ánh mắt lạnh lẽo
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Luật đầu tiên: Mày ở đây là để kiếm tiền cho ông chủ. Không có “không làm”
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Luật thứ hai: Trái lệnh… thì chỉ có một con đường ra ngoài — trong quan tài
Đăng Dương cười khẩy, bổ sung
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Và luật cuối cùng: Đừng mơ chạy trốn. Bên ngoài, ai cũng là tai mắt của ông chủ
Duy nắm chặt tay, run rẩy
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi… không muốn ở đây…
Hùng khoát tay, ra hiệu cho Quang Anh và Dương ra ngoài
Cánh cửa vừa đóng lại, căn phòng chìm trong im lặng chỉ còn tiếng nhạc mờ xa vọng lên từ tầng dưới
Hùng đứng dậy, bước đến gần. Hơi rượu và mùi xì gà phả vào mặt Duy
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Giờ… tao sẽ dạy mày bài học đầu tiên
Duy giật lùi, xoay người định chạy, nhưng bàn tay to lớn đã túm chặt tóc cậu, giật ngược lại
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Buông… ra!
Cậu vùng vẫy
Bốp!
Cái tát đầu tiên giáng xuống, tai Duy ù đi. Bốp! Bốp! Bốp!
Liên tiếp 5–6 cái tát mạnh đến mức môi cậu rớm máu, hai má bỏng rát. Hùng nắm cằm Duy, ép cậu ngửa mặt lên
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Chống cự vô ích thôi…
Duy thở dốc, sức lực dần kiệt, cơ thể run rẩy. Cậu cảm nhận rõ bàn tay thô bạo kia đang chiếm đoạt từng tấc da thịt mình. Nước mắt nóng hổi trào ra, hòa cùng vị mặn chát nơi khóe môi
Đêm đầu tiên ở Paradise, Duy đã hiểu… nơi đây không dành cho con người — mà chỉ có luật của kẻ mạnh và sự tuyệt vọng của kẻ yếu

Chap 2: Luật của kẻ mạnh

Cánh cửa phòng nặng nề bật mở. Không gian bên ngoài lạnh hơn, nhưng mùi thuốc lá và rượu từ người Duy vẫn bám riết. Đôi chân cậu run rẩy, mỗi bước đi như nặng gấp đôi
Lê Quang Hùng ngồi lại trên ghế, cầm điếu xì gà mới châm, phả ra làn khói đặc quánh. Hắn phẩy tay với hai gã đàn em
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Đưa nó về ký túc. Từ mai… cho ra làm việc
Một gã cao lớn bước tới, túm cánh tay Duy kéo đi. Cậu loạng choạng, đầu óc trống rỗng, đôi môi vẫn rớm máu. Mọi âm thanh ngoài kia dường như bị bóp nghẹt, chỉ còn tiếng bước chân kéo lê trên sàn
Khu ký túc của Paradise nằm ở tầng hầm, ánh đèn vàng ố, tường ẩm mốc. Dãy phòng nhỏ hẹp, mỗi phòng chỉ vừa một chiếc giường và bàn gỗ cũ
Khi Duy vừa bị đẩy vào hành lang, một bóng người bước ra từ phòng bên cạnh — Lê Quang Nam. Ánh mắt hắn sắc như dao, lướt từ đầu xuống chân Duy. Nụ cười khẩy trên môi chẳng chút thiện cảm
Lê Quang Nam
Lê Quang Nam
Ồ… tân binh mới à? Mới về đã vội trèo lên giường của anh Hùng… cũng ghê gớm nhỉ
Duy khựng lại, cắn môi không nói. Nhưng Nam đã tiến sát, bàn tay bóp chặt cằm cậu, ép ngẩng mặt lên
Lê Quang Nam
Lê Quang Nam
Đừng tưởng như thế là ngon ăn. Ở đây… không ai ưa loại leo cao đâu, hiểu không?
Nói rồi hắn đẩy mạnh, khiến Duy lùi lại va vào tường. Tiếng cười khẩy vang lên rồi Nam quay người bước đi, nhưng giọng hắn vẫn vọng lại
Lê Quang Nam
Lê Quang Nam
Ráng sống sót đi, nhóc
Phòng của Duy nằm ở cuối hành lang. Gã đàn em mở cửa, đẩy cậu vào rồi khóa trái bên ngoài. Không gian nhỏ hẹp, tối ẩm, mùi ẩm mốc quyện với mùi sắt rỉ của cánh cửa
Duy ngồi phịch xuống giường, hai bàn tay run rẩy. Nước mắt lại trào ra, không phải chỉ vì đau thể xác, mà còn vì cảm giác bị giam vào một nơi mà mọi người đều xem mình là kẻ đáng ghét
Bên ngoài, hành lang vang lên tiếng giày bước đều. Nguyễn Quang Anh xuất hiện, trên tay cầm một túi nylon. Hắn đưa cho gã bảo vệ chìa khóa, mở cửa vào phòng Duy
Ánh mắt Quang Anh lướt qua cơ thể gầy gò đang co lại của cậu. Không biểu cảm, hắn đặt túi xuống bàn
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Băng gạc, thuốc đỏ. Tự xử lý đi. Mai… tỉnh táo mà làm việc
Duy không trả lời. Quang Anh quay người bước ra, dừng lại trước cửa
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ở đây… đừng tin ai
Cánh cửa đóng sầm, để lại Duy trong bóng tối chập chờn ánh đèn
Đêm ấy, Duy không ngủ. Tiếng cười nói, tiếng nhạc, tiếng chân chạy ngoài hành lang cứ vọng vào. Cậu nghe thấy cả tiếng ai đó khóc nghẹn trong phòng bên cạnh… và biết mình chỉ vừa bước chân vào một thế giới không có lối ra

Chap 3 : Lần đầu xuống sàn

Buổi tối ở Paradise không giống ban ngày. Đèn neon xanh đỏ nhấp nháy liên tục, tiếng nhạc điện tử dồn dập khiến nền nhà rung lên. Mùi thuốc lá, rượu mạnh và nước hoa rẻ tiền quấn lại thành một thứ hôi nồng, khó chịu
Nguyễn Quang Anh bước vào phòng Duy lúc trời vừa sập tối
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thay đồ. Hôm nay xuống sàn
Giọng hắn lạnh như băng, không mang chút thương hại
Duy còn chưa kịp hỏi “sàn” là gì thì một bộ quần áo đã bị ném lên giường — sơ mi trắng ôm sát, quần tây đen bóng, hàng cúc cố tình may thiếu một cái để lộ xương quai xanh
Khi Duy bước ra, Lê Quang Nam đã đứng chờ sẵn, khoanh tay tựa vào cột. Ánh mắt hắn lướt qua bộ dạng ngượng ngùng, bối rối của cậu rồi nhếch mép cười khẩy
Lê Quang Nam
Lê Quang Nam
Nhìn xem… loại mới đến mà đã trèo lên giường ông chủ. Tao muốn xem mày “giỏi” cỡ nào
Nam không đưa Duy đến khu khách quen, mà thẳng tiến vào một góc khuất — nơi ngồi một người đàn ông trung niên, gương mặt bặm trợn, trên cổ xăm hình rồng
Lê Quang Nam
Lê Quang Nam
Khách VIP của mày đây. Chơi cho ra trò vào
Nam đẩy Duy tới sát bàn
Người đàn ông nhếch mép cười, đưa tay tóm cổ tay Duy kéo mạnh. Cậu chới với ngã xuống ghế, mùi rượu nồng nặc phả vào mặt
???
???
Hàng mới à?
Gã liếm môi
???
???
Còn thơm mùi sữa… ngon đấy
Duy giật tay, run rẩy
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi… tôi không…
Một cái tát chát! vang lên, làm má cậu bỏng rát. Quang Nam khoanh tay đứng nhìn, khoé miệng nhếch lên
Người đàn ông càng siết chặt, tay bắt đầu trượt xuống eo cậu. Nhìn thấy giọt nước mắt lăn dài trên má, hắn càng cười dâm dê
???
???
Khóc nữa đi… tao thích mấy đứa ngoan ngoãn mà biết sợ
Trong phòng làm việc ở tầng trên, Lê Quang Hùng đang ngồi dựa ghế, mắt dán vào màn hình camera. Hắn gõ nhẹ ngón tay lên bàn, ánh mắt chậm rãi chuyển sang Quang Anh đang đứng phía sau
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Tăng giá thằng này lên
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vì sao?
Quang Anh cau mày
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Mày nhìn khách kìa. Sau này nó sẽ thành hàng ưa chuộng. Đêm đầu phải để người ta nhớ
Quang Anh không đáp, chỉ rót thêm rượu, ánh mắt thoáng tối lại
Quay lại sàn, vị khách rút ví, cau mày khi nghe giá mới
???
???
Một đêm? Đắt vậy?
Quang Nam cười khinh
Lê Quang Nam
Lê Quang Nam
Không đủ tiền thì… sờ mó tí rồi đi
Gã đàn ông hừ một tiếng, nhưng vẫn kéo Duy lại, bàn tay thô ráp trượt khắp người cậu, ép cậu ngồi hẳn lên đùi mình. Mỗi lần Duy run lên, hắn lại cười khanh khách
Nửa tiếng sau, gã buông ra, vỗ mạnh vào hông cậu
???
???
Để dành hôm khác tao sẽ “bao” mày
Duy chỉ biết ôm chặt áo, cúi gằm mặt, trong lòng trống rỗng. Tiếng nhạc ngoài kia vẫn dồn dập, nhưng với cậu, mọi thứ chỉ còn là một cơn ác mộng không lối thoát

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play