(Kaiju No 8)Bạn Nhỏ
Chương 1
Tôi đây giờ viết lại truyện
Ảnh của bé con Naruhi là tôi tìm được trên google cũng không biết cre
Cha của cô
//Nhìn Naruhi đang co ro một góc tay mân mê chai rượu đã cạn//
Cha của cô
Rượu của tao đâu
Cha của cô
Đồ ăn của tao đây
Cha của cô
Con ch* này//đánh mạnh vào mặt cô//
Naruhi hồi nhỏ
C-con//nước mắt chảy ra//
Cha của cô
Con ch* này//lấy roi vụt liên tục vào người cô//
Từng dòng từng dòng máu cứ thế chảy ra liên tục
Naruhi cũng chẳng biết làm gì hơn ngoại trừ bảo vệ phần đầu của mình để khỏi bị đánh
Ông ta cứ thế mà đánh cho thỏa cơn giận rồi lại đi ra ngoài uống rượu
Naruhi hồi nhỏ
//Chống tay xuống đất//
Naruhi hồi nhỏ
//Cố gắng để đứng dậy//
Cô bạn nhỏ ấy hiểu rằng nếu mình cứ như thế này
Naruhi hồi nhỏ
//Nước mắt rơi lã nhã nhưng vẫn cố gắng nết từng bước ra khỏi nhà//
Naruhi muốn sống có lẽ vì mẹ của mình
Có lẽ là chỉ vì một câu nói đơn giản nhất
"Naruhi con phải sống không bố con sẽ buồn lắm đấy"
Naruhi có lẽ không còn bao nhiêu tình cảm với cha mình nữa
Nhưng cô vẫn muốn làm một đứa trẻ ngoan của mẹ
Naruhi hồi nhỏ
//Tìm thấy đồ ăn của một con chó//Đói
Naruhi chưa từng thấy đồ ăn nên cô bé cứ thế bốc đại để mà ăn thôi
Naruhi hồi nhỏ
//Bốc lấy thức ăn rồi cố gắng rời đi//
Naruhi hồi nhỏ
//Nhét hết thức ăn vào mồm nuốt xuống//
Con chó thấy bản thân bị cướp thức ăn thì cũng cố đuổi theo cô
Naruhi hồi nhỏ
//Đã bị thương nên chạy rất chậm//
Mấy con chó giữ suýt nữa nhảy lên người cô rồi nhưng có một người cầm một cây gậy đập thẳng vào đầu con chó ấy
Naruhi hồi nhỏ
...//nhìn bóng người ấy//anh hùng?
Bóng hình ấy giống như bộ truyện cô đã đọc vậy
Người ấy cứ như là một anh hùng vậy
Gen Narumi
Anh mày đã cứu nhóc
Gen Narumi
Nên nhóc phải nghe lời anh mày
Naruhi hồi nhỏ
N-nghe lời???
Gen Narumi
Nhóc sẽ là thuộc hạ của anh mày
Naruhi hồi nhỏ
//Mù tịt về mấy vụ này//
Gen Narumi
Nhanh nói 10 lần đại ca Narumi ngầu quá đi
Naruhi hồi nhỏ
//Nói theo//Đại ca Narumi ngầu quá đại ca Narumi ngầu quá
Naruhi nói đúng to rõ ràng luôn
Gen Narumi
Hừm đã là đàn em thì phải đi theo anh mày
Cứ như thế Naruhi bám theo Narumi mọi lúc mọi nơi
Naruhi hồi nhỏ
//Mới có 5 tuổi//
Naruhi hồi nhỏ
//Thật chất cũng sẽ ngồi ngoài cổng trường chờ Narumi//
Gen Narumi
//Thi thoảng ném gì đó cho Naruhi ăn//
Naruhi hồi nhỏ
//Dễ nuôi, ngoan ngoãn//
Naruhi cũng hay mặc đồ dài tay để tránh để lộ vết thương
Cô không muốn ai lo lắng cho bản thân mình cả
Với cả Naruhi cũng nhận thức được rằng Narumi ghét những thứ bẩn nên che dấu vết thương đi là cách làm của cô
Gen Narumi
//Đặt đôi dép xuống//cho nhóc đấy
Narumi mấy lần nhìn đôi dép của Naruhi bằng ánh mắt khinh bỉ rồi
Nhìn nó vừa nát vừa bẩn và thế là cậu tiết kiệm tiền mua cho con nhỏ luôn
Thấy chưa cậu là một đại ca tuyệt vời mà
Naruhi hồi nhỏ
Em xin//đi vào//
Chương 2
Narumi từ lúc lên làm đại ca(tự phong)của cô
Naruhi hồi nhỏ
//Cái gì cũng ngơ ngơ ngác ngác//
Gen Narumi
//Bế cô đi gặp bà mình để bà tết tóc cho cô//
Naruhi hồi nhỏ
Wa đẹp quá em cảm ơn anh ạ
Gen Narumi
Đương nhiên rồi
Gen Narumi
Giờ anh mày muốn mày viết cơ
Naruhi hồi nhỏ
//Không biết chữ//
Gen Narumi
//Ngồi dạy cô luôn//
Narumi là một đại ca quá tuyệt vời và cũng đàn em còn gì
Gen Narumi
//Hay về nhà sớm//
Naruhi hồi nhỏ
//Tối mới về//
Lý do Naruhi hay mặc áo dài tay
Anh chỉ nhớ rằng mỗi lần anh ới
Cả hai cứ như vậy mà chơi cùng nhau thêm hai năm nữa
Naruhi hồi nhỏ
//Ngó vào xem//
Naruhi hồi nhỏ
//Chỉ ngồi một góc ngó vào//
Gen Narumi
Argh lại thua rồi//khó chịu//
Naruhi hồi nhỏ
//Dựa lên người Narumi//
Gen Narumi
//Xoa đầu cô sả stress//
Gen Narumi
Có con đệ cũng coi như là xả stress
Hai người cứ thế làm bạn cùng nhau hơn 2 năm trời
Naruhi hồi nhỏ
//Mặc đồ vừa rộng xong tay áo còn dài//
Naruhi hồi nhỏ
//Cũng không để Narumi thấy bản thân lúc đáng lẽ ra phải đi học nữa//
Naruhi hồi nhỏ
Anh...//đứng ở cổng trường chờ Narumi//
Gen Narumi
Naruhi//đi lại//
Gen Narumi
Nay em rảnh không
Naruhi hồi nhỏ
//Lắc đầu//Anh ơi
Naruhi hồi nhỏ
Anh đi tập võ ạ?
Gen Narumi
Anh mày đấy giỏi không?
Naruhi hồi nhỏ
//Vỗ tay//đại ca là ngầu nhất
Hai đứa một lùn một cao cứ vậy mà làm bạn với nhau
Tưởng như mọi thứ sẽ ổn và Narumi vẫn cứ vậy mà được chơi với cô bạn nhỏ nhà mình thì
Cha của cô
//Rơi vào nợ nần do đánh bạc//
Cha của cô
//Không có gì để gáng nợ nên nhân lúc cô đang ngủ nắm tóc cô mang cô cho những kẻ kì lạ//Rồi sẽ đủ tiền
Cha của cô
Tao đã đổi một đứa rồi
Cha của cô
Không thua được
Naruhi hồi nhỏ
//Khóc lóc gào khóc//
Cha của cô
//Đập thẳng đầu cô vào tảng đá//mày im
Cô chẳng thấy gì ngoại trừ một mảng trắng xóa
Naruhi hồi nhỏ
//Cố gắng tìm Narumi//Anh ơi anh đâu rồi anh ơi
Naruhi hồi nhỏ
Đại ca ơi//bắt đầu rơi nước mắt//
Một đứa trẻ bảy tuổi mãi mới kiếm được một người nào đó sẵn sàng bảo vệ mình giờ lại mất đi người ấy
Naruhi hồi nhỏ
Anh ơi....anh//co ro một góc//
Tiến sĩ xấu
//Mở cửa ra nắm đầu cô kéo đi//
Naruhi hồi nhỏ
//Gào thét cào lên tay của tên đấy//
Một đứa nhỏ lúc nào cũng chạy ngoài đường không học võ thì làm được gì chứ
Naruhi hồi nhỏ
Làm ơn mà hức
Tiến sĩ xấu
//Nâng mức độ giật điện lên//
Naruhi hồi nhỏ
Ahhh....đ-đau....quá
Naruhi vẫn cật lực dãy dụa
Cô muốn thoát khỏi nanh vuốt của những kẻ ấy
Mái tóc ấy là thứ quý giá nhất đối với cô là thứ mẹ cô nâng niu
Naruhi hồi nhỏ
L-làm ơn....
Tiến sĩ xấu
//Cười xong giật điện cô thêm lần nữa//
Naruhi hồi nhỏ
Tôi xin lỗi làm ơn tha cho tôi mà hức
Tiến sĩ xấu
//Giật thêm một lần//
Tiến sĩ xấu
//Ném cô vào phòng đè tôi lên ghế khóa chặt cô lại//Bắt đầu đi
Từng luồng từng luồng điện chảy qua người cô khiến cô không biết làm gì ngoài gào khóc
Naruhi hồi nhỏ
Đ-đại....ca...
Những loại thuốc trộn với máu của kaiju cũng được tiêm trực tiếp vào cơ thể cô
Tiến sĩ xấu
//Nắm tóc cô kéo cô ra xong kéo đi//Về phòng đi con ch* bọn tao còn phải lo cho mấy đứa khác
Chương 3
Cô ở trong căn phòng ấy nước mắt chảy thành dòng cơ thể lúc nào cũng vừa đau nhức vừa mệt mỏi
Naruhi hồi nhỏ
//Nằm ra sàn mệt mỏi//
Những đứa nhỏ cũng cứ từ từ biến mất
Thời gian trôi qua cô ở nơi đấy
Không còn những tiếng gào khóc như xé lòng nữa
Giờ chỉ còn một sự tuyệt vọng không nói thành lời
Sự bất lực của một đứa trẻ không có sức mạnh để phản kháng
Phản kháng bị tiêm thuốc hoặc giật điện vậy thôi
Naruhi hồi nhỏ
//Phờ phạc vô hồn//
Tiến sĩ xấu
//Nắm tóc cô kéo đi//
Cũng chẳng còn những tiếng gọi Narumi nữa
Nhưng cô vẫn nhớ đến Narumi vì biết sao được anh đã là ánh sáng của cuộc đời cô từ lúc ban đầu rồi mà
Narumi đã bước vào cuộc đời cô đã cho cô rất nhiều thứ
Naruhi hồi nhỏ
//Từng cố gắng gỡ chiếc vòng ra nhưng lại bị giật điện//
Căn phòng mà cô ở có gắn camera nên chỉ cần sai một bước là mạng cũng sẽ đi tong luôn
Naruhi hồi nhỏ
//Đang nhắm mắt//
Lũ đó giữ cô lại vì cô có thể trở thành một vật nghiên cứu chất lượng
Naruhi là đứa nhỏ duy nhất còn sống mà còn giữ được lý trí chưa rơi vào hôn mê duy nhất
Nên họ phải giữ cô lại với cả lũ đấy có đầy cách để ép cô mà
Naruhi hồi nhỏ
//Dựa vào tường nghỉ ngơi//
Cô muốn trốn nhưng nếu như vậy thì phải chờ đến ít nhất là lúc nơi này loạn lên
Cách tháo còng là do cô tự mò được vào lúc ban đêm và sau vài lần nhìn thấy những đứa trẻ khác chết
Lúc ấy cô hoảng lắm nhưng rồi cô cũng đã quen với việc đó
Chiếc vòng này tháo không khó như cô nghĩ chắc do mấy tên tiến sĩ thiếu tri phí để trả cho loại đắt hơn
Tiến sĩ xấu
//Đến kéo cô đi//
Cô chẳng thèm nói cũng chẳng thèm kêu thêm một câu nào nữa
Chỉ đơn giản là cô đã quá mệt mỏi rồi thôi
Cô còn chẳng biết cô đã ở nơi quái quỷ này bao lâu rồi nữa
Naruhi hồi nhỏ
//Làm mọi thứ để bảo vệ tóc của mình//
Thứ duy nhất Naruhi còn nhớ là độ quan trọng của tóc mình thôi
Tiến sĩ xấu
Này sẽ mất vài ngày đấy//đang bàn bạc với một vài tên khác//
Naruhi hồi nhỏ
//Không nói gì//
Cô một lần nữa bị ném lên bàn mổ
Một nơi có lẽ đã quá quen thuộc với cô rồi
Naruhi hồi nhỏ
//Chẳng còn sức nữa//
Làm xong thì họ lại ném cô lại về phòng xong quan sát phản ứng của cô
Naruhi cũng chỉ chợp mắt trong phòng chứ không để lộ bất kì điều gì khiến đám đó hết hứng thú mà kệ cô
Nhưng họ lại lấy cô làm mẫu thử nghiệm cho đủ loại thuốc
Naruhi hồi nhỏ
//Máu từ hốc mắt chảy ra nhưng cũng chẳng phản ứng gì//
Naruhi không thích bị đau ngay từ đầu đã vậy rồi nhưng khi đã quen thì dù đau hay không mặt cô vẫn như một bức tượng vô cảm
Dù sao cô cũng bị đối sử như một con chuột bạch hay là động vật rồi cơ mà
Nên thà rằng chịu đựng một chút làm mấy tên kia mất hứng thú
Thì ít ra còn có thể giữ được mạng
Lũ ấy tra tấn thí nghiệm người khác để thỏa mãn bản thân và hiển nhiên Naruhi một đứa vô cảm sẽ được xem như là không có giá trị rồi
Download MangaToon APP on App Store and Google Play