[°The Summer Hikaru Died°] Tớ Với Cậu. .
chap 1
Buổi sáng ở làng lúc nào cũng vậy. Sương sớm phủ mờ mặt đường, tiếng quạ kêu từ bìa rừng vọng ra, và lũ ve không hiểu sao đã bắt đầu kêu dù chưa tới giữa trưa.
Tôi ngồi sau xe đạp, để Hikaru đạp như mọi hôm. Tay cậu ấy cầm tay lái một cách lười nhác, tóc rối bù như thể vừa mới bò ra khỏi chăn.
Yoshiki
Mày không chải đầu à?
Hikaru không quay lại, chỉ đơn giản nhún vai một cái rồi trả lời.
Hikaru
Mày chải giùm tao không?
Cậu ấy bật cười, giọng nghèn nghẹn vì cái lạnh sáng sớm.
Tiếng cười ấy không có gì đặc biệt. Nhưng tôi vẫn luôn ghi nhớ được nó rõ ràng hơn cả những bài kiểm tra mà giáo viên cho mỗi sáng.
Vẫn như mọi hôm, bầu trời vẫn trong xanh đến lạ.
Osako
Ôi, hai cậu tới rồi.
Maki
Hôm nay có một bài kiểm tra siêu siêu khó luôn đó!
Maki
Mà tao thì chưa có học gì hết! / lắc lắc Hikaru /
Maki lắc người Hikaru mạnh tới mức tưởng chừng sắp rớt cái đầu của cậu ấy ra.
Yuuki
/ quánh vào vai Maki /
Yoshiki
Tớ ôn hết rồi, không sao.
Osako
Cậu thì không sao nhưng tớ thì có rất nhiều sao.
Hikaru
Thế mày gánh tao đi.
Sau khi thoát khỏi Maki, Hikaru lập tức chạy tới chổ tôi.
Hikaru
Mình là bạn bè với nhau màa. / vờ làm nũng /
Tôi không đồng ý cũng không né tránh cứ đứng im mặc cho cậu ấy nhờ vả.
Maki
Rồi xong, thằng Yoshiki nó bỏ mày rồi Hikaru ơi! / cười ha hả /
Yuuki
Thôi kệ mấy cậu, tớ đi ôn lại đây. / về chổ ngồi /
Hikaru
M-mày định bỏ rơi tao hả, Yoshiki!?
Yoshiki
Ừ, được là tao bỏ luôn.
chap 2
Chiều, tôi vẫn đèo cậu ấy trên chiếc xe đạp mà trở về nhà.
Cậu ấy hôm may lại ít nói rồi. Suốt buổi chỉ có một mình tôi tự nói chuyện.
Hikaru
Nè, mày có nghe tao nói gì không vậy?
Giọng nói trầm của cậu ấy nghe sâu lắng, như một dòng sông đang chảy êm đềm vậy. Rất thích.
Hikaru
Thế sao không trả lời lại tao.
Hikaru
Để tao tự nói chuyện một mình, nghe như bị khùng ấy.
Tay cậu ấy ban đầu chỉ buông thõng, lặng lẽ. Rồi đột nhiên, các ngón tay khẽ co lại, siết chặt lấy áo sơ mi của tôi như bám víu vào một điều gì đó không thể để mất.
Cảm nhận được chứ, tôi cảm nhận rõ bàn tay Yoshiki đang nắm chặt lấy áo của mình khiến nó hơi nhăn nhúm lại.
Hikaru
* chạy suốt như vậy tới tối. . mình cũng chịu nốt *
Nằm trên giường mà trăn trọc mãi chả ngủ được.
Hikaru
/ trùm chăn kín mít, lăn qua lăn lại /
Tiếng côn trùng kêu ỉ oi bên ngoài, ánh sáng của ánh trăng chiếu rọi vào góc phòng tôi.
Hikaru
* giờ này thì nó ngủ chưa nhỉ? *
Thoáng suy nghĩ. Bàn tay từ trong chăn của tôi liền lần mò ra ngoài tìm điện thoại.
Hikaru
/ lấy điện thoại vào trong chăn /
Hiển thị giờ giấc hiện tại là 11 giờ tối.
Tôi không trông chờ nhiều về việc cậu ấy sẽ rep tin nhắn lại.
Chỉ là có chút nhớ hoặc đang muốn tìm một ai đó để trò chuyện mà thôi.
Màn hình điện thoại chợt sáng lên kèm theo dòng tin nhắn mới.
Yoshiki
💬 : Có chuyện gì à?
Hikaru
/ tròn mắt ngạc nhiên /
Sau đó gương mặt tôi chuyển sang vẻ thích thú.
Hikaru
💬 : Nói chuyện với tao tí đi!
chap 3
Yoshiki
💬 : Nói về chuyện gì?
Nữa đêm, cậu ấy không chịu ngủ mà lại đi nhắn tin với tôi.
Cảm thấy đã thoải mái hơn tôi lại nhìn vào điện thoại đang sáng màn hình.
Hikaru không ngủ được thì cũng phải thôi. Trong cái nóng của buổi tối này, thật khó ngủ làm sao.
Hikaru
💬 : Về tương lai sau này.
Hikaru
💬 : Mày có định hướng gì chưa?
Yoshiki
💬 : Sao lại hỏi tao chuyện này?
Tôi hỏi ngược lại cậu ấy. Hikaru không phải kiểu người sẽ hỏi những câu hỏi kiểu thế.
Trừ khi, cậu ấy đang muốn tìm cách để nói chuyện với tôi nhưng không biết nói gì nên mới hỏi vậy.
Hikaru
💬 : Tao tò mò thôi.
Yoshiki
💬 : Chắc sẽ học đại học.
Yoshiki
💬 : Rồi kiếm việc làm.
Hikaru
💬 : Rồi sau đó lấy vợ, đúng không?
Tôi rũ mi xuống, nhìn dòng tin nhắn vừa mới hiện lên của Hikaru.
Sau đó lại trở nên im ắng lại thường. Chả ai nhắn thêm câu nào cả.
Mặc dù đã bật quạt, mở cửa sổ để gió đêm thổi vào. Nhưng tôi vẫn cứ cảm thấy rất ngột ngạt vì điều gì đó.
Tiếng côn trùng bên ngoài lại kêu lên.
Hikaru
💬 : Thôi tao buồn ngủ rồi, mày cứ thức đi nhé.
Yoshiki
* đã kêu thức mà còn chúc mình ngủ ngon *
Yoshiki
* cái thằng này. .*
Tôi tắt điện thoại rồi đặt lên bàn học, lại 1 lần nữa ngả người về phía sau.
Yoshiki
/ nhìn lên trần nhà /
Cổ họng như sa mạc, khô khốc đến kì lạ.
Tôi vẫn không thể nhắm mắt lại mà ngủ được.
Trong đầu tôi lại nhớ lại hình ảnh Hikaru ăn dưa hấu cùng tôi vào mùa hè lúc nhỏ.
Khung cảnh nắng gay gắt nhưng vẫn cảm nhận rõ rằng tôi và cậu ấy rất vui vẻ.
Không hề tỏ ra nóng nực hay gì đó.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play