[Hehez/Yuseo] Imagine?
1
trong những giấc mơ kỳ lạ, yujin luôn thấy một cô gái với dáng vẻ dịu dàng đến mức làm tim mình khẽ run.
mái tóc dài óng ánh như ánh nắng chiều, làn da trắng mịn như sương sớm, đôi mắt trong veo, mỗi khi nhìn vào như có thể cuốn trôi hết mọi mệt mỏi.
cô ấy cười rất khẽ, nụ cười nhẹ như gió, nhưng lại khiến trái tim yujin vừa ấm vừa đau.
lần nào cũng vậy, yujin trong mơ sẽ đứng trước cô gái ấy, vừa ngạc nhiên vừa khao khát biết cô là ai. một lần, không chịu nổi nữa, yujin đã hỏi tên.
An Yujin
em..em tên gì vậy
cô gái ấy khẽ nghiêng đầu, đôi môi hé mở như thì thầm, nhưng từng chữ rơi vào tai yujin rõ ràng đến mức lạnh cả sống lưng
Lee Hyun Seo
lee hyun seo *tươi cười*
ngay khoảnh khắc ấy, yujin giật mình tỉnh dậy, hơi thở gấp gáp, bàn tay vẫn vô thức siết chặt như níu lấy một thứ gì đó đang trôi tuột.
trời còn chưa sáng, nhưng trái tim cô cứ đập loạn. sáng hôm sau, yujin đem cái tên ấy hỏi hết bạn bè, nhưng tất cả đều bảo không biết.
chỉ có hai người giữ im lặng — kim jiwon và kim gaeul. họ nhìn nhau, ánh mắt như vừa ái ngại vừa sợ hãi.
cuối cùng, khi yujin gặng hỏi quá nhiều lần, gaeul mới thở dài.
Kim Gaeul
em không nhớ gì hết sao yujin?
An Yujin
nhớ...gì cơ? chị biết em ấy à
Kim Jiwon
lee hyun seo..là bạn gái mày đó?
yujin chết lặng. những tiếng ve ngoài cửa sổ bỗng như tắt hẳn, căn phòng trở nên im bặt. nhưng jiwon còn chưa nói xong
Kim Jiwon
không phải đêm đó..mày ghen quá nê- *bị ngắt lời*
câu nói bị chặn ngang bởi tiếng đau nhức ập đến như búa bổ trong đầu yujin.
hình ảnh mơ hồ chợt loé lên — mái tóc đen rũ xuống, đôi mắt mở to đầy nước, giọng nói run rẩy cầu xin điều gì đó… nhưng rồi tất cả lại nhòe đi như một tấm kính bị phủ sương.
An Yujin
*hét lên* mày im đi, tao không muốn nghe!
cô đứng phắt dậy, ôm lấy đầu, bước lùi mấy bước như muốn thoát khỏi cuộc trò chuyện. gaeul định bước tới giữ lại, nhưng jiwon khẽ lắc đầu.
trong đầu yujin, một giọng nói khác vang lên — không phải của jiwon, cũng không phải của gaeul. giọng đó mềm mại, quen thuộc đến mức khiến sống lưng cô nổi gai.
yujin..hức..e-em xin lỗi..đừng
yujin hít mạnh, cố trấn tĩnh, nhưng trong khoé mắt, cô lại thấy bóng dáng quen thuộc ngồi ở mép giường — mái tóc dài, gương mặt dịu dàng với nụ cười như sương mai.
cô muốn gọi tên, nhưng khi chớp mắt, bóng dáng ấy đã biến mất. chỉ còn lại căn phòng trống cùng hơi lạnh nhè nhẹ, và một khoảng lặng đến nghẹt thở.
Kim Gaeul
yujin à..em thôi đi, em ấy chết rồi!
nhưng yujin chỉ lẩm bẩm một mình, mắt nhìn xa xăm như đang nói với ai đó trước mặt
An Yujin
không...không có, em ấy vẫn ở đây..
đêm hôm đó, yujin nằm xoay lưng ra phía cửa sổ, ánh trăng rọi vào hờ hững. cô không ngủ được, cứ trở mình liên tục.
mỗi khi nhắm mắt, hình ảnh leeseo lại hiện ra — nụ cười ấy, giọng nói ấy, cái cách em khẽ nghiêng đầu khi nhìn cô.
An Yujin
*vò đầu* ais..đau đầu quá..
sáng hôm sau, yujin bắt đầu tìm kiếm. cô lục tung tủ cũ, tìm từng món đồ năm xưa, từ chiếc vòng cổ bạc leeseo hay đeo cho tới những tấm ảnh chụp chung.
mỗi lần cầm lên, cô lại thì thầm như thể leeseo đang đứng cạnh.
An Yujin
chị tìm được rồi nè, em thấy không?
jiwon và gaeul nhìn cảnh đó mà im lặng. họ biết yujin đang tự trói mình trong một ký ức không lối thoát.
mỗi lần họ nói “leeseo đã mất rồi” là yujin lại gắt lên, hoặc cười nhẹ như thể họ đang đùa.
An Yujin
không, em ấy chỉ đang trốn thôi..em ấy sẽ về với chị mà
rồi cô bắt đầu đến những nơi từng hẹn hò với leeseo: quán cà phê nhỏ ở góc phố, ghế đá trong công viên, con đường ven sông lúc hoàng hôn.
yujin ngồi chờ hàng giờ, mắt không rời khỏi dòng người qua lại, mong thấy bóng dáng quen thuộc xuất hiện.
hihi
đợi chap 2, lên ngay và nuôn
2
trời đã tối hẳn, phố xá lên đèn, dòng người qua lại tấp nập. yujin bước đi giữa vỉa hè, mắt quét khắp mọi hướng như tìm kiếm một bóng hình duy nhất.
jiwon và gaeul theo sát phía sau, thỉnh thoảng trao đổi ánh mắt đầy lo lắng. jiwon khẽ nói.
Kim Jiwon
yujin… về thôi, trễ rồi
An Yujin
không được..chị đang tìm em ấy, chị thấy mà
rồi đột nhiên, yujin khựng lại. bên kia đường, giữa đám đông, là mái tóc dài quen thuộc, chiếc váy trắng giản dị, đôi mắt dịu dàng đang nhìn thẳng vào cô. yujin thì thầm
đèn tín hiệu chuyển xanh cho xe cộ, dòng xe bắt đầu lao tới. trước khi jiwon kịp giữ lại, yujin đã lao ra đường, hoàn toàn bỏ ngoài tai tiếng còi inh ỏi.
gaeul hét lên, chạy theo nhưng đã quá muộn. ánh đèn pha loá mắt ập đến, tiếng phanh rít chói tai rồi “RẦM”.
yujin ngã xuống mặt đường, hơi thở đứt quãng. jiwon và gaeul vội lao ra giữa tiếng xe cộ dừng lại hỗn loạn, quỳ sụp bên cạnh.
Kim Jiwon
Yujin! chị nghe em không! *lay mạnh, giọng run lẩy bẩy*
Kim Gaeul
gọi cấp cứu đi! nhanh!
gaeul hét, bàn tay lạnh ngắt nắm chặt tay yujin.
máu từ thái dương chảy ra loang lổ. đôi mắt yujin mở hờ, nhìn lên khoảng không và mỉm cười yếu ớt.
An Yujin
là em sao...em ở đây rồi...
rồi mí mắt khép lại, để lại tiếng gọi xé lòng của jiwon và gaeul vang giữa phố đêm.
sau tai nạn, yujin tỉnh dậy trong bệnh viện nhưng từ đó không nói một lời nào. jiwon và gaeul thay phiên chăm sóc, nói chuyện, kể đủ chuyện cười, nhưng yujin chỉ ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh mắt xa xăm như ở một thế giới khác.
mỗi tối, khi hai người bạn tưởng rằng cô đã ngủ, yujin lại khẽ mỉm cười, bàn tay giơ lên như đang chạm vào ai đó. nhưng chẳng ai đứng ở đó cả.
thời gian trôi qua, yujin bắt đầu lặng lẽ tích thuốc an thần, thuốc ngủ mà bác sĩ kê. cô không nói, không giải thích, chỉ lặng lẽ cất giấu từng viên như một bí mật. trong lòng, cô tin rằng chỉ cần ngủ thật sâu, thật dài, thì có thể gặp lại leeseo trong giấc mơ.
đêm cuối cùng, phòng bệnh yên tĩnh chỉ còn ánh trăng lọt qua rèm.
yujin ngồi trên giường, xếp những viên thuốc ra bàn thành hình một vòng tròn nhỏ, rồi mỉm cười yếu ớt. đôi mắt long lanh như có cả niềm hạnh phúc lẫn tuyệt vọng.
An Yujin
chắc lần này… chị sẽ gặp lại được em thật rồi…
cô uống từng viên, từng viên một. vài phút sau, mi mắt nặng trĩu, hơi thở yếu dần.
trước khi ý thức chìm hẳn, yujin nhìn thấy bóng dáng quen thuộc đứng ngay cạnh giường, chìa tay ra cho mình. gương mặt ấy vẫn hiền dịu như ngày nào.
khi jiwon và gaeul phát hiện thì đã muộn. lọ thuốc rỗng nằm trên bàn, còn yujin yên lặng như đang ngủ say, khoé môi vẫn giữ một nụ cười.
jiwon sụp xuống sàn, nắm chặt tay yujin, nước mắt trào ra.
Kim Jiwon
hức..đồ điên…sao mày lại chọn cách này chứ...
gaeul đứng lặng, ngực đau nghẹn, chỉ biết nhìn người bạn mình chìm sâu trong một giấc mơ vĩnh viễn – nơi có lẽ, yujin tin rằng đã gặp lại được leeseo.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play