Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[DuongHung]Bé Cưng Của Ông Trùm Mafia

Chap 1: Bé Cưng Của Ông Trùm

Một đêm mưa giữa trung tâm Sài Gòn, ánh đèn đường lờ mờ chiếu xuống chiếc Bentley đen đỗ bên vỉa hè, cửa xe mở ra, một người đàn ông với dáng vẻ nhỏ nhắn, khuôn mặt trắng trẻo, đôi mắt to long lanh bước xuống.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
người được mệnh danh là “bé cưng của Hắc Vương”, hiện giờ đang giận.
Cậu giật áo khoác khỏi tay tài xế, lầm lũi bước vào hẻm tối mà không cần che ô. Mặc dù lạnh, ướt, và nguy hiểm… cậu vẫn đi.
Vì cậu vừa cãi nhau với DƯƠNG – ông trùm khét tiếng đứng đầu giới mafia châu Á, đồng thời là người yêu của cậu.
[Một tiếng trước – Biệt thự _DH_]
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Anh quá kiểm soát em
em hét lên,đôi mắt long lanh nước
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Anh ko kiểm soát,mà anh bảo vệ!!
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
//Anh đứng thẳng người,giọng trầm và chắc//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Em là của anh,em ko dc phép rơi vào tay ai hết!
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Em ko phải món đồ để anh khoá lại//gằn+ đẩy D ra chạy thẳng ra xe//
Dương không đuổi theo. Anh đứng lặng trong căn phòng lớn, đôi mắt sẫm màu tối lại. Người ta nói Dương là ác quỷ đội lốt người, nhưng chỉ có duy nhất một người dám bỏ đi giữa đêm, khiến anh đứng yên không dám ngăn – đó là Hùng
[Hiện tại – Trong con hẻm]
Hùng đi mãi, mưa thấm vào da lạnh buốt. Nhưng điều khiến tim cậu run lên không phải là cơn lạnh – mà là nỗi buồn trong ánh mắt Dương lúc cậu bỏ đi.
Đột nhiên – một chiếc xe máy dừng lại phía sau. Ba gã đàn ông bước xuống. Một tên huýt sáo:
all:???
all:???
1: “Ủa? Không phải bé cưng của ông trùm Dương đây sao?”
all:???
all:???
2: “Đi một mình à? Không có vệ sĩ? Ngon rồi!”
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
//giật mình lùi lại//+ //mắt cảnh giác nhưng vẫn giữ bình tĩnh//
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
“Tụi mày muốn gì?”
all:???
all:???
3: “Chỉ muốn... gửi lời hỏi thăm từ kẻ mà Dương từng xóa sổ cả gia đình nó.”
all:???
all:???
2: //rút rao + cười nham hiểm//
ĐÙNG
Một tiếng nổ vang lên, làm rung chuyển cả con hẻm.
Tất cả đứng sững
Một chiếc Maybach đen từ đầu hẻm lao tới, phanh gấp. Cửa xe bật mở, và DƯƠNG bước xuống.
Áo sơ mi đen, đôi mắt lạnh như băng, tay cầm khẩu Glock.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
“Tụi mày vừa chạm vào thứ không ai được phép đụng.”
Trước khi ba gã kịp rút vũ khí, Dương đã ra tay. Ba phát súng, ba cú ngã. Không một tiếng hét.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
//Đứng yên+ mắt mở lớn//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
//bước chậm tới+mắt ko rời em//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
“Em ra ngoài không báo Anh một tiếng"
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
“Em giận anh…” //nói khẽ,môi run lên//
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
“Em tưởng anh không quan tâm.”
Dương dừng lại trước mặt cậu, giơ tay vuốt những giọt nước mưa lẫn nước mắt trên má Hùng.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
“Tôi không phải người tốt. Nhưng thứ tôi yêu thì không ai được phép làm tổn thương."
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
"Kể cả chính em" //nhấn mạnh//
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
“Vậy anh có xin lỗi không?” //ngước mắt nhìn D//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
“Không.” //đáp gọn//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
“Tôi chỉ đưa em về. Và giữ em trong vòng tay tôi đến hết đời.”
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
// bật cười khẽ, rồi áp mặt vào ngực anh.//
Bất chấp máu trên tay Dương, bất chấp tất cả. Vì cậu biết… nơi an toàn nhất trên đời, là khi ở trong vòng tay người này.
____________

Chap 2: “Nơi Giấu Bé Cưng – Cuộc Tập Kích Tại Biệt Thự _DH_ ”

Đêm hôm đó, trời vẫn mưa, nhưng Hùng đã nằm gọn trong vòng tay Dương trên ghế sofa phòng ngủ. Ánh đèn vàng dịu chiếu lên khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu, còn Dương thì vẫn tỉnh, ánh mắt hướng về cửa sổ, như con sói không ngủ.
Anh biết, cái hẻm tối khi nãy không phải ngẫu nhiên. Kẻ đứng sau ba gã đó chắc chắn là Kane – ông trùm mafia Đông Âu từng bị Dương đánh bại. Và Kane biết… điểm yếu duy nhất của Dương chính là Hùng.
[Sáng hôm sau]
Hùng tỉnh dậy, thấy mình vẫn trong vòng tay Dương, hơi ấm vẫn vẹn nguyên.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
“Anh chưa ngủ à?”// giọng còn ngái ngủ.//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
“Không dám. Em ngủ, tôi canh.” //giọng trầm khẽ, ánh mắt không rời khung cửa.//
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
//Bật cười nhẹ, áp má vào ngực anh// “Anh lúc nào cũng làm như em sắp biến mất vậy.”
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
“Vì trong thế giới của tôi, thứ tôi yêu luôn bị nhắm tới.” // thì thầm//. “Và tôi không để chuyện đó xảy ra.”
[Trưa – Phòng họp ngầm của Dương]
Tin báo về đến tấp: Một nhóm vũ trang của Kane đã xuất hiện ở quận 7, tiến về biệt thự _DH_
Các trợ thủ của Dương – An, Cap, và Gem – đều có mặt.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
“Ông trùm, chúng đi rất nhanh. Có vẻ mục tiêu là Hùng"
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
“Mày nói ít thôi, tao biết rồi.” // giọng đã lạnh buốt//.
Hùng Bước vào đúng lúc, vừa nghe câu đó.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
“Hùng … là em đúng không?” //giọng hơi run.//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
//Quay lại, tiến về phía Hùng, đặt hai tay lên vai cậu.//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
“Hùng. Từ giờ em sẽ ở trong Phòng Trắng.”
[Phòng Trắng] – nơi an toàn nhất trong biệt thự, lớp tường thép dày 2 mét, cửa khóa sinh học, chỉ Dương mở được.
Hùng bị đưa vào đó cùng một vệ sĩ.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
“Anh đừng làm em sợ…” // bám lấy tay anh//.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
“Sợ cũng phải ở yên.” // cúi xuống hôn lên trán cậu//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
"Anh sẽ quay lại,đừng khóc"
T
U
A
[15 phút sau – Bên ngoài biệt thự]
Tiếng súng nổ chát chúa. Khói, tiếng lốp xe rít, và tiếng hét của đàn em Kane vang lên.
Dương dẫn đầu, súng trên tay, ánh mắt như dao cắt. Mỗi phát bắn của anh đều chuẩn xác, máu nhuộm đỏ lối vào.
Đặng Thành An yểm trợ từ trên tầng, Cap đánh cận chiến, Gem lo việc chặn đường rút.
Nhưng giữa lúc mọi thứ đang áp đảo… một quả lựu đạn khói được ném vào sân.
Từ trong làn khói, một bóng người lao vào biệt thự.
[Phòng Trắng]
Hùng giật mình nghe tiếng động mạnh ngoài hành lang. Cửa thép bị va đập liên tục.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
“Ai đó?!” // hoảng, lùi lại.//
Cánh cửa bật mở, một gã đàn ông bịt mặt lao vào.
all:???
all:???
?10: “ Hùng à… Kane chờ mày lâu rồi"
Gã chưa kịp chạm vào Hùng thì “ĐOÀNG!” – một phát súng vang lên, máu bắn ra.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
// đứng ngay cửa, súng còn bốc khói.//
Anh bước vào, nắm lấy cổ áo gã bịt mặt, ném mạnh ra ngoài như vứt rác, rồi quay sang Hùng.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
“Anh bảo ở yên, tại sao em lại đứng gần cửa?”// Giọng anh vừa giận vừa run//
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
“Em… em sợ…” // òa lên, lao vào ôm chặt anh.//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
// ôm trọn cậu vào lòng, cúi đầu khẽ nói//“Nếu mất em… tôi sẽ đốt sạch thế giới này.”
T
U
A
[Kết thúc trận chiến]
Đêm đó, Dương giữ Hùng trong tay, không rời nửa bước. Máu và khói súng vẫn còn vương trên quần áo anh, nhưng Hùng biết… chỗ duy nhất cậu thuộc về là trong vòng tay người này.
______________

Chap 3:“Vết Thương Của Ông Trùm”

[Đêm sau trận chiến]
Mưa đã tạnh, nhưng tiếng gió vẫn rít qua từng khe cửa biệt thự. Hùng ngồi trên giường, đôi tay run run, trong khi Dương đang ngồi ở bàn làm việc, băng trên vai thấm đỏ máu.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
“Anh… bị thương từ khi nào?” //Giọng khẽ nhưng lạc đi.//
Dương liếc nhìn cậu, như không muốn trả lời. Nhưng ánh mắt của Hùng khiến anh buộc phải nói:
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
“Khi kéo em ra khỏi tay hắn. Không nghiêm trọng.”
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
//Đứng bật dậy, chạy đến trước mặt anh.//
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
“Không nghiêm trọng mà máu chảy thế này à?!”
Cậu cầm tay anh, nhưng Dương rút ra, cố tỏ ra mạnh mẽ.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
“Anh không muốn em lo.”//khẽ đáp.//
T
U
A
[Một lát sau]
Hùng kiên quyết lấy hộp y tế, ngồi xuống trước Dương.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
“Đưa tay đây"
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
“Không cần.”
Dương nói, nhưng Hùng đã nắm chặt cổ tay anh.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
“Đừng bướng. Em không chỉ là người được anh bảo vệ mà em cũng muốn bảo vệ anh.”
Dương im lặng, để mặc cậu lau máu, khử trùng. Mỗi lần bông gạc chạm vào vết thương, anh khẽ nhăn mặt. Hùng nhìn thấy, tim nhói lên.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
“Anh mạnh mẽ quá, nhưng em biết những lúc anh ra tay bảo vệ em anh cũng đau chứ.” //Giọng run, mắt đỏ hoe.//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
//Bất giác cười nhẹ, nhưng là nụ cười buồn//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
“Anh đau, nhưng chỉ khi tưởng tượng mất em.”
T
U
A
[Sau khi băng xong]
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
//Ngồi tựa vào vai Dương, tay nắm chặt tay anh.//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
“Vì thế giới này tàn nhẫn."
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Nếu anh không đứng trước, em sẽ bị nuốt chửng //khẽ nói,tay vuốt nhẹ tóc em//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
“Anh chọn chịu thương tích, miễn em an toàn.”
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
//mím môi, nước mắt rơi//
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
“Nếu một ngày… anh không còn đủ sức?”
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
//xoay người, nâng cằm cậu lên//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Thì anh sẽ dùng cả mạng để chắn cho em lần cuối.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Nhưng đừng bao giờ nghĩ anh sẽ bỏ cuộc.
[Giữa đêm]
Khi Dương đã ngủ, Hùng vẫn thức. Cậu lặng lẽ chạm vào bàn tay băng bó của anh, thì thầm
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Em không muốn chỉ đứng sau anh nữa…
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Em muốn cùng anh chiến đấu. Để anh không phải chịu tất cả một mình
Ngoài kia, cơn gió đêm mang theo mùi thuốc súng còn vương. Nhưng trong căn phòng này, hơi ấm của hai người hòa vào nhau, như một lời hứa thầm lặng: Dù thế giới ngoài kia có tàn nhẫn đến đâu… họ vẫn sẽ không buông tay.
___________

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play