Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ Rhycap ] Âm Dương Bất Độ Lưỡng Kiếp Nhất Mộng Ba Kiếp Gặp Nhau Chỉ Một Lần Không Muộn

°Chap1° giấc mơ?

một buổi tối nọ
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
// đang nằm ngủ //
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
// nằm ngủ mơ thấy môt giấc mơ kì lạ //
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
// đứng im nhìn cậu //
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
anh là ai vậy?
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
tôi là ai thì cậu không cần biết đâu
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
// cười rồi biến mất //
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
// tỉnh dậy //
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
giấc mơ này là sao?
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
thôi chắc là một giấc mơ bình thường thôi
kể từ hôm đó trở đi ngày nào cậu cũng mơ thấy cùng một giấc mơ và lúc nào cũng luôn có một người con trai trong giấc mơ ấy và luôn nhìn cậu
một tháng sau khi mơ thấy giấc mơ kì lạ đó
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
// ngủ ngon lành //
trong giấc mơ
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
// đi lại gần cậu //
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
rốt cuộc anh là ai vậy hả sao cứ xuất hiện trong giấc mơ của tôi vậy !
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
cậu không cần biết đâu
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
// nở một nụ cười rồi rơi đi từ từ biến mất //
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
này này anh kia đứng lại !!! // chạy theo //
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
// bừng tỉnh //
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
lại nữa hả ! // đấm mạnh vào tường //
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
rốt cuộc thì anh ta là ai vậy chứ tại sao cứ xuất hiện trong giấc mơ của mình vậy !
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
keme đi đói quá // xuống giường //
.______.
gián vô dụng
gián vô dụng
chap này nhạt nhẽo thật
giới thiệu nhân vật
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY 24 tuổi •con trai của chủ tịch Hoàng học thì rất giỏi tính cách hơi nóng tính nhưng rất quan tâm người khác rất yêu thích cừu và kẹo ngọt đắng thì biến và bị mê trai...
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH 1160 tuổi không có thông tin
và các nhân vật phụ khác
LƯU Ý •đây chỉ là truyện và trí tưởng tượng của gián không có thật , tất cả đều là gián tự suy nghĩ ra chỉ là hư cấu đừng to6 , không liên quan gì đến ngoài đời cả chỉ là truyện thôi không phải ngoài đời thật nhaaa
gián vô dụng
gián vô dụng
nhớ like nha ༎ຶ‿༎ຶ
gián vô dụng
gián vô dụng
baiii // bay đi //

•Chap2• chuông tay nhỏ

HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
// từ nhà vệ sinh đi ra ngoài phòng khách //
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
// ngồi xuống ghế //
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
cái này đi // đặt đồ ăn //
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
// ngồi suy nghĩ vu vơ //
BÀ NỘI
BÀ NỘI
*cháu ngoan của bà cái này bà mua cho cháu*
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
hử? // bất dậy //
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
// đi lục lại món đồ bà nội đã tặng //
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
đây rồi ! // trên tay cầm chiếc chuông tay nhỏ //
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
mua từ hồi 5 tuổi mà có sài đâu // lắc chuông //
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
// bất ngờ hiện ra //
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
au ! // té xuống đất //
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
ÁAAAAAAA
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
hết dữ vậy // bịt tai lại //
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
a..anh là ai vậy !
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
ủa khoan sao nhìn quen quen vậy ta // nhìn kĩ mặt anh //
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
a..ai mà biết // tránh né ánh mắt cậu //
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
hình như anh hay xuất hiện trong giấc mơ của tôi đúng không // nhìn bằng nữa con mắt //
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
ờm...ờm...
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
tôi đi đây không biết gì hết // biến mất //
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Ơ này !
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
hình như mình rung chuông là anh ta sẽ xuất hiện đúng không ta~
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
// rung chuông //
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
// xuất hiện //
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
au ! // té xuống đất //
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
// nụ cười thân thiện //
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
// nuốt nước bọt //
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
khỏi chạy nha cưng~
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
*chetme tui rồiiii*
một lúc sauuu
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
// bị trói lại //
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
hic hic hic hic hic
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
khóc gì mà khóc
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
thả tôi ra đi màaaa
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
xuỵtttttt
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
tốt nhất là anh im lặng lại đi // ăn sáng //
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
// ngồi một góc rụt rè như bị bắt cóc //
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
ê anh năm nay mấy tuổi vậy // uống nước //
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
1160 tuổi
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
phụt ! // phun nước //
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
h..hả già dữ vậy
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
hứ già nhưng đẹp là được rồi // sĩ //
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
// phán xét //
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
rồi lí do chet là gì
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
nhảy từ trên cao xuống
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
ủa sao cậu hỏi dữ vậy:)
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
hỏi cho biết chứ
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
nhìn đẹp trai mà chet đúng là phí của giời
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
hời ơi tôi biết tôi đẹp rồi // sĩ tận nóc //
.________.
gián vô dụng
gián vô dụng
vì bà nội của duy là bà đồng của cả họ nên duy có thể đụng vào và cho đồ quanh được nha
gián vô dụng
gián vô dụng
like điiiiiiiiiiii
gián vô dụng
gián vô dụng
baiii // bay đi //

•Chap3• lấy lại trí nhớ

gián vô dụng
gián vô dụng
chap này có yếu tố tâm linh và sai sự thật không có thật , đây chỉ là truyện nên có thể sai nhiều và không đúng
._________.
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
// ngủ dậy //
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
vão lần này mình ngủ mà không thấy anh ta
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
nhưng mà cũng phải thử lại xem hôm qua có đúng không
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
// lắc chuông //
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
au ! // hiện ra và bị té xuống đất //
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
là thật nè
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
đúng lúc tôi cần cậu giúp ! // dứng lên //
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
h..hả giúp gì
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
cậu có thể giúp tôi lấy lại trí nhớ được không...
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
được chứ !
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
đi theo tôi bà tôi là bà đồng có thể giúp anh đó
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
ấy ấy từ từ // bị kéo đi //
nhà bà nội
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
bà ơiiiii
BÀ NỘI
BÀ NỘI
rồi tôi biết đứa nào rồi
BÀ NỘI
BÀ NỘI
ủa ai đây !
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
dạ cái ông già này cần bà giúp lấy lại trí nhớ ạ
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
*bộ mình già lắm hả ta*
BÀ NỘI
BÀ NỘI
rồi định ngờ bà chuyện gì // ngồi lên ghế //
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
dạ lấy lại trí nhớ cho cái ông này ạ
BÀ NỘI
BÀ NỘI
// đi chuẩn bị //
truyện chỉ mang tính chất giải trí không có thật và chắc chắn sai sự thật rất sau nhiều chỗ
BÀ NỘI
BÀ NỘI
cho bà mượn cái chuông của con đi Duy
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
dạ đây // đưa //
Khói trầm cuộn lên, quẩn quanh dưới mái nhà gỗ cũ, lượn lờ như những bàn tay vô hình đang mơn trớn lấy cổ. Bà nội ngồi chính giữa, mái tóc bạc cột gọn, đôi mắt lim dim, tay cầm chuông đồng rung nhè nhẹ. Tiếng leng keng vang vọng, hòa cùng tiếng tụng chú trầm đục như vọng từ nơi xa xăm nào đó.
Trước mặt anh là chiếc gương đồng đã mờ viền, phản chiếu khuôn mặt mình trong ánh lửa bập bùng. Bên cạnh là bát nước trong vắt, trên mặt nước lấp loáng ánh sáng, khẽ rung lên theo nhịp chuông. em ngồi phía đối diện, chỉ nghĩ đây là một lễ giải uất khí, hoàn toàn không hay biết gì.
Bà nội đốt lá bùa bằng mực chu sa, hơ qua ngọn nến, rồi thả xuống bát nước. Nước lập tức sủi bọt li ti, lan tỏa mùi hương ngai ngái. Bà chấm đầu ngón tay vào nước, ấn nhẹ lên giữa trán anh.
Cơn lạnh chạy dọc sống lưng. anh nhắm mắt lại, trước mắt hiện ra những mảnh ghép mờ ảo—một cánh đồng dưới hoàng hôn, bóng một người mặc áo trắng quay lưng, tiếng chuông tay leng keng giữa gió. Rồi… là khoảnh khắc ấy: người kia ôm lấy anh, giọng run run, “Nếu kiếp sau gặp lại… đừng bỏ ta.”
Anh khẽ run, ký ức kéo theo cả cảm giác nghẹn lại nơi lồng ngực. Trong màn ký ức ấy, anh thấy chính mình—khi đó đã chết nhưng vẫn đứng bên cạnh người kia, nhìn họ khóc đến ngất, bàn tay níu lấy áo mà không thể chạm. Ngày ấy, anh đã không chịu bước qua cầu Nại Hà, vì sợ… nếu quên hết, sẽ chẳng còn tìm được người đó nữa.
Ánh mắt anh mở ra, vẫn còn vương nét ẩm ướt, nhìn thoáng qua em. Nhưng em chỉ cúi đầu, không biết ánh mắt ấy chứa cả một đời chờ đợi.
BÀ NỘI
BÀ NỘI
xong rồi đấy
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
vậy tui con về nha bà
BÀ NỘI
BÀ NỘI
xùy xùy về lẹ đi nào rảnh qua chơi // xu đuổi //
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
dạaa // kéo anh về //
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
// nhìn em với ánh mắt si tình và dịu dàng //
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
// cười tươi kéo anh đi //
BÀ NỘI
BÀ NỘI
*tội nghiệp hai đứa phải trải qua hai kiếp chờ đợi mà không đến được với nhau kiếp thứ ba mới hạnh phúc bên nhau*
.________.
gián vô dụng
gián vô dụng
xàm quá:)
gián vô dụng
gián vô dụng
like điiiiiiiiiii
gián vô dụng
gián vô dụng
baiii // bay đi //

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play