[Hanwool×Gamin] Trắc Trở (Study Group)
Hôn Ước
Bóng đèn nhà họ Phi
Yêu cái otp này vch nên quyết định lên con fic thứ 3 🫰🏻
Bóng đèn nhà họ Phi
Nhớ đọc phần mô tả của truyện nha 😋
Tiếng đồng hồ treo tường vang từng nhịp khô khốc trong căn phòng làm việc yên ắng đến mức có thể nghe rõ cả tiếng bút gõ nhịp trên mặt bàn
Mùi gỗ sồi lâu năm hòa lẫn với mùi thuốc lá nhàn nhạt bao trùm không gian, khiến không khí càng thêm nặng nề
Phi Yeonback ngồi sau bàn làm việc, lưng thẳng tắp, đôi mắt sắc lạnh
Ông không nhìn thẳng vào con trai, thay vào đó là lật một tập hồ sơ mỏng, ngón tay lướt qua từng trang như đang xem một báo cáo tài chính
Phi Hanwool đứng đối diện, hai tay đút túi quần, đôi mắt nửa tối nửa sáng dưới mái tóc 7/3 rũ xuống, vài sợi highlight trắng dưới ánh đèn trở nên nổi bật
Hắn không nói gì, chỉ nhìn người đàn ông trước mặt bằng ánh mắt lạnh nhạt, như thể đã quen với kiểu không khí này từ lâu
Phi Yeonback (bố Hanwool)
Chuyện hôn ước
Phi Yeonback mở lời, giọng đều đều nhưng không cho phép phản bác
Phi Yeonback (bố Hanwool)
Cuối tháng sau, con và Yoon Gamin sẽ làm lễ cưới
Phi Hanwool
Con nghĩ mình đã nói rõ là không muốn
Phi Yeonback (bố Hanwool)
Và ta cũng đã nói rõ là con không có quyền từ chối
Không khí trong phòng đột ngột căng lên
Hanwool nheo mắt, ánh nhìn trở nên lạnh hơn
Phi Hanwool
Vì lợi ích của Yeonback sao?
Phi Hanwool
Hay vì bố muốn buộc con vào một cuộc hôn nhân chẳng có chút tình cảm?
Phi Yeonback (bố Hanwool)
Tùy con nghĩ
Phi Yeonback (bố Hanwool)
//ngẩng đầu//
Ánh mắt của ông lúc này như một lưỡi dao
Phi Yeonback (bố Hanwool)
Đừng tưởng lúc nào con cũng có thể chọn thứ mình muốn
Phi Yeonback (bố Hanwool)
Hôn ước này sẽ giữ vững mối quan hệ với nhà họ Yoon, đó là điều ta cần
Hanwool im lặng vài giây, rồi bước chậm đến gần bàn làm việc, chống tay xuống mặt gỗ
Phi Hanwool
Bố từng nói con sẽ được tự quyết định cuộc đời mình
Phi Yeonback (bố Hanwool)
Ta từng nói thế…
Phi Yeonback (bố Hanwool)
Trước khi mẹ con mất
Giọng ông trầm xuống, nhưng không có chút nào mềm mại hơn
Phi Yeonback (bố Hanwool)
Từ lúc ấy, ta hiểu rằng tự do không bảo vệ được ai cả
Phi Yeonback (bố Hanwool)
Chỉ có quyền lực mới làm được
Lời nhắc về mẹ hắn như một mũi dao đâm thẳng vào Hanwool
Hắn siết chặt tay trong túi quần, cố nuốt xuống cơn bực tức
Phi Hanwool
Vậy là vì quyền lực…
Phi Hanwool
Bố sẵn sàng đặt con vào một cuộc hôn nhân mà đối phương… có thể chỉ muốn gia sản này?
Phi Yeonback (bố Hanwool)
//cau mày//
Phi Yeonback (bố Hanwool)
Con nghĩ ai cũng như vậy à?
Phi Yeonback (bố Hanwool)
Gamin không giống những gì con tưởng
Phi Yeonback (bố Hanwool)
Nhưng kể cả nếu giống thì sao?
Phi Yeonback (bố Hanwool)
Vai trò của con đã định sẵn là phải gánh cả cái gia tộc này
Hanwool im lặng một lúc, sau đó lùi lại, ánh mắt dần nguội đi
Phi Hanwool
Con sẽ dự lễ cưới
Phi Hanwool
Nhưng đừng mong con sẽ coi đó là hôn nhân
Yeonback không đáp, chỉ lật tiếp trang hồ sơ, như thể cuộc nói chuyện vừa rồi là một phần trong kế hoạch đã được định sẵn
Buổi tối, Yoon Gamin ngồi trước bàn học, nhưng quyển sách mở ra đã lâu mà chưa lật thêm trang nào
Cậu đẩy kính lên sống mũi, ngón tay xoay xoay cây bút, trong lòng tràn ngập những suy nghĩ không tên
Yoon Gamin
"Với Phi Hanwool.."
Từ lúc ba mẹ nói với cậu về chuyện này, Gamin đã gần như không ngủ được, nhất là khi biết đối tượng sẽ là vị hôn phu của mình
Cậu biết mình thích Phi Hanwool từ thời cấp ba — khi hắn chỉ lướt qua hành lang trường, chẳng hề để ý tới cậu
Một người cao lớn, lạnh lùng, như thể cả thế giới không thể chạm tới
Cậu sẽ trở thành người bạn đời hợp pháp của hắn
Chỉ cần nghĩ đến đó, tim cậu đã đập nhanh hơn
Nhưng niềm vui xen lẫn nỗi lo
Hanwool chưa bao giờ tỏ ra có hứng thú với cậu, có lẽ hắn còn ghét cay ghét đắng cuộc hôn nhân này. Liệu khi sống chung, hắn sẽ… ghẻ lạnh cậu đến mức nào?
Gamin hít sâu, rồi lắc đầu tự nhủ
Yoon Gamin
“Không sao..mình chỉ cần cố gắng"
Yoon Gamin
"Nếu đã chờ bao nhiêu năm, thì thêm chút nữa cũng được"
Trong phòng khách tầng hai, Phi Hansol ngồi co chân trên ghế sofa, ôm gối, mái tóc dài buộc gọn phía sau
Thấy anh trai bước vào, cô nhóc liền cười tươi
Hanwool bỏ áo khoác lên lưng ghế, tiến lại gần
Phi Hanwool
Muộn rồi, sao chưa ngủ?
Phi Hansol
//nghiêng đầu//
Phi Hansol
Ba nói anh sắp cưới
Hanwool khẽ nhếch môi, nửa như cười nửa như mỉa
Phi Hanwool
Chuyện đó không đáng để em quan tâm
Phi Hansol
Nhưng em quan tâm chứ
Hansol đặt gối sang một bên, ánh mắt tinh nghịch bỗng trở nên nghiêm túc nhìn hắn
Phi Hansol
Anh.. sẽ hạnh phúc mà đúng không ạ?
Phi Hanwool
//Khựng lại// ...
Phi Hanwool
Anh không biết
Phi Hanwool
Và cũng không cần
Hansol chau mày, nhưng rồi mỉm cười nhỏ nhẹ
Phi Hansol
Em chỉ mong anh sẽ không giống ba
Phi Hansol
Dù có thế nào..cũng đừng để tay mình dính máu vì những chuyện không đáng
Hanwool im lặng, đưa tay xoa đầu em gái
Hắn không hứa, nhưng ánh mắt lúc ấy dịu đi hẳn
Phi Hanwool
Ngủ được rồi, nhóc con
Phi Hansol
Nhưng em vẫn muốn gặp anh dâu sớm một chút, hihi
Đêm nay, gió nhẹ nhưng mang theo chút hơi lạnh đầu mùa
Ban công tầng hai nhà họ Phi nhìn thẳng ra khu vườn rộng, nơi ánh đèn đường hắt xuống những bụi hồng đã bắt đầu khép cánh
Phi Hanwool
//Đứng tựa vào lan can//
Trong tay Hanwool lúc này đang kẹp một điếu thuốc đang cháy dở
Khói thuốc mỏng manh bay lên rồi tan vào bóng tối
Hắn ít khi hút thuốc, nhưng mỗi khi cảm thấy khó chịu, thứ mùi khét ấy lại giúp hắn tập trung hơn vào suy nghĩ
Hôn ước - Cưới xin - Một cuộc đời gắn với một người mà hắn không chọn
Hắn ghét cảm giác này, ghét bị ép buộc, nhưng hình ảnh của cậu nhóc kia — Yoon Gamin — bỗng nhiên len vào tâm trí
Năm ấy, Hanwool học lớp 12, còn Gamin mới vào lớp 11
Trường trung học khi đó khá ồn ào vào mỗi giờ ra chơi, nhưng với Hanwool, tất cả chỉ là những âm thanh vô nghĩa
Hắn đang bước dọc hành lang, tay cầm sách, thì một cậu nhóc đầu nấm, đeo kính, ôm chồng vở cao quá đầu vội vàng chạy qua
Chạy nhanh đến mức không kịp tránh, cả hai va vào nhau. Một vài quyển vở rơi xuống nền
Yoon Gamin
//giọng hoảng hốt//
Lúc cúi xuống nhặt sách, cậu vẫn không quên ngước lên nhìn hắn, nụ cười hơi lúng túng nhưng thật lòng
Yoon Gamin
Anh có bị đau không?
Hanwool khi ấy chỉ liếc một cái, không đáp, rồi cúi xuống nhặt giúp một cuốn ở gần chân mình
Cậu nhóc gật đầu lia lịa, hai tay ôm chặt chồng vở như sợ rơi nữa
Yoon Gamin
Vâng! em cảm ơn…
Ánh mắt ấy — ánh mắt vừa sợ vừa kính nể, lại có chút tò mò — Hanwool vẫn còn nhớ
Nhưng lúc đó, hắn coi đó chỉ là một khoảnh khắc thoáng qua, chẳng quan trọng
Ánh đèn vàng trong phòng phía sau hắt ra lưng hắn, tạo một khoảng tối mờ trên nền ban công
Hanwool dụi tàn thuốc vào gạt tàn đặt trên lan can
Cậu nhóc năm xưa… Vậy mà giờ lại sắp trở thành “vợ hợp pháp” của hắn
Phi Hanwool
//Khẽ nhắm mắt//
Trong đầu hắn vẫn hiện lên nụ cười hôm đó — ngây ngô, chẳng chút toan tính
Nhưng hắn đã thấy quá nhiều kiểu người dùng vẻ ngây thơ làm vỏ bọc, để rồi đâm sau lưng người khác khi cần
Hắn không định để mình trở thành nạn nhân của bất kỳ ai
Đằng xa, đèn phòng Hansol đã tắt
Hanwool quay vào nhà, khép cửa ban công, và trong khoảnh khắc ấy, hắn biết rằng đêm nay sẽ lại là một đêm khó ngủ
Sợ Bị Trói Buộc
Buổi sáng hôm sau, ánh nắng mới chỉ vừa chạm tới khung cửa sổ phòng Yoon Gamin
Cậu vẫn còn nằm trên giường, tay ôm gối. Một đêm trằn trọc làm đầu óc nặng như chì
Yoon Gamin
//nhìn chằm chằm trần nhà//
Tiếng gõ cửa vang lên, nhẹ nhưng dứt khoát
Jun Mihyun (mẹ Gamin)
Gamin, xuống ăn sáng
Nghe thấy giọng mẹ, cậu liền bật dậy, vội chỉnh lại kính rồi bước ra khỏi phòng
Mùi canh rong biển và thịt nướng từ bếp bay khắp nhà, quen thuộc nhưng hôm nay lại khiến dạ dày cậu co lại vì hồi hộp
Bàn ăn dài đặt ngay giữa phòng, 3 người ngồi mỗi người 1 phía
Yoon Jeongho - người cha với mái tóc đã điểm bạc dù mới ngoài năm mươi, đang chậm rãi ăn, ánh mắt gần như không rời tờ báo y học bên cạnh
Jun Mihyun thì ngồi thẳng lưng, đôi mắt sắc sảo như có thể nhìn thấu mọi biểu cảm của con trai
Jun Mihyun (mẹ Gamin)
Ăn đi
Jun Mihyun (mẹ Gamin)
//đặt bát canh trước mặt Gamin//
Cậu cầm đũa, nhưng chưa kịp gắp thì Yoon Jeongho đã cất giọng
Yoon Jeongho (bố Gamin)
Ta đã trao đổi với bên nhà họ Phi
Yoon Jeongho (bố Gamin)
Lễ cưới sẽ giữ nguyên ngày như đã định
Gamin khựng tay, nhìn sang bố
Yoon Gamin
Con… biết rồi ạ
Jun Mihyun (mẹ Gamin)
//chống cầm//
Jun Mihyun (mẹ Gamin)
//quan sát nét mặt của Gamin//
Jun Mihyun (mẹ Gamin)
Con vẫn ổn chứ? Mẹ biết con… thích cậu ta từ trước
Jun Mihyun (mẹ Gamin)
Nhưng kết hôn không giống như tưởng tượng đâu
Gamin ngẩng lên, môi mím lại
Yoon Gamin
Nhưng con sẽ cố gắng
Jun Mihyun (mẹ Gamin)
“Cố gắng” không phải lúc nào cũng đủ
Mẹ cậu chậm rãi nói, ánh mắt mềm hơn nhưng vẫn nghiêm
Jun Mihyun (mẹ Gamin)
Hôn nhân của con không chỉ có tình cảm, nó còn liên quan đến hai gia đình
Jun Mihyun (mẹ Gamin)
Con phải học cách đối diện với điều đó
Yoon Jeongho (bố Gamin)
//gấp lại tờ báo, ngẩng đầu lên//
Yoon Jeongho (bố Gamin)
Nếu con thấy quá khó, bây giờ vẫn còn kịp rút lui
Câu nói đó khiến Gamin thoáng bất ngờ
Yoon Gamin
Ba… ba muốn con từ bỏ à?
Yoon Jeongho (bố Gamin)
Không
Yoon Jeongho (bố Gamin)
Ta chỉ muốn con đừng đi vào một con đường mà con không chịu nổi
Giọng ông đều đặn, không có chút dao động
Yoon Jeongho (bố Gamin)
Dù sao cũng là hạnh phúc cả đời
Yoon Jeongho (bố Gamin)
Nhưng nếu con đã quyết… thì đừng để bản thân bị coi thường
Trong lòng cậu vừa thấy ấm vừa thấy lo
Cậu hiểu ba mẹ đang cho mình một cơ hội suy nghĩ lại, nhưng cũng hiểu đây là lần duy nhất
Yoon Gamin
Con sẽ không từ bỏ
Cậu nói chắc nịch, bàn tay dưới bàn siết lại
Yoon Gamin
Con… thật sự muốn cưới anh ấy
Jun Mihyun nhìn chằm chằm vào con trai vài giây, rồi bà khẽ cười một cái — nụ cười pha giữa bất lực và chấp nhận
Jun Mihyun (mẹ Gamin)
Vậy thì, chuẩn bị tâm lý đi
Jun Mihyun (mẹ Gamin)
Nhà họ Phi không phải chỗ dễ sống
Gamin đến quán cà phê quen thuộc, nơi mà mấy đứa bạn thân coi như “căn cứ địa” mỗi khi rảnh rỗi
Tiếng chuông gió leng keng trên cửa vang lên khi cậu đẩy cửa bước vào, mùi cà phê rang quyện cùng tiếng nhạc jazz nhẹ nhàng khiến không khí trở nên ấm áp
Ở góc trong cùng, Choi Heewon đã ngồi sẵn, vừa thấy cậu liền vẫy tay rối rít
Choi Heewon
Này, chú rể tương lai tới kìa!
Mấy người còn lại đồng loạt ngoái đầu
Yoon Gamin
Hôm nay Kim Sehyun không đến sao?
Choi Heewon
Cậu ấy hôm nay bận giúp bố làm việc rồi, nên không tới được
Lee Jiwoo ngồi bên cạnh chống cằm, ánh mắt đầy tò mò như muốn soi tận tim gan
Lee Jiwoo
Cậu không lo sao? Chuyện hôn ước ấy
Lee Jiwoo
Nghe bảo anh ta trước giờ vẫn lạnh như băng không đổi
Gamin kéo ghế ngồi xuống, hơi cúi đầu cởi áo khoác ngoài
Cậu ngập ngừng một thoáng rồi đáp, giọng bình thản nhưng ánh mắt lại hơi tránh đi
Yoon Gamin
Nhưng mình nghĩ… chỉ cần ở gần nhau lâu, rồi anh ấy sẽ hiểu mình
Lee Jun
Hy vọng là không bị bỏ mặc trong cái biệt thự mấy tầng nha
Choi Heewon
Này, đừng hù cậu ấy chứ!!
Heewon xen vào, nhưng khóe miệng cũng nhếch cười
Choi Heewon
Mà này, Phi Hanwool vẫn là kiểu đẹp trai lạnh lùng như thời còn đi học thật hả?
Yoon Gamin
Tớ vẫn chưa gặp anh ấy.. nhưng tớ đoán là vẫn vậy
Gamin nhấp ngụm nước, cố lảng đi, nhưng sự tò mò của cả bàn rõ ràng không giảm
Lee Jiwoo
Đẹp trai nhưng lạnh quá thì chán lắm
Lee Jiwoo
//gõ nhẹ tay lên bàn//
Lee Jiwoo
Cậu chịu được không?
Câu hỏi đó làm Gamin khựng lại một chút
Trong lòng cậu lại hiện lên hình ảnh ban công đêm qua mà cậu tưởng tượng: Hanwool đứng đó, tay đút túi quần, ánh mắt xa cách như cách cả nghìn bước
Lee Jiwoo
Chả hiểu kiểu gì
Lee Jiwoo
Thời 5.0 rồi còn có vụ kết hôn theo hôn ước?
Choi Heewon
Tớ thấy cũng lãng mạn mà
Choi Heewon
Biết đâu sẽ giống kiểu "cưới trước yêu sau" như trong phim vậy
Lee Jiwoo
Là ai thì có thể chứ Hanwool thì tớ chịu
Lee Jun
//gật đầu tán thành//
Lee Jun
Người ta nói giang sơn dễ đổi bản tính khó dời
Lee Jun
Hanwool lúc trước toàn thấy cậu ta học hành rồi đi xử lý đám đàn em không chứ có yêu đương gì bao giờ
Không khí ở bàn lại rộn ràng bởi những câu chuyện mới, nhưng riêng Gamin, tiếng cười nói ấy nghe như đến từ một nơi rất xa
Hansol đang trò chuyện với một người qua điện thoại — giọng nói non trẻ nhưng đầy kiên định
Phi Hansol
Em nghĩ anh hai không ghét anh Gaminie đâu
Phi Hansol
Chỉ là… anh ấy sợ bị trói buộc thôi
Ở đầu dây bên kia, giọng Gamin ngập ngừng
Yoon Gamin
Em.. thật sự nghĩ vậy à?
Phi Hansol
//cười khúc khích//
Phi Hansol
Chỉ cần anh kiên nhẫn, rồi sẽ thấy
Yoon Gamin
//tay nắm chặt điện thoại//
Lần đầu tiên trong ngày, tim cậu nhẹ hơn một chút
Thật ra Gamin và Hansol biết nhau từ một buổi tình cờ ở trường học của Hansol
Năm trước, Hansol mới vào học cấp 2, có lần đi lạc khi tan học vì quên đường ra cổng chính. Gamin lúc đó đi ngang qua vì tới trường đó đón em họ, thấy Hansol đứng loay hoay ôm tập sách, mặt gần như sắp khóc, nên lại gần hỏi chuyện
Ban đầu Hansol hơi cảnh giác, nhưng khi nghe Gamin giới thiệu mình là “bạn của anh Hanwool” dù lúc ấy Gamin chưa thật sự thân với Hanwool nhưng biết mặt, cô bé lập tức tin và để Gamin dẫn ra cổng
Từ lần đó, Hansol giữ liên lạc qua tin nhắn, thỉnh thoảng hỏi bài hoặc nhờ Gamin giúp mấy chuyện nhỏ
Gamin coi Hansol như em gái, còn Hansol thì rất quý Gamin vì thấy cậu hiền và dễ nói chuyện hơn ông anh trai lúc nào cũng nghiêm mặt của mình, còn đặc biệt gọi cậu là Gaminie
Hơn hết nữa khi biết được tin anh Gaminie chính là vị hôn thê của anh trai nhà mình thì cô nhóc còn vui hơn hết thảy, lập tức gọi điện nói chuyện với anh dâu tương lai cả buổi chiều
Buổi tối hôm đó, mưa bắt đầu rơi lất phất ngoài hiên cửa
Yoon Gamin ngồi bên cửa sổ phòng, điện thoại vẫn đặt trên bàn, màn hình tối đen sau cuộc gọi với Hansol
Cậu chưa thay quần áo, áo khoác vẫn vắt hờ trên vai, như thể từ quán cà phê về đến nhà là đã rơi ngay vào dòng suy nghĩ
Hansol nói “anh ấy sợ bị trói buộc” — câu nói tưởng chừng đơn giản nhưng lại khơi lên một làn sóng mới trong đầu cậu
Yoon Gamin
“Sợ bị trói buộc”…
Yoon Gamin
"Vậy nếu mình là sợi dây đó thì sao? Anh ấy sẽ tìm cách cắt đứt ư?"
Yoon Gamin
"Hay… chỉ cần mình không siết quá chặt?"
Tiếng gõ cửa vang lên nhẹ nhàng
Jun Mihyun (mẹ Gamin)
Gamin, con chưa ngủ sao?
Yoon Gamin
Con ngủ ngay đây ạ!
Mẹ cậu im lặng một lúc, rồi tiếng bước chân rời đi
Gamin biết bà ấy vẫn đang lo lắng, chỉ là không muốn ép thêm
Yoon Gamin
//Cầm điện thoại lên//
Ngón tay cậu dừng lại trước tên “Phi Hanwool” trong danh bạ
Đã bao lâu rồi… họ chưa nói chuyện riêng qua điện thoại?
Cậu không gọi, thay vào đó, Gamin gõ một tin nhắn
“Ngày mai anh rảnh không?”
Màn hình chỉ hiện “đã gửi”, không có hồi âm
Khoảng Cách
Sáng hôm sau – Tòa nhà Yeonback
Hanwool bước ra từ phòng họp, hàng nút áo sơ mi vẫn gài kín, cà vạt chỉnh tề đến mức lạnh lùng
Thư ký bước theo, đưa một tập tài liệu
Nhân vật phụ (nữ)
Giám đốc, đây là lịch của ngài chiều nay
Ánh mắt hắn chỉ thoáng dừng lại khi thấy một khoảng trống lúc ba giờ chiều
Hắn nói rồi tiếp tục sải bước về phòng làm việc
Điện thoại rung khẽ trong túi áo
Hắn dừng lại, lấy ra — là một tin nhắn từ Gamin
Phi Hanwool
//nhìn vào dòng tin nhắn//
Nhân vật phụ (nữ)
Ngài có cần tôi..--
Thư ký định hỏi, nhưng Hanwool đã bỏ điện thoại vào túi, cắt ngang
Hắn bước tiếp, nhưng trong đáy mắt không còn hoàn toàn bình lặng
Quán cà phê nằm ở góc phố yên tĩnh, ánh nắng chiều xuyên qua khung cửa kính, rọi lên mặt bàn gỗ màu nâu sẫm
Mùi cà phê rang xộc vào mũi, xen lẫn tiếng máy pha rì rầm ở quầy
Gamin đến sớm hơn 10 phút
Cậu ngồi ở chiếc bàn 2 người gần cửa sổ, hai tay ôm cốc latte, mắt liếc ra cửa mỗi khi có tiếng chuông báo mở
Trong đầu cậu vẫn lẩn quẩn lời trêu chọc của mấy người bạn chiều hôm trước: "Hy vọng là không bị bỏ mặc trong biệt thự mấy tầng nha."
Tiếng chuông cửa vang lên, bước chân trầm ổn vang dần lại gần
Hanwool xuất hiện trong chiếc sơ mi đen đơn giản, không thắt cà vạt, cổ áo hơi mở
Ánh mắt hắn quét một vòng rồi dừng lại ở cậu, lạnh và bình thản như thể đây chỉ là một cuộc gặp công việc
Phi Hanwool
Ừ //gật đầu nhẹ//
Phi Hanwool
//Ngồi xuống đối diện//
Hắn không nói “xin lỗi vì đã đến trễ”, không hỏi cậu gọi gì chưa, chỉ rút điện thoại ra, đặt lên bàn
Phi Hanwool
Cậu có gì muốn hỏi thì hỏi, tôi không có nhiều thời gian
Giọng hắn thấp, không hề có ý vòng vo
Gamin thoáng khựng lại, ngón tay vô thức siết cốc latte
Yoon Gamin
…Chúng ta là hôn ước mà
Yoon Gamin
Em chỉ muốn biết… anh nghĩ thế nào về chuyện này
Phi Hanwool
Tôi không có quyền chọn, cậu cũng vậy
Phi Hanwool
Mọi thứ đều là quyết định của người lớn
Không khí giữa hai người lặng đi một nhịp
Ngoài cửa kính, xe cộ vẫn qua lại, nhưng bên trong, chỉ còn tiếng muỗng khuấy cà phê khe khẽ
Yoon Gamin
Nếu sau này chúng ta sống chung, em hy vọng..--
Phi Hanwool
Đừng hy vọng gì cả
Hanwool cắt ngang, giọng phũ đến mức khiến cậu hơi sững sờ
Phi Hanwool
Tôi sẽ không xen vào đời cậu, miễn là cậu cũng đừng can thiệp vào công việc của tôi
Yoon Gamin
//mặt cúi xuống//
Mùi latte bỗng trở nên đắng hơn hẳn, cậu không biết là do cà phê, hay do câu nói vừa rồi
Hanwool ngả lưng, ánh mắt vẫn dán vào cậu, lạnh nhưng không hẳn ác ý — giống như đang quan sát một người xa lạ mà hắn buộc phải ngồi cùng bàn
Phi Hanwool
Nếu cậu muốn giữ mối quan hệ này yên ổn, tốt nhất là giữ khoảng cách
Gamin không đáp, chỉ hít một hơi sâu
Yoon Gamin
Vậy… em hiểu rồi
Cuộc hẹn kéo dài chưa đầy 15 phút, nhưng đủ để cậu nhận ra
Khoảng cách giữa hai người, còn xa hơn cả khoảng cách từ chỗ ngồi này tới cửa ra vào
Rời khỏi quán, Gamin đứng lặng vài giây dưới mái hiên
Mưa lất phất rơi, hạt lạnh xuyên qua khoảng trống giữa cổ áo khoác, khiến cậu hơi rùng mình. Đèn đường hắt xuống vỉa hè, ánh vàng nhòe đi qua lớp nước mỏng
Yoon Gamin
//bước chậm về phía bến xe//
Đầu óc cậu cứ quanh quẩn lại câu “đừng hy vọng gì cả” của Hanwool
Nghe qua thì đơn giản, nhưng lại giống như một cánh cửa bị khóa chặt ngay trước mặt
Trên xe buýt về nhà, Gamin áp trán vào kính
Ngoài kia, những vệt đèn vụt qua, nhưng trong lòng cậu, chỉ có cảm giác khoảng cách đang dài ra, dài mãi
Vẫn là một mình Gamin giữa 4 bức tường cùng với chiếc điện thoại
Gamin lặng lẽ thay áo, rồi ngồi xuống giường, điện thoại sáng lên khi cậu mở ứng dụng Instagram
[Group Chat: Hội Người Không Được Giấu Bí Mật]
(Thành viên: Gamin, Lee Jun, Lee Jiwoo, Choi Heewon, Kim Sehyun)
Lee Jun
Ủa hôm nay đi hẹn riêng với chồng tương lai mà, sao im re vậy?
Choi Heewon
Chắc là vui quá không muốn kể liền
Gamin gõ chậm tin nhắn, ngón tay hơi run
Yoon Gamin
Ảnh tới, nói đúng mấy câu rồi đi
Lee Jiwoo
Nhìn lại tên group chat, anh ta có nói gì khó chịu với cậu thì mau khai raa!!
Yoon Gamin
“Cậu có gì muốn hỏi thì hỏi, tôi không có nhiều thời gian”, “đừng hy vọng gì cả”
Yoon Gamin
Và ...“giữ khoảng cách”
Lần này nhóm chat im vài giây, rồi tin nhắn bắt đầu dồn về
Kim Sehyun
Cậu ổn không đó?
Lee Jiwoo
Cái gì mà giữ khoảng cách?
Lee Jun
Sắp cưới mà như xa lạ thiệt vậy đó hả?
Lee Jun
Xem ra khó mà có chuyện cưới trước yêu sau rồi...
Choi Heewon
Để tớ tìm list “100 cách dằn mặt chồng lạnh lùng” cho
Gamin đọc từng tin nhắn, khóe môi hơi cong, nhưng nụ cười không chạm được vào đáy mắt
Một lát sau cậu gõ tin nhắn
Yoon Gamin
Thôi, chắc tại ảnh thật sự không muốn cưới
Yoon Gamin
Tớ cũng..không muốn làm phiền
Gamin đặt điện thoại xuống, nằm ngửa ra giường
Yoon Gamin
//Nhìn chằm chằm trần nhà//
Trần nhà trắng toát, nhưng trong mắt cậu, nó cứ mờ đi vì những suy nghĩ không tên
Cậu tự hỏi, nếu một ngày nào đó Hanwool chịu nhìn mình khác đi… thì sẽ như thế nào?
Sáng hôm sau, Gamin thức dậy muộn hơn thường lệ
Cậu không cố ý, chỉ là tối qua trằn trọc mãi, đến khi thiếp đi thì ngoài trời đã hửng sáng
Ánh nắng yếu ớt xuyên qua rèm cửa, rọi thành những vệt mờ trên sàn
Cậu với tay lấy kính, ngồi dậy, vai khẽ nặng như đang mang theo dư âm của câu nói hôm qua
Bữa sáng là một lát bánh mì và sữa ấm
Gamin không đói, nhưng vẫn ép mình ăn — không phải để lấy sức, mà là để tránh bị mẹ mắng nếu tình cờ xuống nhà mà thấy mặt cậu như đang thiếu sức sống
Là tin nhắn từ Phi Hansol
Phi Hansol
Anh Gaminie, hôm nay anh rảnh không?
Phi Hansol
Em đang ở gần khu anh ở nè!
Yoon Gamin
Ừ, rảnh, em muốn ăn gì?
Phi Hansol
Không, em chỉ muốn gặp anh thôi
Hansol vẫn vậy — lúc nào cũng tươi sáng, nói chuyện tự nhiên như thể cậu không phải “người ngoài” trong nhà họ Phi
Quán cà phê nhỏ mới mở ở góc phố yên tĩnh, khác hẳn không khí nặng nề của chỗ hôm qua
Hansol ngồi đối diện, chống cằm nhìn cậu
Phi Hansol
Anh trông mệt á, chuyện hôm qua không ổn hả?
Gamin khẽ cười, định nói “không sao” nhưng Hansol đã cau mày
Phi Hansol
Anh trai em nói gì hả? Đừng bảo là..--
Yoon Gamin
Ảnh chỉ… không muốn cưới
Cậu hạ giọng, mắt dừng ở tách cà phê
Yoon Gamin
Cũng không muốn anh kỳ vọng điều gì
Phi Hansol
//im lặng nhìn cậu//
Phi Hansol
Anh hai em… không giỏi nói chuyện đâu
Phi Hansol
Nhưng… nếu anh buồn, thì cứ nói với em
Giọng con bé nhẹ mà dứt khoát, như thể đang đưa ra một lời hứa nghiêm túc
Cùng lúc đó, ở tầng cao nhất của tòa nhà Yeonback
Hanwool đứng bên cửa sổ, tay cầm tập hồ sơ nhưng mắt không đọc nổi một dòng
Ký ức về ánh mắt cụp xuống của Gamin hôm qua cứ bất chợt hiện về, khiến hắn khó chịu không rõ vì sao
“Đừng hy vọng gì cả” — câu nói của chính hắn bỗng vang lại, lần này nghe giống một thứ gì đó… hơi quá đáng
Phi Hanwool
//khẽ nhíu mày//
Hắn đặt tập hồ sơ xuống bàn, nhưng rồi lại cầm bút lên, vẽ những đường vô nghĩa lên mép giấy
Cảm giác này… có chút không quen
Ma Minhwan
Ê, mặt cau như muốn dọa chết người rồi
Giọng nói trêu chọc vang lên ngay sau lưng
Phi Hanwool
//xoay người//
Ma Minhwan đang thong dong bước vào, tay lắc lắc lon cà phê lon, miệng nở nụ cười bất cần quen thuộc
Phi Hanwool
Không biết gõ cửa?
Ma Minhwan
Cửa khóa đâu mà đòi gõ
Ma Minhwan
//Ngồi phịch xuống sofa//
Ma Minhwan
Hôm qua nghe tin mày có buổi hẹn với… vị hôn phu bé nhỏ
Ma Minhwan
Sao, diễn biến tốt đẹp chứ?
Hanwool liếc Minhwan, ánh nhìn lạnh như cũ
Phi Hanwool
Không liên quan đến mày
Ma Minhwan
Ừ thì không liên quan, nhưng mặt mày đang viết nguyên chữ ‘không vui’ to tướng kìa
Minhwan bật nắp lon, uống một ngụm rồi chống cằm, cười đểu
Ma Minhwan
Đừng nói là lỡ làm người ta buồn nhé?
Hanwool im lặng, mắt chợt lướt qua cửa kính
Từ độ cao này, cả thành phố nằm gọn trong tầm nhìn — nhưng trong đầu hắn, hình ảnh lại chỉ quanh quẩn là ánh mắt cụp xuống đó
Ma Minhwan
Tao vừa định đi uống một ly
Ma Minhwan
Theo không? Biết đâu thay đổi không khí thì cái mặt kia của mày bớt khó coi lại
Hanwool ban đầu định từ chối, nhưng cuối cùng chỉ gật nhẹ
Ma Minhwan
Quán mới mở, ngay gần trung tâm
Ma Minhwan
Nghe bảo cà phê ngon, mà crowd cũng thú vị
Hắn chỉ khoác áo, theo Minhwan ra khỏi văn phòng
Download MangaToon APP on App Store and Google Play